Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 22: Giết!
Chu Hằng, ngươi muốn làm gì, nhanh buông con ta ra!
Lời nói của Chu Kiếm Minh mang một chút sợ hãi.
Nếu Chu Hằng vẫn là Chu Hằng trước kia, vậy hắn đã gác kiếm lên cổ Chu Khảm rồi, Chu Kiếm Minh cũng có năng lực trong nháy mắt lúc Chu Hằng động thủ cứu được Chu Khảm!
Nhưng mà một kiếm lúc trước hắn liền biết, thực lực Chu Hằng thập phần cường đại, cường đại đến mức cao thủ Luyện Thể tầng chín như hắn cũng không nắm chắc chiến thắng, càng đừng nói cứu người!
Bây giờ thấy con bị người ta xốc lên như chó chết, Chu Kiếm Minh quan tâm quá tự nhiên loạn lòng.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi!
Chu Hằng đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi gì.
- Cái gì?
Chu Kiếm Minh sửng sốt, hồn nhiên không rõ Chu Hằng nói gì, nhưng hắn lắng tai nghe, rất nhanh cảm ứng được rất nhiều người đang chạy tới hướng bên này, chỉ chốc lát sau, mười mấy người đã tiến vào nơi này.
Lúc trước động tĩnh cũng không nhỏ, hơn nữa vị trí biệt viện này cũng không tính quá hẻo lánh, khiến người tới xem xét tình huống là bình thường.
Chợt nhìn thấy tình hình trong sân, mọi người đều ngẩn ngơ, vì bọn họ căn bản không nhận ra bộ dạng của Chu Khảm, bọn họ càng không biết sự việc thế nào, chỉ tưởng rằng tên giặc cỏ nào chạy tới gia tộc quậy phá.
- Còn thiếu một người!
Chu Hằng ánh mắt du động, hắn đang đợi Chu Hiến Minh đến.
- Chu Hằng, ngươi đến tột cùng muốn làm gì!
Chu Kiếm Minh sợ ném chuột vỡ đồ, chỉ có thể đè lại lửa giận trầm giọng nói.
- Các ngươi đối đãi với cha ta như thế nào?
Chu Hằng đè lại lửa giận nói:
- Phụ thân ta là trưởng lão gia tộc, vì gia tộc lập được bao nhiêu công lao? Nhưng mà sau khi bị thương nặng, chẳng những gia tộc không trị cho hắn, ngược lại còn tước đoạt vị trí trưởng lão của hắn, ngay cả một hạ nhân cũng có thể tùy ý khi dễ.
- Đây là thái độ gia tộc đối đãi với tộc nhân sao? Hay hoặc là nói, có vài người lấy thúng úp voi, cố ý bỏ qua lợi ích gia tộc báo thù riêng.
- Hài tử, chớ ngậm máu phun người, nói hươu nói vượn!
Chu Kiếm Minh rống giận một tiếng, nếu không phải con mình còn trong tay Chu Hằng, tất nhiên hắn đã nhảy ra bắt giữ Chu Hằng. Có một số việc cho dù mọi người đều biết nhưng cũng chỉ biết ngậm họng.
- Chu Hằng, ngươi đã bị khai trừ khỏi gia tộc, hiện tại, lập tức thả người cút ra ngoài.
- Hừ, Chu gia không phải là phụ tử các ngươi có thể lấy thúng úp voi!
Chu Hằng tươi cười, bóp chặt cổ Chu Khảm, lập tức truyền đến tiếng khớp xương, bị nghẹn thở, tay chân Chu Khảm run lên một cái, lập tức tỉnh lại.
- Cha! Cha!
Chu Khảm thấy cha mình, rướn cổ phát ra tiếng khàn khàn, tay chân dũ động như cầu cứu Chu Kiếm Minh.
- Khảm nhi!
Chu Kiếm Minh chỉ có một đứa con duy nhất, không biết cưng chiều tới độ nào, mắt thấy đầu con sưng phù như đầu heo, nhìn ánh mắt thê thảm kia mà lòng như đao cắt.
Cái gì? Đầu heo này là Chu Khảm?
Tộc nhân Chu gia vây tới đều hoảng sợ, giờ mới biết thật sự có đại sự xảy ra!
Chu Hằng lại dám dùng hắn cưỡng bức Chu Kiếm Minh, lá gan đúng là đủ lớn!
Không đúng a!
Chu Khảm không phải một tháng trước vừa mới đột phá Luyện Cốt Cảnh sao? Gia tộc còn vì thế mà ăn mừng một phen, sao lại bị Chu Hằng bóp như chó chết thế kia? Chẳng lẽ Chu Hằng ám toán?
Càng không đúng, võ giả Luyện Cốt Cảnh nếu bị một người Luyện Thể tầng một ám toán, vậy không bằng đâm đầu vào khối đậu hũ chết đi cho rồi.
Lúc này bọn họ mới cảm ứng khí tức của Chu Hằng.
- Luyện Cốt Cảnh!
Trong sân cũng có Luyện Cốt Cảnh, cảm ứng khí tức Chu Hằng có lẽ thiếu chút nữa, nhưng tuyệt đối là tầng thứ phía sau, lập tức biến sắc thốt lên.
Những người khác vừa nghe vậy, lập tức trợn tròn mắt!
Chu Hằng không thể tu luyện, chuyện này cả gia tộc đều biết, sao đột nhiên biến thành Luyện Cốt Cảnh!
- Hừ, ầm ỹ như vậy còn ra thể thống gì, không sợ bị khách quý giễu cợt sao!
Một tiếng quát uy nghiêm đột nhiên truyền tới, mọi người lập tức yên tĩnh lại, mỗi một người đều lộ ra vẻ cung kính tuyệt đối.
Chu Hiến Minh đến rồi!
Gia tộc có 6 đại cao thủ Luyện Huyết Cảnh, cũng chỉ có một người duy nhất đạt tới Luyện Thể tầng mười hai, đúng là thực lực độc nhất vô nhị để hắn ngồi vững chức trên chức Đại trưởng lão, đem Chu gia gần như biến thành không bán hai giá.
Dưới hình tượng như vậy, ai dám bất kính?
Đám người tự động nhường ra một con đường, chỉ thấy hai lão nhân dắt tay nhau đi tới, một người râu bạc trắng, lông mi cũng màu trắng, dáng người khôi ngô, trên người có một loại khí phách ngồi trên chức vị cao lâu dài hình thành. Một người khác nhìn trẻ hơn, đại khái khoảng năm mươi tuổi, một thân áo choàng màu xanh, nhưng lại có vẻ tiêu sái thoát tục.
Lão nhân râu trắng, mi trắng chính là người thống trị Chu gia trên thực tế, Chu Hiến Minh, người kia là ai?
Để cho Chu Hiến Minh xưng một tiếng khách quý, dắt tay nhau cùng tiến, vậy địa vị đối phương khẳng định không kém hắn!
Chu Hằng cảm ứng khí tức lão nhân áo bào xanh một chút kia, sắc mặt không khỏi ngưng trọng, mặc dù hắn không cách nào trực tiếp nhìn thấu tu vi của đối phương, nhưng có thể sánh ngang Chu Hiến Minh, vậy hắn kết luận hai người cũng sàn sàn như nhau.
Lại là một gã cao thủ Luyện Thể tầng mười hai!
Chu Hằng vốn có vài phần nắm chắc cổ động bốn gã trưởng lão khác của Chu gia làm khó dễ Chu Hiến Minh, nhưng nếu lại có thêm một cao thủ Luyện Thể tầng mười hai, hai người kia liên thủ thì không người nào có thể phá!
Lão nhân áo bào xanh này đến tột cùng là người nào?
Nhưng mà lúc này tên đã lên dây, không phát không được! Chẳng lẽ bảo hắn ngồi xem phụ thân bị người nhục nhã, chịu thương thế chậm rãi chêt đi sao?
Hắn làm không được!
Chu Hằng tràn ngập sát khí tươi cười, nói:
- Ai muốn hại phụ thân ta, thì phải trả cái giá bằng máu tươi.
Hắn không chút lưu tình chém ra một kiếm, từ cằm Chu Khảm đâm vào, Sương Hàn Kiếm sắc bén, lại thêm lực lượng Luyện Cốt Cảnh, một kiếm trực tiếp xuyên qua đỉnh đầu Chu Khảm! Phốc, máu tươi phun ra, cánh tay phải hắn giơ lên cao, xốc cả người Chu Khảm lên, giống như treo một lá cờ chính nghĩa.
- Khảm nhi!
Chu Kiếm Minh lập tức kêu lên thê lương, cả người vọt ra, không quản tới hết thảy bổ nhào tới Chu Hằng.
Hắn muốn giết tiểu tử này!
Lăng Thiên thức thứ nhất!
Chu Hằng rút trường kiếm về, cả người trầm tĩnh lại, tâm thần cùng thiên địa dung hợp, giống như có thể xuyên thủng hết thảy huyền diệu thế gian.
Thiên địa áp chế, thiên địa bài xích, thân hình Chu Kiếm Minh lập tức bị kiềm hãm, tâm thần bị quản chế.
Kiếm quang cắt tới, giống như dải tơi kinh thiên!
Hưu, một cái đầu bắn thẳng lên trời, sau khi vẽ lên một vòng cung rơi xuống mặt đất. Dư lực chưa tiêu, liên tiếp nảy lên, vừa lúc nảy tới chỗ chân Chu Hiến Minh.
Thẳng đến lúc này, Chu Hiến Minh mới biết người bị Chu Hằng bóp như chó chết là cháu của hắn! Mà ở trong vài giây ngắn ngủn, con trai, cháu trai duy nhất của hắn không ngờ đều bị Chu Hằng một kiếm xử lý gọn gàng.
Nhìn đầu đầy máu của con mình, thân thể hắn không khỏi run lên dữ dội, ngực đau đớn, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, máu nhuộm đỏ ngực.
- Tiểu súc sinh, lão phu phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Chu Hiến Minh tay ôm ngực, mắt giận dữ như phun lửa!
Cường giả Luyện Huyết Cảnh cường đại cỡ nào, huyết khí mênh mông cuồn cuộn, thậm chí có thể chấn người sống sờ sờ ngất đi, Chu Hiến Minh giận dữ bộc phát ra uy thế đáng sợ cỡ nào, từng luồng lực lượng vô hình từ trên người hắn phát ra, như sóng biển kích động, chấn người xung quanh không tự chủ được lui về phía sau!
Chu Hằng lại không chút động tâm, hắn dầu gì cũng là võ giả Luyện Cốt Cảnh, làm sao có thể bị khí thế của Luyện Huyết Cảnh hù dọa. Hơn nữa, hắn tu luyện Lăng Thiên Cửu Thức thần diệu cỡ nào, vốn chính là lấy thế đè người, càng không thể nào bị Chu Hiến Minh áp đảo.
- Lão già, ngươi cũng có tâm, cảm thấy đau không?
Chu Hằng cao giọng nói:
- Con, cháu là thân nhân của ngươi, phụ thân ta thì không phải là thân nhân sao? Lúc ngươi dung túng con làm bậy, dung túng cháu làm ác, có không nghĩ tới mọi người đều là tộc nhân Chu gia không?
- Người chỉ lo tư lợi, có tư cách gì ngồi ở vị trí trưởng lão?
- Ta đề nghị, phế truất chức trưởng lão của Chu Hiến Minh!
Một viên đá ném xuống mặt hồ nổi lên ngàn đợt sóng!
Thẳng đến lúc này, những người Chu gia bị chấn cho ngây ngô mới hồi phục tinh thần lại.
Chu Hằng giết Chu Khảm! Chu Hằng giết Chu Kiếm Minh!
- Rít!
Hắn làm sao dám! Hắn làm sao có thể!
Chu Khảm còn chưa tính, có thể là bị đánh lén, dù sao ai cũng không nghĩ tới một rác rưởi không thể tu luyện lại đột nhiên có tu vi Luyện Cốt Cảnh! Nhưng mà Chu Kiếm Minh nổi giận ra tay, tuyệt đối là ứng phó toàn lực, hơn nữa Chu Kiếm Minh lại là Luyện Thể tầng chín a!
Một kiếm miểu sát!
Chiến lực cường đại cỡ nào!
Chu gia... Muốn đổi thời sao?
- Hài tử, ngươi cũng xứng luận ưu khuyết điểm của lão phu sao?
Chu Hiến Minh hừ lạnh một tiếng:
- Đại nghịch bất đạo, giết hại tộc nhân, tội không thể tha!
Thân hình lão già vọt lên, giống như một con chim ưng chụp xuống Chu Hằng.
Phi Vân Bộ!
Oanh, Chu Hiến Minh đánh vào khoảng không, móng vuốt mạnh mẽ đánh thủng một tảng đá trên mặt đất, mang theo bụi đất bay lên.
Mọi người lại lần nữa cả kinh!
Chu Hằng không ngờ tránh thoát một kích này!
Gì vậy, tiểu tử này không ngờ phản kích!
Chu Hằng không dùng Lăng Thiên Cửu Thức, cho dù Lăng Thiên thức thứ nhất thì cũng tiêu hao lực lượng rất nhiều, mà hắn không nắm chắc có thể dùng mười chiêu đánh giết một cao thủ Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong lâu đời!
Phi Bộc Kiếm Pháp!
Chu Hằng chân triển khai Phi Vân Bộ, thân hình chuyển vòng qua người Chu Hiến Minh, lúc hiện phía trước, đột nhiên ở phía sau, nếu nhìn thẳng vào, không tới vài giây sẽ choáng váng đầu óc.
Chiến cuộc lại giằng co!
Làm sao có thể!
Một tiểu tử Luyện Cốt Cảnh, hơn nữa còn là tiểu tử mới vừa vào Luyện Cốt Cảnh, không ngờ có thể cùng một cao thủ Luyện Huyết Cảnh, Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong đánh tới mức có đến có hồi? Không, không phải có đến có hồi, mà là đè ép!
Chu Hằng không ngờ đè ép Chu Hiến Minh!
Đúng vậy, bằng vào thần diệu của Phi Vân Bộ, Chu Hằng hoàn toàn không sợ lo lắng về sau, chỉ cần nhìn chằm chằm Chu Hiến Minh điên cuồng tấn công là được!
Mà Phi Bộc Kiếm Pháp tuy rằng không so được với Lăng Thiên Cửu Thức, nhưng mà có thể trở thành bí kỹ của Cửu Linh Tông thì đâu phải bình thường, trường kiếm đẩy ra giống như từng thác nước trên trời trút xuống, cực kỳ đồ sộ.
Chu Hiến Minh liên tục hét to, luận tu vi, Chu Hằng tự nhiên thúc ngựa vẫn còn kém hắn, nhưng mà tiểu tử này lại có một bộ pháp vô cùng quỷ dị, khiến hắn căn bản đánh không trúng! Cộng thêm Sương Hàn Kiếm quá sắc bén, một kiếm có thể chặt đứt xương cốt võ giả Luyện Cốt Cảnh, cho dù hắn cũng không dám mạnh mẽ chống đỡ!
Tuyệt không thể để tiểu tử dắt mũi!
Chu Hiến Minh đưa mắt nhìn về phía nội viện.
Lời nói của Chu Kiếm Minh mang một chút sợ hãi.
Nếu Chu Hằng vẫn là Chu Hằng trước kia, vậy hắn đã gác kiếm lên cổ Chu Khảm rồi, Chu Kiếm Minh cũng có năng lực trong nháy mắt lúc Chu Hằng động thủ cứu được Chu Khảm!
Nhưng mà một kiếm lúc trước hắn liền biết, thực lực Chu Hằng thập phần cường đại, cường đại đến mức cao thủ Luyện Thể tầng chín như hắn cũng không nắm chắc chiến thắng, càng đừng nói cứu người!
Bây giờ thấy con bị người ta xốc lên như chó chết, Chu Kiếm Minh quan tâm quá tự nhiên loạn lòng.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi!
Chu Hằng đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi gì.
- Cái gì?
Chu Kiếm Minh sửng sốt, hồn nhiên không rõ Chu Hằng nói gì, nhưng hắn lắng tai nghe, rất nhanh cảm ứng được rất nhiều người đang chạy tới hướng bên này, chỉ chốc lát sau, mười mấy người đã tiến vào nơi này.
Lúc trước động tĩnh cũng không nhỏ, hơn nữa vị trí biệt viện này cũng không tính quá hẻo lánh, khiến người tới xem xét tình huống là bình thường.
Chợt nhìn thấy tình hình trong sân, mọi người đều ngẩn ngơ, vì bọn họ căn bản không nhận ra bộ dạng của Chu Khảm, bọn họ càng không biết sự việc thế nào, chỉ tưởng rằng tên giặc cỏ nào chạy tới gia tộc quậy phá.
- Còn thiếu một người!
Chu Hằng ánh mắt du động, hắn đang đợi Chu Hiến Minh đến.
- Chu Hằng, ngươi đến tột cùng muốn làm gì!
Chu Kiếm Minh sợ ném chuột vỡ đồ, chỉ có thể đè lại lửa giận trầm giọng nói.
- Các ngươi đối đãi với cha ta như thế nào?
Chu Hằng đè lại lửa giận nói:
- Phụ thân ta là trưởng lão gia tộc, vì gia tộc lập được bao nhiêu công lao? Nhưng mà sau khi bị thương nặng, chẳng những gia tộc không trị cho hắn, ngược lại còn tước đoạt vị trí trưởng lão của hắn, ngay cả một hạ nhân cũng có thể tùy ý khi dễ.
- Đây là thái độ gia tộc đối đãi với tộc nhân sao? Hay hoặc là nói, có vài người lấy thúng úp voi, cố ý bỏ qua lợi ích gia tộc báo thù riêng.
- Hài tử, chớ ngậm máu phun người, nói hươu nói vượn!
Chu Kiếm Minh rống giận một tiếng, nếu không phải con mình còn trong tay Chu Hằng, tất nhiên hắn đã nhảy ra bắt giữ Chu Hằng. Có một số việc cho dù mọi người đều biết nhưng cũng chỉ biết ngậm họng.
- Chu Hằng, ngươi đã bị khai trừ khỏi gia tộc, hiện tại, lập tức thả người cút ra ngoài.
- Hừ, Chu gia không phải là phụ tử các ngươi có thể lấy thúng úp voi!
Chu Hằng tươi cười, bóp chặt cổ Chu Khảm, lập tức truyền đến tiếng khớp xương, bị nghẹn thở, tay chân Chu Khảm run lên một cái, lập tức tỉnh lại.
- Cha! Cha!
Chu Khảm thấy cha mình, rướn cổ phát ra tiếng khàn khàn, tay chân dũ động như cầu cứu Chu Kiếm Minh.
- Khảm nhi!
Chu Kiếm Minh chỉ có một đứa con duy nhất, không biết cưng chiều tới độ nào, mắt thấy đầu con sưng phù như đầu heo, nhìn ánh mắt thê thảm kia mà lòng như đao cắt.
Cái gì? Đầu heo này là Chu Khảm?
Tộc nhân Chu gia vây tới đều hoảng sợ, giờ mới biết thật sự có đại sự xảy ra!
Chu Hằng lại dám dùng hắn cưỡng bức Chu Kiếm Minh, lá gan đúng là đủ lớn!
Không đúng a!
Chu Khảm không phải một tháng trước vừa mới đột phá Luyện Cốt Cảnh sao? Gia tộc còn vì thế mà ăn mừng một phen, sao lại bị Chu Hằng bóp như chó chết thế kia? Chẳng lẽ Chu Hằng ám toán?
Càng không đúng, võ giả Luyện Cốt Cảnh nếu bị một người Luyện Thể tầng một ám toán, vậy không bằng đâm đầu vào khối đậu hũ chết đi cho rồi.
Lúc này bọn họ mới cảm ứng khí tức của Chu Hằng.
- Luyện Cốt Cảnh!
Trong sân cũng có Luyện Cốt Cảnh, cảm ứng khí tức Chu Hằng có lẽ thiếu chút nữa, nhưng tuyệt đối là tầng thứ phía sau, lập tức biến sắc thốt lên.
Những người khác vừa nghe vậy, lập tức trợn tròn mắt!
Chu Hằng không thể tu luyện, chuyện này cả gia tộc đều biết, sao đột nhiên biến thành Luyện Cốt Cảnh!
- Hừ, ầm ỹ như vậy còn ra thể thống gì, không sợ bị khách quý giễu cợt sao!
Một tiếng quát uy nghiêm đột nhiên truyền tới, mọi người lập tức yên tĩnh lại, mỗi một người đều lộ ra vẻ cung kính tuyệt đối.
Chu Hiến Minh đến rồi!
Gia tộc có 6 đại cao thủ Luyện Huyết Cảnh, cũng chỉ có một người duy nhất đạt tới Luyện Thể tầng mười hai, đúng là thực lực độc nhất vô nhị để hắn ngồi vững chức trên chức Đại trưởng lão, đem Chu gia gần như biến thành không bán hai giá.
Dưới hình tượng như vậy, ai dám bất kính?
Đám người tự động nhường ra một con đường, chỉ thấy hai lão nhân dắt tay nhau đi tới, một người râu bạc trắng, lông mi cũng màu trắng, dáng người khôi ngô, trên người có một loại khí phách ngồi trên chức vị cao lâu dài hình thành. Một người khác nhìn trẻ hơn, đại khái khoảng năm mươi tuổi, một thân áo choàng màu xanh, nhưng lại có vẻ tiêu sái thoát tục.
Lão nhân râu trắng, mi trắng chính là người thống trị Chu gia trên thực tế, Chu Hiến Minh, người kia là ai?
Để cho Chu Hiến Minh xưng một tiếng khách quý, dắt tay nhau cùng tiến, vậy địa vị đối phương khẳng định không kém hắn!
Chu Hằng cảm ứng khí tức lão nhân áo bào xanh một chút kia, sắc mặt không khỏi ngưng trọng, mặc dù hắn không cách nào trực tiếp nhìn thấu tu vi của đối phương, nhưng có thể sánh ngang Chu Hiến Minh, vậy hắn kết luận hai người cũng sàn sàn như nhau.
Lại là một gã cao thủ Luyện Thể tầng mười hai!
Chu Hằng vốn có vài phần nắm chắc cổ động bốn gã trưởng lão khác của Chu gia làm khó dễ Chu Hiến Minh, nhưng nếu lại có thêm một cao thủ Luyện Thể tầng mười hai, hai người kia liên thủ thì không người nào có thể phá!
Lão nhân áo bào xanh này đến tột cùng là người nào?
Nhưng mà lúc này tên đã lên dây, không phát không được! Chẳng lẽ bảo hắn ngồi xem phụ thân bị người nhục nhã, chịu thương thế chậm rãi chêt đi sao?
Hắn làm không được!
Chu Hằng tràn ngập sát khí tươi cười, nói:
- Ai muốn hại phụ thân ta, thì phải trả cái giá bằng máu tươi.
Hắn không chút lưu tình chém ra một kiếm, từ cằm Chu Khảm đâm vào, Sương Hàn Kiếm sắc bén, lại thêm lực lượng Luyện Cốt Cảnh, một kiếm trực tiếp xuyên qua đỉnh đầu Chu Khảm! Phốc, máu tươi phun ra, cánh tay phải hắn giơ lên cao, xốc cả người Chu Khảm lên, giống như treo một lá cờ chính nghĩa.
- Khảm nhi!
Chu Kiếm Minh lập tức kêu lên thê lương, cả người vọt ra, không quản tới hết thảy bổ nhào tới Chu Hằng.
Hắn muốn giết tiểu tử này!
Lăng Thiên thức thứ nhất!
Chu Hằng rút trường kiếm về, cả người trầm tĩnh lại, tâm thần cùng thiên địa dung hợp, giống như có thể xuyên thủng hết thảy huyền diệu thế gian.
Thiên địa áp chế, thiên địa bài xích, thân hình Chu Kiếm Minh lập tức bị kiềm hãm, tâm thần bị quản chế.
Kiếm quang cắt tới, giống như dải tơi kinh thiên!
Hưu, một cái đầu bắn thẳng lên trời, sau khi vẽ lên một vòng cung rơi xuống mặt đất. Dư lực chưa tiêu, liên tiếp nảy lên, vừa lúc nảy tới chỗ chân Chu Hiến Minh.
Thẳng đến lúc này, Chu Hiến Minh mới biết người bị Chu Hằng bóp như chó chết là cháu của hắn! Mà ở trong vài giây ngắn ngủn, con trai, cháu trai duy nhất của hắn không ngờ đều bị Chu Hằng một kiếm xử lý gọn gàng.
Nhìn đầu đầy máu của con mình, thân thể hắn không khỏi run lên dữ dội, ngực đau đớn, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, máu nhuộm đỏ ngực.
- Tiểu súc sinh, lão phu phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Chu Hiến Minh tay ôm ngực, mắt giận dữ như phun lửa!
Cường giả Luyện Huyết Cảnh cường đại cỡ nào, huyết khí mênh mông cuồn cuộn, thậm chí có thể chấn người sống sờ sờ ngất đi, Chu Hiến Minh giận dữ bộc phát ra uy thế đáng sợ cỡ nào, từng luồng lực lượng vô hình từ trên người hắn phát ra, như sóng biển kích động, chấn người xung quanh không tự chủ được lui về phía sau!
Chu Hằng lại không chút động tâm, hắn dầu gì cũng là võ giả Luyện Cốt Cảnh, làm sao có thể bị khí thế của Luyện Huyết Cảnh hù dọa. Hơn nữa, hắn tu luyện Lăng Thiên Cửu Thức thần diệu cỡ nào, vốn chính là lấy thế đè người, càng không thể nào bị Chu Hiến Minh áp đảo.
- Lão già, ngươi cũng có tâm, cảm thấy đau không?
Chu Hằng cao giọng nói:
- Con, cháu là thân nhân của ngươi, phụ thân ta thì không phải là thân nhân sao? Lúc ngươi dung túng con làm bậy, dung túng cháu làm ác, có không nghĩ tới mọi người đều là tộc nhân Chu gia không?
- Người chỉ lo tư lợi, có tư cách gì ngồi ở vị trí trưởng lão?
- Ta đề nghị, phế truất chức trưởng lão của Chu Hiến Minh!
Một viên đá ném xuống mặt hồ nổi lên ngàn đợt sóng!
Thẳng đến lúc này, những người Chu gia bị chấn cho ngây ngô mới hồi phục tinh thần lại.
Chu Hằng giết Chu Khảm! Chu Hằng giết Chu Kiếm Minh!
- Rít!
Hắn làm sao dám! Hắn làm sao có thể!
Chu Khảm còn chưa tính, có thể là bị đánh lén, dù sao ai cũng không nghĩ tới một rác rưởi không thể tu luyện lại đột nhiên có tu vi Luyện Cốt Cảnh! Nhưng mà Chu Kiếm Minh nổi giận ra tay, tuyệt đối là ứng phó toàn lực, hơn nữa Chu Kiếm Minh lại là Luyện Thể tầng chín a!
Một kiếm miểu sát!
Chiến lực cường đại cỡ nào!
Chu gia... Muốn đổi thời sao?
- Hài tử, ngươi cũng xứng luận ưu khuyết điểm của lão phu sao?
Chu Hiến Minh hừ lạnh một tiếng:
- Đại nghịch bất đạo, giết hại tộc nhân, tội không thể tha!
Thân hình lão già vọt lên, giống như một con chim ưng chụp xuống Chu Hằng.
Phi Vân Bộ!
Oanh, Chu Hiến Minh đánh vào khoảng không, móng vuốt mạnh mẽ đánh thủng một tảng đá trên mặt đất, mang theo bụi đất bay lên.
Mọi người lại lần nữa cả kinh!
Chu Hằng không ngờ tránh thoát một kích này!
Gì vậy, tiểu tử này không ngờ phản kích!
Chu Hằng không dùng Lăng Thiên Cửu Thức, cho dù Lăng Thiên thức thứ nhất thì cũng tiêu hao lực lượng rất nhiều, mà hắn không nắm chắc có thể dùng mười chiêu đánh giết một cao thủ Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong lâu đời!
Phi Bộc Kiếm Pháp!
Chu Hằng chân triển khai Phi Vân Bộ, thân hình chuyển vòng qua người Chu Hiến Minh, lúc hiện phía trước, đột nhiên ở phía sau, nếu nhìn thẳng vào, không tới vài giây sẽ choáng váng đầu óc.
Chiến cuộc lại giằng co!
Làm sao có thể!
Một tiểu tử Luyện Cốt Cảnh, hơn nữa còn là tiểu tử mới vừa vào Luyện Cốt Cảnh, không ngờ có thể cùng một cao thủ Luyện Huyết Cảnh, Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong đánh tới mức có đến có hồi? Không, không phải có đến có hồi, mà là đè ép!
Chu Hằng không ngờ đè ép Chu Hiến Minh!
Đúng vậy, bằng vào thần diệu của Phi Vân Bộ, Chu Hằng hoàn toàn không sợ lo lắng về sau, chỉ cần nhìn chằm chằm Chu Hiến Minh điên cuồng tấn công là được!
Mà Phi Bộc Kiếm Pháp tuy rằng không so được với Lăng Thiên Cửu Thức, nhưng mà có thể trở thành bí kỹ của Cửu Linh Tông thì đâu phải bình thường, trường kiếm đẩy ra giống như từng thác nước trên trời trút xuống, cực kỳ đồ sộ.
Chu Hiến Minh liên tục hét to, luận tu vi, Chu Hằng tự nhiên thúc ngựa vẫn còn kém hắn, nhưng mà tiểu tử này lại có một bộ pháp vô cùng quỷ dị, khiến hắn căn bản đánh không trúng! Cộng thêm Sương Hàn Kiếm quá sắc bén, một kiếm có thể chặt đứt xương cốt võ giả Luyện Cốt Cảnh, cho dù hắn cũng không dám mạnh mẽ chống đỡ!
Tuyệt không thể để tiểu tử dắt mũi!
Chu Hiến Minh đưa mắt nhìn về phía nội viện.
Bình luận truyện