Huyền Giới Chi Môn

Chương 1575: Tầng hai và Ảnh Độc hạt (1)



Diệu Không nhất điểm dưới chân, độn tốc cũng lập tức tăng nhanh.

Cừu Nguyên cùng mọi người hoảng sợ, phong cảnh trước mắt thụt lùi thật nhanh, tầm mắt đều mơ hồ, nhưng thân thể bị một cổ lực lượng hùng hồn cứng cỏi bao phủ, hoàn toàn không có cảm giác khó chịu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cừu Nguyên khá tốt, Côn Đồ và La Tố nhìn nhau, thần tình đều chấn động.

Phất tay trói buộc tất cả mọi người ba tộc, bọn họ hoàn toàn không kịp phản ứng, pháp lực Thạch Mục hơn xa tưởng tượng của bọn họ.

Diện tích Huyết Nguyên cảnh tầng thứ hai cực lớn, dưới độn tốc của Thạch Mục và Diệu Không, bay gần nửa canh giờ, chung quanh vẫn không có biến hóa quá lớn, hoàn toàn không có dấu hiệu đến tận cùng.

Địa hình nhất thành bất biến bên trong Huyết Nguyên cảnh đều là bình nguyên, ít có phập phồng, trên đất sinh trưởng một số loại cây cỏ xỉ rêu.

Ngoại trừ những cỏ xỉ rêu màu đỏ, không có sinh vật nào khác rồi, có vẻ như nhất phái tử khí trầm trầm.

Thạch Mục khẽ nhíu mày, tình cảnh trước mắt gần như không giống như hắn đoán trước.

- Diện tích Huyết Nguyên cảnh rộng lớn vô biên, vẫn còn tồn tại vạn tiên cảnh phía trên. Ba tộc chúng ta không thể dò xét hoàn toàn, dựa theo chúng ta dò xét, toàn bộ Huyết Nguyên cảnh phân làm ba tầng, hiện tại chúng ta đang ở tầng thứ nhất, rất là hoang vắng.

Cừu Nguyên nhìn thấu nỗi nghi ngờ của Thạch Mục, đi tới, nhẹ giọng nói.

- Ba tầng? Vậy phân chia như thế nào?

Thạch Mục ngẩn ra, hỏi.

- Trước mặt liền đến biên giới tầng thứ nhất rồi, Thạch Mục đạo hữu vừa thấy thì biết.

Cừu Nguyên mở miệng muốn nói rõ, nhưng nhất thời không biết tìm từ như thế nào, nhìn khu vực chung quanh, cười nói.

Đuôi chân mày Thạch Mục vừa động, nhưng không hỏi thăm, tiếp tục phi độn tới phía trước.

Ầm ầm!

Vào thời khắc này, sương mù màu đỏ chung quanh đột nhiên lăn lộn, phát ra âm thanh ùng ùng, ban đầu chỉ có một chút, nhưng sau mấy hơi thở thì trở nên đinh tai nhức óc cả lên.

Không chỉ huyết vụ chung quanh, huyết vân trong không trung cũng bắt đầu rung chuyển, dính liền cùng huyết vụ bên dưới, đón đầu đè xuống đoàn người.

Ban đầu, huyết vụ huyết vân chỉ đến từ từ, nhưng trong nháy mắt tạo thành một sóng lớn màu máu, ép tới bài sơn đảo hải.

Sóng lớn màu máu chưa đến, một cổ cự lực đáng sợ đã ầm ầm truyền đến.

Thạch Mục, Diệu Không đang độn quang cũng thoáng khựng lại.

Nhất là Thạch Mục, hắn mang theo tất cả người của ba tộc, so với Diệu Không phí sức rất nhiều.

- Không xong, không ngờ lại đụng phải vụ triều! Thạch Mục đạo hữu, đây là một loại thiên tai thường gặp tại tầng thứ nhất Huyết Nguyên cảnh, rất lợi hại, tầng thứ nhất hoang lạnh như vậy nguyên nhân chính là vì vụ triều này.

Cừu Nguyên sắc mặt vừa động, lên tiếng.

Thạch Mục gật gật đầu, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.

Hoàng mang bao phủ người của ba tộc chợt dày đặc, sau đó tích lưu lưu sôi trào sùng sục, ngưng tụ thành một tấm thuẫn tròn màu vàng, hình dáng như mai rùa, bao phủ người của ba tộc bên trong đó.

Thạch Mục vừa mới làm xong, vụ triều màu máu liền kéo tới ầm ầm, chôn vùi cả Thạch Mục và Diệu Không.

Thân thể Thạch Mục chấn động, từng cổ cự lực từ trong vụ triều màu máu truyền ra, quả thật như thân trong sóng dữ tại hải vực, bị sóng lớn đánh vào người.

Hoàng mang trên người hắn nhoáng lên, ngưng tụ thành một tầng tinh quang màu vàng, lập lòe gặp thuận lợi triệt tiêu tá khai tất cả cự lực.

Vòm hộ tráo màu vàng bao phủ ba tộc cũng vững như núi cao, một huyết vụ trùng kích ở phía trên, vòm hộ tráo màu vàng chỉ khẽ chấn động.

Kim mang lập lòe dưới thân Diệu Không, dễ dàng chặn lại vụ triều trùng kích.

Đoàn người độn tốc hơi chậm, tiếp tục tiến lên thật nhanh trong vụ triều.

Tiếp tục bay về phía trước chừng một khắc, nhóm người Thạch Mục đột nhiên ngừng lại.

Vụ triều vẫn tiếp tục tàn phá bừa bãi, nhưng tầm mắt Thạch Mục hoàn toàn không để ý đến vụ triều, nhìn phía trước mặt.

Khu vực trước mặt, mặt đất đột nhiên biến mất không thấy, thay vào đó là một vực sâu không đáy không biết bao sâu, phía dưới một mảnh đen nhánh, hoàn toàn nhìn không thấy đáy.

- Đây là biên giới tầng thứ nhất mà ngươi nói?

Thạch Mục xoay người nhìn Cừu Nguyên.

- Đúng! Phía dưới chính là tầng thứ hai.

Cừu Nguyên nói.

Thạch Mục gật gật đầu, cùng Diệu Không bay vụt xuống trước.

Dường như vụ triều chỉ giới hạn đối với khu vực tầng thứ nhất, bay vào tầng thứ hai, rất nhanh sau đó hoàn toàn không cảm giác được vụ triều tồn tại, hết thảy khôi phục bình tĩnh.

Khu vực phía trước nhìn một mảnh đen như mực, nhưng sau khi bay xuống mới phát hiện, trong không khí thỉnh thoảng có một chút điểm sáng màu đỏ mờ mờ, dường như huỳnh hỏa trùng trong đêm tối, tuy rằng mờ đi, nhưng đủ để chiếu sáng khu vực phía trước.

Đoàn người nhanh chóng bay xuống, khu vực tầng thứ nhất liền biến mất trong tầm mắt phía sau lưng.

Tiếng gió từ bên tai thổi qua hô hô, trong lòng Thạch Mục hơi kinh hãi.

Bọn họ đã bay xuống một khoảng cách không ngắn, nhưng vẫn không có dấu hiệu sắp tới đáy chút nào.

Càng đi xuống, huỳnh quang màu đỏ trong không khí càng nhiều, ánh sáng càng sáng tỏ.

Ngay lúc hắn đang suy tính cần phải tăng nhanh tốc độ hay không, đuôi lông mày chợt nhướng lên, tia sáng màu vàng bên ngoài thân chợt dày đặc, thân hình lập tức tăng nhanh tốc độ.

Sau một lát, một rừng rậm màu đen vô biên vô tận xuất hiện trong tầm mắt, thông thông úc úc, vô cố cây cối cao lớn dị thường sinh trưởng, mỗi gốc cây đều cao lớn đến mấy trượng.

Đám cây cối bày biện ra một màu đen như mực, tản ra từng cổ sương mù màu đen, khiến cho toàn bộ rừng rậm trông như một mảnh đen mông mông, mơ hồ có mấy đầu yêu thú màu đen quái dị núp trong rừng rậm, xuyên thấu qua nhánh cây len lén đánh giá khoảng cách đoàn người trong không trung.

Những yêu thú toàn thân đen như mực, quang mang lưu động bên ngoài thân như chất lỏng vậy, trông thật kỳ dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện