Huyền Thiên
Lục Diệu Âm còn tốt hơn một chút, nhưng sư muội của nàng, hiển nhiên đã cố hết sức.
- Sư tỷ, hai canh giờ, chắc không còn kém bao nhiêu đâu? Ta... Ta sắp không kiên trì nổi rồi... Truyện Sắc Hiệp
Hô từng cái, Lục Diệu Âm thở dài một hơi, nói:
- Ân, không sai biệt lắm. Nhẫn nại thêm một chút, sư tỷ nhìn xem!
Lục Diệu Âm vừa nói, thần niệm từ từ dung nhập vào trong Họa Thiên Âm Dương Hồ Lô, cảm ứng được sinh hồn trong đó tản ra vô cùng vô tận sinh hồn và tinh khí bàng bạc, vào lúc này, tuy tâm thần của nàng mệt mỏi, nhưng lại tràn ngập vui sướng và hưng phấn.
Hạo Thiên Âm Dương Hồ Lô, tác dụng cường đại nhất, chính là thôn phệ và luyện hóa, nó có thể đem thân thể, tinh phác và nguyên thần của cường gia Thần Đạo, cô đọng thành thiên địa pháp tắc tinh khiết nhất, xóa đi lạc ấn của lực lượng thiên địa, cho nên tu luyện giả có thể hấp thu, kế thừa, làm cho tu luyện giả tăng tu vi mà không có tác dụng phụ!
Lục Diệu Âm có thể khẳng định, chỉ cần sau khi luyện hóa và hấp thu Dương Thiên Lôi, nàng sẽ từ Thần Đạo Tứ cấp đỉnh phong, sẽ lĩnh ngộ được ảo diệu của Thần Đạo Ngũ cấp Âm Dương Cảnh, nhất cử đột phá lên Thần Đạo Ngũ cấp, khống chế Âm Dương, nhảy ra khỏi Ngũ Hành, đạt thọ nguyên vạn năm, thành tựu Bất Tử Chi Thân!
- Ồ?
Nhưng mà, thời điểm thần niệm Lục Diệu Âm tiến vào trong cấm chế của Hạo Thiên Âm Dương Hồ Lô, nhìn thấy cảnh trước mặt, làm cho nàng phát ra tiếng thét kinh hãi!
Trong dự đoán của nàng là thiên địa pháp tắc tinh khiết, thần niệm và lạc ấn thiên địa với lực lượng thiên địa bị xóa đi! Nhưng nàng lại nhìn thấy một thân thể đen kịt như than, thân thể này vẫn đang ngồi xếp bằng như trước!
Dương Thiên Lôi như biến thành một cục than hình người, mất đi khí tức sinh cơ, nhưng như tu vi và thần niệm, lại ngưng mà không tiêu tan, ẩn nấp trong thân thể giống như cục than này!
- Chuyện này... Làm sao có thể? Hai canh giờ, Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện hai canh giờ, thân thể của hắn lại không hóa thành tro tàn!
- Sư tỷ, thế nào?
Nhìn thấy Lục Diệu Âm mở to mắt khiếp sợ, nữ tử xinh đẹp mệt mỏi không chịu nổi, có chút kỳ quái nên hỏi thăm.
- Vẫn chưa thể hoàn toàn rèn luyện hắn!
- Không phải chứ?
Nữ tử xinh đẹp cả kinh.
- Biến thái... Tiểu tử đúng là quá biến thái! Ha ha ha ha... Sư muội, xem ra vận khí của chúng ta rất tốt!
Sau khiếp sợ ngắn ngủi, Lục Diệu Âm càng hưng phấn, cười lớn:
- Dùng Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện hai canh giờ mà vẫn không rèn luyện hoàn toàn, điều này nói rõ, nguyên thần, thần niệm và thân thể của hắn đã vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta! Sau khi chính thức luyện hóa hắn, chúng ta sẽ có thu hoạch rất lớn! Nói không chừng, chẳng những sư tỷ có thể tấn chức Thần Đạo Ngũ cấp, còn thần niệm, thiên địa pháp tắc và lực lượng thiên địa, cũng có thể đủ cho sư muội tăng lên Thần Đạo Tam cấp đỉnh phong!
- À? Quá tốt! Đa tạ sư tỷ! Chúng ta nên khởi động thời không pháp tắc trong hồ lô thôi, sau khi khôi phục, chúng ta sẽ rèn luyện tiếp!
- Ân!
Tâm thần hai nữ tử xinh đẹp di động, lập tức hóa thành hai đạo lưu quang chuôi vào trong Hạo Thiên Âm Dương Hồ Lô!
Trong nháy mắt, thời gian luân chuyển, thời gian một ngày đã trôi qua.
Nhị nữ lần lượt khiếp sợ và hưng phấn, lần lượt khởi động thời không pháp tắc khôi phục, lần lượt nhảy ra khỏi hồ lô, dùng Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện Dương Thiên Lôi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày.
Nhị nữ đã rèn luyện ba ngày ba đêm! Liền bất chấp hấp thu sinh và tinh khí, nàng giận dữ, quyết định luyện hóa Dương Thiên Lôi hoàn toàn!
Vẫn tiếp tục như trước!
Thời điểm nhị nữ đang rèn luyện đến ngày hôm sau, Nhạn Đãng Quan, trên chiến trường, tiếng kêu rung trời, song phương đang thu lấy tính mạng của địch nhân.
Chiến tranh vẫn tiếp tục, Thiên Âm Môn mới cho thêm trăm tên cao thủ Tiên Thiên gia nhập, vẫn chiếm lấy ưu thế tuyệt đối như trước, trên con sông đào hộ thành, vẫn đang săn giết tính mạng của binh sĩ Cát Ương đế quốc.
Lông mày Mộc Thành Sâm và Dương Huyền Phong nhíu lại, trên tường thành, kẻ cả binh sĩ tàn tật, chỉ còn lại không đến mười vạn binh sĩ.
Mộc Thành Sâm thân là nguyên soái, nhưng Dương Huyền Phong, thân là Đại tướng, chính là Huyết Y đại tướng thanh danh lan xa, trơ mắt nhìn binh sĩ của mình, biết rõ là chết, nhưng vẫn như tre già măng mọc lao lên tường thành, giống như thiêu thân lao vào lửa, cản trở những tên cao thủ Tiên Thiên, trong nội tâm nghẹn tuyệt và lửa giận, gần như muốn thiêu cháy hắn!
Nếu như không phải Mộc Thành Sâm đứng bên cạnh hắn, hắn ra nghiêm lệnh không được xúc động, Dương Huyền Phong đã sớm lao ra, thà rằng chết trận, cũng không muốn thừa nhận loại khuất nhục này!
Đây là cuộc chiến đấu không cùng cấp bậc.
Đối phương có vũ lực siêu việt cường đại, bất cứ mưu kế và thiên phú quân sự nào cũng không có tác dụng, những binh sĩ này giống như pháo hôi, chỉ có thể tạm thời ngăn cản được bước chân tiến lên của địch nhân.
Hôm nay, nếu bốn mươi vạn đại quân của Mộc gia từ Thanh Long Quan, Bích Kê Quan chạy tới không kịp, ý nghĩa chính là toàn quân bị diệt, ánh mắt Dương Huyền Phong đỏ tươi, trong đó ẩn chứa một tia kiên định, hắn biết rõ, nếu như một khắc này đến thật, dù Mộc Thành Sâm có ra quyết định nào, cho dù cải quân lệnh, hắn sẽ là con thiêu thân cuối cùng, nhảy vào trong quân địch!
Chết, chỉ có chết trận, hắn mới không phụ lòng của những thân binh vào sinh ra tử chiến đấu vì hắn, huynh đệ còn lại sẽ vì hắn mà kiêu ngạo, vì nhi tử Dương Thiên Lôi của hắn nhất định đã chết rồi.
Đi vào chiến trường, chém giết trên tên cường giả Tiên Thiên, nhưng không gặp lại hắn lần nào, Dương Thiên Lôi bị hai nữ tử khủng bố hơn thần tiên giết chết!
Hắn không rõ vì sao chỉ trong ba năm ngắn ngủi mà nhi tử của mình lại có được uy năng hủy thiên diệt địa này, trong suy nghĩ của hắn, Dương Thiên Lôi có thể đã tấn cấp Tiên Thiên, nhưng không thể tưởng tượng nổi, chỉ một chiêu của hắn đã có thể giết chết cả trăm tên cao thủ Tiên Thiên của đối phương.
Đó là cảnh giới gì?
Hắn không hiểu.
Trong nhận thức của hắn, Tiên Thiên đã là tồn tại cao không thể với tới.
Thế nhưng mà, địch nhân cường đại hơn!
Ngạnh sanh giết chết nhi tử của mình!
Chết, có lẽ chỉ có chết, đối với hắn mới là giải thoát, bởi vì, hắn còn sống, hắn sẽ không còn mặt mũi đối mặt với binh sĩ đã chết, càng không còn mặt mũi nào đối mặt với nữ nhân mà hắn thích, Lộ Miểu Ân. Tất cả yêu thương của nàng đều trút hết lên người nhi tử Dương Thiên Lôi, nhưng hắn nhìn thấy Dương Thiên Lôi bị trọng thương, chém giết, hắnbất lực!
Thân là phụ thân, đó là một loại bi ai!
Chương 398: Ba trăm tên (Hạ)
Lục Diệu Âm còn tốt hơn một chút, nhưng sư muội của nàng, hiển nhiên đã cố hết sức.
- Sư tỷ, hai canh giờ, chắc không còn kém bao nhiêu đâu? Ta... Ta sắp không kiên trì nổi rồi... Truyện Sắc Hiệp
Hô từng cái, Lục Diệu Âm thở dài một hơi, nói:
- Ân, không sai biệt lắm. Nhẫn nại thêm một chút, sư tỷ nhìn xem!
Lục Diệu Âm vừa nói, thần niệm từ từ dung nhập vào trong Họa Thiên Âm Dương Hồ Lô, cảm ứng được sinh hồn trong đó tản ra vô cùng vô tận sinh hồn và tinh khí bàng bạc, vào lúc này, tuy tâm thần của nàng mệt mỏi, nhưng lại tràn ngập vui sướng và hưng phấn.
Hạo Thiên Âm Dương Hồ Lô, tác dụng cường đại nhất, chính là thôn phệ và luyện hóa, nó có thể đem thân thể, tinh phác và nguyên thần của cường gia Thần Đạo, cô đọng thành thiên địa pháp tắc tinh khiết nhất, xóa đi lạc ấn của lực lượng thiên địa, cho nên tu luyện giả có thể hấp thu, kế thừa, làm cho tu luyện giả tăng tu vi mà không có tác dụng phụ!
Lục Diệu Âm có thể khẳng định, chỉ cần sau khi luyện hóa và hấp thu Dương Thiên Lôi, nàng sẽ từ Thần Đạo Tứ cấp đỉnh phong, sẽ lĩnh ngộ được ảo diệu của Thần Đạo Ngũ cấp Âm Dương Cảnh, nhất cử đột phá lên Thần Đạo Ngũ cấp, khống chế Âm Dương, nhảy ra khỏi Ngũ Hành, đạt thọ nguyên vạn năm, thành tựu Bất Tử Chi Thân!
- Ồ?
Nhưng mà, thời điểm thần niệm Lục Diệu Âm tiến vào trong cấm chế của Hạo Thiên Âm Dương Hồ Lô, nhìn thấy cảnh trước mặt, làm cho nàng phát ra tiếng thét kinh hãi!
Trong dự đoán của nàng là thiên địa pháp tắc tinh khiết, thần niệm và lạc ấn thiên địa với lực lượng thiên địa bị xóa đi! Nhưng nàng lại nhìn thấy một thân thể đen kịt như than, thân thể này vẫn đang ngồi xếp bằng như trước!
Dương Thiên Lôi như biến thành một cục than hình người, mất đi khí tức sinh cơ, nhưng như tu vi và thần niệm, lại ngưng mà không tiêu tan, ẩn nấp trong thân thể giống như cục than này!
- Chuyện này... Làm sao có thể? Hai canh giờ, Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện hai canh giờ, thân thể của hắn lại không hóa thành tro tàn!
- Sư tỷ, thế nào?
Nhìn thấy Lục Diệu Âm mở to mắt khiếp sợ, nữ tử xinh đẹp mệt mỏi không chịu nổi, có chút kỳ quái nên hỏi thăm.
- Vẫn chưa thể hoàn toàn rèn luyện hắn!
- Không phải chứ?
Nữ tử xinh đẹp cả kinh.
- Biến thái... Tiểu tử đúng là quá biến thái! Ha ha ha ha... Sư muội, xem ra vận khí của chúng ta rất tốt!
Sau khiếp sợ ngắn ngủi, Lục Diệu Âm càng hưng phấn, cười lớn:
- Dùng Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện hai canh giờ mà vẫn không rèn luyện hoàn toàn, điều này nói rõ, nguyên thần, thần niệm và thân thể của hắn đã vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta! Sau khi chính thức luyện hóa hắn, chúng ta sẽ có thu hoạch rất lớn! Nói không chừng, chẳng những sư tỷ có thể tấn chức Thần Đạo Ngũ cấp, còn thần niệm, thiên địa pháp tắc và lực lượng thiên địa, cũng có thể đủ cho sư muội tăng lên Thần Đạo Tam cấp đỉnh phong!
- À? Quá tốt! Đa tạ sư tỷ! Chúng ta nên khởi động thời không pháp tắc trong hồ lô thôi, sau khi khôi phục, chúng ta sẽ rèn luyện tiếp!
- Ân!
Tâm thần hai nữ tử xinh đẹp di động, lập tức hóa thành hai đạo lưu quang chuôi vào trong Hạo Thiên Âm Dương Hồ Lô!
Trong nháy mắt, thời gian luân chuyển, thời gian một ngày đã trôi qua.
Nhị nữ lần lượt khiếp sợ và hưng phấn, lần lượt khởi động thời không pháp tắc khôi phục, lần lượt nhảy ra khỏi hồ lô, dùng Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện Dương Thiên Lôi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày.
Nhị nữ đã rèn luyện ba ngày ba đêm! Liền bất chấp hấp thu sinh và tinh khí, nàng giận dữ, quyết định luyện hóa Dương Thiên Lôi hoàn toàn!
Vẫn tiếp tục như trước!
Thời điểm nhị nữ đang rèn luyện đến ngày hôm sau, Nhạn Đãng Quan, trên chiến trường, tiếng kêu rung trời, song phương đang thu lấy tính mạng của địch nhân.
Chiến tranh vẫn tiếp tục, Thiên Âm Môn mới cho thêm trăm tên cao thủ Tiên Thiên gia nhập, vẫn chiếm lấy ưu thế tuyệt đối như trước, trên con sông đào hộ thành, vẫn đang săn giết tính mạng của binh sĩ Cát Ương đế quốc.
Lông mày Mộc Thành Sâm và Dương Huyền Phong nhíu lại, trên tường thành, kẻ cả binh sĩ tàn tật, chỉ còn lại không đến mười vạn binh sĩ.
Mộc Thành Sâm thân là nguyên soái, nhưng Dương Huyền Phong, thân là Đại tướng, chính là Huyết Y đại tướng thanh danh lan xa, trơ mắt nhìn binh sĩ của mình, biết rõ là chết, nhưng vẫn như tre già măng mọc lao lên tường thành, giống như thiêu thân lao vào lửa, cản trở những tên cao thủ Tiên Thiên, trong nội tâm nghẹn tuyệt và lửa giận, gần như muốn thiêu cháy hắn!
Nếu như không phải Mộc Thành Sâm đứng bên cạnh hắn, hắn ra nghiêm lệnh không được xúc động, Dương Huyền Phong đã sớm lao ra, thà rằng chết trận, cũng không muốn thừa nhận loại khuất nhục này!
Đây là cuộc chiến đấu không cùng cấp bậc.
Đối phương có vũ lực siêu việt cường đại, bất cứ mưu kế và thiên phú quân sự nào cũng không có tác dụng, những binh sĩ này giống như pháo hôi, chỉ có thể tạm thời ngăn cản được bước chân tiến lên của địch nhân.
Hôm nay, nếu bốn mươi vạn đại quân của Mộc gia từ Thanh Long Quan, Bích Kê Quan chạy tới không kịp, ý nghĩa chính là toàn quân bị diệt, ánh mắt Dương Huyền Phong đỏ tươi, trong đó ẩn chứa một tia kiên định, hắn biết rõ, nếu như một khắc này đến thật, dù Mộc Thành Sâm có ra quyết định nào, cho dù cải quân lệnh, hắn sẽ là con thiêu thân cuối cùng, nhảy vào trong quân địch!
Chết, chỉ có chết trận, hắn mới không phụ lòng của những thân binh vào sinh ra tử chiến đấu vì hắn, huynh đệ còn lại sẽ vì hắn mà kiêu ngạo, vì nhi tử Dương Thiên Lôi của hắn nhất định đã chết rồi.
Đi vào chiến trường, chém giết trên tên cường giả Tiên Thiên, nhưng không gặp lại hắn lần nào, Dương Thiên Lôi bị hai nữ tử khủng bố hơn thần tiên giết chết!
Hắn không rõ vì sao chỉ trong ba năm ngắn ngủi mà nhi tử của mình lại có được uy năng hủy thiên diệt địa này, trong suy nghĩ của hắn, Dương Thiên Lôi có thể đã tấn cấp Tiên Thiên, nhưng không thể tưởng tượng nổi, chỉ một chiêu của hắn đã có thể giết chết cả trăm tên cao thủ Tiên Thiên của đối phương.
Đó là cảnh giới gì?
Hắn không hiểu.
Trong nhận thức của hắn, Tiên Thiên đã là tồn tại cao không thể với tới.
Thế nhưng mà, địch nhân cường đại hơn!
Ngạnh sanh giết chết nhi tử của mình!
Chết, có lẽ chỉ có chết, đối với hắn mới là giải thoát, bởi vì, hắn còn sống, hắn sẽ không còn mặt mũi đối mặt với binh sĩ đã chết, càng không còn mặt mũi nào đối mặt với nữ nhân mà hắn thích, Lộ Miểu Ân. Tất cả yêu thương của nàng đều trút hết lên người nhi tử Dương Thiên Lôi, nhưng hắn nhìn thấy Dương Thiên Lôi bị trọng thương, chém giết, hắnbất lực!
Thân là phụ thân, đó là một loại bi ai!
Bình luận truyện