Làm Sủng Phi Như Thế Nào
Chương 88: Gia quyến
Mãi cho đến cận tết A Uyển mới cùng Hoàng thượng trở về, chuyện đầu tiên sau khi hồi cung tất nhiên là đi thăm thái hậu, lúc này A Uyển còn chưa kịp thay quần áo đã vội vàng cùng Hoàng thượng đế Từ Ninh cung. Thái hậu luôn thích được yên tĩnh, nên bên trong Từ Ninh cung lúc này chỉ tập trung Hoàng hậu cùng vài vị phi tần có phân vị cao mà thôi, đương nhiên, thu hút sự chú ý của người khác là vị có bụng dưới hơi to kia, chính là Trầm phi nương nương.
Thái hậu thấy Hoàng thượng đến thì không nhịn được mà đỏ mắt, vỗ vỗ tay Hoàng thượng, “Nhìn khí sắc của Hoàng thượng thực tốt, quả nhiên xuất cung dưỡng bệnh vẫn có chút hiệu quả.”
Hoàng thượng cười với thái hậu nói, “Nhi tử đã khỏe, mẫu hậu đừng lo, đã cận tết rồi, mẫu hậu chỉ cần vui vẻ đón năm mới là được.”
Thái hậu gật đầu, lại nhìn đến người nãy giờ vẫn ngồi ở vị trí xa nhất, sau khi thỉnh an cũng không nói gì thấy A Uyển gầy đi, lập tức vẫy tay với A Uyển, “Đến đây, cho ai gia nhìn xem.”
A Uyển dưới ánh mắt chú ý của mọi người, chậm rãi bước đến trước mặt thái hậu, sau khi hành lễ, tay đã bị thái hậu nắm lấy, “Ai gia nghe Lý Đắc Nhàn nói, trong lúc Hoàng thượng dưỡng bệnh cuộc sống sinh hoạt hàng ngày đều do ngươi tự tay chăm sóc, đến cả thuốc cũng đều do chính tay ngươi nấu? Hoàng thượng hồi phục tốt cũng có công của ngươi.”
“Nô tì Hoàng thượng xuất cung chính là vì hầu hạ Hoàng thượng sớm ngày khỏe lại, những tỷ muội bên cạnh so với nô tì cũng không kém, nô tì cũng không dám tranh công.”
Lời này của A Uyển lấy được sự đồng tình của Thái hậu, tuy Uyển chiêu nghi không thể chịu được dù chỉ một hạt cát trong mắt, tính nết cũng rộng lượng, lúc trước còn đi gây chuyện trong cung, nhưng đối với chuyện của Hoàng thượng lại rất quan tâm, cũng được Hoàng thượng yêu thích, phi tần bên cạnh muốn biểu hiện một lần cũng còn phải chờ Hoàng thượng có cho cơ hội hay không, không phải sao?
Một điểm này thái hậu đã cực kỳ hài lòng với A Uyển, lập tức sẽ ban thưởng, vốn định tấn vị cho A Uyển, mà như vậy Hoàng thượng cũng vui, nhưng A Uyển lại khuyên can.
“Nô tì chỉ là làm tốt bổn phận thôi, đâu dám nhận thái hậu nương nương ban cho như vậy, hơn nữa lúc trước nô tì còn phạm sai lầm, hiện tại chỉ xem như là lập công chuộc tội mà thôi.”
Tuy việc phụ thân phạm tội không tính là nghiêm trọng, nhưng dù sao mình cũng đã có chỗ không sạch sẽ, nếu giờ lại tấn vị, tất nhiên căn cơ bất ổn, sẽ không tránh khỏi bị người khác chê cười, mà Hoàng hậu chẳng phải sẽ thành con thiêu thân đầu tiên sao, Hoàng thượng vẫn chưa nắm vững thế cục triều đình trong tay, A Uyển cũng không muốn bọn quan ngự sử lại thông qua chuyện này dâng tấu sớ làm phiền Hoàng thượng.
Thấy A Uyển khiêm nhường kính cẩn, so với tính tình trẻ con trước đây đã trưởng thành không ít, thái hậu càng vui vẻ, lại cho A Uyển một ngoại lệ, để lục cục thay đổi tất cả phân lệ của A Uyển thành phi vị, mặc dù A Uyển không có phi vị danh hào, nhưng đãi ngộ so với Trầm phi đều như nhau.
Thái hậu đã lên tiếng như vậy tất nhiên những phi tần bên cạnh cũng không có ý kiến gì, mà dù có, cũng không có khả năng làm trò trước mặt thái hậu, Hoàng thượng luôn luôn hiếu thuận, mà Hoàng thượng muốn vui cũng không muốn trái ý thái hậu, lúc này A Uyển rời khỏi Khôn Ninh cung thì cung nhân sau lưng mang theo rất nhiều tặng vật được ban cho, mà Hoàng thượng thì bị thái hậu phân phó đưa Trầm phi hồi cung.
Dù sao hiện tại Trầm phi cũng đang mang thai, Hoàng thượng cũng nên quan tâm một chút, thái hậu luôn chu đáo công bằng trong mọi việc, gừng càng già càng cay.
Cung nhân Chiêu Dương cung đã sớm ra ngoài chờ, A Uyển vừa về đến Chiêu Dương cung thì được Bạch Lộ hầu hạ rửa mặt chải đầu, ngâm mình trong nước ấm thả lỏng để cho Bạch Lộ xoa bóp, còn vừa nghe kể mọi chuyện lớn nhỏ trong cung.
“Chủ tử, Tả tiệp dư phát điên, đã bị nhốt ở trong cung không thể ra ngoài.”
“Tại sao Tả tiệp dư lại bị điên?” Tin tức này A Uyển không biết, ôn tuyền thôn trang vốn cách biệt với bên ngoài, người hầu hạ bên trong cũng là thân tín của Hoàng thượng, miệng mồm kín đáo, nên A Uyển vẫn không biết chuyện của Tả thừa tướng.
“Có lẽ người không biết, Tả thừa tướng phạm trọng tội, nghe nói là từng mưu hại Tể vương gia, một nhà già trẻ lớn bé mấy ngày trước đã bị xử trảm, Lý Phúc Mãn nghe được tin tức Lâm chiêu nghi ngày ấy tốt bụng đến an ủi Tả tiệp dư, không nghĩ đến lại bị Tả tiệp dư ra tay đả thương, mà Tả tiệp dư nói chuyện thô tục, sau khi thái y chuẩn đoán, kết luận Tả tiệp dư bị điên, còn nói vì cả nhà già trẻ đều chết nên mới phát điên.”
Nghe Bạch Lộ giải thích, A Uyển gật đầu cũng không nói gì, trong lòng thầm nghĩ, Lâm chiêu nghi từ lúc có đại hoàng tử thì không lui tới cũng Tả tiệp dư nữa, Tả tiệp dư xảy ra chuyện Lâm chiêu nghi lại đi an ủi? Việc này nói thế nào cũng thấy mờ ám, nhưng mà nghĩ lại từ lúc mình còn là quý nhân, cũng đã thấy Tả tiệp dư bất mãn Lâm chiêu nghi điệu bộ khoe khoang, cảm thấy giữa hai người này đã sớm có hiềm khích.
Chỉ là việc của Tả thừa tướng, nghĩ đến Hoàng thượng đang dưỡng bệnh nhưng vẫn bận rộn công việc, đối với việc triều đình nàng không rõ lắm, nhưng A Uyển cũng biết được, hiện tại Tả thừa tướng đã ngã ngựa, Hoàng thượng sẽ không để cho Thừa Ân hầu thôn tính, lại nghĩ đến năm sau Hoàng thượng sẽ rất bận rộn đây.
Ban đêm, Hoàng thượng đến Chiêu Dương cung ngay giờ dùng bữa tối, sau khi dùng bữa xong, hai người chuyển qua bàn nhỏ đánh cờ, thỉnh thoảng lại nói chuyện phiếm vài câu.
“Vì sao hôm nay lại không nhận lời mẫu hậu cho nàng tấn vị?” Từ tốn đặt quân cờ đen xuống chỗ yếu hại, Hoàng thượng nói.
A Uyển cười cười, mềm nhẹ nói, “Nếu nô tì đáp ứng, chắc chắn Hoàng thượng sẽ bị quan ngự sử làm phiền, Trầm phi nương nương mang thai cũng không có tấn vị, nô tì như vậy không phải là khiến mọi người chú ý sao, hơn nữa phân vị hiện tại của nô tì cùng với phi vị cũng không khác nhau, cũng không thua thiệt không phải sao? Ừm, Hoàng thượng nên nhớ kỹ giúp nô tì.”
Nếu A Uyển đáp ứng chuyện này, sẽ không thoát khỏi những tấu văn của quan ngự sử, đối với kế hoạch của mình cũng sẽ có trở ngại, A Uyển khước từ lại hợp với tâm tư của Hoàng thượng.
“Nàng cũng thật thông minh.” Vui đùa một trận, A Uyển lại bị Hoàng thượng lừa đến bên giường, “Vật nhỏ, lần trước trẫm sinh bệnh nên nàng không chịu, còn nhớ bản thân đã nói gì không?”
Lời này của Hoàng thượng nói ra làm cho A Uyển nhất thời xấu hổ, nghĩ tới lần trước ở ôn tuyền sơn trang tìm mọi cách từ chối Hoàng thượng cầu hoan, dưới tình thế cấp bách mới thốt lên một câu, “Chờ Hoàng thượng khỏi bệnh, thì tùy Hoàng thượng muốn thế nào cũng được.”
Đâu ngờ đến Hoàng thượng vẫn nhớ rõ trong lòng, A Uyển cũng chỉ ngượng ngùng gật đầu, mặc cho Hoàng thượng muốn làm gì thì làm là được.
Có lẽ là vì bất mãn đã lâu, mà Hoàng thượng cũng đã lâu không kề cận nữ sắc, một đêm này chơi đùa đến mức cả người A Uyển không còn chút sức lực nào, liên tục xin tha, mặc dù vậy, nhưng Hoàng thượng cũng không có ngừng lại, chỉ chăm chỉ cày cấy dường như muốn A Uyển phải hoàn toàn tan thành máu thịt của mình.
Ngày thứ hai thức dậy thì mới phát hiện mình đã đùa quá trớn với vật nhỏ, thầm nghĩ bảo bối không chịu được sức ép, đau lòng một trận thì sai Lý Đắc Nhàn đến chỗ Hoàng hậu xin nghỉ thỉnh an, mới lên thượng triều, sau đó lại sai Lý Đắc Nhàn mang thuốc mỡ đến, cho dù A Uyển da mặt dày như thế nào, nghe đến tác dụng của thuốc mỡ cũng không khỏi đỏ mặt như rỉ máu.
Tuy là như vậy, nhưng A Uyển vẫn dùng thuốc, còn không đến hai ngày nữa thì đến ngày ngày người nhà được vào cung, một năm chỉ có một lần, A Uyển thực sự không muốn mình đi đứng không tự nhiên như vậy trước mặt mẫu thân.
Ngày mẫu thân vào cung A Uyển đã chờ ở cửa chính Chiêu Dương cung từ sớm, lại không nghĩ đến lúc này mẫu thân lại không đến một mình, còn dẫn theo vợ của đại ca đến, cũng chính là Dương gia cô nương , thoạt nhìn thần khí của mẫu thân rất tốt, không bị chuyện phụ thân bãi quan ảnh hưởng.
Hai bên đã lâu không gặp nhau không khỏi vừa cầm tay vừa nhìn nhau hai mắt đẫm lệ, nhưng lần này lại có thêm tẩu tử, mà tẩu tử lại còn đang mang thai, cũng sắp đến ngày sinh, A Uyển nhanh chóng mời mọi người vào trong điện.
“Bên ngoài lạnh, A nương cùng chị dâu mau vào trong điện rồi nói tiếp.”
Vào bên trong, nhân lúc Bạch Lộ pha trà, A Uyển tinh tế quan sát tẩu tử này, dung mạo đoan chính tú lệ, khóe miệng cong cong, bề ngoài có vẻ như ôn nhu dễ đối phó, nhưng ánh mắt lại rất minh mẫn, là người có chủ ý, có lẽ vì có thai, nhìn tẩu tử có vẻ đẫy đà một chút, dáng vẻ rất có phúc khí, nghĩ đến ca ca nói cuộc sống gia đình tạm ổn cũng không sai, như vậy A Uyển liền yên tâm.
“A nương, chị dâu cũng sắp lâm bồn rồi, thời tiết lại đang lạnh người còn mang theo chị dâu tiến cung, không sợ ảnh hưởng đến cháu của con sao?”
Bạch Lộ chuẩn bị trà bánh xong, A Uyển đã mở miệng nói trước, không biết thời gian nàng đang quan sát tẩu tử, cũng bị tẩu tử không chút vết tích quan sát lại.
Lúc trước chỉ biết tiểu cô tử (em gái của chồng) ở nhà được mọi người cực kỳ sủng ái, hiện tại xem ra tiểu cô tử này lớn lên không chỉ có xinh đẹp khéo léo, giọng nói kiều kiều nhu nhu nghe qua liền khiến người ta yêu thích, một thân cung trang quý giá đẹp đẽ cũng biết ở trong cung quả thật rất được sủng ái.
“Chiêu nghi nương nương nói quá lời rồi, thần phụ tiến cung lúc này còn là phụng mệm Ôn đại nhân, sao lại dám không đến, hơn nữa trong lòng thần phụ đôi với nương nương cũng rất hiếu kì.” Ôn phu nhân còn chưa nói, tẩu tử đã cười nói, tuy là không hợp quy củ, nhưng Ôn phu nhân lại không ngại, lại nói với A Uyển.
“Tẩu tử của con nói là, đại ca con nói con còn chưa thấy qua tẩu tử, cũng rất ít cơ hội, nên nhân cơ hội này dẫn vào cung đến gặp con một lần, dù sao cũng đều là người một nhà.” Nghe khẩu khí này của Ôn phu nhân, A Uyển liền biết vị tẩu tử này ở cùng mẫu thân rất hòa thuận, nên hảo cảm với tẩu tử này càng nhiều.
“Tẩu tử không cần đa lễ, gọi A Uyển muội muội giống như đại ca là được rồi, vả lại ở đây cũng không có người ngoài, nếu cúa gọi nương nương, thế mới kì lạ, tẩu tử sao lại hiếu kì về muội?”
Được lời này của A Uyển, Dương Nghi chỉ cười đáp ứng, vốn dĩ tiểu cô tử này được sủng ái, hiện tại lại là người được thánh thượng yêu thích, Dương Nghi làm sao cũng không dám để quan hệ với nàng đi vào ngõ cục, “A Uyển muội muội cũng không biết, tẩu vừa gả cho ca ca của muội thì hắn bên trái một câu A Uyển muội muội, bên phải một câu A Uyển muội muội, nếu không biết A Uyển muội muội cùng hắn là cùng một mẹ sinh ra, tẩu tử ta đây sẽ biến thành bình giấm chua mất.”
Lời này chọc cho A Uyển cùng Ôn phu nhân vui cười, bầu không khí giữa ba người đã khá hơn, sau một lúc, A Uyển cùng tẩu tử Dương Nghi hai người có ý thân thiết nên nói chuyện cũng không quá lung túng.
Ôn phu nhân không khỏi dặn dò A Uyển một chút, biết được bệnh cảm mạo của A Uyển cũng đã không tái phát nữa, Ôn phu nhân cũng yên tâm rất nhiều, nghĩ đến sau một năm nữa se bắt đầu tuyển tú, không khỏi lo lắng cho tình cảnh của A Uyển, cẩn thận dặn dò A Uyển điều dưỡng thân thể thật tốt, nếu có thể, thì cố gắng sang năm mới có thai, đỡ phải thêm một đợt phi tần mới vào cung lại tranh đoạt sủng ái A Uyển lại chẳng thể tự lo được.
A Uyển gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng lại nghĩ, hài tử chẳng thể nói có là có được, vẫn phải xem duyên phân a.
Lập tức vòng vo đổi trọng tâm câu chuyện, nói đến chuyện ở nhà đi, biết được mấy người muội muội cũng đã thành thân, cũng môn đăng hộ đối, nhị ca mặc dù vẫn chưa từng nghĩ đến chuyện đó, nhưng cũng đã bắt đầu để ý người khác, bởi vì đại ca cùng quan hệ của mình, người tốt cũng không ít, Tam ca sinh ý thật tốt, chạy ngược xuôi càng ngày càng có dáng vẻ thương nhân, chỉ là xuất môn ở bên ngoài, a nương vẫn không khỏi lo lắng.
A Uyển đều mỉm cười nghe, biết được người nhà đều tốt cũng yên tâm không ít, chỉ là không nghĩ đến, mẫu thân lại nhắc đến một người, “A Uyển có còn nhớ đến hảo tỷ muội của con, Tương gia cô nương không?”
A Uyển gật đầu, “Tất nhiên là nhớ, không phải A Thấm tháng năm năm nay sẽ lập gia đình sao? Sao vậy?”
Ôn phu nhân cũng thở dài, “A Thấm tỷ tỷ của con đúng là mệnh khổ, vừa định thân xong thì một tháng sau lại bị từ hôn, lý do từ hôn thực sự là nghe không vô, phá hủy thanh danh của nàng, A Thấm tỷ tỷ của con cũng không quá đau lòng, cũng không quan tâm người khác nói gì, chấp nhận từ hôn, trong lúc nhất thời hôn sự cũng không thành vấn đề, lần trước ở thưởng hoa yến gặp nhau, A Thấm còn nói với nương nhớ hỏi thăm con giúp.”
A Uyển nghe vậy gật đầu, A Thấm luôn mạnh mẽ, nếu vị hôn phu tới của từ hôn, A Thấm tất nhiên sẽ không mặt dày mày dạn phải gả, hôn sự này rốt cuộc hỏng, nhưng mà nàng còn có thể ra ngoài ngắm hóa, xem ra cũng không ảnh hưởng đến tâm tình lắm, nghĩ đến cảnh ngộ của tỷ tỷ cùng phongg như vậy, A Uyển cũng cảm thấy thổn thức, nhưng với gia thể của A Thấm, chờ tin đồn này qua đi, vẫn có thể tìm được đối tượng tốt.
“Nếu không phải chúng ta không với tới nổi Tương gia, A Thấm gả cho nhị ca vẫn tốt lắm, đừng thấy nhị ca của con cao lớn thô kệch nhưng lại là một người rất thương yêu tiểu cô nương.” Ôn phu nhân nói lời này đầy tiếc nuối.
A Uyển cười nói, “Chờ nhị ca có công danh, nếu có lòng muốn cầu thân, Tương gia bá mẫu bá phụ cũng không phải là người bảo thủ, trái lại thời gian còn dài, a nương nhắc nhở ca ca chăm chỉ luyện võ là được, lần tới có gặp A Thấm tỷ tỷ thì nói con cũng rất nhớ nàng nha.”
Nói chuyện phiếm không bao lâu thì đã đến giờ, lần này không có dấu hiệu sẽ giống lần đầu khóc lóc thảm thương, biết được tẩu tử cuối tháng sẽ lâm bồn, A Uyển lại thưởng cho một đống dược liệu vải vóc cho tẩu tử mang về, còn có một ngọc bội, thoạt nhìn cũng biết là thứ tốt, Dương nghi từ chối không nhận, A Uyển chỉ nói đây là lễ vật cho cháu trai chưa gặp mặt, như vậy Dương Nghi mới chịu nhận lấy.
Mà Dương Nghi cũng lấy ra một gói nhỏ, không nói A Uyển cũng biết đó là gì, cũng không từ chối mà nhận lấy, biết đây là tấm long của ca ca cùng tẩu tử, nhận lấy bọn họ mới yên tâm, A Uyển cũng không làm bộ từ chối, trực tiếp nhận.
Ôn phu nhan đứng một bên thấy nữ nhi của mình cùng con dâu chung đụng rất tốt cũng cười, trong lòng cũng yên tâm, Ôn gia bọn họ không còn hy vọng vào Ôn lão, chỉ có thể mang hết hy vọng ký thác lên người các con, nữ nhi trong cung không dễ, chỉ có thể dựa vào các ca ca ở bên ngoài, nâng đỡ lẫn nhau, Ôn gia tự nhiên sẽ yên ổn.
Thái hậu thấy Hoàng thượng đến thì không nhịn được mà đỏ mắt, vỗ vỗ tay Hoàng thượng, “Nhìn khí sắc của Hoàng thượng thực tốt, quả nhiên xuất cung dưỡng bệnh vẫn có chút hiệu quả.”
Hoàng thượng cười với thái hậu nói, “Nhi tử đã khỏe, mẫu hậu đừng lo, đã cận tết rồi, mẫu hậu chỉ cần vui vẻ đón năm mới là được.”
Thái hậu gật đầu, lại nhìn đến người nãy giờ vẫn ngồi ở vị trí xa nhất, sau khi thỉnh an cũng không nói gì thấy A Uyển gầy đi, lập tức vẫy tay với A Uyển, “Đến đây, cho ai gia nhìn xem.”
A Uyển dưới ánh mắt chú ý của mọi người, chậm rãi bước đến trước mặt thái hậu, sau khi hành lễ, tay đã bị thái hậu nắm lấy, “Ai gia nghe Lý Đắc Nhàn nói, trong lúc Hoàng thượng dưỡng bệnh cuộc sống sinh hoạt hàng ngày đều do ngươi tự tay chăm sóc, đến cả thuốc cũng đều do chính tay ngươi nấu? Hoàng thượng hồi phục tốt cũng có công của ngươi.”
“Nô tì Hoàng thượng xuất cung chính là vì hầu hạ Hoàng thượng sớm ngày khỏe lại, những tỷ muội bên cạnh so với nô tì cũng không kém, nô tì cũng không dám tranh công.”
Lời này của A Uyển lấy được sự đồng tình của Thái hậu, tuy Uyển chiêu nghi không thể chịu được dù chỉ một hạt cát trong mắt, tính nết cũng rộng lượng, lúc trước còn đi gây chuyện trong cung, nhưng đối với chuyện của Hoàng thượng lại rất quan tâm, cũng được Hoàng thượng yêu thích, phi tần bên cạnh muốn biểu hiện một lần cũng còn phải chờ Hoàng thượng có cho cơ hội hay không, không phải sao?
Một điểm này thái hậu đã cực kỳ hài lòng với A Uyển, lập tức sẽ ban thưởng, vốn định tấn vị cho A Uyển, mà như vậy Hoàng thượng cũng vui, nhưng A Uyển lại khuyên can.
“Nô tì chỉ là làm tốt bổn phận thôi, đâu dám nhận thái hậu nương nương ban cho như vậy, hơn nữa lúc trước nô tì còn phạm sai lầm, hiện tại chỉ xem như là lập công chuộc tội mà thôi.”
Tuy việc phụ thân phạm tội không tính là nghiêm trọng, nhưng dù sao mình cũng đã có chỗ không sạch sẽ, nếu giờ lại tấn vị, tất nhiên căn cơ bất ổn, sẽ không tránh khỏi bị người khác chê cười, mà Hoàng hậu chẳng phải sẽ thành con thiêu thân đầu tiên sao, Hoàng thượng vẫn chưa nắm vững thế cục triều đình trong tay, A Uyển cũng không muốn bọn quan ngự sử lại thông qua chuyện này dâng tấu sớ làm phiền Hoàng thượng.
Thấy A Uyển khiêm nhường kính cẩn, so với tính tình trẻ con trước đây đã trưởng thành không ít, thái hậu càng vui vẻ, lại cho A Uyển một ngoại lệ, để lục cục thay đổi tất cả phân lệ của A Uyển thành phi vị, mặc dù A Uyển không có phi vị danh hào, nhưng đãi ngộ so với Trầm phi đều như nhau.
Thái hậu đã lên tiếng như vậy tất nhiên những phi tần bên cạnh cũng không có ý kiến gì, mà dù có, cũng không có khả năng làm trò trước mặt thái hậu, Hoàng thượng luôn luôn hiếu thuận, mà Hoàng thượng muốn vui cũng không muốn trái ý thái hậu, lúc này A Uyển rời khỏi Khôn Ninh cung thì cung nhân sau lưng mang theo rất nhiều tặng vật được ban cho, mà Hoàng thượng thì bị thái hậu phân phó đưa Trầm phi hồi cung.
Dù sao hiện tại Trầm phi cũng đang mang thai, Hoàng thượng cũng nên quan tâm một chút, thái hậu luôn chu đáo công bằng trong mọi việc, gừng càng già càng cay.
Cung nhân Chiêu Dương cung đã sớm ra ngoài chờ, A Uyển vừa về đến Chiêu Dương cung thì được Bạch Lộ hầu hạ rửa mặt chải đầu, ngâm mình trong nước ấm thả lỏng để cho Bạch Lộ xoa bóp, còn vừa nghe kể mọi chuyện lớn nhỏ trong cung.
“Chủ tử, Tả tiệp dư phát điên, đã bị nhốt ở trong cung không thể ra ngoài.”
“Tại sao Tả tiệp dư lại bị điên?” Tin tức này A Uyển không biết, ôn tuyền thôn trang vốn cách biệt với bên ngoài, người hầu hạ bên trong cũng là thân tín của Hoàng thượng, miệng mồm kín đáo, nên A Uyển vẫn không biết chuyện của Tả thừa tướng.
“Có lẽ người không biết, Tả thừa tướng phạm trọng tội, nghe nói là từng mưu hại Tể vương gia, một nhà già trẻ lớn bé mấy ngày trước đã bị xử trảm, Lý Phúc Mãn nghe được tin tức Lâm chiêu nghi ngày ấy tốt bụng đến an ủi Tả tiệp dư, không nghĩ đến lại bị Tả tiệp dư ra tay đả thương, mà Tả tiệp dư nói chuyện thô tục, sau khi thái y chuẩn đoán, kết luận Tả tiệp dư bị điên, còn nói vì cả nhà già trẻ đều chết nên mới phát điên.”
Nghe Bạch Lộ giải thích, A Uyển gật đầu cũng không nói gì, trong lòng thầm nghĩ, Lâm chiêu nghi từ lúc có đại hoàng tử thì không lui tới cũng Tả tiệp dư nữa, Tả tiệp dư xảy ra chuyện Lâm chiêu nghi lại đi an ủi? Việc này nói thế nào cũng thấy mờ ám, nhưng mà nghĩ lại từ lúc mình còn là quý nhân, cũng đã thấy Tả tiệp dư bất mãn Lâm chiêu nghi điệu bộ khoe khoang, cảm thấy giữa hai người này đã sớm có hiềm khích.
Chỉ là việc của Tả thừa tướng, nghĩ đến Hoàng thượng đang dưỡng bệnh nhưng vẫn bận rộn công việc, đối với việc triều đình nàng không rõ lắm, nhưng A Uyển cũng biết được, hiện tại Tả thừa tướng đã ngã ngựa, Hoàng thượng sẽ không để cho Thừa Ân hầu thôn tính, lại nghĩ đến năm sau Hoàng thượng sẽ rất bận rộn đây.
Ban đêm, Hoàng thượng đến Chiêu Dương cung ngay giờ dùng bữa tối, sau khi dùng bữa xong, hai người chuyển qua bàn nhỏ đánh cờ, thỉnh thoảng lại nói chuyện phiếm vài câu.
“Vì sao hôm nay lại không nhận lời mẫu hậu cho nàng tấn vị?” Từ tốn đặt quân cờ đen xuống chỗ yếu hại, Hoàng thượng nói.
A Uyển cười cười, mềm nhẹ nói, “Nếu nô tì đáp ứng, chắc chắn Hoàng thượng sẽ bị quan ngự sử làm phiền, Trầm phi nương nương mang thai cũng không có tấn vị, nô tì như vậy không phải là khiến mọi người chú ý sao, hơn nữa phân vị hiện tại của nô tì cùng với phi vị cũng không khác nhau, cũng không thua thiệt không phải sao? Ừm, Hoàng thượng nên nhớ kỹ giúp nô tì.”
Nếu A Uyển đáp ứng chuyện này, sẽ không thoát khỏi những tấu văn của quan ngự sử, đối với kế hoạch của mình cũng sẽ có trở ngại, A Uyển khước từ lại hợp với tâm tư của Hoàng thượng.
“Nàng cũng thật thông minh.” Vui đùa một trận, A Uyển lại bị Hoàng thượng lừa đến bên giường, “Vật nhỏ, lần trước trẫm sinh bệnh nên nàng không chịu, còn nhớ bản thân đã nói gì không?”
Lời này của Hoàng thượng nói ra làm cho A Uyển nhất thời xấu hổ, nghĩ tới lần trước ở ôn tuyền sơn trang tìm mọi cách từ chối Hoàng thượng cầu hoan, dưới tình thế cấp bách mới thốt lên một câu, “Chờ Hoàng thượng khỏi bệnh, thì tùy Hoàng thượng muốn thế nào cũng được.”
Đâu ngờ đến Hoàng thượng vẫn nhớ rõ trong lòng, A Uyển cũng chỉ ngượng ngùng gật đầu, mặc cho Hoàng thượng muốn làm gì thì làm là được.
Có lẽ là vì bất mãn đã lâu, mà Hoàng thượng cũng đã lâu không kề cận nữ sắc, một đêm này chơi đùa đến mức cả người A Uyển không còn chút sức lực nào, liên tục xin tha, mặc dù vậy, nhưng Hoàng thượng cũng không có ngừng lại, chỉ chăm chỉ cày cấy dường như muốn A Uyển phải hoàn toàn tan thành máu thịt của mình.
Ngày thứ hai thức dậy thì mới phát hiện mình đã đùa quá trớn với vật nhỏ, thầm nghĩ bảo bối không chịu được sức ép, đau lòng một trận thì sai Lý Đắc Nhàn đến chỗ Hoàng hậu xin nghỉ thỉnh an, mới lên thượng triều, sau đó lại sai Lý Đắc Nhàn mang thuốc mỡ đến, cho dù A Uyển da mặt dày như thế nào, nghe đến tác dụng của thuốc mỡ cũng không khỏi đỏ mặt như rỉ máu.
Tuy là như vậy, nhưng A Uyển vẫn dùng thuốc, còn không đến hai ngày nữa thì đến ngày ngày người nhà được vào cung, một năm chỉ có một lần, A Uyển thực sự không muốn mình đi đứng không tự nhiên như vậy trước mặt mẫu thân.
Ngày mẫu thân vào cung A Uyển đã chờ ở cửa chính Chiêu Dương cung từ sớm, lại không nghĩ đến lúc này mẫu thân lại không đến một mình, còn dẫn theo vợ của đại ca đến, cũng chính là Dương gia cô nương , thoạt nhìn thần khí của mẫu thân rất tốt, không bị chuyện phụ thân bãi quan ảnh hưởng.
Hai bên đã lâu không gặp nhau không khỏi vừa cầm tay vừa nhìn nhau hai mắt đẫm lệ, nhưng lần này lại có thêm tẩu tử, mà tẩu tử lại còn đang mang thai, cũng sắp đến ngày sinh, A Uyển nhanh chóng mời mọi người vào trong điện.
“Bên ngoài lạnh, A nương cùng chị dâu mau vào trong điện rồi nói tiếp.”
Vào bên trong, nhân lúc Bạch Lộ pha trà, A Uyển tinh tế quan sát tẩu tử này, dung mạo đoan chính tú lệ, khóe miệng cong cong, bề ngoài có vẻ như ôn nhu dễ đối phó, nhưng ánh mắt lại rất minh mẫn, là người có chủ ý, có lẽ vì có thai, nhìn tẩu tử có vẻ đẫy đà một chút, dáng vẻ rất có phúc khí, nghĩ đến ca ca nói cuộc sống gia đình tạm ổn cũng không sai, như vậy A Uyển liền yên tâm.
“A nương, chị dâu cũng sắp lâm bồn rồi, thời tiết lại đang lạnh người còn mang theo chị dâu tiến cung, không sợ ảnh hưởng đến cháu của con sao?”
Bạch Lộ chuẩn bị trà bánh xong, A Uyển đã mở miệng nói trước, không biết thời gian nàng đang quan sát tẩu tử, cũng bị tẩu tử không chút vết tích quan sát lại.
Lúc trước chỉ biết tiểu cô tử (em gái của chồng) ở nhà được mọi người cực kỳ sủng ái, hiện tại xem ra tiểu cô tử này lớn lên không chỉ có xinh đẹp khéo léo, giọng nói kiều kiều nhu nhu nghe qua liền khiến người ta yêu thích, một thân cung trang quý giá đẹp đẽ cũng biết ở trong cung quả thật rất được sủng ái.
“Chiêu nghi nương nương nói quá lời rồi, thần phụ tiến cung lúc này còn là phụng mệm Ôn đại nhân, sao lại dám không đến, hơn nữa trong lòng thần phụ đôi với nương nương cũng rất hiếu kì.” Ôn phu nhân còn chưa nói, tẩu tử đã cười nói, tuy là không hợp quy củ, nhưng Ôn phu nhân lại không ngại, lại nói với A Uyển.
“Tẩu tử của con nói là, đại ca con nói con còn chưa thấy qua tẩu tử, cũng rất ít cơ hội, nên nhân cơ hội này dẫn vào cung đến gặp con một lần, dù sao cũng đều là người một nhà.” Nghe khẩu khí này của Ôn phu nhân, A Uyển liền biết vị tẩu tử này ở cùng mẫu thân rất hòa thuận, nên hảo cảm với tẩu tử này càng nhiều.
“Tẩu tử không cần đa lễ, gọi A Uyển muội muội giống như đại ca là được rồi, vả lại ở đây cũng không có người ngoài, nếu cúa gọi nương nương, thế mới kì lạ, tẩu tử sao lại hiếu kì về muội?”
Được lời này của A Uyển, Dương Nghi chỉ cười đáp ứng, vốn dĩ tiểu cô tử này được sủng ái, hiện tại lại là người được thánh thượng yêu thích, Dương Nghi làm sao cũng không dám để quan hệ với nàng đi vào ngõ cục, “A Uyển muội muội cũng không biết, tẩu vừa gả cho ca ca của muội thì hắn bên trái một câu A Uyển muội muội, bên phải một câu A Uyển muội muội, nếu không biết A Uyển muội muội cùng hắn là cùng một mẹ sinh ra, tẩu tử ta đây sẽ biến thành bình giấm chua mất.”
Lời này chọc cho A Uyển cùng Ôn phu nhân vui cười, bầu không khí giữa ba người đã khá hơn, sau một lúc, A Uyển cùng tẩu tử Dương Nghi hai người có ý thân thiết nên nói chuyện cũng không quá lung túng.
Ôn phu nhân không khỏi dặn dò A Uyển một chút, biết được bệnh cảm mạo của A Uyển cũng đã không tái phát nữa, Ôn phu nhân cũng yên tâm rất nhiều, nghĩ đến sau một năm nữa se bắt đầu tuyển tú, không khỏi lo lắng cho tình cảnh của A Uyển, cẩn thận dặn dò A Uyển điều dưỡng thân thể thật tốt, nếu có thể, thì cố gắng sang năm mới có thai, đỡ phải thêm một đợt phi tần mới vào cung lại tranh đoạt sủng ái A Uyển lại chẳng thể tự lo được.
A Uyển gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng lại nghĩ, hài tử chẳng thể nói có là có được, vẫn phải xem duyên phân a.
Lập tức vòng vo đổi trọng tâm câu chuyện, nói đến chuyện ở nhà đi, biết được mấy người muội muội cũng đã thành thân, cũng môn đăng hộ đối, nhị ca mặc dù vẫn chưa từng nghĩ đến chuyện đó, nhưng cũng đã bắt đầu để ý người khác, bởi vì đại ca cùng quan hệ của mình, người tốt cũng không ít, Tam ca sinh ý thật tốt, chạy ngược xuôi càng ngày càng có dáng vẻ thương nhân, chỉ là xuất môn ở bên ngoài, a nương vẫn không khỏi lo lắng.
A Uyển đều mỉm cười nghe, biết được người nhà đều tốt cũng yên tâm không ít, chỉ là không nghĩ đến, mẫu thân lại nhắc đến một người, “A Uyển có còn nhớ đến hảo tỷ muội của con, Tương gia cô nương không?”
A Uyển gật đầu, “Tất nhiên là nhớ, không phải A Thấm tháng năm năm nay sẽ lập gia đình sao? Sao vậy?”
Ôn phu nhân cũng thở dài, “A Thấm tỷ tỷ của con đúng là mệnh khổ, vừa định thân xong thì một tháng sau lại bị từ hôn, lý do từ hôn thực sự là nghe không vô, phá hủy thanh danh của nàng, A Thấm tỷ tỷ của con cũng không quá đau lòng, cũng không quan tâm người khác nói gì, chấp nhận từ hôn, trong lúc nhất thời hôn sự cũng không thành vấn đề, lần trước ở thưởng hoa yến gặp nhau, A Thấm còn nói với nương nhớ hỏi thăm con giúp.”
A Uyển nghe vậy gật đầu, A Thấm luôn mạnh mẽ, nếu vị hôn phu tới của từ hôn, A Thấm tất nhiên sẽ không mặt dày mày dạn phải gả, hôn sự này rốt cuộc hỏng, nhưng mà nàng còn có thể ra ngoài ngắm hóa, xem ra cũng không ảnh hưởng đến tâm tình lắm, nghĩ đến cảnh ngộ của tỷ tỷ cùng phongg như vậy, A Uyển cũng cảm thấy thổn thức, nhưng với gia thể của A Thấm, chờ tin đồn này qua đi, vẫn có thể tìm được đối tượng tốt.
“Nếu không phải chúng ta không với tới nổi Tương gia, A Thấm gả cho nhị ca vẫn tốt lắm, đừng thấy nhị ca của con cao lớn thô kệch nhưng lại là một người rất thương yêu tiểu cô nương.” Ôn phu nhân nói lời này đầy tiếc nuối.
A Uyển cười nói, “Chờ nhị ca có công danh, nếu có lòng muốn cầu thân, Tương gia bá mẫu bá phụ cũng không phải là người bảo thủ, trái lại thời gian còn dài, a nương nhắc nhở ca ca chăm chỉ luyện võ là được, lần tới có gặp A Thấm tỷ tỷ thì nói con cũng rất nhớ nàng nha.”
Nói chuyện phiếm không bao lâu thì đã đến giờ, lần này không có dấu hiệu sẽ giống lần đầu khóc lóc thảm thương, biết được tẩu tử cuối tháng sẽ lâm bồn, A Uyển lại thưởng cho một đống dược liệu vải vóc cho tẩu tử mang về, còn có một ngọc bội, thoạt nhìn cũng biết là thứ tốt, Dương nghi từ chối không nhận, A Uyển chỉ nói đây là lễ vật cho cháu trai chưa gặp mặt, như vậy Dương Nghi mới chịu nhận lấy.
Mà Dương Nghi cũng lấy ra một gói nhỏ, không nói A Uyển cũng biết đó là gì, cũng không từ chối mà nhận lấy, biết đây là tấm long của ca ca cùng tẩu tử, nhận lấy bọn họ mới yên tâm, A Uyển cũng không làm bộ từ chối, trực tiếp nhận.
Ôn phu nhan đứng một bên thấy nữ nhi của mình cùng con dâu chung đụng rất tốt cũng cười, trong lòng cũng yên tâm, Ôn gia bọn họ không còn hy vọng vào Ôn lão, chỉ có thể mang hết hy vọng ký thác lên người các con, nữ nhi trong cung không dễ, chỉ có thể dựa vào các ca ca ở bên ngoài, nâng đỡ lẫn nhau, Ôn gia tự nhiên sẽ yên ổn.
Bình luận truyện