Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor
Chương 101: Du kích
Zephys hỏi:
- Thế nhóc đọc được không?
- Đọc bằng niềm tin à! Em có học thứ tiếng này đâu.
Lauriel cắt ngang:
- Thôi đi, lo dẹp loạn bọn Volkath rồi tính tiếp. Bầu bí gì tầm này.
Tôi lại bước vào trong hỏi Tel"Annas:
- Nữ vương này, đồi A1 này có hệ thống phòng ngự thế nào?
- Ở đây không có hệ thống phòng ngự, vì đây là nơi quân ta đánh du kích, tiêu hao dần dần lực lượng của bọn chúng.
- Nếu như bọn chúng tấn công tổng lực lên đây thì chúng ta chạy thế nào?
Tel"Annas bình tĩnh đáp:
- Chúng ta sẽ rút lên đồi C1, nơi đó là nơi sở hữu hệ thống phòng ngự đặc biệt. Chắc nhóc không biết chứ đồi C1 là nơi diễn ra nhiều cuộc chiến ác liệt đấy. Chưa từng có đội quân nào đánh sập được pháo đài C1 đâu. Nếu muốn biết thì hỏi Krixi đi, cô ấy từng lãnh đạo trong cuộc chiên với đội quân con người đấy.
Krixi kể lại, đó là một cuộc chiến khó khăn khi đội quân con người rất mạnh, họ càn quét mạnh mẽ khu rừng Chạng Vạng khiến toàn bộ quân phải rút lên pháo đài C1. Bước ngoặc là ở đây, đội quân con người không tìm được cách nào để tấn công lên được. Mà tấn công nhiều không được ắt sẽ dính đòn hồi mã thương, khu rừng Chạng Vạng phản công đánh văng đội quân con người tan nát.
Tel"Annas bảo:
- Thôi, chúng ta nghỉ ngơi một lúc đi. Phải cảnh giác, không được chủ quan kẻo quân địch tấn công lên.
- RÕ!
*
Khoảng sáu giờ, Lunar về tới. Butterfly là người lãnh đạo đạo quân tiếp viện của lâu đài Khởi Nguyên. Tôi và Krixi ra đón.
- Sao rồi chị Lunar?
- Đây nè, quân đội đến rồi đây. - Lunar chỉ về phía sau. Tôi độ khoảng một vạn quân.
Krixi nhìn thấy Nakroth liền chạy nhào tới ôm chặt lấy anh. Nakroth cười, lấy tay xoa đầu Krixi.
- Ực... mình cũng muốn... - Bất giác tôi quay sang thì bắt gặp khuôn mặt buồn phiền của Lunar - Có chuyện gì vậy chị?
- Chị đang lo.
- Lo gì?
Lunar nói:
- Chuyện là chị chỉ có thể quay về mặt trăng vào đêm mười lăm, nếu như chị không về thì phải một tháng sau chị mới về được. Mà làm lãnh đạo đâu thể đi lâu được nhóc.
- Cũng đúng.
- Chiến tranh thế này, chị về thì không được, nhưng không về cũng khó.
Tôi cúi đầu:
- Em xin lỗi...
- Thôi! - Lunar vỗ vai tôi - Nhóc làm gì có lỗi đâu. Nếu không có chị thì cũng có người khác lãnh đạo thôi.
Butterfly đến chỗ tôI:
- Nhóc này, chị nghĩ chúng ta nên đánh du kích, đợi đến thêm thì kéo quân nhỏ xuống đánh bất ngờ rồi rút lui nhanh. Bọn chúng rất đông, nên đánh như vậy.
- Chuyện này hơi khó, chúng ta phải có thông tin. Đợi tôi gọi trinh sát. - Lunar dứt lời rồi tung ma thuật. Một gã bịt mặt xuất hiện.
- Kính chào chủ nhân. Người muốn thần làm việc gì?
- Ta nhờ ngươi do thám lực lượng của tên Volkath trong khu rừng Chạng Vạng, đi dọc theo con sông chạy ngang đồi A1 là đến.
- RÕ!
Tức thì, hắn chạy đi. Tôi hỏi:
- Có chắc không vậy?
- Yên tâm đi, trinh sát chuyên nghiệp đấy. Mấy vụ cỏn con này chẳng nhằm nhò gì đâu.
Tôi gác tay lên trán:
- Chiến tranh đúng là không giúp ích được gì mà còn gây thiệt hại.
- Chịu thôi nhóc ơi. - Lunar thở dài.
- Anh Nakroth này, còn Maloch đâu?
Nakroth đáp:
- Anh không rõ, hình như Maloch bỏ trốn rồi. Lúc mà chuẩn bị gây chiến, Maloch là người đầu tiên đứng lên phản đối. Có lẽ vì vậy nên ngài ấy lo sợ bị Volkath ám sát.
- Tưởng tên Maloch thế nào, hóa ra... - Tôi đang nói thì Nakroth cắt ngang:
- Nhóc đừng có coi thường Volkath. Trận chiến lần trước là một dịp cho nhóc thấy đó, tên Volkath rất mạnh.
Tôi lẩm bẩm:
- Thế này thì phải làm sao đây? Phải giải quyết càng sớm càng tốt, đi đêm lắm có ngày gặp ma đó.
- Phải - Lunar chống nạnh - Cần giải quyết nhanh.
- Với mũi tên Andura em đã ghim đêm qua thì em nghĩ sức mạnh của hắn sẽ bị kiểm soát phần nào.
Khoảng mười lăm phút sau, tên trinh sát trở về, vẻ mặt đầy hốt hoảng:
- Nguy to rồi!
- Có chuyện gì?
- Quân địch... chuẩn bị tấn công nơi này! Bọn chúng có năm vạn quân, chỉ huy là tên Volkath.
Tôi tức tốc chạy vào trong báo tin. Tel"Annas giật mình:
- Cái gì? Bọn chúng nhanh thế à? Nhanh lên, thực hiện chiến thuật du kích bắt lẻ.
- RÕ!
Tức thì, tôi cùng với Tel"Annas chạy ra tập hợp quân ngũ triển khai chiến thuật. Toàn bộ quân lực chia nhau thành từng nhóm nhỏ mai phục từ từ.
*
Volkath dẫn toàn bộ quân hét to:
- Tất cả anh em, chiếm thẳng đồi A1 của bọn chúng! Bắt được bao nhiêu thì bắt, giết luôn càng tốt! Đặc biệt, các ngươi phải bắt được tên Hùng - kẻ đã phá hoại âm mưu thống trị thế giới của ta rõ chưa!
- RÕ! - Các tướng lĩnh của lực lượng Sa Đọa đồng thanh. Bọn họ bao gồm Skud, Veres và Preyta. Nam và Alucard thì bị bọn chúng bắt làm tù binh.
Đường lên căn cứ đồi A1 chỉ có người trong khu rừng Chạng Vạng nắm. Nam và Alucard tuy sống trong khu rừng khoảng gần một năm nhưng họ chẳng biết đường đi. Chính vì thế hai người họ bị những tên lính đánh dập dã man không thương tiếc.
Hiếu bảo:
- Thưa ngài Volkath, tôi có một cách.
- Cách gì?
- Đốt cả ngọn đồi này, thế nào bọn chúng cũng xuất hiện.
Tôi là một trong số những tướng lĩnh chỉ huy đội quân du kích và tôi nghe được điều của thằng Hiếu nói. Nó đem ra ba quả bom xăng.
- Thưa ngài, bắt đầu đốt từ đây đi.
- Được!
Hiếu châm lửa rồi ném một quả thẳng vào bụi mà cả đội đang nấp. Dù hoảng sợ, tôi cố chụp lấy, dùng lá cây tươi bao kín quả bom khiến lửa tắt ngúm.
- Ơ bom xịt à?
Hai quả tiếp theo cũng tương tự như vậy. Thằng Hiếu ngơ ngác:
- Ủa ủa?
- Hè hè, giờ thì rút thôi.
Cả đội bò dưới đất luồn rừng di chuyển qua cứ địa khác chuẩn bị. Trong khi đó, kẻ địch quyết định chia thành từng nhóm nhỏ đi tìm căn cứ A1. Và mọi việc có vẻ đã vào kế hoạch chuẩn bị.
Mục tiêu trước hết của tôi là bắt cho được thằng Hiếu, bởi nếu để nó tự do lộng hành thì rất nguy hiểm. Nó dẫn một đội quân khoảng ba mươi người. Tôi bảo:
- Chuẩn bị nha, em bảo là giật dây nha.
- Được!
Thằng Hiếu vừa bước vào trận địa, tôi hét lớn:
- GIẬT!
Cả đội liền giật dây. Toàn bộ quân của thằng Hiếu ngã bịch xuống, còn nó thì mắc vào sợi thòng lọng nên mắc lên trên cây. Tôi cùng quân lính ra trói hết bọn lính rồi rút nhanh. Trước khi rút tôi chôn một quả địa lôi dưới chỗ thằng Hiếu để nếu nó rơi xuống thì địa lôi nổ, còn nếu ai cứu nó thì cũng tương tự.
- Thả tao ra, thằng Hùng kia!
- Nhanh lên, chúng ta rút thôi. - Tôi bỏ nó ở đó. Thật tình thì tôi cảm thấy tôi ác thật, nhưng biết phải làm sao giờ khi nó nhiễm ma thuật của tên Volkath, có nói nó cũng chả biết gì.
Ở những cứ địa khác, khu rừng Chạng Vạng cũng khá thành công khi bắt được một số toán lính của lực lượng Sa Đọa.
Lindis lẩm bẩm:
- Cứ kiểu này thì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ tiêu hao lực lượng của bọn chúng mà thôi.
"Áaaaaa!", bọn kẻ địch hét lớn rồi gục xuống khi đạp phải Nguyệt vực của Lindis. Từ trên cây, cung thủ của lâu đài Khởi Nguyên xả tên xuống khiến bọn chúng chết sạch.
Lindis liền cho toàn bộ rút lui. Phía bên kia, Conan và Qi đụng độ một băng khoảng mười lăm tên. Với khả năng đấm siêu hạng của mình, Qi đấm bay sọ mấy tên. Số còn lại thì bị Conan cho bất tỉnh nhân sự với những cú sút siêu hạng.
- Coi chừng phía sau! - Qi hét lên. Một tên cầm kiếm định chém Conan từ phía sau. Cậu ta ngã người xuống, rút đồng hồ bắn một phát. Hắn nằm xuống và ngủ luôn.
Qi nắm lấy tay Conan:
- Em có sao không?
- Không sao, chúng ta đi tiếp thôi.
Cả hai chạy đi tìm chỗ khác để trốn và mai phục bắt những đội quân khác
- Thế nhóc đọc được không?
- Đọc bằng niềm tin à! Em có học thứ tiếng này đâu.
Lauriel cắt ngang:
- Thôi đi, lo dẹp loạn bọn Volkath rồi tính tiếp. Bầu bí gì tầm này.
Tôi lại bước vào trong hỏi Tel"Annas:
- Nữ vương này, đồi A1 này có hệ thống phòng ngự thế nào?
- Ở đây không có hệ thống phòng ngự, vì đây là nơi quân ta đánh du kích, tiêu hao dần dần lực lượng của bọn chúng.
- Nếu như bọn chúng tấn công tổng lực lên đây thì chúng ta chạy thế nào?
Tel"Annas bình tĩnh đáp:
- Chúng ta sẽ rút lên đồi C1, nơi đó là nơi sở hữu hệ thống phòng ngự đặc biệt. Chắc nhóc không biết chứ đồi C1 là nơi diễn ra nhiều cuộc chiến ác liệt đấy. Chưa từng có đội quân nào đánh sập được pháo đài C1 đâu. Nếu muốn biết thì hỏi Krixi đi, cô ấy từng lãnh đạo trong cuộc chiên với đội quân con người đấy.
Krixi kể lại, đó là một cuộc chiến khó khăn khi đội quân con người rất mạnh, họ càn quét mạnh mẽ khu rừng Chạng Vạng khiến toàn bộ quân phải rút lên pháo đài C1. Bước ngoặc là ở đây, đội quân con người không tìm được cách nào để tấn công lên được. Mà tấn công nhiều không được ắt sẽ dính đòn hồi mã thương, khu rừng Chạng Vạng phản công đánh văng đội quân con người tan nát.
Tel"Annas bảo:
- Thôi, chúng ta nghỉ ngơi một lúc đi. Phải cảnh giác, không được chủ quan kẻo quân địch tấn công lên.
- RÕ!
*
Khoảng sáu giờ, Lunar về tới. Butterfly là người lãnh đạo đạo quân tiếp viện của lâu đài Khởi Nguyên. Tôi và Krixi ra đón.
- Sao rồi chị Lunar?
- Đây nè, quân đội đến rồi đây. - Lunar chỉ về phía sau. Tôi độ khoảng một vạn quân.
Krixi nhìn thấy Nakroth liền chạy nhào tới ôm chặt lấy anh. Nakroth cười, lấy tay xoa đầu Krixi.
- Ực... mình cũng muốn... - Bất giác tôi quay sang thì bắt gặp khuôn mặt buồn phiền của Lunar - Có chuyện gì vậy chị?
- Chị đang lo.
- Lo gì?
Lunar nói:
- Chuyện là chị chỉ có thể quay về mặt trăng vào đêm mười lăm, nếu như chị không về thì phải một tháng sau chị mới về được. Mà làm lãnh đạo đâu thể đi lâu được nhóc.
- Cũng đúng.
- Chiến tranh thế này, chị về thì không được, nhưng không về cũng khó.
Tôi cúi đầu:
- Em xin lỗi...
- Thôi! - Lunar vỗ vai tôi - Nhóc làm gì có lỗi đâu. Nếu không có chị thì cũng có người khác lãnh đạo thôi.
Butterfly đến chỗ tôI:
- Nhóc này, chị nghĩ chúng ta nên đánh du kích, đợi đến thêm thì kéo quân nhỏ xuống đánh bất ngờ rồi rút lui nhanh. Bọn chúng rất đông, nên đánh như vậy.
- Chuyện này hơi khó, chúng ta phải có thông tin. Đợi tôi gọi trinh sát. - Lunar dứt lời rồi tung ma thuật. Một gã bịt mặt xuất hiện.
- Kính chào chủ nhân. Người muốn thần làm việc gì?
- Ta nhờ ngươi do thám lực lượng của tên Volkath trong khu rừng Chạng Vạng, đi dọc theo con sông chạy ngang đồi A1 là đến.
- RÕ!
Tức thì, hắn chạy đi. Tôi hỏi:
- Có chắc không vậy?
- Yên tâm đi, trinh sát chuyên nghiệp đấy. Mấy vụ cỏn con này chẳng nhằm nhò gì đâu.
Tôi gác tay lên trán:
- Chiến tranh đúng là không giúp ích được gì mà còn gây thiệt hại.
- Chịu thôi nhóc ơi. - Lunar thở dài.
- Anh Nakroth này, còn Maloch đâu?
Nakroth đáp:
- Anh không rõ, hình như Maloch bỏ trốn rồi. Lúc mà chuẩn bị gây chiến, Maloch là người đầu tiên đứng lên phản đối. Có lẽ vì vậy nên ngài ấy lo sợ bị Volkath ám sát.
- Tưởng tên Maloch thế nào, hóa ra... - Tôi đang nói thì Nakroth cắt ngang:
- Nhóc đừng có coi thường Volkath. Trận chiến lần trước là một dịp cho nhóc thấy đó, tên Volkath rất mạnh.
Tôi lẩm bẩm:
- Thế này thì phải làm sao đây? Phải giải quyết càng sớm càng tốt, đi đêm lắm có ngày gặp ma đó.
- Phải - Lunar chống nạnh - Cần giải quyết nhanh.
- Với mũi tên Andura em đã ghim đêm qua thì em nghĩ sức mạnh của hắn sẽ bị kiểm soát phần nào.
Khoảng mười lăm phút sau, tên trinh sát trở về, vẻ mặt đầy hốt hoảng:
- Nguy to rồi!
- Có chuyện gì?
- Quân địch... chuẩn bị tấn công nơi này! Bọn chúng có năm vạn quân, chỉ huy là tên Volkath.
Tôi tức tốc chạy vào trong báo tin. Tel"Annas giật mình:
- Cái gì? Bọn chúng nhanh thế à? Nhanh lên, thực hiện chiến thuật du kích bắt lẻ.
- RÕ!
Tức thì, tôi cùng với Tel"Annas chạy ra tập hợp quân ngũ triển khai chiến thuật. Toàn bộ quân lực chia nhau thành từng nhóm nhỏ mai phục từ từ.
*
Volkath dẫn toàn bộ quân hét to:
- Tất cả anh em, chiếm thẳng đồi A1 của bọn chúng! Bắt được bao nhiêu thì bắt, giết luôn càng tốt! Đặc biệt, các ngươi phải bắt được tên Hùng - kẻ đã phá hoại âm mưu thống trị thế giới của ta rõ chưa!
- RÕ! - Các tướng lĩnh của lực lượng Sa Đọa đồng thanh. Bọn họ bao gồm Skud, Veres và Preyta. Nam và Alucard thì bị bọn chúng bắt làm tù binh.
Đường lên căn cứ đồi A1 chỉ có người trong khu rừng Chạng Vạng nắm. Nam và Alucard tuy sống trong khu rừng khoảng gần một năm nhưng họ chẳng biết đường đi. Chính vì thế hai người họ bị những tên lính đánh dập dã man không thương tiếc.
Hiếu bảo:
- Thưa ngài Volkath, tôi có một cách.
- Cách gì?
- Đốt cả ngọn đồi này, thế nào bọn chúng cũng xuất hiện.
Tôi là một trong số những tướng lĩnh chỉ huy đội quân du kích và tôi nghe được điều của thằng Hiếu nói. Nó đem ra ba quả bom xăng.
- Thưa ngài, bắt đầu đốt từ đây đi.
- Được!
Hiếu châm lửa rồi ném một quả thẳng vào bụi mà cả đội đang nấp. Dù hoảng sợ, tôi cố chụp lấy, dùng lá cây tươi bao kín quả bom khiến lửa tắt ngúm.
- Ơ bom xịt à?
Hai quả tiếp theo cũng tương tự như vậy. Thằng Hiếu ngơ ngác:
- Ủa ủa?
- Hè hè, giờ thì rút thôi.
Cả đội bò dưới đất luồn rừng di chuyển qua cứ địa khác chuẩn bị. Trong khi đó, kẻ địch quyết định chia thành từng nhóm nhỏ đi tìm căn cứ A1. Và mọi việc có vẻ đã vào kế hoạch chuẩn bị.
Mục tiêu trước hết của tôi là bắt cho được thằng Hiếu, bởi nếu để nó tự do lộng hành thì rất nguy hiểm. Nó dẫn một đội quân khoảng ba mươi người. Tôi bảo:
- Chuẩn bị nha, em bảo là giật dây nha.
- Được!
Thằng Hiếu vừa bước vào trận địa, tôi hét lớn:
- GIẬT!
Cả đội liền giật dây. Toàn bộ quân của thằng Hiếu ngã bịch xuống, còn nó thì mắc vào sợi thòng lọng nên mắc lên trên cây. Tôi cùng quân lính ra trói hết bọn lính rồi rút nhanh. Trước khi rút tôi chôn một quả địa lôi dưới chỗ thằng Hiếu để nếu nó rơi xuống thì địa lôi nổ, còn nếu ai cứu nó thì cũng tương tự.
- Thả tao ra, thằng Hùng kia!
- Nhanh lên, chúng ta rút thôi. - Tôi bỏ nó ở đó. Thật tình thì tôi cảm thấy tôi ác thật, nhưng biết phải làm sao giờ khi nó nhiễm ma thuật của tên Volkath, có nói nó cũng chả biết gì.
Ở những cứ địa khác, khu rừng Chạng Vạng cũng khá thành công khi bắt được một số toán lính của lực lượng Sa Đọa.
Lindis lẩm bẩm:
- Cứ kiểu này thì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ tiêu hao lực lượng của bọn chúng mà thôi.
"Áaaaaa!", bọn kẻ địch hét lớn rồi gục xuống khi đạp phải Nguyệt vực của Lindis. Từ trên cây, cung thủ của lâu đài Khởi Nguyên xả tên xuống khiến bọn chúng chết sạch.
Lindis liền cho toàn bộ rút lui. Phía bên kia, Conan và Qi đụng độ một băng khoảng mười lăm tên. Với khả năng đấm siêu hạng của mình, Qi đấm bay sọ mấy tên. Số còn lại thì bị Conan cho bất tỉnh nhân sự với những cú sút siêu hạng.
- Coi chừng phía sau! - Qi hét lên. Một tên cầm kiếm định chém Conan từ phía sau. Cậu ta ngã người xuống, rút đồng hồ bắn một phát. Hắn nằm xuống và ngủ luôn.
Qi nắm lấy tay Conan:
- Em có sao không?
- Không sao, chúng ta đi tiếp thôi.
Cả hai chạy đi tìm chỗ khác để trốn và mai phục bắt những đội quân khác
Bình luận truyện