Huyền Động Thiên Nhai
Chương 9: Di Tinh Cốc
“Cái gì?” Tịch Thành cho là nhất định mình đã nghe nhầm. Nếu người chơi có thể tùy tiện mua được sơn cốc, vậy thì trò chơi này không phải sẽ loạn lên sao?
Nhưng nào biết Hứa Uyên lặp lại rõ ràng một lần: Sơn! Cốc! Này! Có! Thể! Mua! Được!! Trong lúc nhất thời Tịch Thành không biết nên làm cái gì nữa.
Lúc này Hứa Uyên lại lên tiếng: “Tịch Thành, ta biết muội muốn giúp ta. Nhưng mà nói thật, ta không hy vọng muội mua lại sơn cốc này.”
Tịch Thành không nói gì, tuy rằng cô cũng có ý tưởng giúp Hứa Uyên, nhưng mà không phải toàn bộ. Khiến Hứa Uyên phải nói như vậy, Tịch Thành cảm thấy có chút ngượng ngùng. Nhưng mà Tịch Thành lại không mấy hiểu được lý do Hứa Uyên không muốn cô mua lại sơn cốc.
“Hứa đại ca, vì sao lại không nên?”
Hứa Uyên thở dài. “Trong trò chơi này có 10 cái sơn cốc là người chơi có thể mua được, Toàn Cơ cốc chính là một trong số đó. Nhưng mà nếu ai cũng có thể tùy tiện mua được một nơi như vậy, trò chơi sẽ có thể gặp phải đại loạn một đoạn thời gian. Vì tránh cho tình huống như vậy phát sinh, công ty trò chơi đặt ra một cái giá không hề thấp.”
Tịch Thành ngẫm lại, thấy cũng đúng, một cái sơn cốc lớn như vậy giá nhất định rất cao. “Bao nhiêu?”
Hứa Uyên hít thật sâu, mặt nghiêm túc nói: “3000 vạn lượng.”
Tịch Thành nhẹ nhàng thở ra.
Vậy mà thở ra còn chưa hết cô lại nghe thấy Hứa Uyên nói tiếp: “Hoàng kim.”
Tịch Thành húp ngụm khí lạnh, 3000 vạn lượng, còn là hoàng kim? Đối với người chơi vào lúc này mà nói đúng là một con số thiên văn. Trò chơi mới chỉ hoạt động được nửa năm, cấp bậc của mọi người cũng không cao, 3000 vạn lượng bạc trắng đã được coi là một con số không tưởng, miễn bàn đến con số hoàng kim nhiều như vậy. Cũng may trò chơi này có cho đổi tiền từ hiện thực vào trò chơi, tuy vậy lại không thể đổi ngân lượng từ trong trò chơi ra hiện thực được, chỉ có thể dựa vào lén giao dịch trang bị vũ khí gì đó để đổi tiền. Cho nên trong trò chơi [Trường Kiếm Thiên Nhai] này, số lượng game thủ chuyên nghiệp[1] không nhiều so với những trò chơi trực tuyến khác.
Hứa Uyên nhìn Tịch Thành nãy giờ không nói gì, hắn cho rằng Tịch Thành bị sốc bởi giá quá cao. Vừa định an ủi, hắn lại nghe Tịch Thành nói: “Hoàn hảo, 3000 vạn lượng ta vẫn chi được.”
Hứa Uyên suýt chút nữa ngất đi, hắn nghĩ nói chuyện cùng kẻ có tiền thật là mệt.
Có mua lại sơn cốc này hay không kỳ thật không tất yếu. Mà Hứa Uyên thấy Tịch Thành có vẻ muốn mua lại sơn cốc này thật, hắn vội vàng phân tích lợi hại: “Tịch Thành, trước nghe ta nói đã, nếu chỉ là vấn đề tiền thì ta không phản đối muội mua lại nơi này. Nhưng là…”
Tịch Thành không hiểu, nhưng cũng không nói gì mà chờ Hứa Uyên nói tiếp.
“Việc mua sơn cốc sẽ mang đến không ít trở ngại cho sự phát triển sau này của muội.”
“Như thế nào?”Ở tình huống bình thường, sở hữu một cái sơn cốc như vậy hẳn là có không ít ưu việt mới phải, sao bây giờ lại sinh ra trở ngại?
“Ngoài cần 3000 vạn lượng hoàng kim còn có các yêu cầu hà khắc khác nữa. Đầu tiên, độ đau đớn của người chơi bị cưỡng chế thiết định ở mức cao nhất 80%. Nếu bị thương dù lớn nhù nhỏ đều cần thời gian một tuần trong hiện thực mới có thể khỏi hẳn, không tính thời gian logout. Muội suy nghĩ thử xem, sau này cho dù muội bị cắt nhẹ thôi cũng phải mất rất lâu mới khôi phục lại được. Mà 80% độ đau đớn cũng không phải chuyện đùa. Nếu có thể tránh được chuyện như vậy, muội không cần tìm thêm phiền toái cho mình.”
“Nếu như vậy không phải sẽ chảy máu đến chết sao, huyết dược không phải thành vô dụng?”
“Ăn huyết dược thì lượng máu có thể khôi phục. Người sẽ không chết, nhưng miệng vết thương cùng sự đau đớn sẽ không biến mất.”
Tịch Thành hiểu được, đã bước chân vào giang hồ thì nên tránh những chuyện như vậy. Nhưng không biết tại sao, Tịch Thành rất thích sơn cốc này. Cô đã ở trong này 6 năm, 6 năm qua, thương tâm khổ sở vui vẻ khoái hoạt, cô đều vượt qua ở nơi này. Dần dần, cô bắt đầu hi vọng sơn cốc này thuộc về chính cô. Cho nên Tịch Thành đã bắt đầu tính toán mua lại nơi này.
Về phần trả giá đại giới, cô không quá để tâm. 3000 vạn lượng hoàng kim, cô có thể đổi từ trong hiện thực. Độ đau đớn 80%, cô càng không để tâm. Từ lúc bị Ô Nha Bất Hắc chém một lần lại một lần, độ đau đớn của cô luôn cố định ở 80% chưa từng thay đổi qua. Những ngày ở trong sơn cốc, nếu không có 23 viên thuốc của Hứa Uyên bảo mệnh, không biết cô đã phải chết bao nhiêu lần.
Phiền toái nhất chính là thiết định đau đớn trong một tuần lễ. Này quả thật chính là siêu cấp đại phiền toái. Trên giang hồ kiếm đao bay loạn, đi trên đường cái còn có thể bị đưa thẳng về Điểm Phục sinh. Bởi vậy có thể thấy được, yêu cầu vết thương cần một tuần mới khỏi biến thái đến độ nào. Tịch Thành trong lòng đã ân cần thăm hỏi qua từng vị lãnh đạo cùng nhân viên công ty trò chơi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tịch Thành cắn răng quyết định mua. Cùng lắm sau này bị thương thì lưu lại ở trong cốc, dù sao cũng là của mình, không có sự cho phép của cô thì không ai vào được cả. Cô cũng không tin, được mấy người có khả năng đánh giết vào Toàn Cơ cốc!
Nếu đã quyết định, Tịch Thành sẽ không lại kì kèo. Cô khá thoải mái nói với Hứa Uyên: “Hứa đại ca, làm thế nào để mua được sơn cốc này?”
Hứa Uyên gặp Tịch Thành yên lặng không nói, hắn tưởng cô đang thận trọng suy nghĩ nên cũng không quấy rầy. Ai ngờ đột nhiên cô lại sảng khoái hỏi hắn mua sơn cốc thế nào, thiếu chút nữa hù chết hắn. Hắn định thần, do dự hỏi lại: "Muội thật sự muốn mua nơi này?”
Tịch Thành gật đầu.
Vì thế Hứa Uyên bày ra dáng vẻ gà mẹ muốn khuyên nhủ Tịch Thành từ bỏ, nào biết đâu bạn nữ chính của chúng ta ngược lại ‘thuyết trình’ cho Hứa Uyên nghe ưu việt của việc mua sơn cốc suốt hai giờ. Cho nên cuối cùng, ngay cả Hứa Uyên cũng cảm thấy cô không mua lại Toàn Cơ cốc này chính là ngu ngốc đần độn!
Tịch Thành logout, đổi ít tiền vào trong trò chơi. Kỳ thật 3000 lượng hoàng kim quy về Nhân Dân Tệ không có nhiều như tưởng tượng đâu. Đương nhiên, chỉ đối với người nào đó ngu ngốc tiền nhiều mà thôi.
Tịch Thành ngẫm lại bây giờ chính mình không một xu dính túi, ra khỏi cốc có lẽ còn không bằng tên khất cái, vậy nên cô đổi thêm một ít lưu trữ dự phòng.
Lần nữa đăng nhập vào trò chơi, Tịch Thành nhanh chóng giao dịch với Hứa Uyên. Cô nghĩ Hứa Uyên được an bài trong này chính là để bán nó.
Giao dịch hoàn thành, Tịch Thành liền nghe hệ thống thông báo: Đinh! Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc. Kể từ lúc này toàn bộ Toàn Cơ cốc thuộc về sở hữu của Tịch Thành Điện Hạ, xin hỏi có thay tên cho Toàn Cơ cốc hay không?
Tịch Thành chọn có.
Đinh! Hãy đặt tên khác cho Toàn Cơ cốc.
Tịch Thành suy nghĩ một chút rồi nói: “Gọi là Di Tinh Cốc đi.”
Đinh! Hoàn thành đặt tên. Toàn Cơ cốc được đổi tên thành Di Tinh Cốc, Cốc chủ Tịch Thành Điện Hạ.
Đinh! Người chơi Tịch Thành Điện Hạ, từ bây giờ, độ đau đớn của ngài bị cưỡng chế thiết định ở mức 80%. Bất luận vết thương lớn nhỏ đều quy định theo thời gian một tuần trong hiện thực mới có thể khỏi hẳn, không tính thời gian logout. Ưu việt từ việc mua xuống sơn cốc xin tự ngài tìm tòi, hi vọng ngài chơi khoái trá.
Tịch Thành lắc lắc đầu, thầm nghĩ cuối cùng việc cũng đã định rồi. Giờ phút này cô rất muốn ngửa mặt lên trời thét lớn “Từ hôm nay trở đi, sơn cốc này chính là của ta a a a a a!”. Nhưng mà cô còn chưa kịp hô ra tiếng đã nghe đến một tin tức làm sắc mặt cô đại biến.
Đinh! Giang hồ thông cáo: Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc, Toàn Cơ cốc được đổi thành Di Tinh Cốc. Trong vòng 1 phút nữa, ngoại trừ cốc chủ, tất cả người chơi cùng NPC ở trong Di Tinh Cốc sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Đinh! Giang hồ thông cáo: Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc, Toàn Cơ cốc được đổi thành Di Tinh Cốc. Trong vòng 1 phút nữa, ngoại trừ cốc chủ, tất cả người chơi cùng NPC ở trong Di Tinh Cốc sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Đinh! Giang hồ thông cáo: Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc, Toàn Cơ cốc được đổi thành Di Tinh Cốc. Trong vòng 1 phút nữa, ngoại trừ cốc chủ, tất cả người chơi cùng NPC ở trong Di Tinh Cốc sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Hệ thống thông cáo liên tục 3 lần, còn là thông cáo toàn server. Quan trọng hơn chính là, cô không có quyền lựa chọn che dấu tên.
Tịch Thành không nói gì nhìn trời, cô nghĩ lần này dù muốn không nổi danh cũng khó.
Mà giang hồ cũng bởi vì thông cáo này mà sóng to gió lớn, không ai biết thì ra sơn cốc cũng có thể mua. Công ty phát hành trò chơi không có để lộ bất kì tin tức nào về phương diện này. Tất cả mọi người đều thấy mơ hồ. Các đại bang phái đều ào ào phái người đi điều tra xem Tịch Thành Điện Hạ này là loại người nào. Cũng có không ít người đi tìm hiểu phương pháp mua sơn cốc. Trong lúc nhất thời giang hồ lại trở nên bất ổn.
Tịch Thành thật buồn bực, đây là chuyện gì chứ? Cô chỉ là mua một cái sơn cốc mà thôi, có nhất thiết làm cho mọi người đều biết như vậy không? ‘Im lặng phát tài’ mới là vương đạo có được không?
Lúc này người buồn bực nhất phải là Giang Sơn Vô Cực cùng những người chơi nghe tin sơn cốc mở ra mà đến. Bọn họ mới chỉ tiến vào sơn cốc được vài phút đã bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài. Cũng có một số người chơi đang trên đường đến, đương nhiên cũng có người xui xẻo đến cốc khẩu lại bị chắn ở ngoài. Nhất thời tiếng mắng không dứt bên tai, khối người còn nguyền rủa tổ tông mười tám đời nhà Tịch Thành.
Tịch Thành cũng không nói gì nữa, ngay lúc Hứa Uyên thiếu chút nữa bị truyền tống ra ngoài, cô nhanh chóng mở ra quyền hạn cho hắn.
Hứa Uyên vẫn luôn cho rằng Tịch Thành vì hắn mới mua nơi này, trong lòng không khỏi cảm động.
Nhưng mà Tịch Thành lại đang vì mình phát sầu.
Giờ phút này, Di Tinh Cốc lộ ra ở phía sau núi Thiên Lí thôn, rất xa từ Tương Dương đại khái cũng có thể nhìn thấy. Từ đây sẽ có rất nhiều người mộ danh mà đến, lại bởi vì không có quyền hạn mà bị chắn ở cốc khẩu. Mà nhóm người mới ở Thiên Lí thôn cũng muốn kiến thức một chút sơn cốc bị người chơi mua lại sẽ như thế nào nên ào ào gia nhập đại quân leo núi, nhưng hết lần này đến lần khác bị BOSS giây trở về. Người tới được cốc khẩu càng ít đi, tiếng kêu thảm thiết lại kéo dài không dứt…
Trong khoảng thời gian này, Tịch Thành mua một quyển trung giai thượng phẩm tâm pháp <Giang Nam> cùng một quyển cao giai thượng phẩm nội công <Yên Vũ> từ quầy hàng của một người chơi[2]. Tịch Thành mừng rỡ, cuối cùng đã có thể thoát khỏi trạng thái ‘võ công ngu ngốc’ rồi. Đồ trong cửa hàng của người chơi quả nhiên là thứ tốt. Đáng tiếc cô không tìm được kiếm pháp mình thích, cho nên dứt khoát không mua, sau này hẵng tính.
Trong 6 năm qua cô đã sớm luyện mãn trụ cột bộ pháp, còn tự nghĩ ra một bộ cao phẩm hạ giai bộ pháp. Tịch Thành đặt tên là Thanh Hàn Lộng Ảnh. Cũng chính là dựa vào bộ bộ pháp này cùng 23 viên thuốc của Hứa Uyên mới có thể giúp cô kiên kì 6 năm lâu như vậy.
Sau đó, Tịch Thành vẫn luôn ở trong phòng Hứa Uyên luyện tập nội công cùng tâm pháp. Không thể không nói, đây là một quá trình phi thường buồn chán nhưng lại rất trọng yếu. Hiện tại ngay cả logout Tịch Thành cũng dùng đến hệ thống treo tự động luyện nội công, chẳng qua là khổ cho túi tiền của cô mà thôi. Nhưng mà cô cũng đã chuẩn bị tâm lý, sớm biết đây nhất định là hình thức thiêu tiền. Cũng may hiệu quả tích lũy theo thời gian cũng thật rõ ràng, điều này khiến cho lòng cô thoáng cân bằng một chút.
Dần dần lại qua 5 năm, khoảng thời gian này Tịch Thành không hề bước chân ra khỏi Di Tinh Cốc. Những thứ cô cần dùng đến đa số đều có thể mua được từ cửa hàng của người chơi khác. Mà dược phẩm Tịch Thành phải tốn giá cao mới mua được từ trên mạng. Cho nên nhiều năm qua ngoại trừ việc luyện công đánh quái, Tịch Thành từ từ hình thành thói quen thỉnh thoảng sẽ nhìn qua cửa hàng của người chơi.
Có một lần Tịch Thành đang xem xét cửa hàng của người chơi thì thấy được một bản vẽ thiết kế, là do một người chơi đã lên cấp Đại sư tên là Lâu Thượng Lâu Hạ thiết kế một tòa lầu các ba tầng. Tịch Thành rất hài lòng, lập tức thanh toán 200 vạn lượng bạc ôm bản thiết kế về nhà.
Từ sau ngày đó, ở giữa Di Tinh Cốc sừng sững dựng lên một tòa tiểu lâu ba tầng tên là Khê Tinh Lâu.
[1] Game thủ chuyên nghiệp (pro-gamer): Người chơi game với mục đích kiếm tiền, với những người này chơi game cũng được coi là một nghề nghiệp.
[2] Cũng như chúng ta ngồi nhà mua hàng qua mạng vậy đó.
Nhưng nào biết Hứa Uyên lặp lại rõ ràng một lần: Sơn! Cốc! Này! Có! Thể! Mua! Được!! Trong lúc nhất thời Tịch Thành không biết nên làm cái gì nữa.
Lúc này Hứa Uyên lại lên tiếng: “Tịch Thành, ta biết muội muốn giúp ta. Nhưng mà nói thật, ta không hy vọng muội mua lại sơn cốc này.”
Tịch Thành không nói gì, tuy rằng cô cũng có ý tưởng giúp Hứa Uyên, nhưng mà không phải toàn bộ. Khiến Hứa Uyên phải nói như vậy, Tịch Thành cảm thấy có chút ngượng ngùng. Nhưng mà Tịch Thành lại không mấy hiểu được lý do Hứa Uyên không muốn cô mua lại sơn cốc.
“Hứa đại ca, vì sao lại không nên?”
Hứa Uyên thở dài. “Trong trò chơi này có 10 cái sơn cốc là người chơi có thể mua được, Toàn Cơ cốc chính là một trong số đó. Nhưng mà nếu ai cũng có thể tùy tiện mua được một nơi như vậy, trò chơi sẽ có thể gặp phải đại loạn một đoạn thời gian. Vì tránh cho tình huống như vậy phát sinh, công ty trò chơi đặt ra một cái giá không hề thấp.”
Tịch Thành ngẫm lại, thấy cũng đúng, một cái sơn cốc lớn như vậy giá nhất định rất cao. “Bao nhiêu?”
Hứa Uyên hít thật sâu, mặt nghiêm túc nói: “3000 vạn lượng.”
Tịch Thành nhẹ nhàng thở ra.
Vậy mà thở ra còn chưa hết cô lại nghe thấy Hứa Uyên nói tiếp: “Hoàng kim.”
Tịch Thành húp ngụm khí lạnh, 3000 vạn lượng, còn là hoàng kim? Đối với người chơi vào lúc này mà nói đúng là một con số thiên văn. Trò chơi mới chỉ hoạt động được nửa năm, cấp bậc của mọi người cũng không cao, 3000 vạn lượng bạc trắng đã được coi là một con số không tưởng, miễn bàn đến con số hoàng kim nhiều như vậy. Cũng may trò chơi này có cho đổi tiền từ hiện thực vào trò chơi, tuy vậy lại không thể đổi ngân lượng từ trong trò chơi ra hiện thực được, chỉ có thể dựa vào lén giao dịch trang bị vũ khí gì đó để đổi tiền. Cho nên trong trò chơi [Trường Kiếm Thiên Nhai] này, số lượng game thủ chuyên nghiệp[1] không nhiều so với những trò chơi trực tuyến khác.
Hứa Uyên nhìn Tịch Thành nãy giờ không nói gì, hắn cho rằng Tịch Thành bị sốc bởi giá quá cao. Vừa định an ủi, hắn lại nghe Tịch Thành nói: “Hoàn hảo, 3000 vạn lượng ta vẫn chi được.”
Hứa Uyên suýt chút nữa ngất đi, hắn nghĩ nói chuyện cùng kẻ có tiền thật là mệt.
Có mua lại sơn cốc này hay không kỳ thật không tất yếu. Mà Hứa Uyên thấy Tịch Thành có vẻ muốn mua lại sơn cốc này thật, hắn vội vàng phân tích lợi hại: “Tịch Thành, trước nghe ta nói đã, nếu chỉ là vấn đề tiền thì ta không phản đối muội mua lại nơi này. Nhưng là…”
Tịch Thành không hiểu, nhưng cũng không nói gì mà chờ Hứa Uyên nói tiếp.
“Việc mua sơn cốc sẽ mang đến không ít trở ngại cho sự phát triển sau này của muội.”
“Như thế nào?”Ở tình huống bình thường, sở hữu một cái sơn cốc như vậy hẳn là có không ít ưu việt mới phải, sao bây giờ lại sinh ra trở ngại?
“Ngoài cần 3000 vạn lượng hoàng kim còn có các yêu cầu hà khắc khác nữa. Đầu tiên, độ đau đớn của người chơi bị cưỡng chế thiết định ở mức cao nhất 80%. Nếu bị thương dù lớn nhù nhỏ đều cần thời gian một tuần trong hiện thực mới có thể khỏi hẳn, không tính thời gian logout. Muội suy nghĩ thử xem, sau này cho dù muội bị cắt nhẹ thôi cũng phải mất rất lâu mới khôi phục lại được. Mà 80% độ đau đớn cũng không phải chuyện đùa. Nếu có thể tránh được chuyện như vậy, muội không cần tìm thêm phiền toái cho mình.”
“Nếu như vậy không phải sẽ chảy máu đến chết sao, huyết dược không phải thành vô dụng?”
“Ăn huyết dược thì lượng máu có thể khôi phục. Người sẽ không chết, nhưng miệng vết thương cùng sự đau đớn sẽ không biến mất.”
Tịch Thành hiểu được, đã bước chân vào giang hồ thì nên tránh những chuyện như vậy. Nhưng không biết tại sao, Tịch Thành rất thích sơn cốc này. Cô đã ở trong này 6 năm, 6 năm qua, thương tâm khổ sở vui vẻ khoái hoạt, cô đều vượt qua ở nơi này. Dần dần, cô bắt đầu hi vọng sơn cốc này thuộc về chính cô. Cho nên Tịch Thành đã bắt đầu tính toán mua lại nơi này.
Về phần trả giá đại giới, cô không quá để tâm. 3000 vạn lượng hoàng kim, cô có thể đổi từ trong hiện thực. Độ đau đớn 80%, cô càng không để tâm. Từ lúc bị Ô Nha Bất Hắc chém một lần lại một lần, độ đau đớn của cô luôn cố định ở 80% chưa từng thay đổi qua. Những ngày ở trong sơn cốc, nếu không có 23 viên thuốc của Hứa Uyên bảo mệnh, không biết cô đã phải chết bao nhiêu lần.
Phiền toái nhất chính là thiết định đau đớn trong một tuần lễ. Này quả thật chính là siêu cấp đại phiền toái. Trên giang hồ kiếm đao bay loạn, đi trên đường cái còn có thể bị đưa thẳng về Điểm Phục sinh. Bởi vậy có thể thấy được, yêu cầu vết thương cần một tuần mới khỏi biến thái đến độ nào. Tịch Thành trong lòng đã ân cần thăm hỏi qua từng vị lãnh đạo cùng nhân viên công ty trò chơi.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tịch Thành cắn răng quyết định mua. Cùng lắm sau này bị thương thì lưu lại ở trong cốc, dù sao cũng là của mình, không có sự cho phép của cô thì không ai vào được cả. Cô cũng không tin, được mấy người có khả năng đánh giết vào Toàn Cơ cốc!
Nếu đã quyết định, Tịch Thành sẽ không lại kì kèo. Cô khá thoải mái nói với Hứa Uyên: “Hứa đại ca, làm thế nào để mua được sơn cốc này?”
Hứa Uyên gặp Tịch Thành yên lặng không nói, hắn tưởng cô đang thận trọng suy nghĩ nên cũng không quấy rầy. Ai ngờ đột nhiên cô lại sảng khoái hỏi hắn mua sơn cốc thế nào, thiếu chút nữa hù chết hắn. Hắn định thần, do dự hỏi lại: "Muội thật sự muốn mua nơi này?”
Tịch Thành gật đầu.
Vì thế Hứa Uyên bày ra dáng vẻ gà mẹ muốn khuyên nhủ Tịch Thành từ bỏ, nào biết đâu bạn nữ chính của chúng ta ngược lại ‘thuyết trình’ cho Hứa Uyên nghe ưu việt của việc mua sơn cốc suốt hai giờ. Cho nên cuối cùng, ngay cả Hứa Uyên cũng cảm thấy cô không mua lại Toàn Cơ cốc này chính là ngu ngốc đần độn!
Tịch Thành logout, đổi ít tiền vào trong trò chơi. Kỳ thật 3000 lượng hoàng kim quy về Nhân Dân Tệ không có nhiều như tưởng tượng đâu. Đương nhiên, chỉ đối với người nào đó ngu ngốc tiền nhiều mà thôi.
Tịch Thành ngẫm lại bây giờ chính mình không một xu dính túi, ra khỏi cốc có lẽ còn không bằng tên khất cái, vậy nên cô đổi thêm một ít lưu trữ dự phòng.
Lần nữa đăng nhập vào trò chơi, Tịch Thành nhanh chóng giao dịch với Hứa Uyên. Cô nghĩ Hứa Uyên được an bài trong này chính là để bán nó.
Giao dịch hoàn thành, Tịch Thành liền nghe hệ thống thông báo: Đinh! Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc. Kể từ lúc này toàn bộ Toàn Cơ cốc thuộc về sở hữu của Tịch Thành Điện Hạ, xin hỏi có thay tên cho Toàn Cơ cốc hay không?
Tịch Thành chọn có.
Đinh! Hãy đặt tên khác cho Toàn Cơ cốc.
Tịch Thành suy nghĩ một chút rồi nói: “Gọi là Di Tinh Cốc đi.”
Đinh! Hoàn thành đặt tên. Toàn Cơ cốc được đổi tên thành Di Tinh Cốc, Cốc chủ Tịch Thành Điện Hạ.
Đinh! Người chơi Tịch Thành Điện Hạ, từ bây giờ, độ đau đớn của ngài bị cưỡng chế thiết định ở mức 80%. Bất luận vết thương lớn nhỏ đều quy định theo thời gian một tuần trong hiện thực mới có thể khỏi hẳn, không tính thời gian logout. Ưu việt từ việc mua xuống sơn cốc xin tự ngài tìm tòi, hi vọng ngài chơi khoái trá.
Tịch Thành lắc lắc đầu, thầm nghĩ cuối cùng việc cũng đã định rồi. Giờ phút này cô rất muốn ngửa mặt lên trời thét lớn “Từ hôm nay trở đi, sơn cốc này chính là của ta a a a a a!”. Nhưng mà cô còn chưa kịp hô ra tiếng đã nghe đến một tin tức làm sắc mặt cô đại biến.
Đinh! Giang hồ thông cáo: Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc, Toàn Cơ cốc được đổi thành Di Tinh Cốc. Trong vòng 1 phút nữa, ngoại trừ cốc chủ, tất cả người chơi cùng NPC ở trong Di Tinh Cốc sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Đinh! Giang hồ thông cáo: Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc, Toàn Cơ cốc được đổi thành Di Tinh Cốc. Trong vòng 1 phút nữa, ngoại trừ cốc chủ, tất cả người chơi cùng NPC ở trong Di Tinh Cốc sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Đinh! Giang hồ thông cáo: Người chơi Tịch Thành Điện Hạ thành công mua được Toàn Cơ cốc, Toàn Cơ cốc được đổi thành Di Tinh Cốc. Trong vòng 1 phút nữa, ngoại trừ cốc chủ, tất cả người chơi cùng NPC ở trong Di Tinh Cốc sẽ bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Hệ thống thông cáo liên tục 3 lần, còn là thông cáo toàn server. Quan trọng hơn chính là, cô không có quyền lựa chọn che dấu tên.
Tịch Thành không nói gì nhìn trời, cô nghĩ lần này dù muốn không nổi danh cũng khó.
Mà giang hồ cũng bởi vì thông cáo này mà sóng to gió lớn, không ai biết thì ra sơn cốc cũng có thể mua. Công ty phát hành trò chơi không có để lộ bất kì tin tức nào về phương diện này. Tất cả mọi người đều thấy mơ hồ. Các đại bang phái đều ào ào phái người đi điều tra xem Tịch Thành Điện Hạ này là loại người nào. Cũng có không ít người đi tìm hiểu phương pháp mua sơn cốc. Trong lúc nhất thời giang hồ lại trở nên bất ổn.
Tịch Thành thật buồn bực, đây là chuyện gì chứ? Cô chỉ là mua một cái sơn cốc mà thôi, có nhất thiết làm cho mọi người đều biết như vậy không? ‘Im lặng phát tài’ mới là vương đạo có được không?
Lúc này người buồn bực nhất phải là Giang Sơn Vô Cực cùng những người chơi nghe tin sơn cốc mở ra mà đến. Bọn họ mới chỉ tiến vào sơn cốc được vài phút đã bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài. Cũng có một số người chơi đang trên đường đến, đương nhiên cũng có người xui xẻo đến cốc khẩu lại bị chắn ở ngoài. Nhất thời tiếng mắng không dứt bên tai, khối người còn nguyền rủa tổ tông mười tám đời nhà Tịch Thành.
Tịch Thành cũng không nói gì nữa, ngay lúc Hứa Uyên thiếu chút nữa bị truyền tống ra ngoài, cô nhanh chóng mở ra quyền hạn cho hắn.
Hứa Uyên vẫn luôn cho rằng Tịch Thành vì hắn mới mua nơi này, trong lòng không khỏi cảm động.
Nhưng mà Tịch Thành lại đang vì mình phát sầu.
Giờ phút này, Di Tinh Cốc lộ ra ở phía sau núi Thiên Lí thôn, rất xa từ Tương Dương đại khái cũng có thể nhìn thấy. Từ đây sẽ có rất nhiều người mộ danh mà đến, lại bởi vì không có quyền hạn mà bị chắn ở cốc khẩu. Mà nhóm người mới ở Thiên Lí thôn cũng muốn kiến thức một chút sơn cốc bị người chơi mua lại sẽ như thế nào nên ào ào gia nhập đại quân leo núi, nhưng hết lần này đến lần khác bị BOSS giây trở về. Người tới được cốc khẩu càng ít đi, tiếng kêu thảm thiết lại kéo dài không dứt…
Trong khoảng thời gian này, Tịch Thành mua một quyển trung giai thượng phẩm tâm pháp <Giang Nam> cùng một quyển cao giai thượng phẩm nội công <Yên Vũ> từ quầy hàng của một người chơi[2]. Tịch Thành mừng rỡ, cuối cùng đã có thể thoát khỏi trạng thái ‘võ công ngu ngốc’ rồi. Đồ trong cửa hàng của người chơi quả nhiên là thứ tốt. Đáng tiếc cô không tìm được kiếm pháp mình thích, cho nên dứt khoát không mua, sau này hẵng tính.
Trong 6 năm qua cô đã sớm luyện mãn trụ cột bộ pháp, còn tự nghĩ ra một bộ cao phẩm hạ giai bộ pháp. Tịch Thành đặt tên là Thanh Hàn Lộng Ảnh. Cũng chính là dựa vào bộ bộ pháp này cùng 23 viên thuốc của Hứa Uyên mới có thể giúp cô kiên kì 6 năm lâu như vậy.
Sau đó, Tịch Thành vẫn luôn ở trong phòng Hứa Uyên luyện tập nội công cùng tâm pháp. Không thể không nói, đây là một quá trình phi thường buồn chán nhưng lại rất trọng yếu. Hiện tại ngay cả logout Tịch Thành cũng dùng đến hệ thống treo tự động luyện nội công, chẳng qua là khổ cho túi tiền của cô mà thôi. Nhưng mà cô cũng đã chuẩn bị tâm lý, sớm biết đây nhất định là hình thức thiêu tiền. Cũng may hiệu quả tích lũy theo thời gian cũng thật rõ ràng, điều này khiến cho lòng cô thoáng cân bằng một chút.
Dần dần lại qua 5 năm, khoảng thời gian này Tịch Thành không hề bước chân ra khỏi Di Tinh Cốc. Những thứ cô cần dùng đến đa số đều có thể mua được từ cửa hàng của người chơi khác. Mà dược phẩm Tịch Thành phải tốn giá cao mới mua được từ trên mạng. Cho nên nhiều năm qua ngoại trừ việc luyện công đánh quái, Tịch Thành từ từ hình thành thói quen thỉnh thoảng sẽ nhìn qua cửa hàng của người chơi.
Có một lần Tịch Thành đang xem xét cửa hàng của người chơi thì thấy được một bản vẽ thiết kế, là do một người chơi đã lên cấp Đại sư tên là Lâu Thượng Lâu Hạ thiết kế một tòa lầu các ba tầng. Tịch Thành rất hài lòng, lập tức thanh toán 200 vạn lượng bạc ôm bản thiết kế về nhà.
Từ sau ngày đó, ở giữa Di Tinh Cốc sừng sững dựng lên một tòa tiểu lâu ba tầng tên là Khê Tinh Lâu.
[1] Game thủ chuyên nghiệp (pro-gamer): Người chơi game với mục đích kiếm tiền, với những người này chơi game cũng được coi là một nghề nghiệp.
[2] Cũng như chúng ta ngồi nhà mua hàng qua mạng vậy đó.
Bình luận truyện