Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ Phi
Quyển 2 - Chương 67: Thần khí thần thú
Lúc này sắc mặt Huyết Hồ lạnh lùng, sát ý hiện lên càng thêm rõ ràng.
Nhìn thần sắc Huyết Hồ sắp nổi bão, nam tử áo trắng có chừng có mực, ôn nhu cười, lúc này nghiêm mặt nói: “Biết vì sao Lam tướng quân cho nàng đi đảo Tử Vong không?”
“Ngươi ngay cả cái này cũng biết, Hắc y nhân xuất hiên ở hội hoa đào là ngươi đi” Huyết Hồ lạnh nhạt nhìn hắn, giống như nghi vấn, lại như khẳng định nói một câu.
Nam tử khẽ gật đầu, con ngươi chợt lóe lên một chút tán thưởng, lập tức tay nắm chặt thành quyền, vẻ mặt ngoan lệ, ánh mắt nghiêm nghị có chút lo lắng nhìn về phía Huyết Hồ, giọng điệu vô cùng trầm trọng.
“Theo biểu hiện của tinh tượng, gần đây bên trong đảo Tử Vong có thần khí hoặc thần thú sắp xuất thế, Lam Kì kia đang đánh chủ ý này, lấy mạng nữ nhi của mình đi tiên phong nghĩ muốn làm ngư ông đắc lợi! Thiên hạ này có người phụ thân như vậy, ta thật sự là lần đầu thấy!”
“Ngươi buông ta ra, chuyện này chúng ta từ từ nói chuyện” Ngữ khí của Huyết Hồ bình thản, thần sắc lạnh lùng, cảm xúc cũng không vì lời nói của nam nhân trước mắt mà dao động.
Lam Kì muốn lấy mạng nàng tất nhiên là nàng biết. Nhưng dù sao nàng cũng không phải Lam Vũ Lạc thật, về phần Lam Kì, đối với nàng mà nói chỉ là một phụ thân trên danh nghĩa, trên thực tế là người xa lạ.
Cho nên với việc này nàng không có cảm giác gì.
Nếu Lam Kì không lấy mạng nàng, như vậy có một ngày hai người đối đầu nhau, nàng sẽ không chút lưu tình lấy mạng của hắn.
Nam tử nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Huyết Hồ cảm thấy lòng mình ẩn ẩn đau, đó là vì nàng mà đau.
Trong nháy mắt, bạch quang hiện lên......
Huyết Hồ giật giật thân mình, đem cảm giác không thoải mái tạm thời đè xuống. Bởi vì nàng biết, hắn nói cho nàng tất nhiên là muốn cùng nàng thảo luận cái gì. Về thần khí thần thú, nàng rất hứng thú .
“Gần đây các nhân sĩ giang hồ chạy tới đảo Tử Vong sợ là có rất nhiều người. Lần này đi sẽ vô cùng nguy hiểm. Cho nên ta sẽ cùng nàng đi tới đảo Tử Vong” Áo trắng nam tử thâm tình nhìn Huyết Hồ, trong thanh âm tràn đầy ôn nhu.
Huyết Hồ thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, trời sinh nàng đối với bất kỳ kẻ nào cũng mang theo cảnh giác, giờ phút này lại có cảm giác tin tưởng lời nói của người trước mắt, không vì cái gì, chỉ vì cảm giác.
Nam tử này thanh cao lãnh ngạo, sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi nhỏ sẽ không nói gì trái ngược với lòng mình.
Nhìn thần sắc Huyết Hồ sắp nổi bão, nam tử áo trắng có chừng có mực, ôn nhu cười, lúc này nghiêm mặt nói: “Biết vì sao Lam tướng quân cho nàng đi đảo Tử Vong không?”
“Ngươi ngay cả cái này cũng biết, Hắc y nhân xuất hiên ở hội hoa đào là ngươi đi” Huyết Hồ lạnh nhạt nhìn hắn, giống như nghi vấn, lại như khẳng định nói một câu.
Nam tử khẽ gật đầu, con ngươi chợt lóe lên một chút tán thưởng, lập tức tay nắm chặt thành quyền, vẻ mặt ngoan lệ, ánh mắt nghiêm nghị có chút lo lắng nhìn về phía Huyết Hồ, giọng điệu vô cùng trầm trọng.
“Theo biểu hiện của tinh tượng, gần đây bên trong đảo Tử Vong có thần khí hoặc thần thú sắp xuất thế, Lam Kì kia đang đánh chủ ý này, lấy mạng nữ nhi của mình đi tiên phong nghĩ muốn làm ngư ông đắc lợi! Thiên hạ này có người phụ thân như vậy, ta thật sự là lần đầu thấy!”
“Ngươi buông ta ra, chuyện này chúng ta từ từ nói chuyện” Ngữ khí của Huyết Hồ bình thản, thần sắc lạnh lùng, cảm xúc cũng không vì lời nói của nam nhân trước mắt mà dao động.
Lam Kì muốn lấy mạng nàng tất nhiên là nàng biết. Nhưng dù sao nàng cũng không phải Lam Vũ Lạc thật, về phần Lam Kì, đối với nàng mà nói chỉ là một phụ thân trên danh nghĩa, trên thực tế là người xa lạ.
Cho nên với việc này nàng không có cảm giác gì.
Nếu Lam Kì không lấy mạng nàng, như vậy có một ngày hai người đối đầu nhau, nàng sẽ không chút lưu tình lấy mạng của hắn.
Nam tử nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Huyết Hồ cảm thấy lòng mình ẩn ẩn đau, đó là vì nàng mà đau.
Trong nháy mắt, bạch quang hiện lên......
Huyết Hồ giật giật thân mình, đem cảm giác không thoải mái tạm thời đè xuống. Bởi vì nàng biết, hắn nói cho nàng tất nhiên là muốn cùng nàng thảo luận cái gì. Về thần khí thần thú, nàng rất hứng thú .
“Gần đây các nhân sĩ giang hồ chạy tới đảo Tử Vong sợ là có rất nhiều người. Lần này đi sẽ vô cùng nguy hiểm. Cho nên ta sẽ cùng nàng đi tới đảo Tử Vong” Áo trắng nam tử thâm tình nhìn Huyết Hồ, trong thanh âm tràn đầy ôn nhu.
Huyết Hồ thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, trời sinh nàng đối với bất kỳ kẻ nào cũng mang theo cảnh giác, giờ phút này lại có cảm giác tin tưởng lời nói của người trước mắt, không vì cái gì, chỉ vì cảm giác.
Nam tử này thanh cao lãnh ngạo, sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi nhỏ sẽ không nói gì trái ngược với lòng mình.
Bình luận truyện