Kim Chủ Hoành Đao Đoạt Ái: Đoạt Đến Cô Dâu
Chương 2: Vui đùa không như mong muốn (2)
Editor: Khương Tuyết Ny.
Tuy nhiên, ở thời điểm cánh cửa phòng mở ra, bước chân của hắn thoáng dừng lại một chút, quay đầu, nhìn lướt qua cô gái vẫn đang ngủ say như cũ, từ trong túi áo lấy ra một tờ chi phiếu, ký lên một hàng con số, bỏ vào trong túi sách đang rơi trên mặt đất của cô, sau khi làm xong liền đẩy cửa đi ra khỏi phòng.
Lương Thần vốn là khách quen của khách sạn Giang Sơn, nhân viên trong khách sạn hiển nhiên cũng nhận thức được hắn, lập tức tiến lên phía trước đón tiếp, cung kính mở miệng hỏi: “Lương tiên sinh, xin hỏi băng ghi hình trong phòng của ngài, muốn tiêu huỷ hay là mang đi?!”
Lương Thần lúc này mới nhớ tới, khách sạn Giang Sơn có một điểm đặc sắc, chính là tổng thống có cài đặt camera an ninh, vì tôn trọng sự riêng tư của khách hàng, thu lại băng ghi hình, hay trực tiếp tiêu huỷ, đều là do khách hàng tự mình quyết định.
Từ trước tới nay khi vào khách sạn Giang Sơn, đều chỉ có một mình hắn đơn thương độc mã mà đi, hắn lại không phải là loại người cuồng tự kỷ, cầm cái băng ghi hình kia về nhà để tự thưởng thức chính bản thân mình, cho nên luôn trực tiếp tiêu hủy, tuy nhiên hôm nay, trong phòng của hắn lại có nhiều hơn một người con gái.
Nói cách khác, băng ghi hình lúc này, chắc chắn có ghi lại cảnh tượng hắn cùng cô gái kia phiên vân phúc vũ vào buổi tối hôm qua.
Lương Thần quay đầu, nhìn lướt qua cánh cửa phòng đóng chặt, ma xui quỷ khiến nói: “Đem đi!”
Lương Thần rời đi không bao lâu, Cảnh Hảo Hảo liền mở mắt, cô nhìn khung cảnh lạ lẫm, cả người khẽ ngẩn ra trong chốc lát, sau đó, trong đầu có một ít hình ảnh linh tinh vụn vặt hiện lên.
Tối hôm qua cô rõ ràng đang tham gia yến hội của công ty, một người có tửu lượng lớn như cô không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ mới vừa uống vào hai ly rượu đã thấy đầu óc choáng váng, cuối cùng được đồng nghiệp của chính mình đưa lên trên lầu nghỉ ngơi.
Lúc ấy trong phòng rõ ràng chỉ có một người là cô, chính là, không biết vì cái gì, sau khi tỉnh lại, trong phòng thế nhưng lại có nhiều hơn một người đàn ông.
Mà người đàn ông xa lạ kia, lại đối với cô nói: “Vậy dùng thân thể của cô tới trao đổi đi!“.
Theo sau, trong đầu của Cảnh Hảo Hảo hiện lên một ít hình ảnh nghiêm cấm trẻ nhỏ không xem, một nam một nữ, triền miên không thôi…
Cảnh Hảo Hảo khẽ nhíu mày, cho rằng hết thảy chỉ là ảo giác, theo bản năng giật giật thân thể, lại phát hiện toàn thân đau nhức vô cùng, nâng tay xốc chăn lên, liền nhìn thấy trên người trải đầy những vết bầm tím ghê rợn, sắc mặt của cô trong nháy mắt trở nên tái nhợt như một tờ giấy.
Thì ra những thứ cô vừa nhìn thấy lúc nãy không phải ảo giác, mà là chân thật tồn tại...
Cô thế nhưng đã đem thân thể trong sạch mà cô vì Thẩm Lương Niên giữ gìn bao lây nay, đánh mất...
Cô...Cô đã phản bội bạn trai của chính mình!
Nếu bị Thẩm Lương Niên biết...
Đến đây, Cảnh Hảo Hảo không dám suy nghĩ nữa, toàn thân cô bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Trong phòng vẫn còn tàn lưu hơi thở của người đàn ông kia...
Cảnh Hảo Hảo giống như phát điên, nhặt lên quần áo của chính mình, lung tung mặc lên trên người, hoảng hốt rời khỏi khách sạn Giang Sơn.
Lưu loát đi ra khỏi khách sạn, lúc này đêm khuya tĩnh lặng, trên đường lớn vắng vẻ bóng người, cô thuận lợi bắt được một chiếc taxi, trở về khu chung cư mà cô đang cư trú.
Sau khi về đến nhà, chuyện đầu tiên mà Cảnh Hảo Hảo làm, chính là vọt vào phòng tắm, một bên mở khoá cho nước chảy vào bồn, một bên lung tung cởi xuống quần áo trên người, nhanh chóng nhảy vào trong bồn.
Tuy nhiên, ở thời điểm cánh cửa phòng mở ra, bước chân của hắn thoáng dừng lại một chút, quay đầu, nhìn lướt qua cô gái vẫn đang ngủ say như cũ, từ trong túi áo lấy ra một tờ chi phiếu, ký lên một hàng con số, bỏ vào trong túi sách đang rơi trên mặt đất của cô, sau khi làm xong liền đẩy cửa đi ra khỏi phòng.
Lương Thần vốn là khách quen của khách sạn Giang Sơn, nhân viên trong khách sạn hiển nhiên cũng nhận thức được hắn, lập tức tiến lên phía trước đón tiếp, cung kính mở miệng hỏi: “Lương tiên sinh, xin hỏi băng ghi hình trong phòng của ngài, muốn tiêu huỷ hay là mang đi?!”
Lương Thần lúc này mới nhớ tới, khách sạn Giang Sơn có một điểm đặc sắc, chính là tổng thống có cài đặt camera an ninh, vì tôn trọng sự riêng tư của khách hàng, thu lại băng ghi hình, hay trực tiếp tiêu huỷ, đều là do khách hàng tự mình quyết định.
Từ trước tới nay khi vào khách sạn Giang Sơn, đều chỉ có một mình hắn đơn thương độc mã mà đi, hắn lại không phải là loại người cuồng tự kỷ, cầm cái băng ghi hình kia về nhà để tự thưởng thức chính bản thân mình, cho nên luôn trực tiếp tiêu hủy, tuy nhiên hôm nay, trong phòng của hắn lại có nhiều hơn một người con gái.
Nói cách khác, băng ghi hình lúc này, chắc chắn có ghi lại cảnh tượng hắn cùng cô gái kia phiên vân phúc vũ vào buổi tối hôm qua.
Lương Thần quay đầu, nhìn lướt qua cánh cửa phòng đóng chặt, ma xui quỷ khiến nói: “Đem đi!”
Lương Thần rời đi không bao lâu, Cảnh Hảo Hảo liền mở mắt, cô nhìn khung cảnh lạ lẫm, cả người khẽ ngẩn ra trong chốc lát, sau đó, trong đầu có một ít hình ảnh linh tinh vụn vặt hiện lên.
Tối hôm qua cô rõ ràng đang tham gia yến hội của công ty, một người có tửu lượng lớn như cô không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ mới vừa uống vào hai ly rượu đã thấy đầu óc choáng váng, cuối cùng được đồng nghiệp của chính mình đưa lên trên lầu nghỉ ngơi.
Lúc ấy trong phòng rõ ràng chỉ có một người là cô, chính là, không biết vì cái gì, sau khi tỉnh lại, trong phòng thế nhưng lại có nhiều hơn một người đàn ông.
Mà người đàn ông xa lạ kia, lại đối với cô nói: “Vậy dùng thân thể của cô tới trao đổi đi!“.
Theo sau, trong đầu của Cảnh Hảo Hảo hiện lên một ít hình ảnh nghiêm cấm trẻ nhỏ không xem, một nam một nữ, triền miên không thôi…
Cảnh Hảo Hảo khẽ nhíu mày, cho rằng hết thảy chỉ là ảo giác, theo bản năng giật giật thân thể, lại phát hiện toàn thân đau nhức vô cùng, nâng tay xốc chăn lên, liền nhìn thấy trên người trải đầy những vết bầm tím ghê rợn, sắc mặt của cô trong nháy mắt trở nên tái nhợt như một tờ giấy.
Thì ra những thứ cô vừa nhìn thấy lúc nãy không phải ảo giác, mà là chân thật tồn tại...
Cô thế nhưng đã đem thân thể trong sạch mà cô vì Thẩm Lương Niên giữ gìn bao lây nay, đánh mất...
Cô...Cô đã phản bội bạn trai của chính mình!
Nếu bị Thẩm Lương Niên biết...
Đến đây, Cảnh Hảo Hảo không dám suy nghĩ nữa, toàn thân cô bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Trong phòng vẫn còn tàn lưu hơi thở của người đàn ông kia...
Cảnh Hảo Hảo giống như phát điên, nhặt lên quần áo của chính mình, lung tung mặc lên trên người, hoảng hốt rời khỏi khách sạn Giang Sơn.
Lưu loát đi ra khỏi khách sạn, lúc này đêm khuya tĩnh lặng, trên đường lớn vắng vẻ bóng người, cô thuận lợi bắt được một chiếc taxi, trở về khu chung cư mà cô đang cư trú.
Sau khi về đến nhà, chuyện đầu tiên mà Cảnh Hảo Hảo làm, chính là vọt vào phòng tắm, một bên mở khoá cho nước chảy vào bồn, một bên lung tung cởi xuống quần áo trên người, nhanh chóng nhảy vào trong bồn.
Bình luận truyện