Liệu Có Hòa Hợp?

Chương 26: Sóng gió



Sẽ chẳng có H đâu, mấy cô chết tâm đi(*´ω`*)


======================================


Một đêm kích tình qua đi, ngày mới lại đến. Mi mắt Tiêu Chiến khẽ động. Y trở mình muốn ngồi dậy lại bị tay của người kia ôm lấy.


"Chiến ca."


"Tôi có một cuộc họp."


"Đừng đi."


Tiêu Chiến không đáp, trực tiếp gạt tay Vương Nhất Bác đang trụ bên eo ra, rời giường. Quần áo hai người vươn vãi khắp nơi. Tiêu Chiến lấy bừa một chiếc quần đùi trong tủ đồ của Vương Nhất Bác mặc vào rồi gom mớ đồ kia để vào một góc.


Vương Nhất Bác lười biếng nằm trên giường nhìn Tiêu Chiến loay hoay dọn dẹp. Những vết hoan ái trên người y vẫn chưa phai chứng tỏ hôm qua hai người có bao nhiêu nhiệt tình.


Nửa thân dưới của Tiêu Chiến bây giờ chỉ toàn là đau nhức. Y khó khăn lê tấm thân này vào nhà tắm vệ sinh cá nhân.


"Ca, eo anh có đau không ?" Vương Nhất Bác đi vào đến gần Tiêu Chiến, ân cần hỏi.


"..." Em nói xem đau không ?


"Em...xin lỗi...hôm qua có hơi..."


"Được rồi, nhanh chóng vệ sinh cá nhân đi. Tôi chờ dưới nhà." Tiêu Chiến cắt ngang, xoay người đối diện với Vương Nhất Bác nhu hòa nói.


Vương Nhất Bác nhếch môi, cuối đầu hôn nhẹ trên môi Tiêu Chiến một cái : "Hôn chào buổi sáng a."


.


.


Vương Nhất Bác lái xe đưa Tiêu Chiến đến công ty. Chính hắn cũng theo sau y vào sảnh Tiêu Thị.


Nhân viên thấy họ đều cuối đầu chào một tiếng. Sau đó họ lại phát hiện hôm nay dáng đi sếp hơi kì a ? 


Trịnh Phồn Tinh mắt thấy hai người tình tính tang đi vào phòng làm việc khóc không ra nước mắt. Mới sáng đã có cẩu lương ! Cậu sống thật không dễ dàng gì !


"Hôm nay rảnh rỗi vậy sao ?"


"Em muốn cạnh anh."


"..."


Tiêu Chiến không đáp, chuẩn bị hồ sơ đi đến phòng họp. Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến bận rộn cũng rất muốn giúp nhưng hắn không biết gì về kinh tế a.


"Ngoan ngoãn ở đây." Tiêu Chiến ra đến cửa, quay đầu dặn dò.


Vương Nhất Bác gật đầu. Tiêu Chiến đi rồi hẳn khoảng một giờ sau mới quay lại. Hắn ở trong phòng một mình rất nhàm chán.


Vương Nhất Bác cầm điện thoại toan định chơi game thì Tuyên Lộ điện đến. Chẳng biết Tuyên Lộ nói những gì nhưng mặt Vương Nhất Bác lạnh cực điểm. Hắn vội vàng rời đi mà quên mất để lại lời nhắn cho Tiêu Chiến.


.


.


Lúc Vương Nhất Bác lái chiếc xe của Tiêu Chiến đến trụ sở của công ty thu hút không ít người. Đám phóng viên như chó săn thấy được con mồi liền nhào đến bao vây chiếc Mercedes-Maybach.


Vương Nhất Bác xuống xe liền có những câu hỏi dồn dập.


"Xin hỏi quan hệ của cậu và Tiêu tổng là gì ?"


"Tiêu tổng là kim chủ của cậu sao, Vương Nhất Bác ?"


"Hai người là đồng tính luyến ái sao ?"


Vương Nhất Bác cau mày, bảo tiêu của công ty nhanh chóng đến đưa Vương Nhất Bác vào trong an toàn. Vương Nhất Bác sải những bước dài đến văn phòng của Tuyên Lộ.


"Chuyện này là thế nào ?"


"Do hotsearch hôm qua, thậm chí sáng nay đã có tin cậu đưa Tiêu Chiến đến công ty."


Tuyên Lộ nhíu chặt chân mày nói tình hình. Hotsearch cô đã cho người kéo xuống xong nhưng sáng nay có tin đó làm hỏng hết thảy mọi thứ. Vương Nhất Bác ngồi xuống ghế bảo trì im lặng.


Chính hắn không ngờ chuyện này lại đến nhanh như vậy. Khi quyết định cùng Tiêu Chiến qua lại, Vương Nhất Bác làm sao không biết chuyện này bị lộ sẽ có ảnh hưởng gì ? Thậm chí hắn cũng tính toán thời gian công khai việc này rồi tuyên bố giải nghệ. Nhưng hết thảy mọi thứ đang dần ngoài kiểm soát của hắn.


"Bên Tiêu tổng có biết chuyện này không ?"


"Không."


"Cậu nói rõ cho tôi quan hệ của hai người."


"Tôi...hai chúng tôi là đang yêu đương."


"Không ngoài dự đoán của tôi nhưng cậu cũng phải biết gói ghém kĩ chút, lộ liễu như vậy làm gì ?"


Vương Nhất Bác kinh ngạc nhìn Tuyên Lộ. Cô biết quan hệ giữa họ ? Từ khi nào a ?


"Nhìn tôi như vậy làm gì ? Nghệ sĩ tôi dẫn dắt chẳng lẽ không hiểu ?"


"..." Được, tôi biết chị tài giỏi.


Tiểu Trần hớt hải chạy vào, thở hồng hộc nói : "Tuyên Lộ tỷ, có cả Vương ca thì hay quá sếp bảo chúng ta đến phòng họp."


.


.


Khi Tiêu Chiến trở lại văn phòng mình thì chẳng thấy Vương Nhất Bác đâu. Y hỏi qua nhân viên bên ngoài mới biết hắn rời đi sau y một lúc có vẻ vội vàng. Đi đâu vậy ?


Tiêu Chiến nhìn giấy tờ nhưng không tập trung được. Y gõ nhẹ lên mặt bàn vài cái liền cầm di động điện thoại cho Vương Nhất Bác. Đầu bên kia đổ chuông một hồi lâu nhưng không có ai bắt máy.


Để di động sang một bên, Tiêu Chiến thở dài, hẳn là bận gì rồi. Y mở laptop lên dạo quanh tin tức mấy hôm nay xem thương trường có biến động gì không.


Một bài báo mạng được cập nhập cách đây gần một tiếng thu hút Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác đưa Tiêu tổng - Tiêu Thị là Tiêu Chiến đến công ty. Hình ảnh kèm theo là hai người sóng vai nhau từ xe đi ra và vào sảnh công ty.


Lòng Tiêu Chiến lộp bộp hai tiếng. Y cầm di động muốn gọi cho người kia nhưng bên kia trực tiếp ngắt máy. Tiêu Chiến di chuyển chuột máy tính tiếp tục đọc bài báo đó liền lạnh người. Đều là những lời nói bất lợi với Vương Nhất Bác !


Tiêu Chiến rời bàn làm việc, cầm lấy áo khoác trực tiếp rời đi.


"Phồn Tinh đi với tôi."


Trịnh Phồn Tinh "Vâng" một tiếng liền quăng giấy tờ đang soạn thảo ra mặc áo ấm đuổi theo những bước chân của y.


"Tiêu tổng, chúng ta đi đâu a ?"


"Đến công ty Vương Nhất Bác."


======================================


Ai đó chỉ tôi nghe Vô Cảm gấp TvT


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện