Huynh Hữu Đệ Công

Chương 13



Có hơi ủy khuất, nhưng vẫn gật đầu một cái : "Ừm."

Giây tiếp theo đã bị đẩy ngã ra băng ghế, kịch liệt công kích cùng âu yếm đến mức tôi thở không nổi. Vùi đầu vào ngực cắn làm tôi đau.

"Chậm, chậm một chút....." Có hơi sợ hãi, liền liều mạng vặn vẹo trong lòng ngực nó.

"Thật có lỗi..... Anh.... Em nhịn không được." Áo sơmi đã sớm bị xả xuống đâu đó ở dưới, quần cũng kéo đến đầu gối. Tôi khó chịu cũng phải dang hai chân ra.

Thắt lưng bị nâng cao lên, sau đó chỗ đùi trong lại bị nhẹ nhàng cắn.

"Ô......"

Một tấc một tấc hôn vào, chậm rãi tới gần trung tâm.

"Không...."

Cảm thấy thẹn thùng, đem ngón tay bấu vào mái tóc đen dầy mềm mại của nó : "Không được, còn như vậy......"

Chuyện phải làm cũng sắp làm, còn liếm từng chút như vậy, cảm giác mình như một bữa điểm tâm =.=

Nó hình như đang nhấm nháp món mỹ vị gì đó lại cứ hôn lên làn da non mềm kia, quả thực như muốn cắn xuống. "Bởi vì anh..... rất đáng yêu....."

Đợi cho vùng trung tâm bị nó ngậm một hơi, tôi đã hoàn toàn không nói ra lời, chỉ có thể cắn môi dồn dập thở dốc ôm lấy đầu của nó.

"Lạc.... Thiệu Cung....." Không chế không được cứ thì thào gọi tên nó.

Thật ôn nhu, ôn nhu thật sư, cứ nhẹ nhàng cắn liếm, trong khoang miệng của nó có cảm giác cả người đều hòa tan.

Một giây trước tôi còn cảm thấy thắt lưng đã muốn xụi lơ, nó lại mút một cái thật mạnh.

"Ô....."

Thực dọa người.........

Càng làm cái miệng của nó dơ.

Tôi xấu hổ chịu không nổi quay đầu đi, lấy tay che ánh mắt, căn bản không dám nhìn mặt nó.

"Anh, đừng đáng yêu như thế." Thanh âm cười khẽ của nó làm lưng ngứa lên một trận.

Tiếp đến, đương nhiên sẽ có một bàn tay tiến vào giữa mông, bắt đầu sờ soạng khuếch trương.

Ai, mỗi lần đều là như vậy, trước khi cho tôi ăn đau khổ, phải cho một chút ngon ngọt.....

Chờ tôi giải phóng trong tay hoặc miệng nó xong, sau đó tất cả đều theo tùy hứng của nó, nghĩ muốn làm thế nào liền làm thế đó, ngay cả lợi ích bản thân đều đòi lại sạch.

Hầu hạ lúc trước càng dụng tâm, thì sau đó ăn thống khổ càng lớn....

Quả nhiên.......

Bên hông trầm xuống, tuy đã dự kiến, những vẫn làm cho người ta cảm thấy được cái gì đó thật đáng sợ đang mạnh mẽ tiến vào.

"Ô................"

Tiến vào một hơi làm tôi muốn khóc.

Vốn chính là vậy thôi, chuyện như vậy, căn bản là có bản năng của đàn ông........

"Anh......." Đem hai chân tôi đè lên ngực, kịch liệt xỏ xuyên, vô luận làm chuyện gì cũng đều tao nhã. Nhưng việc làm thì...........

"Không được......." Tuy rằng cho đến bây giờ, đối việc này cũng đã hơi quen, về mặt sinh lý thì cũng không có bài xích, nhưng cảm giác bị sáp nhập vậy rất là quái dị. Độ luật động trong cơ thể phình lên như đang có lửa nóng, cứ mỗi lần xâm nhập đến đỉnh là làm cho tôi run rẩy ôm chặt cổ nó, vô lực nức nở.

"Anh, anh....." Hạ thân dính liền kịch liệt rung động, chậm rãi ướt át hết cả, nó co rút càng ngày càng thông thuận, cơ hồ là không có gì trở ngại cứ thế là đánh thẳng đến.

Nội vách tường mềm mại nhanh chóng co rút.

"Không..........đi, không............" Nhịn không được bắt đầu khóc nức nở, cảm giác nóng cháy ở toàn thân nhanh chóng lan tràn mở ra, nơi tương liên nóng đến dọa người.

"Ngươi......Bên trong...... Nóng quá a, anh........." Thở dài thỏa mãn. Tôi một trận run run, phía trước nháy mắt càng căng tới lợi hại, không biết làm sao ôm chặt nó, trước mắt có hơi mơ hồ.

Đầu gối cơ hồ tựa hết vào bả vai, hạ thân nhẹ nhàng nâng lên, bị động nhận những va chạm ngày càng trầm trọng. Thân thể bủn rủn vô lực, nhưng có một ngọn lửa khoái cảm ở trong máu lan ra chung quanh, tôi bất an miễn cưỡng vặn vẹo, mù quáng bấu chặt bờ vai của nó, nhắm mắt lại cuồng loạn chờ cao trào đến.

Lúc cận kề, đột nhiên phía trước bị cầm lấy.

"Không thể nha, anh...... muốn thưởng em, như thế nào....... có thể chạy trước ?" Lạc Thiệu Cung thở dốc tăng biên độ, lộ ra vẻ tươi cười ác ý. "Nhịn một chút nữa, ngoan........."

Xao động không phát tiết được khiến tôi khó chịu xoay xoay thắt lưng, vốn cũng đã đến cực hạn, nó một tay nắm gắt gao không thả ra, đột nhiên tăng độ bạo ngược, khoái cảm ào ạt tới lại bị ngăn chặn, điểm mẫn lại bị điên cuồng va chạm, tôi ngay cả kêu cũng không kêu không được, trước mắt như biến thành màu đen, cơ hồ hít thở không nổi, chỉ còn cách thất thần lay động.

Trước khi ngất đi, thứ trương lớn cứng rắn trong cơ thể lên đến đỉnh, cảm giác có dòng nhiệt lưu dũng mãnh đi vào làm cho người run rẩy cả lên, vật đang bị cô chế phía trước rốt cục cũng buông lỏng ra, thân thể lại run lên cực độ, sau đó xụi lơ nằm trong lòng ngực nó.

Thở hổn hển, ánh mắt không mở ra nổi. Lạc Thiệu Cung chậm rãi rút ra, ngồi xuống, đem tôi ôm vào ngực, hơi hơi thở dốc hôn vào cằm tôi.

"Thân thể của anh thật mềm mại.” Loại ca ngợi này lọt vào trong tai sẽ chỉ làm mạch máu muốn sôi lên. Tên kia còn đang tinh tế đi xuống căn cổ tôi. "Mềm dẻo thật tốt.... Tư thế gì cũng đều có thể."

.......... Dây chằng siêu tốt của tôi không phải vì loại chuyện này mà có đâu !

Nhưng khí còn chưa hồi phục, trên người cũng chẳng còn khí lực gì, khôgn có cách nào chửi mắng nó.

"Anh, có thể làm lại một lần được không ?"

Mặt tôi nhanh chóng sung huyết. Ngươi bị ngu à ! Loại vấn đề này, ngươi, người bảo ta trả lời thế nào !

"Không được !"

"A ? Nhưng...... em lại muốn rồi, anh........."

Rõ ràng dáng người cao như vậy, lực lại dễ dàng bế lấy tôi như bế gà con, trên mặt lại còn giả bộ đáng thương, cảm giác như nó muốn ăn đường, mà thằng làm anh như tôi đang cố ý mang bình đường đến cho nó không đủ, ý định khi dễ nó.

Cho xin đi, người bị khi dễ, rốt cục là ai !

"Không, không được." Loại cảm giác vừa rồi, thực đáng sợ..... Thể xác và tinh thần đều muốn nổ tung......... Không biết là chuyện gì xảy ra, tim đập không tốt thì có vấn đề đó.......

"Phải không ?" Vẻ mặt thất vọng cực điểm.

"Ừm." Dùng sức gật đầu.

Cho xin đi, không cần dùng bộ dạng cầu xin được không !

Mất vài giây, nó lại đến gần nhẹ nhàng hôn không ngừng : "Anh không thích em sao ?"

Hả ?

Này, ta, ta không biết. Nếu ngươi vẫn ngoan ngoãn làm thằng em tốt, ta còn thực thích ngươi.........

Vành tai bị cắn, nhịn không được run lên một chút. Đầu lưỡi linh hoạt tiến vào động nhĩ, tôi run run muốn đẩy nó ra, cổ tay lại bị chế trụ.Bị hôn mãnh liệt như vậy, tay chân bắt đầu nhũn cả ra.

"Thích em không ?"

Câu hỏi giống nhau cứ lặp lại bên tai.

"Thích em được không ?" Tay chạy trên tấm lưng trần trụi, nơi bị vuốt ve không nóng như bình thường mà cảm giác như muốn bốc cháy.

"Anh cũng thích em, đúng không ?" Tay thuận thế trượt lên cổ, lúc mạnh lúc yếu đè ép chỗ còn ướt. "Bằng không cũng sẽ không như vậy......" Bàn tay một khắc trước còn dịu dàng thắm thiết khiêu khúc đột nhiên đột nhiên cầm lấy cái phản ứng phía trước của tôi.

"Oa......" Tôi chật vật chịu không nổi. "Mới, mới không có !'

"Rõ ràng thích, còn không thừa nhận." Thanh âm của nó nghe thực vui ve. "Anh à, anh thực mạnh miệng." Cắn môi tôi hơi mạnh một chút. "Như vậy, ừm, vì trừng phạt anh nói dối, sẽ phải làm lại một lần, ừm, không, phải làm cho tới khi anh nói thật mới thôi........"

Cái gì ?!

Ngươi rõ ràng cố ý tìm cớ......

"Được không ?"

Tôi thiếu chút nữa phun ra một búng máu. Lúc này còn hỏi "Được không", tôi căn bản là vô sức chống cự, phải tách chân ra ngồi lên người nó, còn bị cường chế đè lại. Giả mù sa mưa hỏi cái gì "Được không", ngươi, ngươi......

Đúng là đồ ba xạo !

Chống lại ánh mắt xấu hổ xen lẫn phẫn nộ của tôi, Lạc Thiệu Cung mỉm cười : "Thật đáng yêu, không cần dùng ánh mắt chờ không kịp như vậy, em biết anh kỳ thật cũng muốn ....."

Oa, chết tiệt, ngươi không có năng lực hiểu biết à ?!

Thắt lưng lại bị nâng lên, huyệt khẩu nhắm ngay cái đáng sợ đó từng chút từng chút áp chế xuống, lúc này đã cư nhiên hoàn toàn nuốt sống.

"Thật lớn.... anh......." Thanh âm ngọt ngào lại nhu hòa.

Nhưng........

Từ đầu đến đuôi lại kịch liệt di động, hung ác đến mức tôi nhịn khôgn được nắm chặt bờ vai của nó bắt đầu nức nở.

Vô lại, ngươi, ngươi không thể chậm lại một chút sao ?

Nó động thân tiến vào làm thắt lưng từng đợt co rút kịch liệt, đành phải cắn bờ vai nó thở dốc. Ngồi trên người nó lại hoàn toàn bị động mặc nó tiết tấu cao thấp dao động, bên trong lại bị thứ cứng rắn nóng cháy không chút lưu tình kịch liệt va chạm làm cho người tôi không thở nổi muốn ngất đi, trừ bỏ việc mất mặt ôm lấy cổ nó nức nở, dường như không có cách nào khắc chết được cảm giác đáng sợ này.

"Anh, rất thích anh....."

Cái câu này, cho dù biết là đang dỗ người ta, nghe cũng làm cho tim ngừng đập.

Bên trong kịch liệt giao triền, tôi dường như bất ri bất giác mà bắt đầu đáp lại nó, lúc cuồng loạn tiếp cận cao trào, thậm chí còn khóc thút thít chủ động hôn bờ môi của nó.

Ai, kỳ thật, Lạc Thiệu Cung........ Tôi cũng không biết tôi bị sao hình như bắt đầu trở nên là lạ....... Tôi sinh bệnh sao ?

Kết quả............ Kẻ bị thương lúc thi đấu, vốn nên sức cùng lực kiệt rõ ràng là Lạc Thiệu Cung, cuối cùng dọa người té xỉu, bị ôm đến ngồi taxi về nhà, lại là tôi =.=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện