Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1549: Tin tức xấu (1)
Chỉ sợ mình xử lý mấy trưởng lão của Lý gia, thù hận cũng sẽ không có lớn như vậy. Mình xử lý là Tiên Nhân Lý gia, để cho thực lực của Lý gia bị hao tổn nghiêm trọng. Tiên Nhân chết kia, lực lượng đã đạt đến trình độ có thể chế tạo chiếu hình. Nói cách khác, bản thể của hắn không đến Thần châu thế giới, cũng có thể chế tạo ra một chiếu hình, hoạt động ở Thần châu thế giới.
Hắn vừa chết như vậy, Lý gia liền ít đi một loại thủ đoạn cường đại đả kích địch nhân.
Nhà người khác, muốn tìm mình, trực tiếp từ cửa thành đi vào là được, mà sẽ không đi Truyền Tống Trận. Người tìm mình, là Thanh Tâm Quận chúa phái tới.
Nghĩ tới đây, Tô Kính liên lạc Nhiếp Chính Vương, Võ Uy Vương, còn có Vô Ưu công chúa. Ba người rất nhanh liền đến Hầu phủ. Bên kia, trong địa lao, đã lần nữa chế tạo một phen, có thể nhẹ nhàng nâng lên xe ngựa.
Tô Thức xử lý rất cẩn thận, thời điểm nam tử trẻ tuổi xuất hiện ở phòng khách Hầu phủ, trong lòng đã không có bất kỳ ảo tưởng.
Trong phòng khách, đám người Tô Kính một người một bình trà, trước mặt là lồng sắt. Bốn người lẫn nhau nhìn thoáng qua, Tô Kính mở miệng nói:
- Nghe nói, ngươi muốn gặp ta?
Nam tử trẻ tuổi lắc đầu nói:
- Là Quận chúa muốn gặp ngươi.
- Vậy để nàng tới là được, ngươi đã không có tác dụng rồi.
Tô Kính vừa nói, trên ngón tay, một đoàn hỏa diễm màu vàng bốc cháy lên, muốn ném vào trong lồng sắt.
Nam tử trẻ tuổi không nghĩ tới đối phương tốn hao nhiều thời gian như vậy, hoàn toàn khống chế hắn, lại muốn trực tiếp giết. Hắn nhất thời hiểu rõ, đừng nói đùa bỡn hoa chiêu, ngay cả ngoài miệng đòi chút tiện nghi, cũng không có khả năng.
- Phò mã, xin chờ một chút.
Trong hai mắt nam tử trẻ tuổi, con ngươi trắng bệch, thân thể run rẩy trong chốc lát, thời điểm mở ra lần nữa, đã là đen nhánh, tròng trắng mắt cũng biến mất.
- Phụ thể?
Tô Kính nhìn nam tử trẻ tuổi trước mắt, có chút kinh ngạc. Thanh Tâm Quận chúa muốn phụ thể mà nói, cũng nên chọn nữ tử a?
Nga, nữ nhân kia bị Tô Thức giết chết, giết quá tốt rồi!
Nam tử chậm rãi mở miệng, thanh âm trở nên bất âm bất dương, giống như thái giám.
- Phò mã, hoàng thúc, Hoàng huynh, công chúa, các ngươi đều ở đây a!
Thanh Tâm Quận chúa phụ thể ở trên người nam tử, vươn hai tay ra, muốn vuốt ve lan can, bỗng nhiên liền dừng tay. Thân thể ký ức còn đó, nàng biết, trên lồng sắt này có lôi điện, đụng không được.
- Quận chúa, ngươi làm như thế nào a?
Tô Kính tò mò nhìn Thanh Tâm Quận chúa, mặc dù lực lượng của lồng sắt này nói không lớn, nhưng mà muốn chơi phụ thể, cũng phải chịu đến rất nhiều quấy nhiễu. Tô Kính cũng làm không được.
- Ngươi không phải nói ta cấu kết Ma Môn sao? Thủ đoạn Ma Môn, há là ngươi có thể hiểu rõ.
- Muội muội của ta Tô Tuyết, ở nơi nào?
Tô Kính không đợi Thanh Tâm Quận chúa nói nhãm, trực tiếp hỏi tin tức của Tô Tuyết.
- Nàng? Ngươi thật muốn biết?
Thanh Tâm Quận chúa nhìn Tô Kính, cười đắc ý.
Tô Kính nhìn Thanh Tâm Quận chúa, trong lòng mơ hồ sinh ra ý niệm không ổn trong đầu. Này cùng trước mắt nguy hiểm không liên quan, Thanh Tâm Quận chúa phủ xuống ở trong lồng, dù cái lồng lại yếu ớt, cũng không phải là một Kim Đan tầng chín có thể nhanh chóng phá vỡ.
Huống chi, phủ xuống trong thân thể người khác, thực lực nhất định phải suy giảm. Bản thân Thanh Tâm Quận chúa chưa chắc có cảnh giới Kim Đan tầng tám, ở trước mặt Tô Kính, chỉ là chuyện tình mấy giây giết chết mà thôi.
- Tô Tuyết, hiện tại hẳn là giáo chủ đại nhân a? Ta cũng rất tôn kính đấy.
Thanh Tâm Quận chúa mỉm cười nói:
- Nàng làm giáo chủ, để ta làm Hoàng Đế. Tổ hợp như vậy, cùng phụ hoàng cộng thêm Tiêu Dao Hầu kém không nhiều, rất là hoàn mỹ a.
Tô Kính cau mày, lãnh đạm nói:
- Ngươi so sánh với bệ hạ, chính là một đống cứt chó.
Hắn lời này, phàm phu tục tử bình thường cũng rất ít nói ra miệng, Đông Tần đế quốc giáo dục rất phát đạt, người người đi học biết chữ. Thanh Tâm Quận chúa cũng không tức giận, nói với Tô Kính:
- Cục cứt chó này, chính là ruột thịt của phụ hoàng. Từ góc độ của Âm Dương Gia mà nói, phụ hoàng hắn cũng là một đống cứt chó a?
Tô Kính trầm tư, hắn không rõ, tại sao Thanh Tâm Quận chúa có nắm chặc lớn như vậy, dám cướp lấy Đông Tần. Phải biết, Đông Tần đế quốc, mặc dù gia tộc các nơi cản tay hoàng tộc, nhưng hoàng tộc ổn định, đối với cửu đại gia tộc mà nói, giống nhau cực kỳ trọng yếu, đó cũng là lực lượng bọn họ kiềm chế Đạo Cung.
Thanh Tâm Quận chúa, không thể nào cấu kết đến tất cả gia tộc.
Thanh Tâm Quận chúa tựa hồ biết Tô Kính đang suy nghĩ cái gì, nàng đưa ngón tay về phía trước, ở trên song sắt điểm điểm, một dòng điện đánh cho tay nàng tê dại.
- A, thật là cẩn thận, giống như ta a.
- Có ý gì?
- Phụ hoàng, bị ta dùng biện pháp tương tự như vậy, ngăn cách ở bên ngoài, không về Đông Tần được rồi. Ngươi trông cậy vào phụ hoàng giúp ngươi. Đó là không có hi vọng.
Thanh Tâm Quận chúa thổi thổi đầu ngón tay, bộ phận khét lẹt trên đầu ngón tay hóa thành tro bụi, bay ra ngoài lồng.
Tô Kính phun ra một đạo thủy lôi, hoàn toàn tinh lọc tro bụi.
- Thật là cẩn thận.
Thanh Tâm Quận chúa nói với Tô Kính:
- Ta cũng là như vậy đối với phụ hoàng, chỉ sợ hắn đưa một viên tro cốt tới, cũng sẽ bị ta chặn lại. Hắn muốn trở về Đông Tần đế quốc, đã không có khả năng rồi.
Tô Kính lạnh lùng, hắn vẫn không có đi ngoài thành Chu Tước cung, chẳng lẽ là bên Chu Tước cung có vấn đề?
- Ngươi nhìn, phụ hoàng không về được, chẳng lẽ hoàng thúc sẽ không có chút ý nghĩ sao?
Thanh Tâm Quận chúa nhìn Khương Dạ, sắc mặt Khương Dạ đại biến. Coi như hắn không có ý nghĩ gì, nhưng Vô Ưu công chúa cùng Võ Uy Vương thì sao?
Mình là Nhiếp Chính Vương, trên danh nghĩa, Đế quốc quy về mình nắm giữ. Mà Tô Kính gần đây làm tương đối nóng, trong lòng mình sẽ không có câu oán hận sao? Coi như mình không có, Tô Kính sẽ tin tưởng sao?
Vì lý do an toàn, nếu như Hoàng huynh không về được, Tô Kính hẳn là ưu tiên xử lý mình mới phải. Ai cũng biết, Thanh Tâm Quận chúa đang khích bác quan hệ của mình cùng Tô Kính. Nhưng vấn đề là, loại khích bác này tương đối hữu hiệu. Mình cùng Tô Kính có thể tín nhiệm lẫn nhau sao?
- Thật là một cô nương lợi hại.
Tô Kính thở dài nói, trong lòng đã buông tha Khương Dạ. Bởi vì thật muốn giết chết Khương Dạ mà nói, chẳng khác nào tin tưởng, Hoàng Đế vĩnh viễn sẽ không trở về rồi.
Trên thực tế, coi như Khương Diễm có thể trở về, Tô Kính cũng không sợ xử lý Khương Dạ sẽ dẫn phát phiền toái gì.
Hắn vừa chết như vậy, Lý gia liền ít đi một loại thủ đoạn cường đại đả kích địch nhân.
Nhà người khác, muốn tìm mình, trực tiếp từ cửa thành đi vào là được, mà sẽ không đi Truyền Tống Trận. Người tìm mình, là Thanh Tâm Quận chúa phái tới.
Nghĩ tới đây, Tô Kính liên lạc Nhiếp Chính Vương, Võ Uy Vương, còn có Vô Ưu công chúa. Ba người rất nhanh liền đến Hầu phủ. Bên kia, trong địa lao, đã lần nữa chế tạo một phen, có thể nhẹ nhàng nâng lên xe ngựa.
Tô Thức xử lý rất cẩn thận, thời điểm nam tử trẻ tuổi xuất hiện ở phòng khách Hầu phủ, trong lòng đã không có bất kỳ ảo tưởng.
Trong phòng khách, đám người Tô Kính một người một bình trà, trước mặt là lồng sắt. Bốn người lẫn nhau nhìn thoáng qua, Tô Kính mở miệng nói:
- Nghe nói, ngươi muốn gặp ta?
Nam tử trẻ tuổi lắc đầu nói:
- Là Quận chúa muốn gặp ngươi.
- Vậy để nàng tới là được, ngươi đã không có tác dụng rồi.
Tô Kính vừa nói, trên ngón tay, một đoàn hỏa diễm màu vàng bốc cháy lên, muốn ném vào trong lồng sắt.
Nam tử trẻ tuổi không nghĩ tới đối phương tốn hao nhiều thời gian như vậy, hoàn toàn khống chế hắn, lại muốn trực tiếp giết. Hắn nhất thời hiểu rõ, đừng nói đùa bỡn hoa chiêu, ngay cả ngoài miệng đòi chút tiện nghi, cũng không có khả năng.
- Phò mã, xin chờ một chút.
Trong hai mắt nam tử trẻ tuổi, con ngươi trắng bệch, thân thể run rẩy trong chốc lát, thời điểm mở ra lần nữa, đã là đen nhánh, tròng trắng mắt cũng biến mất.
- Phụ thể?
Tô Kính nhìn nam tử trẻ tuổi trước mắt, có chút kinh ngạc. Thanh Tâm Quận chúa muốn phụ thể mà nói, cũng nên chọn nữ tử a?
Nga, nữ nhân kia bị Tô Thức giết chết, giết quá tốt rồi!
Nam tử chậm rãi mở miệng, thanh âm trở nên bất âm bất dương, giống như thái giám.
- Phò mã, hoàng thúc, Hoàng huynh, công chúa, các ngươi đều ở đây a!
Thanh Tâm Quận chúa phụ thể ở trên người nam tử, vươn hai tay ra, muốn vuốt ve lan can, bỗng nhiên liền dừng tay. Thân thể ký ức còn đó, nàng biết, trên lồng sắt này có lôi điện, đụng không được.
- Quận chúa, ngươi làm như thế nào a?
Tô Kính tò mò nhìn Thanh Tâm Quận chúa, mặc dù lực lượng của lồng sắt này nói không lớn, nhưng mà muốn chơi phụ thể, cũng phải chịu đến rất nhiều quấy nhiễu. Tô Kính cũng làm không được.
- Ngươi không phải nói ta cấu kết Ma Môn sao? Thủ đoạn Ma Môn, há là ngươi có thể hiểu rõ.
- Muội muội của ta Tô Tuyết, ở nơi nào?
Tô Kính không đợi Thanh Tâm Quận chúa nói nhãm, trực tiếp hỏi tin tức của Tô Tuyết.
- Nàng? Ngươi thật muốn biết?
Thanh Tâm Quận chúa nhìn Tô Kính, cười đắc ý.
Tô Kính nhìn Thanh Tâm Quận chúa, trong lòng mơ hồ sinh ra ý niệm không ổn trong đầu. Này cùng trước mắt nguy hiểm không liên quan, Thanh Tâm Quận chúa phủ xuống ở trong lồng, dù cái lồng lại yếu ớt, cũng không phải là một Kim Đan tầng chín có thể nhanh chóng phá vỡ.
Huống chi, phủ xuống trong thân thể người khác, thực lực nhất định phải suy giảm. Bản thân Thanh Tâm Quận chúa chưa chắc có cảnh giới Kim Đan tầng tám, ở trước mặt Tô Kính, chỉ là chuyện tình mấy giây giết chết mà thôi.
- Tô Tuyết, hiện tại hẳn là giáo chủ đại nhân a? Ta cũng rất tôn kính đấy.
Thanh Tâm Quận chúa mỉm cười nói:
- Nàng làm giáo chủ, để ta làm Hoàng Đế. Tổ hợp như vậy, cùng phụ hoàng cộng thêm Tiêu Dao Hầu kém không nhiều, rất là hoàn mỹ a.
Tô Kính cau mày, lãnh đạm nói:
- Ngươi so sánh với bệ hạ, chính là một đống cứt chó.
Hắn lời này, phàm phu tục tử bình thường cũng rất ít nói ra miệng, Đông Tần đế quốc giáo dục rất phát đạt, người người đi học biết chữ. Thanh Tâm Quận chúa cũng không tức giận, nói với Tô Kính:
- Cục cứt chó này, chính là ruột thịt của phụ hoàng. Từ góc độ của Âm Dương Gia mà nói, phụ hoàng hắn cũng là một đống cứt chó a?
Tô Kính trầm tư, hắn không rõ, tại sao Thanh Tâm Quận chúa có nắm chặc lớn như vậy, dám cướp lấy Đông Tần. Phải biết, Đông Tần đế quốc, mặc dù gia tộc các nơi cản tay hoàng tộc, nhưng hoàng tộc ổn định, đối với cửu đại gia tộc mà nói, giống nhau cực kỳ trọng yếu, đó cũng là lực lượng bọn họ kiềm chế Đạo Cung.
Thanh Tâm Quận chúa, không thể nào cấu kết đến tất cả gia tộc.
Thanh Tâm Quận chúa tựa hồ biết Tô Kính đang suy nghĩ cái gì, nàng đưa ngón tay về phía trước, ở trên song sắt điểm điểm, một dòng điện đánh cho tay nàng tê dại.
- A, thật là cẩn thận, giống như ta a.
- Có ý gì?
- Phụ hoàng, bị ta dùng biện pháp tương tự như vậy, ngăn cách ở bên ngoài, không về Đông Tần được rồi. Ngươi trông cậy vào phụ hoàng giúp ngươi. Đó là không có hi vọng.
Thanh Tâm Quận chúa thổi thổi đầu ngón tay, bộ phận khét lẹt trên đầu ngón tay hóa thành tro bụi, bay ra ngoài lồng.
Tô Kính phun ra một đạo thủy lôi, hoàn toàn tinh lọc tro bụi.
- Thật là cẩn thận.
Thanh Tâm Quận chúa nói với Tô Kính:
- Ta cũng là như vậy đối với phụ hoàng, chỉ sợ hắn đưa một viên tro cốt tới, cũng sẽ bị ta chặn lại. Hắn muốn trở về Đông Tần đế quốc, đã không có khả năng rồi.
Tô Kính lạnh lùng, hắn vẫn không có đi ngoài thành Chu Tước cung, chẳng lẽ là bên Chu Tước cung có vấn đề?
- Ngươi nhìn, phụ hoàng không về được, chẳng lẽ hoàng thúc sẽ không có chút ý nghĩ sao?
Thanh Tâm Quận chúa nhìn Khương Dạ, sắc mặt Khương Dạ đại biến. Coi như hắn không có ý nghĩ gì, nhưng Vô Ưu công chúa cùng Võ Uy Vương thì sao?
Mình là Nhiếp Chính Vương, trên danh nghĩa, Đế quốc quy về mình nắm giữ. Mà Tô Kính gần đây làm tương đối nóng, trong lòng mình sẽ không có câu oán hận sao? Coi như mình không có, Tô Kính sẽ tin tưởng sao?
Vì lý do an toàn, nếu như Hoàng huynh không về được, Tô Kính hẳn là ưu tiên xử lý mình mới phải. Ai cũng biết, Thanh Tâm Quận chúa đang khích bác quan hệ của mình cùng Tô Kính. Nhưng vấn đề là, loại khích bác này tương đối hữu hiệu. Mình cùng Tô Kính có thể tín nhiệm lẫn nhau sao?
- Thật là một cô nương lợi hại.
Tô Kính thở dài nói, trong lòng đã buông tha Khương Dạ. Bởi vì thật muốn giết chết Khương Dạ mà nói, chẳng khác nào tin tưởng, Hoàng Đế vĩnh viễn sẽ không trở về rồi.
Trên thực tế, coi như Khương Diễm có thể trở về, Tô Kính cũng không sợ xử lý Khương Dạ sẽ dẫn phát phiền toái gì.
Bình luận truyện