Linh Chu
Chương 1977: Đại sát tứ phương
Phong Phi Vân con ngươi co rút:
- Vô Đạo!
Nam nhân áo đen là Vô Đạo từng chạy trốn.
Vô Đạo nhẹ gật đầu, nói:
- Phong Phi Vân, ta đã nói rồi, khi chúng ta lại gặp mặt sẽ không thân thiện. Không ngờ ngươi thật sự trưởng thành có thể đối địch với ta.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi hối hận ngày xưa không giết ta?
Vô Đạo lắc đầu, mỉm cười nói:
- Dù ta muốn giết ngươi nhưng có Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ hỗ trợ ngươi thì ta cũng không giết được.
Ánh mắt Phong Phi Vân tối sầm:
- Tiếc rằng hai vị thánh tổ đã thành cát bụi, trời chôn thân thánh.
Vô Đạo nói:
- Vậy thì tiếc quá.
Gió mạnh thổi qua, sát khí phần phật.
Một nam nhân mặc áo trắng cưỡi mây về gió bay tới. Nam nhân tóc muối tiêu nhưng khuôn mặt trẻ tuổi.
Nam nhân hét to bảo:
- Nói nhiều với hắn làm gì? Chém hắn, cướp bàn man phủ, đây là chân binh đại thánh!
Phong Phi Vân nhìn nam nhân áo trắng cưỡi mây bay đến, biết ngay thân phận của gã.
Phong Phi Vân lạnh lùng cười:
- Phạt Kiếp giáo chủ của Phạn Diệt giáo, đẳng cấp giáo chủ có khác, rất dứt khoát. Ngươi nghĩ Phong Phi Vân ta là loại người muốn giết thì giết sao?
Phạn Diệt giáo có bốn giáo chủ Thiên, Côn, Địa, Phạt, Phạt Kiếp giáo chủ xếp chót.
Giọng Phạt Kiếp giáo chủ hùng hồn nói:
- Bản giáo chủ biết tu vi của ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi cảm thấy ngươi mạnh hơn Thủ Hoàng, Tuyết Anh sao? Tu vi của bọn họ lợi hại biết bao, nhưng cuối cùng chết vào tay giáo hoàng của chúng ta.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy hết cách, chiến đi.
- Đối phsao tiểu bối bình thường không cần giáo chủ ra tay, để Hồng Sơn ta chém hắn!
Một nam nhân chắc khỏe như tháp sắt bay ra, cao hơn mười thước, cánh tay như bánh xe gió.
Hồng Sơn là một tòa thần sơn thành đạo.
Trong vô cực hỗn nguyên đại thế giới có một thần sơn viễn cổ tên là Hồng Nhạc sơn xuyên, nơi thánh linh ngủ say. Vô số thánh giả lúc tuổi già sẽ đến chỗ đó chôn mình.
Sau này thần sơn hấp thu nhiều tinh khí của các thánh giả đã thông linh hóa đạo, biến thành hình người, sức chiến đấu rất đáng sợ.
Tu vi của Hồng Sơn đến đại chân thánh cảnh nhưng bởi vì thẻ chất đặc biệt sức mạnh có thể đấu với vô lượng chân thánh cảnh, là tồn tại nổi tiếng như cồn trong vô cực hỗn nguyên đại thế giới, như Quỷ thị tôn hoàng nổi tiếng ở Tây Ngưu Hạ Châu.
Hồng Sơn biến thân thành dãy núi nguy nga, trong núi đầy đốm sáng, mỗi đốm sáng là một bộ xương thánh linh.
Trong dãy núi có bàn tay to đè xuống đánh vào đầu Phong Phi Vân.
- Càn Khôn hỗn nguyên chưởng ấn thiên địa~
Phong Phi Vân nghênh đón, phật quang rực rỡ bắn ra, năm ngón tay rực rỡ sắc vàng bao bọc nguyên dãy núi, đánh bay dãy núi đi.
- Luyện cho ta!
Phong Phi Vân đánh ra một tam vị chân hỏa lô, thần lô biến to cỡ ngôi sao đốt cháy thần hỏa, thu Hồng Sơn vào thần lô.
Hồng Sơn là tu vi đại chân thánh cảnh, năng lực mạnh hơn đám Nhạc Tước Linh, Kim Thạch thánh tôn nhiều, sắp toát khỏi trấn áp.
Ầm!
Tam vị chân hỏa lô không theo Phong Phi Vân điều khiển va đụng dưới trời sao, không biết đụng vỡ bao nhiêu ngôi sao.
Phạt Kiếp giáo chủ cũng công kích Phong Phi Vân, ngón tay lấp lánh huyễnquang, kích phát kiếp lực, điều động lực lượng trời phạt bí ẩn trong trời sao công kích Phong Phi Vân.
Vô số ánh sao bị Phạt Kiếp giáo chủ rút đi tụ vào đầu ngón tay như biến thành muôn vàn tia điện.
Phong Phi Vân cũng chỉ tay lên trời, ánh mắt nghiêm túc nói:
- Thiên kiếp!
Tinh vực sinh ra vô số lôi điện, thuộc về lực lượng thiên kiếp.
Muôn vàn thiên kiếp sinh ra, tia điện ngưng tụ thần tướng thiên kiếp mặc chiến giáp, tay cầm chiến binh phát ra tiếng hú dài.
Khắp nơi là thần tướng thiên kiếp, bóng tia điện, như thiên quân vạn mã binh đến dưới thành, muốn san bằng nguyên thành cổ trời sao thứ hai.
Phập! Phập!
Đây là lực lượng của Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp.
Phong Phi Vân mới điều động một kích lực lượng thiên kiếp đã có hai mươi ba thánh linh bị thiên kiếp đánh mất sức chiến đấu nằm bẹp dưới đất, toàn thân cháy đen, tia điện chạy dọc.
Có ba minh nhật thánh cảnh ngụy thánh bị lực lượng thiên kiếp giáng thành tro bụi. Hàng trăm thánh linh bị lực lượng thiên kiếp tổn thương người bốc tia điện.
Quá khủng khiếp.
Phong Phi Vân đứng giữa thành cổ trời sao thứ hai, sống lưng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén. Phong Phi Vân điều động lực lượng thiên kiếp đánh bay hàng trăm thánh linh vực ngoại, khiến ba thánh linh thân chết đạo tiêu.
Lực lượng này dữ dội cỡ nào.
Vô Đạo lên tiếng:
- Lực lượng đẳng cấp thánh vương.
Ánh mắt Phạt Kiếp giáo chủ chứa kinh hoàng. Mới rồi Phong Phi Vân điều động thiên kiếp thật sự, cao minh hơn thiên phạt của Phạt Kiếp giáo chủ vô số lần.
Thiên kiếp là kiếp thiên địa, sử dụng lực lượng thiên địa.
Thiên phạt của Phạt Kiếp giáo chủ là dùng sức mạnh bản thân.
Giữa hai bên không thể so sánh.
Đương nhiên vừa rồi Phong Phi Vân dốc sức thúc giục Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp, điều động tất cả kiếp lực trời sao cho mình dùng, thánh lực tiêu hao gần một nửa.
Phong Phi Vân đã hiểu tại sao Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ chết trận. Hai thánh tổ bị ngàn thánh linh bao vây, tuần hoàn công kích, cuối cùng hao hết thánh lực, bị vẫn thánh tiễn trấn chết.
Phong Phi Vân sẽ không nối gót theo Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ. Phong Phi Vân vừa phục hồi thánh lực vừa tìm cách đột phá vòng vây.
Ầm!
Phong Phi Vân đập tam vị chân hỏa lô nhốt Hồng Sơn xuống, thần lô biến nhỏ. Hai tay Phong Phi Vân kẹp tam vị chân hỏa lô, hoàn toàn ức chế.
- Thu!
Phong Phi Vân lại lấy tam vị chân hỏa lô khác ra, thu hết hai mươi ba thánh linh vực ngoại bị thiên kiếp tổn hại nặng vào một tam vị chân hỏa lô.
- Ngươi dám?
Phạt Kiếp giáo chủ lại công kích, gã không đánh ra lực lượng thiên phạt mà triệu hoán cổ thánh khí như trăng khuyết cắt cổ Phong Phi Vân.
- Muốn chết!
Tay Phong Phi Vân nâng tam vị chân hỏa lô, một tay cầm bàn man phủ, búa chém qua.
Bùm!
Cổ thánh khí trong tay Phạt Kiếp giáo chủ bị bàn man phủ chém nứt một lỗ hổng, tràn ra vô số thánh linh tinh khí.
Phạt Kiếp giáo chủ không dám tin vào mắt mình:
- Cái gì? Thánh linh dụng cụ không ngăn cản được?
Phạt Kiếp giáo chủ nhìn kim câu răng cưa bị chém nứt, đây là thánh linh dụng cụ làm bằng tài liệu thánh tính.
- Đại thánh tế luyện ra thần binh, bên trong uẩn dục đạo đại thánh, trong thiên hạ có cái gì ngăn lại đạo đại thánh được?
Phong Phi Vân bay lên cao, phật đài bảy mươi hai phẩm ngưng tụ dưới chân, lực lượng luân hồi chi ấn, lực lượng thời không tụ tập. Tốc độ của Phong Phi Vân tăng nhanh gấp mấy lần, chân đạp ngực Phạt Kiếp giáo chủ đè xuống.
Phong Phi Vân giáng một búa.
Ầm!
Phạt Kiếp giáo chủ vội giơ kim câu răng cưa ra, thánh linh dụng cụ bị bàn man phủ bạo lực công kích đánh nát, vỡ thành nhiều mảnh vàng.
Phạt Kiếp giáo chủ đau lòng nhỏ máu nhưng biết đang phút sống còn, hai tay vỗ mặt đất hất chân Phong Phi Vân ra, nhanh chóng thụt lùi.
- Muốn trốn? Đâu dễ vậy.
Phong Phi Vân vác bàn man phủ đuổi theo, mắt chứa sát khí, tóc dài bay ngược lên.
Hai thánh giả tiểu chân thánh cảnh tiến lên cản đường Phong Phi Vân. Bọn họ tự đánh ra cái thế thần thuật ngưng tụ thiên hà màu trắng, ma kiếm màu đen chém xuống Phong Phi Vân.
- Vô Đạo!
Nam nhân áo đen là Vô Đạo từng chạy trốn.
Vô Đạo nhẹ gật đầu, nói:
- Phong Phi Vân, ta đã nói rồi, khi chúng ta lại gặp mặt sẽ không thân thiện. Không ngờ ngươi thật sự trưởng thành có thể đối địch với ta.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi hối hận ngày xưa không giết ta?
Vô Đạo lắc đầu, mỉm cười nói:
- Dù ta muốn giết ngươi nhưng có Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ hỗ trợ ngươi thì ta cũng không giết được.
Ánh mắt Phong Phi Vân tối sầm:
- Tiếc rằng hai vị thánh tổ đã thành cát bụi, trời chôn thân thánh.
Vô Đạo nói:
- Vậy thì tiếc quá.
Gió mạnh thổi qua, sát khí phần phật.
Một nam nhân mặc áo trắng cưỡi mây về gió bay tới. Nam nhân tóc muối tiêu nhưng khuôn mặt trẻ tuổi.
Nam nhân hét to bảo:
- Nói nhiều với hắn làm gì? Chém hắn, cướp bàn man phủ, đây là chân binh đại thánh!
Phong Phi Vân nhìn nam nhân áo trắng cưỡi mây bay đến, biết ngay thân phận của gã.
Phong Phi Vân lạnh lùng cười:
- Phạt Kiếp giáo chủ của Phạn Diệt giáo, đẳng cấp giáo chủ có khác, rất dứt khoát. Ngươi nghĩ Phong Phi Vân ta là loại người muốn giết thì giết sao?
Phạn Diệt giáo có bốn giáo chủ Thiên, Côn, Địa, Phạt, Phạt Kiếp giáo chủ xếp chót.
Giọng Phạt Kiếp giáo chủ hùng hồn nói:
- Bản giáo chủ biết tu vi của ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi cảm thấy ngươi mạnh hơn Thủ Hoàng, Tuyết Anh sao? Tu vi của bọn họ lợi hại biết bao, nhưng cuối cùng chết vào tay giáo hoàng của chúng ta.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy hết cách, chiến đi.
- Đối phsao tiểu bối bình thường không cần giáo chủ ra tay, để Hồng Sơn ta chém hắn!
Một nam nhân chắc khỏe như tháp sắt bay ra, cao hơn mười thước, cánh tay như bánh xe gió.
Hồng Sơn là một tòa thần sơn thành đạo.
Trong vô cực hỗn nguyên đại thế giới có một thần sơn viễn cổ tên là Hồng Nhạc sơn xuyên, nơi thánh linh ngủ say. Vô số thánh giả lúc tuổi già sẽ đến chỗ đó chôn mình.
Sau này thần sơn hấp thu nhiều tinh khí của các thánh giả đã thông linh hóa đạo, biến thành hình người, sức chiến đấu rất đáng sợ.
Tu vi của Hồng Sơn đến đại chân thánh cảnh nhưng bởi vì thẻ chất đặc biệt sức mạnh có thể đấu với vô lượng chân thánh cảnh, là tồn tại nổi tiếng như cồn trong vô cực hỗn nguyên đại thế giới, như Quỷ thị tôn hoàng nổi tiếng ở Tây Ngưu Hạ Châu.
Hồng Sơn biến thân thành dãy núi nguy nga, trong núi đầy đốm sáng, mỗi đốm sáng là một bộ xương thánh linh.
Trong dãy núi có bàn tay to đè xuống đánh vào đầu Phong Phi Vân.
- Càn Khôn hỗn nguyên chưởng ấn thiên địa~
Phong Phi Vân nghênh đón, phật quang rực rỡ bắn ra, năm ngón tay rực rỡ sắc vàng bao bọc nguyên dãy núi, đánh bay dãy núi đi.
- Luyện cho ta!
Phong Phi Vân đánh ra một tam vị chân hỏa lô, thần lô biến to cỡ ngôi sao đốt cháy thần hỏa, thu Hồng Sơn vào thần lô.
Hồng Sơn là tu vi đại chân thánh cảnh, năng lực mạnh hơn đám Nhạc Tước Linh, Kim Thạch thánh tôn nhiều, sắp toát khỏi trấn áp.
Ầm!
Tam vị chân hỏa lô không theo Phong Phi Vân điều khiển va đụng dưới trời sao, không biết đụng vỡ bao nhiêu ngôi sao.
Phạt Kiếp giáo chủ cũng công kích Phong Phi Vân, ngón tay lấp lánh huyễnquang, kích phát kiếp lực, điều động lực lượng trời phạt bí ẩn trong trời sao công kích Phong Phi Vân.
Vô số ánh sao bị Phạt Kiếp giáo chủ rút đi tụ vào đầu ngón tay như biến thành muôn vàn tia điện.
Phong Phi Vân cũng chỉ tay lên trời, ánh mắt nghiêm túc nói:
- Thiên kiếp!
Tinh vực sinh ra vô số lôi điện, thuộc về lực lượng thiên kiếp.
Muôn vàn thiên kiếp sinh ra, tia điện ngưng tụ thần tướng thiên kiếp mặc chiến giáp, tay cầm chiến binh phát ra tiếng hú dài.
Khắp nơi là thần tướng thiên kiếp, bóng tia điện, như thiên quân vạn mã binh đến dưới thành, muốn san bằng nguyên thành cổ trời sao thứ hai.
Phập! Phập!
Đây là lực lượng của Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp.
Phong Phi Vân mới điều động một kích lực lượng thiên kiếp đã có hai mươi ba thánh linh bị thiên kiếp đánh mất sức chiến đấu nằm bẹp dưới đất, toàn thân cháy đen, tia điện chạy dọc.
Có ba minh nhật thánh cảnh ngụy thánh bị lực lượng thiên kiếp giáng thành tro bụi. Hàng trăm thánh linh bị lực lượng thiên kiếp tổn thương người bốc tia điện.
Quá khủng khiếp.
Phong Phi Vân đứng giữa thành cổ trời sao thứ hai, sống lưng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén. Phong Phi Vân điều động lực lượng thiên kiếp đánh bay hàng trăm thánh linh vực ngoại, khiến ba thánh linh thân chết đạo tiêu.
Lực lượng này dữ dội cỡ nào.
Vô Đạo lên tiếng:
- Lực lượng đẳng cấp thánh vương.
Ánh mắt Phạt Kiếp giáo chủ chứa kinh hoàng. Mới rồi Phong Phi Vân điều động thiên kiếp thật sự, cao minh hơn thiên phạt của Phạt Kiếp giáo chủ vô số lần.
Thiên kiếp là kiếp thiên địa, sử dụng lực lượng thiên địa.
Thiên phạt của Phạt Kiếp giáo chủ là dùng sức mạnh bản thân.
Giữa hai bên không thể so sánh.
Đương nhiên vừa rồi Phong Phi Vân dốc sức thúc giục Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp, điều động tất cả kiếp lực trời sao cho mình dùng, thánh lực tiêu hao gần một nửa.
Phong Phi Vân đã hiểu tại sao Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ chết trận. Hai thánh tổ bị ngàn thánh linh bao vây, tuần hoàn công kích, cuối cùng hao hết thánh lực, bị vẫn thánh tiễn trấn chết.
Phong Phi Vân sẽ không nối gót theo Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ. Phong Phi Vân vừa phục hồi thánh lực vừa tìm cách đột phá vòng vây.
Ầm!
Phong Phi Vân đập tam vị chân hỏa lô nhốt Hồng Sơn xuống, thần lô biến nhỏ. Hai tay Phong Phi Vân kẹp tam vị chân hỏa lô, hoàn toàn ức chế.
- Thu!
Phong Phi Vân lại lấy tam vị chân hỏa lô khác ra, thu hết hai mươi ba thánh linh vực ngoại bị thiên kiếp tổn hại nặng vào một tam vị chân hỏa lô.
- Ngươi dám?
Phạt Kiếp giáo chủ lại công kích, gã không đánh ra lực lượng thiên phạt mà triệu hoán cổ thánh khí như trăng khuyết cắt cổ Phong Phi Vân.
- Muốn chết!
Tay Phong Phi Vân nâng tam vị chân hỏa lô, một tay cầm bàn man phủ, búa chém qua.
Bùm!
Cổ thánh khí trong tay Phạt Kiếp giáo chủ bị bàn man phủ chém nứt một lỗ hổng, tràn ra vô số thánh linh tinh khí.
Phạt Kiếp giáo chủ không dám tin vào mắt mình:
- Cái gì? Thánh linh dụng cụ không ngăn cản được?
Phạt Kiếp giáo chủ nhìn kim câu răng cưa bị chém nứt, đây là thánh linh dụng cụ làm bằng tài liệu thánh tính.
- Đại thánh tế luyện ra thần binh, bên trong uẩn dục đạo đại thánh, trong thiên hạ có cái gì ngăn lại đạo đại thánh được?
Phong Phi Vân bay lên cao, phật đài bảy mươi hai phẩm ngưng tụ dưới chân, lực lượng luân hồi chi ấn, lực lượng thời không tụ tập. Tốc độ của Phong Phi Vân tăng nhanh gấp mấy lần, chân đạp ngực Phạt Kiếp giáo chủ đè xuống.
Phong Phi Vân giáng một búa.
Ầm!
Phạt Kiếp giáo chủ vội giơ kim câu răng cưa ra, thánh linh dụng cụ bị bàn man phủ bạo lực công kích đánh nát, vỡ thành nhiều mảnh vàng.
Phạt Kiếp giáo chủ đau lòng nhỏ máu nhưng biết đang phút sống còn, hai tay vỗ mặt đất hất chân Phong Phi Vân ra, nhanh chóng thụt lùi.
- Muốn trốn? Đâu dễ vậy.
Phong Phi Vân vác bàn man phủ đuổi theo, mắt chứa sát khí, tóc dài bay ngược lên.
Hai thánh giả tiểu chân thánh cảnh tiến lên cản đường Phong Phi Vân. Bọn họ tự đánh ra cái thế thần thuật ngưng tụ thiên hà màu trắng, ma kiếm màu đen chém xuống Phong Phi Vân.
Bình luận truyện