Chương 120: Trăm người có như không. Nghiền xương thành tro
CHÚC MỌI NGƯỜI GIÁNG SINH & NĂM MỚI VUI VẺ
Merry Christmas And Happy New Year
- Đi? Các ngươi còn muốn đi?
Nguyên Thần của Hàng Thanh Phong phát ra một tiếng hét chói tai. Gã tựcho bản thân mình đứng ở vị trí rất cao còn đám người Lạc Bắc chỉ nhưcon kiến. Hiện tại thân thể bị hủy, suýt chút nữa bị chết khiến choNguyên Thần phải xuất thể đúng là làm cho y trở nên điên cuồng.
Hai tia kiếm quang của Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ xuyên vào trong NguyênThần của Hàng Thanh Phong phát ra một tiếng giống như xuyên vào trongnước.
Nguyên thần màu đen của Hàng Thanh Phong còn chưa ngưngtụ thành hóa thân thực thể, phi kiếm bình thường và công kích sức lựckhông có hiệu quả. Nhưng đối với pháp thuật ngưng kết linh khí trongtrời đất thì không thể nào chống được. Thiên Thực của Huyền Vô Kỳ khônggây ra tính sát thương lớn đối với nguyên thần của Hàng Thanh Phongnhưng đối với hỏa nguyên của Lạn Hàng thì lại có tác dụng đốt cháy.
Tuy nhiên lúc này Hàng Thanh Phong đang hận Thái Thúc và Lạc Bắc thấuxương nên nguyên thần của y bổ nhào về phía trước, chẳng thèm chú ý tớiLạn Hàng và Huyền Vô Kỳ. Nguyên thần màu đen vọt lên cao, khí đen bốclên đồng thời một tia sáng màu đen lao ra rồi hóa thành một bàn tay tonhanh chóng kết Kim Cương Đại Huệ ấn, Tồi Phục chư ma ấn và Bảo quan trìbảo ấn đánh cho Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc cùng với hai người bayđi chỗ khác.
Thái Thúc kẹp lấy Lạc Bắc nên tránh né không kịpchỉ dùng phi kiếm chắn lấy rồi bị đánh văng. Đồng thời miệng nàng cũngphun ra một búng máu tươi.
Ngoại trừ Hàng Thanh Phong và LạcBắc ra tu vi của đám người Thái Thúc đối với đám người đứng xem khôngphải là cao. Nhưng trong trăm cao thủ có mặt ở đây vẫn cảm nhận sự khốcliệt của trận chiến.
Chỉ trong nháy mắt, Hàng Thanh Phong, Lạc Bắc và Thái Thúc đều bị thương nặng.
Vào lúc này, ánh mắt của tất cả các cao thủ đều tập trung về phíanguyên thần của Hàng Thanh Phong cùng với Lạc Bắc và Thái Thúc, khôngmột ai phát hiện ra trong khu rừng cách họ trăm trượng có hai bóng ngườicũng đang nhìn về phía này.
Cái bóng yểu điệu mặc trang phụcmàu trắng, che mặt bằng một tấm sa nên không thể nhìn thấy rõ khuônmặt. Nhưng nếu lúc này, cho dù ai nhìn thấy cũng cảm nhận được sắc đẹpcủa nàng.
Mái tóc dài đen bóng của nàng được cột bằng một sợitơ vàng. Ánh mắt có chút gì đó mông lung và u buồn. Đôi mắt xinh đẹpmang sắc thái như vậy càng khiến cho người ta cảm nhận được sự thần bí.
Đôi mắt buồn như mộng như ảo đó vào lúc này đang tập trung về phía Lạc Bắc.
Đừng bên cạnh nàng là một lão nhân mặc quần áo xám, cầm một thanh thiềntrượng màu vàng. Lão nhân thấp hơn cô gái xinh xắn kia phải tới haithước, ngay cả cây thiền trượng trong tay cũng cao hơn lão một tấc. Vàolúc này, lão đang cúi đầu nên cũng không thể nhìn thấy rõ mặt lão.
Tử Vi tông nổi danh về trận pháp. Tĩnh Không bố trí Lưỡng Nghi huyền vụtrận, ngay cả Đông Hầu Thanh Bức tới gần mà cũng có thể cảm nhận đượcvậy mà bây giờ thiếu nữ và lão nhân rõ ràng đứng trong trận nhưng khôngcó một ai phát hiện ra.
- Ngươi định cứu họ?
Vào lúc Hàng Thanh Phong đánh bay Thái Thúc và Lạc Bắc, lão nhân áo xám đột nhiên nói với thiếu nữ:
- Ngươi đừng quên, chúng ta là yêu còn họ là người. Mục đích của chúngta tới đây là phối hợp với sư huynh của ngươi, không để cho hắn trúng kếnhững kẻ này mà thôi.
- Con người gọi chúng ta là yêu, nhưngbọn họ lại không tiếc tính mạng để cứu hai đứa trẻ kia. - Thiếu nữ xinhxắn lên tiếng:
- Nếu trên thế gian có nhiều người như vậythì chúng ta cũng không phải cuốn vào trong vòng xoáy ân oán. Vì điềunày, ta càng phải cứu họ.
- Nếu không nghiền các ngươi thành tro thì không giải quyết được mối hận trong lòng ta.
Sau khi đánh bay Thái Thúc và Lạc Bắc, Hàng Thanh Phong vẫn chưa hếthận. Nguyên thần màu đen của y tiếp tục nhào về phía Thái Thúc và LạcBắc. Thân thể của y di chuyển khiến cho khí đen bốc lên nhìn giống nhưnửa người nửa rắn vô cùng khủng bố.
Nhưng câu nói của y vừamới thốt ra khỏi miệng, trước người xuất hiện quỷ trảo chộp về phía LạcBắc thì một tia sáng màu xanh biếc vọt tới. Nguyên Thần của Hàng ThanhPhong có thể thấy rõ, tia sáng màu xanh biếc đó là một chiếc là bằngngọc khi tới bên cạnh Lạc Bắc và Thái Thúc chỉ có một xích nhưng lập tứcto lên thành hai trượng bao phủ Lạc Bắc và Thái Thúc vào bên trong rồibay ra ngoài.
- Yêu nhân ở đâu?
Hàng Thanh Phonghóa ra Đại Uy Đức cát tường ấn đập lên cái lá bằng ngọc nhưng nó khônghề có chút rung động mà chỉ tản ra một chút ánh sáng màu xanh nhạt.
- Đa tạ sư muội ra tay tương trợ. Chuyện còn lại cứ giao cho ta.
Hàng Thanh Phong còn chưa kịp có động tác nào khác thì biến cố đã xuấthiện. Từ trong đám người có một người lao ra cất lên tiếng cười điêndại. Hai tay y khoanh lại một cái trong nháy mắt ngưng tụ thành một cáiđài sen phong bế nguyên thần của Hàng Thanh Phong vào trong đó rồi chộplấy thân thể của y, sau đó đẩy nguyên thần vào bên trong.
- Thanh Bức yêu nhân.
Trong tiếng cười điên dại của người đó, gần trăm cao thủ có mặt đều sởngai ốc, chỉ thấy người đó tay chân vụng về, cách ăn mặc không khác vớingười nông dân bình thường là mấy nên không gây sự chú ý. Tuy nhiên lúcnày, khuôn mặt râu quái nón của y cùng với đôi mắt đang trợn lên thểhiện một sự uy phong lẫm liệt. Cái đài sen vừa mới mở ra, trên người ycũng tản ra pháp lực dao động. Hơn nửa số người liền phản ứng, biết đóchính là Đông Hầu Thanh bức, một trong tứ hầu của Bắc Minh Vương núiChiêu Diêu. Lúc nãy, âm thanh của Đông Hầu Thanh Bức từ bốn phương vọnglại nên không ai biết y đang dùng pháp thuật gì, cũng không một ai biết ylàm thế nào mà trà trộn vào trong số người có mặt ở đây.
Không biết ai hô lên đầu tiên, nhưng có tiếng hô đó, ít nhất cũng mười vầng sáng đánh về phía Đông Hầu Thanh Bức.
Nhưng tiếng hô còn chưa dứt, Đông Hầu Thanh Bức chộp một cái liền tómlấy Lạn Hàng, Huyền Vô Kỳ và hai đứa bé của núi Quý Du rồi bay ra ngoài.Trong nháy mắt, Gia Luật Tề, Mễ Nguyên Sùng và mấy người có tu vi caonhất vậy mà bị người ta trà trộn vào trong nhưng không hề hay biết khiếncho cả mấy người đều tức giận, ra tay dốc hết sức chứ không như lúc ratay với Lạc Bắc. Kiếm quang màu tím của Gia Luật Tề lập tức vượt quapháp bảo của mọi người mà lao tới lưng của Đông Hầu Thanh Bức.
Nhưng khi kiếm quang màu tím tới cách lưng Đông Hầu Thanh Bức chừng haitrượng, y liên rung tay lên, sau lưng xuất hiện hai vầng sáng màu xanhrồi ngưng tụ thành hai cái cánh lớn.
- Phong Thần thanh ngọc dực.
Trong núi chợt có người thốt lên. Y nhận ra đó là cái pháp bảo sau khiĐông Hầu thanh bức phá toái Kim Đan tu luyện hình người liền lấy hai cáicánh mà luyện thành. Cùng với thi triển pháp bảo, thân hình của ĐôngHầu Thanh Bức cực nhanh giống như một làn khói, trong nháy mắt khi cáccao thù còn lại kịp phản ứng mà ra tay thì chỉ còn thấy bóng của ĐôngHầu Thanh Bức lướt đi như một tia chớp trên không trung lúc cao lúcthấp, lúc trái lúc phải. Cho dù Gia Luật Tề dốc hết sức thi triển phikiếm cũng cơ bản không đuổi kịp.
Trong lúc nhất thời chỉ thấyđạo kiếm quang của Gia Luật Tề vẫn bám theo sau lưng Đông Hầu ThanhBức, còn các loại pháp bảo và pháp thuật bao quanh kiếm quang màu tímrồi nổ tung nhưng cũng không thể nào phán đoán chuẩn xác phương vị củaĐông Hầu Thanh Bức.
- Không ngờ tu vi của y cao như vậy. Cả trăm người liên thủ mà cũng không ngăn được.
Chỉ trong mấy hơi thở, cho dù là Gia Luật Tề thì sắc mặt cũng tái xám.
- Tốc độ của người này khả năng không hề kém tốc độc sử dụng linh quangđộn. Nếu không có người nào tu vi đạp phá hư không thì không thể nàođuổi kịp.
- Mới vừa rồi y gọi sư muội chẳng lẽ người vừa mới túm Lạc Bắc và Thái Thúc là sư muội của y? Sư muội của y là ai?
Hơn nửa các cao thủ thất bại đều ớn lạnh mà nghĩ như vậy.
- Y định làm gì?
Cùng lúc đó, mọi người phát hiện ra, Đông Hầu Thanh Bức cuốn Hàng ThanhPhong, Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ sau khi lao ra nhưng không bỏ đi ngay màở rất xa trong không trung phi độn hết trái rồi phải.
- HàngThanh Phong! Vừa rồi ngươi nói phải nghiền nát xương họ thành tro mớihết hận nhưng ngươi có nhớ vừa rồi ta thề không?
Đúng vào lúcnày, âm thanh của Đông Hầu Thanh Bức vọng lại. Cùng lúc đó tất cả đềunghe thấy Hàng Thanh Phong liên tục thốt lên những tiếng kêu thảm thiết.
“ Rắc” “ rắc”
Một số người có tu vi cao nhất liền nghe thấy âm thanh xương cốt của Hàng Thanh Phong vỡ vụn mà kinh hoàng.
Mọi người hiểu ra rằng Đông Hầu Thanh Bức muốn thực hiện lời thề của mình.
Y mạo hiểm lẻn vào trong đám cao thủ, bắt được Hàng Thanh Phong rồiđánh nguyên thần của y chui vào trong thân thể, sau đó sử dụng phápthuật không để cho Hàng Thanh Phong chết chính là để bóp nát từng khớpxương rồi mới nghiền nát Hàng Thanh Phong thành tro.
Bình luận truyện