Hỗn Độn Tiểu Thuyết Hệ Thống
Chương 82: Di chúc
khi Cậu đi tới đám người Đường Tam, bọn Đường Tam định nói gì thì Cậu lại nói:
"Chúng ta đi thôi, không có gì phải coi nữa, tí đi đường về sẽ nói hết cho mọi người nghe"
Mọi người nghe xong cũng không hỏi. Cậu nhìn thấy vậy cũng gật đầu rồi quay sang nhìn Tiểu Vũ và nói:
"Tiểu Vũ, muội đi kêu Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh đi theo chúng ta, ta có chuyện muốn nói với bọn muội"
Tiểu Vũ nghe vậy định nói gì thì bị Trúc Thanh ngăn lại và nói gì đó, Tiểu Vũ mới nghe lời đi kêu bọn họ. Cậu nhìn thấy việc này cũng không nói gì đi theo mọi người ra ngoài. Rồi gặp Ngọc Tiểu Cương, rồi đi về. Khi Cậu đi với bọn họ thì cả một đám hỏi này hỏi nọ Cậu kể cả ăn chúc mừng cũng vậy, nên Cậu chỉ chả lời qua loa, nhưng Cậu chỉ thấy lạ là Trúc Thanh lại không hỏi việc gì và cũng không mở miệng nói gì chỉ lẳn lặn nhìn Câu. Cậu lắc đầu không nghỉ nữa, khi mọi người hỏi xong thì tất cả mọi người tản ra còn Cậu thì dẫn năm cô gái đi vào ký túc xá.
Vào phòng sau, Cậu cho năm cô gái ngồi gần Cậu, rồi Cậu vẽ mặt trở nên nghiêm túc và nói:
"Mọi người nghe cho kỹ những việc sắp nói ra và ghi nhớ những việc này"
Năm cô gái nghe vậy cũng nghiêm túc lại, Tiểu Vũ định nói gì thì Cậu giành trước nói:
"Thứ nhất: Mọi người từ nay nghe lời, không được cải lại
Thứ hai: Luôn tin tưởng không được phản bội
Thứ ba: Không quản những việc của người khác mà không có sự cho phép của người đó, mọi người hiểu chưa"
Cả năm cô gái mơ mơ hô hô không biết gì hết chỉ có thể gật đầu. Thì Trúc Thanh định nói gì thì bị Cậu ngăn lại, vì Cậu thấy trời đã tối và nói:
"Tất cả mọi người giải tán được rồi, trời đã tối tới mức này"
Bốn cô gái ở chổ khác thấy vậy bèn chào Cậu rồi đi ra ngoài. Cậu nhìn bóng lưng của bốn cô gái đến khi không còn nhìn thấy mới thu hồi ánh mắt và nhìn Trúc Thanh nói:
"Thanh Nhi từ ngày mai nhớ chăm sóc bọn họ nhé"
Người sau nghe không hiểu nhưng định nói gì thì đã thấy Cậu cởi áo khoác ra ngủ, đành phải nuốt câu định nói ra vào lại trong miệng. và đi về giường của mình ngồi xếp bằng tu luyện thỉnh thoáng liết mắt về phía Cậu, Thấy Cậu ngủ rồi thì không nhìn nữa bắt đầu nhắm mắt tu luyện. Cậu thấy Thúc Thanh tu luyện được một lúc thì mắt Cậu lập tức mở ra rồi lầm bầm nói vài thứ rồi nhắm lại:
"Vũ nhi, Thanh nhi, Dung nhi, Nhạn nhi và Linh nhi xin lỗi"
"Chúng ta đi thôi, không có gì phải coi nữa, tí đi đường về sẽ nói hết cho mọi người nghe"
Mọi người nghe xong cũng không hỏi. Cậu nhìn thấy vậy cũng gật đầu rồi quay sang nhìn Tiểu Vũ và nói:
"Tiểu Vũ, muội đi kêu Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh đi theo chúng ta, ta có chuyện muốn nói với bọn muội"
Tiểu Vũ nghe vậy định nói gì thì bị Trúc Thanh ngăn lại và nói gì đó, Tiểu Vũ mới nghe lời đi kêu bọn họ. Cậu nhìn thấy việc này cũng không nói gì đi theo mọi người ra ngoài. Rồi gặp Ngọc Tiểu Cương, rồi đi về. Khi Cậu đi với bọn họ thì cả một đám hỏi này hỏi nọ Cậu kể cả ăn chúc mừng cũng vậy, nên Cậu chỉ chả lời qua loa, nhưng Cậu chỉ thấy lạ là Trúc Thanh lại không hỏi việc gì và cũng không mở miệng nói gì chỉ lẳn lặn nhìn Câu. Cậu lắc đầu không nghỉ nữa, khi mọi người hỏi xong thì tất cả mọi người tản ra còn Cậu thì dẫn năm cô gái đi vào ký túc xá.
Vào phòng sau, Cậu cho năm cô gái ngồi gần Cậu, rồi Cậu vẽ mặt trở nên nghiêm túc và nói:
"Mọi người nghe cho kỹ những việc sắp nói ra và ghi nhớ những việc này"
Năm cô gái nghe vậy cũng nghiêm túc lại, Tiểu Vũ định nói gì thì Cậu giành trước nói:
"Thứ nhất: Mọi người từ nay nghe lời, không được cải lại
Thứ hai: Luôn tin tưởng không được phản bội
Thứ ba: Không quản những việc của người khác mà không có sự cho phép của người đó, mọi người hiểu chưa"
Cả năm cô gái mơ mơ hô hô không biết gì hết chỉ có thể gật đầu. Thì Trúc Thanh định nói gì thì bị Cậu ngăn lại, vì Cậu thấy trời đã tối và nói:
"Tất cả mọi người giải tán được rồi, trời đã tối tới mức này"
Bốn cô gái ở chổ khác thấy vậy bèn chào Cậu rồi đi ra ngoài. Cậu nhìn bóng lưng của bốn cô gái đến khi không còn nhìn thấy mới thu hồi ánh mắt và nhìn Trúc Thanh nói:
"Thanh Nhi từ ngày mai nhớ chăm sóc bọn họ nhé"
Người sau nghe không hiểu nhưng định nói gì thì đã thấy Cậu cởi áo khoác ra ngủ, đành phải nuốt câu định nói ra vào lại trong miệng. và đi về giường của mình ngồi xếp bằng tu luyện thỉnh thoáng liết mắt về phía Cậu, Thấy Cậu ngủ rồi thì không nhìn nữa bắt đầu nhắm mắt tu luyện. Cậu thấy Thúc Thanh tu luyện được một lúc thì mắt Cậu lập tức mở ra rồi lầm bầm nói vài thứ rồi nhắm lại:
"Vũ nhi, Thanh nhi, Dung nhi, Nhạn nhi và Linh nhi xin lỗi"
Bình luận truyện