Lăng Uyên Cầu Mặc

Chương 2: Tính kế



Cung Chiêu Nghi.

Tiêu Quý Phi phục sức sang trọng nằm nghiêng trên ghế quý phi mềm mại, khuôn mặt dù có trang điểm tinh xảo cũng vẫn không thể che dấu đi được nét tiều tụy. Một lão phụ nhân ngồi quỳ bên cạnh, nhẹ nhàng xoa bóp hai chân cho Tiêu quý phi.

"Hoàng quý phi......Nghe nói, Tứ hoàng tử Thành vương đêm qua đã tỉnh....." Lý ma ma nói.

"Cái gì?! Không phải Trương thái ý đã nói phương thuốc kia nhất định không có vấn đề gì sao, vì sao hắn hôn mê mới có năm ngày đã tỉnh?" Vẻ mặt Tiêu quý phi tràn đầy không thể tin.

"Khả năng là tên kia mạng lớn.....Cũng không thể trách Trương thái y, thuốc kia nếu bỏ quá nhiều, có khả năng sẽ bị người phát hiện, Thái Y viện hiện tại cũng không phải do mình hắn quyết định.....Hơn nữa, vào ngày thứ ba, Lý quý phi đã nhanh chóng gọi ba vị thái y đến chỗ Thành vương chẩn trị, nghe nói đã đổi phương thuốc....." Lý ma ma an ủi khuyên giải.

Tiêu Quý Phi tức giận cắn chặt hàm răng: "Tiện nhân kia.....Bổn cung bỏ bao nhiêu công sức mới có thể tìm ra được phương thuốc đó, là tên nào lắm miệng để cho ả ta biết tin?"

"Quý phi yên tâm, đã giải quyết xong tên cẩu nô tài đó, về sau sẽ không có chuyện bại lộ." Chỉ là ở trong giếng tìm được một cổ thi thể vô danh, chốn thâm cung này ai sẽ để ý.

"Chỉ là cơ hội tốt lần này.....Sợ là đã bị Thành vương phát hiện, muốn động đến hắn lần nữa e là sẽ khó khăn." Tiêu quý phi chỉ thấy thật đáng tiếc.

"Thật ra.....Lão nô có một cách, chỉ là xem Quý phi có muốn hay không....." Lý ma ma muốn nói lại thôi.

"Cách gì? Nói mau!"

"Sao quý phi không làm chút chuyện ở hôn sự của Thành vương?"

"Làm chuyện gì?"

"Vì Thành vương định ra một mối hôn nhân tốt, tốt nhất là nữ tử của Tiêu gia."

"Sao? Vì sao lại phải là Tiêu gia?"

"Quý phi, hãy nghe lão nô nói hết, đem một nữ tử bàng chi gả cho Thành vương. Thứ nhất, nếu Vương phi có thể khiến cho Thành vương yêu thích, mặt ngoài Quý phi có thể làm dịu quan hệ với Thành vương và Hoàng thượng, bên trong chúng ta có thể tính toán tiếp cho Đại hoàng tử. Thứ hai, nếu Thành vương không yêu thích vị Vương phi này, nhưng mà Vương phi vẫn sẽ nghe lời chúng ta, có thể tìm hiểu tin tức bên trong Vương phủ, hơn nữa nàng chính là trợ lực của chúng ta, từng bước nắm trọn quyền lực trong phủ, thế thì không phải có thể âm thầm làm suy yếu thế lực của Thành vương sao? Chuyện này đối với Quý phi, đối với Đại hoàng tử đều là chuyện tốt....." Trong mắt Lý ma ma tràn đầy mưu tính.

Tiêu quý phi do dự: "Việc này.....Quả là một cách hay, nhưng nếu muốn thực hiện e là có chút khó....." Thành vương không ngốc, làm sao có thể ngoan ngoãn thú nữ nhi Tiêu gia? Hơn nữa, Hoàng thượng đã rất lâu không đến cung Chiêu Nghi của nàng, vậy thì làm sao nàng có thể đề nghị chuyện này với Hoàng thượng.

Quan trọng nhất là, Tiêu quý phi rất hận mẫu thân của Thành vương - Lý quý phi, từ ngày Hoàng đế nghênh tiến Lý thị vào cung, Lý thị dần dần độc sủng hậu cung, Hoàng đế e ngại thế lực quân đội của Tiêu gia nên cho nàng vài phần mặt mũi, phong cả hai là Quý phi. Với lại kể từ sau khi Nhị hoàng tử con của Hoàng hậu chết non, Hoàng hậu vẫn luôn cáo bệnh ở trong cung, cho nên nàng cùng Lý quý phi đã cùng nhau cai quản hậu cung. Hai người bề ngoài cùng ăn cùng ngồi, nhưng đối với Tiêu thị con gái của tướng gia từng được hoàng đế sủng ái mà nói, nàng có sự chung thủy với tình yêu, nàng tự phụ, nàng không muốn chia sẻ trượng phu của nàng cho bất kỳ ai, cho dù tượng phu của nàng là thiên tử, không thể toàn tâm toàn ý đối tốt với một người. Nhưng mà nàng vẫn có thể cảm nhận được trượng phu của nàng đối với Lý thị bất đồng, là thật tâm yêu thích, chứ không phải như nàng hiện tại gặp dịp thì chơi, cho nên nàng hiểu rõ nàng vô pháp lay động địa vị Lý thị trong lòng Hoàng đế, mà ngược lại nàng phải không ngừng hợp sức với nhi tử của mình, chèn ép hai mẫu tử Lý thị.

Thứ Tiêu quý phi muốn chính là để Đại hoàng tử bước lên ngôi vị Hoàng đế, muốn Lý thị cùng hai nhi tử của ả từng bước từng bước rơi vào hoàn cảnh của bọn họ bây giờ, trải qua nhiều năm cô độc lạnh lẽo trong cung, chịu nỗi cô đơn không người nhớ đến. Bây giờ, ngược lại nàng muốn vì nhi tử của Lý thị tính việc hôn nhân, tuy rằng không muốn, nhưng cũng là bất đắc dĩ.

"Quý phi, lão nô minh bạch nỗi khổ trong lòng nương nương, chỉ là......Chuyện Thành vương đón dâu là chuyện sớm hay muộn, biện pháp này của lão nô chỉ là càng làm Thành vương thống khổ...."

Đúng vậy, hoàng tử đón dâu là việc nên làm, dù sao hắn cũng phải có Vương phi, chính mình vì Thành vương tìm một mối "lương duyên", mặt ngoài có quan hệ với Tiêu thị, lại không thể chân chính vì hắn trợ lực, vị Vương phi này tốt nhất có thể được sủng ái, sau đó sẽ trừ bỏ dần dần người bên cạnh hắn, khiến hắn nếm thử tư vị bị phản bội, mất đi thân tín, chẳng phải là rất tốt? Chính nàng không phải cũng từng hưởng qua tư vị độc sủng rồi sau đó bị người vắng vẻ hay sao?

Chỉ là.....Nên tuyển nữ tử nhà ai mới tốt đây?

Tiêu gia là thế gia võ tướng, ở trong quân có lực ảnh hưởng rất lớn. Nhị đệ của Tiêu quý phi - Tiêu Việt hiện tại là Binh bộ thượng thư của Túc triều, tam đệ Tiêu Du chưởng quản Du Quân, khống chế toàn bộ binh quyền Tây Nam. Nữ nhi của Tiêu Việt, Tiêu Du hiển nhiên là luyến tiếc đưa cho Thành vương, như vậy, chỉ còn, anh em họ hàng, đường huynh đường đệ......Tuổi thích hợp, gia thế lại không thể quá nổi, tốt nhất là một người có tính tình tốt.

Trong lòng đã tìm được một người.

Tiêu Kham! Tiêu Kham là Đại biểu huynh của Tiêu quý phi, tuy rằng nhiều năm trước có đi theo bệ hạ nam chinh bắc chiến, đã vài lần lập công, nhưng vì người này công chính cương trực, không được Tiêu gia trọng dụng, dần dần thoát ly khỏi gia tộc. Quan trọng nhất là Tiêu Kham không có đích tử, chỉ có một đích nữ là Tiêu Doanh Doanh, không có người thừa kế tướng phủ thấy sao cũng là người thích hợp nhất để chọn. Hơn nữa, năm nay Tiêu Doanh Doanh mười sáu, so tuổi với Túc Lăng Uyên là thích hợp nhất.

Sắp xếp hoàn chỉnh suy nghĩ trong lòng, Tiêu quý phi cuối cùng cũng quyết định: "Lý ma ma, ngươi nói đúng, truyền tin thay ta, trong người bổn cung không khỏe, bảo Tiềm nhi ngày mai tiến cung thăm ta một lát....."

"Vâng......"

Phủ Thành vương.

Túc Lăng Uyên đứng trước cửa sổ, đã nhiều ngày chậm rãi điều dưỡng thân thể bởi vì trúng độc mà suy yếu, đồng thời không ngừng thay đổi chỉnh sửa suy nghĩ.

Tiếp theo......Chính là Tiêu quý phi bảo Phụ hoàng tứ hôn đi.....

Đời trước, hắn từng cực lực phản đối, nhưng vì Túc Lăng Tiềm âm thầm xuống tay với Hoàng huynh, cho nên cuối cùng vẫn phải đồng ý cuộc hôn nhân này.

Tam hoàng tử - Túc Lăng Đào là huynh đệ đồng mẫu của Túc Lăng Uyên, là huynh trưởng mà hắn quan tâm nhất, Túc Lăng Đào sinh ra đã không tham quyền thế, một lòng chỉ nguyện làm một vị Vương gia nhàn rỗi tùy tâm sở dục. Túc Lăng Tiềm vì khiến cho Túc Lăng Uyên đáp ứng hôn nhân mẫu gia Tiêu thị, liền liên hợp với vây cánh cực lực đề nghị Hoàng đế đưa Túc Lăng Đào đến tây nam Miêu quốc, tây nam Miêu quốc kia gần đây luôn đối với Túc quốc như hổ rình mồi, hai nước mâu thuẫn càng lúc gay gắt, hiện tại đi đến Miêu quốc không khác nào là đi làm con tin. Túc Lăng Uyên như thế nào có thể trơ mắt nhìn ca ca của mình sống tha hương, ăn nhờ ở đậu, cho nên chỉ đành bất đắc dĩ tiếp nhận tứ hôn. Lúc sau, Túc Lăng Tiềm mới buông tha, đổi một người họ Vương con vợ lẽ đi đến Miêu quốc.

Nhưng bởi vì sau khi Túc Lăng Uyên nghênh thú Tiêu Doanh Doanh, Tiêu Doanh Doanh vì lấy lòng y, củng cố địa vị, mà lên kế hoạch cho đệ đệ khác mẫu Tiêu Mặc Hàm vào phủ. Sau lại thấy Túc Lăng Uyên đối với Tiêu Mặc Hàm có hứng thú, sợ hãi Tiêu Mặc Hàm sẽ được Túc Lăng Uyên sủng ái, liền ra tay hợp tác với đám thị thiếp khác ly gián tình cảm của hai người, hơn nữa đời trước Túc Lăng Uyên chưa trọng sinh, vốn là người có tình cảm đạm mạc, trước sau vô pháp buông lơ đám người Tiêu thị, đối với việc làm của Tiêu Doanh Doanh tuy là có biết, nhưng vẫn mặc kệ, mặc kệ mặc kệ, cho nên mới khiến cho hai người bọn họ trước khi vào đại lao vẫn không có chân chính ở bên nhau, chuyện lúc sau tạm không đề cập đến.

Nói như vậy, vị Vương phi này cũng coi như là bà mai của y cùng Hàm nhi.....

Một đời này.......Chính hắn cũng chỉ có thể như ý nguyện của Tiêu quý phi, đồng ý cuộc hôn nhân này, cưới Tiêu Doanh Doanh vào cửa. Sau khi tiếp Hàm nhi tiến phủ lại nói......Chỉ là đời này, chính y sẽ không chờ lâu như vậy, hơn nữa......Sẽ không để bất luận kẻ nào tổn thương đến Hàm nhi!

Khóe môi hơi gợi lên, biểu hiện tâm tình của chủ nhân nó đang rất tốt, bộ dạng Túc Lăng Uyên là kế thừa toàn bộ ưu điểm của mẫu phi Lý thị cùng Hoàng đế, khuôn mặt tuấn lãng, mày rậm mắt to, mũi cao, môi mỏng, có lẽ bởi vì hay chinh chiến sa trường, nên toàn thân còn tỏa ra vài phần sát khí, thời điểm không cười liền khiến cho người khác có cảm giác không dễ thân cận, nhưng nếu như may mắn thấy hắn nở nụ cười, như vậy cảnh tượng sẽ khác hoàn toàn, giống như là ánh mặt trời, tươi đẹp, ấm áp lòng người.

"Không biết hiện tại Hàm nhi đang làm gì......"

An Sinh không nghe rõ lời lẩm bẩm của Túc Lăng Uyên, chỉ đành hỏi: "Vương gia, ngài đây là đang nghĩ nên qua đêm với vị phu nhân nào ở tẩm điện?"

Suy nghĩ bị kéo về, Túc Lăng Uyên vẻ mặt không kiên nhẫn: "Cái nào cũng không đi, ở lại tiền viện." Túc Lăng Uyên năm nay đã mười bảy, tuy rằng chưa nghênh thú Vương phi, nhưng trong nội trạch hiện tại đã có một vị Trắc phu nhân, hai người Thị thiếp. Trắc phu nhân là Lý quý phi từ nhỏ đã an bài hầu hạ bên người hắn - Tống thị, một người thị thiếp là do trước đây hoàng đế ban cho - Dương thị, người còn lại là hoàng hậu ban - An thị.

Hừ, sắp đến lại thêm một chính phi của Tiêu gia, nội trạch này không muốn cháy cũng khó! Đời trước tại sao hắn lại có thể hồ đồ đến như vậy? Thế lực sau lưng của đám nữ nhân này, cái nào cũng không phải là thật tâm đối đãi với hắn, nếu không thì làm sao sẽ không có một nữ nhân nào vì hắn mà lưu lại con nối dõi? Hơn nữa lúc hắn từng bước thất thế thì liền nhanh chóng đi tìm chỗ dựa, hận không thể ngay lập tức rời khỏi Vương phủ. Sợ là những thế lực sau lưng kia động tay động chân, muốn hắn không có con nối dõi. Mà hắn lại phóng túng cho đám nữ nhân này khinh nhục Hàm nhi, ly gián cảm tình của hai người, khiến cho bản thân hắn cùng Hàm nhi trước sau đều không thể ở bên nhau, thẳng đến cuối......Chỉ là đáng thương cho hài nhi chưa xuất thế của bọn họ......

Dân phong của Túc triều cởi mở, từ hoàng tộc, cho đến bá tánh, cưới nam thê, nam thiếp đều được coi là bình thường. Ngoài ra Túc triều còn có Quỳnh ngọc hoàn, có thể khiến cho nam tử mang thai, sau khi nam tử sử dụng Quỳnh ngọc hoàn cấu tạo cơ thể sẽ phát sinh biến hóa, quá trình này tương đối thống khổ, nam tử mang thai so với nữ tử không dễ, hơn nữa sinh con càng thêm khó khăn, cho nên người chân chính dùng nó không nhiều.

Đời trước, hắn đối với Hàm nhi cũng không tốt, vậy mà y lại nguyện ý dùng Quỳnh ngọc hoàn, vì hắn lưu lại con nối dõi. Đáng tiếc.....Lại không thể hoàn thành ước nguyện.

Nghĩ đến đây, tâm tình vốn dĩ đang tốt cũng ảm đạm dần, nghĩ đến nghĩ lui, vẫn là đến thư phòng.

Vì vậy, trọng sinh ngày thứ hai. Lại mất ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện