Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1346: Hòa hợp (1)
Sau khi kích phát trận đồ, Tô Kính cũng mô phỏng tình huống cho Lôi Tư Lâm xem.
Kiếm hai mươi mốt đánh thế nào đương nhiên là cơ mật quân sự, không có khả năng phục chế ra toàn bộ, Tô Kính làm chỉ là mô phỏng hậu kỳ mà thôi.
Tuy tốc độ của Phi Vân Nham chậm chạp nhưng có thể so sánh với Lôi Điểu hạm, kiếm hai mươi mốt nhận được mệnh lệnh, trực tiếp đi lên Phi Vân Nham, một ngàn trọng giáp bộ binh, cộng thêm hai trăm binh sĩ và luyện khí sĩ điều khiển Phi Vân Nham trực tiếp bay đi.
Phi Vân Nham chế tạo tạm thời nên tốc độ phi hành còn chậm hơn tại Thần Châu, nó có thể trong một giờ bay được sáu bảy trăm dặm, một trăm tám mươi dặm bay trong mười mấy phút là tới nơi.
Cư dân trong trấn đã bị tiêu diệt sạch sẽ, số lượng khế ước giả không nhiều lắm, đại khái hơn một trăm người, khế ước giả còn có thủ hạ là các loại binh sĩ khôi lỗi, số lượng đạt tới hơn bảy nghìn.
Chỉ có điều loại thị trấn nhỏ như thế không nằm trong một khâu trọng yếu của khế ước giả, cũng không cường giả tọa trấn, kiếm hai mươi mốt đi theo Tô Kính, hôm nay đã là cường giả Kim Đan lục trọng nhưng căn cơ chưa ổn, tiến giai Kim Đan thất trọng còn sớm, cho dù được thiên ý chiếu cố cũng cần vài chục năm tới cả trăm năm mới có thể tấn chức..
Thực lực của nàng hôm nay, trong một trăm khế ước giả đã sớm siêu thoát phàm tục, có kinh nghiệm lần trước nên nàng dứt khoát lại bố trí một lớp máy ném đá thụ yêu đánh trọng nỏ trong trấn thất linh bát lạc, binh sĩ quân địch không có tổ chức.
Sau đó nàng lại dùng ngọc ấn của Tô Kính cho, dùng binh gia thần lực bao phủ cả trấn nhỏ, những khế ước giả kia không chỗ trốn, chỉ có thể tử đấu với nàng. Nàng lúc này mới thả bảo kiếm mà Tàng Kiếm cung chủ tặng cho tru sát liên tục.
Phi Vân Nham có máy ném đá thụ yêu nên nàng không tốn bao nhiêu khí tức. Binh sĩ khế ước giả không có phối hợp gì, bị máy ném đá thụ yêu đập chết hơn phân nửa. Sau đó mấy luyện khí sĩ thủ hạ dẫn đầu một ngàn trượng giáp bộ binh rời khỏi Phi Vân Nham, nhảy vào trong trấn nhỏ và thanh lý chiến trường.
Một ngàn trượng giáp bộ binh là binh đoàn cấp một, có thể liên tục phóng thích trận pháp chiến kỹ của đạo môn, đoạn đường này căn bản là nghiền áp đi qua, những khế ước giả kia ý đồ tiếp cận chiến trận, lại bị lực lượng chiến trận khống chế, lúc này bị luyện khí sĩ của Tô Kính chém giết.
Tô Kính vui mừng nhất chính là, kỹ năng chiến trận đạo môn tại thế giới này có thể áp chế địch nhân, quy tắc trên người khế ước giả cũng không có năng lực triệt tiêu kỹ năng chiến trận.
- Ngươi dùng binh khí chiến tranh gì?
Thua ván này cho nên Lôi Tư Lâm nhíu mày hỏi thăm, cũng không có ý định quỵt nợ. Hắn quan tâm nhất là Phi Vân Nham, thứ đó giấu trong mây mù, có thể ném bắn thạch đạn nổ tung, còn có thể vận chuyện binh sĩ.
Hắn không biết trong mây đen còn có, Lôi Điểu hạm chưa ra tay đấy, khế ước giả nơi này quá yếu. Nếu như không phải vì tranh thủ thời gian, thậm chí còn không cần kiếm hai mươi mốt động thủ. Đây không tính là chuyện tốt, lực lượng của địch nhân không có phân phối bình quân, đó là kế hoạch tổng thể nên sẽ tiến hành liên tục.
Trấn nhỏ này không thể uy hiếp thành Thập Diệp, khế ước giả thanh lý nơi này và phá hư trận pháp trong trấn, từ đó thành Thập Diệp không lợi dụng được mà thôi. Song phương cách nhau khu vực đồi núi gần hai trăm dặm, theo lý thuyết, thành Thập Diệp sẽ không đi đánh loại địa phương không có dinh dưỡng này.
- Phi Vân Nham, một món đồ chơi. Có thể chứa đại khái bốn vạn binh sĩ, tốt nhất không nên vượt qua hai vạn vì sẽ ảnh hưởng tốc độ. Thứ này không phải dùng để vận binh, ta không mang phi hạm vận binh tới. Phía trên có bố trí máy ném đá thụ yêu, phối hợp luyện khí sĩ tiến hành công kích chính xác. Lực công kích không thẻ đối phó cường giả, đối phó quân đội hiệu quả còn không tệ.
Tô Kính giải thích tương đương với chưa nói cái gì.
Lôi Tư Lâm đã rất hài lòng, hắn nói với Tô Kính nói:
- Thành Thập Diệp cũng bố trí như vậy sao?
Tô Kính cười nói:
- Ta đều mang đến, cũng không phải khoe trơớc mặt ngươi, đương nhiên sẽ lưu lại. Binh sĩ khế ước giả nhiều nhưng không đủ tinh nhuệ, loại máy ném đá kia có sát thương hiệu quả rất rõ ràng. Không có binh sĩ, số lượng khế ước giả sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, chiến tranh sẽ kết thúc nhanh thôi.
- Nhanh bao nhiêu?
- Trong trăm năm.
Tô Kính trả lời.
Lôi Tư Lâm đứng dậy thi lễ với Tô Kính, nói:
- Đa tạ đến đây tiếp viện, các hạ yên tâm, ta sẽ không điều động binh sĩ của ngươi. Thành Nhất Lý bên kia cần nhân lực vật lực gì cứ nói.
- Thật sự cần nhân lực, đồ của ta không thiếu, mang đủ nhiều.
Tô Kính tiện tay cầm một địa đồ, là thành Nhất Lý, hắn chỉ vào chung quanh thành thị.
- Những địa phương này cần bố trí thành lũy, có thể phòng ngừa khế ước giả lẻn vào.
Lôi Tư Lâm xem địa đồ, nôn nóng trong nội tâm dần biến mất, Tô Kính bố trí tương đối hoàn mỹ, ít nhất tại thành Nhất Lý, khế ước giả rất khó công phá.
Mà phương thức chiến đấu của khế ước giả là tập kích, toàn diện truyền tống vào trong cứ điểm của địch nhân, bên trong nở hoa, loạn chiến làm phòng ngự hỗn loạn không thể thực hiện. Biện pháp tốt nhất chính là bố trí đại trận quanh thành thị thành một khối, cho dù khế ước giả xâm nhập, cũng không tạo thành hỗn loạn.
Thành Nhất Lý chính là làm như vậy, hơn nữa bố trí thành lũy chung quanh, là đại trận kéo dài, làm cho khế ước giả xâm nhập gian nan hơn trước. Tô Kính lý giải phương thức chiến đấu của khế ước giả rất sâu.
Tô Kính vốn cho rằng giao phong với Lôi Tư Lâm sẽ có rất phiền toái. Ai biết bởi vì một đổ ước nên tình hình hòa hoãn. Đây cũng là kết quả hắn biểu hiện thực lực, Lôi Tư Lâm mạnh hơn nữa cũng không thể đối phó nhiều khế ước giả. Mà Tô Kính có quân đội cường đại, còn binh khí chiến tranh cường đại, với hắn mà nói đây là bổ sung tốt nhất.
Hắn cũng tiếp nhận thân phận của Tô Kính, nếu trình độ của Tô Kính không đủ, Lôi Tư Lâm không dễ nói chuyện với hắn, huống chi nói chuyện vui sướng với nhau.
Trọng Nguyên lúc này mới yên tâm, nàng mời Lôi Tư Lâm lấy ra địa đồ bố phòng thành Thập Diệp, nhơ Tô Kính nghiên cứu nên gia tăng bố trí thêm cái gì. Thành Thập Diệp đã bị Lôi Tư Lâm ại lực cải tạo qua, nội thành có thành lũy tạo thành quân doanh, đều có tường vây và cắt cứ.
Cách làm là chính xác, bởi vì phân chia nên một khi truyền tống sẽ mất đi một cứ điểm. Thế nhưng mà thành Thập Diệp rất lớn, còn lớn hơn thành Nhất Lý không ít, trừ quân đội còn có đại lượng bình dân
Kiếm hai mươi mốt đánh thế nào đương nhiên là cơ mật quân sự, không có khả năng phục chế ra toàn bộ, Tô Kính làm chỉ là mô phỏng hậu kỳ mà thôi.
Tuy tốc độ của Phi Vân Nham chậm chạp nhưng có thể so sánh với Lôi Điểu hạm, kiếm hai mươi mốt nhận được mệnh lệnh, trực tiếp đi lên Phi Vân Nham, một ngàn trọng giáp bộ binh, cộng thêm hai trăm binh sĩ và luyện khí sĩ điều khiển Phi Vân Nham trực tiếp bay đi.
Phi Vân Nham chế tạo tạm thời nên tốc độ phi hành còn chậm hơn tại Thần Châu, nó có thể trong một giờ bay được sáu bảy trăm dặm, một trăm tám mươi dặm bay trong mười mấy phút là tới nơi.
Cư dân trong trấn đã bị tiêu diệt sạch sẽ, số lượng khế ước giả không nhiều lắm, đại khái hơn một trăm người, khế ước giả còn có thủ hạ là các loại binh sĩ khôi lỗi, số lượng đạt tới hơn bảy nghìn.
Chỉ có điều loại thị trấn nhỏ như thế không nằm trong một khâu trọng yếu của khế ước giả, cũng không cường giả tọa trấn, kiếm hai mươi mốt đi theo Tô Kính, hôm nay đã là cường giả Kim Đan lục trọng nhưng căn cơ chưa ổn, tiến giai Kim Đan thất trọng còn sớm, cho dù được thiên ý chiếu cố cũng cần vài chục năm tới cả trăm năm mới có thể tấn chức..
Thực lực của nàng hôm nay, trong một trăm khế ước giả đã sớm siêu thoát phàm tục, có kinh nghiệm lần trước nên nàng dứt khoát lại bố trí một lớp máy ném đá thụ yêu đánh trọng nỏ trong trấn thất linh bát lạc, binh sĩ quân địch không có tổ chức.
Sau đó nàng lại dùng ngọc ấn của Tô Kính cho, dùng binh gia thần lực bao phủ cả trấn nhỏ, những khế ước giả kia không chỗ trốn, chỉ có thể tử đấu với nàng. Nàng lúc này mới thả bảo kiếm mà Tàng Kiếm cung chủ tặng cho tru sát liên tục.
Phi Vân Nham có máy ném đá thụ yêu nên nàng không tốn bao nhiêu khí tức. Binh sĩ khế ước giả không có phối hợp gì, bị máy ném đá thụ yêu đập chết hơn phân nửa. Sau đó mấy luyện khí sĩ thủ hạ dẫn đầu một ngàn trượng giáp bộ binh rời khỏi Phi Vân Nham, nhảy vào trong trấn nhỏ và thanh lý chiến trường.
Một ngàn trượng giáp bộ binh là binh đoàn cấp một, có thể liên tục phóng thích trận pháp chiến kỹ của đạo môn, đoạn đường này căn bản là nghiền áp đi qua, những khế ước giả kia ý đồ tiếp cận chiến trận, lại bị lực lượng chiến trận khống chế, lúc này bị luyện khí sĩ của Tô Kính chém giết.
Tô Kính vui mừng nhất chính là, kỹ năng chiến trận đạo môn tại thế giới này có thể áp chế địch nhân, quy tắc trên người khế ước giả cũng không có năng lực triệt tiêu kỹ năng chiến trận.
- Ngươi dùng binh khí chiến tranh gì?
Thua ván này cho nên Lôi Tư Lâm nhíu mày hỏi thăm, cũng không có ý định quỵt nợ. Hắn quan tâm nhất là Phi Vân Nham, thứ đó giấu trong mây mù, có thể ném bắn thạch đạn nổ tung, còn có thể vận chuyện binh sĩ.
Hắn không biết trong mây đen còn có, Lôi Điểu hạm chưa ra tay đấy, khế ước giả nơi này quá yếu. Nếu như không phải vì tranh thủ thời gian, thậm chí còn không cần kiếm hai mươi mốt động thủ. Đây không tính là chuyện tốt, lực lượng của địch nhân không có phân phối bình quân, đó là kế hoạch tổng thể nên sẽ tiến hành liên tục.
Trấn nhỏ này không thể uy hiếp thành Thập Diệp, khế ước giả thanh lý nơi này và phá hư trận pháp trong trấn, từ đó thành Thập Diệp không lợi dụng được mà thôi. Song phương cách nhau khu vực đồi núi gần hai trăm dặm, theo lý thuyết, thành Thập Diệp sẽ không đi đánh loại địa phương không có dinh dưỡng này.
- Phi Vân Nham, một món đồ chơi. Có thể chứa đại khái bốn vạn binh sĩ, tốt nhất không nên vượt qua hai vạn vì sẽ ảnh hưởng tốc độ. Thứ này không phải dùng để vận binh, ta không mang phi hạm vận binh tới. Phía trên có bố trí máy ném đá thụ yêu, phối hợp luyện khí sĩ tiến hành công kích chính xác. Lực công kích không thẻ đối phó cường giả, đối phó quân đội hiệu quả còn không tệ.
Tô Kính giải thích tương đương với chưa nói cái gì.
Lôi Tư Lâm đã rất hài lòng, hắn nói với Tô Kính nói:
- Thành Thập Diệp cũng bố trí như vậy sao?
Tô Kính cười nói:
- Ta đều mang đến, cũng không phải khoe trơớc mặt ngươi, đương nhiên sẽ lưu lại. Binh sĩ khế ước giả nhiều nhưng không đủ tinh nhuệ, loại máy ném đá kia có sát thương hiệu quả rất rõ ràng. Không có binh sĩ, số lượng khế ước giả sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, chiến tranh sẽ kết thúc nhanh thôi.
- Nhanh bao nhiêu?
- Trong trăm năm.
Tô Kính trả lời.
Lôi Tư Lâm đứng dậy thi lễ với Tô Kính, nói:
- Đa tạ đến đây tiếp viện, các hạ yên tâm, ta sẽ không điều động binh sĩ của ngươi. Thành Nhất Lý bên kia cần nhân lực vật lực gì cứ nói.
- Thật sự cần nhân lực, đồ của ta không thiếu, mang đủ nhiều.
Tô Kính tiện tay cầm một địa đồ, là thành Nhất Lý, hắn chỉ vào chung quanh thành thị.
- Những địa phương này cần bố trí thành lũy, có thể phòng ngừa khế ước giả lẻn vào.
Lôi Tư Lâm xem địa đồ, nôn nóng trong nội tâm dần biến mất, Tô Kính bố trí tương đối hoàn mỹ, ít nhất tại thành Nhất Lý, khế ước giả rất khó công phá.
Mà phương thức chiến đấu của khế ước giả là tập kích, toàn diện truyền tống vào trong cứ điểm của địch nhân, bên trong nở hoa, loạn chiến làm phòng ngự hỗn loạn không thể thực hiện. Biện pháp tốt nhất chính là bố trí đại trận quanh thành thị thành một khối, cho dù khế ước giả xâm nhập, cũng không tạo thành hỗn loạn.
Thành Nhất Lý chính là làm như vậy, hơn nữa bố trí thành lũy chung quanh, là đại trận kéo dài, làm cho khế ước giả xâm nhập gian nan hơn trước. Tô Kính lý giải phương thức chiến đấu của khế ước giả rất sâu.
Tô Kính vốn cho rằng giao phong với Lôi Tư Lâm sẽ có rất phiền toái. Ai biết bởi vì một đổ ước nên tình hình hòa hoãn. Đây cũng là kết quả hắn biểu hiện thực lực, Lôi Tư Lâm mạnh hơn nữa cũng không thể đối phó nhiều khế ước giả. Mà Tô Kính có quân đội cường đại, còn binh khí chiến tranh cường đại, với hắn mà nói đây là bổ sung tốt nhất.
Hắn cũng tiếp nhận thân phận của Tô Kính, nếu trình độ của Tô Kính không đủ, Lôi Tư Lâm không dễ nói chuyện với hắn, huống chi nói chuyện vui sướng với nhau.
Trọng Nguyên lúc này mới yên tâm, nàng mời Lôi Tư Lâm lấy ra địa đồ bố phòng thành Thập Diệp, nhơ Tô Kính nghiên cứu nên gia tăng bố trí thêm cái gì. Thành Thập Diệp đã bị Lôi Tư Lâm ại lực cải tạo qua, nội thành có thành lũy tạo thành quân doanh, đều có tường vây và cắt cứ.
Cách làm là chính xác, bởi vì phân chia nên một khi truyền tống sẽ mất đi một cứ điểm. Thế nhưng mà thành Thập Diệp rất lớn, còn lớn hơn thành Nhất Lý không ít, trừ quân đội còn có đại lượng bình dân
Bình luận truyện