Huyền Thiên
Bởi vì mặt thông tân pháp bảo này, chính là phương pháp duy nhất để hắn có thể nhanh chóng liên hệ với bọn người Kỷ Tiêu Lam.
- Nếu không muốn buông, ta cần gì phải xoắn xuýt? Nàng muốn quên ta, ta liền làm cho nàng không thể quên được!
Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi không do dự nữa, chậm rãi nhắm mắt lại, mi tâm lập tức tản mát ra thất thải quang mang bàng bạc, chậm rãi sáp nhập vào trong truyền tấn pháp bảo.
Từng vòng phù văn kỳ dị huyền ảo, lập tức vượt qua thời không...
Phong Linh Nhi, Phạm Linh Nhi cùng với Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh, cũng không rõ Dương Thiên Lôi đang làm gì, bất quá thông qua thần tình biến ảo trên mặt Dương Thiên Lôi, các nàng không ai dám lên tiếng quấy rầy cả, bởi vì các nàng biết rõ, Dương Thiên Lôi tất nhiên đang làm ra một lựa chọn phi thường trọng đại.
Người duy nhất tinh tường xảy ra chuyện gì là Lăng Hi, khi nàng nhìn thấy Dương Thiên Lôi rót thần niệm vào trong truyền tấn pháp bảo, cũng nhẹ nhẹ thở phào một cái.
...
Vô Cực Tinh Vực, Khôn Tử Tinh
Chủ tinh của Trần gia. Khôn Tử Tinh cực lớn trọn vẹn gấp ngàn vạn lần Thủy Nguyên Tinh, thế tục giới càng có cả ngàn tỷ nhân khẩu, tu luyện giới cũng tràn ngập vô số môn phái lớn nhỏ, bất quá chính thức khống chế tinh cầu này chỉ có một, chính là Trần gia.
Dãy núi cao lớn nguy nga vô tận, cung điện hùng vĩ được phủ trong mây mù như là Thần Chi Thiên Quốc, tràn ngập Thiên địa linh khí bàng bạc.
Bóng lưng hơi đìu hiu của một thiếu nữ, đứng trên đỉnh núi, nhìn về xa xa, ảnh mắt phảng phất như vượt qua vô tận hư không. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra một tia cô đơn và thống khổ vô luận thế nào cũng không che dấu được.
Bốn năm lẻ mười tám ngày.
Cho dù trong bốn năm nay nàng không ngừng lịch lãm rèn luyện, thông qua tu luyện gần như điên cuồng, muốn quên hắn, nhưng một khi dừng lại, trong đầu nàng lại hiện ra khoảng thời gian giữa nàng và hắn. Tu luyện không tuế nguyệt, bốn năm chẳng qua chỉ là một cái nháy mắt thôi, nhưng bốn năm này đối với nàng lại dài dằng dặt như thế...
Quên một người biết rõ là không thể, vì sao lại khó như thế?
Nửa năm trước, trong một lần lịch lãm rèn luyện, nàng đã từng kề cận với tử vong, thậm chí thấy được tử thần triệu hoán, trong một khắc đó, người duy nhất nàng trông thấy là một người khó có thể tiêu tan, khó có thể buông tay, vì sao lại là hắn?
Nếu như không phải ấn ký mà gia gia lưu lại trên người nàng được khởi động, vượt qua vô số thời không, không tiếc hao tổn trăm năm tu vị, cứu nàng trở về từ trong tay tử thần, thì nàng lúc này đã bị chết rồi. Truyện Sắc Hiệp
Một năm rồi, trở lại Trần gia đã một năm rồi. Nhưng là, ngươi trong mắt người của Trần gia, nàng như hoàn toàn thay đổi thành một người khác vậy. Nàng vốn đã ttừng hoạt bát, đáng yêu yêu, thỉnh thoảng lại làm nũng trước mặt cha mẹ và gia gia, giờ đã không còn nữa. Vô số ban đêm, nàng đều đứng trên đỉnh núi, một người lặng yên đứng đó
Dưới sự truy vấn liên tục của gia gia, nàng rốt cục cũng nói ra nguyên nhân.
...
- Hắn có rất nhiều nữ nhân?
- Vậy gia gia giúp ngươi giết tất cả nữ nhân của hắn được không?
- Vậy gia gia trước hết giết ta đi.
- Tiểu Thiên, kỳ thật nam nhân ưu tú, tam thê tứ thiếp cũng không có gì, chỉ cần hắn thật sự thích ngươi.
Nghe được lời của gia gia, ánh mắt của Trần Thiến nhìn về phía gia gia, nói:
- Ta không thể làm cả.
Ánh mắt của nàng kỳ thật tràn đầy chờ mong, chỉ là trông thấy gia gia bỗng nhiên nhíu mày, thậm chí gương mặt mang theo một tia nộ khí, nàng biết rõ, đúng như nàng đoán trước, địa vị của nàng trong suy nghĩ của gia gia, cuối cũng vẫn không sánh bằng vinh dự của Trần gia.
- Biện pháp tốt nhất để quên một người, là bắt đầu một đoạn tình cảm mới, tiểu Thiên, nghe lời của mẹ...
Đây là lời mà mẹ nàng nói với nàng một năm trước
...
- Hôm nay hẳn là người thứ mười chín nha?
Trần Thiến tự nhủ nói ra.
Tám năm, mẫu thân đã vì nàng mà tìm ra mười tám người, mỗi một người đều là thiếu niên thiên tài nhất lưu ở Vô Cực Tinh Vực, hơn nữa mặc dù không phải là đệ tử của các thế lực cường đại như "Ngũ gia, bát điện, thập tông", nhưng cũng không kém là bao. Nhưng Trần Thiến ngay cả một người cũng không thèm nhìn, toàn bộ đều đóng cửa không tiếp. Bất quá, mẹ của nàng cũng không buông tha, hôm nay lại mang đến một người.
Người thứ 19
Bất quá, mẫu thân tinh minh cũng cải biến sách lược, lần này không phải là một mình gặp mặt với Trần Thiến nữa, mà là hẹn mười mấy thiếu nam nữ thiên tài của Vô Cực Tinh Vực đến Trần gia cử hành một lần yến hội giao lưu.
Trần Thiến mặc dù biết rõ tâm tư của mẫu thân, nhưng lại không có lý do gì để cự tuyệt. Bởi vì những người giao hảo tốt với nàng như Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kỷ Tiêu Vân, đều ở trong đó.
- Tiểu tỷ, đã đến giờ rồi, phu nhân đang thúc dục...
Đúng lúc này, nha hoàn vẫn không nhúc nhích đứng sau lưng Trần Thiến nhẹ giọng nói với nàng.
- Đi thôi.
Trần Thiến lên tiếng, chậm rãi thu hồi ánh mắt, hai người hóa thành một đạo lưu quang, rất nhanh liền chui vào trong một cung điện rất lớn
Bọn người Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kỷ Tiêu Vân thình lình đều ở trong đó. Trong toàn bộ đại sảnh, chừng hơn ba mươi tên thiếu nam thiếu nữ, khi thấy mọi người như những vây quanh một thiếu niên như vì sao vây quanh mặt trăng, đang nói đùa với nhau, Trần Thiến nao nao.
Hạ Quân Trúc, thân truyền đệ tử của điện chủ Hạ Tiếc Trúc "Tiếc Trúc Điện" thuộc một trong bát điện. Hạ tiếc trúc, là nữ tính duy nhất trong số những người đứng đầu các thế lực lớn, không tranh quyền thế, chỉ lo thân mình. Nhưng lại bằng vào một thân thực lực cường hoành tự lập ra "Tiếc Trúc Môn", chỉ dùng thời gian trăm năm, liền đưa môn phái lên đến hàng ngũ bát đại điện, thay tên thành "Tiếc Trúc Điện". Mà Hạ Quân Trúc là đệ tử thiên tài của Tiếc Trúc Điện, cũng là đệ tử mà Hạ Tiếc Trúc sủng ái nhất. Chỉ mới ba mươi tuổi, dĩ nhiên đạt đến Thần Đạo cửu cấp đỉnh phong chi cảnh, chỉ thiếu chút nữa đã có thể tiến vào Chân Thần Cảnh mà các tu luyện giả đều thiết tha mơ ước.
Danh dự của người này tại Vô Cực Tinh Vực, tuyệt đối không thua bất luận một đệ tử thiên tài nào của ngũ đại gia tộc, bọn người Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên chỉ có thể xem là nhân vật đứng đầu hàng nhị lưu trong số những đệ tử thiên tài của gia tộc thôi, căn bản không thể nào đánh đồng với Hạ Quân Trúc được
Hơn nữa, Hạ Quân Trúc ở Vô Cực Tinh Vực còn có một mỹ danh -- "Vô Cực Tinh Vực đệ nhất mỹ thiếu niên" .
Chương 531: Bốn năm lẻ mười tám ngày
Bởi vì mặt thông tân pháp bảo này, chính là phương pháp duy nhất để hắn có thể nhanh chóng liên hệ với bọn người Kỷ Tiêu Lam.
- Nếu không muốn buông, ta cần gì phải xoắn xuýt? Nàng muốn quên ta, ta liền làm cho nàng không thể quên được!
Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi không do dự nữa, chậm rãi nhắm mắt lại, mi tâm lập tức tản mát ra thất thải quang mang bàng bạc, chậm rãi sáp nhập vào trong truyền tấn pháp bảo.
Từng vòng phù văn kỳ dị huyền ảo, lập tức vượt qua thời không...
Phong Linh Nhi, Phạm Linh Nhi cùng với Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh, cũng không rõ Dương Thiên Lôi đang làm gì, bất quá thông qua thần tình biến ảo trên mặt Dương Thiên Lôi, các nàng không ai dám lên tiếng quấy rầy cả, bởi vì các nàng biết rõ, Dương Thiên Lôi tất nhiên đang làm ra một lựa chọn phi thường trọng đại.
Người duy nhất tinh tường xảy ra chuyện gì là Lăng Hi, khi nàng nhìn thấy Dương Thiên Lôi rót thần niệm vào trong truyền tấn pháp bảo, cũng nhẹ nhẹ thở phào một cái.
...
Vô Cực Tinh Vực, Khôn Tử Tinh
Chủ tinh của Trần gia. Khôn Tử Tinh cực lớn trọn vẹn gấp ngàn vạn lần Thủy Nguyên Tinh, thế tục giới càng có cả ngàn tỷ nhân khẩu, tu luyện giới cũng tràn ngập vô số môn phái lớn nhỏ, bất quá chính thức khống chế tinh cầu này chỉ có một, chính là Trần gia.
Dãy núi cao lớn nguy nga vô tận, cung điện hùng vĩ được phủ trong mây mù như là Thần Chi Thiên Quốc, tràn ngập Thiên địa linh khí bàng bạc.
Bóng lưng hơi đìu hiu của một thiếu nữ, đứng trên đỉnh núi, nhìn về xa xa, ảnh mắt phảng phất như vượt qua vô tận hư không. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra một tia cô đơn và thống khổ vô luận thế nào cũng không che dấu được.
Bốn năm lẻ mười tám ngày.
Cho dù trong bốn năm nay nàng không ngừng lịch lãm rèn luyện, thông qua tu luyện gần như điên cuồng, muốn quên hắn, nhưng một khi dừng lại, trong đầu nàng lại hiện ra khoảng thời gian giữa nàng và hắn. Tu luyện không tuế nguyệt, bốn năm chẳng qua chỉ là một cái nháy mắt thôi, nhưng bốn năm này đối với nàng lại dài dằng dặt như thế...
Quên một người biết rõ là không thể, vì sao lại khó như thế?
Nửa năm trước, trong một lần lịch lãm rèn luyện, nàng đã từng kề cận với tử vong, thậm chí thấy được tử thần triệu hoán, trong một khắc đó, người duy nhất nàng trông thấy là một người khó có thể tiêu tan, khó có thể buông tay, vì sao lại là hắn?
Nếu như không phải ấn ký mà gia gia lưu lại trên người nàng được khởi động, vượt qua vô số thời không, không tiếc hao tổn trăm năm tu vị, cứu nàng trở về từ trong tay tử thần, thì nàng lúc này đã bị chết rồi. Truyện Sắc Hiệp
Một năm rồi, trở lại Trần gia đã một năm rồi. Nhưng là, ngươi trong mắt người của Trần gia, nàng như hoàn toàn thay đổi thành một người khác vậy. Nàng vốn đã ttừng hoạt bát, đáng yêu yêu, thỉnh thoảng lại làm nũng trước mặt cha mẹ và gia gia, giờ đã không còn nữa. Vô số ban đêm, nàng đều đứng trên đỉnh núi, một người lặng yên đứng đó
Dưới sự truy vấn liên tục của gia gia, nàng rốt cục cũng nói ra nguyên nhân.
...
- Hắn có rất nhiều nữ nhân?
- Vậy gia gia giúp ngươi giết tất cả nữ nhân của hắn được không?
- Vậy gia gia trước hết giết ta đi.
- Tiểu Thiên, kỳ thật nam nhân ưu tú, tam thê tứ thiếp cũng không có gì, chỉ cần hắn thật sự thích ngươi.
Nghe được lời của gia gia, ánh mắt của Trần Thiến nhìn về phía gia gia, nói:
- Ta không thể làm cả.
Ánh mắt của nàng kỳ thật tràn đầy chờ mong, chỉ là trông thấy gia gia bỗng nhiên nhíu mày, thậm chí gương mặt mang theo một tia nộ khí, nàng biết rõ, đúng như nàng đoán trước, địa vị của nàng trong suy nghĩ của gia gia, cuối cũng vẫn không sánh bằng vinh dự của Trần gia.
- Biện pháp tốt nhất để quên một người, là bắt đầu một đoạn tình cảm mới, tiểu Thiên, nghe lời của mẹ...
Đây là lời mà mẹ nàng nói với nàng một năm trước
...
- Hôm nay hẳn là người thứ mười chín nha?
Trần Thiến tự nhủ nói ra.
Tám năm, mẫu thân đã vì nàng mà tìm ra mười tám người, mỗi một người đều là thiếu niên thiên tài nhất lưu ở Vô Cực Tinh Vực, hơn nữa mặc dù không phải là đệ tử của các thế lực cường đại như "Ngũ gia, bát điện, thập tông", nhưng cũng không kém là bao. Nhưng Trần Thiến ngay cả một người cũng không thèm nhìn, toàn bộ đều đóng cửa không tiếp. Bất quá, mẹ của nàng cũng không buông tha, hôm nay lại mang đến một người.
Người thứ 19
Bất quá, mẫu thân tinh minh cũng cải biến sách lược, lần này không phải là một mình gặp mặt với Trần Thiến nữa, mà là hẹn mười mấy thiếu nam nữ thiên tài của Vô Cực Tinh Vực đến Trần gia cử hành một lần yến hội giao lưu.
Trần Thiến mặc dù biết rõ tâm tư của mẫu thân, nhưng lại không có lý do gì để cự tuyệt. Bởi vì những người giao hảo tốt với nàng như Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kỷ Tiêu Vân, đều ở trong đó.
- Tiểu tỷ, đã đến giờ rồi, phu nhân đang thúc dục...
Đúng lúc này, nha hoàn vẫn không nhúc nhích đứng sau lưng Trần Thiến nhẹ giọng nói với nàng.
- Đi thôi.
Trần Thiến lên tiếng, chậm rãi thu hồi ánh mắt, hai người hóa thành một đạo lưu quang, rất nhanh liền chui vào trong một cung điện rất lớn
Bọn người Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kỷ Tiêu Vân thình lình đều ở trong đó. Trong toàn bộ đại sảnh, chừng hơn ba mươi tên thiếu nam thiếu nữ, khi thấy mọi người như những vây quanh một thiếu niên như vì sao vây quanh mặt trăng, đang nói đùa với nhau, Trần Thiến nao nao.
Hạ Quân Trúc, thân truyền đệ tử của điện chủ Hạ Tiếc Trúc "Tiếc Trúc Điện" thuộc một trong bát điện. Hạ tiếc trúc, là nữ tính duy nhất trong số những người đứng đầu các thế lực lớn, không tranh quyền thế, chỉ lo thân mình. Nhưng lại bằng vào một thân thực lực cường hoành tự lập ra "Tiếc Trúc Môn", chỉ dùng thời gian trăm năm, liền đưa môn phái lên đến hàng ngũ bát đại điện, thay tên thành "Tiếc Trúc Điện". Mà Hạ Quân Trúc là đệ tử thiên tài của Tiếc Trúc Điện, cũng là đệ tử mà Hạ Tiếc Trúc sủng ái nhất. Chỉ mới ba mươi tuổi, dĩ nhiên đạt đến Thần Đạo cửu cấp đỉnh phong chi cảnh, chỉ thiếu chút nữa đã có thể tiến vào Chân Thần Cảnh mà các tu luyện giả đều thiết tha mơ ước.
Danh dự của người này tại Vô Cực Tinh Vực, tuyệt đối không thua bất luận một đệ tử thiên tài nào của ngũ đại gia tộc, bọn người Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên chỉ có thể xem là nhân vật đứng đầu hàng nhị lưu trong số những đệ tử thiên tài của gia tộc thôi, căn bản không thể nào đánh đồng với Hạ Quân Trúc được
Hơn nữa, Hạ Quân Trúc ở Vô Cực Tinh Vực còn có một mỹ danh -- "Vô Cực Tinh Vực đệ nhất mỹ thiếu niên" .
Bình luận truyện