Hỗn Độn Tiểu Thuyết Hệ Thống

Chương 35: Bất ngờ được lợi



Sáng hôm sau

Cậu dậy thật sớm, cùng Đường Tam hấp thu tử khí đông lai tu luyện Hoa Đồng( vì Tử Cực Ma Đồng kết hợp) đã trở thành thói quen của Cậu. Nhìn sang giường phía bên cạnh, Chu Trúc Thanh vẫn chưa tỉnh lại, hô hấp đều đặn, hai tòa sơn phong phập phồng theo nhịp thở, nhìn Cậu thẳng không biết liêm sỉ nuốt nước miếng. Cậu vội vàng chạy ra khỏi kí túc xá..

Trời vẫn còn chưa sáng, Cậu vừa ra khỏi kí túc xá đã gặp Đường Tam đi từ phía kí túc xá đối diện tới.

“ Tam ca, sớm a “ Cậu mỉm cười chào hỏi

“ A Thiên, sớm “ Đường Tam đáp lại, sau đó hắn lại hỏi “ Thương thế của ngươi sao rồi “

“ Cũng không vấn đề gì, chỉ là còn hơi hư nhược do tác dụng phụ của kết hợp mà thôi “ Cậu hơi uể oải đáp

“ Vậy tốt, nhiều hơn nghỉ ngơi. Bây giờ thì cùng ta tập luyện một chút đi “ Đường Tam dứt lời, hai huynh đệ liền đi về phía tảng đá giữa sân. Cả hai khoanh chân ngồi trên đó, mắt nhìn chằm chằm phía đông. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy hai mắt của họ lóe lên chập chờn ánh sáng tím và màu đỏ như máu, trong màu đỏ mắt của Cậu còn xuất hiên một bông hoa.

Kết thúc tu luyện mắt của hai người, cả hai phun ra một ngụm trọc khí rồi lại bắt đầu luyện tập võ kỹ trong Huyền Thiên Bảo Lục.

Khống Hạc Cầm Long, Huyền Ngọc Thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ.... Đương nhiên chỉ có Đường Tam sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, còn Cậu thì sử dụng Lăng Ba Mê Tung Bộ.

Theo từng bước chân kì dị, ẩn hiện một chút phương vị lý giải của kinh dịch, Cậu rõ ràng cảm thấy hồn lực của mình dần trở nên mạnh mẽ hơn. Từ tối hôm qua, sau khi đánh với Triệu Vô Cực một trận xong, Cậu mơ hồ có cảm giác rất sáng khoái, lại ngặt vì thương nặng chưa khỏi nên không thể làm gì được. Cậu linh cảm sau khi hồi phục, chắc chắn có thực lực có thể đấu lại một trận.

Đến khi mặt trời mọc, cả hai mới chia ra phân biệt trở về kí túc xá của mình. Vừa mới vào cửa, liền xuất hiện một cảnh tượng để Cậu xuýt chút phun máu mũi. Chỉ thấy đồng nhan cự nhũ mặt lạnh như tiền Chu Trúc Thanh chính đang vươn vai thức dậy, đôi chiến thỏ của nàng căng phồng áo, như muốn phá mà ra. Nhất là Chu Trúc Thanh còn đang mặc áo ngủ, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy hai điểm nhỏ ở trên áo của nàng.

Nghe thấy tiếng mở cửa, nàng mơ màng dụi mắt. Hành động này đơn giản là đem Cậu manh đến phun máu mũi.

Hai mắt đã mở to ra Chu Trúc Thanh nhìn thấy người đến là Cậu. Nhìn Cậu nhìn chằm chằm vào mình, hai mũi chảy xuôi từng giọt máu, Chu Trúc Thanh liền cảm thấy kì quái, sau đó nàng bản năng nhìn về phía người mình.

Sau đó......., cũng chẳng có sau đó nữa

“ Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa “ Tiếng hét đơn giản là vang vọng đến tận mây xanh, làm tất cả mọi người đều thức giấc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện