Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 452: Diệp Trần ra tay (1)
- Tam Thập Đao Đao Võng
Một đao chiếm hết ưu thế, đao thế của Nghiêm Xích Hỏa không ngừng, liên tiếp phát ra ba mươi ba đao, ánh đao nóng bỏng giăng khắp nơi, kết thành đao võng, đánh về phía Hỏa Kiêu vừa rơi xuống
Phốc phốc! Phốc phốc! Phốc phốc!
Hỏa Kiêu đánh vào đao võng, không biết tại sao sóng lửa bên trên đao võng lại triệt tiêu một phần quyền kình của hắn, quyền kình còn lại chỉ có thể phá vỡ một chút đao võng, hộ thể Chân Nguyên đã bị chém vỡ, miệng phun đầy máu tươi bay ra ngoài, kết cục thất bại đã định.
- Cái gì, Nam Trác Vực Nghiêm Xích Hỏa thắng!
- Hỏa Kiêu tốt xấu cũng là cao thủ top 5 của Hỏa Chiểu Vực, không phải là hạng người vô danh mà Nghiêm Xích Hỏa này rõ ràng không phải là đệ nhất nhân của Nam Trác Vực lại có thể đánh bại Hỏa Kiêu, phần nội tình này, đã vượt qua Hoành Lĩnh Vực, thật khiến người khác kinh ngạc
Nghiêm Xích Hỏa khiến không ít người hiểu gõ, xương cốt của Nam Trác Vực tựa hồ cũng không dễ gặm, nhân số tuy ít, nhưng khí thế một chút cũng không kém, hơn nửa trong mười bảy người đến, có hơn phân nửa đều chưa ra, ai biết thực lực bọn hắn đạt đến mức nào chứ
Đánh bại Hỏa Kiêu, Nghiêm Xích Hỏa lại nghênh đón hai gã đối thủ, thực lực cũng không hề kém hơn so với Hỏa Kiêu, người sau so với người trước còn mạnh hơn ba phần, là cao thủ của Vân Lan Vực.
Chiến đấu rất gian khổ, cục diện biến hóa mấy lần, cuối cùng Nghiêm Xích Hỏa chống được, thắng liền ba tràng, nâng độ cao của Nam Trác Vực lên đến một tầm khó có thể coi thường.
- Đúng vậy, đáng giá ta xuất thủ!
Đi ra chính là người của Hắc Kim Vực, từ trong miệng đám người biết được, đây là thanh niên cao thủ bài danh đệ tam của Hắc Kim Vực, trong lần Vũ Đạo Trà Hội lúc trước đã từng đánh bại Tư Không Thánh - Sử Duyên, là người lưu lại cho Tư Không Thánh sỉ nhục, thấy hắn đi ra, tròng mắt Tư Không Thánh hơi híp lại, không nói gì thêm.
- Nghiêm Xích Hỏa, để ta lên! Ngươi hảo hảo khôi phục Chân Nguyên một chút đi.
Lý Đạo Hiên nhìn ra Nghiêm Xích Hỏa tiêu hao khá lớn, càng kéo dài chiến đầu với Sử Duyên, càng khó tránh khỏi sẽ phải ăn chút thiệt thòi, lên sân khấu thế cho hắn.
Nghiêm Xích Hỏa do dự một chút, nói:
- Ngươi cẩn thẩn một chút, tên này có vẻ rất nguy hiểm
- Ta biết.
Lý Đạo Hiên gật gật đầu.
- Diệp Trần, ngươi nói Lý Đạo Hiên có thể thắng không
Mạc Linh Phong đối với Diệp Trần kính thể có thừa, không khỏi hỏi. Nguồn: https://truyenbathu.net
Diệp Trần nói:
- Hai người tinh khí thần tương đương, so đấu cuối cùng có thể là về mặt cường thịnh của ý chí.
Nếu như nói các vực có thế chia làm ba cấp bậc, thì những thanh niên tuấn kiệt cũng có thể chia làm ba cấp bậc. Cấp bậc thứ nhất là không cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, cấp bậc thứ hai là cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, cấp thứ ba là chẳng những cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, lại còn có một hai ưu thế thường nhân không thể nào với tới được, ví dụ như võ học, ví dụ như Chân Nguyên, ví dụ như Vũ Hồn.
Không thể nghi ngờ, Lý Đạo Hiên hôm nay là cao thủ cấp bậc thứ hai, hơn nữa trong cấp bậc thứ hai cũng không yếu, thuộc về tiêu chuẩn trung đẳng, về phần có thể tăng lên được nữa không còn phải xem kế tiếp hắn phát huy thế nào.
Lý Đạo Hiên không kém, với tư cách là đối thủ của Lý Đạo Hiên, Sử Duyên lại càng không yếu.
Hắc Kim Vực có lẽ so với Phiêu Miểu Tuyết Vực và Vân Lan Vực thì hơi kém hơn một chút, nhưng cũng chỉ là chênh lệch một chút, chênh lệch khoảng một hai người. Nói cách khác, bài danh thứ ba ở Hắc Kim Vực đến Phiêu Miểu Tuyết Vực và Vân Lan Vực đại khái ở tầm bốn năm. Đương nhiên, đây không phải tuyệt đối, cũng sẽ có ngoại thế, dù sao sự phát triển của thiên tài thật sự rất quỷ dị, bài danh hai năm trước đến hai năm sau đã không còn dùng được nữa rồi, nếu không Vũ Đạo Trà Hội cần gì phải cử hành liên tục, cứ xem bài danh lần trước chẳng phải biết được ai mạnh ai yếu rồi sao.
- Ta ngược lại đã coi thường Nam Trác Vực các ngươi, ngươi ở Nam Trác Vực có thế xếp thứ mấy?
Vũ khí của Sử Duyên là một căn Bàn Long Côn, Bàn Long Côn nơi tay, khí thế của hắn dâng cao đến vô hạn, thân thể thon dài cao ngất phảng phất như có thể khởi động trời xanh, một đôi mắt bễ nghễ bao quát lấy Lý Đạo Hiên.
Lý Đạo Hiên liếc qua Diệp Trần và Tư Không Thánh, mỉm cười nói:
- Tối đa Top 5!
- Top 5! Nói đùa gì vậy, Nam Trác Vực ngươi có nhiều cao thủ vậy sao? Hơn nữa nghe ý của ngươi, ngươi tựa hộ chỉ có thế xếp thứ năm.
Sử Duyên trì trệ, cười lên ha hả, cho rằng Lý Đạo Hiên tự hạ thấp chính mình, nâng Nam Trác Vực lên.
- Tin hay không tùy ngươi, bắt đầu đi!
Lý Đạo Hiên cũng không phải tự hạ thấp bản thân, trong mọi người của Nam Trác Vực, hắn tự nhận không phải là đối thủ của Diệp Trần và Tư Không Thánh. Bỏ qua hai người này, Mộ Dung Khuynh Thành và Thác Bạt Khổ nhìn có vẻ đều là bộ dáng sâu không lường được, cho nên hắn tự đưa mình về Top 5 đã là suy tính kĩ càng, cao hơn chút nữa thì không nhất định sẽ được. Không biết sao hắn nói ra sự thật, ngươi khác lại cho là mình tự hạ thấp bản thân, hắn đường đường là một kiếm khách, cần gì phải hạ thấp mình chứ.
- Mặc kệ ngươi xếp thứ mấy, trước tiếp ta một côn!
Bước ra một bước, khí thế của Sử Duyên tạo thành hình đinh ốc căng vọt, mang theo cổ khí thế này, tay phải Sử Duyên xiết chặt Bàn Long Côn, dùng một chiêu côn pháp đơn giản Thanh Long Xuất Động đánh ra, côn mang hình dáng đinh ốc cơ hồ trong chớp mắt liền xuyên thấu đến trước ngực Lý Đạo Hiên.
BOANG...!
Đối mặt với côn mang đinh ốc, sắc mắt Lý Đạo Hiên bất động, trường kiếm bên hông lập tức xuất vỏ, hàn tinh tách ra, chém vỡ côn mang.
- Ồ, có vài phần bổn sự.
Sắc mặt Sử Duyên có chút ngưng trọng, một chiêu này của hắn chỉ dùng để thăm dò Lý Đạo Hiên, mặc dù là thăm dò, nhưng lực đạo không nhỏ chút nào, vốn tưởng rằng Lý Đạo Hiên muốn ứng phó cần phải hao tổn chút khí lực, không thể tưởng được lại bị phá dễ dàng như vậy.
- Ngươi cũng tiếp ta một kiếm.
Chém vỡ côn mang, cổ tay phải của Lý Đạo Hiên thuận thế run lên, sáu đạo kiếm quang lợi hại đột thứ ra ngoài, theo một kiếm này xuất ra, không khí bất động, kiếm quang cực tốc phi trảm, thanh âm ngoại giới và thanh âm của kiếm quang đột thứ đều biến mất, vô thanh vô tức.
- Lợi hai, đã nhìn lầm rồi.
Sáu điểm hàn quang tách ra trước người Sử Duyên, Sử Duyên thân bất do kỷ lui về sau ba bước. Vừa rồi nếu không phải hắn phản ứng nhanh chóng, Bàn Long Côn phòng thủ kịp thời, sáu đạo kiếm quang này hoàn toàn có thể phá vỡ hộ thể Chân Nguyên của hắn, khiến hắn trọng thương, kiếm chiêu này thật quá quỷ dị.
Một đao chiếm hết ưu thế, đao thế của Nghiêm Xích Hỏa không ngừng, liên tiếp phát ra ba mươi ba đao, ánh đao nóng bỏng giăng khắp nơi, kết thành đao võng, đánh về phía Hỏa Kiêu vừa rơi xuống
Phốc phốc! Phốc phốc! Phốc phốc!
Hỏa Kiêu đánh vào đao võng, không biết tại sao sóng lửa bên trên đao võng lại triệt tiêu một phần quyền kình của hắn, quyền kình còn lại chỉ có thể phá vỡ một chút đao võng, hộ thể Chân Nguyên đã bị chém vỡ, miệng phun đầy máu tươi bay ra ngoài, kết cục thất bại đã định.
- Cái gì, Nam Trác Vực Nghiêm Xích Hỏa thắng!
- Hỏa Kiêu tốt xấu cũng là cao thủ top 5 của Hỏa Chiểu Vực, không phải là hạng người vô danh mà Nghiêm Xích Hỏa này rõ ràng không phải là đệ nhất nhân của Nam Trác Vực lại có thể đánh bại Hỏa Kiêu, phần nội tình này, đã vượt qua Hoành Lĩnh Vực, thật khiến người khác kinh ngạc
Nghiêm Xích Hỏa khiến không ít người hiểu gõ, xương cốt của Nam Trác Vực tựa hồ cũng không dễ gặm, nhân số tuy ít, nhưng khí thế một chút cũng không kém, hơn nửa trong mười bảy người đến, có hơn phân nửa đều chưa ra, ai biết thực lực bọn hắn đạt đến mức nào chứ
Đánh bại Hỏa Kiêu, Nghiêm Xích Hỏa lại nghênh đón hai gã đối thủ, thực lực cũng không hề kém hơn so với Hỏa Kiêu, người sau so với người trước còn mạnh hơn ba phần, là cao thủ của Vân Lan Vực.
Chiến đấu rất gian khổ, cục diện biến hóa mấy lần, cuối cùng Nghiêm Xích Hỏa chống được, thắng liền ba tràng, nâng độ cao của Nam Trác Vực lên đến một tầm khó có thể coi thường.
- Đúng vậy, đáng giá ta xuất thủ!
Đi ra chính là người của Hắc Kim Vực, từ trong miệng đám người biết được, đây là thanh niên cao thủ bài danh đệ tam của Hắc Kim Vực, trong lần Vũ Đạo Trà Hội lúc trước đã từng đánh bại Tư Không Thánh - Sử Duyên, là người lưu lại cho Tư Không Thánh sỉ nhục, thấy hắn đi ra, tròng mắt Tư Không Thánh hơi híp lại, không nói gì thêm.
- Nghiêm Xích Hỏa, để ta lên! Ngươi hảo hảo khôi phục Chân Nguyên một chút đi.
Lý Đạo Hiên nhìn ra Nghiêm Xích Hỏa tiêu hao khá lớn, càng kéo dài chiến đầu với Sử Duyên, càng khó tránh khỏi sẽ phải ăn chút thiệt thòi, lên sân khấu thế cho hắn.
Nghiêm Xích Hỏa do dự một chút, nói:
- Ngươi cẩn thẩn một chút, tên này có vẻ rất nguy hiểm
- Ta biết.
Lý Đạo Hiên gật gật đầu.
- Diệp Trần, ngươi nói Lý Đạo Hiên có thể thắng không
Mạc Linh Phong đối với Diệp Trần kính thể có thừa, không khỏi hỏi. Nguồn: https://truyenbathu.net
Diệp Trần nói:
- Hai người tinh khí thần tương đương, so đấu cuối cùng có thể là về mặt cường thịnh của ý chí.
Nếu như nói các vực có thế chia làm ba cấp bậc, thì những thanh niên tuấn kiệt cũng có thể chia làm ba cấp bậc. Cấp bậc thứ nhất là không cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, cấp bậc thứ hai là cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, cấp thứ ba là chẳng những cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, lại còn có một hai ưu thế thường nhân không thể nào với tới được, ví dụ như võ học, ví dụ như Chân Nguyên, ví dụ như Vũ Hồn.
Không thể nghi ngờ, Lý Đạo Hiên hôm nay là cao thủ cấp bậc thứ hai, hơn nữa trong cấp bậc thứ hai cũng không yếu, thuộc về tiêu chuẩn trung đẳng, về phần có thể tăng lên được nữa không còn phải xem kế tiếp hắn phát huy thế nào.
Lý Đạo Hiên không kém, với tư cách là đối thủ của Lý Đạo Hiên, Sử Duyên lại càng không yếu.
Hắc Kim Vực có lẽ so với Phiêu Miểu Tuyết Vực và Vân Lan Vực thì hơi kém hơn một chút, nhưng cũng chỉ là chênh lệch một chút, chênh lệch khoảng một hai người. Nói cách khác, bài danh thứ ba ở Hắc Kim Vực đến Phiêu Miểu Tuyết Vực và Vân Lan Vực đại khái ở tầm bốn năm. Đương nhiên, đây không phải tuyệt đối, cũng sẽ có ngoại thế, dù sao sự phát triển của thiên tài thật sự rất quỷ dị, bài danh hai năm trước đến hai năm sau đã không còn dùng được nữa rồi, nếu không Vũ Đạo Trà Hội cần gì phải cử hành liên tục, cứ xem bài danh lần trước chẳng phải biết được ai mạnh ai yếu rồi sao.
- Ta ngược lại đã coi thường Nam Trác Vực các ngươi, ngươi ở Nam Trác Vực có thế xếp thứ mấy?
Vũ khí của Sử Duyên là một căn Bàn Long Côn, Bàn Long Côn nơi tay, khí thế của hắn dâng cao đến vô hạn, thân thể thon dài cao ngất phảng phất như có thể khởi động trời xanh, một đôi mắt bễ nghễ bao quát lấy Lý Đạo Hiên.
Lý Đạo Hiên liếc qua Diệp Trần và Tư Không Thánh, mỉm cười nói:
- Tối đa Top 5!
- Top 5! Nói đùa gì vậy, Nam Trác Vực ngươi có nhiều cao thủ vậy sao? Hơn nữa nghe ý của ngươi, ngươi tựa hộ chỉ có thế xếp thứ năm.
Sử Duyên trì trệ, cười lên ha hả, cho rằng Lý Đạo Hiên tự hạ thấp chính mình, nâng Nam Trác Vực lên.
- Tin hay không tùy ngươi, bắt đầu đi!
Lý Đạo Hiên cũng không phải tự hạ thấp bản thân, trong mọi người của Nam Trác Vực, hắn tự nhận không phải là đối thủ của Diệp Trần và Tư Không Thánh. Bỏ qua hai người này, Mộ Dung Khuynh Thành và Thác Bạt Khổ nhìn có vẻ đều là bộ dáng sâu không lường được, cho nên hắn tự đưa mình về Top 5 đã là suy tính kĩ càng, cao hơn chút nữa thì không nhất định sẽ được. Không biết sao hắn nói ra sự thật, ngươi khác lại cho là mình tự hạ thấp bản thân, hắn đường đường là một kiếm khách, cần gì phải hạ thấp mình chứ.
- Mặc kệ ngươi xếp thứ mấy, trước tiếp ta một côn!
Bước ra một bước, khí thế của Sử Duyên tạo thành hình đinh ốc căng vọt, mang theo cổ khí thế này, tay phải Sử Duyên xiết chặt Bàn Long Côn, dùng một chiêu côn pháp đơn giản Thanh Long Xuất Động đánh ra, côn mang hình dáng đinh ốc cơ hồ trong chớp mắt liền xuyên thấu đến trước ngực Lý Đạo Hiên.
BOANG...!
Đối mặt với côn mang đinh ốc, sắc mắt Lý Đạo Hiên bất động, trường kiếm bên hông lập tức xuất vỏ, hàn tinh tách ra, chém vỡ côn mang.
- Ồ, có vài phần bổn sự.
Sắc mặt Sử Duyên có chút ngưng trọng, một chiêu này của hắn chỉ dùng để thăm dò Lý Đạo Hiên, mặc dù là thăm dò, nhưng lực đạo không nhỏ chút nào, vốn tưởng rằng Lý Đạo Hiên muốn ứng phó cần phải hao tổn chút khí lực, không thể tưởng được lại bị phá dễ dàng như vậy.
- Ngươi cũng tiếp ta một kiếm.
Chém vỡ côn mang, cổ tay phải của Lý Đạo Hiên thuận thế run lên, sáu đạo kiếm quang lợi hại đột thứ ra ngoài, theo một kiếm này xuất ra, không khí bất động, kiếm quang cực tốc phi trảm, thanh âm ngoại giới và thanh âm của kiếm quang đột thứ đều biến mất, vô thanh vô tức.
- Lợi hai, đã nhìn lầm rồi.
Sáu điểm hàn quang tách ra trước người Sử Duyên, Sử Duyên thân bất do kỷ lui về sau ba bước. Vừa rồi nếu không phải hắn phản ứng nhanh chóng, Bàn Long Côn phòng thủ kịp thời, sáu đạo kiếm quang này hoàn toàn có thể phá vỡ hộ thể Chân Nguyên của hắn, khiến hắn trọng thương, kiếm chiêu này thật quá quỷ dị.
Bình luận truyện