Huyền Giới Chi Môn
Chương 1569: Huyễn Thiên nga và theo dõi (1)
Đây chính là Không Gian Thông Đạo.
Thân hình Thạch Mục nhất động, bắn ra, đáp xuống gần quang trụ màu đen.
Muốn đến gần không gian lốc xoáy, xem ra trước tiên cần phải đột phá quang trụ màu đen này mới được
Hắn nhìn quang trụ một lát, đưa tay đặt trên quang trụ, trên bàn tay nổi lên mảng lớn hoàng mang, ngấm chìm vào trong quang trụ.
- Thạch Mục đạo hữu cẩn thận!
Cừu Nguyên cũng từ phi chu bay tới, thấy được cử động của Thạch Mục, biến sắc, kinh hô thành tiếng.
Hắn còn chưa dứt lời, khu vực quang trụ màu đen Thạch Mục đụng chạm đột nhiên sáng ngời, ngay sau đó, một đạo lôi hỏa màu đen thô lớn từ trong quang trụ ùa ra, đánh xuống Thạch Mục.
Ầm ầm!
Lôi Hỏa nổ vỡ, phát ra một tiếng nổ kinh thiên.
Ánh sáng Lôi Hỏa màu đen đột nhiên nổ tung, từng đạo lôi quang bao phủ phạm vi chung quanh mười mấy trượng, hồ quang đen như mực keng keng vang dội, hư không nổi lên từng đạo gợn sóng, khiến cho lòng người run sợ.
Lúc này trên phi chu chỉ có cô gái che mặt kia, những người khác vẫn còn tu luyện trong thuyền lâu.
Nàng biến sắc, có vẻ lo âu.
Bóng người bên cạnh Cừu Nguyên nhất hoa, thân ảnh của Thạch Mục bỗng nhiên xuất hiện, không hề bị Lôi Hỏa đánh trúng.
- Thạch đạo hữu, Không Gian Thông Đạo bị lôi quang trụ bao phủ, đột phá không dễ như vậy, nhưng lôi quang trụ này sẽ yếu ớt theo luân phiên bí cảnh ngày đêm, cho đến khi lôi quang trụ vô cùng yếu, khi đó mới là thời cơ tốt nhất tiến nhập.
Cừu Nguyên nói với Thạch Mục.
- À, còn có chuyện này sao.
Thạch Mục kinh ngạc.
Uy lực của Lôi Hỏa màu đen này không nhỏ, một đạo thì thôi vậy, nếu như là mấy chục đạo, trên trăm đạo, hắn ứng phó cũng khó khăn.
- Thạch đạo hữu không nhất thiết phải lo lắng sốt ruột, chưa tới mấy canh giờ chính là lúc luân phiên bí cảnh ngày đêm, đến lúc đó liền có thể tiến vào tầng thứ hai rồi.
Cừu Nguyên nói.
Thạch Mục khẽ gật đầu.
Hắn cũng không lo lắng sốt ruột, Cửu Thủ Thao Thiết thời khắc này hiện đang ở bí cảnh tầng thứ hai, nếu chỉ có một mình hắn tiến vào, chưa chắc chính là chuyện tốt, vẫn phải cùng Diệu Không, cùng nhau tiến vào mới tốt.
Thân hình hắn thoắt cái, bay trở về phi chu màu xanh, lật tay lấy ra một vòng tròn bát giác màu trắng, ngón tay liên tục nhúc nhích đánh ra từng đạo pháp quyết.
Vòng tròn bát giác lập tức nổi lên mảng lớn bạch quang, vô số phù văn màu trắng phiên trào ở bên trong, ngưng tụ thành từng trận pháp, vận chuyển thật nhanh.
Thạch Mục lẩm bẩm trong miệng, điểm ra nhất chỉ.
Đột nhiên trận bàn tản ra bạch quang sáng ngời, nhưng lập tức yếu bớt biến mất, khôi phục hình dạng lúc trước.
Hắn lật tay thu hồi trận bàn bát giác, khoanh chân ngồi xuống.
Trận bàn này là pháp khí liên lạc giữa hắn và Diệu Không hòa thượng, hắn vừa mới thông qua trận bàn, báo vị trí của mình cho Diệu Không biết, không được bao lâu, đối phương có thể đến đây.
Cừu Nguyên cũng bay trở về, khoanh chân ngồi xuống, yên lặng vận chuyển công pháp.
Lúc này, một mảnh đất màu đen phía sau núi, cự ly cách quang trụ màu đen mấy trăm dặm, ẩn nấp bóng dáng màu đen của một vị như ẩn như hiện, đưa mắt nhìn phi chu trôi bay lơ lửng giữa không trung, quang mang lập lòe trong mắt.
Bóng dáng của vị này, thoạt nhìn như con thiêu thân, không tản ra một chút khí tức nào, dường như một khối Thạch Đầu màu đen vậy.
- Vốn dự tính lợi dụng những kẻ ngục thất điểu, tiêu diệt Cổ Man tộc trước, không ngờ rằng lại bị tên nhân loại kia phá hủy kế hoạch. Đáng chết, loài người kia chính là người đó...
Nga ảnh màu đen mấp máy cái miệng nhỏ bé yếu ớt, lẩm bẩm không không tiếng.
Nó lại nhìn một hồi, thân thể vừa động, bay đi xa xa.
Vào thời khắc này, mặt đất sau lưng nó ầm ầm một tiếng, một bàn tay màu vàng to lớn đột nhiên hiện lên từ trong lòng đất, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa, chụp xuống, nhanh như tia chớp, một tay nắm lấy nga ảnh màu đen.
- Lén lút núp ở một bên rình rập, cho rằng ta không phát hiện được ngươi sao?
Trong bàn tay màu vàng to lớn truyền ra âm thanh của Thạch Mục, bàn tay to liền cầm lấy nga ảnh màu đen, bay trở về.
Nga ảnh màu đen kinh sợ, bỗng nhiên phát ra một tiếng thất thanh, tinh quang màu đen ngoài thân bỗng nhiên lưu chuyển, thân thể bành trướng thật nhanh.
Ầm!
Thân thể nga ảnh màu đen nhanh chóng phồng lớn lên gấp mấy lần, chợt nổ tung, phát ra một tiếng nổ điếc tai nhức óc, mảng lớn vầng sáng màu đen hiện ra, khuếch tán bung ra như sóng cuộn.
Bàn tay màu vàng to lớn cũng chấn động, một tiếng Chà nhẹ từ bên trong truyền ra, lập tức bàn tay to hơi chao đảo, ngấm chìm vào mặt đất, biến mất.
Mấy trăm dặm phía trên phi chu, Thạch Mục mở mắt, ánh mắt chớp động.
- Thạch đạo hữu, có chuyện gì vậy?
Cừu Nguyên cảm nhận được khí tức Thạch Mục biến hóa, hỏi.
- Không sao.
Thạch Mục bình tĩnh nói, sau đó tiếp tục nhắm hai mắt lại.
Ánh mắt Cừu Nguyên lóe lên, không hỏi nhiều, cũng nhắm hai mắt lại.
Thời gian từng giờ trôi qua, trong nháy mắt qua một hai canh giờ.
Thạch Mục chợt mở mắt, đứng lên, nhìn ra nơi xa.
Cừu Nguyên cũng lập tức đứng lên, nhìn theo Thạch Mục, thần thức cũng khuếch tán bung ra, nhưng không cảm giác được điều gì, sắc mặt không khỏi vừa động.
Qua hơn mười hơi thở, trong phạm vi Cừu Nguyên cảm giác vẫn không có gì khác thường, trên mặt dần dần lộ ra vẻ hoảng sợ.
Phạm vi Thạch Mục cảm giác, không ngờ lại lớn hơn rất nhiều so với hắn.
Lúc này, ánh mắt Cừu Nguyên lóe lên.
Một độn quang hình đóa hoa sen màu vàng xuất hiện trong cảm ứng thần thức của hắn, nhanh chóng bay tới, mấy hơi thở liền xuất hiện từ đằng xa chân trời, chợt lóe lần nữa, liền đến gần.
Hoa sen màu vàng vừa thu lại, hiện ra một thân ảnh, chính là Diệu Không hòa thượng.
- Thạch Mục đạo hữu, không ngờ ngươi tìm được Không Gian Thông Đạo trước ta.
Thân hình Thạch Mục nhất động, bắn ra, đáp xuống gần quang trụ màu đen.
Muốn đến gần không gian lốc xoáy, xem ra trước tiên cần phải đột phá quang trụ màu đen này mới được
Hắn nhìn quang trụ một lát, đưa tay đặt trên quang trụ, trên bàn tay nổi lên mảng lớn hoàng mang, ngấm chìm vào trong quang trụ.
- Thạch Mục đạo hữu cẩn thận!
Cừu Nguyên cũng từ phi chu bay tới, thấy được cử động của Thạch Mục, biến sắc, kinh hô thành tiếng.
Hắn còn chưa dứt lời, khu vực quang trụ màu đen Thạch Mục đụng chạm đột nhiên sáng ngời, ngay sau đó, một đạo lôi hỏa màu đen thô lớn từ trong quang trụ ùa ra, đánh xuống Thạch Mục.
Ầm ầm!
Lôi Hỏa nổ vỡ, phát ra một tiếng nổ kinh thiên.
Ánh sáng Lôi Hỏa màu đen đột nhiên nổ tung, từng đạo lôi quang bao phủ phạm vi chung quanh mười mấy trượng, hồ quang đen như mực keng keng vang dội, hư không nổi lên từng đạo gợn sóng, khiến cho lòng người run sợ.
Lúc này trên phi chu chỉ có cô gái che mặt kia, những người khác vẫn còn tu luyện trong thuyền lâu.
Nàng biến sắc, có vẻ lo âu.
Bóng người bên cạnh Cừu Nguyên nhất hoa, thân ảnh của Thạch Mục bỗng nhiên xuất hiện, không hề bị Lôi Hỏa đánh trúng.
- Thạch đạo hữu, Không Gian Thông Đạo bị lôi quang trụ bao phủ, đột phá không dễ như vậy, nhưng lôi quang trụ này sẽ yếu ớt theo luân phiên bí cảnh ngày đêm, cho đến khi lôi quang trụ vô cùng yếu, khi đó mới là thời cơ tốt nhất tiến nhập.
Cừu Nguyên nói với Thạch Mục.
- À, còn có chuyện này sao.
Thạch Mục kinh ngạc.
Uy lực của Lôi Hỏa màu đen này không nhỏ, một đạo thì thôi vậy, nếu như là mấy chục đạo, trên trăm đạo, hắn ứng phó cũng khó khăn.
- Thạch đạo hữu không nhất thiết phải lo lắng sốt ruột, chưa tới mấy canh giờ chính là lúc luân phiên bí cảnh ngày đêm, đến lúc đó liền có thể tiến vào tầng thứ hai rồi.
Cừu Nguyên nói.
Thạch Mục khẽ gật đầu.
Hắn cũng không lo lắng sốt ruột, Cửu Thủ Thao Thiết thời khắc này hiện đang ở bí cảnh tầng thứ hai, nếu chỉ có một mình hắn tiến vào, chưa chắc chính là chuyện tốt, vẫn phải cùng Diệu Không, cùng nhau tiến vào mới tốt.
Thân hình hắn thoắt cái, bay trở về phi chu màu xanh, lật tay lấy ra một vòng tròn bát giác màu trắng, ngón tay liên tục nhúc nhích đánh ra từng đạo pháp quyết.
Vòng tròn bát giác lập tức nổi lên mảng lớn bạch quang, vô số phù văn màu trắng phiên trào ở bên trong, ngưng tụ thành từng trận pháp, vận chuyển thật nhanh.
Thạch Mục lẩm bẩm trong miệng, điểm ra nhất chỉ.
Đột nhiên trận bàn tản ra bạch quang sáng ngời, nhưng lập tức yếu bớt biến mất, khôi phục hình dạng lúc trước.
Hắn lật tay thu hồi trận bàn bát giác, khoanh chân ngồi xuống.
Trận bàn này là pháp khí liên lạc giữa hắn và Diệu Không hòa thượng, hắn vừa mới thông qua trận bàn, báo vị trí của mình cho Diệu Không biết, không được bao lâu, đối phương có thể đến đây.
Cừu Nguyên cũng bay trở về, khoanh chân ngồi xuống, yên lặng vận chuyển công pháp.
Lúc này, một mảnh đất màu đen phía sau núi, cự ly cách quang trụ màu đen mấy trăm dặm, ẩn nấp bóng dáng màu đen của một vị như ẩn như hiện, đưa mắt nhìn phi chu trôi bay lơ lửng giữa không trung, quang mang lập lòe trong mắt.
Bóng dáng của vị này, thoạt nhìn như con thiêu thân, không tản ra một chút khí tức nào, dường như một khối Thạch Đầu màu đen vậy.
- Vốn dự tính lợi dụng những kẻ ngục thất điểu, tiêu diệt Cổ Man tộc trước, không ngờ rằng lại bị tên nhân loại kia phá hủy kế hoạch. Đáng chết, loài người kia chính là người đó...
Nga ảnh màu đen mấp máy cái miệng nhỏ bé yếu ớt, lẩm bẩm không không tiếng.
Nó lại nhìn một hồi, thân thể vừa động, bay đi xa xa.
Vào thời khắc này, mặt đất sau lưng nó ầm ầm một tiếng, một bàn tay màu vàng to lớn đột nhiên hiện lên từ trong lòng đất, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa, chụp xuống, nhanh như tia chớp, một tay nắm lấy nga ảnh màu đen.
- Lén lút núp ở một bên rình rập, cho rằng ta không phát hiện được ngươi sao?
Trong bàn tay màu vàng to lớn truyền ra âm thanh của Thạch Mục, bàn tay to liền cầm lấy nga ảnh màu đen, bay trở về.
Nga ảnh màu đen kinh sợ, bỗng nhiên phát ra một tiếng thất thanh, tinh quang màu đen ngoài thân bỗng nhiên lưu chuyển, thân thể bành trướng thật nhanh.
Ầm!
Thân thể nga ảnh màu đen nhanh chóng phồng lớn lên gấp mấy lần, chợt nổ tung, phát ra một tiếng nổ điếc tai nhức óc, mảng lớn vầng sáng màu đen hiện ra, khuếch tán bung ra như sóng cuộn.
Bàn tay màu vàng to lớn cũng chấn động, một tiếng Chà nhẹ từ bên trong truyền ra, lập tức bàn tay to hơi chao đảo, ngấm chìm vào mặt đất, biến mất.
Mấy trăm dặm phía trên phi chu, Thạch Mục mở mắt, ánh mắt chớp động.
- Thạch đạo hữu, có chuyện gì vậy?
Cừu Nguyên cảm nhận được khí tức Thạch Mục biến hóa, hỏi.
- Không sao.
Thạch Mục bình tĩnh nói, sau đó tiếp tục nhắm hai mắt lại.
Ánh mắt Cừu Nguyên lóe lên, không hỏi nhiều, cũng nhắm hai mắt lại.
Thời gian từng giờ trôi qua, trong nháy mắt qua một hai canh giờ.
Thạch Mục chợt mở mắt, đứng lên, nhìn ra nơi xa.
Cừu Nguyên cũng lập tức đứng lên, nhìn theo Thạch Mục, thần thức cũng khuếch tán bung ra, nhưng không cảm giác được điều gì, sắc mặt không khỏi vừa động.
Qua hơn mười hơi thở, trong phạm vi Cừu Nguyên cảm giác vẫn không có gì khác thường, trên mặt dần dần lộ ra vẻ hoảng sợ.
Phạm vi Thạch Mục cảm giác, không ngờ lại lớn hơn rất nhiều so với hắn.
Lúc này, ánh mắt Cừu Nguyên lóe lên.
Một độn quang hình đóa hoa sen màu vàng xuất hiện trong cảm ứng thần thức của hắn, nhanh chóng bay tới, mấy hơi thở liền xuất hiện từ đằng xa chân trời, chợt lóe lần nữa, liền đến gần.
Hoa sen màu vàng vừa thu lại, hiện ra một thân ảnh, chính là Diệu Không hòa thượng.
- Thạch Mục đạo hữu, không ngờ ngươi tìm được Không Gian Thông Đạo trước ta.
Bình luận truyện