Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại
Chương 46: Trục xuất
Xuân tế đại hội phát sinh đại sự nghiêng trời lệch đất, qua ngày hôm đó, toàn bộ Olympia bị bao phủ trong một mảnh u ám.
Ba vị chủ thần chưa thành công mưu phản, Apollo cùng Poseidon bị nhốt trong địa lao không thấy mặt trời, Thiên Hậu Hera cột ngược trên ngọn cây cao nhất Olympia, mỗi ngày mỗi đêm đều khóc la bi thảm, chúng thần nghe thấy đều sởn cả gai óc.
Chư thần cấu kết với Apollo vì sợ Zeus trả thù, toàn bộ đều trốn trong nhà run rẫy, thần hồn tính trông gà hóa cuốc.
Nhưng điều mà các chư thần không hiểu chính là, chuyện rõ ràng đã nắm chắc trong tay, tại sao Hermes phải ra mặt ngăn cản, phải biết y chính là người yêu thân mật nhất của Apollo , một khi Apollo đã đi lên vương vị, y chính là người được lợi nhiều nhất, nhưng lại ngu xuẩn mà phản bội tình nhân, bỏ qua địa vị cao cao trước mắt.
Chậc chậc chậc… Không hổ là con chó trung thành của Zeus mà!
Hermes lúc này đang dẫn theo quân cận vệ của Zeus, kê khai tài sản của thái dương thần điện.
“Mọi người… Xin điều tra cẩn thận, đừng bỏ qua bất kì ngõ ngách nào, tất cả những vật chứng có liên quan đến tội mưu nghịch, toàn bộ nộp lên trên cho ta! Nhưng là, xin các ngươi… Đừng làm hư hao một vật nào ở nơi này.”
“Tuân lệnh!” Chúng quân sĩ tuân lệnh, giống như một cái lưới lớn tản ra, đi vào lúc tung các phòng ốc.
Nhìn một đám người xa lạ ra ra vào vào, trong lòng Hermes trăm vị hỗn độn, y phụng lệnh Zeus tiến đến đây tìm và tịch thu… nơi đã từng trở thành “nhà” của y.
Những căn phòng này bọn họ đều đã từng cùng nhau trải qua, cộng thêm những vật đã dùng qua này, đều không ngoại lệ bị dính vào dấu vết của người khác.
Bọn người hầu trốn trong góc phòng, hai tay ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, dùng ánh mắt khác thường trộm nhìn y, không ngờ vị thần thường ngày cùng bọn họ chung sống hòa hợp này, lại có thể sắt đá như thế!
Hermes yên lặng chịu những ánh mắt nghi hoặc, mơ màng, thậm chí cừu hận này, thần kinh toàn thân đều kéo căng thật chặt, để chống đỡ không cho mình ngã xuống.
Cuối cùng, bọn cận vệ tìm được một gian mật thất phía sau hoa viên, đi vào đã thấy căn phòng sâu thẳm rộng lớn.
Nguyên lai nơi này chính là văn phòng bí mật của Apollo, y ở đây lâu như vậy, cũng không biết nơi này còn giấu một chỗ như vậy.
Chi tiết kế hoạch, khế ước kết minh, danh sách tham dự… Chứng cớ chưa kịp tiêu hủy đều nhất nhất bị thu thập lại.
“Đều đưa tới quý phủ của ta, chờ ta tự mình sửa sang lại.”
“Tuân lệnh!”
Vì thế đội cận vệ mang theo các chứng cớ, tính cả đa phần người hầu hầu hạ thái dương thần, chậm rãi đem đi.
Cung điện to lớn như vậy, trong chốc lát đã trở nên im lặng, một đống hỗn độn đã được điều tra, trên mặt đất chỉ còn lại những thứ bị trở tung rối loạn.
Hermes yên lặng không nói gì, khom người nhặt lên từng vật một, sửa sang lại rồi trả chúng lại vị trí ban đầu.
Cung bạc tên vàng vứt trên mặt đất, nắm lấy chúng nó treo lại lên tường, đó là vũ khí chủ nhân chúng nó tự hào nhất… Nhẹ nhàng chà lau tro bụi dính trên mặt, hồi tưởng lại trận đấu trong đại hội thể dục thể thao năm đó, vì đánh đố một cái hôn, thân hình cao ngất của hắn giương cung bắn cao mũi tên vàng….
Ống sáo, đàn hạc vứt trong phòng nhạc khí, đặt bọn nó ngay ngắn lại, chúng nó là nhạc cụ mà chủ nhân yêu nhất, mùa đông năm nay bọn họ còn cùng nhau hợp tấu một khúc nhạc, chính là dùng tín vật lúc ban đầu của bọn họ ___ cây đàn Lia đổi lấy năm mươi con bò thần.
Thần mã trong chưồng, gần đây có vẻ thật im lặng, tựa như buồn bã vì sự ly khai của chủ nhân, Hermes đem thêm cỏ khô cho bọn chúng, quay đầu nhìn về phía xe ngựa mặt trời lánh lánh đằng kia, bọn họ đã dùng nó ngao du khắp chân trời, cũng chính trên thân nó làm chuyện người ta đỏ mặt tía tai…
Sửa sang lại thư phòng của hắn, đem một khối đá có khắc văn tự để lên trên giá, ngẫu nhiên phát hiện một khối đá có khắc dòng chữ: “Ta rốt cuộc cũng khôi phục một thân tự do, ta có thể hợp lí hợp tình mà theo đuổi y!”. Nguyên lại, hắn cũng đã từng vì mình mà kiên trì…
Rốt cục đi về phía phòng của bọn họ, ngơ ngác ngồi lên chiếc giường lớn bồi bọn họ trải qua vô số ngày tươi đẹp, nơi này có hương vị của hắn, cũng có hương vị của bản thân mình, từng có những thời khắc kích tình tốt đẹp…
Sửng sốt thật lâu mới đứng dậy, sau đó bắt đầu lấy đi quần áo của mình đặt trong này… Nhìn đến chiếc khăn chòng da hồ hắn đưa cho, Hermes do dự. Nắm lấy nó che lên mặt, hung hăng hấp thụ hơi ấm còn lưu lại trên nó, nhớ tới câu “Ngày lạnh, nhớ bảo trọng” kia, nước mắt cố nén đã lâu rốt cục cũng vỡ đê, giống một đứa nhỏ không kiêng nể gì khóc thảm…
Chúng ta từng có nhiều khoảng thời gian tốt đẹp như vậy, cũng yêu thương lẫn nhau trải qua sinh tử… rốt cuộc là ai, ai đã đem hình ảnh hạnh phúc này xé nát!
Apollo, ta hận ngươi!
Nếu không phải ngươi tùy hứng làm bậy khư khư cố chấp, chúng ta làm sao có thể đi đến tình trạng ngày hôm nay!
Mà trong lòng ngươi… Hẳn là cũng hận ta lắm phải không?
Ta đã tự tay đập nát giấc mộng của ngươi, thậm chí dâng hết nội tình của ngươi cho Zeus, ngay cả một chút cơ hội đông sơn tái khởi cũng không cho ngươi…
Thời điểm mà Zeus còn khỏe mạnh, ngươi vĩnh viễn không đảm đương được chức vua.
Mà chúng ta… Tựa hồ cũng không thể làm tình nhân nữa rồi.
Hermes suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn giữ lại chiếc khăn choàng da hồ kia, mang theo vật thuộc về mình ly khai.
Trước khi ra khỏi cửa, lại liếc nhìn cảnh vật quen thuộc chung quanh một lần, cuối cùng mới đóng cánh cửa nặng nề lại.
Tái kiến, tất cả mọi vật ở nơi này, chủ nhân của các ngươi, có thể sẽ rất nhanh mà quay trở về.
Người không thể trở về, chỉ có một mình ta mà thôi…..
………………………………
Sáng sớm hôm sau, Hermes đi tới lôi thần điện.
Đại điện huy hoàng trở nên rách nát không chịu nổi, trên đỉnh thiếu một góc, trên mặt đất hơn một lỗ thủng rất lớn—— nhưng Zeus, chủ nhân của chúng nó cũng không có tâm tình mà đi chữa lại, từ ngày đó về sau, hắn liền có thói quen ngồi trên ngai vàng này, nhìn điện phủ không một bóng người bên dưới, không biết đang tự hỏi cái gì.
Cũng chỉ có Hermes đến, mới có thể mang đến cho hắn một ít thần thái.
“Hài tử của ta, ngươi đã đến rồi.”
“Đúng vậy, phụ vương.” Hermes chua xót mỉm cười, “Ta đã hảo hảo mà sửa sang lại chứng cớ phạm tội của thái dương thần Apollo cùng hải vương Poseiđon, cùng với danh sách đồng đản cấu kết với bọn họ.”
Zeus tiếp nhận tấm da dê trong tay Hermes, mở ra nhìn qua loa vài lần, lập tức thở dài: “Hermes, ngươi thật không lưu lại một chút tình cảm nào a!”
“Công là công, tư là tư, bọn họ phạm sai cái gì, ta có nghĩa vụ nhất nhất hướng ngài trình minh.”
“Vất vả ngươi rồi, đứa nhỏ!” Zeus gật gật đầu, biết y có thể làm được điều này, nhất định đã trải qua một hồi giãy dụa.
“Như vậy Zeus, chúng ta có thể tới bàn một chút chuyện ‘tư’ hay không…” Hermes quỳ gối trước mặt Zeus, khẩn thiết nhìn hắn, “Ta muốn biết ngài muốn xử trí bọn họ như thế nào.”
“Ta muốn nghe ý kiến của ngươi.” Zeus ôn hòa trả lời hắn, “Hermes, chỉ cần là ngươi nói, ta đều chăm chú mà cân nhắc.”
“Các chư thần có liên quan trong danh sách, nếu thật sự phải nhất nhất trừng trị, phạm vi liên quan thật sự quá lớn, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng toàn bộ hoạt động bình thường của trời đất. Ý của ta là, bất luận bọn họ xuất phát từ tâm tính gì mà tham dự việc này, xin ngài võng khai một mặt không cần so đo. Cứ như vậy bọn họ sẽ cảm ơn sự khoan dung của thần vương, hơn nữa trong tay ngàu nắm giữ chứng cứ phạm tội của bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra trừng phạt bọn họ nữa, lượng bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.”
“Tính tình bọn họ như thế nào, ta có thể không hiểu hay sao, điểm ấy trong lòng ta đều biết, ngươi không cần lo lắng, tạm thời buông tha bọn họ là được.”
“Về phần Hera… Ngài vẫn là thả nàng xuống đi. Người sai khiến phía sau màn hạ độc là thủ hạ Athony của Apollo, Hera không hề biết chút gì. Xem tình nghĩ vợ chồng nhiều năm giữa ngài và nàng, xin ngài hãy khoan thứ cho nàng!”
“Hermes, ngươi không biết ta vì cái gì phải hung hăng phạt nàng à… Chính là vì nàng làm cho ta thương tâm a! Cho dù Apollo cùng Poseiđon phản bội ta, cũng không làm ta khó chịu như thế!”
“Chuyện này chứng tỏ ngài vẫn còn yêu nàng a! Tra tấn nàng không phải cũng là tra tấn chính ngài sao?” Hermes cầm tay Zeus, kiên nhẫn khuyên nhủ, “Ta rất hiểu tâm tình của ngài, nhưng ngược lại suy nghĩ, ngài không cũng có sai hay sao? Ngài có nhớ lại ban đầu lúc mới bắt đầu kết hôn, bên dòng suối thánh đã ưng thuận lời thề gì với Hera, làm cho nàng qua nhiều năm như vậy vẫn một mực chấp nhất hay không?”
Zeus trầm mặc một trận, tựa hồ đang cố gắng suy nghĩ cái gì, cuối cùng thì thào nói: “Khi đó nàng thực sự rất ôn nhu…”
“Nữ nhân đều phải dỗ dành, ngài không phải am hiểu sâu đạo lí này hay sao? Nếu ngài có thể dành thêm chút thời giờ ở trên người nàng, bi kịch này sẽ không phát sinh. Zeus, kỳ thật trong lòng ngài cũng hiểu được, trong trời đất này không một nữ nhân nào có thể thay thế vị trí của nàng.”
“A, không hổ là đứa con hiểu rõ ta nhất a!” Zeus cảm khái nói, “Đợi lát nữa mà ta sẽ đi thả nàng xuống, đưa nàng trở về cung thiên hậu.”
“Như vậy… Về hai gã thủ phạm, ngài có ý kiến gì không?”
“Nói thật, lúc ấy nếu không phải ngươi chống đỡ, ta có thể đánh một tia chớp vào tên súc sinh kia! Nhưng ta biết, làm như vậy sẽ làm tâm ngươi tổn thương… Ta đã quyết định, đem bọn họ cách chức làm thứ nhân, đuổi xuống nhân gian ăn đau khổ một chút!”
“Zeus, phụ vương của ta, ta có một thỉnh cầu… Ta đã vì ngài làm tất cả sự việc rồi, thỉnh cầu ngài một chuyện thôi, xin ngài nhất định phải đáp ứng ta!”
“Nói đi đứa nhỏ, vô luận là chuyện gì ta đều đáp ứng ngươi!”
Hermes nặng nề dập đầu xuống đất cầu xin: “Thỉnh ngài đáp ứng ta, cho ta thay thế thái dương thần Apollo đến nhân gian chịu phạt!”
“Không được!” Zeus kiên định cự tuyệt y.
“Nhưng ngài nói chuyện gì cũng đáp ứng ta kia mà…”
“Nhưng chuyện này không được! Hermes, ngươi là người duy nhất bên cạnh ta có thể tín nhiệm, ngươi tại sao lại nhẫn tâm bỏ rơi ta như vậy! Không cần nói nữa, việc này nói thế nào cũng không đáp ứng!”
“Zeus, Olympia thiếu ta cũng không có biến hóa gì lớn, bất luận kẻ nào cũng có thể làm thần sứ giả của ngài. Chỉ là nếu không có hắn, bầu trời tựu sẽ mất đi một mặt trời, hẳng lẽ ngài muốn loài người lại quay về cuộc sống mịt mù tối tăm hay sao?”
“Ta biết tâm tư của ngươi, ngươi nghĩ sẽ thay hắn gánh tội! Như vầy đi, ta không lưu đày hắn, hắn sẽ làm lao dịch ngay tại Olympia, như vậy ngươi cũng không cần phải đi rồi?”
Hermes vẫn lắc đầu: “Kỳ thật ta đã quyết tâm làm như vậy, cũng không phải toàn bộ là vì hắn, chính mình cũng có tư tâm. Gần đây đã xảy ra quá nhiều chuyện, ta cũng không biết nên đối mặt với các chư thần như thế nào, ta muốn tạm thời rời xa Olympia, xa cách tất cả mọi thứ ở nơi này, để ta có thể yên tĩnh suy nghĩ một chút, qua một thời gian ngắn ta sẽ trở lại thôi.”
Zeus biết, liên tiếp có chuyện xảy ra đã tra tấn làm y sức cùng lực kiệt, làm cho mình đau lòng nhất chính là, đôi mắt linh động kia đã dần dần mất đi hào quang sáng rọi, tươi cười cũng biến mất trên gương mặt…
Tình huống hiện tại của Olympia, chỉ làm cho Hermes thêm phần suy kiệt, hẳn là phải đem y đến một nơi thanh tĩnh, để y chậm rãi chữa trị đau xót trong lòng… Chờ mình sửa chữa thật tốt Olympia xong, lại đón y trở về.
Mặc dù mình thực luyến tiếc, nhưng mà, chỉ cần y có thể khoái hoạt là được…
“Được rồi!” Zeus rốt cục gật đầu, “Tuy rằng quyết định này có chút vớ vẩn, nhưng ai kêu ngươi là hài tử mà ta yêu nhất a!”
“Zeus!” Hermes kích động đứng lên ôm lấy hắn, lệ nóng doanh tròng (nước mặt vui mừng 热泪盈眶) đã tuôn rơi.
Zeus vỗ nhẹ lưng hắn: “Tới nơi đó phải bảo trọng tốt a! Mà lúc nào cũng phải nhớ tới ta đó!”
Hermes nín khóc mỉm cười: “Ta sẽ, ngươi yên tâm đi!”
“Ngươi có muốn đi gặp hắn không?”
“Không…” Hermes cúi đầu, “Ta không biết nên đối mặt hắn như thế nào.”
“Cũng tốt, để cái tiểu tử kia phải hối hận!”
“Zeus, nếu ngươi đi gặp hắn, thỉnh thay ta chuyển giao cái này cho hắn.” Hermes giao một tấm da dê cho Zeus, “Cám ơn nhiều.”
“Đã biết.”
“Ta đi thu dọn một chút, đi nhân gian mà nói …. ta cũng phải mang theo chút đồ ăn mới được.”
“Đi thôi.” Zeus thập phần không muốn, Hermes xoay người vừa đi được vài bước, lại gọi hắn lại, “Từ từ…”
“Zeus?”
Zeus mở hai tay gắt gao ôm lấy hắn: “Nếu đi đến nơi đó mà không quen, chỉ cần gọi tên ta, ta nhất định sẽ đón ngươi trở về, biết không?”
“Ân, tốt.”
Hermes bái biệt Zeus, để lại quyền trượng cùng khôi giáp, bước khỏi lôi thần điện, bắt đầu hành trình tu hành của hắn.
Apollo, cái này là bối thường duy nhất mà ta có thể dành ngươi .
Ba vị chủ thần chưa thành công mưu phản, Apollo cùng Poseidon bị nhốt trong địa lao không thấy mặt trời, Thiên Hậu Hera cột ngược trên ngọn cây cao nhất Olympia, mỗi ngày mỗi đêm đều khóc la bi thảm, chúng thần nghe thấy đều sởn cả gai óc.
Chư thần cấu kết với Apollo vì sợ Zeus trả thù, toàn bộ đều trốn trong nhà run rẫy, thần hồn tính trông gà hóa cuốc.
Nhưng điều mà các chư thần không hiểu chính là, chuyện rõ ràng đã nắm chắc trong tay, tại sao Hermes phải ra mặt ngăn cản, phải biết y chính là người yêu thân mật nhất của Apollo , một khi Apollo đã đi lên vương vị, y chính là người được lợi nhiều nhất, nhưng lại ngu xuẩn mà phản bội tình nhân, bỏ qua địa vị cao cao trước mắt.
Chậc chậc chậc… Không hổ là con chó trung thành của Zeus mà!
Hermes lúc này đang dẫn theo quân cận vệ của Zeus, kê khai tài sản của thái dương thần điện.
“Mọi người… Xin điều tra cẩn thận, đừng bỏ qua bất kì ngõ ngách nào, tất cả những vật chứng có liên quan đến tội mưu nghịch, toàn bộ nộp lên trên cho ta! Nhưng là, xin các ngươi… Đừng làm hư hao một vật nào ở nơi này.”
“Tuân lệnh!” Chúng quân sĩ tuân lệnh, giống như một cái lưới lớn tản ra, đi vào lúc tung các phòng ốc.
Nhìn một đám người xa lạ ra ra vào vào, trong lòng Hermes trăm vị hỗn độn, y phụng lệnh Zeus tiến đến đây tìm và tịch thu… nơi đã từng trở thành “nhà” của y.
Những căn phòng này bọn họ đều đã từng cùng nhau trải qua, cộng thêm những vật đã dùng qua này, đều không ngoại lệ bị dính vào dấu vết của người khác.
Bọn người hầu trốn trong góc phòng, hai tay ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, dùng ánh mắt khác thường trộm nhìn y, không ngờ vị thần thường ngày cùng bọn họ chung sống hòa hợp này, lại có thể sắt đá như thế!
Hermes yên lặng chịu những ánh mắt nghi hoặc, mơ màng, thậm chí cừu hận này, thần kinh toàn thân đều kéo căng thật chặt, để chống đỡ không cho mình ngã xuống.
Cuối cùng, bọn cận vệ tìm được một gian mật thất phía sau hoa viên, đi vào đã thấy căn phòng sâu thẳm rộng lớn.
Nguyên lai nơi này chính là văn phòng bí mật của Apollo, y ở đây lâu như vậy, cũng không biết nơi này còn giấu một chỗ như vậy.
Chi tiết kế hoạch, khế ước kết minh, danh sách tham dự… Chứng cớ chưa kịp tiêu hủy đều nhất nhất bị thu thập lại.
“Đều đưa tới quý phủ của ta, chờ ta tự mình sửa sang lại.”
“Tuân lệnh!”
Vì thế đội cận vệ mang theo các chứng cớ, tính cả đa phần người hầu hầu hạ thái dương thần, chậm rãi đem đi.
Cung điện to lớn như vậy, trong chốc lát đã trở nên im lặng, một đống hỗn độn đã được điều tra, trên mặt đất chỉ còn lại những thứ bị trở tung rối loạn.
Hermes yên lặng không nói gì, khom người nhặt lên từng vật một, sửa sang lại rồi trả chúng lại vị trí ban đầu.
Cung bạc tên vàng vứt trên mặt đất, nắm lấy chúng nó treo lại lên tường, đó là vũ khí chủ nhân chúng nó tự hào nhất… Nhẹ nhàng chà lau tro bụi dính trên mặt, hồi tưởng lại trận đấu trong đại hội thể dục thể thao năm đó, vì đánh đố một cái hôn, thân hình cao ngất của hắn giương cung bắn cao mũi tên vàng….
Ống sáo, đàn hạc vứt trong phòng nhạc khí, đặt bọn nó ngay ngắn lại, chúng nó là nhạc cụ mà chủ nhân yêu nhất, mùa đông năm nay bọn họ còn cùng nhau hợp tấu một khúc nhạc, chính là dùng tín vật lúc ban đầu của bọn họ ___ cây đàn Lia đổi lấy năm mươi con bò thần.
Thần mã trong chưồng, gần đây có vẻ thật im lặng, tựa như buồn bã vì sự ly khai của chủ nhân, Hermes đem thêm cỏ khô cho bọn chúng, quay đầu nhìn về phía xe ngựa mặt trời lánh lánh đằng kia, bọn họ đã dùng nó ngao du khắp chân trời, cũng chính trên thân nó làm chuyện người ta đỏ mặt tía tai…
Sửa sang lại thư phòng của hắn, đem một khối đá có khắc văn tự để lên trên giá, ngẫu nhiên phát hiện một khối đá có khắc dòng chữ: “Ta rốt cuộc cũng khôi phục một thân tự do, ta có thể hợp lí hợp tình mà theo đuổi y!”. Nguyên lại, hắn cũng đã từng vì mình mà kiên trì…
Rốt cục đi về phía phòng của bọn họ, ngơ ngác ngồi lên chiếc giường lớn bồi bọn họ trải qua vô số ngày tươi đẹp, nơi này có hương vị của hắn, cũng có hương vị của bản thân mình, từng có những thời khắc kích tình tốt đẹp…
Sửng sốt thật lâu mới đứng dậy, sau đó bắt đầu lấy đi quần áo của mình đặt trong này… Nhìn đến chiếc khăn chòng da hồ hắn đưa cho, Hermes do dự. Nắm lấy nó che lên mặt, hung hăng hấp thụ hơi ấm còn lưu lại trên nó, nhớ tới câu “Ngày lạnh, nhớ bảo trọng” kia, nước mắt cố nén đã lâu rốt cục cũng vỡ đê, giống một đứa nhỏ không kiêng nể gì khóc thảm…
Chúng ta từng có nhiều khoảng thời gian tốt đẹp như vậy, cũng yêu thương lẫn nhau trải qua sinh tử… rốt cuộc là ai, ai đã đem hình ảnh hạnh phúc này xé nát!
Apollo, ta hận ngươi!
Nếu không phải ngươi tùy hứng làm bậy khư khư cố chấp, chúng ta làm sao có thể đi đến tình trạng ngày hôm nay!
Mà trong lòng ngươi… Hẳn là cũng hận ta lắm phải không?
Ta đã tự tay đập nát giấc mộng của ngươi, thậm chí dâng hết nội tình của ngươi cho Zeus, ngay cả một chút cơ hội đông sơn tái khởi cũng không cho ngươi…
Thời điểm mà Zeus còn khỏe mạnh, ngươi vĩnh viễn không đảm đương được chức vua.
Mà chúng ta… Tựa hồ cũng không thể làm tình nhân nữa rồi.
Hermes suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn giữ lại chiếc khăn choàng da hồ kia, mang theo vật thuộc về mình ly khai.
Trước khi ra khỏi cửa, lại liếc nhìn cảnh vật quen thuộc chung quanh một lần, cuối cùng mới đóng cánh cửa nặng nề lại.
Tái kiến, tất cả mọi vật ở nơi này, chủ nhân của các ngươi, có thể sẽ rất nhanh mà quay trở về.
Người không thể trở về, chỉ có một mình ta mà thôi…..
………………………………
Sáng sớm hôm sau, Hermes đi tới lôi thần điện.
Đại điện huy hoàng trở nên rách nát không chịu nổi, trên đỉnh thiếu một góc, trên mặt đất hơn một lỗ thủng rất lớn—— nhưng Zeus, chủ nhân của chúng nó cũng không có tâm tình mà đi chữa lại, từ ngày đó về sau, hắn liền có thói quen ngồi trên ngai vàng này, nhìn điện phủ không một bóng người bên dưới, không biết đang tự hỏi cái gì.
Cũng chỉ có Hermes đến, mới có thể mang đến cho hắn một ít thần thái.
“Hài tử của ta, ngươi đã đến rồi.”
“Đúng vậy, phụ vương.” Hermes chua xót mỉm cười, “Ta đã hảo hảo mà sửa sang lại chứng cớ phạm tội của thái dương thần Apollo cùng hải vương Poseiđon, cùng với danh sách đồng đản cấu kết với bọn họ.”
Zeus tiếp nhận tấm da dê trong tay Hermes, mở ra nhìn qua loa vài lần, lập tức thở dài: “Hermes, ngươi thật không lưu lại một chút tình cảm nào a!”
“Công là công, tư là tư, bọn họ phạm sai cái gì, ta có nghĩa vụ nhất nhất hướng ngài trình minh.”
“Vất vả ngươi rồi, đứa nhỏ!” Zeus gật gật đầu, biết y có thể làm được điều này, nhất định đã trải qua một hồi giãy dụa.
“Như vậy Zeus, chúng ta có thể tới bàn một chút chuyện ‘tư’ hay không…” Hermes quỳ gối trước mặt Zeus, khẩn thiết nhìn hắn, “Ta muốn biết ngài muốn xử trí bọn họ như thế nào.”
“Ta muốn nghe ý kiến của ngươi.” Zeus ôn hòa trả lời hắn, “Hermes, chỉ cần là ngươi nói, ta đều chăm chú mà cân nhắc.”
“Các chư thần có liên quan trong danh sách, nếu thật sự phải nhất nhất trừng trị, phạm vi liên quan thật sự quá lớn, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng toàn bộ hoạt động bình thường của trời đất. Ý của ta là, bất luận bọn họ xuất phát từ tâm tính gì mà tham dự việc này, xin ngài võng khai một mặt không cần so đo. Cứ như vậy bọn họ sẽ cảm ơn sự khoan dung của thần vương, hơn nữa trong tay ngàu nắm giữ chứng cứ phạm tội của bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra trừng phạt bọn họ nữa, lượng bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.”
“Tính tình bọn họ như thế nào, ta có thể không hiểu hay sao, điểm ấy trong lòng ta đều biết, ngươi không cần lo lắng, tạm thời buông tha bọn họ là được.”
“Về phần Hera… Ngài vẫn là thả nàng xuống đi. Người sai khiến phía sau màn hạ độc là thủ hạ Athony của Apollo, Hera không hề biết chút gì. Xem tình nghĩ vợ chồng nhiều năm giữa ngài và nàng, xin ngài hãy khoan thứ cho nàng!”
“Hermes, ngươi không biết ta vì cái gì phải hung hăng phạt nàng à… Chính là vì nàng làm cho ta thương tâm a! Cho dù Apollo cùng Poseiđon phản bội ta, cũng không làm ta khó chịu như thế!”
“Chuyện này chứng tỏ ngài vẫn còn yêu nàng a! Tra tấn nàng không phải cũng là tra tấn chính ngài sao?” Hermes cầm tay Zeus, kiên nhẫn khuyên nhủ, “Ta rất hiểu tâm tình của ngài, nhưng ngược lại suy nghĩ, ngài không cũng có sai hay sao? Ngài có nhớ lại ban đầu lúc mới bắt đầu kết hôn, bên dòng suối thánh đã ưng thuận lời thề gì với Hera, làm cho nàng qua nhiều năm như vậy vẫn một mực chấp nhất hay không?”
Zeus trầm mặc một trận, tựa hồ đang cố gắng suy nghĩ cái gì, cuối cùng thì thào nói: “Khi đó nàng thực sự rất ôn nhu…”
“Nữ nhân đều phải dỗ dành, ngài không phải am hiểu sâu đạo lí này hay sao? Nếu ngài có thể dành thêm chút thời giờ ở trên người nàng, bi kịch này sẽ không phát sinh. Zeus, kỳ thật trong lòng ngài cũng hiểu được, trong trời đất này không một nữ nhân nào có thể thay thế vị trí của nàng.”
“A, không hổ là đứa con hiểu rõ ta nhất a!” Zeus cảm khái nói, “Đợi lát nữa mà ta sẽ đi thả nàng xuống, đưa nàng trở về cung thiên hậu.”
“Như vậy… Về hai gã thủ phạm, ngài có ý kiến gì không?”
“Nói thật, lúc ấy nếu không phải ngươi chống đỡ, ta có thể đánh một tia chớp vào tên súc sinh kia! Nhưng ta biết, làm như vậy sẽ làm tâm ngươi tổn thương… Ta đã quyết định, đem bọn họ cách chức làm thứ nhân, đuổi xuống nhân gian ăn đau khổ một chút!”
“Zeus, phụ vương của ta, ta có một thỉnh cầu… Ta đã vì ngài làm tất cả sự việc rồi, thỉnh cầu ngài một chuyện thôi, xin ngài nhất định phải đáp ứng ta!”
“Nói đi đứa nhỏ, vô luận là chuyện gì ta đều đáp ứng ngươi!”
Hermes nặng nề dập đầu xuống đất cầu xin: “Thỉnh ngài đáp ứng ta, cho ta thay thế thái dương thần Apollo đến nhân gian chịu phạt!”
“Không được!” Zeus kiên định cự tuyệt y.
“Nhưng ngài nói chuyện gì cũng đáp ứng ta kia mà…”
“Nhưng chuyện này không được! Hermes, ngươi là người duy nhất bên cạnh ta có thể tín nhiệm, ngươi tại sao lại nhẫn tâm bỏ rơi ta như vậy! Không cần nói nữa, việc này nói thế nào cũng không đáp ứng!”
“Zeus, Olympia thiếu ta cũng không có biến hóa gì lớn, bất luận kẻ nào cũng có thể làm thần sứ giả của ngài. Chỉ là nếu không có hắn, bầu trời tựu sẽ mất đi một mặt trời, hẳng lẽ ngài muốn loài người lại quay về cuộc sống mịt mù tối tăm hay sao?”
“Ta biết tâm tư của ngươi, ngươi nghĩ sẽ thay hắn gánh tội! Như vầy đi, ta không lưu đày hắn, hắn sẽ làm lao dịch ngay tại Olympia, như vậy ngươi cũng không cần phải đi rồi?”
Hermes vẫn lắc đầu: “Kỳ thật ta đã quyết tâm làm như vậy, cũng không phải toàn bộ là vì hắn, chính mình cũng có tư tâm. Gần đây đã xảy ra quá nhiều chuyện, ta cũng không biết nên đối mặt với các chư thần như thế nào, ta muốn tạm thời rời xa Olympia, xa cách tất cả mọi thứ ở nơi này, để ta có thể yên tĩnh suy nghĩ một chút, qua một thời gian ngắn ta sẽ trở lại thôi.”
Zeus biết, liên tiếp có chuyện xảy ra đã tra tấn làm y sức cùng lực kiệt, làm cho mình đau lòng nhất chính là, đôi mắt linh động kia đã dần dần mất đi hào quang sáng rọi, tươi cười cũng biến mất trên gương mặt…
Tình huống hiện tại của Olympia, chỉ làm cho Hermes thêm phần suy kiệt, hẳn là phải đem y đến một nơi thanh tĩnh, để y chậm rãi chữa trị đau xót trong lòng… Chờ mình sửa chữa thật tốt Olympia xong, lại đón y trở về.
Mặc dù mình thực luyến tiếc, nhưng mà, chỉ cần y có thể khoái hoạt là được…
“Được rồi!” Zeus rốt cục gật đầu, “Tuy rằng quyết định này có chút vớ vẩn, nhưng ai kêu ngươi là hài tử mà ta yêu nhất a!”
“Zeus!” Hermes kích động đứng lên ôm lấy hắn, lệ nóng doanh tròng (nước mặt vui mừng 热泪盈眶) đã tuôn rơi.
Zeus vỗ nhẹ lưng hắn: “Tới nơi đó phải bảo trọng tốt a! Mà lúc nào cũng phải nhớ tới ta đó!”
Hermes nín khóc mỉm cười: “Ta sẽ, ngươi yên tâm đi!”
“Ngươi có muốn đi gặp hắn không?”
“Không…” Hermes cúi đầu, “Ta không biết nên đối mặt hắn như thế nào.”
“Cũng tốt, để cái tiểu tử kia phải hối hận!”
“Zeus, nếu ngươi đi gặp hắn, thỉnh thay ta chuyển giao cái này cho hắn.” Hermes giao một tấm da dê cho Zeus, “Cám ơn nhiều.”
“Đã biết.”
“Ta đi thu dọn một chút, đi nhân gian mà nói …. ta cũng phải mang theo chút đồ ăn mới được.”
“Đi thôi.” Zeus thập phần không muốn, Hermes xoay người vừa đi được vài bước, lại gọi hắn lại, “Từ từ…”
“Zeus?”
Zeus mở hai tay gắt gao ôm lấy hắn: “Nếu đi đến nơi đó mà không quen, chỉ cần gọi tên ta, ta nhất định sẽ đón ngươi trở về, biết không?”
“Ân, tốt.”
Hermes bái biệt Zeus, để lại quyền trượng cùng khôi giáp, bước khỏi lôi thần điện, bắt đầu hành trình tu hành của hắn.
Apollo, cái này là bối thường duy nhất mà ta có thể dành ngươi .
Bình luận truyện