Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
Chương 48
Cô thư ký xinh đẹp luôn nở nụ cười và lịch sự gật đầu với vị khách tiếp theo:
- Chào mừng đến với Lakefront Hilton, thưa ngài.
Phillip Campbell bước thêm một bước về phía cô thư ký, đọc tên cô ta, Kaylin, Kaylin mềm mại có cặp mắt sáng. Hắn ta mỉm cười đáp lại, vẻ tán tỉnh, cho cô ta thấy một vẻ rụt rè.
- Lần đầu tiên đến với chúng tôi phải không, ông Campbell – Cô thư ký hỏi giọng cao cao, thỏ thẻ.
Hắn mỉm cười xác nhận.
Trong lúc cô thư ký làm đăng ký đặt chỗ cho hắn, hắn theo dõi từng cử động của cô ta, trầm ngâm vân vê những sợi râu quai nón cứng.
Hắn muốn cô ta để ý đến hắn, nhớ khuôn mặt hắn, và có thể cả những gì hắn nói nữa. Rồi một ngày nào đó, khi một đặc vụ FBI mẫn cán nào đó đến đây với một bức ảnh hay một bức vẽ tay, hắn muốn con chim sẻ nhỏ nhắn thỏ thẻ này nhớ lại thời điểm này một cách rõ ràng, trong cảm giác ớn lạnh, như hắn đã làm với người bán hàng ở tiệm Bridal.
- Ông đến để đăng ký tham quan bảo tàng, phải không ông Campbell? – Kaylin vừa hỏi vừa đánh máy.
- Để hưởng tuần trăng mật.
- Ai cũng nói vậy – Cô ta mỉm cười.
Hắn theo dõi những ngón tay sơn móng màu đỏ đào của cô thư ký nhấn trên các phím khi cô đánh máy.
- Tôi có một phòng sang trọng, nhìn ra phong cảnh rất đẹp dành cho ông.
Cô ta nói và đưa cho hắn chiếc chìa khóa và mỉm cười.
- Chúc đám cưới và những ngày nghỉ vui vẻ.
- Tôi sẽ rất vui vẻ – Campbell hài lòng trả lời.
Trước khi quay đi, hắn nhìn vào mắt cô ta và nói:
- Nói về đám cưới, tôi thích cái nhẫn của cô.
Đứng trong căn phòng ở tầng trên, hắn kéo rèm, đúng như cô thư ký đã hứa, trước mắt hắn hiện ra phong cảnh trải rộng của Cleverland, Ohio.
- Chào mừng đến với Lakefront Hilton, thưa ngài.
Phillip Campbell bước thêm một bước về phía cô thư ký, đọc tên cô ta, Kaylin, Kaylin mềm mại có cặp mắt sáng. Hắn ta mỉm cười đáp lại, vẻ tán tỉnh, cho cô ta thấy một vẻ rụt rè.
- Lần đầu tiên đến với chúng tôi phải không, ông Campbell – Cô thư ký hỏi giọng cao cao, thỏ thẻ.
Hắn mỉm cười xác nhận.
Trong lúc cô thư ký làm đăng ký đặt chỗ cho hắn, hắn theo dõi từng cử động của cô ta, trầm ngâm vân vê những sợi râu quai nón cứng.
Hắn muốn cô ta để ý đến hắn, nhớ khuôn mặt hắn, và có thể cả những gì hắn nói nữa. Rồi một ngày nào đó, khi một đặc vụ FBI mẫn cán nào đó đến đây với một bức ảnh hay một bức vẽ tay, hắn muốn con chim sẻ nhỏ nhắn thỏ thẻ này nhớ lại thời điểm này một cách rõ ràng, trong cảm giác ớn lạnh, như hắn đã làm với người bán hàng ở tiệm Bridal.
- Ông đến để đăng ký tham quan bảo tàng, phải không ông Campbell? – Kaylin vừa hỏi vừa đánh máy.
- Để hưởng tuần trăng mật.
- Ai cũng nói vậy – Cô ta mỉm cười.
Hắn theo dõi những ngón tay sơn móng màu đỏ đào của cô thư ký nhấn trên các phím khi cô đánh máy.
- Tôi có một phòng sang trọng, nhìn ra phong cảnh rất đẹp dành cho ông.
Cô ta nói và đưa cho hắn chiếc chìa khóa và mỉm cười.
- Chúc đám cưới và những ngày nghỉ vui vẻ.
- Tôi sẽ rất vui vẻ – Campbell hài lòng trả lời.
Trước khi quay đi, hắn nhìn vào mắt cô ta và nói:
- Nói về đám cưới, tôi thích cái nhẫn của cô.
Đứng trong căn phòng ở tầng trên, hắn kéo rèm, đúng như cô thư ký đã hứa, trước mắt hắn hiện ra phong cảnh trải rộng của Cleverland, Ohio.
Bình luận truyện