Lạc Lối Mê Cung
Chương 12: Cánh cửa mê cung 12: Lội ngược quá khứ - phong ấn kí ức - Thân phận thực sự của Ella Jenny Spears (2)
Alice nhận được tín hiệu, vểnh môi bất mãn.
Sao lúc nào cũng là cô chịu trận vậy?
Alice cười hì hì:"Jen, cô nói xem, nhà cô có anh chị em gì không, giới thiệu cho tôi đi"
"Chi vậy?" Jen hứng thú cười nhẹ.
"Nữ kết bạn, nam làm bạn trai"
"Bạn trai?" Jen nhíu mày nghi hoặc. Anh và chú cô đều đã chết dưới tay cô làm sao mà có người để giới thiệu chứ.
"Ừ, đúng nha. Có ai đẹp trai không, giới thiệu với tôi đi!"
Jasper ho khan hai tiếng. Vậy anh là cái gì a? Alice em quăng anh đi đâu.
Jen có chút buồn cười. Đúng vậy, Alice không có bạn trai là bởi vì cô có chồng.
"Họ đều sống thật tốt a! Bất quá không tới đây được." Jen cười híp mắt.
Nếu mà bọn người kia mà nghe được, không tức hộc máu mới là lạ.
Vì sự nghiệp tìm bạn trai xa xôi, Alice kéo cô vào phòng.
…Trong căn phòng tối tăm không bật đèn, Alice không thấy rõ biểu tình tình trên mặt Jen nương nhờ ánh trăng yếu ớt đến đáng thương cộng thêm đôi mắt của ma cà rồng. Alice thấy được…
Đôi mắt âm u quỷ dị phóng tia âm tàn buốt lạnh trái tim đã ngừng đập từ lâu…
Là do Esme nhạy cảm nhận ra sao? Hừ! Đã vậy thì xé rách tầng giấy mỏng để xem lí do họ vào rừng tìm cô làm gì?
"Ha…Đúng vậy! Tôi biết các người là ma ca rồng." Cô rất thẳng thắng thừa nhận khi cô bạn này ám chỉ lí do thật sự cô chuẩn bị mấy món ăn kia.
Cho cô biết bí mật của nhà Cullen, xem ra là muốn nhờ cô giúp gì sao? Có vẻ rất trọng yếu nhỉ?
Quả nhiên…
"Năng lực của tôi vô dụng với cô, gia đình tôi không muốn một người không rõ lai lịch bên cạnh bảo đảm an nguy của Edward. Vì vậy, cô hãy thành thực hợp tác với tôi đi."
Lường trước là mọi việc không đơn giản nhưng nghe xong lại cảm giác bất khả tư nghị* không nói nên lời luôn.
*không thể tin nổi
"Đùa gì vậy? Tôi phải ở cạnh để bảo vệ sự an toàn anh ta chứ không phải là tránh xa anh ta để bảo tồn mạng sống của tôi?"
Mặc dù cô không sợ ma cà rồng nhưng ở cạnh một cái hỉ nộ vô thường sẽ tổn thọ a!
"Cô nên biết người đã biết bí mật nhà Cullen không thể sống. Cô là người thông minh nên biết lựa chọn điều gì?"
Jen nheo mắt xinh đẹp ẩn ẩn nguy hiểm mà không ai nhận ra được.
[Ry: Alice chúc mừq chị đã lọt vào sổ đen của Jen™]
"Ừ. Cô xác định muốn nhìn thấy thân phận của tôi. Kể cả nó gắn liền với quá khứ của tôi"
"Đúng vậy!"
Alice cô là tự tìm chết. Dám uy hiếp Jen này!
Cô nằm trên giường thả lỏng nhắm mắt lại. Trên khoé môi là nụ cười thú vị khi thành công dẫn con mồi vào bẫy chưa bao giờ dập tắt khi bước vào phòng…
Alice tập trung xâm nhập.
Chỉ có…một mảnh bóng tối.
Nơi đó…ánh sáng phảng phất làm cô nhìn rõ bóng dáng nho nhỏ rúc trong góc…Toàn thân thiếu nữ đẫm máu, vết thương chi chít ghê rợn khiến người trông thấy rét lạnh từ đáy lòng.
Cô nhịn không được nhắm mắt lại. Thoáng hình ảnh biến đổi…
Nhưng sự việc đang xảy ra trước mắt càng làm cô phát lạnh, tim cũng muốn đau đớn.
Trên bàn thí nghiệm là một thiếu nữ khoá tứ chi dang bốn góc.
Thân thể bị gắn các loại dây sợi ghim vào phổi, tim, não...thiếu nữ là tâm điểm của các loại máy móc đang chạy từng nhịp đo lường.
Xung quanh là các nhóm nhà nghiên cứu mặc áo trắng cầm dao phẩu thuật tiến hành mổ phân tích não. Nhóm khác lại dùng châm đồng rút cốt tủy…
Mấy người họ điên rồi…thật sự điên rồi!
Cô gái ấy còn sống mà tim vẫn còn đập trên màn hình…
Đôi mắt nhuốm màu u tối mờ mịt trống rỗng nhìn về hướng cô…
Đồng tử Alice co rút, chân lùi về sau…
Lại lạc vào một cảnh giới khác…
Cô cứ cảm giác mình đang lạc vào địa ngục. Cô muốn thoát ra nhưng vô ích.
Bởi vì…kí ức quá khứ của Jen vẫn còn đang tiếp diễn…!
Sao lúc nào cũng là cô chịu trận vậy?
Alice cười hì hì:"Jen, cô nói xem, nhà cô có anh chị em gì không, giới thiệu cho tôi đi"
"Chi vậy?" Jen hứng thú cười nhẹ.
"Nữ kết bạn, nam làm bạn trai"
"Bạn trai?" Jen nhíu mày nghi hoặc. Anh và chú cô đều đã chết dưới tay cô làm sao mà có người để giới thiệu chứ.
"Ừ, đúng nha. Có ai đẹp trai không, giới thiệu với tôi đi!"
Jasper ho khan hai tiếng. Vậy anh là cái gì a? Alice em quăng anh đi đâu.
Jen có chút buồn cười. Đúng vậy, Alice không có bạn trai là bởi vì cô có chồng.
"Họ đều sống thật tốt a! Bất quá không tới đây được." Jen cười híp mắt.
Nếu mà bọn người kia mà nghe được, không tức hộc máu mới là lạ.
Vì sự nghiệp tìm bạn trai xa xôi, Alice kéo cô vào phòng.
…Trong căn phòng tối tăm không bật đèn, Alice không thấy rõ biểu tình tình trên mặt Jen nương nhờ ánh trăng yếu ớt đến đáng thương cộng thêm đôi mắt của ma cà rồng. Alice thấy được…
Đôi mắt âm u quỷ dị phóng tia âm tàn buốt lạnh trái tim đã ngừng đập từ lâu…
Là do Esme nhạy cảm nhận ra sao? Hừ! Đã vậy thì xé rách tầng giấy mỏng để xem lí do họ vào rừng tìm cô làm gì?
"Ha…Đúng vậy! Tôi biết các người là ma ca rồng." Cô rất thẳng thắng thừa nhận khi cô bạn này ám chỉ lí do thật sự cô chuẩn bị mấy món ăn kia.
Cho cô biết bí mật của nhà Cullen, xem ra là muốn nhờ cô giúp gì sao? Có vẻ rất trọng yếu nhỉ?
Quả nhiên…
"Năng lực của tôi vô dụng với cô, gia đình tôi không muốn một người không rõ lai lịch bên cạnh bảo đảm an nguy của Edward. Vì vậy, cô hãy thành thực hợp tác với tôi đi."
Lường trước là mọi việc không đơn giản nhưng nghe xong lại cảm giác bất khả tư nghị* không nói nên lời luôn.
*không thể tin nổi
"Đùa gì vậy? Tôi phải ở cạnh để bảo vệ sự an toàn anh ta chứ không phải là tránh xa anh ta để bảo tồn mạng sống của tôi?"
Mặc dù cô không sợ ma cà rồng nhưng ở cạnh một cái hỉ nộ vô thường sẽ tổn thọ a!
"Cô nên biết người đã biết bí mật nhà Cullen không thể sống. Cô là người thông minh nên biết lựa chọn điều gì?"
Jen nheo mắt xinh đẹp ẩn ẩn nguy hiểm mà không ai nhận ra được.
[Ry: Alice chúc mừq chị đã lọt vào sổ đen của Jen™]
"Ừ. Cô xác định muốn nhìn thấy thân phận của tôi. Kể cả nó gắn liền với quá khứ của tôi"
"Đúng vậy!"
Alice cô là tự tìm chết. Dám uy hiếp Jen này!
Cô nằm trên giường thả lỏng nhắm mắt lại. Trên khoé môi là nụ cười thú vị khi thành công dẫn con mồi vào bẫy chưa bao giờ dập tắt khi bước vào phòng…
Alice tập trung xâm nhập.
Chỉ có…một mảnh bóng tối.
Nơi đó…ánh sáng phảng phất làm cô nhìn rõ bóng dáng nho nhỏ rúc trong góc…Toàn thân thiếu nữ đẫm máu, vết thương chi chít ghê rợn khiến người trông thấy rét lạnh từ đáy lòng.
Cô nhịn không được nhắm mắt lại. Thoáng hình ảnh biến đổi…
Nhưng sự việc đang xảy ra trước mắt càng làm cô phát lạnh, tim cũng muốn đau đớn.
Trên bàn thí nghiệm là một thiếu nữ khoá tứ chi dang bốn góc.
Thân thể bị gắn các loại dây sợi ghim vào phổi, tim, não...thiếu nữ là tâm điểm của các loại máy móc đang chạy từng nhịp đo lường.
Xung quanh là các nhóm nhà nghiên cứu mặc áo trắng cầm dao phẩu thuật tiến hành mổ phân tích não. Nhóm khác lại dùng châm đồng rút cốt tủy…
Mấy người họ điên rồi…thật sự điên rồi!
Cô gái ấy còn sống mà tim vẫn còn đập trên màn hình…
Đôi mắt nhuốm màu u tối mờ mịt trống rỗng nhìn về hướng cô…
Đồng tử Alice co rút, chân lùi về sau…
Lại lạc vào một cảnh giới khác…
Cô cứ cảm giác mình đang lạc vào địa ngục. Cô muốn thoát ra nhưng vô ích.
Bởi vì…kí ức quá khứ của Jen vẫn còn đang tiếp diễn…!
Bình luận truyện