Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Chương 87: Chúng Ta Hẳn Là Đừng Nói Đến Mấy Cái Hứng Thú Cấp Thấp Này Thì Hơn!!




Sau khi trở lại khách sạn Độ Giả không bao lâu, có người đến dẫn Thượng Dương lên lầu, Khổng Dược tìm anh cùng ăn cơm trưa.
Nhà hàng được bố trí ở trên sân thượng tầng cao nhất của tòa nhà chính, nghe nói là đầu bếp nhà hàng này có ba sao Michelin, chỉ nhận mấy bàn, không phải khách VIP thì không vào được.
Hiện tại trong toàn bộ nhà hàng sân thượng này, cũng chỉ có Khổng Dược, Thượng Dương bị buộc phải phối hợp “kinh diễm” vì phong cách thiết kế này, Khổng Dược rất đắc ý có thể thông qua phương thức này, một lần nữa phơi bày ra tài lực cùng với “mị lực” của mình cho Thượng Dương thấy.
Thượng Dương đoán tên tài xế kia nhất định đã nói chuyện xảy ra ở ‘phòng thuê’’ cho Khổng Dược biết, Khổng Dược vừa nhìn thấy anh, liền tràn đầy thâm ý ngầm mà đánh giá từ trên xuống dưới một phen.
Ở phân đoạn này ngay đến giả vờ anh cũng không cần phải giả, xấu hổ và giận dữ cứ thế mà bộc lộ ra bên ngoài một cách tự nhiên.
Khổng Dược chẳng những ra vẻ bóng bẩy, cũng là thật sự có bệnh mà.
Lúc trước Thượng Dương không có nghiêm túc mà nghĩ tới chuyện này: Camera mini ở trong phòng của anh là muốn dùng để quay được cái gì.
Đây là điểm mù trong kiến thức của anh, anh chỉ đơn giản cho rằng Khổng Dược chính là nhàm chán rồi hạ lưu mà thôi.
Trải qua nhắc nhở lúc sáng của Kim Húc, anh mới phản ứng lại, bạn trai Kim Húc đưa anh tới phòng khách sạn này, Khổng Dược nhiệt tình giúp bọn họ sắp xếp phòng tốt, lại còn lắp đặt camera mini từ trước.
Khổng Dược không phải muốn rình trộm anh, mà là muốn rình trộm hai người bọn họ.

Sở thích của người này vô cùng có khả năng là hơi bi3n thái.
Kim Húc còn phỏng đoán nói, có lẽ Khổng Dược có vấn đề về phương diện kia, cho nên mới có thể bi3n thái như vậy, muốn dựa vào việc rình coi đôi tình nhân trẻ tuổi khác thân thiết để tìm kiếm sự k1ch thích.

Căn cứ vào sự chán ghét của Kim Húc đối với Khổng Dược, phỏng đoán này không nhất định khách quan.

Chính là cũng có chút đạo lý.
Vì thế khi Thượng Dương gặp lại Khổng Dược, cảm giác khó chịu càng trở nên mãnh liệt.
Anh không muốn bị Khổng Dược nhìn ra được, tìm lý do vì sao sắc mặt mình không tốt: “Hôm nay nóng quá, hình như em hơi bị cảm nắng rồi.”
Khổng Dược dặn dò nhân viên phục vụ đi chuẩn bị một chút điểm tâm ngọt lạnh giải nhiệt, lại thân thiện mà an ủi Thượng Dương mới vừa chia tay: “Đừng nhớ cậu ta nữa, nghỉ ngơi cho tốt một chút, muốn cái gì thì cứ nói với anh.”
Thượng Dương tỏ vẻ không muốn gì cả, không có nhu cầu vật chất.

Khổng Dược nói: “Sao lại còn khách sáo với anh Dược như vậy? Túi đeo của em có hơi cũ rồi, Hermes cao cấp quá, em đi làm dùng không tiện, chọn một cái trong mấy nhãn hiệu Louis Vuitton hoặc là Gucci đi, thích cái nào, em cứ chọn đi.”
Gã gắp đồ ăn cho Thượng Dương, còn thấp giọng nói mấy câu đồi trụy trêu chọc Thượng Dương, chắc là cảm thấy khi bản thân nói mấy câu cợt nhả thì tương đối mê người, thật ra cũng không khác với quấy rối t1nh dục cho lắm.
Thượng Dương nghẹn đến mức đỏ bừng, ngược lại cũng có vài phần như là xấu hổ.
Lại có người tới sân thượng, bị nhân viên phục vụ ngăn cản một chút, đi bước nhỏ đến đây xin ý kiến của Khổng Dược.
Biểu tình Khổng Dược có chút không cao hứng.

Thượng Dương làm bộ tò mò, nhìn nhìn lối vào.
Là Long Thiền đến.
Được Khổng Dược cho phép, nhân viên phục vụ ở cửa mới mời Long Thiền tiến vào.
Long Thiền đi một mình một người, mặc một bộ đồ thể thao, trên đầu thắt một chiếc băng đô vận động, tay đang cầm chiếc túi Prada đang thịnh hành gần đây, như là vừa mới tập thể dục xong, đi lên đây ăn một chút gì đó.
Nhân viên phục vụ muốn dẫn cô ta đi đến vị trí bên kia, nhưng sau khi cô ta nhìn thấy bàn của Khổng Dược thì lại tự đi về hướng bên này.
“Tôi nói là ai bao hết, hóa ra là Khổng tổng.” Long Thiền không khách sáo mà kéo ghế trống ra ngồi xuống bên cạnh, đôi mắt ngó ngó Thượng Dương, hẳn là còn nhớ rõ từng gặp hôm qua, nên nhìn anh cười cười, nhưng nói thì vẫn nói với Khổng Dược, “Khổng tổng đang theo đuổi vị soái ca này sao?”
Khổng Dược nói: “Giám đốc Long, chúng tôi đang nói chuyện, phiền cô đổi sang bàn khác.”
Long Thiền nói: “Sao thế, còn sợ tôi phá hư chuyện tốt của anh a? Tôi cũng không phải là loại người này.”
Cô ta nhìn Thượng Dương cười, nói: “Khổng tổng rất hào phóng với người bên cạnh, cậu cứ đi theo anh ta cho tốt, anh ta sẽ không đối xử tệ với cậu đâu.

Trông cậu có hơi lớn tuổi nhỉ, 27 sao? Khẩu vị của Khổng tổng thay đổi rồi à, trước kia không phải thích tìm sinh viên nhất sao, bất quá vị soái ca này, dáng dấp của cậu cũng đẹp hơn mấy người trước kia, lại còn rất quen mắt nữa.”
Sắc mặt Khổng Dược đều xanh, chỉ là không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, lại phải nhường nhịn Long Thiền.
Giờ phút này đây Thượng Dương có hơi thích cô gái này, hiện tại ai tới chửi Khổng Dược, anh đều sẽ sinh ấn tượng tốt đối với đối phương.
“Cảm ơn.” Anh vẫn là nên cho Khổng Dược tý mặt mũi, cho nên phải biểu hiện đạo lý quan trọng, nói, “Cô Long phải không? Có thể cô có chút hiểu lầm, tôi và anh Dược chỉ vừa mới quen biết, còn đang thử tìm hiểu.

Tôi không để bụng những chuyện tình cảm trước kia của anh ấy, yêu đương có tan có hợp, điều này cũng rất bình thường.”

Long Thiền cười nói: “Sao lại nói thế ? Giống như đang trách tôi ở châm ngòi chia rẽ hai hai người vậy, tôi lại không có ý này.”
Thượng Dương nói: “Không có là tốt nhất, cô Long xinh đẹp như vậy, cứ tìm một đối tượng thích hợp rồi yêu đương cho thật tốt, vậy thì sẽ không ở chỗ này hâm mộ người khác rồi.”
Long Thiền: “……”
Khổng Dược vừa lòng, xem Long Thiền không tồn tại, nhìn Thượng Dương nói tiếp đề tài vừa rồi: “Vậy cứ mua một túi nhãn hiệu lớn cho em đi, dáng dấp của em đẹp còn mang phong cách tây, khí chất tốt, rất thích hợp dùng hàng xa xỉ, không giống có người nhà quê, dùng đồ thật cũng giống như đồ giả.”
Gã nói, đôi mắt cố ý nhìn thoáng qua túi Prada của Long Thiền, chính là đang châm chọc cô ta.
Nhưng Long Thiền hoàn toàn không thèm để ý gì đến lời châm chọc của gã, cười cười rồi đứng dậy trực tiếp đi ra ngoài, cơm cũng không ăn ở nơi này.
Khổng Dược giống như đánh thắng trận, khen Thượng Dương nói: “Giỏi thật, nên như vậy.

Cô gái này có thói quen không xem ai ra gì, mỗi lần nhìn đến anh đều muốn đánh cô ta.”
“Em thấy anh vẫn rất nể mặt cô Long này,” Thượng Dương giống như bảo bảo tò mò hỏi, “Là bởi vì vị Hoàng tiên sinh kia sao?”
Khổng Dược không trả lời, hỏi lại: “Sao em biết cô ta không có người yêu?”
Thượng Dương đến thời khắc biểu diễn, anh hạ giọng, thần bí mà nói: “Thật ra tối hôm qua ở câu lạc bộ, em nhìn thấy Hoàng tiên sinh đụng chạm cô ấy.”
Giọng điệu của anh khoa trương, giống đang chia sẻ với Khổng Dược bí mật nhỏ mà mình đã phát hiện được vậy.
Nhưng những lời mà bản thân nói này đúng là sự thật, tối hôm qua Hoàng Lợi Quốc dẫn theo Long Thiền đến câu lạc bộ, sau khi hai người ngồi xuống, Hoàng Lợi Quốc thừa dịp giúp Long Thiền lấy áo khoác mang đi treo, cánh tay đụng tới trước ngực Long Thiền, lúc ấy Long Thiền có động tác tránh né, mà từ biểu tình Hoàng Lợi Quốc có thể phán đoán, loại sự tình này có lẽ không phải là lần đầu tiên.
Khổng Dược cười lạnh lên, nói: “Con người của lão Hoàng đó…… Thương dăng bất đinh vô phùng đích đản(*), người phụ nữ Long Thiền này, vì muốn bò về phía trước, chuyện gì cũng có thể làm ra được.”
(*) đại ý nói bất cứ sự việc gì chung quy đều có thể nhìn ra chỗ sơ hở, không thể che giấu được.
Thượng Dương nói: “Anh Dược, sao em nghe anh gọi cô ấy là giám đốc Long?”
“Cô ta là người tổng phụ trách một hạng mục ở trong tập đoàn,” Khổng Dược khinh thường mà nói, ‘’Xuất thân từ nông thôn, trong nhà nghèo đến phải bán con gái, cha mẹ muốn gả chồng cho cô ta để lấy vợ cho anh của cô ta, nếu không phải anh tán thưởng rồi đề bạt cô ta thì cô ta sẽ có hôm nay sao? Kết quả lại lấy anh làm đá kê chân, sau khi có chỗ dựa rồi thì hận không thể dẫm anh chìm xuống dưới.”
Thượng Dương nói: “Cho dù Hoàng tiên sinh có chống lưng cho cô ấy, cô ấy vẫn cũng chỉ là nhân viên của tập đoàn Thiên Lý, là cấp dưới của anh a, cô ấy không khách sáo với anh như vậy, không sợ bị đình chức, bị đuổi việc sao?”
Đây là đề cập đến phần không thể nói, Khổng Dược bắt đầu không nói tỉ mỉ mà giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo: “Tập đoàn lớn, không phải do một mình anh quyết định, tranh đấu gay gắt, chia ra mấy phe, tạm thời cũng không động được đến cô ta.”
Tuy tập đoàn Thiên Lý cây lớn rễ sâu, nhưng báo cáo tài chính trong vài năm gần đây, một năm đều không bằng một năm, một tập đoàn công thương nghiệp nghiêm túc làm giàu từ ngành du lịch, sau khi cha con của cựu chủ tịch mất đi thì bị Khổng Dược một tay che trời, đem hạng mục bán hàng đa cấp lừa tiền treo đầu dê bán thịt chó Ái Lữ Hối này trở thành hạng mục cấp A, lợi dụng lực đẩy tài nguyên và vận dụng các mối quan hệ tích lũy nhiều năm của toàn tập đoàn để hỗ trợ nó, bất chấp cả việc vi phạm pháp luật.

Cao ốc sẽ đổ sập vào trong ổ kiến.

Hiện tại thoạt nhìn tập đoàn Thiên Lý còn phồn hoa tựa cẩm, nhưng nó cũng chỉ là con rết trăm chân chết rồi cũng không ngã xuống, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa mà thôi.
Lời Khổng Dược nói cũng không phải hoàn toàn lừa gạt Thượng Dương, Ái Lữ Hối là một tay gã làm ra tới, làm công cụ gom tiền của Chân Nguyệt Giáo.

Nhưng sau khi Long Thiền dùng chức vị giám đốc hạng mục Ái Lữ Hối làm bàn đạp để trở thành “Thánh Nữ”, quyền khống chế thực tế của Ái Lữ Hối cũng dần dần bị phân hóa ra, địa vị của Hoàng Lợi Quốc, Long Thiền và Khổng Dược trong tổ chức lừa đảo kiêm tà giáo khổng lồ này cũng dần dần không phân cao thấp.
Hoàng Lợi Quốc cung cấp nhân mạch, Long Thiền cung cấp một số hối lộ t1nh dục cho một số nhân sĩ được chỉ định đặc biệt.

Hai người bọn họ đồng thời còn ở hiệp trợ Khổng Dược gom tiền, so sánh giữa ba người, Khổng Dược thậm chí còn bị lép vế.
Hơn nữa thân phận của Long Thiền ở trong nội bộ tà giáo còn tương đối cao quý, là “Thánh Nữ” được “Thượng Sư” Ngu Chân bổ nhiệm.
Thượng Dương cho rằng, nguyên nhân Khổng Dược không muốn trở mặt trực diện với Long Thiền, rất có thể là không muốn đắc tội Ngu Chân, gã nhất định là còn tình cảm với Ngu Chân, Ngu Chân đối gã thì khó nói, có thể cũng chỉ là ở lợi dụng gã.
Buổi chiều, 3 giờ rưỡi.
Tầng cao nhất của khách sạn, trong phòng Khổng Dược.
Khổng Dược vào phòng ngủ phía bên trong, Thượng Dương dáng vẻ ở bên ngoài chính là nhàm chán chơi di động.

Thật ra là đang nhân cơ hội báo tin cho Kim Húc.
Kim Húc dẫn theo người chờ gần bến tàu, chờ Ngu Chân rời khỏi thuyền.
Hắn nhìn thấy tin nhắn Thượng Dương gửi đến, nói khi ăn cơm trưa trong lúc vô ý đã làm hài lòng Khổng Dược, Khổng Dược nói sẽ dẫn anh đi chơi.
Kim Húc lập tức trả lời anh nói: Không phải hôm nay gã nói có chuyện quan trọng phải làm sao? Có thể dẫn theo em?
Thượng Dương: Gã nghe nói Hoàng Lợi Quốc nói, Long Thiền sẽ dẫn theo một người bạn.
Lúc ấy, Hoàng Lợi Quốc là nghe nói Khổng Dược và Long Thiền xích mích, lại đây làm người hòa giải.
Bởi vì Thượng Dương ở đây, ông ta cũng không nói quá nói nhiều, sau khi tỏ vẻ Khổng Dược đừng chấp nhặt với Long Thiền thì ông ta báo cho Khổng Dược biết: “Cô ấy nói tối nay sẽ dẫn theo một người bạn mới.”
Khổng Dược âm dương quái khí mà trả về một câu: “Cô ta muốn phá hư quy củ à, vậy mọi người cùng nhau phá cho hư đi, tôi cũng dẫn Tiểu Thượng đi vào chơi.”
Hoàng Lợi Quốc nhìn kỹ Thượng Dương, lộ ra một nụ cười ác ý, nói: “Có thể.”
Kim Húc suy nghĩ tình huống này một chút, mí mắt nhảy thẳng, có loại dự cảm không ổn.

Thượng Dương không đợi đến khi hắn trả lời, Khổng Dược đã ra tới, nói: “Anh Dược dẫn em đi chọn một bộ đồ để mặc tối nay.”
“Không cần,” Thượng Dương nói, “Em có quần áo rồi.”
Khổng Dược nói: “Nơi đến tối nay phải mặc lễ phục.”
Thượng Dương nói: “Không phải nói nhóm phú hào bàn chuyện đầu tư sao? Dẫn em đi thế này, có phải không thích hợp hay không?”
Khổng Dược đi đến gần anh một chút, nói: “Em xinh đẹp như vậy, có cái gì không thích hợp?”
Thượng Dương: “……”
Khổng Dược nhìn gần mặt anh ở khoảng cách gần, biểu tình có chút mê say mơ màng, nói: “Em cười với anh Dược một cái đi.”
Nhưng hiện tại Thượng Dương hoàn toàn không cười nổi, có thể chịu đựng không cho Khổng Dược một quyền thì đã là cực hạn của anh rồi.
Khổng Dược lại tỉnh táo một chút, thay đổi giọng điệu tuỳ tiện, nói: “Còn chưa hỏi em, buổi sáng đi chia tay, anh bảo an đã XXOO em sao?”
Thượng Dương đột nhiên lui về phía sau một bước, không làm như vậy thì anh sẽ nghiêm túc lo lắng rằng mình sẽ không khống chế được mà ra một chiêu đập chết luôn tên bi3n thái này mất.
Phản ứng này của anh, Khổng Dược tưởng chính mình quá mức bi3n thái mà dọa anh rồi, suy cho cùng còn chưa đến tay mà, vội vàng sửa miệng nói: “Không có ý gì khác, anh không thèm để ý đến cái này.

Bởi vì nghe Tiểu Trương nói, em ở trên lầu rất lâu.”
Trong lòng Thượng Dương bùm một cái, khẩn cấp củng cố độ dày của da mặt, làm ra dáng vẻ vừa yêu vừa hận, nói: “Mỗi lần anh ấy đều rất lâu như vậy, còn đa dạng rất nhiều tư thế nữa.”
Khổng Dược: “……”
Không khí rơi vào xấu hổ, sau một lúc lâu, Khổng Dược nói: “Chúng ta vẫn là nên chú trọng giao lưu tâm hồn thì hơn.”
Thượng Dương vội tự biết xấu hổ mà nói: “Anh Dược nói đúng, chúng ta hẳn là đừng nói đến mấy cái hứng thú cấp thấp này thì hơn.”
Khổng Dược: “……”
Khách sạn thường có đủ loại tây trang và lễ phục, cung cấp cho khách khi có nhu cầu.
Khổng Dược dẫn Thượng Dương đến đây chọn quần áo, chỉ thấy một đám nhân viên phục vụ soái khí đang ân cần mà lấy ra mấy bộ quần áo mới tinh.
Khổng Dược vừa lòng nói: “Các cậu thông minh đấy.

Tiểu Thượng, thích mấy bộ này không? Đều đi thử xem.”
Nhóm nhân viên phục vụ đầy đầu dấu chấm hỏi, một người tiến lên giải thích nói: “Khổng tổng, là Long tổng dẫn theo khách đến, nói muốn chọn quần áo.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện