Kỵ Sĩ Hành Trình

Chương 16: Dạy bảo



"Một, hai, đâm!"

"Bright, ngươi chưa ăn cơm sao? Thẳng eo lên!"

"Con mắt nhìn phía trước, bổ!"

...

Trong quân doanh,khắp nơi đều là thanh âm do các tiểu đội trưởng thao luyện binh sĩ, trong lòng mọi người đều kéo căng một sợi dây, những thủ hạ hay gây chuyện lúc bình thường cũng trở nên ngoan ngoãn, bởi vì bọn hắn biết rõ lần hội nghị này liên quan đến chuyện tấn thăng của tiểu đội trưởng nhà mình, nếu làm ra chuyện gì thì bọn hắn liền xong đời.

Tất cả mọi người đều như có như không liếc về phía chiếc lều màu xanh sẫm ở giữa quân doanh. Rốt cục, lều trại mở ra, mấy vị trung đội trưởng nối đuôi nhau đi ra.

Mấy người nhanh nhẹn hướng mấy vị trung đội trưởng chào hỏi: "Mundt đại thúc ngài ra ngoài rồi." "Trung đội trưởng tốt!"...

Nhưng là các vị trung đội trưởng cũng có việc trong lòng, không để ý tới các binh sĩ chung quanh xum xoe. Mọi người cũng không phải người không có ánh mắt, nhao nhao chào hỏi rồi trở lại đội ngũ của mình.

Kỵ sĩ Will là người đi ra cuối cùng, hắn đi thẳng tới giữa một đám binh sĩ đang huấn luyện, tùy tiện sai khiến hai người:"Đi, đem Jerson cùng Locke gọi vào sân huấn luyện sau doanh trại." Hai người lập tức hiểu ra, nhanh chóng chạy đi.

Lúc một người binh sĩ vui mừng đi vào trước mặt Locke, truyền đạt chỉ lệnh của kỵ sĩ Will, Locke liền biết mình thành công, ở dưới ánh mắt mập mờ của những binh lính và thủ hạ xung quanh, Locke đi một mình tiến về sân huấn luyện sau quân doanh.

Trong lòng các binh sĩ,sân huấn luyện sau quân doanh là nơi bí mật, chỉ có người từ trung đội trưởng trở lên mới có tư cách tới đây huấn luyện, mà lại nơi này chiếm diện tích rất lớn, sân huấn luyện chỉ có vẻn vẹn hơn mười người sử dụng nhưng lại sao với sánh ngang với sân huấn luyện của mấy trăm người trong doanh trại.

Lúc Locke đi vào sân huấn luyện,Jerson đã đứng tại cửa ra vào, hai người hướng binh sĩ trông coi cửa ra vào chào hỏi rồi cùng tiến vào sân huấn luyện, mấy vị binh sĩ này giống như đã nhận được tin tức, đối hai người nói:"Will đại nhân đã đợi trong sân huấn luyện."

Jerson là một người đàn ông trung niên hơn 30 tuổi, hắn tòng quân cùng lúc với Joshua đại thúc, có gương mặt hơi vàng, thể trạng rất gầy, vóc dáng cũng rất cao, tại trong doanh trại,hắn cũng có dang vọng không thấp, Locke cũng không cảm thấy ngoài ý muốn về việc hắn có thể tấn thăng trung đội trưởng.

"Locke lão đệ a, lần này ngươi có thể tấn thăng trung đội trưởng cũng nằm trong dự liệu của ta a, trong doanh trại ai không biết rõ thanh danh của ngươi a." Jerson vừa đi vừa lôi kéo làm quen nói.

" Jerson lão ca cứ nói quá lên, lão ca, ngài không phải cũng tấn thăng à. Đúng, ngài biết rõ lần này hai ta được an bài chức vị như thế nào sao? Là đi trung đội nào nha." Trong hai người bọn họ,một người thuộc trung đội thứ hai, một người thuộc trung đội thứ nhất, hiển nhiên là sẽ không lưu tại bản đội đảm nhiệm trung đội trưởng.

"Không rõ ràng a, Locke lão đệ, nhưng là ta nghĩ buổi chiều trong doanh trại sẽ có thông báo." Jerson hồi đáp.

"Ừm, ta nghĩ cũng thế. Chúng ta đi mau, đừng để Will đại nhân đợi lâu." Locke nói.

Kỳ thật theo tuổi tác và số năm tòng quân, Locke vốn nên gọi Jerson là đại thúc, nhưng chính Jerson mở miệng gọi Locke lão đệ, Locke cũng thuận thế gọi hắn là lão ca. Dù sao trong quân doanh là phân lớn nhỏ theo thực lực, thực lực của Wilson chưa chắc đã mạnh hơn Locke, chức vị cũng giống như Locke,cùng là binh nhất đảm nhiệm trung đội trưởng, Locke gọi hắn một tiếng "Lão ca" cũng không có vấn đề lớn.

Sau một lát, hai người đã đến trung tâm sân huấn luyện, sân huấn luyện không chỉ đơn giản là một sân huấn luyện, hai bên có không ít lều vải cùng tháp canh, trung tâm là một mảnh đất trống rộng lớn, đất trống bị hàng rào vây thành mấy khối khu vực, Will đại nhân đang đứng ở một khối khu vực lớn nhất.

Hai người Locke cùng Jerson cung kính đi lên phía trước chào hỏi: "Will đại nhân."

Kỵ sĩ Will không mặn không nhạt đáp lại một tiếng "Ừm." Tiếp theo kỵ sĩ Will chỉ vào xung quanh, rồi đối hai người nói: "Về sau các ngươi đến đây tu luyện, ta sẽ tận dụng thời cơ đến chỉ đạo các ngươi, nhớ kỹ, không được hủy hoại khí cụ chung quanh, nhưng là có thể tùy tiện dùng." Xung quanh sân huấn luyện cũng có không ít trường thương, trường kiếm, thậm chí còn có mấy bộ khôi giáp.

"Các ngươi hẳn là đoán được nguyên nhân ta gọi các ngươi tới đây, thông báo bổ nhiệm cụ thể sẽ được phát xuống, ta liền không nói nhiều. Hôm nay,ta muốn dạy đấu khí hùng ưng cho các ngươi." Will kỵ sĩ từ tốn nói.

Mặc dù kỵ sĩ Will là kỵ sĩ quý tộc, thân là quý tộc xác thực phải cùng hai người bình dân có chỗ cách biệt, nhưng tất cả mọi người đều đã là trung đội trưởng, kỵ sĩ Will thế mà vẫn là đối với hai người Locke có nhàn nhạt miệt thị, Locke lại không ngốc đương nhiên cũng cảm giác được, Jerson càng là kẻ già đời, mặc dù không hiểu vì sao kỵ sĩ Will làm như thế, nhưng hai người cũng đem tư thái điều chỉnh rất thấp kém, dù sao hiện tại bọn họ có việc phải nhờ người ta.

" Đấu khí Hùng ưng là đấu khí phổ cập trong quân đoàn Hùng Ưng, từ quân đoàn trưởng xuống đến binh nhất bình thường đều là tu luyện đấu khí hùng ưng. Đây là một bộ đấu khí pháp điển trân quý có thể tu luyện tới cấp kỵ sĩ chính thức, trước khi tu luyện, các ngươi phải bảo đảm không được tùy ý truyền dạy cho người khác!" Kỵ sĩ Will nói tiếp.

"Rõ!" Hai người đồng thời trả lời.

"Tiếp theo, ta sẽ dạy cho các ngươi phương pháp hô hấp cùng cách ngưng tụ hạt giống đấu khí, nghe kỹ..." Will kỵ sĩ đi thẳng vào vấn đề.

Một buổi chiều,Locke đều đang nghe kỵ sĩ Will dạy bảo, chạng vạng tối, ánh nắng chiều đỏ ở chân trời hiếm thấy đột phá mây đen trói buộc triển lộ ra màu sắc của nó. Hai người Locke cùng Jerson đang đứng trung bình tấn, lộ ra lồng ngực, đỏ bừng cả khuôn mặt so sánh sức lực.

Bước đầu tiên trong quá trình tu luyện đấu khí là cô đọng hạt giống đấu khí. Số tuổi tốt nhất để kỵ sĩ tu luyện đấu khí là 12 đến 14 tuổi, đáng tiếc hai người cũng đã bỏ lỡ. Nhưng hai người đều là người có tâm trí thành thục, càng là trổ hết tài năng vượt qua vài trăm người,tấn chức trung đội trưởng, mặc dù tư chất của bọn hắn không phải tốt nhất nhưng cũng là không kém.

Người bình thường cô đọng hạt giống đấu khí hùng ưng cần một ngày đến ba ngày, việc này cùng tư chất liên quan rất nhỏ, chủ yếu khảo nghiệm là ý chí lực cùng đối lực khống chế thân thể của mỗi người. Mặc dù còn chưa có thông báo rõ ràng chức vị cụ thể, nhưng lúc này hai người ai cũng không chịu nhường ai, đều đang ganh đua so sánh.

Rốt cục, ngay lúc ánh nắng chiều biến mất,mặt trời đỏ rơi xuống, Locke hét lớn một tiếng:"Tụ lại cho ta!"Lúc này một điểm màu trắng ngưng tụ tại dưới bụng Locke, lớn bằng hạt gạo.

Có lẽ là bị Locke kích thích, một lát sau, Jerson cũng hô to một tiếng, giống như dùng hết sức lực toàn thân, mở to con mắt nhìn chằm chằm vị trí bụng dưới, một điểm màu trắng cũng lặng yên xuất hiện.

Kỵ sĩ Will chờ đã lâu ở một bên, lập tức đi lên phía trước: "Không hổ là xuất thân từ trong quân doanh, vậy mà ngày đầu tiên đã ngưng tụ ra, đêm nay các ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, sau này các ngươi dựa theo lộ tuyến vận hành của đấu khí hùng ưng mà ta dạy,tự mình tu luyện, có vấn đề gì thì đến trong sân huấn luyện tìm ta." Dứt lời, kỵ sĩ Will quay người rời đi.

Locke cùng Jerson thở hổn hển nhìn nhau, rồi đồng loạt cười to. Hai người cũng biết từ đây mình chính thức bước vào con đường trở thành cường giả, tự mình cũng hơi nắm giữ một bộ phận vận mệnh của chính mình. Không bao lâu, hai tên binh sĩ đứng gác đến đây dìu hai người Locke trở lại doanh trại, chắc là do kỵ sĩ Will phân phó.

Sau khi tấn thăng trung đội trưởng,bọn hắn hẳn là cùng ăn cơm với Nam Tước, nhưng lúc này đã qua giờ cơm, huống chi hai người vẫn chưa biết bổ nhiệm cụ thể, cho nên bọn họ chỉ có thể đi nhà ăn của quân doanh tìm đồ ăn. Đầu bếp ở đây đã nhận được tin tức từ trước, sớm đã chuẩn bị một phần tiệc cho hai người.

Nói là tiệc nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là bánh mì trắng cùng canh thịt, mặc dù đã lớn như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Locke ăn bánh mì trắng, bánh mì dài mảnh như ngọc, cắn một miếng thì vừa xốp giòn vừa ngọt, so với bánh mì đen cứng rắn đến nỗi có thể đánh người, thì bánh mì trắng không hổ là thứ mà "người có cấp bậc" mới có khả năng ăn được, Locke cầm mỗi tay một cái,ăn uống thả cửa, Jerson cũng không tốt hơn là bao, các đầu bếp cân nhắc rất chuẩn, cho hai người chuẩn bị trọn vẹn sáu cái bánh mì trắng cùng một nồi canh thịt lớn, cả ngày mệt mỏi của bọn hắn cũng đã biến mất trong bữa cơm này.

Sau bữa cơm chiều, hai người chào hỏi một tiếng rồi riêng phần mình rời đi, lúc này trong quân doanh,trừ bỏ binh sĩ tuần tra và mấy bó đuốc dùng để soi sáng thì không còn thứ gì khác, tất cả mọi người đều trở về lều trại của mình. Locke ung dung chậm rãi đi trở về lều của tiểu đội mình, nói thật đây là do ăn quá no, mặc dù hắn nếm qua thịt, nhưng đều là thịt heo, hôm nay là lần đầu tiên hắn ăn thứ ngon như vậy. Còn may,ăn ngon nhiều như vậy cũng không gây ảnh hưởng gì đến hạt giống đấu khí, nếu không thì Locke sợ là mình sẽ khóc không ra nước mắt.

Locke mới vừa đi tới gần lều của tiểu đội mình, Peter đang gác đêm đã nhạy bén phát hiện ra, hắn hướng trong lều hô to:"Locke đại ca trở về rồi!" Lập tức, một đám người lao ra.

Mấy phút sau, Locke tái xanh mặt nhìn xem đám người kích động này.

Bởi vì, bọn hắn vừa mới đối với Locke tạo thành một vạn điểm bạo kích tổn thương, thử nghĩ một người ăn quá no bị một đám người khác vừa đi vừa về quăng lên trời cảm thụ bóng đêm, là cỡ nào thê thảm.

Nhưng là bóng đêm che kín vẻ mặt Locke, đám người này cũng không phát hiện được giờ phút đại ca của bọn hắn đang vô cùng tức giận, bọn hắn kích động hỏi cái này hỏi cái kia, nhìn xem đám ngu ngốc này, Locke cũng không có cách, kiên nhẫn kể lại chuyện mình trải qua buổi chiều cho bọn hắn nghe.

"Locke đại ca, ngươi đã nắm giữ đấu khí, thì có phải hay không là so với trước kia càng mạnh." Hans hỏi.

Locke ngẫm lại, cho hắn một câu trả lời lập lờ nước đôi "Hẳn là đi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện