Không Giới Hạn

Chương 67: Đang khát bạc



“Ngừng …” Hoàng lão đứng dậy lảo đảo nói “Để tôi gọi tiểu Triết tới nhìn. Hiện tại tôi nhìn không nổi nữa rồi”

“Ai~ …” Tâm lão lắc đầu thở dài nói “Bệnh cũ tái phát a. Ông khỏi nhìn đi để tôi nhìn. Ông nhìn thêm một hồi nữa mà ngất ra đấy thì to chuyện.”

Hoàng lão không phải không thích đọc sách. Trước đây khi đi học ông là một trong số thủ khoa hàng năm. Năng lực học tập không phải nói chơi. Chỉ là sau khi bị thương lúc chiến tranh khiến não bộ của ông bị tổn thương nghiêm trọng. Hiện tại cứ nhìn thấy chữ là ông lại cảm thấy khó chịu buồn nôn. Nếu cưỡng bức nhìn thì ám thương cũ lại tái phát sẽ ngất mất mấy ngày.

Thành ra từ sau khi bị thương ông không dám đọc báo cáo toàn phải để thân tín đọc. Cũng may, trước đó ông tích lũy được một đống lớn nhân tình, thiện duyên nên cuộc đời của ông vẫn hiên ngang dũng mãnh tiến về phía trước để trở thành một trong số những huyền thoại của Tổ quốc.

Hoàng lão lại gấp gấp chạy đi gọi điện thoại kêu hiệu trưởng Ngô Triết tới. Sau một lúc thì hiệu trưởng Ngô Triết cũng có mặt chụp lại toàn bộ hình vẽ dưới đất rồi lấy xe mang hai lão nhân về.



Sau khi vận động học tập xong xuôi thiếu niên trở về ký túc xá. Lúc này đã quá nửa đêm rồi. Tất cả dịch vụ ở tầng dưới ký túc xá đều ngừng phục vụ. Thiếu niên muốn kiếm thêm cái gì ăn khuya mà không có đành phải về phòng.

“SIRA vừa nãy vận chuyển năng lượng dùng để học tập ta thấy khả năng học tập tiếp thu tốt hơn a.” Thiếu niên Ngọc Bách có chút tò mò hỏi

“Chính xác là khả năng học tập được cải thiện không chỉ gấp đôi” Giọng nói của SIRA vang lên “Nhưng đây là giải pháp chưa được mô phỏng hoàn thiện. Có di chứng hay tác dụng phụ ta không chịu trách nhiệm.”

“Có tác dụng phụ …” Thiếu niên cau mày suy nghĩ “Vậy ngươi bao lâu có thể hoàn thiện mô phỏng này.”

“Nhanh thì một ngày …” Giọng nói của SIRA vang lên “Lâu thì một tháng …”

“Sao lâu vậy …” Thiếu niên Ngọc Bách khó hiểu nghĩ “Bình thường ngươi làm gì cũng nhanh lắm mà”

“Hiện tại cơ thể chịu được 10 phút vận chuyển năng lương gia tăng áp lực toàn thân …” Giọng nói của SIRA vang lên “Trong vòng một ngày nhiều nhất chỉ có thể sử dụng hai lần. Nhưng khi phân tích mô hình thì một ngày có thể tuần hoàn liên tục 10 phút một lần.

Một ngày có thể tuần hoàn một trăm bốn mươi bốn lần tương đương với bẩy mươi hai ngày thực tế.

Một tháng có thể tuần hoàn bốn nghìn ba trăm hai mươi lần tương đương với hai nghìn một trăm sáu mươi ngày thực tế. Tức là khoảng sáu năm.

Nếu sau một ngày có kết luận chứng tỏ biện pháp gia này có hại cho cơ thể, thường xuyên sử dụng sẽ khiến cơ thể bị tổn thương. Sau một tháng có kết luận thì chứng tỏ biện pháp này có thể sử dụng.”

“Ah~ …” Thiếu niên Ngọc Bách trầm mặc suy nghĩ “Tạm thời nếu không cần thiết thì sẽ không sử dụng.”

“Đây chỉ là biện pháp tạm thời …” Giọng nói của SIRA vang lên “Hệ thống khuyến cáo không nên lạm dụng. Nên nghĩ giải pháp nhanh chóng nâng cao chỉ số của cơ thể mới là quan trọng.”

“Ta biết rồi …” Thiếu niên cười cười nghĩ “Nếu biện pháp này không được hoàn thiện thì cứ coi như là một lần trải nghiệm cảm giác mạnh mẽ khi chỉ số cơ thể tăng đi”

Trở về phòng thiếu niên chui vào phòng tắm vệ sinh cá nhân chút. Nhìn thấy khuôn mặt mình biến dạng trong gương không khỏi nhớ lại lúc mình bị vây trong đám chị em bên ký túc xá nữ. Nhớ tới giao dịch thiếu niên lại không tự chủ được thở dài. “Lần sau chắc chắn sẽ không được may mắn thế này nữa rồi. Thiếu niên cần phải nỗ lực a.” Sau khi vệ sinh cá nhân xong thiếu niên Ngọc Bách không tự chủ được lăn lên giường đánh một giấc thật thoải mái …



Lúc này Hoàng lão, Tâm lão đang nghe hiệu trưởng Ngô Triết đọc báo cáo và xem hình ảnh chụp lại bìa sách. Tổng kết sách thiếu niên Ngọc Bách hôm nay lần đầu đọc hầu như đủ các thể loại sách nhưng nhóm chung toàn là sách đại cương cơ sở.

Lần thứ hai thì đọc toàn sách chuyên về học tập ngoại ngữ Tiếng Anh và đặc biệt quyển sách cuối cùng thì là một quyển chuyên đề hẳn hoi nhưng lại là Tiếng Anh. Theo điều tra của Hiệu trưởng Ngô Triết thì một giáo viên vật lý đã đăng tìm người chuyển ngữ cho quyển sách này.

Đáng ra chuyển ngữ này phải thuộc cấp độ ít nhất là hai sao và phải có điều kiện cơ sở là đã qua một năm và phải có lý luận vật lý được kiểm tra và chứng nhận cấp sĩ quan chuyên ngành trở lên. Tính ra ít nhất phải có trên một năm học tập thì mới được cấp chứng nhận sĩ quan chuyên ngành.

Nhưng do vội vàng nên vị giáo viên này đã quên không phân loại nhiệm vụ ra và nhiệm vụ này hiện tại tất cả mọi người đều có thể nhận và ai có thể được vị giáo viên này chấp nhận thì mới tính là hoàn thành nhiệm vụ. Có thể thiếu niên Ngọc Bách đang muốn tiếp nhận nhiệm vụ này.

Nghe xong báo cáo của Hiệu trưởng Ngô Triết. Hoàng lão thở dài nói “Thằng nhóc này đang khát bạc a …”

~Ta cũng đang khát bạc a …

~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện