Hồng Liên Bảo Giám
Chương 1873: Cương liệt (1)
Hạm đội trời sao của Thần Binh phủ, một hạm đội cỡ lớn có tám Bát Cảnh Hạm. Tám Bát Cảnh Hạm có thể kết hợp với nhau, khiến Côn Luân truyền tống vật tư giá thành rẻ nhiều.
Một chiếc Bát Cảnh Hạm khi cự ly vượt qua một tinh hệ cỡ lớn, từ Côn Luân truyền tống vật tư tương đương với một đơn vị ngọc thạch sẽ tiêu hao từ bảy đến mười viên ngọc thạch. Giá thành như vậy chỉ khi nào bất đắc dĩ mới sử dụng.
Bát Cảnh Hạm liên kết lại truyền tống vật tư đơn vị giống vậy chỉ cần hao tổn tương đương với bảy phần mười một đơn vị ngọc thạch.
Tức là giá thành truyền tống vật tư hạ thấp gấp mười lần.
Nếu như Hà Đồ Lạc Thư có thể suy tính ra kết cấu truyền tống tốt nhất, Bát Cảnh Hạm hợp thể cộng lại giá thành sẽ còn giảm xuống.
Nếu giá thành không giảm thì viễn chinh sẽ xảy ra vấn đề. Nếu tiến công một vị diện thu được tiền lời không nhiều hơn tiêu hao gấp hai lần tức là lỗ vốn, thật ra có lời gấp ba lần vẫn bị lỗ. Vì ngươi cố gắng bỏ ra nhiều thời gian, công sức, tổn thất nhiều binh sĩ, tiêu hao Tiên Ngọc, trang bị, thứ mạo hiểm lấy được chỉ có bấy nhiêu.
Thần Lâm tiếp tục cố gắng, còn trước Thập Tuyệt trận, tiên nhân biểu tình trầm trọng xem cuộc chiến.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung mang theo năm ngàn đạo binh đi vào, sở hữu bảy khí Chân Tiên, đến bây giờ chưa thấy có dấu hiệu đi ra.
Trong Thập Tuyệt trận, trên tế đàn cao cao, tiên nhân Ma môn không ra tay. Mây đen âm u bao phủ dưới đài.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung vào mây đen, xung quanh cuồn cuộn đại quân Ma môn vô cùng vô tận. Chân Tiên cười nhạt, đa số đại quân Ma môn đều là ảo tưởng, không ngờ đọc chút ký ức của gã.
Đó là tại gã tu hành không đủ mới bị ma pháp Ma môn thừa dịp tấn công. Nếu là Kim Tiên sẽ không gặp chuyện như vậy.
Người Kỳ Lân Đạo Cung đều rất kiêu ngạo, Chân Tiên này cũng vậy. Chân Tiên được phái đi giao chiến trận đầu trong lòng không quá vui vẻ, gã biết đây là bởi vì trận đầu dễ đánh nhất.
Tức là mọi người đều cho rằng gã yếu nhất trong số họ.
Chân Tiên cầm một thanh trường kiếm, trường kiếm có màu vàng nhạt, tiên văn rậm rạp, không phải Kiếm Tiên dùng mà là kiếm sắc lệnh.
Chân Tiên chỉ kiếm vào ma binh đằng trước, hét to một tiếng:
- Chết!
Một chữ đơn giản, đại quân mấy trăm vạn thành mây khói, chín mươi chín phần trăm đều là ảo giác.
Chân Tiên lại quát:
- Trục!
Trong vòng trăm dặm ma binh tan biến, ngàn đạo binh sau lưng Chân Tiên có vẻ uể oải. Hai thức tiên thuật này uy lực to lớn, yêu cầu đạo binh rất cao.
Không chỉ tiêu hao nguyên khí của đạo binh còn có lực lượng thần thức. Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung không dùng để giết địch, sau khi phát ra hai tiên thuật để phân rõ phương hướng, vị trí Chân Tiên địch bị lộ.
Chân Tiên này là cường giả dày dạn kinh nghiệm, vừa thấy vi trí tiên nhân Ma môn thoáng chốc đạo binh sau lưng Chân Tiên hóa thành năm phần như năm bánh răng ngũ sắc to lớn gắn vào nhau.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung bay lên ở trong trận pháp đạo binh tiến lên trước, cầm kiếm vàng chỉ điểm. Ma binh từ hư không lao ra đều tan biến.
Năm ngàn đạo binh cấu thành trận pháp Kỳ Lân Ngũ Hành, có đủ ngũ hành, thổ hệ làm chủ, lực phòng ngự xếp ba hàng đầu trong Đạo Cung.
Thật ra cho Chân Tiên này đánh trận đầu vì hy vọng gã sẽ thắng, tránh cho làm hỏng sĩ khí.
Chân Tiên kéo trận pháp vọt tới trước, năm trận pháp to lớn dần dung hợp thành một con kỳ lân to lớn. Đôi mắt kỳ lân bắn ra ánh sáng vàng.
Chân Tiên nhìn Chân Tiên Ma môn trên đài, giơ kiếm vàng chỉ vào, quát:
- Đến đây đi, quyết sinh tử!
Chân Tiên Ma môn rũ mí mắt xuống làm lơ, như thể tiên nhân Kỳ Lân Đạo Cung là vô hình.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung giận dữ bật cười:
- Dỡ đài của ngươi rồi để xem ngươi còn ngủ được không!
Kỳ lân to lớn dưới chân của Chân Tiên chợt nhào lên trước, đụng vào tế đàn cao cao. Mặt đất rung bần bật, ma binh dưới đài bị đánh bay ra ngoài, trong lỗ chân lông chảy máu tiên.
Chân Tiên Vô Đương là hàng thật trăm phần trăm, mặc áo tiên tăng công kích lên gấp bốn lần, rất kinh người, dù chỉ một kích cũng làm tế đàn nứt ra.
Năm ngàn đạo binh biến thành kỳ lân bị gãy một cái sừng, người nứt nẻ thảm thương.
Chân Tiên Ma môn kinh ngạc mở mắt ra. Kẻ địch Đạo Môn ở dưới đài, gã không ngờ đối phương thà chịu thiệt cũng quyết phá vỡ chút ưu thế về độ cao của gã.
Thôi, dù sao sẽ phải đánh một trận.
Nghĩ tới đây Chân Tiên Ma môn rút cờ dài trước mặt vung phía dưới, không gian hóa thành biển cả mênh mông. Kỳ lân chìm trong nước, Chân Tiên Ma môn lướt sóng đến, chắp hai tay biến ra một đóa sen vàng to lớn.
Cánh sen rực rỡ xèo ra, từng đợt tiên văn khuếch tán. Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung cảm giác không khí quanh người thay đổi thành nước, nặng nề đè ép người gã.
Lần này Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung không thể chống lại!
Nhất định là ảo giác, nhưng từ thân thể đến linh hồn không có chút sức lực, gã sẽ chết sao?
Không!
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung bấm mạnh ngón tay ứa máu ra, gã tán đi tiên nguyên bảo vệ tay. Sắc lệnh chi kiếm màu vàng tổn thương gã.
Tiên huyết bị hút vào sắc lệnh chi kiếm, phản phệ khiến Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung tỉnh toán một chút.
Dưới nước, kỳ lân bị nhấn chìm bỗng lao lên trời, người ngoài không thấy cảnh đó. Không ai ngờ Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung chỉ mới va chạm với đối phương một chốc đã liều sống chết.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung chỉ vào đóa sen vàng công kích mình, chậm rãi niệm hai câu:
- Bốn mùa có lúc, hôm nay không hoa nở.
Sen vàng nháy mắt héo rũ, hai Chân Tiên cùng phun máu tiên.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung rút sắc lệnh chi kiếm cắm vào tay ra, hét to:
- Thỉnh tổ sư!
Kỳ lân người đầy vết thương trong thân thể phun ra ánh sáng vàng, thân hình bỗng biến lớn gấp mấy chục lần rầm rập đụng vào. Chân Tiên kia ói ra máu màu xanh, bị thương căn bản. Lần này gã về Đạo Cung có tu dưỡng thế nào cũng không được, sẽ rớt xuống cảnh giới Thiên Tiên.
Hơn nữa rớt xuống rồi không thể leo lên lại, một chiêu quyết đấu cắt đứt hy vọng trường sinh, rất thảm liệt, không khác gì chết.
Người Kỳ Lân Đạo Cung rất ngạo, thường khiến người ghét, nhưng lúc đối diện kẻ địch Ma môn thì cực kỳ cương liệt, tuyệt đối không lùi bước.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung thê thảm, Chân Tiên Ma môn thì bị kỳ lân nghiền ép người thành phấn. Một luồng đồ vật giống hồn không phải hồn chạy ra trận thứ nhất của Thập Tuyệt trận.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung thấy vậy đành buông tiếng thở dài nếu gã còn thực lực Chân Tiên vận dụng sắc lệnh chi kiếm có lẽ còn nắm chắc ba phần hạ gục thứ này được, giờ đã chạy thoát thì trận pháp tiếp theo không dễ phá.
Một chiếc Bát Cảnh Hạm khi cự ly vượt qua một tinh hệ cỡ lớn, từ Côn Luân truyền tống vật tư tương đương với một đơn vị ngọc thạch sẽ tiêu hao từ bảy đến mười viên ngọc thạch. Giá thành như vậy chỉ khi nào bất đắc dĩ mới sử dụng.
Bát Cảnh Hạm liên kết lại truyền tống vật tư đơn vị giống vậy chỉ cần hao tổn tương đương với bảy phần mười một đơn vị ngọc thạch.
Tức là giá thành truyền tống vật tư hạ thấp gấp mười lần.
Nếu như Hà Đồ Lạc Thư có thể suy tính ra kết cấu truyền tống tốt nhất, Bát Cảnh Hạm hợp thể cộng lại giá thành sẽ còn giảm xuống.
Nếu giá thành không giảm thì viễn chinh sẽ xảy ra vấn đề. Nếu tiến công một vị diện thu được tiền lời không nhiều hơn tiêu hao gấp hai lần tức là lỗ vốn, thật ra có lời gấp ba lần vẫn bị lỗ. Vì ngươi cố gắng bỏ ra nhiều thời gian, công sức, tổn thất nhiều binh sĩ, tiêu hao Tiên Ngọc, trang bị, thứ mạo hiểm lấy được chỉ có bấy nhiêu.
Thần Lâm tiếp tục cố gắng, còn trước Thập Tuyệt trận, tiên nhân biểu tình trầm trọng xem cuộc chiến.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung mang theo năm ngàn đạo binh đi vào, sở hữu bảy khí Chân Tiên, đến bây giờ chưa thấy có dấu hiệu đi ra.
Trong Thập Tuyệt trận, trên tế đàn cao cao, tiên nhân Ma môn không ra tay. Mây đen âm u bao phủ dưới đài.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung vào mây đen, xung quanh cuồn cuộn đại quân Ma môn vô cùng vô tận. Chân Tiên cười nhạt, đa số đại quân Ma môn đều là ảo tưởng, không ngờ đọc chút ký ức của gã.
Đó là tại gã tu hành không đủ mới bị ma pháp Ma môn thừa dịp tấn công. Nếu là Kim Tiên sẽ không gặp chuyện như vậy.
Người Kỳ Lân Đạo Cung đều rất kiêu ngạo, Chân Tiên này cũng vậy. Chân Tiên được phái đi giao chiến trận đầu trong lòng không quá vui vẻ, gã biết đây là bởi vì trận đầu dễ đánh nhất.
Tức là mọi người đều cho rằng gã yếu nhất trong số họ.
Chân Tiên cầm một thanh trường kiếm, trường kiếm có màu vàng nhạt, tiên văn rậm rạp, không phải Kiếm Tiên dùng mà là kiếm sắc lệnh.
Chân Tiên chỉ kiếm vào ma binh đằng trước, hét to một tiếng:
- Chết!
Một chữ đơn giản, đại quân mấy trăm vạn thành mây khói, chín mươi chín phần trăm đều là ảo giác.
Chân Tiên lại quát:
- Trục!
Trong vòng trăm dặm ma binh tan biến, ngàn đạo binh sau lưng Chân Tiên có vẻ uể oải. Hai thức tiên thuật này uy lực to lớn, yêu cầu đạo binh rất cao.
Không chỉ tiêu hao nguyên khí của đạo binh còn có lực lượng thần thức. Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung không dùng để giết địch, sau khi phát ra hai tiên thuật để phân rõ phương hướng, vị trí Chân Tiên địch bị lộ.
Chân Tiên này là cường giả dày dạn kinh nghiệm, vừa thấy vi trí tiên nhân Ma môn thoáng chốc đạo binh sau lưng Chân Tiên hóa thành năm phần như năm bánh răng ngũ sắc to lớn gắn vào nhau.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung bay lên ở trong trận pháp đạo binh tiến lên trước, cầm kiếm vàng chỉ điểm. Ma binh từ hư không lao ra đều tan biến.
Năm ngàn đạo binh cấu thành trận pháp Kỳ Lân Ngũ Hành, có đủ ngũ hành, thổ hệ làm chủ, lực phòng ngự xếp ba hàng đầu trong Đạo Cung.
Thật ra cho Chân Tiên này đánh trận đầu vì hy vọng gã sẽ thắng, tránh cho làm hỏng sĩ khí.
Chân Tiên kéo trận pháp vọt tới trước, năm trận pháp to lớn dần dung hợp thành một con kỳ lân to lớn. Đôi mắt kỳ lân bắn ra ánh sáng vàng.
Chân Tiên nhìn Chân Tiên Ma môn trên đài, giơ kiếm vàng chỉ vào, quát:
- Đến đây đi, quyết sinh tử!
Chân Tiên Ma môn rũ mí mắt xuống làm lơ, như thể tiên nhân Kỳ Lân Đạo Cung là vô hình.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung giận dữ bật cười:
- Dỡ đài của ngươi rồi để xem ngươi còn ngủ được không!
Kỳ lân to lớn dưới chân của Chân Tiên chợt nhào lên trước, đụng vào tế đàn cao cao. Mặt đất rung bần bật, ma binh dưới đài bị đánh bay ra ngoài, trong lỗ chân lông chảy máu tiên.
Chân Tiên Vô Đương là hàng thật trăm phần trăm, mặc áo tiên tăng công kích lên gấp bốn lần, rất kinh người, dù chỉ một kích cũng làm tế đàn nứt ra.
Năm ngàn đạo binh biến thành kỳ lân bị gãy một cái sừng, người nứt nẻ thảm thương.
Chân Tiên Ma môn kinh ngạc mở mắt ra. Kẻ địch Đạo Môn ở dưới đài, gã không ngờ đối phương thà chịu thiệt cũng quyết phá vỡ chút ưu thế về độ cao của gã.
Thôi, dù sao sẽ phải đánh một trận.
Nghĩ tới đây Chân Tiên Ma môn rút cờ dài trước mặt vung phía dưới, không gian hóa thành biển cả mênh mông. Kỳ lân chìm trong nước, Chân Tiên Ma môn lướt sóng đến, chắp hai tay biến ra một đóa sen vàng to lớn.
Cánh sen rực rỡ xèo ra, từng đợt tiên văn khuếch tán. Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung cảm giác không khí quanh người thay đổi thành nước, nặng nề đè ép người gã.
Lần này Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung không thể chống lại!
Nhất định là ảo giác, nhưng từ thân thể đến linh hồn không có chút sức lực, gã sẽ chết sao?
Không!
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung bấm mạnh ngón tay ứa máu ra, gã tán đi tiên nguyên bảo vệ tay. Sắc lệnh chi kiếm màu vàng tổn thương gã.
Tiên huyết bị hút vào sắc lệnh chi kiếm, phản phệ khiến Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung tỉnh toán một chút.
Dưới nước, kỳ lân bị nhấn chìm bỗng lao lên trời, người ngoài không thấy cảnh đó. Không ai ngờ Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung chỉ mới va chạm với đối phương một chốc đã liều sống chết.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung chỉ vào đóa sen vàng công kích mình, chậm rãi niệm hai câu:
- Bốn mùa có lúc, hôm nay không hoa nở.
Sen vàng nháy mắt héo rũ, hai Chân Tiên cùng phun máu tiên.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung rút sắc lệnh chi kiếm cắm vào tay ra, hét to:
- Thỉnh tổ sư!
Kỳ lân người đầy vết thương trong thân thể phun ra ánh sáng vàng, thân hình bỗng biến lớn gấp mấy chục lần rầm rập đụng vào. Chân Tiên kia ói ra máu màu xanh, bị thương căn bản. Lần này gã về Đạo Cung có tu dưỡng thế nào cũng không được, sẽ rớt xuống cảnh giới Thiên Tiên.
Hơn nữa rớt xuống rồi không thể leo lên lại, một chiêu quyết đấu cắt đứt hy vọng trường sinh, rất thảm liệt, không khác gì chết.
Người Kỳ Lân Đạo Cung rất ngạo, thường khiến người ghét, nhưng lúc đối diện kẻ địch Ma môn thì cực kỳ cương liệt, tuyệt đối không lùi bước.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung thê thảm, Chân Tiên Ma môn thì bị kỳ lân nghiền ép người thành phấn. Một luồng đồ vật giống hồn không phải hồn chạy ra trận thứ nhất của Thập Tuyệt trận.
Chân Tiên Kỳ Lân Đạo Cung thấy vậy đành buông tiếng thở dài nếu gã còn thực lực Chân Tiên vận dụng sắc lệnh chi kiếm có lẽ còn nắm chắc ba phần hạ gục thứ này được, giờ đã chạy thoát thì trận pháp tiếp theo không dễ phá.
Bình luận truyện