Không Giới Hạn
Chương 72: SUPER SIU XAY DA … A … A
“Hiểu lầm …” Ngọc Bách gào lên nói “Đây nhất định là hiểu lầm rồi. Ta không phải người ngươi cần. Tuyệt đối không phải.”
“Oh~ …” Thiếu nữ Greeneries mỉm cười chậm rãi đi tới nói “Vậy thì sao chứ …”
“Không phải tức là không phải mà …” Thiếu niên Ngọc Bách vội vã nói “Ta là người sống. Ta không phải búp bê đâu mà kêu ngồi máy kiểm tra búp bê”
“Người …” Thiếu nữ Greeneries ngơ ngác chậm lại bước chân từ trong không khí vạch ra một màn hình lớn trong suốt hai mặt. Trên đó có loạn mã đang chạy liên tục. Thiếu nữ nhìn vào trầm mặc một lúc rồi cười lớn nói “Tiểu tử khéo đùa. Trên cảm biến không thấy có sinh vật sống nào ngoài ta a.”
“Không phải chứ …” Thiếu niên Ngọc Bách kinh ngạc khi thiếu nữ vạch ra màn hình đang treo lơ lửng trên không trung. “Cái này không quá thực tế rồi …” Thiếu niên Ngọc Bách sửng sốt rồi nghĩ “Chắc chắn mình đang nằm mơ. Đậu … Giấc mơ quá không thực tế rồi”
“Ngươi không tin thì qua đây mà xem …” Thiếu nữ vẫy vẫy tay gọi Ngọc Bách qua. Thiếu niên cắn răng chạy tới nghĩ “Nếu là mơ thì mình sợ quái gì …” Ngó vào màn hình tại trên đó xuất hiện hai thân ảnh một là thiếu nữ hai là hắn.
“Có gì bất thường đâu …” Thiếu niên nghi hoặc nói
“Nhìn kĩ lại coi …” Greeneries cười cười chỉ vào hình ảnh bản thân mình nói “Trên người ta lưu động huyết mạch đây này. Để ta phóng to ra cho ngươi xem” Greeneries thao tác ngón tay linh hoạt làm hình ảnh của cô hiện lên rõ ràng là khuôn mặt tươi cười đang thao tác trên màn hình. Nhưng ở cổ thiếu nữ hiện tại đang có những tuyến màu đỏ nhạt ẩn ẩn di chuyển bên trên. “Đây là khí huyết của ta đang lưu thông a” Thiếu nữ Greeneries chỉ vào điểm khí huyết đang lưu thông trên cổ nàng nói rồi lại di chuyển hình ảnh về phía thiếu niên Ngọc Bách.
Thân ảnh một người thanh niên phóng to trên màn hình. Không có khí huyết lưu thông. Chỉ có một bộ mặt lạnh tanh đang nhìn vào màn hình. Thiếu niên nhìn khuôn mặt mình trong màn hình có chút khó coi thầm nghĩ “Mình từ lúc nào mà đẹp trai dữ vầy …”
Soi từ trên xuống dưới … Từ trái sang phải … Từ trong ra ngoài … Thiếu niên run run nói “Đây đây đâu phải là ta …” Trên màn hình hiển thị một thanh niên tóc đen khuôn mặt góc cạnh đàng hoàng nhìn rất phong trần. Đôi mắt đen lấp lánh ánh sáng nhìn vô cùng tinh minh.
Cái khác biệt là toàn thân thiếu niên lúc này như uống thuốc kích thích vậy. Một thân thon dài cơ lưng hổ vai gấu nhìn. Nói chính xác là khác xa hoàn toàn so với phiên bản thiếu niên Ngọc Bách cũ. Nếu so sánh thì Ngọc Bách cảm thấy đây mới là chân thực bản thân mình. Cái phiên bản kia nhìn sao cũng vẫn thấy nó giống phiên bản lỗi hơn.
“Không phải …” Thiếu niên Ngọc Bách lắc đầu nói “Đây không phải là ta”
“Nha …” Thiếu nữ Greeneries gõ đầu hắn một cái CỐC “Đây không phải tiểu tử ngươi thì là cái gì. Nhanh cởi bỏ quần áo ra để chị đây kiểm tra. Hết giờ tán gẫu rồi.”
“Không phải. Tuyệt đối không phải” Ngọc Bách Ngọc Bách nghĩ thầm “Đây là nằm mơ. Phải rồi … Nếu là giấc mơ thì mình có thể tùy ý sáng tạo cũng được nha.” Nghĩ là làm thiếu niên nhắm âm thầm vận nội lực trong cơ thể mình và hét to “SUPER SIU XAY DA … A … A”
Tiếng hét của thiếu niên vang vọng khắp căn phòng. Thiếu nữ Greeneries ngơ ngác nhìn thiếu niên trước mặt như nhìn một kẻ ngốc đồng dạng. Một hồi sau thiếu niên mở mắt ra nghi hoặc thì thầm “Ớ … Rõ ràng mình tưởng tượng biến thân thành SIU XAY DA rồi mà … Sao không hiệu quả.”
“Chơi chán chưa …” Giọng nói của Greeneries nhàn nhạt có chút thiếu kiên nhẫn vang lên trước mặt thiếu niên Ngọc Bách.
“Đợi …” Thiếu niên Ngọc Bách gãi gãi đầu cười “Thử thêm một lần nữa a”
Thiếu niên Ngọc Bách nhắm mặt lại tưởng tượng mình đang sử dụng vận chuyển năng lượng gia tăng áp lực lên cơ thể rồi bất ngờ nhún chân một cái. PHỐC. Thiếu niên nhảy vọt lên cao tới hơn ba mét. “Có hiệu quả a.” Thiếu niên Ngọc Bách nghĩ thầm trong đầu.
Sau rồi thiếu niên lại làm nhiều trò khác như chạy nhảy, hít đất, lắc hông, lắc mông các thể loại. Thiếu nữ Greeneries thấy một màn này khuôn mặt của nàng có chút đen lại rồi “Hết giờ …” Greeneries nhàn nhạt nói “Muốn tự cởi đồ ra nằm lên trên kia hay để chị dùng vũ lực đây”
“Hắc …” Thiếu niên Ngọc Bách cười nói “Bà điên. Bà thích thì bà cởi ra tự nằm trên đấy mà YY sung sướng đi” Thiếu niên lúc này đang chơi với cơ thể mới. Cơ thể này thật là quá đỉnh nha. Nếu tính toán thì năng lực của cơ thể này so với cái phế thể của mình phải mạnh hơn không chỉ gấp ba lần đâu.
Thiếu nữ Greeneries nghe thiếu niên đang nhảy nhót trước mặt mình nói vậy không tự chủ được khuôn mặt đen lại “Bà điên … Tiểu tử chán sống rồi phải không” Greeneries gào lên.
“Nha …” Thiếu niên Ngọc Bách mỉm cười nói “Không đâu. Ca vẫn còn yêu đời lắm nha. Há Há”
“Được a …” Thiếu nữ Greeneries nhìn thiếu niên trước mặt cười rất tươi rồi hét lên “GREENERIES AMOR WORRIOS”
“Oh~ …” Thiếu nữ Greeneries mỉm cười chậm rãi đi tới nói “Vậy thì sao chứ …”
“Không phải tức là không phải mà …” Thiếu niên Ngọc Bách vội vã nói “Ta là người sống. Ta không phải búp bê đâu mà kêu ngồi máy kiểm tra búp bê”
“Người …” Thiếu nữ Greeneries ngơ ngác chậm lại bước chân từ trong không khí vạch ra một màn hình lớn trong suốt hai mặt. Trên đó có loạn mã đang chạy liên tục. Thiếu nữ nhìn vào trầm mặc một lúc rồi cười lớn nói “Tiểu tử khéo đùa. Trên cảm biến không thấy có sinh vật sống nào ngoài ta a.”
“Không phải chứ …” Thiếu niên Ngọc Bách kinh ngạc khi thiếu nữ vạch ra màn hình đang treo lơ lửng trên không trung. “Cái này không quá thực tế rồi …” Thiếu niên Ngọc Bách sửng sốt rồi nghĩ “Chắc chắn mình đang nằm mơ. Đậu … Giấc mơ quá không thực tế rồi”
“Ngươi không tin thì qua đây mà xem …” Thiếu nữ vẫy vẫy tay gọi Ngọc Bách qua. Thiếu niên cắn răng chạy tới nghĩ “Nếu là mơ thì mình sợ quái gì …” Ngó vào màn hình tại trên đó xuất hiện hai thân ảnh một là thiếu nữ hai là hắn.
“Có gì bất thường đâu …” Thiếu niên nghi hoặc nói
“Nhìn kĩ lại coi …” Greeneries cười cười chỉ vào hình ảnh bản thân mình nói “Trên người ta lưu động huyết mạch đây này. Để ta phóng to ra cho ngươi xem” Greeneries thao tác ngón tay linh hoạt làm hình ảnh của cô hiện lên rõ ràng là khuôn mặt tươi cười đang thao tác trên màn hình. Nhưng ở cổ thiếu nữ hiện tại đang có những tuyến màu đỏ nhạt ẩn ẩn di chuyển bên trên. “Đây là khí huyết của ta đang lưu thông a” Thiếu nữ Greeneries chỉ vào điểm khí huyết đang lưu thông trên cổ nàng nói rồi lại di chuyển hình ảnh về phía thiếu niên Ngọc Bách.
Thân ảnh một người thanh niên phóng to trên màn hình. Không có khí huyết lưu thông. Chỉ có một bộ mặt lạnh tanh đang nhìn vào màn hình. Thiếu niên nhìn khuôn mặt mình trong màn hình có chút khó coi thầm nghĩ “Mình từ lúc nào mà đẹp trai dữ vầy …”
Soi từ trên xuống dưới … Từ trái sang phải … Từ trong ra ngoài … Thiếu niên run run nói “Đây đây đâu phải là ta …” Trên màn hình hiển thị một thanh niên tóc đen khuôn mặt góc cạnh đàng hoàng nhìn rất phong trần. Đôi mắt đen lấp lánh ánh sáng nhìn vô cùng tinh minh.
Cái khác biệt là toàn thân thiếu niên lúc này như uống thuốc kích thích vậy. Một thân thon dài cơ lưng hổ vai gấu nhìn. Nói chính xác là khác xa hoàn toàn so với phiên bản thiếu niên Ngọc Bách cũ. Nếu so sánh thì Ngọc Bách cảm thấy đây mới là chân thực bản thân mình. Cái phiên bản kia nhìn sao cũng vẫn thấy nó giống phiên bản lỗi hơn.
“Không phải …” Thiếu niên Ngọc Bách lắc đầu nói “Đây không phải là ta”
“Nha …” Thiếu nữ Greeneries gõ đầu hắn một cái CỐC “Đây không phải tiểu tử ngươi thì là cái gì. Nhanh cởi bỏ quần áo ra để chị đây kiểm tra. Hết giờ tán gẫu rồi.”
“Không phải. Tuyệt đối không phải” Ngọc Bách Ngọc Bách nghĩ thầm “Đây là nằm mơ. Phải rồi … Nếu là giấc mơ thì mình có thể tùy ý sáng tạo cũng được nha.” Nghĩ là làm thiếu niên nhắm âm thầm vận nội lực trong cơ thể mình và hét to “SUPER SIU XAY DA … A … A”
Tiếng hét của thiếu niên vang vọng khắp căn phòng. Thiếu nữ Greeneries ngơ ngác nhìn thiếu niên trước mặt như nhìn một kẻ ngốc đồng dạng. Một hồi sau thiếu niên mở mắt ra nghi hoặc thì thầm “Ớ … Rõ ràng mình tưởng tượng biến thân thành SIU XAY DA rồi mà … Sao không hiệu quả.”
“Chơi chán chưa …” Giọng nói của Greeneries nhàn nhạt có chút thiếu kiên nhẫn vang lên trước mặt thiếu niên Ngọc Bách.
“Đợi …” Thiếu niên Ngọc Bách gãi gãi đầu cười “Thử thêm một lần nữa a”
Thiếu niên Ngọc Bách nhắm mặt lại tưởng tượng mình đang sử dụng vận chuyển năng lượng gia tăng áp lực lên cơ thể rồi bất ngờ nhún chân một cái. PHỐC. Thiếu niên nhảy vọt lên cao tới hơn ba mét. “Có hiệu quả a.” Thiếu niên Ngọc Bách nghĩ thầm trong đầu.
Sau rồi thiếu niên lại làm nhiều trò khác như chạy nhảy, hít đất, lắc hông, lắc mông các thể loại. Thiếu nữ Greeneries thấy một màn này khuôn mặt của nàng có chút đen lại rồi “Hết giờ …” Greeneries nhàn nhạt nói “Muốn tự cởi đồ ra nằm lên trên kia hay để chị dùng vũ lực đây”
“Hắc …” Thiếu niên Ngọc Bách cười nói “Bà điên. Bà thích thì bà cởi ra tự nằm trên đấy mà YY sung sướng đi” Thiếu niên lúc này đang chơi với cơ thể mới. Cơ thể này thật là quá đỉnh nha. Nếu tính toán thì năng lực của cơ thể này so với cái phế thể của mình phải mạnh hơn không chỉ gấp ba lần đâu.
Thiếu nữ Greeneries nghe thiếu niên đang nhảy nhót trước mặt mình nói vậy không tự chủ được khuôn mặt đen lại “Bà điên … Tiểu tử chán sống rồi phải không” Greeneries gào lên.
“Nha …” Thiếu niên Ngọc Bách mỉm cười nói “Không đâu. Ca vẫn còn yêu đời lắm nha. Há Há”
“Được a …” Thiếu nữ Greeneries nhìn thiếu niên trước mặt cười rất tươi rồi hét lên “GREENERIES AMOR WORRIOS”
Bình luận truyện