Khố Hạ Chi Thần

Chương 3



Diệp Phong cả đời này cũng không nghĩ sẽ có ngày bị một người đàn ông ôm vào phòng làm việc, hơn nữa cũng không phải là kiểu “ôm công chúa” người ta hay nói đến, mà là bị người dùng tư thế còn ái muội hơn ôm vào bàn làm việc.

Rời phòng làm việc mới được vài bước, bởi mông vẫn còn bị bàn tay to lớn nâng lên Diệp Phong dù cố nhịn cảm giác xấu hổ nhưng mặt cũng đã phiếm hồng, tai cũng đã sớm lặng lẽ đỏ bừng.

Hai tay anh vẫn còn ôm vòng qua cổ Võ Chí Dũng. Võ Chí Dũng vừa lúc thấy được bên tai đỏ rực của anh bèn cười khoái trá, bàn tay to lớn cố ý nhéo nhéo cái mông co giãn thật tốt, quả nhiên Diệp Phong như hắn sở liệu sợ đến mức hít vào thật sâu, cả người cứng đờ không dám động đậy.

Sao lại có thể khả ái như thế cơ chứ? Hại hắn muốn hung hăng bắt nạt anh, để anh lộ ra càng nhiều biểu tình, giống như buổi tối hôm đó không chịu nổi càng thêm kêu khóc trong khoái cảm.

Tức khắc, một ngọn lửa hướng thẳng xuống giữa háng, Võ Chí Dũng không định mới lần thứ hai gặp gỡ đã lại quan hệ với Diệp Phong. Vì vậy, hắn đè lại ngọn lửa kia, thả Diệp Phong xuống ghế trước bàn làm việc.

Diệp Phong nhanh chóng ngồi thật ngay ngắn, hai chân kẹp thật chặt tránh cho bộ vị xấu hổ của mình bại lộ trước mặt Võ Chí Dũng.

Đốt một điếu thuốc Diệp Phong vội vàng hít một hơi, khói xanh phiêu đãng khắp phòng làm việc khiến thị giác trở nên mông lung. Qua hồi lâu anh mới có thể khôi phục vẻ mặt bình thường đối mặt với Võ Chí Dũng.

-Sau khi qua lại với tôi cậu sẽ không thể kết hôn, cũng sẽ không có con cái, còn có thể bị người ta mắng là biến thái.

Cách nói hiển nhiên cố ý làm khó dễ Võ Chí Dũng, Võ Chí Dũng là một người bình thường, một ngày nào đó sẽ kết hôn, còn có thể có con, Diệp Phong mới nghĩ đến đây tim đã hơi nhói đau, anh định hút thuốc để ổn định cảm xúc thế nhưng không làm sao nâng nổi tay, tầm mắt lại dời đến khuôn mặt Võ Chí Dũng.

Võ Chí Dũng cho rằng Diệp Phong muốn đưa ra yêu cầu khó khăn để hắn biết khó mà lui, hỏi lại xác nhận:

-Anh xác định muốn nói những điều này?

-Đúng, cậu có thể làm được hai điều đó tôi sẽ qua lại với cậu.

Đầu ngón tay run run, điếu thuốc cũng run theo, trong miệng đắng chát, yêu cầu như vậy sẽ chẳng ai đáp ứng, theo thời gian cũng sẽ thay đổi thôi.

-Không thành vấn đề.

Không chút do dự, phản ứng của Võ Chí Dũng nằm ngoài dự liệu của Diệp Phong.

Diệp Phong không khỏi nhìn hắn, nỗ lực nhìn ra sự do dự từ ánh mắt cùng biểu cảm của hắn, ánh mắt Võ Chí Dũng bình lặng, dáng cười anh tuấn.

-Quản lý cũng phải đồng ý với tôi một việc.

-Việc gì?

-Nếu quản lý đồng ý qua lại với tôi thì từ giờ trở đi tôi sẽ gọi tên của quản lý.

-Được.

Diệp Phong vừa dứt lời Võ Chí Dũng liền tiến đến trước mặt anh, dùng giọng nói đầy nam tính gọi:

-Diệp Phong…

Chỉ là âm thanh thoáng qua mơ hồ nhưng lại rõ ràng đánh sâu vào tâm hồn anh khiến trái tim nhảy lên kịch liệt, đó là hưng phấn khác hẳn với khoái cảm xác thịt khiến anh không khỏi sinh ra vài tia ngọt ngào cùng chờ mong.

Diệp Phong hạ mắt, nhìn chằm chằm điếu thuốc đang tỏa khói xanh, ậm ừ ừ một tiếng.

Võ Chí Dũng cúi đầu thả một nụ hôn lên mặt anh, sau đó liên tục khẽ hôn.

-Quay mặt lại đây.

Diệp Phong kẹp chặt điếu thuốc, đầu thuốc bị ngón tay kẹp đến bẹp dí, anh chầm chậm quay sang, đôi môi nóng bỏng của Võ Chí Dũng lập tức bắt lấy đôi môi anh làm tù binh, hôn lên dịu dàng, ngậm lấy môi dưới của anh nhẹ nhàng mút vào, Diệp Phong không kìm được ưm một tiếng, mắt cũng nhắm lại.

Tiếng rên rỉ của anh vào tai Võ Chí Dũng giống như thuốc giục tình, châm lên dục hỏa hắn đang gắng kiềm chế, khiến hôn môi dần không thể thỏa mãn hắn, nhất là đôi môi hơi hé mở của Diệp Phong lúc này lại như mời gọi, hắn không chút khách khí luồn vào miệng anh, đầu lưỡi linh hoạt như dò xét lãnh địa thuộc về chính mình, tỉ mẩn liếm khắp khoang miệng ấm áp, sau đó thử đụng một chút vào vật sống mềm mại kia, thấy nó không phản kháng liền quấn lấy.

-A…

Diệp Phong chỉ cảm thấy toàn bộ khoang miệng không thể khép lại của mình đều bị xâm phạm, đầu lưỡi Võ Chí Dũng trực tiếp kích thích tới lưỡi anh, nước bọt như thủy triều tràn lan, cuồn cuộn chảy ra, chỉ chốc lát sau đã theo khóe miệng chảy xuống.

Một tay Võ Chí Dũng giữ lấy gáy, tay kia vuốt ve lưng anh lưu luyến sau eo, dục vọng muốn chạm vào anh hiện lên trong đầu Võ Chí Dũng, bàn tay kia trượt vào trong âu phục, tháo mấy chiếc cúc vướng víu luồn vào áo sơ mi bên trong tây trang.

Nhận ra ý đồ của Võ Chí Dũng, Diệp Phong khẽ mở mắt, khóe mắt ướt át hơi hồng mị hoặc dị thường.

-Thuốc… Bỏng…

Võ Chí Dũng quay đầu sang nhìn, điếu thuốc đã cháy đến đầu làm đau ngón tay Diệp Phong, Võ Chí Dũng vội vàng đoạt lấy đầu thuốc, thuận tay ấn vào gạt tàn.

-Ngốc! Sao không ném đi?

Cầm tay Diệp Phong, Võ Chí Dũng yêu thương hôn lên ngón tay anh, ngậm lấy nơi bị đau mút vào.

Diệp Phong ngước mắt nhìn hắn, khóe miệng cong lên thành nụ cười mờ nhạt, anh vốn đã tuấn tú dáng cười lại tràn ngập ma lực hấp dẫn ánh mắt Võ Chí Dũng.

Võ Chí Dũng cũng không chịu nổi nữa.

-Anh không nên lại mê hoặc tôi.

Nói đoạn hung hăng hôn Diệp Phong, Diệp Phong ngoan ngoãn tiếp thu hôn môi mãnh liệt của hắn, môi bị cắn hơi đau, cũng hơi khó thở nhưng anh chẳng thấy khổ sở chút nào, trái lại còn thật thoải mái.

Diệp Phong bị hôn ngả về phía sau lưng dính sát vào lưng ghế, đến khi anh nghĩ mình đã ngạt thở mà chết Võ Chí Dũng mới thả anh ra. Anh hổn hển hít vào, khuôn mặt đỏ ửng, lượng lớn nước bọt từ lâu đã ẩm cả cổ lẫn áo, chậm rãi chảy xuống từ khóe miệng phớt hồng trơn mịn.

Võ Chí Dũng cởi ra từng nút áo âu phục, lộ ra sơ mi trắng bên trong, khuôn ngực dưới áo vì thở gấp mà lên xuống, Võ Chí Dũng nhịn không được cách áo sơ mi ấn lên một đầu nhũ nhẹ nhàng vân vê, đầu nhũ nhỏ mẫn cảm chỉ chốc lát sau liền đứng thẳng, đến cả áo sơ mi cũng không che được hình dạng đã lồi lên.

-Ưm… A…

Diệp Phong vô ý vặn vẹo thân thể, muốn rời ra bàn tay to lớn đang làm loạn trước ngực.

Võ Chí Dũng lập tức liền nắm lấy đầu nhũ, ngón cái cùng ngón trỏ rất nhanh nhào nặn, lớp vải càng tăng thêm kích thích cho đầu nhũ khiến Diệp Phong run rẩy không ngừng, đôi môi hé mở khẽ ngâm, chỉ có nắm chặt ghế mới có thể ức chế một chút khoái cảm.

-Đừng… Nha!

Diệp Phong vừa lên tiếng đã biến thành rên rỉ phấn khích, đầu nhũ bên kia cũng bị Võ Chí Dũng nắm lấy.

-Đã thành lớn rồi.

Cảm giác đầu nhũ dưới đùa bỡn của chính mình trở thành lớn như vậy, hô hấp của Võ Chí Dũng dần trở nên nặng nề, đôi mắt tràn ngập *** nhìn chằm chằm hai điểm kia.

Ngón cái hơi ra sức miết lên đầu nhũ cưng cứng, đầu nhũ bị lọt trong quầng vú, ngón cái buông lỏng lại đứng thẳng lên mê hoặc Võ Chí Dũng, tiếng hít thở ngày càng nặng nề, rốt cục hắn cúi đầu miệng phủ lên đầu nhũ bên phải, đầu lưỡi nóng bỏng đảo quanh quầng vú, liếm ướt cả mảng vải áo, đầu nhũ dựng thẳng đội lớp vải ướt đẫm hiện lên trong mắt người đàn ông, màu sắc phấn hồng thấy được rõ ràng dụ dỗ hắn tới hái.

-A… Đừng mút –

Võ Chí Dũng không nghe theo, lưỡi trái lại đảo quanh đầu nhũ, sau đó ngậm hết vào trong miệng tùy ý liếm láp, đến tận khi đầu nhũ nho nhỏ bị mút đến vừa đỏ vừa sưng lại lớn thêm một vòng như một hạt hồng châu xinh đẹp.

-Đừng… Đừng…

Diệp Phong liên tục cự tuyệt đầu nhũ bị đùa bỡn như vậy, thân thể đã bị khơi mào *** lại không nghe theo ý chí của anh, hai tay ôm lấy đầu người đàn ông ưỡn ngực đem đầu nhũ chính mình đưa vào miệng hắn, mời hắn càng thêm chơi đùa đầu nhũ mình.

-A… Thật thoải mái!

Nghe thấy Diệp Phong kêu thoải mái, Võ Chí Dũng hôn lại hôn lên đầu nhũ đã thật đỏ, tay phải không quên kích thích đầu nhũ bên trái, đầu nhũ kia cứng đến phát đau khiến Diệp Phong vô cùng muốn được hắn liếm lại liếm, hút lại hút.

Dục vọng muốn bị liếm dằn vặt Diệp Phong, Võ Chí Dũng dường như phát hiện thấy mong muốn của anh, ngược lại càng chơi đùa đầu nhũ bên kia, Diệp Phong không muốn biểu hiện ra dáng vẻ nôn nóng của mình, thế nhưng khi Võ Chí Dũng ngậm lấy đầu nhũ bên kia, kích thích mạnh mẽ khiến anh khẽ rên rỉ một tiếng, khóe mắt ngấn ra nước mắt sảng khoái.

Thanh niên khí huyết phương cương đương nhiên chịu không nổi rên rỉ thôi tình kia, chơi đầu nhũ của anh đến sung huyết, còn lớn, lại đỏ hơn cả đầu nhũ bên phải.

-A… Đừng đùa…

Diệp Phong cảm giác như bị mút đến ra sữa, đầu nhũ căng đầy bị thay phiên liếm hút.

Võ Chí Dũng cởi áo sơ mi, để lộ ra hai đầu nhũ đỏ tươi căng đầy trên bờ ngực trắng nõn, nước bọt thật sự giống như sữa tươi, sắc tình dính đầy đầu và quầng vú.

-Diệp Phong, đầu nhũ của anh thật xinh đẹp.

Võ Chí Dũng tán thưởng, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm nước bọt dính trên đầu nhũ, Diệp Phong nức nở, hai tay vô ý thức mò xuống hạ thể, nắm lấy nơi phình lên dưới đũng quần.

Tính khí đã sớm cương phát đau, thực sự nếu không sờ một chút loại đau đớn này sẽ bức anh điên mất.

Diệp Phong sờ soạng một hồi, phát hiện chỉ qua lớp quần hoàn toàn gãi không được chỗ ngứa, liền giật dây lưng, cởi khóa kéo, quần lót màu trắng rõ ràng ướt đẫm một khoảng, hiện rõ hình dạng thằng nhỏ.

Diệp Phong thở hổn hển móc ra phân thân, đỉnh phân thân sưng lớn chảy ra *** dịch trong suốt, ướt toàn bộ đỉnh.

-A ha…

Diệp Phong híp mắt, thành thạo ma sát đỉnh.

-Ưm…

Diệp Phong hoàn toàn không biết dáng dấp mình lúc này *** đãng đến chừng nào, âu phục nhăn nhúm treo ở cánh tay, áo sơ mi trượt xuống vai gầy, hai đầu nhũ đỏ tươi mê người đứng thẳng trước ngực, bụng bằng phẳng bởi khoái cảm tê dại mà thít lại, quần tụt xuống dưới hông, quần lót màu trắng kéo xuống dưới âm nang.

Mà hai tay anh đang nắm lấy phân thân đỏ bừng ướt rượt của chính mình di động lên xuống, *** dịch không chỉ khiến cho anh ướt sũng mà còn dính ướt cả bụi cỏ màu đen, cùng với hai viên bi.

-Diệp Phong, tôi giúp anh.

Tiếng nói trầm thấp vì *** mà khàn khàn vang bên tai Diệp Phong, Diệp Phong mở đôi mắt ướt át, khàn khàn nói:

Sờ sờ tôi…

Võ Chí Dũng thương tiếc hôn lên khóe mắt ướt át, Diệp Phong không khỏi nhắm mắt lại, cầm tay hắn đưa đến giữa hai chân mình, bàn tay ấm áp bao lấy thằng bé của Diệp Phong.

Lần đầu tiên sờ phân thân người đồng giới, Võ Chí Dũng không thuần thục lắm ma sát thằng bé của Diệp Phong.

Người mình thích đang sờ, giải phóng dục vọng cho anh, Diệp Phong kích động không kiềm chế nổi, nỗi khát vọng được người yêu thương yêu lan tràn từ sâu trong cơ thể. Anh không biết Võ Chí Dũng có thể sờ nơi dơ bẩn của mình hay không, cũng không dám đòi hỏi Võ Chí Dũng phải tiếp thu quá nhiều một lúc, thế nhưng nơi kia muốn… vô cùng muốn được thương yêu…

Bọn họ đã làm một lần, Võ Chí Dũng cũng nói thích anh, có lẽ sẽ tình nguyện sờ chỗ kia của anh.

Ôm trong lòng nỗi sợ hãi nho nhỏ, Diệp Phong nắm tay Võ Chí Dũng đưa tới phía sau, cố lấy dũng khí nói:

-Ở đây… Sờ ở đây…

-Là ở đây sao?

Ngón tay chạm đến nơi đầy nếp nhăn, bởi ngón tay sờ đến mà hơi rụt vào trong một chút khiến Võ Chí Dũng nuốt nước miếng.

Tối hôm đó, Diệp Phong đã dùng nơi này để tiếp nhận hắn, Võ Chí Dũng thật khó tưởng tượng cái nơi nhỏ nhắn xinh xắn này lại có thể tiếp nhận côn thịt lớn như rồng của hắn.

-Đúng.

Diệp Phong lặng lẽ đưa mắt nhìn, thấy Võ Chí Dũng không có biểu cảm gì tâm trạng căng thẳng mới nới lỏng.

-Giúp tôi mở rộng một chút.

Võ Chí Dũng dựa vào kí ức đêm đó, đưa ngón tay đến trước môi Diệp Phong, Diệp Phong vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm ướt ngón tay, biểu cảm hưởng thụ của anh khiến người ta không thể không kích động.

Ngón tay bỗng chốc xâm nhập khoang miệng, qua lại cắm rút, nước bọt theo đầu ngón tay chảy xuống ướt cả bàn tay Võ Chí Dũng, chờ tất cả ngón tay đều đã được làm ướt, Võ Chí Dũng mới rút ngón tay, thuận tay kéo một chân Diệp Phong ra khỏi quần, đem hai đùi anh gác lên trên tay vịn.

Diệp Phong không cần nhìn cũng biết tư thế của mình xấu hổ đến thế nào, hạ thể trần truồng đối diện với đôi mắt Võ Chí Dũng, khi ngón tay Võ Chí Dũng đặt lên miệng lỗ anh càng không dám nhìn người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông này là người anh gần như đã trao cả linh hồn, anh không biết sau này mình có hối hận không, thế nhưng hiện tại, anh không hối hận:

-Vào đi.

Nhịn xuống cảm giác xấu hổ, Diệp Phong nhỏ giọng ra lệnh.

Võ Chí Dũng nhìn mặt anh không rời, ngón tay đâm vào cửa mình một chút, nơi kia thực sự nhỏ, hắn đi vào mỗi tấc đều lo lắng nếu là côn thịt của mình đi vào liệu có thể sẽ xé rách cái lỗ nhỏ hẹp này không.

Bên trong ấm áp cũng rất mềm mại, nội bích mềm yếu động đậy bao lấy ngón tay hắn, có thể tưởng tượng được đi vào bên trong tuyệt đối thoải mái đến chết người, trước mắt Võ Chí Dũng hiện lên hình ảnh đêm đó tiến vào trong, côn thịt kêu gào nhanh một chút được xông vào cái động chật hẹp này, hung hăng dày vò người này, thế nhưng hắn không thể kích động như thế, đành chịu đựng chỉ chà xát nội bích.

-Ưm…

Cảm giác nơi riêng tư bí ẩn nhất bị mở rộng khiến Diệp Phong rất xấu hổ, hiện tại cả hai đều tỉnh táo, anh không tìm được cớ gì để không phải xấu hổ, chỉ có thể cắn môi dưới.

-Khó chịu sao?

Nhận thấy thái độ khác thường của Diệp Phong, Võ Chí Dũng lo lắng hỏi, động tác càng dịu dàng.

Diệp Phong lắc đầu, lòng Võ Chí Dũng càng mềm xuống, nhẹ nhàng hôn lên môi anh mở ra hàm răng trên đang cắn môi của anh, dẫn dắt đầu lưỡi mềm mại kia quấn quýt.

Lực chú ý của Diệp Phong bị nụ hôn này hấp dẫn, Võ Chí Dũng nhân cơ hội tăng thêm một ngón tay, hai ngón tay ấn giữ vỗ về chơi đùa nội bích khiến bên trong ngày càng nới lỏng, ngón tay tiến vào càng sâu.

Đột nhiên, tràng đạo co lại, Diệp Phong a một tiếng.

-Ở đây sao?

Võ Chí Dũng ấn nhiều lần lên nơi vừa sờ đến, Diệp Phong như bị co giật nắm chặt tay áo hắn ngăn cản hắn tiếp tục sờ nơi đó.

-Không nên… A a…

Nhưng anh vốn không cách nào ngăn cản Võ Chí Dũng sức lực lớn hơn mình, đầu ngón tay hắn ấn một cái vào nơi kia, khoái cảm cường liệt lại khiến cái mông chặt lại cắn lấy ngón tay trong cơ thể.

Biết được đây là điểm mẫn cảm của anh, Võ Chí Dũng lúc thì khẽ vân vê, lúc lại ấn xuống, lúc thì chọc vào điểm mẫn cảm, cảm thụ sự thay đổi của Diệp Phong mỗi lần bị kích thích.

-Không… Không… Ưm a…

Diệp Phong ngẩng đầu lên, thoáng thất thần mở miệng, mông vô thức hướng về phía trước như mời gọi người đàn ông đến yêu thương, hút ngón tay vào tận sâu bên trong.

-Thoải mái không?

Võ Chí Dũng nhẹ giọng hỏi, chậm rãi rút ngón tay, sau đó lại mạnh mẽ cắm vào cửa mình.

Tiếng rên rỉ đáp lại của Diệp Phong kích thích thần kinh người đàn ông, ngón tay trong cơ thể lập tức tăng thành ba ngón, lỗ nhỏ đã hơi mở rộng dễ dàng dung nạp cả ba, tùy ý những ngón tay kia mãnh liệt cắm rút trong mình, mỗi một lần đều chuẩn xác công kích điểm mẫn cảm yếu đuối.

Võ Chí Dũng nhìn lỗ nhỏ bị ngón tay đưa đẩy, lỗ nhỏ hồng nhạt qua nhiều lần cắm rút đã chuyển sang màu đậm *** mỹ, *** mỹ nhất chính là mị thịt sắc đỏ theo ngón tay đi ra, có lẽ bởi ngón tay thấm đầy nước miếng nên mị thịt cũng nhiễm vài sợi nước.

Nếu như lỗ nhỏ chảy ra dịch thể của hắn, mị thịt cũng dính dịch thể của mình sẽ là hình ảnh như thế nào đây?

Chỉ là tưởng tượng thôi hai mắt Võ Chí Dũng đã sung huyết, lập tức cởi dây lưng, kéo khóa quần, móc ra côn thịt đã tím đỏ.

-Diệp Phong, anh không nhịn được nữa!

Khoảnh khắc rút ngón tay, côn thịt thô to cũng hung hăng xỏ xuyên qua lỗ nhỏ, đâm một cái đến tận cùng.

-A –

Khoái cảm khi đầu nấm to lớn đâm thẳng tới tràng đạo len lỏi vào cột sống, đau đớn khi tiến nhập có chút ép buộc kích thích tứ chi bách hài, trong đầu Diệp Phong trống rỗng, khoái cảm tràn ngập cảm quan toàn thân.

Thật thoải mái… thật thoải mái…

Thoải mái tới cực điểm, Diệp Phong không ngừng co quắp, từng luồng dịch thể bắn ra làm bẩn cả âu phục của Võ Chí Dũng, còn rơi xuống bụng và ngực anh, từng điểm đùng đục màu trắng nổi lên trên da thịt, khiến thân thể gầy gò trắng nõn càng tỏa ra dáng vẻ quyến rũ mê hoặc đàn ông.

-Diệp Phong… Diệp Phong… Em thật tuyệt!

Võ Chí Dũng rút ra toàn bộ côn thịt, côn thịt thô to lại lần nữa đâm thẳng toàn bộ vào lỗ nhỏ, kéo căng miệng lỗ đang cắn chặt, tràng đạo hút lấy côn thịt không để ra một khe hở.

Diệp Phong còn đang chìm đắm trong dư vị cao trào suy yếu kêu ô ô, anh có thể cảm giác được đầu đỉnh đáng sợ xâm nhập đến tận nơi hẹp nhất, khai thác lãnh địa của chính mình. Thật sâu thật sâu!

Cảm giác sâu như vậy hoàn toàn chiếm hữu anh, không phải bởi anh là đồng tính luyến mà ghê tởm, ngại bẩn, thương yêu mở rộng lỗ nhỏ cho anh.

-Võ Chí Dũng… Bên trong… Lại cắm sâu thêm một chút…

Đau xót ẩn sâu trong lòng đột phá thần kinh yếu đuối làm giọng nói mang theo nức nở, Diệp Phong cực lực mở đùi, nâng eo thật cao để mông mình dán chặt lấy háng Võ Chí Dũng, khiến cho côn thịt đi vào càng sâu.

Đầu ngón tay thương yêu lau đi giọt nước sắp chảy xuống bên khóe mắt, Võ Chí Dũng sửa lại cách xưng hô:

-Gọi a Dũng.

-A Dũng… A Dũng…

Diệp Phong chủ động gác hai đùi lên cánh tay hắn.

-A Dũng, lại sâu một chút!

Côn thịt quả nhiên chen vào càng sâu, Diệp Phong ngẩng mạnh đầu, bóp chặt cánh tay Võ Chí Dũng.

-Muốn sâu nữa…

Võ Chí Dũng dịu dàng hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của anh, cơ thể cao lớn vây lấy thủ trưởng thon dài ở ghế làm việc nho nhỏ, đôi chân gác trên tay hắn động cũng không thể động, toàn bộ sức lực dưới háng đều dùng để đánh vào cái mông rất tròn.

Cái mông trắng nõn đã hoàn toàn tụt ra khỏi ghế, phân thân vẫn còn dính dịch thể màu trắng chảy ra chất lỏng trong suốt, hai viên bi theo thân thể lắc lư, một côn thịt dữ tợn đầy gân xanh mạnh mẽ thúc vào lỗ nhỏ đã mở ra hoàn toàn phía dưới, đầu đỉnh mỗi lần đều đâm tới điểm mẫn cảm khiến Diệp Phong thút thít rên rỉ khó chịu xoay eo.

Thủ trưởng trước mắt không còn bình tĩnh chín chắn, tao nhã, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng đỏ lên đầy ***, đôi mắt đen láy si mê nửa khép, đôi môi trơn bóng phát ra rên rỉ động nhân, còn có bờ ngực trắng nõn, hai đầu nhũ nhỏ xinh đẹp hiện lên trong mắt hắn thật khả ái.

Võ Chí Dũng ngậm lấy một đầu nhũ, Diệp Phong ôm cổ hắn dâng lên đầu nhũ sưng đỏ không chịu nổi.

Võ Chí Dũng theo đầu nhũ liếm lên trên, liếm đến vai Diệp Phong, cắn ra từng dấu răng, lưu lại từng dấu từng dấu hôn, hắn thích da thịt trắng nõn của Diệp Phong lưu lại vết tích của mình, đôi môi liên tục vuốt ve bờ vai, hồi lâu mới sượt qua da thịt mẫn cảm trên cổ đi tới bên tai Diệp Phong ngậm lấy vành tai xinh xắn, khơi càng nhiều dục vọng nơi Diệp Phong.

Hắn càng dịu dàng, hông lại càng hung ác, côn thịt như chày sắt thao Diệp Phong lạc trong dục vọng, côn thịt thô cứng càng thêm khuấy đảo mị thịt nóng bỏng, Diệp Phong không chịu nổi ôm lấy lưng hắn, ngón tay trắng bệch nắm chặt âu phục.

-Không được… Em không được…

Diệp Phong vô thức cầu xin, lại không biết vẻ yếu đuối lúc này càng dụ dỗ bản tính hung ác của đàn ông, đưa đẩy thật nhanh, côn thịt liên tục đâm chọc điểm mẫn cảm.

-A – Không nên –

Diệp Phong thét chói tai, lỗ nhỏ không biết thỏa mãn mấp máy hưởng thụ mĩ vị, đè ép lỗ nhỏ trên đầu đỉnh, khát khao đầu đỉnh chảy ra dịch thể làm dịu “cái miệng nhỏ” tham lam này.

-Diệp Phong, em lại mút tôi này!

Võ Chí Dũng bị hút đến suýt bắn tinh, hắn liền dừng lại một lúc kéo dài thời gian bắn tinh.

Diệp Phong cảm giác côn thịt lại trở nên càng lớn càng cứng, thân thể theo bản năng hưng phấn.

-Động… Động chút đi…

Võ Chí Dũng hơi rút côn thịt rồi lại chọc tới.

-Em lại bắt đầu mút tôi rồi, thả lỏng bên trong một chút.

-Ưm…

Diệp Phong ra sức thả lỏng tràng đạo, Võ Chí Dũng nhân đó mà mạnh mẽ ra vào, cắm đến cái mông co chặt một hồi, còn chặt hơn cả vừa rồi.

Võ Chí Dũng lay động eo rất nhanh, tiếng da thịt va chạm vang vọng mỗi ngõ ngách trong phòng làm việc, nơi kết hợp của hai người phát ra tiếng nước dinh dính.

Đột nhiên, Võ Chí Dũng rút côn thịt, mắt mở to nhìn lỗ nhỏ đang chảy ra chút dịch thể *** mỹ, cái tím đỏ như mào gà dường như muốn chọc thủng Diệp Phong, hùng hổ xông thẳng vào lỗ nhỏ, khoái cảm mạnh mẽ chấn động Diệp Phong, ngón chân thoải mái co lại, không tự chủ được sờ tới nơi kết hợp.

-A Dũng… Bên trong thật thoải mái…

Khoái cảm khi được người này thương yêu gần như hòa tan Diệp Phong, khiến anh tham luyến chuyển động của hắn, muốn hắn lưu lại không rời. Tuy là đồng tính luyến, nhưng anh cũng mong muốn có người yêu mình, người đàn ông hiện giờ đang trong cơ thể anh ra sức lay động này đây liệu có thể lưu lại bên anh không?

Diệp Phong không biết đáp án, anh chỉ có thể xác nhận điều duy nhất, Võ Chí Dũng hiện tại yêu anh.

Dương vật sưng tấy chảy ra *** dịch ướt đẫm đùi trong Diệp Phong khiến Võ Chí Dũng càng rút càng trơn thuận, côn thịt sâu trong nội bích không hề muốn rút ra, tận tình hưởng thụ lỗ nhỏ chặt chẽ ướt mềm, cả khoái cảm khi được mị thịt mút vào.

Đã nhẫn nại đến cực hạn, Võ Chí Dũng gom lại tất cả sức lực cuối cùng liên tục xâm phạm lỗ nhỏ, từng đợt khoái cảm cuốn đi lý trí Diệp Phong, thân thể mẫn cảm chỉ run rẩy vì Võ Chí Dũng, từng giọt mồ hôi trượt xuống khuôn mặt đẹp đẽ, đầu ngửa ra sau lộ ra cần cổ duyên dáng, hầu kết yếu đuối chuyển động theo rên rỉ phóng đãng của anh, từng giọt nước từ khóe mắt trượt xuống thái dương.

Muốn bắn tinh vào bên trong cơ thể anh ấy, muốn nhìn thấy anh ấy bị mình thao đến bắn tinh, khiến cho anh ấy từ trong ra ngoài đều hoàn toàn thuộc về mình. Võ Chí Dũng điên rồ nghĩ, lung tung hôn lên mặt cùng cổ Diệp Phong, kích động nói:

-Diệp Phong… Diệp Phong, tôi muốn bắn tinh bên trong em, nơi đó của em bị tôi thao đỏ bừng, nếu chảy ra dịch thể của tôi chắc chắn sẽ rất đẹp.

Người anh thích muốn bắn tinh bên trong cơ thể mình, chuyện rõ ràng xấu hổ như vậy thân thể anh lại không biết thẹn hưng phấn vô cùng, đến lỗ nhỏ cũng bắt đầu co rút lại như khẩn cấp muốn nếm dịch thể của Võ Chí Dũng.

Diệp Phong tỉnh táo ra một chút, tay phải bối rối che mặt.

-Đừng nói nữa.

Dáng vẻ xấu hổ của Diệp Phong kích thích thần kinh, Võ Chí Dũng mạnh mẽ giật tay Diệp Phong, vừa hung ác va chạm, vừa hạ lưu nói.

-Tôi muốn bắn tinh bên trong em, tôi muốn thấy dáng vẻ “cái miệng nhỏ” phía dưới của em ăn dịch thể của tôi, thao em đến bắn tinh!

-Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!

Điểm mẫn cảm bị đầu đỉnh liên tục đâm chọc, tràng đạo lại bị cây gậy tráng kiện cắm rút ma sát qua lại, cảm giác xấu hổ duy nhất còn sót lại của Diệp Phong bị khoái cảm phá nát, cảm quan toàn thân đều biến thành khoái cảm hóa thành nô lệ của dục vọng, chảy ra nước mắt *** dục, nuốt lấy côn thịt sắp bắn tinh.

-A a a… Em sắp –

-Tôi cũng sắp!

Côn thịt gần như muốn bùng nổ cắm sâu trong tràng đạo sau đó không đi ra nữa, không chút lưu tình khuấy đảo nội bích, ra sức ma sát điểm mẫn cảm, Diệp Phong khóc thét chói tai, phân thân hơi rung lên phun ra từng dòng dịch thể trắng sữa.

Võ Chí Dũng bị nội bích cắn chặt áp bách đến bắn tinh, từng đợt lớn dịch thể như nham thạch nóng chảy khi núi lửa phun trào, nóng hổi bắn lên nội bích mẫn cảm khiến Diệp Phong đang trong cao trào thừa nhận kích thích to lớn lệ rơi không ngừng.

Âu phục cùng áo sơ mi tuột hoàn toàn khỏi tay, chỉ còn một chân vẫn còn mặc quần tây, quần lót màu trắng kéo xuống dưới đùi dính đầy chất lỏng dơ bẩn, thủ trưởng mềm nhũn nằm trong ghế dựa, đùi không còn chút sức lực run run mở rộng, phân thân mệt mỏi rã rời chảy ra một chút dịch thể, lỗ nhỏ sưng đỏ hơi co lại chảy xuôi dịch thể của nhân viên, chậm rãi nhỏ xuống sàn nhà.

Nhìn Diệp Phong chả buồn động đậy, ngực Võ Chí Dũng tràn ngập thương yêu nồng nàn, không kìm được ôm lấy anh để anh nằm trong lòng mình, hôn lên khuôn mặt ướt mồ hôi của anh:

-Diệp Phong, tôi sẽ hết lòng yêu em.

-Ừm…

Diệp Phong hơi gật đầu, anh thích ở trong lòng Võ Chí Dũng, vừa ấm lại vừa rộng, không khỏi cọ cọ trong ngực Võ Chí Dũng một chút, khóe môi nhếch lên nụ cười ngọt ngào thỏa mãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện