Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 432: Người đàn ông bị đánh giá thấp
Nhưng Arthur lại giống như vừa làm một việc nhỏ bé không đáng kể, mẹ nó, người khác nể mình thì mình nể lại, Bích Tú đã chạm vào giới hạn chịu đựng của hắn.
Khi trên khán đài danh dự vừa rộn lên, Olivia đã lặng lẽ quay người bước từng bước rời khỏi sân thi đấu. Khi Trâu Lượng quay lại nhìn Olivia đã tiến vào khu vực chuẩn bị của các tuyển thủ. Hành động như vậy khi kết quả của trận đấu còn chưa được công bố đồng nghĩa với nhận thua.
Thực ra cũng không ai để ý vì mọi người đều cho rằng Arthur chắc chắn sẽ thắng. Ngay cả tuyệt chiêu Olivia cũng bị phá giải, huống chi nếu không được Arthur đỡ lấy, Olivia rơi xuống thế nào cũng gần chết, còn chiến đấu gì nữa.
Sắc mặt của Neberro tối sầm lại, thật sự tối sầm lại, không phải vì Arthur đã thắng, càng không phải do mẹ vợ tương lai của hắn bị mất mặt mà là hắn nhìn thấy rõ ràng lúc rời đi gương mặt của Olivia đầy nước mắt.
"Arthur thắng".
Khi Neberro bất đắc dĩ nói ra ba tiếng, cả sân thi đấu đều sục sôi, tiếng hoan hô ngập trời, trước giờ mọi người đều mong ngóng anh hùng, Neberro là một, mạnh mẽ, anh tuấn, nho nhã, cao quý, hơn nữa còn thông minh, điềm tĩnh!
Nhưng anh hùng là thế này sao? Như vậy thì giống những điều trong sách giáo khoa hơn.
Trong lòng người thú khát khao một vị anh hùng bằng xương bằng thịt thật sự, vui thì cười, giận thì gầm lên.
Thích ai thì ôn hòa tựa nước, ghét ai thì nói thẳng không ngại, mặc kệ thân phận của hắn có cao quý đến đâu!
Trâu Lượng giơ quyền trượng của mình lên, làm lễ nghi của tế ti – Thần Thú vinh quang!
Hắn nhìn Emma, khúc ca này dâng tặng cho nàng.
Cô gái trong trắng có thể cảm thấy được ánh mắt nồng cháy của đối phương, trong cơ thể ngập tràn một loại cảm xúc không thể hiểu được. Cô gái muốn khống chế nhưng cảm xúc này không thể dùng sức mạnh hay tinh thần để kiềm chế được, tựa như là phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Cô gái không hiểu.
Những người bên cạnh đang hò hét điên cuồng, Randy và Cote ôm lấy nhau nhảy nhót loạn lên, "Bà nội nó, đại ca đúng là Tình Thánh, nếu ta học được một hai chiêu thì còn không phải cưa gái khắp đế đô không đối thủ hay sao!"
Randy vừa nhảy cẫng lên vừa nghĩ đến chuyện thực tế hơn.
"Nói gì đó, ngươi cho rằng đại ca giống ngươi sao!" Avril liếc Randy một cái rồi kéo lấy tay Emma nói.
Cả sân thi đấu đều đang hoan hô Arthur, Giáo Hoàng cũng vỗ tay, hành động của ông ta chính là cái tát vào mặt Bích Tú.
Hành động này chính là sự mỉa mai, cầu hôn gì chứ, mặc kệ có thành công hay không thì làm việc gì cũng cần phải chú ý tới chừng mực và thân phận một chút!
Bích Tú đã chịu không nổi nữa rồi, sau khi tiếng vỗ tay kết thúc bèn viện lí do đi xem con gái có sao không để rời đi.
Gương mặt O'Donna nở nụ cười tươi rói đi theo sau, nếu có thể chọc đối phương giận đến chết là tốt nhất, còn không thì giận gần chết cũng được, cao quý thanh tao gì chứ, đồ Swan đạo đức giả!
Thằng nhóc Arthur khá lắm, Công hội người mạo hiểm sau này nhất định ủng hộ hắn!
Ở một góc của sân thi đấu, Gina lặng lẽ đứng đó, tiếng vọng của khúc Chiến Ca làm trái tim của cô gái rất lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại được. Bỗng nhiên Gina nở nụ cười nhìn bầu trời, dường như đã hiểu được điều gì đó... không còn chút thắc mắc nào nữa. Chiến tích huy hoàng của đại tế ti Arthur lại có thêm một chiến công mới, một khúc Chiến Ca khuất phục công chúa nhỏ của gia tộc Gabriel. Tuy thắng thua một trận không có nghĩa là vĩnh viễn nhưng đây thật sự là một trận thắng huy hoàng.
Năng lực thức tỉnh mà Olivia sử dụng chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung, phạm vi tấn công khủng bố như vậy, không biết trong thế hệ thanh niên có mấy người chống đỡ nổi, chỉ là vận may của cô ta quá kém mới gặp phải Arthur, không những ngăn cản mà còn phá giải được.
Tất nhiên những điều này đều làm nền cho chiến ca của Arthur, sức mạnh và tình cảm sâu đậm ẩn chứa trong chiến ca đủ để khiến bất cứ cô gái nào tan nát cõi lòng. Không thể không nói tuy Trâu Lượng không cố ý nhưng hiện giờ hắn ngày càng có phong cách của Tình Thánh.
Khi trận chiến kết thúc, Trâu Lượng hơi lo lắng cho Olivia, thực ra cũng chỉ tạm thời phá giải năng lực. Olivia vẫn còn sức để chiến đấu nhưng không biết vì sao Olivia lại trực tiếp nhận thua, chẳng qua như vậy cũng tốt vì Trâu Lượng biết hắn chắc chắn thắng.
"Đây là khúc chiến ca xúc động nhất mà ta từng nghe, nếu có thể đổi nội dung thành uy lực chiến đấu thì càng tốt". Murphy nói.
Trâu Lượng nở nụ cười "Cuộc sống không chỉ có mỗi chiến đấu".
Trận so tài tiếp theo là giữa Michiwa và Gregg, đây là một trận đấu "náo nhiệt" vô cùng, một trận đấu làm vô số tâm hồn tinh quái phải bùng cháy lên, Michiwa và Gregg rốt cuộc ai mạnh hơn, rốt cuộc ai mới xứng là người kế thừa của gia tộc Nicola. Có lẽ cần phải có một trận chiến để chứng minh, kẻ thắng tất nhiên sẽ giành được danh tiếng.
Hơn nữa trận chiến của Trâu Lượng cũng chứng minh rằng năng lực thức tỉnh tuy đáng sợ nhưng không phải không thể chiến thắng được, vô địch vĩnh viễn chỉ là truyền thuyết.
Nhưng lúc này Michiwa lại bước về phía Trâu Lượng "Quyền trượng của ngươi từ đâu mà có?"
Hiển nhiên từ biểu hiện của tiểu yêu nữ có thể thấy cô ta rất lạnh lùng, rất tức giận.
Trâu Lượng mỉm cười, "Nhất định phải nói cho cô sao?"
Michiwa trừng mắt lạnh lùng lườm Trâu Lượng một cái, không nói gì mà bước về phía sàn đấu. Trâu Lượng cũng đang thắc mắc, nếu cô ta hoài nghi mình cũng không nên dùng thái độ như thế chứ? Hay bởi vì mình đã "cướp" thứ thuộc về mình?
Trâu Lượng khóc cười đều không được, ở Thông Thiên Cảnh hắn ta không hề biểu hiện quá nhiều, tính cách cũng rất tùy tiện nhưng hiện tại Arthur hoàn toàn tương phản, khí thế dâng cao như cầu vồng nhưng dường như Michiwa mang địch ý rất lớn.
Michiwa và Gregg xuất hiện trên sàn đấu, dù là Michiwa hay Gregg đều là nhân vật làm mưa làm gió ở đế đô, toàn bộ người thú ở đế đô đều biết tên nhưng không ai ngờ sẽ có chuyện vui mừng ngoài ý muốn như thế này.
Là ngẫu nhiên hay đã được sắp đặt trước?
Là một trong mười cao thủ lợi hại nhất đế đô, dáng vẻ của Osho Nicola vẫn bình tĩnh như cũ, dường như có thái độ tích cực đối với trận nội chiến trong gia tộc này.
O'Donna rất vui, bao nhiêu năm nay tranh đấu với Bích Tú, đây là lần đầu tiên thấy Bích Tú chật vật như vậy. Những người khác đều có tâm sự trong lòng, nhất là Đại quan chấp chính nhìn Giáo Hoàng già nua, lão già này sao càng ngày càng biết dày vò người khác. Vốn chỉ là một cuộc so tài giữa thế hệ thanh niên, nhiều nhất cũng chỉ để khuếch trương sức ảnh hưởng của giáo đình, nhưng sự việc tiến hành tới giờ bỗng phát hiện rất nhiều mối quan hệ phức tạp rắc rối đều được sắp xếp lại, từng bước phát triển theo hướng có lợi cho giáo đình.
Gregg đứng giữa sàn đấu ngẩng đầu nhìn trời, cảm nhận âm thanh huyên náo rung trời, đây là gì?
Đây chính là cơ hội!
Trong gia tộc Nicola, quyết định của gia tộc không thể dễ dàng thay đổi, hắn đã được chỉ định phải xếp thứ hai, vậy thì vạn năm sau vẫn phải xếp thứ hai, nhưng Gregg là một người đàn ông, hơn nữa còn là người đàn ông của gia tộc Nicola, muốn hắn làm phó sao?
Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp mà gia tộc tuyệt đối sẽ không cho hắn vì gia tộc Nicola nghiêm cấm tranh chấp nội bộ, nhưng Thần Thú luôn phù hộ người kiên trì nên đã cho hắn cơ hội này.
Những tiếng hoan hô kia dường như đều là tiếng chúc mừng trước cho ngày đăng quang của hắn, âm thanh vang vọng mơ hồ dần trở nên rõ ràng, cuối cùng biến mất trong não của Gregg.
Trước mắt hắn chỉ còn lại đối thủ lớn nhất trong cuộc đời – Michiwa Nicola
Michiwa nhếch miệng mỉm cười, "Anh trai thân mến! Đã từ rất lâu, rất lâu rồi em gái rất muốn lĩnh giáo một chút kiếm pháp của anh, không được làm em gái thất vọng nhé!". Gregg cười, "Em gái thân yêu! Kỹ năng thức tỉnh của em quả là vô cùng đáng sợ, nhớ để lại chút thể diện cho anh trai."
Neberro thu lại ánh mắt đang đặt trên hai người, chuyện của Olivia dường như không hề có chút ảnh hưởng nào đến kị sĩ mặt trời.
Giáo Hoàng giơ tay lên, Neberro gật gật đầu "Trận đấu bắt đầu!"
Thú linh lóe lên ánh sáng màu tím, trên mình Gregg xuất hiện một bộ áo giáp đồng thau tinh xảo đẹp đẽ, trong tay nắm một thanh trường kiếm theo phong cách cổ. Thanh kiếm này đúng là do điêu khắc mà thành, cầm thanh kiếm thoải mái trong tay, sức mạnh bị Gregg kiềm nén từ rất lâu đang không ngừng trào dâng.
Với hắn mà nói, đạt được danh hiệu cao thủ đệ nhất trong thế hệ thanh niên cũng chả có giá trị gì, nếu nói thứ mà Neberro muốn chính là vị trí Giáo Hoàng, người đứng đầu đế quốc thì thứ mà Gregg muốn chính là vị trí tộc trưởng của gia tộc Nicola, theo cách nhìn của hắn, vị trí tộc trưởng quan trọng hơn nhiều so với vị trí Giáo Hoàng.
Nhưng muốn đoạt được vị trí này cần phải chiến thắng Michiwa, thể hiện bản thân mình mới chính là người mạnh nhất.
Cơ hội không còn sao? Không thể như vậy được!
Ánh sáng tím vừa lóe lên, Michiwa cũng mặc áo giáp của cô ta, trong tay cầm một thanh kiếm thon dài, mũi kiếm rung lên chỉ về hướng Gregg.
Khóe miệng Neberro lộ ra một nụ cười khinh thường, cơ hội này thật không dễ dàng mà có được, nếu Gregg lên nắm quyền ở gia tộc Nicola thì hắn cũng được lợi lớn. Hắn hao phí toàn bộ tâm tư để dựng nên cuộc so tài này, chỉ còn chờ xem Gregg liệu có thể nắm lấy cơ hội hay không.
"Trông Gregg thật hưng phấn". Roux nói.
"Ha ha, dù hắn luôn kiềm chế nhưng sợ rằng người vui vẻ nhất chính là hắn, bản thân hắn cũng không ngờ gặp được cơ hội ngàn năm khó gặp như thế này, nhưng người ta thường nói hi vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn".
Lolita cười nói, vòng thứ ba đã hiện hết sự mạnh mẽ của đế đô, chiếm hết bốn trong bảy vị trí, tuy Olivia gặp bất lợi nhưng Gregg và Michiwa tất nhiên sẽ có một người thăng cấp. Gia tộc của Lolita rất quen thuộc gia tộc Nicola, vô cùng hiểu rõ những sự việc bên trong gia tộc bọn họ. Một khi gia tộc đã quyết định việc gì thì tuyệt đối không cho phép bất cứ ai bàn tán. Với tính cách phong lưu phóng đãng của Gregg e là sẽ không được gia tộc chọn làm tộc trưởng, như vậy thì còn tranh giành gì nữa, không bằng cứ an nhàn mà hưởng thụ cuộc sống.
Nhưng gia tộc không tạo cơ hội không có nghĩa số phận cũng không tạo cơ hội, nhưng hắn phải đối mặt với Michiwa, người bạn thân thiết của Lolita, đúng là ông trời đùa giỡn với mình khá là ác độc.
Tư thế giống hệt nhau, đây chính là phương pháp tấn công của gia tộc Nicola.
Hai bóng hình đột nhiên lóe lên, dường như chỉ trong nháy mắt đã chém giết tới trung tâm sàn đấu, hai thanh trường kiếm mạnh mẽ va vào nhau bắn ra một chuỗi tia lửa. Gregg đang kiềm chế sự kích động và hưng phấn trong lòng, hắn cần phải đánh bại Michiwa trước khi cô ta sử dụng kĩ năng thức tỉnh, đương nhiên nếu thật sự muốn sử dụng kĩ năng thức tỉnh cũng không phải không thể, chỉ là như vậy thì tuyệt chiêu của cô ta đã bị lộ.
Muốn chiến thắng có rất nhiều cách, đây cũng là lời giáo huấn từ trước tời nay của gia tộc Nicola, bất chấp thủ đoạn, bất chấp thực lực, chỉ quan tâm tới kết quả.
Đặc điểm của kiếm pháp của gia tộc Nicola là nhanh, kỳ dị, đột ngột, xứng đáng là kiếm pháp chuyên dùng để giết người.
Hai người đều là tinh anh được gia tộc Nicola bồi dưỡng, tuy chưa từng chính thức ác chiến với nhau nhưng nắm rất rõ tình huống của nhau, ít nhất khẳng định là Gregg nắm rõ tình huống của Michiwa.
Gregg dù sao cũng là đàn ông, ưu thế về mặt sức mạnh dần dần bắt đầu thể hiện ra, chênh lệch giữa hắn và Michiwa chính là kĩ năng thức tỉnh. Thức tỉnh quả nhiên có thể đạt được năng lực đáng sợ nhưng chỉ vẻn vẹn vì một năng lực mà khiến con trưởng như hắn mất đi quyền thừa kế gia tộc, bỏ qua ưu thế trên các mặt khác của hắn sao?
Gregg không cam tâm, gia tộc quy định là người có kỹ năng thức tỉnh mới có thể thừa kế vị trí tộc trưởng, chọn nam không chọn nữ, ưu tiên con trưởng, phép tắc là vật chết, con người mới là vật sống.
Keng... Gregg dựa vào sức mạnh để đánh bật thanh kiếm của Michiwa, qua một hồi đánh nhau, hắn càng ngày càng cảm nhận được ưu thế của mình, kiếm pháp của Michiwa quả thật tinh tế hơn nhưng phương pháp tấn công của gia tộc Nicola thích hợp với đàn ông hơn, đàn ông hung tàn hơn.
Gregg cảm thấy bản thân có ưu thế về mặt tốc độ, đương nhiên Michiwa mạnh hơn một chút về mặt linh hoạt. Đây là đặc điểm của tộc Thiên Mị nhưng chỉ linh hoạt thì không đủ để dồn ép Gregg.
Cùng là kiếm pháp Âm Ảnh Đoạt Hồn của gia tộc Nicola nhưng do Gregg sử dụng thì hung tàn, mạnh mẽ hơn, còn Michiwa sử dụng thì âm hiểm uyển chuyển hơn, nhưng trong tình huống hai bên đã hiểu rõ nhau, sự âm hiểm liền bị kiềm chế.
Sau mấy mươi chiêu, Gregg đã hoàn toàn nắm được thế chủ động, mọi chuyện đều giống như sự quan sát phán đoán của hắn, hắn đợi ngày này đã quá lâu rồi, chỉ cần cẩn thận đề phòng năng lực thức tỉnh của Michiwa thì dù về sức mạnh, tốc độ hay hung tàn bản thân đều chiếm ưu thế, Gregg tự tin rằng trình độ kiếm pháp của mình mạnh hơn Michiwa.
Sự thận trọng và sự quan sát của hắn nãy giờ cuối cùng đã được báo đáp, ở trong tình thế khó khăn, Michiwa bắt đầu phản công, Mị Ảnh Tam Liên Trảm!
Thân hình của Michiwa liên tục di chuyển tạo thành từng tàn ảnh, thân hình trở nên mơ hồ, trong nháy mắt từ ba phương hướng cùng chém tới Gregg, không phải là ảo ảnh mà là ba kiếm thực sự, hơn nữa kiếm nào cũng tràn trề sức mạnh. Nguồn tại http://Truyện Bất Hủ
Dưới tình huống bình thường thì dùng hết sức tung một cú chém và dùng hết sức tung ba cú chém quả thật thì sức mạnh trong từng cú chém không giống nhau nhưng kĩ năng bí mật của gia tộc Nicola có thể khiến cho sức mạnh của mỗi một cú chém trong ba chém liên tiếp này đều tương đương một chém toàn lực.
Đây là kĩ năng mà người kế thừa của gia tộc mới có thể học, Gregg còn chưa có tư cách đó.
Nhưng... thân hình của Gregg cũng đồng thời dao động, thanh kiếm trong tay đồng thời đánh trả... cũng là chiêu Mị Ảnh Tam Liên Kích không khác một chút nào.
Ba... ba... ba... Gregg ra đòn sau nhưng lại đến trước, không những hoàn toàn ngăn cản được đòn tấn công của Michiwa mà còn đánh tan sức mạnh tấn công của đối phương, một kiếm cuối cùng đánh Michiwa văng ra xa mười mấy mét.
Gregg không hề đuổi theo, hắn hoàn toàn nắm rõ đường kiếm của Michiwa, đến nước này hắn đã không cần che giấu thực lực, không sai, gia tộc không chủ động dạy hắn nhưng không có nghĩa hắn không thể học trộm, đây cũng là cách sinh tồn của gia tộc Nicola, bất chấp thủ đoạn, chỉ xét kết quả.
Nhìn trận đấu trên đài, gương mặt của Osho Nicola tĩnh lặng như mặt giếng, không hề tỏ vẻ không hài lòng cũng không hề tỏ vẻ vui mừng đối với biểu hiện của Gregg.
"Osho, hai đứa nhóc của gia tộc ngươi đều khá lắm". "Bệ hạ quá khen, mấy đứa nhóc luôn cho rằng học được một chiêu hai thức thì có thể tung hoành thiên hạ, lần so tài này của bệ hạ đối với bọn chúng mà nói quả là một đợt thử nghiệm tốt".
Osho Nicola vô cùng khách sáo, giọng nói không hèn không kiêu, gia tộc Nicola trước giờ không tham gia tranh đấu giữa ba hệ phái lớn. Tất nhiên ít nhất cũng biểu hiện ra ngoài mặt là như thế, Giáo Hoàng thống trị ngoài ánh sáng còn gia tộc Nicola quản lí trong bóng tối, trên danh nghĩa tất nhiên phải kính trọng Giáo Hoàng.
Neberro yên tĩnh quan sát cuộc chiến giữa hai người, khóe miệng lộ ra sự hài lòng, thằng nhóc Gregg giả vờ giỏi thật, giả vờ phải nói đạt đến mức siêu cấp, lòng dạ cũng không kém hơn hắn, chỉ là con đường lại ngược nhau. Hắn phải duy trì hình tượng huy hoàng để có thể đứng trên đài cao còn Gregg lại tạo ra tên tuổi phong lưu ở khắp nơi để hạ thấp tính cảnh giác của Michiwa. Mà trên thực tế, sự cố gắng tên nhóc này e là không kém hơn bất kỳ ai, từ khi sinh ra thì đàn ông đã không thể ngừng theo đuổi quyền thế và địa vị, nhất là trong người lại đang chảy dòng máu của gia tộc Nicola.
Nhưng đây lại là chuyện tốt đối với Neberro, nếu không hắn cần gì phải mạo hiểm như thế này.
Chỉ cần qua được cửa ải Michiwa, với tính cách của Gregg sợ là đã sớm chuẩn bị đầy đủ mọi chuyện khác.
Cái thứ được gọi là năng lực này có sức sát thương và đặc tính gì vẫn là điều thần bí, không thể đề phòng được nhưng Gregg là anh trai của Michiwa, bao nhiêu năm nay, cho dù Michiwa luôn che giấu nhưng e là đã bị Gregg biết rõ ràng. Thêm vào những năm nay hắn luôn ngụy trang, Michiwa có lẽ vốn không xem anh trai như một đối thủ có khả năng uy hiếp mình.
Khinh địch thì phải trả giá.
Khí thế và sức mạnh của Gregg đều đang dâng lên, Michiwa hiện ra vẻ kinh hoàng, kỹ năng mà chỉ có mình mới học được sao Gregg cũng biết, hơn nữa còn sử dụng tốt hơn cô ta.
Một đòn nhanh như chớp!
Keng... Michiwa lại bị đánh lui, trong tình trạng bị ảnh hưởng, Gregg hoàn toàn nhìn thấu động tác và đường kiếm của Michiwa.
Keng keng keng... ba kiếm liên tục, Gregg thoải mái đánh cho Michiwa khổ sở chống đỡ, hoàn toàn khống chế quyền chủ động. Tuy là anh em ruột nhưng tranh đấu giữa hai người e là tàn khốc hơn bất cứ người nào, hắn không thể bỏ lỡ cơ hội này, đơn giản đánh bại Michiwa không phải là mục tiêu chính. Hắn muốn hoàn toàn đánh đổ lòng tin của cô ta, khiến cô ta phải chịu thua, một người mất đi lòng tin thì cho dù cho gia tộc cũng không thể giúp được, tộc trưởng của gia tộc Nicola phải là một người thiên hạ vô song.
Đó chính là vị vua của thế giới ngầm!
Khi trên khán đài danh dự vừa rộn lên, Olivia đã lặng lẽ quay người bước từng bước rời khỏi sân thi đấu. Khi Trâu Lượng quay lại nhìn Olivia đã tiến vào khu vực chuẩn bị của các tuyển thủ. Hành động như vậy khi kết quả của trận đấu còn chưa được công bố đồng nghĩa với nhận thua.
Thực ra cũng không ai để ý vì mọi người đều cho rằng Arthur chắc chắn sẽ thắng. Ngay cả tuyệt chiêu Olivia cũng bị phá giải, huống chi nếu không được Arthur đỡ lấy, Olivia rơi xuống thế nào cũng gần chết, còn chiến đấu gì nữa.
Sắc mặt của Neberro tối sầm lại, thật sự tối sầm lại, không phải vì Arthur đã thắng, càng không phải do mẹ vợ tương lai của hắn bị mất mặt mà là hắn nhìn thấy rõ ràng lúc rời đi gương mặt của Olivia đầy nước mắt.
"Arthur thắng".
Khi Neberro bất đắc dĩ nói ra ba tiếng, cả sân thi đấu đều sục sôi, tiếng hoan hô ngập trời, trước giờ mọi người đều mong ngóng anh hùng, Neberro là một, mạnh mẽ, anh tuấn, nho nhã, cao quý, hơn nữa còn thông minh, điềm tĩnh!
Nhưng anh hùng là thế này sao? Như vậy thì giống những điều trong sách giáo khoa hơn.
Trong lòng người thú khát khao một vị anh hùng bằng xương bằng thịt thật sự, vui thì cười, giận thì gầm lên.
Thích ai thì ôn hòa tựa nước, ghét ai thì nói thẳng không ngại, mặc kệ thân phận của hắn có cao quý đến đâu!
Trâu Lượng giơ quyền trượng của mình lên, làm lễ nghi của tế ti – Thần Thú vinh quang!
Hắn nhìn Emma, khúc ca này dâng tặng cho nàng.
Cô gái trong trắng có thể cảm thấy được ánh mắt nồng cháy của đối phương, trong cơ thể ngập tràn một loại cảm xúc không thể hiểu được. Cô gái muốn khống chế nhưng cảm xúc này không thể dùng sức mạnh hay tinh thần để kiềm chế được, tựa như là phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Cô gái không hiểu.
Những người bên cạnh đang hò hét điên cuồng, Randy và Cote ôm lấy nhau nhảy nhót loạn lên, "Bà nội nó, đại ca đúng là Tình Thánh, nếu ta học được một hai chiêu thì còn không phải cưa gái khắp đế đô không đối thủ hay sao!"
Randy vừa nhảy cẫng lên vừa nghĩ đến chuyện thực tế hơn.
"Nói gì đó, ngươi cho rằng đại ca giống ngươi sao!" Avril liếc Randy một cái rồi kéo lấy tay Emma nói.
Cả sân thi đấu đều đang hoan hô Arthur, Giáo Hoàng cũng vỗ tay, hành động của ông ta chính là cái tát vào mặt Bích Tú.
Hành động này chính là sự mỉa mai, cầu hôn gì chứ, mặc kệ có thành công hay không thì làm việc gì cũng cần phải chú ý tới chừng mực và thân phận một chút!
Bích Tú đã chịu không nổi nữa rồi, sau khi tiếng vỗ tay kết thúc bèn viện lí do đi xem con gái có sao không để rời đi.
Gương mặt O'Donna nở nụ cười tươi rói đi theo sau, nếu có thể chọc đối phương giận đến chết là tốt nhất, còn không thì giận gần chết cũng được, cao quý thanh tao gì chứ, đồ Swan đạo đức giả!
Thằng nhóc Arthur khá lắm, Công hội người mạo hiểm sau này nhất định ủng hộ hắn!
Ở một góc của sân thi đấu, Gina lặng lẽ đứng đó, tiếng vọng của khúc Chiến Ca làm trái tim của cô gái rất lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại được. Bỗng nhiên Gina nở nụ cười nhìn bầu trời, dường như đã hiểu được điều gì đó... không còn chút thắc mắc nào nữa. Chiến tích huy hoàng của đại tế ti Arthur lại có thêm một chiến công mới, một khúc Chiến Ca khuất phục công chúa nhỏ của gia tộc Gabriel. Tuy thắng thua một trận không có nghĩa là vĩnh viễn nhưng đây thật sự là một trận thắng huy hoàng.
Năng lực thức tỉnh mà Olivia sử dụng chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung, phạm vi tấn công khủng bố như vậy, không biết trong thế hệ thanh niên có mấy người chống đỡ nổi, chỉ là vận may của cô ta quá kém mới gặp phải Arthur, không những ngăn cản mà còn phá giải được.
Tất nhiên những điều này đều làm nền cho chiến ca của Arthur, sức mạnh và tình cảm sâu đậm ẩn chứa trong chiến ca đủ để khiến bất cứ cô gái nào tan nát cõi lòng. Không thể không nói tuy Trâu Lượng không cố ý nhưng hiện giờ hắn ngày càng có phong cách của Tình Thánh.
Khi trận chiến kết thúc, Trâu Lượng hơi lo lắng cho Olivia, thực ra cũng chỉ tạm thời phá giải năng lực. Olivia vẫn còn sức để chiến đấu nhưng không biết vì sao Olivia lại trực tiếp nhận thua, chẳng qua như vậy cũng tốt vì Trâu Lượng biết hắn chắc chắn thắng.
"Đây là khúc chiến ca xúc động nhất mà ta từng nghe, nếu có thể đổi nội dung thành uy lực chiến đấu thì càng tốt". Murphy nói.
Trâu Lượng nở nụ cười "Cuộc sống không chỉ có mỗi chiến đấu".
Trận so tài tiếp theo là giữa Michiwa và Gregg, đây là một trận đấu "náo nhiệt" vô cùng, một trận đấu làm vô số tâm hồn tinh quái phải bùng cháy lên, Michiwa và Gregg rốt cuộc ai mạnh hơn, rốt cuộc ai mới xứng là người kế thừa của gia tộc Nicola. Có lẽ cần phải có một trận chiến để chứng minh, kẻ thắng tất nhiên sẽ giành được danh tiếng.
Hơn nữa trận chiến của Trâu Lượng cũng chứng minh rằng năng lực thức tỉnh tuy đáng sợ nhưng không phải không thể chiến thắng được, vô địch vĩnh viễn chỉ là truyền thuyết.
Nhưng lúc này Michiwa lại bước về phía Trâu Lượng "Quyền trượng của ngươi từ đâu mà có?"
Hiển nhiên từ biểu hiện của tiểu yêu nữ có thể thấy cô ta rất lạnh lùng, rất tức giận.
Trâu Lượng mỉm cười, "Nhất định phải nói cho cô sao?"
Michiwa trừng mắt lạnh lùng lườm Trâu Lượng một cái, không nói gì mà bước về phía sàn đấu. Trâu Lượng cũng đang thắc mắc, nếu cô ta hoài nghi mình cũng không nên dùng thái độ như thế chứ? Hay bởi vì mình đã "cướp" thứ thuộc về mình?
Trâu Lượng khóc cười đều không được, ở Thông Thiên Cảnh hắn ta không hề biểu hiện quá nhiều, tính cách cũng rất tùy tiện nhưng hiện tại Arthur hoàn toàn tương phản, khí thế dâng cao như cầu vồng nhưng dường như Michiwa mang địch ý rất lớn.
Michiwa và Gregg xuất hiện trên sàn đấu, dù là Michiwa hay Gregg đều là nhân vật làm mưa làm gió ở đế đô, toàn bộ người thú ở đế đô đều biết tên nhưng không ai ngờ sẽ có chuyện vui mừng ngoài ý muốn như thế này.
Là ngẫu nhiên hay đã được sắp đặt trước?
Là một trong mười cao thủ lợi hại nhất đế đô, dáng vẻ của Osho Nicola vẫn bình tĩnh như cũ, dường như có thái độ tích cực đối với trận nội chiến trong gia tộc này.
O'Donna rất vui, bao nhiêu năm nay tranh đấu với Bích Tú, đây là lần đầu tiên thấy Bích Tú chật vật như vậy. Những người khác đều có tâm sự trong lòng, nhất là Đại quan chấp chính nhìn Giáo Hoàng già nua, lão già này sao càng ngày càng biết dày vò người khác. Vốn chỉ là một cuộc so tài giữa thế hệ thanh niên, nhiều nhất cũng chỉ để khuếch trương sức ảnh hưởng của giáo đình, nhưng sự việc tiến hành tới giờ bỗng phát hiện rất nhiều mối quan hệ phức tạp rắc rối đều được sắp xếp lại, từng bước phát triển theo hướng có lợi cho giáo đình.
Gregg đứng giữa sàn đấu ngẩng đầu nhìn trời, cảm nhận âm thanh huyên náo rung trời, đây là gì?
Đây chính là cơ hội!
Trong gia tộc Nicola, quyết định của gia tộc không thể dễ dàng thay đổi, hắn đã được chỉ định phải xếp thứ hai, vậy thì vạn năm sau vẫn phải xếp thứ hai, nhưng Gregg là một người đàn ông, hơn nữa còn là người đàn ông của gia tộc Nicola, muốn hắn làm phó sao?
Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp mà gia tộc tuyệt đối sẽ không cho hắn vì gia tộc Nicola nghiêm cấm tranh chấp nội bộ, nhưng Thần Thú luôn phù hộ người kiên trì nên đã cho hắn cơ hội này.
Những tiếng hoan hô kia dường như đều là tiếng chúc mừng trước cho ngày đăng quang của hắn, âm thanh vang vọng mơ hồ dần trở nên rõ ràng, cuối cùng biến mất trong não của Gregg.
Trước mắt hắn chỉ còn lại đối thủ lớn nhất trong cuộc đời – Michiwa Nicola
Michiwa nhếch miệng mỉm cười, "Anh trai thân mến! Đã từ rất lâu, rất lâu rồi em gái rất muốn lĩnh giáo một chút kiếm pháp của anh, không được làm em gái thất vọng nhé!". Gregg cười, "Em gái thân yêu! Kỹ năng thức tỉnh của em quả là vô cùng đáng sợ, nhớ để lại chút thể diện cho anh trai."
Neberro thu lại ánh mắt đang đặt trên hai người, chuyện của Olivia dường như không hề có chút ảnh hưởng nào đến kị sĩ mặt trời.
Giáo Hoàng giơ tay lên, Neberro gật gật đầu "Trận đấu bắt đầu!"
Thú linh lóe lên ánh sáng màu tím, trên mình Gregg xuất hiện một bộ áo giáp đồng thau tinh xảo đẹp đẽ, trong tay nắm một thanh trường kiếm theo phong cách cổ. Thanh kiếm này đúng là do điêu khắc mà thành, cầm thanh kiếm thoải mái trong tay, sức mạnh bị Gregg kiềm nén từ rất lâu đang không ngừng trào dâng.
Với hắn mà nói, đạt được danh hiệu cao thủ đệ nhất trong thế hệ thanh niên cũng chả có giá trị gì, nếu nói thứ mà Neberro muốn chính là vị trí Giáo Hoàng, người đứng đầu đế quốc thì thứ mà Gregg muốn chính là vị trí tộc trưởng của gia tộc Nicola, theo cách nhìn của hắn, vị trí tộc trưởng quan trọng hơn nhiều so với vị trí Giáo Hoàng.
Nhưng muốn đoạt được vị trí này cần phải chiến thắng Michiwa, thể hiện bản thân mình mới chính là người mạnh nhất.
Cơ hội không còn sao? Không thể như vậy được!
Ánh sáng tím vừa lóe lên, Michiwa cũng mặc áo giáp của cô ta, trong tay cầm một thanh kiếm thon dài, mũi kiếm rung lên chỉ về hướng Gregg.
Khóe miệng Neberro lộ ra một nụ cười khinh thường, cơ hội này thật không dễ dàng mà có được, nếu Gregg lên nắm quyền ở gia tộc Nicola thì hắn cũng được lợi lớn. Hắn hao phí toàn bộ tâm tư để dựng nên cuộc so tài này, chỉ còn chờ xem Gregg liệu có thể nắm lấy cơ hội hay không.
"Trông Gregg thật hưng phấn". Roux nói.
"Ha ha, dù hắn luôn kiềm chế nhưng sợ rằng người vui vẻ nhất chính là hắn, bản thân hắn cũng không ngờ gặp được cơ hội ngàn năm khó gặp như thế này, nhưng người ta thường nói hi vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn".
Lolita cười nói, vòng thứ ba đã hiện hết sự mạnh mẽ của đế đô, chiếm hết bốn trong bảy vị trí, tuy Olivia gặp bất lợi nhưng Gregg và Michiwa tất nhiên sẽ có một người thăng cấp. Gia tộc của Lolita rất quen thuộc gia tộc Nicola, vô cùng hiểu rõ những sự việc bên trong gia tộc bọn họ. Một khi gia tộc đã quyết định việc gì thì tuyệt đối không cho phép bất cứ ai bàn tán. Với tính cách phong lưu phóng đãng của Gregg e là sẽ không được gia tộc chọn làm tộc trưởng, như vậy thì còn tranh giành gì nữa, không bằng cứ an nhàn mà hưởng thụ cuộc sống.
Nhưng gia tộc không tạo cơ hội không có nghĩa số phận cũng không tạo cơ hội, nhưng hắn phải đối mặt với Michiwa, người bạn thân thiết của Lolita, đúng là ông trời đùa giỡn với mình khá là ác độc.
Tư thế giống hệt nhau, đây chính là phương pháp tấn công của gia tộc Nicola.
Hai bóng hình đột nhiên lóe lên, dường như chỉ trong nháy mắt đã chém giết tới trung tâm sàn đấu, hai thanh trường kiếm mạnh mẽ va vào nhau bắn ra một chuỗi tia lửa. Gregg đang kiềm chế sự kích động và hưng phấn trong lòng, hắn cần phải đánh bại Michiwa trước khi cô ta sử dụng kĩ năng thức tỉnh, đương nhiên nếu thật sự muốn sử dụng kĩ năng thức tỉnh cũng không phải không thể, chỉ là như vậy thì tuyệt chiêu của cô ta đã bị lộ.
Muốn chiến thắng có rất nhiều cách, đây cũng là lời giáo huấn từ trước tời nay của gia tộc Nicola, bất chấp thủ đoạn, bất chấp thực lực, chỉ quan tâm tới kết quả.
Đặc điểm của kiếm pháp của gia tộc Nicola là nhanh, kỳ dị, đột ngột, xứng đáng là kiếm pháp chuyên dùng để giết người.
Hai người đều là tinh anh được gia tộc Nicola bồi dưỡng, tuy chưa từng chính thức ác chiến với nhau nhưng nắm rất rõ tình huống của nhau, ít nhất khẳng định là Gregg nắm rõ tình huống của Michiwa.
Gregg dù sao cũng là đàn ông, ưu thế về mặt sức mạnh dần dần bắt đầu thể hiện ra, chênh lệch giữa hắn và Michiwa chính là kĩ năng thức tỉnh. Thức tỉnh quả nhiên có thể đạt được năng lực đáng sợ nhưng chỉ vẻn vẹn vì một năng lực mà khiến con trưởng như hắn mất đi quyền thừa kế gia tộc, bỏ qua ưu thế trên các mặt khác của hắn sao?
Gregg không cam tâm, gia tộc quy định là người có kỹ năng thức tỉnh mới có thể thừa kế vị trí tộc trưởng, chọn nam không chọn nữ, ưu tiên con trưởng, phép tắc là vật chết, con người mới là vật sống.
Keng... Gregg dựa vào sức mạnh để đánh bật thanh kiếm của Michiwa, qua một hồi đánh nhau, hắn càng ngày càng cảm nhận được ưu thế của mình, kiếm pháp của Michiwa quả thật tinh tế hơn nhưng phương pháp tấn công của gia tộc Nicola thích hợp với đàn ông hơn, đàn ông hung tàn hơn.
Gregg cảm thấy bản thân có ưu thế về mặt tốc độ, đương nhiên Michiwa mạnh hơn một chút về mặt linh hoạt. Đây là đặc điểm của tộc Thiên Mị nhưng chỉ linh hoạt thì không đủ để dồn ép Gregg.
Cùng là kiếm pháp Âm Ảnh Đoạt Hồn của gia tộc Nicola nhưng do Gregg sử dụng thì hung tàn, mạnh mẽ hơn, còn Michiwa sử dụng thì âm hiểm uyển chuyển hơn, nhưng trong tình huống hai bên đã hiểu rõ nhau, sự âm hiểm liền bị kiềm chế.
Sau mấy mươi chiêu, Gregg đã hoàn toàn nắm được thế chủ động, mọi chuyện đều giống như sự quan sát phán đoán của hắn, hắn đợi ngày này đã quá lâu rồi, chỉ cần cẩn thận đề phòng năng lực thức tỉnh của Michiwa thì dù về sức mạnh, tốc độ hay hung tàn bản thân đều chiếm ưu thế, Gregg tự tin rằng trình độ kiếm pháp của mình mạnh hơn Michiwa.
Sự thận trọng và sự quan sát của hắn nãy giờ cuối cùng đã được báo đáp, ở trong tình thế khó khăn, Michiwa bắt đầu phản công, Mị Ảnh Tam Liên Trảm!
Thân hình của Michiwa liên tục di chuyển tạo thành từng tàn ảnh, thân hình trở nên mơ hồ, trong nháy mắt từ ba phương hướng cùng chém tới Gregg, không phải là ảo ảnh mà là ba kiếm thực sự, hơn nữa kiếm nào cũng tràn trề sức mạnh. Nguồn tại http://Truyện Bất Hủ
Dưới tình huống bình thường thì dùng hết sức tung một cú chém và dùng hết sức tung ba cú chém quả thật thì sức mạnh trong từng cú chém không giống nhau nhưng kĩ năng bí mật của gia tộc Nicola có thể khiến cho sức mạnh của mỗi một cú chém trong ba chém liên tiếp này đều tương đương một chém toàn lực.
Đây là kĩ năng mà người kế thừa của gia tộc mới có thể học, Gregg còn chưa có tư cách đó.
Nhưng... thân hình của Gregg cũng đồng thời dao động, thanh kiếm trong tay đồng thời đánh trả... cũng là chiêu Mị Ảnh Tam Liên Kích không khác một chút nào.
Ba... ba... ba... Gregg ra đòn sau nhưng lại đến trước, không những hoàn toàn ngăn cản được đòn tấn công của Michiwa mà còn đánh tan sức mạnh tấn công của đối phương, một kiếm cuối cùng đánh Michiwa văng ra xa mười mấy mét.
Gregg không hề đuổi theo, hắn hoàn toàn nắm rõ đường kiếm của Michiwa, đến nước này hắn đã không cần che giấu thực lực, không sai, gia tộc không chủ động dạy hắn nhưng không có nghĩa hắn không thể học trộm, đây cũng là cách sinh tồn của gia tộc Nicola, bất chấp thủ đoạn, chỉ xét kết quả.
Nhìn trận đấu trên đài, gương mặt của Osho Nicola tĩnh lặng như mặt giếng, không hề tỏ vẻ không hài lòng cũng không hề tỏ vẻ vui mừng đối với biểu hiện của Gregg.
"Osho, hai đứa nhóc của gia tộc ngươi đều khá lắm". "Bệ hạ quá khen, mấy đứa nhóc luôn cho rằng học được một chiêu hai thức thì có thể tung hoành thiên hạ, lần so tài này của bệ hạ đối với bọn chúng mà nói quả là một đợt thử nghiệm tốt".
Osho Nicola vô cùng khách sáo, giọng nói không hèn không kiêu, gia tộc Nicola trước giờ không tham gia tranh đấu giữa ba hệ phái lớn. Tất nhiên ít nhất cũng biểu hiện ra ngoài mặt là như thế, Giáo Hoàng thống trị ngoài ánh sáng còn gia tộc Nicola quản lí trong bóng tối, trên danh nghĩa tất nhiên phải kính trọng Giáo Hoàng.
Neberro yên tĩnh quan sát cuộc chiến giữa hai người, khóe miệng lộ ra sự hài lòng, thằng nhóc Gregg giả vờ giỏi thật, giả vờ phải nói đạt đến mức siêu cấp, lòng dạ cũng không kém hơn hắn, chỉ là con đường lại ngược nhau. Hắn phải duy trì hình tượng huy hoàng để có thể đứng trên đài cao còn Gregg lại tạo ra tên tuổi phong lưu ở khắp nơi để hạ thấp tính cảnh giác của Michiwa. Mà trên thực tế, sự cố gắng tên nhóc này e là không kém hơn bất kỳ ai, từ khi sinh ra thì đàn ông đã không thể ngừng theo đuổi quyền thế và địa vị, nhất là trong người lại đang chảy dòng máu của gia tộc Nicola.
Nhưng đây lại là chuyện tốt đối với Neberro, nếu không hắn cần gì phải mạo hiểm như thế này.
Chỉ cần qua được cửa ải Michiwa, với tính cách của Gregg sợ là đã sớm chuẩn bị đầy đủ mọi chuyện khác.
Cái thứ được gọi là năng lực này có sức sát thương và đặc tính gì vẫn là điều thần bí, không thể đề phòng được nhưng Gregg là anh trai của Michiwa, bao nhiêu năm nay, cho dù Michiwa luôn che giấu nhưng e là đã bị Gregg biết rõ ràng. Thêm vào những năm nay hắn luôn ngụy trang, Michiwa có lẽ vốn không xem anh trai như một đối thủ có khả năng uy hiếp mình.
Khinh địch thì phải trả giá.
Khí thế và sức mạnh của Gregg đều đang dâng lên, Michiwa hiện ra vẻ kinh hoàng, kỹ năng mà chỉ có mình mới học được sao Gregg cũng biết, hơn nữa còn sử dụng tốt hơn cô ta.
Một đòn nhanh như chớp!
Keng... Michiwa lại bị đánh lui, trong tình trạng bị ảnh hưởng, Gregg hoàn toàn nhìn thấu động tác và đường kiếm của Michiwa.
Keng keng keng... ba kiếm liên tục, Gregg thoải mái đánh cho Michiwa khổ sở chống đỡ, hoàn toàn khống chế quyền chủ động. Tuy là anh em ruột nhưng tranh đấu giữa hai người e là tàn khốc hơn bất cứ người nào, hắn không thể bỏ lỡ cơ hội này, đơn giản đánh bại Michiwa không phải là mục tiêu chính. Hắn muốn hoàn toàn đánh đổ lòng tin của cô ta, khiến cô ta phải chịu thua, một người mất đi lòng tin thì cho dù cho gia tộc cũng không thể giúp được, tộc trưởng của gia tộc Nicola phải là một người thiên hạ vô song.
Đó chính là vị vua của thế giới ngầm!
Bình luận truyện