Liên Hoa Bảo Giám
Nguyên lai giáo thụ Mina chính là tiếp ứng nhân của mình.
Đỗ Trần cười khổ không thôi, vị mỹ nữ gián điệp này có phương thức gặp mặt thật sự quá cởi mở, làm cho người ta khó mà trụ được.
Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận, Đỗ Trần cũng không có bắt tay cùng nàng mà giả bộ kinh ngạc nói:
"Cái gì chấp pháp thần điện? Ta chưa từng nghe qua. Giáo thụ Mina, ngươi nói có gì đáng cười không? Thực sự ta chẳng thấy buồn cười gì cả."
"Được đó tiểu tử kia, dám thử cả 'Mân Côi' tỷ tỷ a!" - Mina dựa người vào bàn, nửa người ngồi lên, hơn nữa chỉ dùng một chân để gác lên. Tư thế này phối hợp với bộ y phục màu đen bó sát người nàng, đúng là cực kỳ phóng đãng, Đỗ Trần không thể không nghi ngờ nàng có phải là sắc tình nữ gián điệp hay không.
"Bất quá, sự cẩn thận của ngươi đúng là đáng khen ngợi, chúng ta làm nhiệm vụ, quan trọng nhất là phải cẩn thận!" - Mina vuốt lại mái tóc dài, rồi nói - "Lão đại chắc đã nói qua cho ngươi về ám hiệu, ngươi có thể hỏi ta được rồi."
Đỗ Trần cố ý thay đổi tư thế đứng thẳng, nhìn trực diện Mina, chần chờ nói:
"Ta nghe không hiểu giáo thụ đang nói cái gì."
"Mẹ nó, ngươi, cái tên tiểu tử này cũng quá cẩn thận nha. Để ta nói cho ngươi hay. Thế này nhé, bây giờ ngươi hỏi ta về thánh giáo pháp điển điều ba mươi bảy là ai trong bức họa, sau đó ta trả lời ngươi là "Thomas lão đại mắt đỏ"!" - Mina đã không nhịn được nói liền một tràng.
Đỗ Trần nở nụ cười, ám hiệu đúng rồi. Giống như lúc trước Thomas giải thích rằng nếu tiến nhập học viện sẽ có người của hội chủ động liên lạc với hắn, ám hiệu dùng chính là hai câu vừa rồi.
"Ô, không thể tưởng được, người liên lạc với ta lại là một vị giáo thụ. Bất quá, 'Mân Côi' tiểu thư, phương thức chào hỏi của ngươi rất khó tiếp nhận."
Đỗ Trần đi về phía có mấy chiếc ghế, cách nàng khá xa rồi ngồi xuống, hỏi:
"Có việc gì quan trọng không? Bây giờ có thể nói cho ta biết được rồi."
"Hey, ta là Bạch Y đại chủ giáo, so với ngươi cao hơn ba cấp, ít nhất cũng phải tôn trọng ta một chút chứ!"
"Thượng ti của ta chỉ có một, chính là lão đại. Lúc này vẫn là thời gian ta nhập học, hơn nữa ta không có tâm tình tiếp nhiệm vụ, ngươi lại không có quyền ra lệnh cho ta, cho nên có chuyện gì thì nói nhanh lên, thời gian của ta rất quý đó."
Đỗ Trần đối với vị mỹ nữ gián điệp này không có ấn tượng tốt cho lắm, cho nên nói chuyện cũng rất không khách khí.
"Lão đại chết tiệt, sao lại đưa tới một tên như ngươi vậy? Nghe hay lắm, ta là Chấp pháp thần điện tổng liên lạc tại học viện, phụ trách liên lạc giữa ngươi cùng lão đại. Việc của ngươi bình thường ta không thèm để ý, nếu có nhiệm vụ gì ta sẽ chủ động tìm ngươi. Đương nhiên, tiếp nhận nhiệm vụ hay không là do ngươi định đoạt, nếu ngươi có phiền toái gì thì có thể tới tìm ta."
"Thế thôi hả? Ta biết rồi." - Đỗ Trần đứng dậy đi luôn.
"Chờ một chút!" - Mina kéo tay hắn lại - "Công việc lần này, tỷ tỷ có một việc cá nhân muốn hỏi ngươi."
Nàng nhìn Đỗ Trần trước mặt rồi cười nói:
"Ngươi rốt cuộc có cái gì bí mật thế? Có thể để cho lão đại dung túng đối với ngươi như vậy, nói thật nha, tỷ tỷ ta cũng gặp qua rất nhiều việc kỳ quái nhưng bao nhiêu năm làm gián điệp như vậy, chưa từng thấy qua người mới nào như ngươi."
"Chờ khi ngươi lên cấp Xu mật đại chủ giáo, hoặc là giáo phụ thì may ra ta sẽ nói cho ngươi." - Đỗ Trần cười nói.
"Tiểu tử chết tiệt kia, ngươi đúng là làm đau lòng tỷ tỷ nha!"
"Ma mới mà dám không tôn trọng ma cũ, sau này ta sẽ cho ngươi vài cái phiền toái!"
Mina từ trên bàn nhảy xuống, đi tới bên giường rồi lấy ra một "dương bì chỉ" (cuộn giấy da) ở phía dưới.
"Đột nhiên lại nhớ tới hiện tại có một nhiệm vụ rất thích hợp với ngươi, có hứng thú thử không? Tỷ tỷ nhắc nhở ngươi trước, lão đại cũng có nói qua rằng ngươi và hắn lúc này có quan hệ hợp tác, cho nên ngươi tại học viện ít nhiều cũng nên trợ giúp một ít, trợ giúp được bao nhiêu chính là cống hiến cho thánh giáo bấy nhiêu."
"Thử nói xem nào." - Đỗ Trần thuận miệng hỏi.
Mina ném cuộn giấy cho Đỗ Trần rồi nói:
"Thực ra, lần này trong số các đệ tử thì có hai người không có đấu khí, ngươi là một trong số đó, ngoài ra còn một người tên là Arthur."
Cũng có hai người không có đấu khí vào nhập học cơ à?
Thú vị!
Đỗ Trần cúi đầu nhìn xuống "dương bì chỉ", ở mặt trên có vẽ hình một vị thiếu niên tóc dài màu vàng nom rất anh tuấn, nhưng có vẻ bị bệnh, so với Đỗ Trần trước đây không lâu cũng có vài phần tương tự.
Mina tại một bên giới thiệu:
"Ngươi vào được học viện là nhờ thánh giáo giúp ngươi tác tệ, nhưng tên Arthur này lại được chính Ziege đặc phê, hơn nữa hắn lại là cháu của 'Sư Tâm Vương'."
"Gia cảnh của Arthur thật là lợi hại!" - Đỗ Trần cảm thấy kinh ngạc.
Sư Tâm Vương Alonso được phong hào 'Sư Tâm' thập cấp đấu thần tại đế quốc Renault là tuyệt đại hùng chủ. Cháu của hắn, thân phận tự nhiên cũng không tầm thường.
Cho nên, một người được gọi là phế vật không có đấu khí thì tiến vào học viện làm cái gì?
Chính mình tiến vào học viện đầu tiên cũng là vì muốn rời khỏi cái St. Kain trang viên lạnh như băng ấy, hai là muốn học một ít kỷ xảo để ứng dụng liên hoa nội kình. Vậy tên Arthur này có nguyên cớ gì nhỉ?
Mina cũng đang muốn nói đến nghi vấn này:
"Vị Sư Tâm Vương này văn võ toàn tài, không cần thiết phải đưa đứa cháu duy nhất vào đấu thần học viện, hắn hoàn toàn có thể tự mình dạy Arthur. Hơn nữa, Ziege viện trưởng và Sư Tâm Vương Alonso cũng có chút không hợp, nhưng lúc này Ziege lại bất chấp việc vi phạm giáo quy mà đặc phê cho cháu của Sư Tâm Vương - một phế vật – vào nhập học. Sự kiện này chắc chắn có điều cổ quái, cho nên thánh giáo phải tìm ra nguyên nhân Arthur nhập học."
"Chẳng qua, bởi vì thân thể của Arthur không có đấu khí, tính cách lại kiêu ngạo vô cùng, cho nên người bình thường rất khó moi từ miệng hắn ra ít tin tức."
Đỗ Trần tiếp lời nói:
"Ta cũng là kẻ không có đấu khí, tự nhiên lại biến thành Thiên Sứ Thủy Thân, Arthur có thể sẽ hy vọng thấy được ta tại sao lại biến đổi từ phế vật thành thiên tài. Cho nên ta và hắn có thể trở thành bằng hữu, cũng nhân cơ hội hỏi hắn nguyên nhân nhập học."
"Đúng vậy, chính là như thế, ngươi có muốn làm không?" - Mina thu lại dương bì chỉ trong tay Đỗ Trần rồi lại giấu ở phía dưới giường.
Đỗ Trần thong thả lắc đầu, nhiệm vụ này thật sự hơi quá thất đức à.
Xuất thân từ gia đình của phong hào đấu thần nhưng lại không có đấu khí, cái cảm giác thống khổ này Đỗ Trần đã thử nghiệm qua. Chung quanh toàn là ánh mắt quái dị nhìn mình với thái độ khinh thường, hơn nữa còn bị người nhà khinh khi, cảm giác thống khổ đó người thường khó có thể tưởng tượng được.
Cứ thử đặt mình vào vị trí của Arthur, đột nhiên lại có hy vọng thoát khỏi thống khổ, lại có một bằng hữu duy nhất, nhưng bằng hữu này lại là gián điệp, cái hy vọng đó cũng tự nhiên tan biến. Liệu hắn có chịu nổi đả kích đó không?
Từ tuyệt đỉnh của hy vọng rơi thẳng xuống đáy vực..., e rằng không ai có thể chịu được.
Nhiệm vụ tuy đơn giản nhưng lại là hí lộng với một đứa trẻ đáng thương, cho hắn hy vọng nhưng lại vô tình hủy diệt hắn toàn bộ.
Hơn nữa, ông nội đứa nhỏ này hình như là "đại lục đệ nhất đấu thần xưng hào". Đúng vậy, Steven đại ca đã có nhắc qua.
"Tiểu thư, ta nếu muốn biết bí mật của hắn thì trước hết phải khiến hắn trở thành bằng hữu. Mà ta nhất định sẽ không bán đứng bằng hữu của mình, mặc dù ta không có nhiều bằng hữu."
Đỗ Trần đi tới trước cửa, quay đầu lại nói:
"Ta sẽ không nhận nhiệm vụ này."
Mina cứ đủng đỉnh như chẳng có vấn đề gì.
"Vậy ngươi có thể rời khỏi, nhưng mà đừng trách tỷ tỷ này không nhắc nhở ngươi. Cho dù ngươi không đi tìm Arthur thì hắn cũng sẽ tìm đến ngươi! Bởi vì chuyện ngươi từ phế vật biến thành thiên tài, sự tình đó khẳng định đã truyền ra ngoài rồi. Xin thứ lỗi cho tỷ tỷ dùng từ phế vật này. Bất quá, dù hiện tại ngươi không để tâm nhưng tiểu Arthur đáng thương của chúng ta nhất định sẽ đi tìm ngươi hỏi phương pháp biến phế vật thành thiên tài đó."
"Đúng vậy, hắn nhất định sẽ tới tìm ta, cái này cũng không cần ngươi phải quan tâm!" - Đỗ Trần mở cửa.
"Hi! Ngươi đúng là tên tiểu tử thú vị! Phải rồi, trước khi ngươi đi ta còn có một vấn đề cuối cùng cần hỏi ngươi." - Mina đi ra trước cửa rồi nói.
"Ngươi hình như không có hứng thú với mỹ nữ ha! Hơn nữa còn là rất chán ghét thì phải."
"Thế tức là sao?"
"Để ngươi phải thất vọng rồi!" - Mina cười nói - "Ngươi là thủy hệ đệ tử, sẽ phải tiến vào Thượng Thủy Các học tập, mà toàn bộ đấu thần học viện mỹ nữ đều tập trung tại nơi đó đấy!"
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 52: Nhất Định Sẽ Tìm Nhiệm Vụ Cấp Trên
Nguyên lai giáo thụ Mina chính là tiếp ứng nhân của mình.
Đỗ Trần cười khổ không thôi, vị mỹ nữ gián điệp này có phương thức gặp mặt thật sự quá cởi mở, làm cho người ta khó mà trụ được.
Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận, Đỗ Trần cũng không có bắt tay cùng nàng mà giả bộ kinh ngạc nói:
"Cái gì chấp pháp thần điện? Ta chưa từng nghe qua. Giáo thụ Mina, ngươi nói có gì đáng cười không? Thực sự ta chẳng thấy buồn cười gì cả."
"Được đó tiểu tử kia, dám thử cả 'Mân Côi' tỷ tỷ a!" - Mina dựa người vào bàn, nửa người ngồi lên, hơn nữa chỉ dùng một chân để gác lên. Tư thế này phối hợp với bộ y phục màu đen bó sát người nàng, đúng là cực kỳ phóng đãng, Đỗ Trần không thể không nghi ngờ nàng có phải là sắc tình nữ gián điệp hay không.
"Bất quá, sự cẩn thận của ngươi đúng là đáng khen ngợi, chúng ta làm nhiệm vụ, quan trọng nhất là phải cẩn thận!" - Mina vuốt lại mái tóc dài, rồi nói - "Lão đại chắc đã nói qua cho ngươi về ám hiệu, ngươi có thể hỏi ta được rồi."
Đỗ Trần cố ý thay đổi tư thế đứng thẳng, nhìn trực diện Mina, chần chờ nói:
"Ta nghe không hiểu giáo thụ đang nói cái gì."
"Mẹ nó, ngươi, cái tên tiểu tử này cũng quá cẩn thận nha. Để ta nói cho ngươi hay. Thế này nhé, bây giờ ngươi hỏi ta về thánh giáo pháp điển điều ba mươi bảy là ai trong bức họa, sau đó ta trả lời ngươi là "Thomas lão đại mắt đỏ"!" - Mina đã không nhịn được nói liền một tràng.
Đỗ Trần nở nụ cười, ám hiệu đúng rồi. Giống như lúc trước Thomas giải thích rằng nếu tiến nhập học viện sẽ có người của hội chủ động liên lạc với hắn, ám hiệu dùng chính là hai câu vừa rồi.
"Ô, không thể tưởng được, người liên lạc với ta lại là một vị giáo thụ. Bất quá, 'Mân Côi' tiểu thư, phương thức chào hỏi của ngươi rất khó tiếp nhận."
Đỗ Trần đi về phía có mấy chiếc ghế, cách nàng khá xa rồi ngồi xuống, hỏi:
"Có việc gì quan trọng không? Bây giờ có thể nói cho ta biết được rồi."
"Hey, ta là Bạch Y đại chủ giáo, so với ngươi cao hơn ba cấp, ít nhất cũng phải tôn trọng ta một chút chứ!"
"Thượng ti của ta chỉ có một, chính là lão đại. Lúc này vẫn là thời gian ta nhập học, hơn nữa ta không có tâm tình tiếp nhiệm vụ, ngươi lại không có quyền ra lệnh cho ta, cho nên có chuyện gì thì nói nhanh lên, thời gian của ta rất quý đó."
Đỗ Trần đối với vị mỹ nữ gián điệp này không có ấn tượng tốt cho lắm, cho nên nói chuyện cũng rất không khách khí.
"Lão đại chết tiệt, sao lại đưa tới một tên như ngươi vậy? Nghe hay lắm, ta là Chấp pháp thần điện tổng liên lạc tại học viện, phụ trách liên lạc giữa ngươi cùng lão đại. Việc của ngươi bình thường ta không thèm để ý, nếu có nhiệm vụ gì ta sẽ chủ động tìm ngươi. Đương nhiên, tiếp nhận nhiệm vụ hay không là do ngươi định đoạt, nếu ngươi có phiền toái gì thì có thể tới tìm ta."
"Thế thôi hả? Ta biết rồi." - Đỗ Trần đứng dậy đi luôn.
"Chờ một chút!" - Mina kéo tay hắn lại - "Công việc lần này, tỷ tỷ có một việc cá nhân muốn hỏi ngươi."
Nàng nhìn Đỗ Trần trước mặt rồi cười nói:
"Ngươi rốt cuộc có cái gì bí mật thế? Có thể để cho lão đại dung túng đối với ngươi như vậy, nói thật nha, tỷ tỷ ta cũng gặp qua rất nhiều việc kỳ quái nhưng bao nhiêu năm làm gián điệp như vậy, chưa từng thấy qua người mới nào như ngươi."
"Chờ khi ngươi lên cấp Xu mật đại chủ giáo, hoặc là giáo phụ thì may ra ta sẽ nói cho ngươi." - Đỗ Trần cười nói.
"Tiểu tử chết tiệt kia, ngươi đúng là làm đau lòng tỷ tỷ nha!"
"Ma mới mà dám không tôn trọng ma cũ, sau này ta sẽ cho ngươi vài cái phiền toái!"
Mina từ trên bàn nhảy xuống, đi tới bên giường rồi lấy ra một "dương bì chỉ" (cuộn giấy da) ở phía dưới.
"Đột nhiên lại nhớ tới hiện tại có một nhiệm vụ rất thích hợp với ngươi, có hứng thú thử không? Tỷ tỷ nhắc nhở ngươi trước, lão đại cũng có nói qua rằng ngươi và hắn lúc này có quan hệ hợp tác, cho nên ngươi tại học viện ít nhiều cũng nên trợ giúp một ít, trợ giúp được bao nhiêu chính là cống hiến cho thánh giáo bấy nhiêu."
"Thử nói xem nào." - Đỗ Trần thuận miệng hỏi.
Mina ném cuộn giấy cho Đỗ Trần rồi nói:
"Thực ra, lần này trong số các đệ tử thì có hai người không có đấu khí, ngươi là một trong số đó, ngoài ra còn một người tên là Arthur."
Cũng có hai người không có đấu khí vào nhập học cơ à?
Thú vị!
Đỗ Trần cúi đầu nhìn xuống "dương bì chỉ", ở mặt trên có vẽ hình một vị thiếu niên tóc dài màu vàng nom rất anh tuấn, nhưng có vẻ bị bệnh, so với Đỗ Trần trước đây không lâu cũng có vài phần tương tự.
Mina tại một bên giới thiệu:
"Ngươi vào được học viện là nhờ thánh giáo giúp ngươi tác tệ, nhưng tên Arthur này lại được chính Ziege đặc phê, hơn nữa hắn lại là cháu của 'Sư Tâm Vương'."
"Gia cảnh của Arthur thật là lợi hại!" - Đỗ Trần cảm thấy kinh ngạc.
Sư Tâm Vương Alonso được phong hào 'Sư Tâm' thập cấp đấu thần tại đế quốc Renault là tuyệt đại hùng chủ. Cháu của hắn, thân phận tự nhiên cũng không tầm thường.
Cho nên, một người được gọi là phế vật không có đấu khí thì tiến vào học viện làm cái gì?
Chính mình tiến vào học viện đầu tiên cũng là vì muốn rời khỏi cái St. Kain trang viên lạnh như băng ấy, hai là muốn học một ít kỷ xảo để ứng dụng liên hoa nội kình. Vậy tên Arthur này có nguyên cớ gì nhỉ?
Mina cũng đang muốn nói đến nghi vấn này:
"Vị Sư Tâm Vương này văn võ toàn tài, không cần thiết phải đưa đứa cháu duy nhất vào đấu thần học viện, hắn hoàn toàn có thể tự mình dạy Arthur. Hơn nữa, Ziege viện trưởng và Sư Tâm Vương Alonso cũng có chút không hợp, nhưng lúc này Ziege lại bất chấp việc vi phạm giáo quy mà đặc phê cho cháu của Sư Tâm Vương - một phế vật – vào nhập học. Sự kiện này chắc chắn có điều cổ quái, cho nên thánh giáo phải tìm ra nguyên nhân Arthur nhập học."
"Chẳng qua, bởi vì thân thể của Arthur không có đấu khí, tính cách lại kiêu ngạo vô cùng, cho nên người bình thường rất khó moi từ miệng hắn ra ít tin tức."
Đỗ Trần tiếp lời nói:
"Ta cũng là kẻ không có đấu khí, tự nhiên lại biến thành Thiên Sứ Thủy Thân, Arthur có thể sẽ hy vọng thấy được ta tại sao lại biến đổi từ phế vật thành thiên tài. Cho nên ta và hắn có thể trở thành bằng hữu, cũng nhân cơ hội hỏi hắn nguyên nhân nhập học."
"Đúng vậy, chính là như thế, ngươi có muốn làm không?" - Mina thu lại dương bì chỉ trong tay Đỗ Trần rồi lại giấu ở phía dưới giường.
Đỗ Trần thong thả lắc đầu, nhiệm vụ này thật sự hơi quá thất đức à.
Xuất thân từ gia đình của phong hào đấu thần nhưng lại không có đấu khí, cái cảm giác thống khổ này Đỗ Trần đã thử nghiệm qua. Chung quanh toàn là ánh mắt quái dị nhìn mình với thái độ khinh thường, hơn nữa còn bị người nhà khinh khi, cảm giác thống khổ đó người thường khó có thể tưởng tượng được.
Cứ thử đặt mình vào vị trí của Arthur, đột nhiên lại có hy vọng thoát khỏi thống khổ, lại có một bằng hữu duy nhất, nhưng bằng hữu này lại là gián điệp, cái hy vọng đó cũng tự nhiên tan biến. Liệu hắn có chịu nổi đả kích đó không?
Từ tuyệt đỉnh của hy vọng rơi thẳng xuống đáy vực..., e rằng không ai có thể chịu được.
Nhiệm vụ tuy đơn giản nhưng lại là hí lộng với một đứa trẻ đáng thương, cho hắn hy vọng nhưng lại vô tình hủy diệt hắn toàn bộ.
Hơn nữa, ông nội đứa nhỏ này hình như là "đại lục đệ nhất đấu thần xưng hào". Đúng vậy, Steven đại ca đã có nhắc qua.
"Tiểu thư, ta nếu muốn biết bí mật của hắn thì trước hết phải khiến hắn trở thành bằng hữu. Mà ta nhất định sẽ không bán đứng bằng hữu của mình, mặc dù ta không có nhiều bằng hữu."
Đỗ Trần đi tới trước cửa, quay đầu lại nói:
"Ta sẽ không nhận nhiệm vụ này."
Mina cứ đủng đỉnh như chẳng có vấn đề gì.
"Vậy ngươi có thể rời khỏi, nhưng mà đừng trách tỷ tỷ này không nhắc nhở ngươi. Cho dù ngươi không đi tìm Arthur thì hắn cũng sẽ tìm đến ngươi! Bởi vì chuyện ngươi từ phế vật biến thành thiên tài, sự tình đó khẳng định đã truyền ra ngoài rồi. Xin thứ lỗi cho tỷ tỷ dùng từ phế vật này. Bất quá, dù hiện tại ngươi không để tâm nhưng tiểu Arthur đáng thương của chúng ta nhất định sẽ đi tìm ngươi hỏi phương pháp biến phế vật thành thiên tài đó."
"Đúng vậy, hắn nhất định sẽ tới tìm ta, cái này cũng không cần ngươi phải quan tâm!" - Đỗ Trần mở cửa.
"Hi! Ngươi đúng là tên tiểu tử thú vị! Phải rồi, trước khi ngươi đi ta còn có một vấn đề cuối cùng cần hỏi ngươi." - Mina đi ra trước cửa rồi nói.
"Ngươi hình như không có hứng thú với mỹ nữ ha! Hơn nữa còn là rất chán ghét thì phải."
"Thế tức là sao?"
"Để ngươi phải thất vọng rồi!" - Mina cười nói - "Ngươi là thủy hệ đệ tử, sẽ phải tiến vào Thượng Thủy Các học tập, mà toàn bộ đấu thần học viện mỹ nữ đều tập trung tại nơi đó đấy!"
Liên Hoa Bảo Giám
Bình luận truyện