Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con
Chương 34
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây là cảnh diễn cuối cùng của Tống Thanh Hàn, cũng là cảnh cuối cùng ở phim trường của đoàn phim. Chờ hết hôm nay, đoàn phim sẽ liên tục chiến đấu ở các chiến trường để diễn ngoại cảnh.
Kỳ thật nói tiếp, 《 Người thứ bảy 》 thuộc loại phim trinh thám, nhiều ngoại cảnh hơn. Chẳng qua những cảnh ngoại cảnh đó phần lớn của Tạ Diệc An và Trần Gia Minh, Tống Thanh Hàn chỉ là ngẫu nhiên có mấy màn thôi.
Hàn Nghị khen Trần Gia Minh cùng Tạ Diệc An vài câu, sau đó lại ngoắc tay gọi Tống Thanh Hàn đến: "Hôm nay biểu hiện không tồi."
Hàn Nghị vỗ vỗ bả vai Tống Thanh Hàn: "Ngày mai đi quay ngoại cảnh, cảnh diễn của cậu không nhiều lắm, phỏng chừng vài ngày có thể quay xong. Chờ sát thanh là có thể cần bổ sung vài cảnh, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cậu, phải nghe đấy."
Tống Thanh Hàn ngại ngùng cười cười: "Đạo diễn Hàn nói đùa."
Hàn Nghị ha ha cười, phất tay cho cậu về.
"Ngày mai nhớ tới đây tập hợp!" Hàn Nghị nói một tiếng với đám người xem náo nhiệt, ý cười trên mặt chưa dứt.
Tống Thanh Hàn một đường từ phim trường trở về phòng trang điểm, cởi diễn phục trả lại cho đoàn phim, thay quần áo của mình, sau đó mặc cho Lâm Vân tẩy trang cho mình.
"À, "Lâm Vân thu dọn đồ trang điểm, sau đó lấy hộp cơm của Tống Thanh Hàn từ túi của mình, "Hộp cơm này."
Tống Thanh Hàn lễ phép nói một tiếng cảm ơn, nhận hộp cơm.
Thời gian qua lâu như vậy, hộp cơm hơi ấm đã lạnh ngắt. Tống Thanh Hàn tạm biệt Lâm Vân, cầm hộp cơm về khách sạn.
Khách sạn im ắng, đám Tạ Diệc An tựa hồ vẫn chưa về.
Tống Thanh Hàn tìm tìm, mượn ông chủ phòng bếp hâm nóng đồ ăn Sở Minh đưa tới.
Đồ ăn được hâm nóng lại nóng lên, Tống Thanh Hàn lại ấn lại vào hộp cơm, sau khi cảm ơn ông chủ lại cẩn thận ôm về phòng.
Mặt khác không đề cập tới, Sở Minh ở phương diện ăn uống, quả thật là rất hiểu biết Tống Thanh Hàn. Mặc kệ là đồ ăn lần trước hay là đồ ăn lần này đều rất hợp khẩu vị của Tống Thanh Hàn.
Tống Thanh Hàn cúi đầu chậm rãi ăn xong, sau đó rửa hộp cơm, xếp lại cùng hộp cơm lần trước.
Tống Thanh Hàn vào phòng tắm tắm rửa một cái, nghỉ ngơi cả đêm, sáng hôm sau chạy tới phim trường.
Nội cảnh đã quay xong rồi, kế tiếp quay ngoại cảnh cũng rất thuận lợi.
Ngoại cảnh của Tống Thanh Hàn cũng không nhiều, Hàn Nghị cũng không muốn khiến người khác chỉ vì mấy cảnh mà chờ ở đoàn phim, tập trung hết mấy cảnh của Tống Thanh Hàn lại quay một lần. (Truyện chỉ được đăng tải trên Truyện Bất Hủ yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Đánh nhau, đối thoại...... Cho dù Hàn Nghị cố ý đẩy hết mấy cảnh của Tống Thanh Hàn lên, nhưng mấy cảnh kia của Tống Thanh Hàn vẫn tốn thời gian hơn nửa tháng.
Khi quay ngoại cảnh cuối cùng, sắc trời bên ngoài rất đẹp.
Trong thời tiết dễ chịu, camera làm hết phận sự vận chuyển. Bãi sông cách đó không xa, một thi thể được tổ ekip chuẩn bị trước từ từ lộ ra khỏi bờ đá, từ xa nhìn lại, giống như thật sự có mùi nồng đậm xông vào mũi.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[ĐANG EDIT] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu Khúc
286K35.9K
Tên convert: Hắn rất dã - Hắn nhất dã *Editor đã sửa tên truyện Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Nguồn: Wikidich, Tàng Thư Viện, Tấn Giang, Internet Convert: Leo Sing Tình trạng...
(Edit - Hoàn) Ly hôn rồi, Cảm ơn!
185K11K
Văn án: Đàm Hinh xuyên vào quyển tiểu thuyết tình cảm, cô đóng vai là thanh mai trúc mã kiêm vợ trước của nam chính, được mặc định chỉ là nữ phụ. Trở về năm 17 tuổi, cô...
[Hoàn] BHTT [Edit] Dư Sinh Vi Kỳ - Mẫn Nhiên
33.8K3.3K
Năm 8 tuổi, Lâm Tiễn gặp Tiêu Uyển Thanh, bị sắc đẹp mê hoặc, một câu nói như trẻ con bị trêu ghẹo suốt nhiều năm - Dì ơi! dì thật đẹp, con muốn gả cho dì. Sau đó, Lâm...
[EDIT-HOÀN] Sau khi xuyên thành beta giả thì...
189K11.2K
Hán Việt: Xuyên thành ngụy beta giảo liễu Tác giả: Lô Vĩ Mộc Số chương: 75 (71 chương chính văn+ 4 chương pn) Nguồn: Wikidich, Tấn Giang, shubao, google dịch. Edit...
(Edit) Nhạn Bắc bay hướng Nam
37.6K1.3K
Tác giả: Úy Không Số chương: 74 + 11 (ngoại truyện) Thể loại: Yêu thầm, hiện đại, ngược tâm. Nguồn convert: truyencv.com Editor + Beta: Ji Ji (@Jiang0162) ______________...
[EDIT] Tin Tức Tố Nói Chúng Ta Không Có Khả...
328K25.9K
Tác giả: Mao Cầu Cầu - 毛球球 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Hài hước, 1v1 Editor: Juri Độ dài: 79 chương + 7 PN Tình trạng bản gốc...
[ĐM - Edit] VAI ÁC SƯ TÔN XINH ĐẸP NHƯ HOA...
311K22.4K
Tác giả: Phong Không Edit dựa trên Wikidich.com 129 chương Bắt đầu: 1/11/2020 Kết thúc: 22/1/2021 Văn án: Thẩm Lưu Hưởng thức đêm đọc hết một quyển sảng văn, vai chính t...
Tống Thanh Hàn -- phải nói là Phương Du, mặt không đổi sắc ngồi xổm trên mặt đất, tay đeo găng tay, nhìn kĩ "thi thể", sau đó lắc lắc đầu với Tần Phi.
"Cut --" Hàn Nghị nhìn lại cảnh này, không thể không thừa nhận...... Tống Thanh Hàn lại tiến bộ.
Ông gọi Tống Thanh Hàn lại đây, vỗ bờ vai của cậu, cười lớn tuyên bố: "Tốt lắm! Chúc mừng cậu, toàn bộ phần diễn của cậu xong rồi!"
Tống Thanh Hàn đỏ mắt, cũng cười gập người với Hàn Nghị: "Mấy ngày này, cảm ơn đạo diễn Hàn quan tâm."
Hàn Nghị phất phất tay, lấy một bao đỏ thẫm từ túi ra: "Cho cậu, đây là quy củ của đoàn phim."
Tống Thanh Hàn cũng không từ chối, nhận lì xì, sau đó cáo biệt mấy người chưa đóng máy, cuối cùng mới vào thay diễn phục, tẩy trang.
Chờ cậu tẩy trang xong đi ra, Trần An không biết khi nào thì đến đây đã chờ ở một bên, đứng nói chuyện với Hàn Nghị.
"...... Anh Trần?" Tống Thanh Hàn kinh ngạc hô, "Sao anh lại đến đây?"
Trần An quay đầu gật đầu: "Vừa rồi đạo diễn Hàn gọi điện thoại, nói cậu đóng máy, tôi tới đón cậu."
Anh cao thấp đánh giá Tống Thanh Hàn, thấy cậu tựa hồ đã chuẩn bị tốt, nói vài câu với Hàn Nghị, đưa Tống Thanh Hàn rời đi.
"Lần quay này cảm giác thế nào?" Hàn Nghị ngồi ghế sau, vừa lật sổ ghi chép, vừa hỏi.
Tống Thanh Hàn vuốt phẳng cổ tay áo, mắt tiệp buông xuống, trầm mặc một lát, sau đó chậm rãi nói: "Cảm giác...... Tốt lắm."
Mặc kệ tính cách Hàn Nghị có gì không ổn, ông có thể đi đến vị trí này, đã thuyết minh năng lực của ông. Trong mắt Tống Thanh Hàn, Hàn Nghị nắm chắc chi tiết, cùng với điều chỉnh ánh sáng, cực kì sâu sắc, màn ảnh dưới đạo diễn của ông tựa hồ đều có ý thức độc đáo. Cái loại ánh sáng này cùng vận dụng xảo diệu tạo ra những cảnh phim đẹp đẽ.
Tác dụng của đạo diễn với diễn viên kì thực cũng lớn. Dưới dẫn dắt của Hàn Nghị, những hiểu biết, lĩnh ngộ, vận dụng lại không hiểu thấu mà đời trước Tống Thanh Hàn học được từ những tiền bối chậm rãi bắt đầu hòa tan trong xương cậu.
Nếu nói Tống Thanh Hàn vừa mới vào đoàn diễn xuất chỉ có thể nói làm cho người kinh diễm liếc một cái, vậy diễn xuất của cậu bây giờ ít nhất cũng có thể làm cho người ta kinh diễm một lúc.
Tống Thanh Hàn có thể rõ ràng cảm nhận được mình tiến bộ, đối với cậu mà nói, là một thu hoạch cực lớn.
Trần An tuy rằng không biết ý nghĩ trong lòng Tống Thanh Hàn, nhưng anh nhìn thấy sắc mặt Tống Thanh Hàn coi như không tồi, cũng gật gật đầu: "Hàn Nghị quay phim nghiêm khắc và tốc độ có tiếng, lúc trước tôi còn sợ cậu ăn không tiêu, hiện tại xem ra, coi như không tồi."
Anh lật lật sổ ghi chép, sau đó nói: "Chuyện truyền bá hít ma túy đã xử rồi, bồi thường tám trăm nghìn, đã gửi một phần vào tài khoản, rảnh có thể đi xem xét."
Tống Thanh Hàn gật gật đầu: "Vâng, cám ơn anh Trần."
Xe ngừng lại ở cửa kí túc xá Tinh Hải, Trần An cũng không xuống xe, ngay tại trong xe nói với Tống Thanh Hàn: "Phim của Hàn Nghị cũng không tệ lắm, cậu vừa mới quay phim của ông ấy xong, lúc chiếu phim, phỏng chừng phải chạy đến tuyên truyền. Chẳng qua danh tiếng của cậu còn chưa đủ, không thể ngồi chờ chiếu phim mới hoạt động, cho nên kế tiếp cậu có thể phải nhận thêm một bộ."
Đây là cảnh diễn cuối cùng của Tống Thanh Hàn, cũng là cảnh cuối cùng ở phim trường của đoàn phim. Chờ hết hôm nay, đoàn phim sẽ liên tục chiến đấu ở các chiến trường để diễn ngoại cảnh.
Kỳ thật nói tiếp, 《 Người thứ bảy 》 thuộc loại phim trinh thám, nhiều ngoại cảnh hơn. Chẳng qua những cảnh ngoại cảnh đó phần lớn của Tạ Diệc An và Trần Gia Minh, Tống Thanh Hàn chỉ là ngẫu nhiên có mấy màn thôi.
Hàn Nghị khen Trần Gia Minh cùng Tạ Diệc An vài câu, sau đó lại ngoắc tay gọi Tống Thanh Hàn đến: "Hôm nay biểu hiện không tồi."
Hàn Nghị vỗ vỗ bả vai Tống Thanh Hàn: "Ngày mai đi quay ngoại cảnh, cảnh diễn của cậu không nhiều lắm, phỏng chừng vài ngày có thể quay xong. Chờ sát thanh là có thể cần bổ sung vài cảnh, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cậu, phải nghe đấy."
Tống Thanh Hàn ngại ngùng cười cười: "Đạo diễn Hàn nói đùa."
Hàn Nghị ha ha cười, phất tay cho cậu về.
"Ngày mai nhớ tới đây tập hợp!" Hàn Nghị nói một tiếng với đám người xem náo nhiệt, ý cười trên mặt chưa dứt.
Tống Thanh Hàn một đường từ phim trường trở về phòng trang điểm, cởi diễn phục trả lại cho đoàn phim, thay quần áo của mình, sau đó mặc cho Lâm Vân tẩy trang cho mình.
"À, "Lâm Vân thu dọn đồ trang điểm, sau đó lấy hộp cơm của Tống Thanh Hàn từ túi của mình, "Hộp cơm này."
Tống Thanh Hàn lễ phép nói một tiếng cảm ơn, nhận hộp cơm.
Thời gian qua lâu như vậy, hộp cơm hơi ấm đã lạnh ngắt. Tống Thanh Hàn tạm biệt Lâm Vân, cầm hộp cơm về khách sạn.
Khách sạn im ắng, đám Tạ Diệc An tựa hồ vẫn chưa về.
Tống Thanh Hàn tìm tìm, mượn ông chủ phòng bếp hâm nóng đồ ăn Sở Minh đưa tới.
Đồ ăn được hâm nóng lại nóng lên, Tống Thanh Hàn lại ấn lại vào hộp cơm, sau khi cảm ơn ông chủ lại cẩn thận ôm về phòng.
Mặt khác không đề cập tới, Sở Minh ở phương diện ăn uống, quả thật là rất hiểu biết Tống Thanh Hàn. Mặc kệ là đồ ăn lần trước hay là đồ ăn lần này đều rất hợp khẩu vị của Tống Thanh Hàn.
Tống Thanh Hàn cúi đầu chậm rãi ăn xong, sau đó rửa hộp cơm, xếp lại cùng hộp cơm lần trước.
Tống Thanh Hàn vào phòng tắm tắm rửa một cái, nghỉ ngơi cả đêm, sáng hôm sau chạy tới phim trường.
Nội cảnh đã quay xong rồi, kế tiếp quay ngoại cảnh cũng rất thuận lợi.
Ngoại cảnh của Tống Thanh Hàn cũng không nhiều, Hàn Nghị cũng không muốn khiến người khác chỉ vì mấy cảnh mà chờ ở đoàn phim, tập trung hết mấy cảnh của Tống Thanh Hàn lại quay một lần. (Truyện chỉ được đăng tải trên Truyện Bất Hủ yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Đánh nhau, đối thoại...... Cho dù Hàn Nghị cố ý đẩy hết mấy cảnh của Tống Thanh Hàn lên, nhưng mấy cảnh kia của Tống Thanh Hàn vẫn tốn thời gian hơn nửa tháng.
Khi quay ngoại cảnh cuối cùng, sắc trời bên ngoài rất đẹp.
Trong thời tiết dễ chịu, camera làm hết phận sự vận chuyển. Bãi sông cách đó không xa, một thi thể được tổ ekip chuẩn bị trước từ từ lộ ra khỏi bờ đá, từ xa nhìn lại, giống như thật sự có mùi nồng đậm xông vào mũi.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[ĐANG EDIT] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu Khúc
286K35.9K
Tên convert: Hắn rất dã - Hắn nhất dã *Editor đã sửa tên truyện Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Nguồn: Wikidich, Tàng Thư Viện, Tấn Giang, Internet Convert: Leo Sing Tình trạng...
(Edit - Hoàn) Ly hôn rồi, Cảm ơn!
185K11K
Văn án: Đàm Hinh xuyên vào quyển tiểu thuyết tình cảm, cô đóng vai là thanh mai trúc mã kiêm vợ trước của nam chính, được mặc định chỉ là nữ phụ. Trở về năm 17 tuổi, cô...
[Hoàn] BHTT [Edit] Dư Sinh Vi Kỳ - Mẫn Nhiên
33.8K3.3K
Năm 8 tuổi, Lâm Tiễn gặp Tiêu Uyển Thanh, bị sắc đẹp mê hoặc, một câu nói như trẻ con bị trêu ghẹo suốt nhiều năm - Dì ơi! dì thật đẹp, con muốn gả cho dì. Sau đó, Lâm...
[EDIT-HOÀN] Sau khi xuyên thành beta giả thì...
189K11.2K
Hán Việt: Xuyên thành ngụy beta giảo liễu Tác giả: Lô Vĩ Mộc Số chương: 75 (71 chương chính văn+ 4 chương pn) Nguồn: Wikidich, Tấn Giang, shubao, google dịch. Edit...
(Edit) Nhạn Bắc bay hướng Nam
37.6K1.3K
Tác giả: Úy Không Số chương: 74 + 11 (ngoại truyện) Thể loại: Yêu thầm, hiện đại, ngược tâm. Nguồn convert: truyencv.com Editor + Beta: Ji Ji (@Jiang0162) ______________...
[EDIT] Tin Tức Tố Nói Chúng Ta Không Có Khả...
328K25.9K
Tác giả: Mao Cầu Cầu - 毛球球 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Hài hước, 1v1 Editor: Juri Độ dài: 79 chương + 7 PN Tình trạng bản gốc...
[ĐM - Edit] VAI ÁC SƯ TÔN XINH ĐẸP NHƯ HOA...
311K22.4K
Tác giả: Phong Không Edit dựa trên Wikidich.com 129 chương Bắt đầu: 1/11/2020 Kết thúc: 22/1/2021 Văn án: Thẩm Lưu Hưởng thức đêm đọc hết một quyển sảng văn, vai chính t...
Tống Thanh Hàn -- phải nói là Phương Du, mặt không đổi sắc ngồi xổm trên mặt đất, tay đeo găng tay, nhìn kĩ "thi thể", sau đó lắc lắc đầu với Tần Phi.
"Cut --" Hàn Nghị nhìn lại cảnh này, không thể không thừa nhận...... Tống Thanh Hàn lại tiến bộ.
Ông gọi Tống Thanh Hàn lại đây, vỗ bờ vai của cậu, cười lớn tuyên bố: "Tốt lắm! Chúc mừng cậu, toàn bộ phần diễn của cậu xong rồi!"
Tống Thanh Hàn đỏ mắt, cũng cười gập người với Hàn Nghị: "Mấy ngày này, cảm ơn đạo diễn Hàn quan tâm."
Hàn Nghị phất phất tay, lấy một bao đỏ thẫm từ túi ra: "Cho cậu, đây là quy củ của đoàn phim."
Tống Thanh Hàn cũng không từ chối, nhận lì xì, sau đó cáo biệt mấy người chưa đóng máy, cuối cùng mới vào thay diễn phục, tẩy trang.
Chờ cậu tẩy trang xong đi ra, Trần An không biết khi nào thì đến đây đã chờ ở một bên, đứng nói chuyện với Hàn Nghị.
"...... Anh Trần?" Tống Thanh Hàn kinh ngạc hô, "Sao anh lại đến đây?"
Trần An quay đầu gật đầu: "Vừa rồi đạo diễn Hàn gọi điện thoại, nói cậu đóng máy, tôi tới đón cậu."
Anh cao thấp đánh giá Tống Thanh Hàn, thấy cậu tựa hồ đã chuẩn bị tốt, nói vài câu với Hàn Nghị, đưa Tống Thanh Hàn rời đi.
"Lần quay này cảm giác thế nào?" Hàn Nghị ngồi ghế sau, vừa lật sổ ghi chép, vừa hỏi.
Tống Thanh Hàn vuốt phẳng cổ tay áo, mắt tiệp buông xuống, trầm mặc một lát, sau đó chậm rãi nói: "Cảm giác...... Tốt lắm."
Mặc kệ tính cách Hàn Nghị có gì không ổn, ông có thể đi đến vị trí này, đã thuyết minh năng lực của ông. Trong mắt Tống Thanh Hàn, Hàn Nghị nắm chắc chi tiết, cùng với điều chỉnh ánh sáng, cực kì sâu sắc, màn ảnh dưới đạo diễn của ông tựa hồ đều có ý thức độc đáo. Cái loại ánh sáng này cùng vận dụng xảo diệu tạo ra những cảnh phim đẹp đẽ.
Tác dụng của đạo diễn với diễn viên kì thực cũng lớn. Dưới dẫn dắt của Hàn Nghị, những hiểu biết, lĩnh ngộ, vận dụng lại không hiểu thấu mà đời trước Tống Thanh Hàn học được từ những tiền bối chậm rãi bắt đầu hòa tan trong xương cậu.
Nếu nói Tống Thanh Hàn vừa mới vào đoàn diễn xuất chỉ có thể nói làm cho người kinh diễm liếc một cái, vậy diễn xuất của cậu bây giờ ít nhất cũng có thể làm cho người ta kinh diễm một lúc.
Tống Thanh Hàn có thể rõ ràng cảm nhận được mình tiến bộ, đối với cậu mà nói, là một thu hoạch cực lớn.
Trần An tuy rằng không biết ý nghĩ trong lòng Tống Thanh Hàn, nhưng anh nhìn thấy sắc mặt Tống Thanh Hàn coi như không tồi, cũng gật gật đầu: "Hàn Nghị quay phim nghiêm khắc và tốc độ có tiếng, lúc trước tôi còn sợ cậu ăn không tiêu, hiện tại xem ra, coi như không tồi."
Anh lật lật sổ ghi chép, sau đó nói: "Chuyện truyền bá hít ma túy đã xử rồi, bồi thường tám trăm nghìn, đã gửi một phần vào tài khoản, rảnh có thể đi xem xét."
Tống Thanh Hàn gật gật đầu: "Vâng, cám ơn anh Trần."
Xe ngừng lại ở cửa kí túc xá Tinh Hải, Trần An cũng không xuống xe, ngay tại trong xe nói với Tống Thanh Hàn: "Phim của Hàn Nghị cũng không tệ lắm, cậu vừa mới quay phim của ông ấy xong, lúc chiếu phim, phỏng chừng phải chạy đến tuyên truyền. Chẳng qua danh tiếng của cậu còn chưa đủ, không thể ngồi chờ chiếu phim mới hoạt động, cho nên kế tiếp cậu có thể phải nhận thêm một bộ."
Bình luận truyện