Chương 594: 594: Song Vương Hiếp Huyết Tổ
Lưỡng đại đế vương rảnh rỗi sinh nông nổi một lần nữa chạm trán nhau mở ra một hồi đánh lộn gần như đã là đặc trưng của các sự kiện khi chuẩn bị bắt đầu.
Thế nên hệ thống và các nhân viên của hệ thống một lần nữa không thấy tâm hơi càng không có ý định đứng ra ngăn cản.
Bản thân đương sự Huyết tổ đại nhân và Kim Mao Sư Vương lại đang trong cơn điên nên càng không nghĩ nhiều đánh trước tính sau.
Nhưng thực lực của hai tên này lại ngang nhau nên tạm thời chưa ai làm gì được đối phương.
Kim Mao Sư Vương bằng thể chất trâu bò vượt trội của mình một đường đánh đến quyết đập chết tên lùn mà lối trước mặt.
Ngược lại Trần Lâm tuy xét về thể chất không trâu như đại hung thú trước mặt nhưng tốc độ và nhất là độn thuật quỷ dị lại hơn xa Kim Mao Sư Vương quá nhiều như một sát thủ không ngừng du đấu chờ thời xuất kích.
.
Trước từng nhát chém hung bạo của Kim Mao Sư Vương không ngừng đánh tới, Trần Lâm như một u linh lần lượt né tránh rồi thừa cơ xuất thủ đáp trả...
Tuy không khiến đại quái vật “vai năm tấc rộng thân mười thước cao” kia bị thương nghiêm trọng, nhưng đau đớn và nhất là khó chịu gần như khiến Kim Mao Sư Vương phát điên.
.
- Huyết tổ...!có gan thì đường đường chính chính đánh với ta một trận...
- Chạy trốn như con chuột chết thế kia có gì hay...
Thẹn quá hóa giận, Kim Mao Sư Vương gồng sức đánh ra một kích cực mạnh gần như phá nát cả cánh cửa lớn của khu đấu giá tức giận gầm lên.
Tuy nhiên trước lời rống giận của Kim Mao Sư Vương cũng như một kích uy lực kia, Trần Lâm một lần nữa phát động Quỷ Ảnh Độn Thuật tựa như một làn khói xanh nhẹ nhàng lượn vòng qua một bên tránh thoáng.
.
- Bổn Huyết tổ đẹp trai chứ đâu có ngu...
- Đường đường chính chính cc ăn một chém của ta trước đi...
Từ trong làn khói xanh, Trần Lâm một lần nữa hiện thân cười đểu nói rồi vô cùng vô sỉ vung lên Tà Nguyệt đao một đường chém vào vai Kim Mao Sư Vương thừa cơ vị đại hung thú này mất đà đáp trả.
.
Cảm nhận được tiếng xé gió lạnh gáy bên tai...
Kim Mao Sư Vương lòng đầy tức giận thầm mắng tên khốn vô sỉ kia vạn lần có hơi rồi cấp tốc huy động chiến phủ đón đỡ một kích âm độc kia.
Chỉ nghe keng… một tiếng đinh tai nhức óc…
Kim Mao Sư Vương cấp tốc đưa lấy chiến phủ ngay đường tơ kẽ tóc thành công chặn một kích đánh lén của Trần Lâm.
Đáng tiếc Trần Lâm xuất thủ đáp trả vô cùng khéo, Kim Mao Sư vương một thân thực lực vừa đánh ra dù đã mạnh mẽ huy động chiến phủ về đón đỡ như vần bị Tà Nguyệt đao sắc bén tuyệt luân ép đến chém một vết trên vai tuy không là gì nhưng lại đau đớn vô cùng.
.
Gàooo…
Cơ đau truyền đến khiến hung tín của Kim Mao Sư Vương bạo phát tức giận gầm lên tỏa ra hung uy khủng bố chấn động cả không gian xung quanh tạo nên từng trận phong nhật.
Tuy nhiên Trần Lâm ranh ma có thường biết rõ chó lớn bị đau sẽ cắn người nên đã sớm phát động độn thuận hóa thành một làn khói xanh trốn ra xa, không chỉ thế ngay khi vừa hiện thân ở khoảng cách đủ xa Trần Lâm lại tiếp tục thể hiện giá trị của "nghề tay trái" cái hệ pháp sự ít khi dùng đến của mình triệu hồi ra huyết hỏa lao đến Kim Mao Sư Vương.
Bỉ Ngạn Huyết Hỏa hiện thân lập tức tỏa ra nhiệt lượng khủng bố như muốn thiêu đốt cả thiên địa một đường đằng không lao vút về phía Kim Mao Sư Vương, từng luồn nhiệt hỏa tỏa ra thiêu đốt không khí cháy sáng cả cửa vào khu đấu giá sớm đã bị đánh nát.
.
Cảm nhận được nhiệt lượng khủng bố lao đến, Kim Mao Sư Vương vừa giận vừa sợ không dám gầm gừ gì nữa cấp tốc điều khuyển hoàng kim cự phủ chém về phía huyết hỏa muốn đánh tan đốm lửa đỏ sặc mùi Huyết tộc kia.
Tuy nhiên Bỉ Ngạn Huyết Hỏa lại không phải phàm vật mà là trang bị đỏ trấn tộc chỉ bảo của Huyết tộc không thua gì Hoàng Kim Chiến Phủ của Kim Mao Sư Vương hay Hoàng Kim Tam Xoa Kích của Sa Hoàng.
.
Đùng…
Ngay lập tức một tiếng nổ lớn vang lên, hai đại trang bị đỏ hàng real mạnh mẽ va vào nhau lập tức tạo nên chấn động cực lớn, thậm chí còn lớn hơn cả dư chấn trước đó khi Tà Nguyệt đao chém vào hoàng kim chiến phủ, cuồn cuộn hỏa diễm theo đó tung bay như pháo hoa nổ vang tứ phía nhuộm đỏ cả một góc khu đấu giá.
Tuy nhiên Kim Mao Sư Vương vẫn thế hiện sức mạnh của một đại hung thú…
Từ bên trong cuồn cuộn hỏa diễm như muốn hủy thiên diệt địa, Kim Mao Sư Vương vẫn thành công huy động chiến phủ mạnh mẽ đánh bay huyết hỏa ra xa.
Ngược lại bị Kim Mao Sư Vương đánh bay, huyết hỏa tựa như một sinh vật sống lượn một vòng trên thiên không xem như khiêu khích rồi bay về an tĩnh nằm trên tay Trần Lâm.
.
- Móa… vậy mà không bị gì…
- Tên này là trâu chứ sư tử mịa gì…
Thu lại huyết hỏa thân yêu, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu xuýt xoa về độ trâu bò của bọn hung thú điển hình là tên sư tử lúc này đã bị cháy không ít lông trước mặt.
Nói chung thể chất siêu việt chính là điểm mạnh nhất của bọn hung thú, Kim Mao Sư Vương dù bị huyết hỏa thiêu cháy không ít nhìn đúng là hơi khó coi nhưng đó chỉ là da lông bên ngoài mà thôi, bên trong tên này không bị tổn thương gì nhiều.
.
Tuy nhiên dù là thế nhưng liên tiếp ăn phải quả đắng từ đối thủ, cả người lại bị cháy đen khó coi vô cùng và nhất là một thân thực lực của bản thân lại không có chỗ dùng vẫn khiến Kim Mao Sư Vương vô cùng ức chế tức giận gầm thét trong vô vọng.
Đáng tiếc dù có gầm gừ thế nào nhưng không phá được hóa khói chi thuật khốn nạn kia Kim Mao Sư Vương cũng chỉ có thể chào thua.
Về phần đại chiêu số một của Sư tộc Sư Vương Hống đắng lòng thay lại là một đại chiêu thiên phòng thủ, với năng lực hoá khói kia của Trần Lâm nó hoàn toàn vô dụng.
Mặc dù bản thân Trần Lâm thật ra cũng không thể làm gì Kim Mao Sư Vương, nhưng đã xách đít đi kiếm chuyện với người ta lại không thể làm gì đối thủ thì khác tự nhục, Kim Mao Sư Vương tuyệt đối không thể chấp nhận sự thật đau thương kia lòng tức giận vô cùng.
.
Bất chợt như cảm nhận được gì đó ánh mắt Kim Mao Sư Vương khẽ sáng...
Nhếch mép mỉm cười lộ ra hàm răng sắc nhọn, Kim Mao Sư Vương phủi nhẹ lớp lông bị cháy đen nhìn Trần Lâm đang trêu tức đứng phía xa hừ lạnh gầm lên:
- Huyết tổ...!khả năng trốn chui trốn nhủi của ngươi đúng là lợi hại...
- Nếu không nói ra ta còn nghĩ ngươi là Thử tộc nữa kìa...
...
.
Nghe thấy tên Kim Mao Sư Vương kia đột nhiên đổi giọng đánh không đánh đứng đó tâm sự, Trần Lâm thoáng ngạc nhiên cảm thấy không đúng lắm, tên này chắc chắn đang giở trò...
Nhưng thua người không thua trận, Trần Lâm ỷ mình có hoá khói chi thuật hộ thân không chút sợ hãi vẫn nhếch mép cười khinh bỉ đáp trả:
- Kim Mao Sư Vương các hạ cũng đâu có kém...
- Đánh mãi mà vẫn không chết đúng là sống dai như chó...
- Nếu không biết ngươi từ sớm ta còn nghĩ ngươi là Cẩu tộc...!ha...!ha...
...
.
Nói xong Trần Lâm không quên cười lên khoái chí, rất là ra dáng tiểu nhân đắc ý...
Tuy nhiên đúng ngay lúc đó Kim Mao Sư Vương đang cười cười đột nhiên bạo phát ra tốc độ cực nhanh như một vệt kim quang phá không lao đến, chiến phủ sắc bén ánh lên tia kim sắc như thái sơn áp đỉnh đánh xuống đầu Trần Lâm muốn hủy đi chiếc nón mùa xuân của Huyết tổ đại nhân.
Trước cái chiêu chơi dơ giả bộ nói nói rồi bất ngờ đánh lén của Kim Mao Sư Vương, Trần Lâm vẫn bình chân như vại không chút nao núng thể hiện đẳng cấp của mình chỉ nghiêng đầu nhìn vị Kim Mao Sư Vương này.
Đến khi kim sắc cự phủ như một thiên thạch đánh xuống đầu, Trần Lâm mới phát động Quỷ Ảnh độn thuật một lần nữa hoá thành một đạo khói đen lui ta sau tránh xa một kích hung bao kia, ngay lập tức mặt đất đáng thương ăn đủ bị một nện cực mạnh của Kim Mao Sư Vương phát nát...
.
Tuy nhiên ngay cái lúc mà mọi người đều nghĩ vị Huyết tổ kia sẽ tiếp tục lợi dụng thân phát quỷ dị của mình tránh thoát thì một vệt bạch quang như lưu tinh hoá vũ bất ngờ phá không lao đến một đường đuổi theo ngọn khói xanh đen do Trần Lâm tạo ra.
Nhìn một đen một trắng điên cuồng truy bắt nhau như một cuộc đua xe, toàn trường đều không nhịn được ngây người kinh ngạc không hiểu chuyện gì.
Nhưng rất nhau sau đó, những kẻ hiển nhiên là không ngu này đều đồng loạt nhận ra viện binh của Kim Mao Sư Vương đã đến.
.
Ngay lập tức không để mọi người đợi lâu mà thật ra cũng không thể lâu được, Trần Lâm không thể mãi duy trì trạng thái khói bắt buộc phải trở lại hình người một lần nữa hiện thân.
Cùng lúc đó từ trong bạch quang một trung niên nam tử tóc trắng, râu trắng đến cả lông cũng trắng, toàn thân lại mang bạch giáp cũng phát không lao ra rồi đưa lên bộ vuốt kim sắc thứ duy nhất khác màu trên người hắn như đại bàng bắt gà con chợp tới Trần Lâm.
Hiển nhiên đồng minh cực mạnh của Kim Mao Sư Vương đã đến, trung niên nam tử full màu trắng kia không ai khác chính là Bạch Ưng vương đại ca của Điểu tộc tứ vương.
Không chỉ thế khác với Kim Mao Sư Vương chỉ thiên về sức mạnh và nhục thân trâu bò, thế mạnh của Bạch Ưng Vương là tốc độ.
Bằng tốc độ cực nhanh của mình ngay lúc Trần Lâm hoá khói trốn đi, Bạch Ưng Vương đã phá không lao theo truy bắt, bởi lẽ hắn biết Trần Lâm kiểu gì cũng phải hiện thân và đúng như những gì Bạch Ưng Vương đã nghĩ Trần Lâm đúng là không thể mãi duy trì trạng thái khói thật bắt buộc phải hiện hình.
.
Tuy nhiên Huyết tổ đại nhân cũng không phải đèn cạn dầu nhất là hắn đã sớm nhận ra con sư tử ngu kia có vấn đề...
Ngay lúc kim trảo sắc bén lạnh lẽo của Bạch Ưng Vương sắp đánh vào ngực Trần Lâm trực tiếp đưa vị Huyết tổ này lên bàn thờ thì trước người Trần Lâm đột nhiên “mọc” lên một bức tường đất che chắn cho Trần Lâm.
Đáng tiếc bức tường đất kia chỉ là đất và đất không thể chịu nổi một trảo khủng bố của một trong thập đại vương giả lập tức bị phá nát, Bạch Ưng Vương cứ thế một đường đánh tới không chút trở ngại.
Nhưng bao nhiêu đó cũng đủ tạo cơ hội phản công cho Trần Lâm.
Ngay khi Bạch Ưng Vương vừa phá tường lao đến, vô phận hỏa diễm đã hiện lên mặt hắn khiến vị Ưng vương này thoáng rùng mình sợ hãi.
Trần Lâm một thân cuồn cuộn hỏa diễm, nhất là Tà Nguyệt đao trên tay đã gần như bị vô tận hỏa diễm nuốt chửng biến thành một thanh huyết sắc ma đao to lớn tỏa ra từng đạo từng đạo hỏa quang khủng bố.
Huy động huyết sắc đại đao khiến không gian bị đốt cháy phát ra những tiếng tí tách...!Trần Lâm tựa như ác ma hàng lâm cười lên điên cuồng nhìn Bạch Ưng Vương gầm lên:
- Cút chiên bơ...!dám đánh lén bổn Huyết tổ...
- Ăn một trảm của ta trước đi...
...
.
Cùng lúc đó Tà Nguyệt đao kết hợp với Bỉ Ngạn Huyết Hoả hai đại hung vật kết hợp tạo thành một tuyệt thế ma đao lấy thế không gì cản được chém xuống đầu Bạch Ưng Vương, hỏa quang bùng cháy nhuộm đỏ cả thân đao tạo nên một vệt huyết quang cháy bùng lên mạnh mẽ đánh xuống như muốn hủy diệt tất cả...
Trước khí thế khủng bố của huyết sắc ma đao, Bạch Ưng vương sợ đến vỡ mật nào dám để bản thân thật sự thành cút quay cấp tốc lui người ra sau cố tránh né đại hung vật kia, nhưng dù khí thế vô cùng lớn nhưng ma đao lại không chậm thoáng chốc đã chém tới trước đầu Bạch Ưng Vương.
Rất may trong cảnh ngàn cân treo sợi lông nách, một tiếng gầm khủng bố như trấn áp cả thiên địa đột nhiên vang lên sau lưng Bạch Ưng Vương:
- SƯ...!VƯƠNG...!HỐNG...
...
.
Vô tận kim quang chiếu sáng cả thiên địa hắc ám...
Thần thánh sư vương thánh khiết vô thượng hiện thế chốn nhân gian khiến vạn thú triều bái một lần nữa hiện lên sau lưng Kim Mao Sư Vương.
Thần sư hiện thế vạn tà bất xâm vạn pháp bất nhập, trước khủng bố ma đao đang đánh tới thần sư lập tức mở ra đôi mắt kim sắc rồi dang rộng đôi cánh chim to lớn tức giận gầm lên một tiếng.
.
Gàoooo....
Ngay lập tức dưới tiếng gầm như vô thượng thiên uy của thần sư, khủng bố ma đao gần như đã nhuộm đỏ cả một khoảng không tưởng như không thể ngăn cản lập tức bị thiên uy vô thượng trấn áp núi sông thổi bay.
Huyết sắc ma đao khủng bố là thế nhưng gần như không chịu nổi một kích bị đánh nát về nguyên hình, bản thân Bỉ Ngạn Huyết Hoả dường như cũng không là gì trước tiếng gầm kia bị đánh cho tan tác phản dame bật ngược ra sau.
Trần Lâm đứng mũi chịu sào càng ăn quả đắng bị tiếng gầm khủng bố đánh bay, cả cánh tay đau đớn vô cùng xuýt tí nữa tuột mất Tà Nguyệt đao, rất may thời gian loading của Quỷ Ảnh Độn Thuật đã hết, Trần Lâm lập tức hoá thành một làn khói đen mạnh mẽ tiếp đất ít nhất vẫn giữ được hình tượng không bị té chổng vó.
Tuy nhiên ngay khi vừa hạ cánh Trần Lâm đã không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Quả đắng này đúng là đắng thật...
.
Về phần Bạch Ưng Vương tuy gần Kim Mao Sư Vương hơn nên cũng ăn không ít "bom rơi đạn lạc" bị Sư Vương Hống chấn bay...
Tuy nhiên cơ chế của Sư Vương Hống thật ra khá đơn giản chính là phản dame, Bạch Ưng Vương không chủ động tấn công nên cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều chỉ là dính chút dư âm tác động mà thôi Trần Lâm vẫn là kẻ ăn đủ.
Đắng chát nhìn Kim Mao Sư Vương như một chiến thần bất bại đứng phía xa, Trần Lâm khẽ liếm liếm môi đã khá ngọt vì máu lắc đầu thầm than:
- Cmn...!vậy mà cũng phá được...
- Chẳng lẽ chiêu kia thật sự vô địch sao??? Vô lý...!đm vô lý đây nhất định là buff bẩn...
- Hệ thống ta muốn cáo trạng...
Bình luận truyện