Huyết Long Công Tử

Quyển 1 - Chương 19: Dạo phố



Kim La thành là một trong tam đại thành thị nổi tiếng nhất của Kim Triều đế quốc. Diện tích của Kim La thành gần ba ngàn km vuông, với số dân hơn mười triệu người. Ngoài ra xung quanh thành được bao bọc bởi một bức thành cao hơn mười mét, được làm từ một loại đá gọi là Vô Sơn thạch cực kì trơn nên rất khó là leo. Ngoài ra xung quanh gần Kim La thành có rất nhiều thôn xóm nhỏ để làm nông. Đặc biệt thế giới này có gà, heo, bò,....Và bọn chúng đều được dùng như ở Địa Cầu, nhưng chỉ là căn bản, không có tiến bộ hơn. Nên hắn nghĩ sao này hắn sẽ kinh doanh mấy món ăn đó, nhưng đó là Long Phong tính nhưng chưa tiến triển được gì. Hôm nay mục đích chủ yếu ra phố hôm nay của hắn chính là tìm xem có toà tửu lâu nào bán không, rồi về mượn tiền gia gia hắn rồi bắt đầu làm.

Kim La thành được chia thành bốn khu khác nhau, có khu cho Quan và người giàu có, khu cho dân thường, khu tru tâm như quán ăn, tửu lâu, tiệm thuốc, … và Kinh Thành. Lúc này ba người đang ngồi trên xe ngựa để đi tới khu trung tâm. Lúc này ba người ai cũng háo hức, vì đã lâu rồi ba người không đi chơi.

Một lúc sau, ba người cũng đã tới nơi, cái đầu tiên mà hắn thấy chính là một dòng người tấp nập, bận rộn, đầy đủ tiếng nói, người bán hàng, người trả giá, người đi đường,.... Đây chính là cảnh mà Long Phong đã thấy ở kiếp đầu tiên, Long Phong cũng không biết đã bao lâu rồi. Lúc này Long Nhan Nhan liền dắt tay Long Phong rồi nói:” Đi thôi, chúng ta đi dạo nào” Vừa nói vừa cười đi, Long Thế Tinh thì cười cười đi phía sau, theo sau là hai hộ vệ.

Lúc này ba người đang đi dạo xung quanh khu chợ sầm uất này. Đủ thứ màu sắc, con người, hàng hoá, đủ tiếng cười nói, chửi rủi. Lúc này Long Nhan Nhan thấy một gian hàng, liền kéo tay hắn lại kia, Long Thế Tinh thì chỉ đi tìm thú vui của hắn. Long Phong liền lên tiếng:” Tỷ thích gì cứ mua đi, đệ trả tiền cho”

Long Nhan Nhan nghe thấy thế thì mắt sáng rỡ, hôn má hắn một cái rồi chạy lại gian hàng đó. Chổ đó bán những vòng tay, vòng cổ rất tinh xảo, lại đẹp mắt. Hắn đi lại và nhìn chất lượng của chiếc vòng. Lúc này Long Nhan Nhan liền hỏi:” Tỷ có thể mua cái nào cũng được đúng không?”

“ Ừ, nào cũng được. Em trả tiền cho” Long Phong cười nói. Long Thế Tinh nghe thấy cũng hỏi:” Anh có được không? “

“ hahaha không!!” Long Phong cười nói trả lời, Long Thế Tinh nghe thấy thế thì bùn rũ cuối đầu. Long Phong thấy thế cười nói: “ Một món thôi “ Long Thế Tinh nghe thấy thế cười chạy biến mất liền. Long Phong nhìn thấy mà cười,đoán chắc chắn là đại ca hắn chắc chuẩn bị mua quà cho cô nàng Đông Tuyết. Lúc này Long Nhan Nhan cũng đã chọn quà xong.” Tỷ muốn mua cái nào? “ Long Phong hỏi.

Long Nhan Nhan cười mỉm mà nói:” Đệ thấy cái nào đẹp?”

Hắn nhìn một hồi xung quanh cũng thấy một cái vòng cổ, bằng bạc, có hình đôi uyên ương, hắn nói: “ Cái này đi, nó khá là hợp với tỷ”. Long Nhan Nhan thấy cái vòng đó nàng cũng thấy rất đẹp, nên nàng liền nói:” Vậy cái này đi.”

Sau một hồi trả giá, cuối cùng Long Phong của mua cái vòng và nói:” Tỷ, lại đây để em đeo lên cổ cho” Long Nhan Nhan nghe thấy mà cười, mặt đỏ chót xoay người lại để Long Phong đeo lên. Một hồi cũng đeo xong, Long Phong nói: “ Xong rồi, nhìn rất đẹp đó “.

Long Nhan Nhan đỏ mặt nói: “ Uhm, à mà chúng ta đi tìm Thế Tinh đi.” Long Phong nhìn thấy cười cười nói: “ Ừ đi thôi” Nói dắt tay Long Nhan Nhan đi theo, Long Nhan Nhan thì đỏ mặt đi theo.

Lúc này Long Phong nhìn xung quanh để tìm thân ảnh của đại ca hắn. Lúc này hắn thấy một đám đông, Long Phong nghĩ với tính tọc mọc của anh mình, thấy nào hắn cũng tới xem. Quả nhiên khi Long Phong đi lại thì thấy đại ca hắn đang đứng trong đám đông nhìn. Hắn đi lại, gõ vai anh hắn hỏi:” Đang nhìn gì đó? “

Long Thế Tinh thấy có người vỗ vai mình tính chửi tên đó, nhưng nghe thấy là em trai hắn, hắn liền nói:” À đang nhìn bên kia, cô bé kia tội nghiệp quá” Hắn vừa nói vừa thương cảm. Long Phong chen vô với tỷ tỷ và đại ca hắn, còn hai hộ vệ đứng ở sau. Khi chen vô được, cái đầu tiên hắn thấy là hai thân ảnh của bé gái giống như chị em, một nhỏ một lớn, đang ngồi ở một góc, và phía trước đó là một cái bảng treo: “ Bán thân để chôn phụ mẫu “. Lúc này Long Phong nhìn thấy cảnh đó liền nhớ lại lúc mình còn nhỏ, hắn thấy chính mình đang ngồi đó, mà xin ăn, có khi phải đi cướp giật để sống qua ngày, cho tới khi hắn gặp được sư phụ của mình. Lúc này ánh mắt hắn đã ươn ướt, Long Nhan Nhan thấy vậy hỏi: “ Đệ tội nghiệp hai cô bé đó à?”

“ Không, chỉ là bụi bay vào mắt” Long Phong nói. Lúc này Long Phong thấy một tên công tử với hai tên tay chân đi vô, hắn nghe kế bên nói: “ Xui cho hai cô bé đó rồi, hân là ác bá của khu chợ này. Hai cô bé sẽ bị bán vô lầu xanh vô đó chắc luôn “

Lúc này hắn nghe tên ác bá nói lớn lên: “ Hahaha hai cô bé, biết địa bàn khu này là của ai không? Xin ăn ở đây hỏi ý ta chưa hả? “ Hai cô bé lúc này gặp tên mặt mày hung dữ, cô gái nhỏ hơn liền rung chạy ra đằng sau cô chị, còn cô chị thì dang tay bảo vệ cô em gái, khuôn mặt thì đang nhìn thăng người đàn ông kia mà không run. Lúc này tên ác bá kia thấy thế, liền cười to nói: “ Hahahahaha tụi bây coi con nhỏ này kìa, can đảm quá rồi. “ Sau đó hung tợn nhìn cô bé mà nói:” Tụi bây coi chừng tao giết hai đứa tụi bây đó” Hai cô bé run sợ mà lùi về phía sau, đám người kia thấy thế liền cười nói:” Biết sợ rồi sao!!”

Lúc này Long Thế Tinh thấy thế liền nói: “ Hai tên kia thật quá đáng lại ăn hiếp…..” Hắn chưa kịp nói hết câu thì bị người nào đó gián đoạn mình, hắn quay lại thấy muội muội Long Nhan Nhan của mình đang gõ vai hắn và chỉ về hướng bên kia. Khi hắn quay đầu qua thì thấy Long Phong đang mặt mày tức giận, cặp mắt như muốn đập chết người nào đó. Long Thế Tinh thấy thế liền im, chỉ cầu nguyện cho ba tên ác bá kia. Quả nhiên thấy Long Phong bước lên, lúc này hai cô bé và đám ác bá thấy có người bước lên, ai cũng giật mình. Tên ác bá thấy có người bước lên, thì cũng rất tức giận vì có người chống lại mình, khi thấy Long Phong chỉ là một thằng nhóc thì cũng cười khinh thường, hắn tiến lại nói:” Thế nào nhóc, tính làm anh hùng cứu mỹ nhân à? Nhóc chưa đủ tư cách đâu” Nói xong liền cười lớn, cô em cũng mừng hụt tưởng có người cứu mình, còn cô chị thì vẫn nhìn thẳng về Long Phong giống như tin tưởng hắn sẽ cứu mình.

Long Phong thấy cặp mắt kiên định của cô chị gái mà cũng thưởng thức, hắn liền quay đầu nói với tên ác bá này:” Thế nào, bắt nạt người khác rất thích thú phải không? “

“ Đương nhiên ta mạnh hơn, nên ta thích bắt nạt người yếu hơn ta! “ tên ác bá hùng hổ trả lời, Long Phong nghe được cũng gật đầu xoay đầu nói: “ Được, vậy đánh bọn chúng gãy hai tay hai chân được rồi! “ Ba tên ác bá tính hỏi gì, thì từ hai bên nhảy ra hai bóng người, đánh tới bọn chúng tới tấp. Ba tên ác bá nhận ra là mình không phải đối thủ của hai người này, và liền biết thằng nhóc này không phải người bình thường.

Tên ác bá dẫn đầu lúc này liền nói:” tiểu nhân không có mắt thái sơn, xin ….”Nói chưa hết câu thì hắn liền nghe Long Phong nói:” Đánh cho bọn chúng không nói chuyện được, Còn nữa ta có quyền hơn ngươi nên ta thích bắt nạt ngươi.” Nói xong Long Phong cũng chả thèm nhìn nữa mà quay đầu về hai cô bé hỏi: “ Có sao không? “ Hai cô bé thấy Long Phong hỏi, thì cô em im lặng, cô chị thì nhìn về phía Long Phong nói: “ Cảm ơn công tử vì cứu giúp tỷ muội chúng tôi. “ Lúc này phía sau một trong hai người hộ vệ quay qua hỏi Long Phong: “ Thiếu gia, ba tên này tính sao? “

“ Ném bọn chúng vô góc nào cũng được “ Long Phong vẻ mặt hun dữ nói. Hai tên hộ vệ nghe xong cũng bắt đầu làm việc. Long Phong lúc này lại quay đầu về hai cô bé nói: “ Hai tỷ muội có muốn theo ta không? “ Khi nghe xong, cô chị không nói gì, nhưng cô em lại bước tới, vịn tay vào người Long Phong nói:” Muội muốn theo ca ca, ca ca là người tốt, không có xấu như tên kia. “ Cô bé vừa nói vừa cười, còn cô nghe em gái mình nói, biết em gái mình xưa nay không bao giờ nói chuyện với người lại, nên cũng lên tiếng: “ Chỉ cần công tử chăm sóc em gái ta đàng hoàng, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho công tử. “

Long Phong nghe xong cũng dở khóc dở cười, nghĩ thầm mình giống như tên ăn chơi lắm à “ Được rồi, ta không cần làm trâu làm ngựa đâu, chỉ cần làm theo lời ta, cô và em gái sẽ có một cuộc sống bình thường. Hơn nữa ta bảo đảm hai người sau này không có ai bắt nạt hai người, thấy sao? "

Cô chị nghe xong liền gật đầu đồng ý, nàng biết cơ hội thế này chỉ đến một lần, lúc này hai tên hộ vệ đã về tới, Long Phong liền phân phối nói:” Tìm người mua một chỗ chôn, đem phụ mẫu hai cô bé này chôn cất đàng hoàng, có gì ta hỏi tội các ngươi. “ Hai tên hộ vệ nghe thấy lập tức đáp:” Vầng thưa thiếu gia”.

“ Thế nào, vậy là được rồi chứ gì. “ Long Phong hỏi

Hai cô bé gật đầu, nhìn nhau mà cười vì phụ mẫu rốt cuộc đã được chôn cất đàng hoàng, Long Phong tính đi chợt nhớ ra cái gì, liền nói: “ À hai người tên gì? “

Cô chị trả lời: “ Bẩm thiếu gia, nô tỳ tên Hàn Trân, em gái nô tỳ tên Hàn Hân” Cô em gái thấy chị mình cuối đầu, liền làm theo. Long Phong thấy thế chỉ cười cười nói:” Tên hay lắm, đi theo về nhà mới của hai ngươi nào.” Sau đó hắn liền bước lại chỗ của mình, khi Long Nhan Nhan thấy hắn bước về liền hỏi: “ Giải quyết xong chưa? “

“Xong hết rồi, chúng ta về thôi” Long Phong cười nói xong liền bước lên xe ngựa, đem them hai nàng người hầu mới về. Lúc này Long Phong đang mơ nghĩ đến cuộc sống thiếu gia của mình sau này mà mỉm cười, cuộc sống mà hắn chưa bao giờ thử ở kiếp trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện