Hôn Nhân Trí Mạng: Gặp Gỡ Trùm Máu Lạnh!
Chương 42: Có cảm giác thành công
Công cụ phát tiết?
Ninh Tự Thủy nhếch miệng cười khổ, thế nào lại có cảm giác chính mình mới là công cụ phát tiết, còn Dương Lưu Vân mới là bảo bối trong lòng Kỷ Trà Thần.
"Tự Thủy, chị sao lại không chút tức giận vậy! Kỷ thiếu thật đốn mạt!" Tiểu Ngư Nhi ngứa răng, hận không thể xuống dưới lầu cắn Kỷ Trà Thần một phát. Ninh Tự Thủy lắc đầu: "Cảm ơn em." Tiểu Ngư Nhi là thật lòng quan tâm cô, cô có thể cảm nhận được. Tinh thần hoạt bát của Tiểu Ngư Nhi, giống như không bao giờ phải phiền não thật làm cho người ta ngưỡng mộ, nhất là Kỷ Cẩm Sóc cưng chiều cùng dung túng cô ấy, càng làm cho người ta ước ao.
"Aizz, em đánh không lại Kỷ thiếu, nếu không là có thể giúp chị đánh anh ta một trận hả giận. Chị cũng thật là, tính tình mềm yếu như vậy, nhất định sẽ bị Kỷ thiếu khi dễ thảm....." Tiểu Ngư Nhi trời sinh tính khí khái, thích bảo vệ những người nhỏ bé, nhìn Ninh Tự Thủy người mà cô quí mến, cố thấy việc làm của Kỷ thiếu thật là vô liêm sỉ. Sau này nhất định phải khiến Kỷ Cẩm Sóc cho Kỷ thiếu vào danh sách đen, không cho qua lại, không phải người ta thường nói 'vật họp theo loài' sao?!
*************
Kỷ Gấm Sóc tay cầm ly rượu cười nhẹ nhàng: "Đoán chừng hiện tại Tiểu Ngư Nhi đang đem tổ tông mười tám đời của anh ra ân cần chào hỏi rồi."
Kỷ Trà Thần không khỏi hơi nhướng đầu lông mày, Kỷ Cẩm Sóc trực tiếp lấy ra một tờ chi phiếu, điền mấy con số đưa cho hắn: "Phí bồi thường tinh thần, không được động vào người phụ nữ của tôi." Hắn ít nhiều cũng hiểu được tính cách của Kỷ Trà Thần, có thù phải trả, tuyệt đối không chịu thua thiệt. Nếu hắn không chủ động đưa tiền, không biết Kỷ Trà Thần sẽ dùng phương pháp gì để trừng phạt Tiểu Ngư Nhi.
Aizzzz, cũng không biết Tiểu Ngư Nhi với Dương Lưu Vân không hợp chỗ nào, mới gặp lần đầu tiên đã khó chịu Lưu Vân. Tùy tiện nói mấy câu khiến hắn bây giờ phí mất năm trăm vạn.....Bây giờ, vợ không dễ nuôi nha!
Chi phiếu năm trăm vạn đổi lấy an toàn của Tiểu Ngư Nhi. Dù sao mắng cũng đã mắng rồi, năm trăm vạn này hắn thu nhận. Khóe môi nhẹ nhàng dãn ra: "Cũng chỉ có cậu mới có thể coi trọng người phụ nữ đó."
Có lúc, Kỷ Tràn Thần cũng hoài nghi mắt Kỷ Cẩm Sóc có vấn đề, dạng phụ nữ nào bọn họ cũng không thiếu, dạng phụ nữ nào cũng đều đã chơi đùa, vậy mà Kỷ Cẩm Sóc lại chọn duy nhất Tiểu Ngư Nhi, người phụ nữ không có bình tĩnh, lúc nào cũng hơi sức dư thừa, nông nổi bồng bột. Đúng là tự tìm phiền toái.
Kỷ Cẩm Sóc đối với Tiểu Ngư Nhi dung túng nuông chiều lúc mới đầu làm hắn rơi mắt kính(ý chỉ quá ngạc nhiên), tác phong làm việc của Kỷ Cẩm Sóc cực kỳ không ngoan và khéo léo, gần như không có địch thủ, nhưng trong thâm cốt hắn là một người quyết tuyệt, cũng không thích phiền toái, vậy mà lại chủ động tìm cho mình phiền toái lớn như vậy Tiểu Ngư Nhi, khiến cho người ngoài trăm mối suy luận cũng không thể hiểu nổi.
Kỷ Gấm Sóc cười dịu dàng, ánh mắt dừng lại trên mặt của hắn nói: "Bởi vì Tiểu Ngư Nhi rất đơn giản, buồn vui cáu giận của cô ấy đều viết hết trên mặt, vả lại việc cô ấy hay trêu chọc về điểm này không tính là chuyện to tát gì. Có thể làm cho cô ấy vui vẻ, Cô hỉ nộ ái ố cũng viết ở trên mặt, huống chi cô chọc về điểm này chuyện nhỏ cũng không tính là chuyện gì. Có thể làm cho cô vui vẻ, vĩnh viễn giống con cá trong nước vui vẻ bơi qua bơi lại, có cảm giác rất công. Tôi ngược lại lại không hiểu, anh sao lại chọn cô gái giống như Ninh Tự Thủy? Bên ngoài mềm yếu, bên trong kiên cường, bên trong có đau không không cũng sẽ đè nén, không oán thán. Ở cùng với người phụ nữ như vậy, anh không mệt sao?"
Cái cảm giác thành công quái đán! Kỷ Trà Thần dựa vào ghế salon, khóe miệng hiện lên nụ cười vô lực: "Kỳ thực có mệt. Có lẽ --- ban đầu cậu nói đúng. Cô ấy không thích hợp với tôi."
Kỷ Cẩm Sóc nhướn mày, từ lời nói của hắn mà bén nhạy nhận ra điều gì đó. Lời nói này Kỷ nhưng là không giống với phong cách cảu Kỷ Trà Thần a! "Hai người muốn ly hôn rồi hả?"
Ninh Tự Thủy nhếch miệng cười khổ, thế nào lại có cảm giác chính mình mới là công cụ phát tiết, còn Dương Lưu Vân mới là bảo bối trong lòng Kỷ Trà Thần.
"Tự Thủy, chị sao lại không chút tức giận vậy! Kỷ thiếu thật đốn mạt!" Tiểu Ngư Nhi ngứa răng, hận không thể xuống dưới lầu cắn Kỷ Trà Thần một phát. Ninh Tự Thủy lắc đầu: "Cảm ơn em." Tiểu Ngư Nhi là thật lòng quan tâm cô, cô có thể cảm nhận được. Tinh thần hoạt bát của Tiểu Ngư Nhi, giống như không bao giờ phải phiền não thật làm cho người ta ngưỡng mộ, nhất là Kỷ Cẩm Sóc cưng chiều cùng dung túng cô ấy, càng làm cho người ta ước ao.
"Aizz, em đánh không lại Kỷ thiếu, nếu không là có thể giúp chị đánh anh ta một trận hả giận. Chị cũng thật là, tính tình mềm yếu như vậy, nhất định sẽ bị Kỷ thiếu khi dễ thảm....." Tiểu Ngư Nhi trời sinh tính khí khái, thích bảo vệ những người nhỏ bé, nhìn Ninh Tự Thủy người mà cô quí mến, cố thấy việc làm của Kỷ thiếu thật là vô liêm sỉ. Sau này nhất định phải khiến Kỷ Cẩm Sóc cho Kỷ thiếu vào danh sách đen, không cho qua lại, không phải người ta thường nói 'vật họp theo loài' sao?!
*************
Kỷ Gấm Sóc tay cầm ly rượu cười nhẹ nhàng: "Đoán chừng hiện tại Tiểu Ngư Nhi đang đem tổ tông mười tám đời của anh ra ân cần chào hỏi rồi."
Kỷ Trà Thần không khỏi hơi nhướng đầu lông mày, Kỷ Cẩm Sóc trực tiếp lấy ra một tờ chi phiếu, điền mấy con số đưa cho hắn: "Phí bồi thường tinh thần, không được động vào người phụ nữ của tôi." Hắn ít nhiều cũng hiểu được tính cách của Kỷ Trà Thần, có thù phải trả, tuyệt đối không chịu thua thiệt. Nếu hắn không chủ động đưa tiền, không biết Kỷ Trà Thần sẽ dùng phương pháp gì để trừng phạt Tiểu Ngư Nhi.
Aizzzz, cũng không biết Tiểu Ngư Nhi với Dương Lưu Vân không hợp chỗ nào, mới gặp lần đầu tiên đã khó chịu Lưu Vân. Tùy tiện nói mấy câu khiến hắn bây giờ phí mất năm trăm vạn.....Bây giờ, vợ không dễ nuôi nha!
Chi phiếu năm trăm vạn đổi lấy an toàn của Tiểu Ngư Nhi. Dù sao mắng cũng đã mắng rồi, năm trăm vạn này hắn thu nhận. Khóe môi nhẹ nhàng dãn ra: "Cũng chỉ có cậu mới có thể coi trọng người phụ nữ đó."
Có lúc, Kỷ Tràn Thần cũng hoài nghi mắt Kỷ Cẩm Sóc có vấn đề, dạng phụ nữ nào bọn họ cũng không thiếu, dạng phụ nữ nào cũng đều đã chơi đùa, vậy mà Kỷ Cẩm Sóc lại chọn duy nhất Tiểu Ngư Nhi, người phụ nữ không có bình tĩnh, lúc nào cũng hơi sức dư thừa, nông nổi bồng bột. Đúng là tự tìm phiền toái.
Kỷ Cẩm Sóc đối với Tiểu Ngư Nhi dung túng nuông chiều lúc mới đầu làm hắn rơi mắt kính(ý chỉ quá ngạc nhiên), tác phong làm việc của Kỷ Cẩm Sóc cực kỳ không ngoan và khéo léo, gần như không có địch thủ, nhưng trong thâm cốt hắn là một người quyết tuyệt, cũng không thích phiền toái, vậy mà lại chủ động tìm cho mình phiền toái lớn như vậy Tiểu Ngư Nhi, khiến cho người ngoài trăm mối suy luận cũng không thể hiểu nổi.
Kỷ Gấm Sóc cười dịu dàng, ánh mắt dừng lại trên mặt của hắn nói: "Bởi vì Tiểu Ngư Nhi rất đơn giản, buồn vui cáu giận của cô ấy đều viết hết trên mặt, vả lại việc cô ấy hay trêu chọc về điểm này không tính là chuyện to tát gì. Có thể làm cho cô ấy vui vẻ, Cô hỉ nộ ái ố cũng viết ở trên mặt, huống chi cô chọc về điểm này chuyện nhỏ cũng không tính là chuyện gì. Có thể làm cho cô vui vẻ, vĩnh viễn giống con cá trong nước vui vẻ bơi qua bơi lại, có cảm giác rất công. Tôi ngược lại lại không hiểu, anh sao lại chọn cô gái giống như Ninh Tự Thủy? Bên ngoài mềm yếu, bên trong kiên cường, bên trong có đau không không cũng sẽ đè nén, không oán thán. Ở cùng với người phụ nữ như vậy, anh không mệt sao?"
Cái cảm giác thành công quái đán! Kỷ Trà Thần dựa vào ghế salon, khóe miệng hiện lên nụ cười vô lực: "Kỳ thực có mệt. Có lẽ --- ban đầu cậu nói đúng. Cô ấy không thích hợp với tôi."
Kỷ Cẩm Sóc nhướn mày, từ lời nói của hắn mà bén nhạy nhận ra điều gì đó. Lời nói này Kỷ nhưng là không giống với phong cách cảu Kỷ Trà Thần a! "Hai người muốn ly hôn rồi hả?"
Bình luận truyện