Lãi Được Bé Yêu
Khi còn ba ngày nữa là đến lễ mừng trăm năm của khách sạn Thịnh Đường, tiểu thịt tươi đang nổi tiếng Mâu Khôn mang theo lễ mừng khách sạn Thịnh Đường chạy lên hot search, chiếm vị trí top 1 trên bảng hot search suốt một ngày.
“Trong thời gian diễn ra lễ mừng, khách hàng vào ở trong khách sạn Thịnh Đường ở Thành Trung có thể tham gia rút thăm trúng thưởng của lễ mừng, năm giải nhất, giải thưởng là Từ Mậu Khôn sẽ đồng hành cùng bạn trong hành trình ở Maldives dài năm ngày! Trời đất ơi.”
Hôm đó khách sạn Thịnh Đường vừa mới thông báo tin tức này lập tức dâng lên một cơn sóng lớn trên mạng, Từ Mậu Khôn được debut từ một tiết mục tuyển tú hot nhất mấy tháng qua, nhóm tiểu thịt tươi debut từ tiết mục này đang vô cùng hot, độ điên cuồng của fans gần như từ trước đến giờ không ai sánh bằng, poster album vừa phát hành ra thị trường gần như bị mua sạch trong chớp mắt.
Có thể được đi du lịch riêng cùng với Từ Mậu Khôn, đây đúng là chuyện mà hàng triệu fans đều ngày đêm mơ ước.
Vừa lên hot search Facebook xong, đường dây nóng đặt phòng của khách sạn Thịnh Đường gần như muốn nổ tung.
“Không ngờ cô ta còn có thể nghĩ ra được cách này!”
Trong phòng khách sạn, Cao Mỹ Lệ vừa nhận được tin tức lập tức giận muốn bốc khói: “Đám fans này cũng không lý trí gì cả! Điên rồi à? Chỉ vì một thằng nhóc chưa đủ lông đủ cảnh mà lại bỏ một đống tiền đi ở một khách sạn bị đánh giá kém như thế?”
Người đại diện Jason ngồi bên cạnh lau mồ hôi: “Không phải fan nào cũng như thế sao?”
“Giá phòng rẻ nhất của khách sạn Thịnh Đường cũng phải tám chín triệu đúng không, bọn họ có nhiều tiền như thế, còn không bằng đi mua vé của buổi biểu diễn! Bon chen vào làm gì, đây là rút thăm trúng thưởng chứ không phải người nào cũng đều có cơ hội rút trúng!”
“Không chỉ riêng fans của Từ Mậu Khôn, nghe nói khách sạn Thịnh Đường tổng cộng mời đến năm nghệ sĩ nam, giải nhất tổng cộng sẽ rút thăm ra năm fans, phân loại riêng, lần lượt rút thăm fans và nghệ sĩ của từng người đi ra ngoài du lịch riêng, hơn nữa còn quay lại toàn bộ hành trình, truyền thông Light Media còn dự định dùng những việc sau lễ mừng này làm thành một tiết mục du lịch giữa fans và nghệ sĩ.”
“Sao công ty của chúng ta cũng dính vào chuyện này nữa?” Mặt Cao Mỹ Lệ xanh lè.
“Dù sao tổng giám đốc Nguyễn cũng là cổ đông lớn trong công ty chúng ta, truyền thông Light Media và tập đoàn Thịnh Đường luôn giữ quan hệ hợp tác thân thiết, lễ mừng còn chưa bắt đầu mà trên mạng đã ồn ào muốn lật trời rồi, công ty còn không biết tranh thủ thời cơ, nắm chặt cơ hội sao?”
Jason thở dài: “Cho nên Lệ Lệ à, chúng ta tạm thời đừng nến đối đầu với người phụ nữ kia thì hơn, nếu như để ban quản lý biết được, còn tưởng là chúng ta cố ý làm tổn thất lợi ích của công ty nữa.”
Mặt Cao Mỹ Lệ lộ rõ vẻ không cam lòng, tức giận quăng bể tất cả đồ đạc trên bàn.
Bên kia, Thịnh Tâm Lan nhìn phản ứng của fans trên mạng và thành tích buôn bán của khách sạn đang tăng lên vèo vèo, cũng không dám lười biếng, liên tục trừ hết những ngân sách chi tiêu quá mức, tính lợi nhuận còn thừa lại.
Cũng may mấy tiểu thịt tươi mà cô mời vẫn chưa hoàn toàn debut, giá cũng không quá mắc, cũng làm cô thở phào nhẹ nhõm.
“Quản lý Thịnh, còn một nghệ sĩ nam cuối cùng, cô đã nghĩ kỹ muốn mời ai sao? Chúng ta phải nhanh chóng bàn bạc xong.”
Thịnh Tâm Lan nhìn thoáng qua danh sách: “Người cuối cùng để tôi đi bàn bạc là được.”
Tiểu Trương đi rồi, Thịnh Tâm Lan nhìn tài liệu nghệ sĩ trên bàn, lộ ra một nụ cười đầy thâm thúy.
Tên họ nghệ sĩ – Phan An.
Trong khoảng thời gian này cô bận đến chân không chạm đất, không ngờ Phan Anh đã ký hợp đồng với công ty truyền thông rồi, mới vừa tham gia một tiết mục ca hát xong, xem như làm anh ta hoàn toàn đổi nghề từ một người diễn tấu đàn cello thành một ca sĩ chân chính, khoảng thời gian này cũng có được không ít fans.
Cho nên danh sách nghệ sĩ cuối cùng này, cô định tìm Phan An.
Tuy rằng lực kêu gọi fans không mạnh bằng bốn người trước, nhưng mà có một người diễn tấu đàn cello giữ cửa, cũng coi như làm cấp bậc của khách sạn tăng cao lên đúng không?
Hôm lễ mừng -
Toàn bộ sân cỏ trước cửa khách sạn Thịnh Đường đã được trang trí bằng đủ loại bong bóng đầy màu sắc, dây ruy băng bay phấp phới, vô cùng nhộn nhịp, sảnh lớn cũng được trang trí rất nguy nga lộng lẫy.
Trừ những công ty đã hợp tác nhiều năm với Thịnh Đường ra, những khách hàng vào khách sạn ở Thịnh Đường trong khoảng thời gian này cũng nằm trong danh sách khách mời, điều phối viên của bộ phận điều tiết giao thông đã kéo dây phân luồng ra, có nghệ sĩ ra vào, nhất định phải làm đủ các biện pháp an toàn ngay từ đầu.
Thịnh Tâm Lan là người phụ trách chính cho lễ mừng lần này, trước khi khai mạc cần lên sân khấu phát biểu.
Hôm nay cô mặc một chiếc đầm dài cúp ngực màu khói, đuôi váy điểm xuyến rất nhiều đóa hoa sen trắng, cô xách váy từ từ bước lên sân khấu, giống như có từng đóa sen nở ra trong mỗi bước chân của cô, yểu điệu thướt tha làm người ta không dời mắt được.
“Bây giờ quản lý cấp cao của khách sạn Thịnh Đường trẻ đẹp đến vậy sao?”
“Cũng rất tài giỏi, toàn bộ khung cảnh này đều do cô ta tự thiết kế.”
Thịnh Tâm Lan nhìn lướt qua một vòng, sau đó vô cùng tự nhiên hào phóng cúi người chào.
“Cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian bận rộn đến hiện trường buổi lễ mừng trăm năm của khách sạn Thịnh Đường, tôi là Thịnh Tâm Lan, quản lý bộ phần buồng phòng của khách sạn Thịnh Đường, vì tôi chỉ mới nhận việc cách đây ba tháng, cho nên phần lớn mọi người ở đây đều không quen biết tôi, nhưng hy vọng thời gian sau nay, tôi có thể may mắn có được cơ hội hợp tác với các vị tổng giám đốc, các vị khách hàng, các bạn nhiều hơn nữa....”
Trước khi lên sân khấu cô đã học thuộc lòng bản thảo thuyết trình này rồi, lời nói cử chỉ vô cùng ung dung, thỉnh thoảng còn xen lẫn một vài câu nói hài hước, khách khứa ở bên dưới đều vui vẻ, khen ngợi nhìn cô.
Trong đám đông, một bóng người cao lớn chậm rãi đến muộn, chiều cao một mét tám mươi bảy có vẻ vô cùng nổi bật.
“Tổng giám đốc Nguyễn, buổi tối còn phải bay về thành phố T bàn chuyện làm ăn nữa, sáng sớm anh đã vội vàng chạy về đây xem, là vì không yên tâm chuyện lễ mừng sao? Tôi thấy quản lý Thịnh đã làm được rất tốt.”
Ánh mắt Nguyễn Anh Minh vẫn luôn nhìn trên sân khấu: “Vậy sao?”
Trợ lý do dự một lát: “Nhưng nếu không phải anh bảo kế toán cấp thêm hai mươi phần trăm ngân sách thì chỉ sợ sẽ không có được hiệu quả như thế này.”
Nguyễn Anh Minh liếc nhìn anh ta: “Hôm nay cậu nói nhiều quá.”
Trợ lý rụt cổ lại, đã nói sai gì rồi sao?
Hai người đang nói chuyện, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói già nua đầy cẩn thận:
“Tổng giám đốc Nguyễn.”
Nguyễn Anh Minh quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một người khoảng năm mươi tuổi, ăn mặc áo vest giày da vô cùng lịch sự, cho dù đã già rồi nhưng sống lưng vẫn rất thẳng, nhưng hình như tinh thần không được tốt lắm, hai mắt hãm sâu, có vẻ hơi mệt mỏi.
“Ông Thịnh?”
Người đến chính là ba của Thịnh Tâm Lan, chủ tịch tập đoàn Thịnh Thế Thịnh Thanh Sơn.
“Là ta, đúng là mệt cậu còn nhớ được tôi.” Mặt Thịnh Thanh Sơn lạnh nhạt: “Có thể trò chuyện một chút không?”
Nguyễn Anh Minh nhíu mày gật đầu, lúc gần đi còn quay đầu nhìn lướt qua sân khấu, Thịnh Tâm Lan vừa mới nói chuyện xong, đổi thành MC lên sân khấu.
Quán cà phê ngoài trời ở lầu hai của khách sạn Thịnh Đường, lúc này vì lễ mừng nên trừ nhân viên cửa hàng ra, không còn ai cả.
Hai người gọi hai ly trà, ngồi đối diện nhau dưới một cái ô che nắng.
“Sao cậu không hỏi tôi vì sao lại đến nơi này?” Thịnh Thanh Sơn lên tiếng hỏi trước.
Mặt Nguyễn Anh Minh vô cùng bình tĩnh: “Tập đoàn Thịnh Thế có hợp tác với khách sạn Thịnh Đường, bên ông làm du lịch cao cấp, chúng tôi lại mở chuỗi khách sạn cao cấp, hai bên cùng có lợi, cho nên trong danh sách khách mời vốn đã có tên của ông rồi đúng không.”
“Nhưng mấy năm nay tôi không khỏe lắm, mấy bữa tiệc thế này đều do con gái tôi tham gia thay cho tôi.”
Ánh mắt Nguyễn Anh Minh khẽ động: “Lần này ông không để con gái lớn của ông đến tham dự là bởi vì con gái cưng của ông đang làm việc ở công ty tôi đúng không, buổi lễ mừng này là do cô ấy phụ trách.”
Nghe vậy, trên mặt Thịnh Thanh Sơn hiện lên chút khó chịu, còn tưởng rằng Nguyễn Anh Minh đang nói đến chuyện Thịnh Tâm Lan và Thịnh Tâm Nhu bất hòa với nhau, dù sao chuyện này gần như đã được truyền khắp trong vòng vì sự kiện cậu chủ nhà họ Lý đính hôn.
“Xem ra tổng giám đốc Nguyễn đã điều tra rõ ràng chuyện nhà của tôi, nhưng mà suy đoán mối quan hệ gia đình của nhân viên hình như không phải là một hành vi mà một ông chủ nên có thì phải.”
Không khí đột nhiên thay đổi.
Chương 79: MỆT CẬU CÒN NHỚ TÔI
Khi còn ba ngày nữa là đến lễ mừng trăm năm của khách sạn Thịnh Đường, tiểu thịt tươi đang nổi tiếng Mâu Khôn mang theo lễ mừng khách sạn Thịnh Đường chạy lên hot search, chiếm vị trí top 1 trên bảng hot search suốt một ngày.
“Trong thời gian diễn ra lễ mừng, khách hàng vào ở trong khách sạn Thịnh Đường ở Thành Trung có thể tham gia rút thăm trúng thưởng của lễ mừng, năm giải nhất, giải thưởng là Từ Mậu Khôn sẽ đồng hành cùng bạn trong hành trình ở Maldives dài năm ngày! Trời đất ơi.”
Hôm đó khách sạn Thịnh Đường vừa mới thông báo tin tức này lập tức dâng lên một cơn sóng lớn trên mạng, Từ Mậu Khôn được debut từ một tiết mục tuyển tú hot nhất mấy tháng qua, nhóm tiểu thịt tươi debut từ tiết mục này đang vô cùng hot, độ điên cuồng của fans gần như từ trước đến giờ không ai sánh bằng, poster album vừa phát hành ra thị trường gần như bị mua sạch trong chớp mắt.
Có thể được đi du lịch riêng cùng với Từ Mậu Khôn, đây đúng là chuyện mà hàng triệu fans đều ngày đêm mơ ước.
Vừa lên hot search Facebook xong, đường dây nóng đặt phòng của khách sạn Thịnh Đường gần như muốn nổ tung.
“Không ngờ cô ta còn có thể nghĩ ra được cách này!”
Trong phòng khách sạn, Cao Mỹ Lệ vừa nhận được tin tức lập tức giận muốn bốc khói: “Đám fans này cũng không lý trí gì cả! Điên rồi à? Chỉ vì một thằng nhóc chưa đủ lông đủ cảnh mà lại bỏ một đống tiền đi ở một khách sạn bị đánh giá kém như thế?”
Người đại diện Jason ngồi bên cạnh lau mồ hôi: “Không phải fan nào cũng như thế sao?”
“Giá phòng rẻ nhất của khách sạn Thịnh Đường cũng phải tám chín triệu đúng không, bọn họ có nhiều tiền như thế, còn không bằng đi mua vé của buổi biểu diễn! Bon chen vào làm gì, đây là rút thăm trúng thưởng chứ không phải người nào cũng đều có cơ hội rút trúng!”
“Không chỉ riêng fans của Từ Mậu Khôn, nghe nói khách sạn Thịnh Đường tổng cộng mời đến năm nghệ sĩ nam, giải nhất tổng cộng sẽ rút thăm ra năm fans, phân loại riêng, lần lượt rút thăm fans và nghệ sĩ của từng người đi ra ngoài du lịch riêng, hơn nữa còn quay lại toàn bộ hành trình, truyền thông Light Media còn dự định dùng những việc sau lễ mừng này làm thành một tiết mục du lịch giữa fans và nghệ sĩ.”
“Sao công ty của chúng ta cũng dính vào chuyện này nữa?” Mặt Cao Mỹ Lệ xanh lè.
“Dù sao tổng giám đốc Nguyễn cũng là cổ đông lớn trong công ty chúng ta, truyền thông Light Media và tập đoàn Thịnh Đường luôn giữ quan hệ hợp tác thân thiết, lễ mừng còn chưa bắt đầu mà trên mạng đã ồn ào muốn lật trời rồi, công ty còn không biết tranh thủ thời cơ, nắm chặt cơ hội sao?”
Jason thở dài: “Cho nên Lệ Lệ à, chúng ta tạm thời đừng nến đối đầu với người phụ nữ kia thì hơn, nếu như để ban quản lý biết được, còn tưởng là chúng ta cố ý làm tổn thất lợi ích của công ty nữa.”
Mặt Cao Mỹ Lệ lộ rõ vẻ không cam lòng, tức giận quăng bể tất cả đồ đạc trên bàn.
Bên kia, Thịnh Tâm Lan nhìn phản ứng của fans trên mạng và thành tích buôn bán của khách sạn đang tăng lên vèo vèo, cũng không dám lười biếng, liên tục trừ hết những ngân sách chi tiêu quá mức, tính lợi nhuận còn thừa lại.
Cũng may mấy tiểu thịt tươi mà cô mời vẫn chưa hoàn toàn debut, giá cũng không quá mắc, cũng làm cô thở phào nhẹ nhõm.
“Quản lý Thịnh, còn một nghệ sĩ nam cuối cùng, cô đã nghĩ kỹ muốn mời ai sao? Chúng ta phải nhanh chóng bàn bạc xong.”
Thịnh Tâm Lan nhìn thoáng qua danh sách: “Người cuối cùng để tôi đi bàn bạc là được.”
Tiểu Trương đi rồi, Thịnh Tâm Lan nhìn tài liệu nghệ sĩ trên bàn, lộ ra một nụ cười đầy thâm thúy.
Tên họ nghệ sĩ – Phan An.
Trong khoảng thời gian này cô bận đến chân không chạm đất, không ngờ Phan Anh đã ký hợp đồng với công ty truyền thông rồi, mới vừa tham gia một tiết mục ca hát xong, xem như làm anh ta hoàn toàn đổi nghề từ một người diễn tấu đàn cello thành một ca sĩ chân chính, khoảng thời gian này cũng có được không ít fans.
Cho nên danh sách nghệ sĩ cuối cùng này, cô định tìm Phan An.
Tuy rằng lực kêu gọi fans không mạnh bằng bốn người trước, nhưng mà có một người diễn tấu đàn cello giữ cửa, cũng coi như làm cấp bậc của khách sạn tăng cao lên đúng không?
Hôm lễ mừng -
Toàn bộ sân cỏ trước cửa khách sạn Thịnh Đường đã được trang trí bằng đủ loại bong bóng đầy màu sắc, dây ruy băng bay phấp phới, vô cùng nhộn nhịp, sảnh lớn cũng được trang trí rất nguy nga lộng lẫy.
Trừ những công ty đã hợp tác nhiều năm với Thịnh Đường ra, những khách hàng vào khách sạn ở Thịnh Đường trong khoảng thời gian này cũng nằm trong danh sách khách mời, điều phối viên của bộ phận điều tiết giao thông đã kéo dây phân luồng ra, có nghệ sĩ ra vào, nhất định phải làm đủ các biện pháp an toàn ngay từ đầu.
Thịnh Tâm Lan là người phụ trách chính cho lễ mừng lần này, trước khi khai mạc cần lên sân khấu phát biểu.
Hôm nay cô mặc một chiếc đầm dài cúp ngực màu khói, đuôi váy điểm xuyến rất nhiều đóa hoa sen trắng, cô xách váy từ từ bước lên sân khấu, giống như có từng đóa sen nở ra trong mỗi bước chân của cô, yểu điệu thướt tha làm người ta không dời mắt được.
“Bây giờ quản lý cấp cao của khách sạn Thịnh Đường trẻ đẹp đến vậy sao?”
“Cũng rất tài giỏi, toàn bộ khung cảnh này đều do cô ta tự thiết kế.”
Thịnh Tâm Lan nhìn lướt qua một vòng, sau đó vô cùng tự nhiên hào phóng cúi người chào.
“Cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian bận rộn đến hiện trường buổi lễ mừng trăm năm của khách sạn Thịnh Đường, tôi là Thịnh Tâm Lan, quản lý bộ phần buồng phòng của khách sạn Thịnh Đường, vì tôi chỉ mới nhận việc cách đây ba tháng, cho nên phần lớn mọi người ở đây đều không quen biết tôi, nhưng hy vọng thời gian sau nay, tôi có thể may mắn có được cơ hội hợp tác với các vị tổng giám đốc, các vị khách hàng, các bạn nhiều hơn nữa....”
Trước khi lên sân khấu cô đã học thuộc lòng bản thảo thuyết trình này rồi, lời nói cử chỉ vô cùng ung dung, thỉnh thoảng còn xen lẫn một vài câu nói hài hước, khách khứa ở bên dưới đều vui vẻ, khen ngợi nhìn cô.
Trong đám đông, một bóng người cao lớn chậm rãi đến muộn, chiều cao một mét tám mươi bảy có vẻ vô cùng nổi bật.
“Tổng giám đốc Nguyễn, buổi tối còn phải bay về thành phố T bàn chuyện làm ăn nữa, sáng sớm anh đã vội vàng chạy về đây xem, là vì không yên tâm chuyện lễ mừng sao? Tôi thấy quản lý Thịnh đã làm được rất tốt.”
Ánh mắt Nguyễn Anh Minh vẫn luôn nhìn trên sân khấu: “Vậy sao?”
Trợ lý do dự một lát: “Nhưng nếu không phải anh bảo kế toán cấp thêm hai mươi phần trăm ngân sách thì chỉ sợ sẽ không có được hiệu quả như thế này.”
Nguyễn Anh Minh liếc nhìn anh ta: “Hôm nay cậu nói nhiều quá.”
Trợ lý rụt cổ lại, đã nói sai gì rồi sao?
Hai người đang nói chuyện, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói già nua đầy cẩn thận:
“Tổng giám đốc Nguyễn.”
Nguyễn Anh Minh quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một người khoảng năm mươi tuổi, ăn mặc áo vest giày da vô cùng lịch sự, cho dù đã già rồi nhưng sống lưng vẫn rất thẳng, nhưng hình như tinh thần không được tốt lắm, hai mắt hãm sâu, có vẻ hơi mệt mỏi.
“Ông Thịnh?”
Người đến chính là ba của Thịnh Tâm Lan, chủ tịch tập đoàn Thịnh Thế Thịnh Thanh Sơn.
“Là ta, đúng là mệt cậu còn nhớ được tôi.” Mặt Thịnh Thanh Sơn lạnh nhạt: “Có thể trò chuyện một chút không?”
Nguyễn Anh Minh nhíu mày gật đầu, lúc gần đi còn quay đầu nhìn lướt qua sân khấu, Thịnh Tâm Lan vừa mới nói chuyện xong, đổi thành MC lên sân khấu.
Quán cà phê ngoài trời ở lầu hai của khách sạn Thịnh Đường, lúc này vì lễ mừng nên trừ nhân viên cửa hàng ra, không còn ai cả.
Hai người gọi hai ly trà, ngồi đối diện nhau dưới một cái ô che nắng.
“Sao cậu không hỏi tôi vì sao lại đến nơi này?” Thịnh Thanh Sơn lên tiếng hỏi trước.
Mặt Nguyễn Anh Minh vô cùng bình tĩnh: “Tập đoàn Thịnh Thế có hợp tác với khách sạn Thịnh Đường, bên ông làm du lịch cao cấp, chúng tôi lại mở chuỗi khách sạn cao cấp, hai bên cùng có lợi, cho nên trong danh sách khách mời vốn đã có tên của ông rồi đúng không.”
“Nhưng mấy năm nay tôi không khỏe lắm, mấy bữa tiệc thế này đều do con gái tôi tham gia thay cho tôi.”
Ánh mắt Nguyễn Anh Minh khẽ động: “Lần này ông không để con gái lớn của ông đến tham dự là bởi vì con gái cưng của ông đang làm việc ở công ty tôi đúng không, buổi lễ mừng này là do cô ấy phụ trách.”
Nghe vậy, trên mặt Thịnh Thanh Sơn hiện lên chút khó chịu, còn tưởng rằng Nguyễn Anh Minh đang nói đến chuyện Thịnh Tâm Lan và Thịnh Tâm Nhu bất hòa với nhau, dù sao chuyện này gần như đã được truyền khắp trong vòng vì sự kiện cậu chủ nhà họ Lý đính hôn.
“Xem ra tổng giám đốc Nguyễn đã điều tra rõ ràng chuyện nhà của tôi, nhưng mà suy đoán mối quan hệ gia đình của nhân viên hình như không phải là một hành vi mà một ông chủ nên có thì phải.”
Không khí đột nhiên thay đổi.
Bình luận truyện