Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 3 - Chương 34-1: Kết cục – Phần 1



Người Tuyên thành thoáng cái lại lên tiếng mắng chửi. Tất cả mọi người đều đang mắng ta là nữ nhân không biết tốt xấu! Hoàng đế đã đồng ý cho ta làm quốc mẫu mà cư nhiên còn chưa đủ. Lại còn muốn đế vương 1 quốc gia quỳ xuống cầu xin

Mưa dần dần nhỏ lại. Trên bầu trời chỉ để lại những hạt mưa bụi, dày đặc đan xen. Xuyên qua màn mưa bụi, Đường Vấn Thiên nhìn chằm chằm ta, không có tổn thương, không có đắc ý, không có thẹn quá hóa giận, mà tự tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm vào mắt ta “Có phải ta quỳ xuống thì nàng sẽ làm quốc mẫu không?” Thanh âm của hắn vô cùng kiên định, cứ như thể hắn sẽ thật sự quỳ

Ta chau mi “Ta chỉ nói là sẽ xem xét, không nhất định sẽ đáp ứng. Vậy thì phải xem thành ý của Đường quốc chủ rồi!”

Hắn cưới nói “Mọi người nghe thấy không, nàng đang muốn ta cầu hôn! Ha ha! Có thể giải vây cho Tuyên thành, muốn ta làm gì cũng được! Muốn cho dân chúng sống tốt, cầu hôn thê tử mình thì có thế nào!” Dứt lời, hắn liền vén long bào, quỳ một gối xuống

Lớn tiếng nói, “Diệp Dược Nô! Ta! Đường Vấn Thiên! Đáp ứng cầu hôn nàng! Từ nay về sau, 2 ta cùng thống trị giang sơn Hoàng quốc, lấy quang vinh cầu quang vinh! Cử án tề mi (*), nàng đáp ứng không?”

Ta lạnh lùng nhìn vào mắt hắn, trong khoảng thời gian ngắn, không biết phản ứng như thế nào! Hắn, vua 1 nước, cư nhiên vì ta mà quỳ gối trước mặt mọi người, xin ta làm hoàng hậu của hắn. Ta có phải đang bị ảo giác không?

“Đại ca – hắn, vốn rất yêu nàng!” Vấn Hiên nhỏ giọng nói

“Ngươi muốn ta gả cho đại ca ngươi sao? Vấn Hiên, chỉ cần ngươi nói 1 câu, ta liền từ chối!” Ta nhìn về phía hắn

Tuyệt Thế sắc mặt biến đổi, nhưng lại không nói lời nào. Tuyệt Hoàng nói “Mụ mụ, phụ hoàng đã nhượng bộ rồi, người xem! Làm nhiều trò trước mặt mọi người như vậy, còn quỳ gối trước mặt người, mụ mụ, Tuyệt Hoàng rất muốn sống cùng mụ mụ! mụ mụ đáp ứng đi, có được không?”

Dược Nhi vỗ vỗ vai ta “Đã đến lúc ra quyết định rồi! Nếu nam nhân này không cực kỳ yêu tỷ, ta không nghĩ ra lý do gì mà khi biết tỷ sẽ không động thủ với Tuyên thành, hắn lại còn nguyện ý quỳ xuống trước mặt tỷ! Người khác không hiểu tỷ, hắn lại còn không hiểu tỷ sao? Tỷ muốn cái gì, chính mình hiểu rõ!”

Nếu không, không nên lại dây dưa không rõ! Nếu không, đáp ứng yêu cầu của hắn. Chỉ là, lần này làm Hoàng hậu là danh chính ngôn thuận, 1 hoàng hậu có thể làm cho hoàng đế quỳ xuống, bọn họ cũng biết, vị hoàng hậu này trong trái tim của hoàng đế, vốn trân quý đến cỡ nào

Như thế này rồi mà còn chưa đủ, thì nữ tử này quá không biết tốt xấu rồi

“Đương Vấn Thiên, muốn lại lấy ta làm vợ, nghĩ hay quá nhỉ! Ngươi dùng mọi quỷ kế, đem con ta cho nữ tử ta ghét nhất nuôi dưỡng, tìm mọi cách lợi dụng ta, làm cho ta chịu biết bao đau khổ! Bây giờ muốn tat ha thứ cho ngươi, trở thành hoàng hậu của ngươi? Muộn rồi!” Ta lớn tiếng quát “Ta sau này sẽ sống với Đường Vấn Hiên! Ta sẽ không nhìn đến ngươi!” Ta cơ dùng dùng hết khí lực của toàn thân mà rống lên! Ai ngờ, cứ như vậy, trong lòng cư nhiên không biết sao lại trở nên thư sướng! thật sự rất cao hứng

Nhìn sắc mặt lụi bại của Đường Vấn Thiên, ta cơ hồ cười to ra tiếng “Các muội muội! chuyện hôm nay, so với việc tiêu diệt Tuyên thành còn làm cho ta cao hứng hơn! Đi!”

Ta nói xong, 1 chuyên 3000 người, liền dẫn theo con tin, chậm rãi lui ra thành lâu, nghênh ngang đi ra Tuyên thành!

Người Tuyên thành vô cùng oán hận mà nhìn chằm chằm ta! Rồi lại vì người Tuyên gia còn đang ở trong tay ta, lúc này mới mắng to thành tiếng! Ta ôm Tuyệt Hoàng, nhỏ giọng nói “Hảo hài tử, thật giỏi! Mụ mụ thua trong tay các con, thật sự là cam tâm tình nguyện! Mụ mụ thua bởi người nào cũng hận đến cắn răng, nhưng là, thua trong tay các con, thì thật vô cùng cao hứng! Hài tử của ta đã trưởng thành! Tương lai, có thể bảo vệ mụ mụ rồi, có phải không? Khi nào rảnh rỗi thì cùng đệ đệ đến Phượng Hoàng cốc! Mụ mụ sẽ trổ sở trường nấu thức ăn cho các con ăn!”

Tuyệt Thế hừ lạnh nói “Mụ mụ! Người nấu cơm? Món sở trường của mụ mụ là gì?”

Ta cười nói, “Mụ mụ năm đó bởi vì Tiểu Hạ a di của các con rất thích an, cho nên, đặc biệt học 1 chút, món chuyên môn là…”

“Là nấu trứng gà! Các con đừng trông mong vào nàng! Nếu trước kia không phải bởi vì a di kỹ thuật tốt, bọn to đều phải ăn trứng gà rồi!” Dược Nhi ở bên cạnh ta, chen lời vào

Ta trợn mắt nhìn! Nàng như thế nào có thể ở trước mặt hài tử mà phá hỏng hình tượng của ta!

“Đúng vậy đúng vậy! Bọn nhỏ, ăn trứng gà lớn lên sẽ xinh dẹp, lại còn thông minh! Bọn ta chính là ăn từ nhỏ đến lớn! con xem! Các ai di vô cùng xinh đẹp, có đúng không?” Nhận Hỷ cười hắc hắc “Bất quá, Tiểu Hạ a di của các con ăn cùng với các a di, nhưng lại bất thành!”

“Diệp Nhận Hỷ! Cút sang 1 bên cho ta! Ta nói chuyện với bọn nhỏ, ngươi đừng tới nói nhiều!” Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt của ta đã trướng đỏ bừng! Loại tình huống này, chút nữa sẽ phát điên

Một chuyến 3000 nghìn người, vừa nói vừa đi, rốt cuộc ra khỏi vòng vây! Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng cũng đi theo đùa giỡn! thấy bọn ta rốt cục muốn rời đi, Tuyệt Thế cười nói “Mụ mụ, khi nào rãnh rỗi, bọn con sẽ đến tìm người! Mụ mụ cứ hảo hảo ở trong Phượng Hoàng cốc!”

Ta vẫy tay với hắn “Gặp lại! Tuyệt Thế, gặp lại! Tuyệt Hoàng, sống hạnh phúc!”

“Mụ mụ! Vừa rồi, tại sao không đáp ứng lời cầu hôn của phụ hoàng! Phụ hoàng đã rất nhượng bộ rồi!” Tuyệt Thế trầm mặc 1 hồi lâu, rốt cục lạnh lùng nói

Ta cười, niết hai gò má hắn “Tuyệt Thế còn không biết tâm ý của mụ mụ sao? Mụ mụ, là muốn gả cho Thái thượng hoàng thức thúc! Thái thượng hoàng thúc thúc, so với phụ hoàng của con, yêu mẫu thân hơn! Vì mẫu thân mà có thể từ bỏ hoàng vị Thái thượng hoàng, nam nhân tình thâm ý trọng như thế, mụ mụ như thế nào có thể từ bỏ!”

Sắc môi hắn thoáng trắng bệch, một hồi lâu mới nói “Nguyên lai, cư nhiên là vì Thái thượng hoàng thúc thúc! Mụ mụ, người suy nghĩ kỹ 1 chút, bọn ta vẫn hy vọng người cùng phụ hoàng ở bên nhau! Tuyệt Hoàng, chúng ta hồi cung!” Hắn vung tay lên, quay đầu lại, hướng vào bên trong quân đội mà bước đi

Đầu lĩnh Hà Quang Vinh vội vàng xuống ngựa, quỳ rạp xuống trước mặt hắn, Tuyệt Thế ra hiệu bình thân. Hắn đứng lên, đi tới trước ngựa rồi quỳ rạp thân người xuống, Tuyệt Thế đạp lên người hắn, phi thân lên ngựa, tại trong quân đội, bình tĩnh nhìn ta “Tuyệt Hoàng, còn không mau đi!”

Tuyệt Hoàng mắt lạnh chăm chú liếc hắn 1 cái, một hồi lâu mới quay đầu, nhào tới trong lòng ta, nhỏ giọng nói “Mụ mụ! cứ yên tâm ở trong Phượng Hoàng cốc! Sau này, ta tin sẽ không có ai đến làm phiền mụ mụ nữa! Lúc nãy phụ hoàng cầu hôn, ngay cả Tuyệt thế cũng rất cảm động. Nhưng là, nếu như mụ mụ thật tình thích Thái thượng hoàng thúc thúc, như vậy, Tuyệt Hoàng không nhiều lời nữa, chỉ cần mụ mụ hạnh phúc là được rồi!”

Ta vuốt tóc nàng, nhỏ giọng nói “Tuyệt Hoàng thật sự đã trưởng thành! Hảo hảo bảo vệ đệ đệ!”

“Ta sẽ! mụ mụ, mụ mụ có thể vì Tuyệt Thế và Tuyệt Hoàng mà buông tha Tuyên thành, liền chứng minh rằng mụ mụ vốn là 1 người thiên lượng. Mặc dù trước đây thủ đoạn có ngoan độc 1 chút, nhưng là, ta và Tuyệt Thế vĩnh viễn đều là hài nhi của người! Bảo trọng, mụ mụ!” Nàng nhỏ giọng nói

Ta gật đầu, “Tuyệt Hoàng, bảo trọng!”

Nàng tươi cười sáng lạn, một hồi lâu mới quay người, chạy vội tới phía quân đội của bọn họ! Hai bóng dáng nho nhỏ thật rất đáng yên, hài tử của ta a!”

Nghĩ như vậy, ta lại nhớ đến hài tử ta mất đi. Hài tử kia giống ta rất nhiều. Trong tâm không khỏi trở nên đau đớn. Kim Long nói, ta sẽ tìm lại được nó, nhưng rốt cuộc khi nào mới tìm được? Hài nhi nho bé tại trong nơi thiên quân vạn mã, rốt cuộc đã đi nơi nào rồi?

Nếu như váy ta không nhiễm huyết cộng với việc toàn thân đau đớn, ta đã sẽ cho rằng ta căn bản không hề sinh ra hài tử này, cư nhiên, cứ như vậy mà biến mất

Rốt cuộc, đi nơi nào? Dưới tình cảnh này, nó như thế nào có thể còn sống?! Nghĩ đến đây, tâm ta không khỏi đau đớn đến khó chịu!

Đương Vấn Hiên chậm rãi đi tới, đỡ lấy tay ta “Nô nhi! Nàng không trách ta sao?”

Bên môi ta nở nụ cười “Ta tin Vấn Hiên! Vấn Hiên sẽ không làm ra chuyện tổn thương ta! Cho dù là có, ta tin, Vấn Hiên cũng vì muốn tốt cho ta, phải không?”

Gương mặt tái nhợt của hắn lộ ra 1 nụ cười thư thái “Đúng vậy! Nô nhi! Nàng quả nhiên hiểu ta!”

“Ta sớm chỉ biết chuyện tiêu diệt Tuyên thành! Đại tỷ! hơn nữa, chuyện tỷ nhìn thấy có thể không giống thoạt nhìn bề ngoài!” Phù Dung cười nói, nhìn đôi mắt tự tiếu phi tiếu của nàng, trong lòng ta ngộ ra, nàng tất hẳn đã biết cái gì rồi

Hoặc là, vốn đã biết chỗ mộ của Tuyên Tuyết Dung. Nhưng là, nàng lại lựa chọn không nói! Tại sao? Tại sao ngay cả muội muội của mình cũng giữ bí mật cho ả? Rốt cuộc là vì cái gì?

“Ngươi biết rồi?” Vấn Hiên nhìn nàng nói

Phù Dung nghiêng đầu cười nói “Biết cái gì? Biết là ngươi sẽ lập tức trở thành tỷ phu ta? Chúc mừng a! Ta muốn chúc mừng cho các ngươi a!” Dứt lời, liền ôm ta 1 cái, ôm hắn 1 cái, sau đó, chạy vội tới bên người Dược Nhi

Nhìn thái độ của nàng, nàng đích thật có biết. Nàng không nói, tất hẳn là có lý do của nàng! Muội muội này làm việc cực có tinh thần trọng nghĩa, nếu như không phải bởi vì có lý do không thể nói, nàng như thế nào cũng không giấu giếm chân tướng!

Ta cau mày. Rốt cuộc, tại sao muốn giấu giếm chỗ mộ của ả! Ngay cả muội muội ta cũng vậy

Ta ôm đầu mình, lớn tiếng nói “Phù Dung, có phải muội đã biết rồi hay không? Biết, tại sao không nói cho ta biết?”

Phù Dung hơi giật mình  quay đầu lại, “Biết cái gì? Đại tỷ! Tỷ đang nói cái gì?”

Ta sửng sốt, “Muội không phải đã biết chỗ mộ của Tuyên Tuyết Dung rồi sao? Tại sao không nói?”

Nàng há to miệng, một hồi lâu mới nói, “Ta chưa nói qua ta biết a! Nếu như ta biết, ta như thế nào có thể không nói cho tỷ, lại còn đặt mọi người vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy? Đại tỷ, tỷ ngẫm lại xem! Ta cũng vậy! Đi theo các tỷ lên thành lâu! Nếu xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ chết! Nếu thật sự sớm biết, ta sẽ sớm nói rồi!”

Ta sửng sốt một hồi lâu, là ta đã quá mức đa nghi rồi! Kết quả của việc bị người ta lừa quá nhiều là không tin vào ai nữa. Bây giờ, cư nhiên ngay cả muội muội nói như thế mà cũng không tin! Vỗ vỗ mặt, cảm thấy chính mình sắp phát điên rồi! bị Đường Vấn Thiên bức điên rồi

Vấn Hiên nhỏ giọng nói “Đi thôi! Nô nhi! Không nên nghĩ  nhiều như vậy! Nàng đã đáp ứng ta, bây giờ hảo hảo trở về sống trong cốc là được!”

Ta cười, tựa đầu vào trên bờ vai hắn “Ta đã quá mệt mỏi rồi! 1 chuyến hành trình đến Tuyên thành này, mục đích không đạt được thì không nói, lại còn khiến kinh thiên động địa như vậy! Tuyên gia vốn có ý muốn giết ta! Còn muốn ta mất mạng tại Tuyên thành, chỉ là, không ngờ, ta cư nhiên còn không đấu đá với Đường Vấn Thiên! Vấn Hiên, chuyện lần này, ta biết chàng cũng có phần! nhưng là, không biết sao, ta cư nhiên không hận chàng, lại còn nguyện ý ở cùng chàng! Chàng nói, có phải bị người khác hãm hại nhiều quá nên thành thói quen rồi?”

Hắn vuốt tóc ta, nhẹ nhàng thương tiếc noi “Nhanh thôi, Nô nhi, cuộc sống thế này rất nhanh sẽ kết thúc! Nàng sẽ có được hạnh phúc! Tin tưởng ta! Nàng sẽ hạnh phúc!”

“Với chàng ở cùng một chỗ, ta sẽ hạnh phúc, phải không? Vấn Hiên, hai chúng ta quay về cốc rồi thành thân đi! Không cần quan tâm đến Y Y gì cả, không cần quan tma6 đến người khác nghĩ gì! Không cần chuẩn bị nhiều phồn văn nhục lễ như vậy! Ta, thật sự đã rất mệt mỏi rồi! Ta chỉ muốn an an ổn ổn cùng chàng thành thân, có được không?” Ta nhỏ giọng, nặng nề nói

Đường Vấn Thiên bất đắc dĩ cười “Cha mẹ chi mệnh, yên có dũng khí vi (**)! Nô nhi, nếu nàng thật tình muốn gả cho ta, hai chúng ta liền lập tức lên đường đến Hoàng thanh, thượng bẩm cha mẹ, được không?

Ta động đậy khóe môi. Người này, hoàn toàn hết thuốc chữa. Ta lạnh lùng thầm nghĩ, hắn cư nhiên còn đang suy nghĩ   chuyện này!

“Ta nghĩ tốc chiến tốc thắng! Tiên trảm hậu tấu! Với chàng ở cùng 1 chỗ, không ai biết đến, ta không nghĩ ra…! Vấn Hiên, đừng cự tuyệt ta! Ta muốn chàng!” Ta vỗ về mặt hắn

“Đại tỷ! Ta nói! Tỷ cũng khắc chế 1 chút, có được không! Nhiều người ở đây như vậy! Tỷ cứ như thế! Quả thực còn đáng sợ hơn cả ta năm đó! Quả nhiên là nữ nhân thàm khát yêu thương! Đường Vấn Hiên! Ngươi đáp ứng nàng đi, miễn cho nàng ngủ không yên!” Nhận Hỷ cười to nói

Chú thích

(*) Cử án tề mi: Vợ chồng tôn trọng nhau. Ai muốn tìm hiểu kỹ câu chuyện điển tích này thì mời vào đây

(**) Cha mẹ chi mệnh, yên có dũng khí vi: ý là cha mẹ cho sinh mệnh, làm con thì phải hiếu thảo

Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện