Hoàng Thượng Tạo Tặc Thuyền

Chương 41



“Ngươi cũng ngồi xuống nghỉ ngơi đi.” Nhìn nàng có chút không yên, tâm tình của hắn cũng không khác gì.

Nàng ngồi xuống, nhưng chỉ chốc lát sau lại đứng lên, len lén kéo màn che ra nhìn cảnh trí bên phía ngoài. Con thuyền này chậm rãi lướt qua phong cảnh nàng đã quen thuộc từ lâu. Tâm đã không đau, nhưng bởi vì quá mức khẩn trương dạ dày lại đau.

Xong, giờ phải làm sao đây?

Nàng len lén liếc mắt nhìn Chu Hạo Hi đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn bề ngoài nhìn như đạm mạc, nhưng vừa thấy nàng lập tức không nói gì mà trực tiếp ôm nàng đến trên giường mà “ôn chuyện”, nhưng lúc này Cổ Chi đang giả trang nàng, vạn nhất nếu…

Dạ dày nàng lại là một trận đau đớn, thật sự ngồi không yên nữa. Nàng đứng lên không tự chủ được bước đi thong thả lên khoan thuyền, đã càng lúc càng đến gần Khuynh Hi viên, mười ngón tay nàng quấn lấy nhau. Làm sao bây giờ đây?

Mọi người cho rằng nàng lo lắng đề phòng, không biết làm sao lại nhìn phía ngoài. Cặp mắt Chu Hạo Hi lại tràn đầy tia hứng thú, tròng mắt đen còn lộ ra vẻ giảo hoạt đọng lại trên khuôn mặt nàng.

Hắn tuyệt đối sẽ “hồi báo” nàng thật tốt, mấy ngày này nàng quăng cho hắn bao nhiêu là ánh mắt kì dị, cho rằng hắn là biến thái, khiến hắn phải chịu nhục.

Khi thuyền bỏ neo ở cửa sau Khuynh Hi viên, Tô Yên Nhi trong lòng cũng chỉ có chữ “Xong”, lại nhìn thấy hắn lấy ra cái chìa khóa sai người trước đi mở cửa, tâm lại càng lay động.

Đoàn người lục đục xuống thuyền.

Lâm bà bà đang quét dọn tại hậu viện vừa nhìn thấy mặt Chu Hạo Hi mấy tháng đã không thấy, nếp nhăn đầy trên khuôn mặt già nua xem ra cười đến toét miệng, “Chu gia, ta lập tức đi báo cho Tô cô nương, biết ngươi đã đến rồi, nàng nhất định cao hứng lắm.”

Không cần gấp như vậy được không! Tô Yên Nhi da đầu tê dại, nàng mau mau bất tỉnh cho rồi.

Trời ạ, phải làm cái gì bây giờ?

Một lát sau, nàng lại nghe có thanh âm binh binh bàng bàng nghĩ cũng biết nhất định là Cổ Chi nghe Chu Hạo Hi đến bị làm cho sợ đến ngất xỉu rồi.

Quả nhiên Cổ Chi mang mặt nạ da người Tô Yên Nhi vẻ mặt thống khổ, một tay còn xoa đầu gối mới vừa đụng vào bàn đá, chuẩn bị châm trà đang chân thấp chân cao đi tới. Nhìn đến Chu Hạo Hi ngọc thụ lâm phong, trên vẻ mặt nàng quả thực như cha chết mẹ chết!

Trời ạ, dĩ nhiên là thật?! Cổ Chi không tưởng nổi…nàng không thể tưởng tượng nổi hắn thật là đang đứng ở chỗ này?

“Yên Nhi của ta tại sao nhìn như không có cao hứng khi thấy ta vậy?” Chu Hạo Hi nhíu mày, vẻ mặt cũng trầm xuống theo.

“Ách…Ta…” Cổ Chi đột nhiên vừa mở to mắt, khó có thể tin nhìn Tô Yên Nhi đang cúi đầu đi ở phía sau hắn, “Ngươi, ngươi…”

“Nàng là người hầu mới của ta, gọi Tiểu Tương Tử, ‘Có vấn đề gì không’?” Hắn cố ý tăng thêm mấy chữ này.

Tô Yên Nhi vội vàng hướng nàng nháy mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện