Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 350: Bá đạo



Bất kể lí do gì, bốn người chúng ta dù sao cũng đến muộn; Lộ Dao, Sofi cùng Joyner cũng bởi vì ta mà chậm trễ, để ta làm thử dù thành hay bại mọi người không được chê cười."

Trâu Lượng bình tĩnh nói, cũng không đặc biệt để ý Michiwa, bây giờ hắn mặc dù không phải sắc tức là không không tức là sắc nhưng đối với phụ nữ sẽ không chỉ đánh giá bề ngoài.

Người đế đô và người phía bắc cũng không nghĩ tới Arthur dễ dàng mắc lừa như vậy. Tốt xấu cũng nên thử qua một lần, cần biết thất bại không phải chỉ quan hệ mình hắn mà trực tiếp ảnh hưởng đến khí thế các tỉnh phía nam. Huống chi hiện giờ hắn đang đứng trên đỉnh hào quang rực rỡ sau chiến dịch thành Doran. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: truyenbathu.vn chấm c.o.m

"Hê hê, tế ti Arthur quả nhiên anh hùng vạn trượng. Như vậy bắt đầu a, ngươi có thể chọn một khối gỗ tròn nhỏ, mọi người sẽ không để ý."

Shadiwa cười nói, không chỉ kéo dài dọng, âm thanh cũng rất khiêu khích.

Trâu Lượng nhìn thoáng qua chiến sĩ tộc rắn chưa quen biết, lộ ra nụ cười như ánh mặt trời "Làm sao cũng phải so với thân thể ngươi dày hơn mới được."

Lập tức sắc mặt Shadiwa biến thành màu đen, vị chiến sĩ tộc rắn này hình thể quả thật rất khó coi.

Phía nam trừ Murphy đều biểu hiện lo lắng, không phải hoài nghi sức mạnh Arthur, mà là loại huấn luyện này cùng sức mạnh không có quan hệ trực tiếp, ngay cả Murphy cũng suýt nữa chịu thiệt.

"Ngươi xác định?" ánh mắt Neberro thâm thúy dừng lại trên mặt Trâu thần côn, ý tứ sâu xa nói: "Nên suy nghĩ rõ ràng, ngươi là tế ti chiến ca, ngươi có thể lựa chọn huấn luyện chiến ca, mà không nhất định là huấn luyện chiến sĩ, nhưng nếu ngươi lựa chọn huấn luyện chiến sĩ rồi, một khi thất bại kết cục giống nhau, không cách nào tiến hành tập huấn giai đoạn sau nữa."

Neberro đối với Arthur thể hiện thái độ nghiêm khắc của một huấn luyện viên bình thường, có điều Trâu Lượng lại biết kỵ sĩ mặt lìn đang muốn hắn dao động.

"Thử xem thôi." Trâu Lượng mỉm cười.

"Tốt." Neberro gật đầu.

Còn lại hai mươi mấy tuyển thủ Nam bộ cùng bắc bộ, đế đô đồng thời nhìn thấy một màn làm cho bọn họ không tưởng tượng nổi.

Gã tế ti chiến ca Arthur thật sự thoải mái đi đến bờ sông, xem dạng chuẩn bị chinh phục thách thức của khảo nghiệm đặc huấn.

Dường như Arthur luôn có thể khiến cho người khác bất ngờ, lần này thì sao?

Tuyển thủ Đế đô đều rất yên tĩnh, Gregg nhìn thoáng qua đột nhiên nói xen vào "Em gái, không phải nói không hứng thú sao? làm sao lại ra tay rồi?"

Tế ti chiến ca thú vị, không sợ lộ ra nhược điểm cố hữu sao?

Bị làm nhục, Shadiwa đem một cây gỗ tròn to lớn ném tới trước mặt Trâu Lượng "Cây này so với thân thể ta đảm bảo dày hơn. Arthur tế ti có hài lòng không?", Trâu Lượng gật đầu, "Tàm tạm a."

Shadiwa suýt nữa chết nghẹn, đúng là đã gặp qua nhiều kẻ tự đại nhưng chưa từng thấy kẻ nào tự đại như vậy, đúng là không sợ đứt đầu lưỡi, có điều mục đích đã đạt được, hắn muốn xem đối phương làm sao thể hiện.

Lộ Dao có chút lo lắng, Sofi bên cạnh nắm tay cô bé tế ti lương thiện này, "Yên tâm đi, Arthur không bao giờ đánh không nắm chắc thắng lợi, hắn nhất định có biện pháp."

Trâu Lượng trực tiếp đi đến bờ sông, trước mặt là sông Danube hung dữ, trong mắt tràn ngập ánh mặt trời chiếu vàng rực. Gió thổi mang hơi nước qua rừng, khiến cho tóc cùng áo choàng tế ti của hắn tung bay, tư thái thật ung dung.

Đứng tại vị trí này, đón nhận cảm giác thách thức, hắn thấy tinh thần của mình đang sôi sục.

Thác nước, rừng rậm nguyên thủy, sông lớn kích động, nơi này chính là nơi tu luyện tốt nhất. Không thể không nói, ánh mắt Neberro thật không tồi, đáng tiếc hắn là đến để gây chuyện làm sao có thể để cho đối phương thoải mái quá mức a.

Tay trái chậm rãi cởi bỏ cúc áo, đột nhiên tung lên. Mọi người có điểm không biết nói gì, thân thể tế ti mà cũng dám lộ??? Thật không biết chữ xấu là viết làm sao!

Trường bào tế ti bay lên lộ ra Arthur nửa người để trần.

Trong lúc này, phương đông màu vàng nắng gắt chiếu rọi thân thể hắn một mảnh ánh vàng rực rỡ!

Khiếp sợ!

Thân thể này khí lực sao thật hoàn mỹ!

Tại nơi trường bào của tế ti thư sinh rời bỏ lộ ra thân thể, mỗi một phần mỗi một tấc đều là hoàn mỹ, xung kích vào thị giác người khác một loại cảm giác hoàn mỹ hài hoà.

Bắp thịt hắn hình giọt nước nhìn qua không rất khoa trương, nhưng mỗi một chỗ đều tràn ngập sức mạnh bùng nổ.

Hắn chính là chiến thần trong ánh mặt trời màu vàng! Nghiêm ngặt, lạnh lùng, mạnh mẽ tới không thể nhìn gần!

Đây chính là luyện thể tới hiệu quả tối cao!

Thay gân đổi cốt mang đến thay đổi tuyệt đối từ bên trong, do bên trong hoàn mỹ mà bên ngoài hoàn mỹ.

Giờ khắc này, người lúc trước xem thường tế ti chiến ca Arthur này, tưởng tế ti là người vô dụng gầy yếu, người chờ xem kịch vui, tất cả im miệng rồi!

Ngay như Ba Kỳ mạnh miệng nhất cũng nghẹn họng.

Mọi người đều là người mạnh, nhãn lực không kém.

Thân thể này tuyệt đối không gầy yếu!

Trong chiến đấu, Sofi các nàng đã biết Arthur cuồng dã. Nhưng lúc đó chiến đấu tràn ngập đẫm máu. Cùng một màn trước mắt này hoàn toàn là hai việc khác nhau. Bắp thịt này thật sự luyện ra từ máu và lửa, tràn ngập sức mạnh cùng khí phách.

Cái miệng Joyner rất nhanh nhu động: "Mẹ mèo ạ, cơ thể này đến cùng là làm sao luyện? Meo, giá như được sờ một chút."

Hai tuyển thủ nữ phương Bắc mắt cũng sáng lên, loại này chuyển biến quả thật là các nàng không tưởng được.

Những cơ bắp đàn ông đó tràn ngập cảm giác dương cương cùng hùng tráng. Hình dáng đường nét mang đến xung kích mạnh mẽ thị giác, làm tầm mắt các nàng như bị nam châm hấp dẫn.

Trong đó một người còn không cầm lòng được liếm liếm khóe môi. Không chỉ phụ nữ đẹp hấp dẫn đàn ông, đàn ông tràn ngập sức mạnh cùng là khắc tinh cùng hấp dẫn của phụ nữ.

Lolita Đế đô mở rộng hai mắt, có chút kinh ngạc, "Tế ti này tựa hồ có điểm đặc sắc, Mimi, ngươi không được giành đâu đó, là của ta a." Michiwa vuốt tóc "Vị Arthur tế ti này có tình cũ của đại tiểu thư Olivia của chúng ta, ngươi phải hỏi nàng."

"A, còn có chuyện này? Ta làm sao không nhìn ra?"

"Không phải chuyện của ta, các ngươi cứ tùy ý." Olivia mơ hồ nói.

Lolita lộ ra nụ cười rực rỡ, "Nếu như hắn không phải phô trương thanh thế, ta rất có hứng thú, tựa hồ rất đàn ông a."

"Này này, chúng ta đều là đàn ông thực thụ, làm gì cần người ngoài." Gregg không nhịn được thầm thì.

"Anh trai thân ái của ta, ngươi nói nhảm quá nhiều rồi, phụ nữ thích đàn ông đại khí một chút." Michiwa nói.

Gregg lườm một cái, đàn ông đại khí cái nỗi gì, phụ nữ không phải đều thích ba tấc lưỡi sao?

Trâu Lượng chân phải một đá khối gỗ tròn rơi xuống trên vai.

Ầm! Mặt đất hơi trầm xuống, có thể tưởng tượng khối gỗ rơi vào trên vai gây ra áp lực to lớn thế nào, mắt tam giác chọn cho hắn tuyệt đối đủ "quan tâm".

Trâu Lượng như thể không có bất cứ cảm giác gì, sải một bước thoải mái tiến vào trong nước sông, bắt đầu thách thức hôm nay của hắn.

Không ai nghĩ tới Arthur có thể đứng vững bước chân trên đá cuội bóng loáng trải rộng rêu xanh trắng muốt.

Càng không nghĩ tới Arthur biểu hiện thế mạnh rõ ràng như thế!

Trâu Lượng nhảy vào trong nước, mắt hơi híp cảm thụ được cảm giác dòng nước cọ rửa thân thể. Dưới chân rất trơn, dòng nước cũng rất siết, đặc biệt còn chứa đựng dòng chảy hỗn loạn, nếu như vọt mạnh rất dễ mất cân bằng.

Không đề cập tới cái khác, là một huấn luyện viên - Neberro đưa ra huấn luyện này là tương đối phù hợp với các tuyển thủ. Hắn cũng tò mò bước huấn luyện tiếp theo sẽ như thế nào.

Mọi người nhìn Arthur, gã quái vật này vừa rồi khẩu khí lớn như núi, sao không nhúc nhích, có phải động không nổi?

Nếu như thật sự dễ dàng thì đã tốt, đến như chiến sĩ bỉ mông có ưu thế cũng chịu thiệt thòi, huống chi một tế ti, cuồng vọng luôn cần phải chờ thời.

Lúc mọi người nghi hoặc, vẻ mặt Arthur hơi nheo lại, bắp thịt cả người bành trướng một chút. Trên mặt nước, hoa sóng phun trắng như tuyết, những dòng chảy ngầm đó khi đến gần thân thể hắn đã bị sức mạnh vô hình chấn động hóa thành bọt biển sôi trào biến mất.

Đó không chỉ là sức mạnh bắp thịt, càng là sức mạnh nội khí bên trong thân thể.

Dòng chảy ngầm giống như ám kình mà luyện khí tẩy tủy mang đến cho hắn tác dụng không chỉ để coi, là toàn thân tràn ngập đối kháng đối với ám kình.

Còn khả năng thân thể là cái gì? Đều là phù vân!

Sau một khắc.

Ầm một tiếng!

Trâu Lượng dưới chân dùng sức một chút, lòng sông nước bùn cùng đá vụn cùng với sóng lớn trắng như tuyết cùng bắn tung lên trời cao. Mà thân thể sáng rực của hắn quả thực giống như ngư lôi nhanh chóng lao về phía trước!

Nhanh!

Nhanh hơn nữa

Bước chân giống như đuổi theo thời gian, theo gió chém sóng xẻ nước mà đi tới!

Tốc độ đó quả thực không giống như đang ở trong dòng nước xiết, không giống như đang ở trong nước xoáy sóng lớn cùng dòng chảy ngầm đối kháng, mà như thể tùy ý rong ruổi trên thảo nguyên.

Khí phách ngang ngược!

Nhìn hoa sóng trắng như tuyết ở phía sau Arthur không ngừng phun, hình thành tuyến sóng nước thật dài màu trắng, tất cả mọi người đều trợn mắt,... Thấy ma rồi, chẳng lẽ dòng chảy ngầm cùng lực cản của nước không có tác dụng đối với hắn???

Cả người như một thanh kiếm sắc xẻ đôi mặt nước, khối gỗ tròn to lớn không mảy may mang đến cho hắn trở ngại gì, ngược lại mượn lực ổn định trọng tâm.

Neberro nhìn không chớp mắt Arthur tiến lên, nhiều người như vậy, người xuất sắc thế hệ trẻ, từng người đều có năng lực đặc biệt, trong đó không thiếu dị năng, nhưng không có cái gì có thể chạy thoát phán đoán của hắn, nhưng cái gã trước mắt quả thật làm cho hắn có điểm nghi hoặc.

Rất rõ ràng, không hề nghi ngờ, đây là chỉ dùng sức mạnh chặn lại lực cản của nước cùng dòng chảy ngầm, nhưng vấn đề là, lấy một tế ti cấp đồng thau mà nói hiển nhiên là vọng tưởng, sử dụng loại sức mạnh này chỉ có cấp vàng sáng, nhưng lại xuất hiện trên người một cấp đồng thau.

Ngay Neberro còn thấy nghi hoặc, những người khác khẳng định càng há hốc mồm, loại phương thức xung kích bá đạo này coi như bỉ mông cũng chỉ có một kết quả ngã lộn nhào. Mà người này giống như đang đạp đất bằng hướng phía trước xông lên.

Cái này tuyệt đối là thấy ma!

"Mẹ, Arthur quả nhiên là Arthur, chính là rất xuất sắc!"

"Ta sớm đã nói rồi, hắn chính là một quái vật khoác áo ngoài tế ti, trình độ bậc này tính cái gì."

"Ôi, có vài người chính là kiến văn hạn hẹp, đúng rồi, dường như kêu cái gì rắn nằm đáy giếng a."

"A, Buenaven ngươi như vậy mà rất có văn hóa, ta trước kia sao không phát hiện?"

"Ca bản lãnh nhiều lắm, không cần đàn ông đến tìm hiểu.

Trâu Lượng biểu hiện khí thế như cầu vồng, triệt để làm cho một phái phía nam hưng phấn lên rồi.

"Tốt, đây là biểu hiện ta thấy tốt nhất!" Neberro vỗ tay nói, không hề keo kiệt ca ngợi.

Neberro nói lời này ra, không chỉ là người phía bắc, người đế đô sắc mặt xem cũng không tốt lắm. Đây vẫn là lần đầu tiên Neberro khen người như vậy, lại không phải khen tuyển thủ đế đô, điều này làm cho người đế đô vốn kiêu ngạo làm sao chịu được?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện