Hồng Liên Bảo Giám
Chương 384: Huyết chiến (Hạ) (1)
- Grào!
Từng hàng yêu thú bị tà thuật sư xua đuổi theo sau mấy chục vạn đại quân nô lệ. Tô Kính biến sắc mặt.
Kẻ địch lợi hại hơn tưởng tượng, họ có thể lợi dụng yêu thú chiến đấu?
Khoảng cách năm dặm hầu như rút ngắn trong chớp mắt khi đại bộ đội hành động. Ngoài Phật môn chiến tháp trăm trượng có lính nô lệ, họ chia ra hai vạn người đi ngang cạnh tháp, sáu vạn người khác muốn vòng qua Phật môn chiến tháp công kích Hồ Lô khẩu. Bọn họ quất yêu thú kéo vũ khí công thành giữ khoảng cách hai dặm với Phật môn chiến tháp.
Mé bên Phật môn chiến tháp đối diện đại quân nô lệ chợt tỏa ánh sáng chói mắt.
Trong bầu trời tối đen có vô số cánh hoa vàng rơi xuống, nhẹ nhàng bay. Trong Phật môn chiến tháp truyền ra phạn âm, hai vạn lính nô lệ nghe phạn âm đôi mắt mờ mịt. Phạn âm liên miên không ngớt, bộ binh thiết giáp giám sát lính nô lệ cũng không chống cự được.
Trong bộ binh thiết giáp có cường giả, họ quỳ xuống dán mặt vào nền đất đông thành bằng, tụng niệm theo phạn âm.
Bọn họ không biết phạn âm biểu đạt cái gì nhưng vui buồn đau khổ trong đó đánh thẳng vào lòng người khó mà đề phòng.
Tô Kính hoàn toàn biến sắc mặt, Phật môn lợi hại!
Hèn gì năm xưa Đạo Môn nhất quyết xua đuổi Phật môn, tuy rằng không có đuổi tận giết tuyệt nhưng năm đó Phật môn có nhiều thiên tài từng bước bị buộc ra khỏi Thần Châu, tổn thất mới giảm thấp xuống.
Có đường sống thì không ai liều mạng, Đạo Môn hiểu rõ điều đó.
Phạn âm không truyền qua sóng âm chấn động, Tô Kính không biết họ dùng cách gì, hắn chỉ biết rằng người dưới Kim Đan hoặc nhiều hoặc ít bị cảm nhiễm.
Ví dụ nếu Tô Kính không có Lục Đạo Thần Giám thì cảnh giới Tiên Thiên kỳ không chút năng lực chống cự. Tô Mộ là Trúc Cơ hậu kỳ sắp đến đỉnh, bị ảnh hưởng rất nhỏ, cộng thêm bọn họ ở trong Phật môn chiến tháp nên giữ được bình tĩnh.
Nếu là kẻ địch trên chiến trường thì sao? Tô Kính thấy đông đúc đại quân nô lệ trước tháp quỳ dưới mặt đất lạnh lẽo, hoa rơi rụng hòa tan vào người bọn họ, đôi mắt các nô lệ từ mờ mịt lập tức biến thành kiên định.
Cùng với mệnh lệnh truyền ra từ Phật môn chiến tháp, đám binh sĩ nô lệ đứng dậy, cầm vũ khí lên tấn công đại quân quốc gia Tà Thần đằng sau.
Nếu Phật môn có nhân vật như hoàng đế Khương Diễm thì quá đáng sợ. Đây là lực lượng gì!
Hơn hai vạn lính nô lệ bỗng nhiên phản bội lao vào sáu vạn binh sĩ nô lệ khác, mục tiêu của họ là vũ khí công thành. Những vũ khí này sẽ gây ra tổn thương lớn cho tường thành Hồ Lô khẩu.
Vù vù vù vù vù!
Các lính nô lệ hươ vũ khí nhảy lên xe, vũ khí lóe ánh sáng màu vàng chém mạnh vào các vũ khí công thành.
Kỵ binh ở đằng sau vốn áp trận giờ thấy tình hình này liền tản ra mấy trăm tiểu đội lao tới.
Một tà thuật sư hét to:
- Đừng qua!
Nhưng giọng tà thuật sư này thật yếu ớt trong tiếng hò hét điếc tai, chờ gã nhớ ra dùng tà thuật khuếch đại âm thanh thì đã có hơn ba ngàn kỵ binh lao vào đại quân nô lệ định trấn áp những kẻ phản loạn.
Trong Phật môn chiến tháp, Tô Mộ sầm mặt hỏi:
- Ca nói xem chúng ta dung nhạp Phật môn vào có phải đã sai không?
Tô Kính suy nghĩ thật lâu sau đáp:
- Thiên đạo về bên Đạo Môn, có lẽ Tâm Ý tông sẽ mạnh lên nhưng Phật môn thì không. Nhóm Vô Niệm bày ra năng lực này trước mặt chúng ta vì muốn được thừa nhận, kỹ năng chiến tranh này nếu có thể bị cải tạo thành thứ của Đạo Môn thì Tâm Ý tông sẽ một bước lên trời, muội cũng biết ích lợi trong đó rồi.
Phật môn chiến tháp là vũ khí chiến tranh, khiến binh sĩ địch bạo động phản loạn quy mô lớn, dù có nhiều hạn chế nhưng đã rất mạnh cho phe phòng thủ. Nếu Đạo Môn thu nhỏ Phật môn chiến tháp lại một lần quấy nhiễu trên dưới một trăm binh sĩ cũng tốt.
Từ lúc Đông Tần đế quốc thành lập đến nay Đạo Môn luôn làm loại chuyện này, dường như chuẩn bịcho tây chinh.
Giờ người quốc gia Tà Thần chủ động đến tấn công, nếu ở biên quan bắc vực có khoảng một trăm chiến tháp thế này thì kẻ địch phải xuất động cường giả Kim Đan mới phá hủy được, cái này tương đương với buộc cường giả phe địch xuất kích, cao tầng đấu cao tầng. Đông Tần đế quốc có nhiều cường giả hơn đương nhiên có lợi hơn.
Nô lệ bị phạn âm tẩy não sức chiến đấu tăng vọt, cái giá là trong thời gian ngắn đốtm ột nửa sự sống, dù sống tiếp cũng nhanh chóng già nua. Nhưng không sao, trong lòng nghĩ đây là tiến vào phật quốc, không chết ngay vì không đủ thành kính.
Những nô lệ chịu bao nhiêu ức hiếp, là nhóm người dễ bị ảnh hưởng nhất. Binh sĩ trông chừng bọn họ quá ít, chờ khi phật pháp có hiệu lực thì hơn hai vạn nô lệ hình thành khí tràng đủ ảnh hưởng đến nhiều người hơn.
Máu chảy ồ ạt, kỵ binh xông vào đám nô lệ phản loạn, họ vung trường kiếm chém lung tung. Sức chiến đấu của hai bên không cùng đẳng cấp, hai vạn đấu ba ngàn, nô lệ dùng thân thể mình ngăn cản trường kiếm của kỵ sĩ.
Trường kiếm ngẫu nhiên bị kẹt trong xương, nô lệ khác sẽ thừa dịp tấn công. Nhưng vũ khí của kỵ sĩ dài hơn bọn họ, tùy tay vung một cái chặn bọn họ ngoài phạm vi công kích. Ngựa chiến của kỵ sĩ tiến lùi tự nhiên, công kích từ trên cao xuống nhanh như tia chớp.
Vạn lính nô lệ chớp mắt chết gần ngàn người, trong Phật môn chiến tháp bay ra các ảo giác nửa trong suốt. Có Cửu Huyền Thiên Nữ, ác ma tám cánh tay, Thiên Long Bát Bộ, địa ngục hung hồn.
Những ảo giác xẹt nhanh qua lao vào hơn ba ngàn kỵ binh cộng thêm một ngàn kỵ binh ở phía sau, trong phút chốc tập thểt ngây người tại chỗ.
Thống soái trong quân quốc gia Tà Thần nổi giận, gã chợt nhận ra muốn không tổn hao gì đi qua Phật môn chiến tháp công kích Hồ Lô khẩu là điều không thể.
Nếu công kích Phật môn chiến tháp vậy phải coi chừng bên Hồ Lô khẩu tấn công. Hai thành lũy của đối phương không lớn, Hồ Lô khẩu tối đa chỉ chứa hai ba mươi vạn quân đội, thêm vào mười mấy vạn dân phu. Trong Phật môn chiến tháp dù khuếch trương không gian cỡ nào cũng không chứa nổi một vạn người.
Cực hạn của đối phương chắc gần năm mươi vạn người, phe mình có một trăm lẻ chín vạn binh sĩ, tám mươi bốn vạn lính nô lệ, sáu ngàn ma thú. Nếu không thể san bằng được thì Đông Tần đế quốc quá đáng sợ.
Thống soái ngồi trên chiến xa cao cao, chiến xa màu hoàng kim cực kỳ rực rỡ gần như lơ lửng trên mặt đất. Hai bánh xe lớn ngoài rìa có ánh sáng như lửa nhấp nháy.
Từng hàng yêu thú bị tà thuật sư xua đuổi theo sau mấy chục vạn đại quân nô lệ. Tô Kính biến sắc mặt.
Kẻ địch lợi hại hơn tưởng tượng, họ có thể lợi dụng yêu thú chiến đấu?
Khoảng cách năm dặm hầu như rút ngắn trong chớp mắt khi đại bộ đội hành động. Ngoài Phật môn chiến tháp trăm trượng có lính nô lệ, họ chia ra hai vạn người đi ngang cạnh tháp, sáu vạn người khác muốn vòng qua Phật môn chiến tháp công kích Hồ Lô khẩu. Bọn họ quất yêu thú kéo vũ khí công thành giữ khoảng cách hai dặm với Phật môn chiến tháp.
Mé bên Phật môn chiến tháp đối diện đại quân nô lệ chợt tỏa ánh sáng chói mắt.
Trong bầu trời tối đen có vô số cánh hoa vàng rơi xuống, nhẹ nhàng bay. Trong Phật môn chiến tháp truyền ra phạn âm, hai vạn lính nô lệ nghe phạn âm đôi mắt mờ mịt. Phạn âm liên miên không ngớt, bộ binh thiết giáp giám sát lính nô lệ cũng không chống cự được.
Trong bộ binh thiết giáp có cường giả, họ quỳ xuống dán mặt vào nền đất đông thành bằng, tụng niệm theo phạn âm.
Bọn họ không biết phạn âm biểu đạt cái gì nhưng vui buồn đau khổ trong đó đánh thẳng vào lòng người khó mà đề phòng.
Tô Kính hoàn toàn biến sắc mặt, Phật môn lợi hại!
Hèn gì năm xưa Đạo Môn nhất quyết xua đuổi Phật môn, tuy rằng không có đuổi tận giết tuyệt nhưng năm đó Phật môn có nhiều thiên tài từng bước bị buộc ra khỏi Thần Châu, tổn thất mới giảm thấp xuống.
Có đường sống thì không ai liều mạng, Đạo Môn hiểu rõ điều đó.
Phạn âm không truyền qua sóng âm chấn động, Tô Kính không biết họ dùng cách gì, hắn chỉ biết rằng người dưới Kim Đan hoặc nhiều hoặc ít bị cảm nhiễm.
Ví dụ nếu Tô Kính không có Lục Đạo Thần Giám thì cảnh giới Tiên Thiên kỳ không chút năng lực chống cự. Tô Mộ là Trúc Cơ hậu kỳ sắp đến đỉnh, bị ảnh hưởng rất nhỏ, cộng thêm bọn họ ở trong Phật môn chiến tháp nên giữ được bình tĩnh.
Nếu là kẻ địch trên chiến trường thì sao? Tô Kính thấy đông đúc đại quân nô lệ trước tháp quỳ dưới mặt đất lạnh lẽo, hoa rơi rụng hòa tan vào người bọn họ, đôi mắt các nô lệ từ mờ mịt lập tức biến thành kiên định.
Cùng với mệnh lệnh truyền ra từ Phật môn chiến tháp, đám binh sĩ nô lệ đứng dậy, cầm vũ khí lên tấn công đại quân quốc gia Tà Thần đằng sau.
Nếu Phật môn có nhân vật như hoàng đế Khương Diễm thì quá đáng sợ. Đây là lực lượng gì!
Hơn hai vạn lính nô lệ bỗng nhiên phản bội lao vào sáu vạn binh sĩ nô lệ khác, mục tiêu của họ là vũ khí công thành. Những vũ khí này sẽ gây ra tổn thương lớn cho tường thành Hồ Lô khẩu.
Vù vù vù vù vù!
Các lính nô lệ hươ vũ khí nhảy lên xe, vũ khí lóe ánh sáng màu vàng chém mạnh vào các vũ khí công thành.
Kỵ binh ở đằng sau vốn áp trận giờ thấy tình hình này liền tản ra mấy trăm tiểu đội lao tới.
Một tà thuật sư hét to:
- Đừng qua!
Nhưng giọng tà thuật sư này thật yếu ớt trong tiếng hò hét điếc tai, chờ gã nhớ ra dùng tà thuật khuếch đại âm thanh thì đã có hơn ba ngàn kỵ binh lao vào đại quân nô lệ định trấn áp những kẻ phản loạn.
Trong Phật môn chiến tháp, Tô Mộ sầm mặt hỏi:
- Ca nói xem chúng ta dung nhạp Phật môn vào có phải đã sai không?
Tô Kính suy nghĩ thật lâu sau đáp:
- Thiên đạo về bên Đạo Môn, có lẽ Tâm Ý tông sẽ mạnh lên nhưng Phật môn thì không. Nhóm Vô Niệm bày ra năng lực này trước mặt chúng ta vì muốn được thừa nhận, kỹ năng chiến tranh này nếu có thể bị cải tạo thành thứ của Đạo Môn thì Tâm Ý tông sẽ một bước lên trời, muội cũng biết ích lợi trong đó rồi.
Phật môn chiến tháp là vũ khí chiến tranh, khiến binh sĩ địch bạo động phản loạn quy mô lớn, dù có nhiều hạn chế nhưng đã rất mạnh cho phe phòng thủ. Nếu Đạo Môn thu nhỏ Phật môn chiến tháp lại một lần quấy nhiễu trên dưới một trăm binh sĩ cũng tốt.
Từ lúc Đông Tần đế quốc thành lập đến nay Đạo Môn luôn làm loại chuyện này, dường như chuẩn bịcho tây chinh.
Giờ người quốc gia Tà Thần chủ động đến tấn công, nếu ở biên quan bắc vực có khoảng một trăm chiến tháp thế này thì kẻ địch phải xuất động cường giả Kim Đan mới phá hủy được, cái này tương đương với buộc cường giả phe địch xuất kích, cao tầng đấu cao tầng. Đông Tần đế quốc có nhiều cường giả hơn đương nhiên có lợi hơn.
Nô lệ bị phạn âm tẩy não sức chiến đấu tăng vọt, cái giá là trong thời gian ngắn đốtm ột nửa sự sống, dù sống tiếp cũng nhanh chóng già nua. Nhưng không sao, trong lòng nghĩ đây là tiến vào phật quốc, không chết ngay vì không đủ thành kính.
Những nô lệ chịu bao nhiêu ức hiếp, là nhóm người dễ bị ảnh hưởng nhất. Binh sĩ trông chừng bọn họ quá ít, chờ khi phật pháp có hiệu lực thì hơn hai vạn nô lệ hình thành khí tràng đủ ảnh hưởng đến nhiều người hơn.
Máu chảy ồ ạt, kỵ binh xông vào đám nô lệ phản loạn, họ vung trường kiếm chém lung tung. Sức chiến đấu của hai bên không cùng đẳng cấp, hai vạn đấu ba ngàn, nô lệ dùng thân thể mình ngăn cản trường kiếm của kỵ sĩ.
Trường kiếm ngẫu nhiên bị kẹt trong xương, nô lệ khác sẽ thừa dịp tấn công. Nhưng vũ khí của kỵ sĩ dài hơn bọn họ, tùy tay vung một cái chặn bọn họ ngoài phạm vi công kích. Ngựa chiến của kỵ sĩ tiến lùi tự nhiên, công kích từ trên cao xuống nhanh như tia chớp.
Vạn lính nô lệ chớp mắt chết gần ngàn người, trong Phật môn chiến tháp bay ra các ảo giác nửa trong suốt. Có Cửu Huyền Thiên Nữ, ác ma tám cánh tay, Thiên Long Bát Bộ, địa ngục hung hồn.
Những ảo giác xẹt nhanh qua lao vào hơn ba ngàn kỵ binh cộng thêm một ngàn kỵ binh ở phía sau, trong phút chốc tập thểt ngây người tại chỗ.
Thống soái trong quân quốc gia Tà Thần nổi giận, gã chợt nhận ra muốn không tổn hao gì đi qua Phật môn chiến tháp công kích Hồ Lô khẩu là điều không thể.
Nếu công kích Phật môn chiến tháp vậy phải coi chừng bên Hồ Lô khẩu tấn công. Hai thành lũy của đối phương không lớn, Hồ Lô khẩu tối đa chỉ chứa hai ba mươi vạn quân đội, thêm vào mười mấy vạn dân phu. Trong Phật môn chiến tháp dù khuếch trương không gian cỡ nào cũng không chứa nổi một vạn người.
Cực hạn của đối phương chắc gần năm mươi vạn người, phe mình có một trăm lẻ chín vạn binh sĩ, tám mươi bốn vạn lính nô lệ, sáu ngàn ma thú. Nếu không thể san bằng được thì Đông Tần đế quốc quá đáng sợ.
Thống soái ngồi trên chiến xa cao cao, chiến xa màu hoàng kim cực kỳ rực rỡ gần như lơ lửng trên mặt đất. Hai bánh xe lớn ngoài rìa có ánh sáng như lửa nhấp nháy.
Bình luận truyện