Linh Chu
Chương 2035: Tiên cốt (1)
Nhưng quá đông cường giả vực ngoại, số lượng tu sĩ rậm rạp. Khá nhiều người đeo gông xiềng cũng công kích Thái Cực bát phương tế đài.
Bọn họ từng là anh kiệt trong Di châu hỗn nguyên đại thế giới, nhưng thần phục trước dâm uy của tu sĩ vực ngoại, thành chó săn.
- Giết!
Một thiếu niên anh kiệt lao ra từ hư không, chân đạp con giao long đỏ, lưng cõng cổ đao Thần Khiếu, hai tay kết thần ấn đánh ra ức vạn ánh sáng tím.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Những ánh sáng màu tím trân chết nô lệ vực ngoại đeo gông xiềngd. Mỗi giây có ngàn vạn sinh linh chết trong tay thiếu niên.
Cường giả vực ngoại phát hiện thiếu niên anh kiệt đột nhiên lao ra, có hơn mười thánh linh dụng cụ, mấy trăm sát binh cổ xưa công kích thiếu niên, muốn đánh nát thiếu niên.
Huyết Giao chửi rủa:
- Bà nội nó, mười ba thánh linh dụng cụ. Sao ở đâu thánh linh dụng cụ thành rau cải, muốn hù chết giao sao?
Thiếu niên anh kiệt đứng trên đầu Huyết Giao, khí thế hùng hồn, tay chỉ lên trời:
- Đại tinh tú thuật!
Bầu trời biến sắc, vũ trụ nổi gió.
Mười tám thánh linh dụng cụ, mấy trăm sát binh cổ xưa bay ngược về quét sạch tu sĩ vực ngoại trong vạn dặm, tử thương chết sạch.
Vảy trên lưng Huyết Giao dựng đứng, nó cảm thấy nên cùng đám Mao Ô Quy chạy trốn mới đúng. Nó không nên cùng tiểu tổ tông đến vùng đất sống chết này, qua nguy hiểm, quá nhiều cường giả. Khắp nơi là khí thế cường đại, tùy thời sẽ chết.
Phong Tiểu Long đứng trên đầu Huyết Giao, ngón tay đánh ra một thần ấn:
- Tru thiên hỗn loạn!
Trong hỗn độn sinh ra gió mưa, mấy ngàn bí cảnh bay ra khỏi không gian hư vô cùng đập xuống mặt đất, biết bao nhiêu sinh linh vực ngoại chết trước một kích này.
Đây là thủ đoạn thiếu niên và Huyết Giao bày bố trong hư không, liên kết mấy ngàn bí cảnh lại tương đương lực lượng mấy ngàn tiểu thế giới ập đến. Có ức vạn sinh linh vực ngoại chết vì đòn công kích.
Các thánh giả vực ngoại nổi giận. Người và giao chẳng biết từ đâu chu ỉa quá đáng ghét, sức phá hoại thật đáng sợ. Đặc biệt là một kích vừa rồi làm sinh linh vực ngoại tử thương vô số.
Có thánh linh vực ngoại bay lên cao định giết Phong Tiểu Long, nhưng bị gã giơ chưởng quy phái khí công . . . không, Huyền Vũ chân khí đè té xuống.
Thánh linh vực ngoại lăn lông lốc dưới đất, mặt xám mày tro chỉ lên trời quát to:
- Có giỏi thì xuống đây đánh!
Huyết Giao la lên:
- Có giỏi thì ngươi lên đây chiến!
Lại một thánh linh vực ngoại quát to:
- Ngươi uỗngs!
- Các ngươi lên!
Huyết Giao đánh chết cũng không chịu đáp xuống đất. Đùa, đây là thánh linh, một ngón tay đủ đè chết nó.
Phong Tiểu Long không chịu nổi hai bên chửi loạn xạ, gã rút cổ đao Thần Khiếu nhảy xuống đầu Huyết Giao, chém một nhát. Đao long đánh bay hai thánh linh vực ngoại.
Ánh mắt Phong Tiểu Long ngạo nghễ quét lục hợp, lao hướng Thái Cực bát phương tế đài.
Phong Phi Vân một búa đánh nát tám thế giới kiếm ý của Văn Tổ, búa xẻ đầu Văn Tổ. Thân thể tổ thánh bị xẻ làm đôi, Văn Tổ rơi xuống hư không vô tận.
Phong Phi Vân nhìn chiến trường bên dưới, chỉ lướt qua Phong Tiểu Long, Huyết Giao giây lát rồi tiếp tục xông lên đỉnh Thái Cực bát phương tế đài.
Thái Tổ đi đằng trước nhất, thần thương múa may. Tất cả sinh linh vực ngoại chặn đường đều bị đánh bay, chém eo.
Trên quẻ dài tầng bốn mươi chín mây đen bốc lên, lệ quỷ cao mấy vạn thước giương nanh múa vuốt, tiếng hú thê lương.
Thái Tổ đứng trong không gian thế giới, đạo ấn sau lưng khuếch tán biến thành thần nguyệt màu lam, bắn ra các cột sáng lam. Đám lệ quỷ tan nát thành đống quỷ vụ.
Ầm!
Bàn chân bằng đất đạp trên quẻ đài tầng năm mươi, gió mạnh nóng cháy thổi qua, nhiệt độ lên cao gấp ngàn lần. Gió thổi hỏa hoa bay lất phất.
Một con ma dơi toàn thân đầy lửa phát ra tiếng kêu xèo xèo bay từ trong lửa ra, mang theo dung nham ánh vàng rực rỡ. Đây không phải dung nham bình thường, một giọt hơi xuống đất có thể hòa tan một tinh cầu.
Két két két két két!
Trường thương trong tay Thái Tổ có hoa văn cổ xưa không ngừng công kích ma dơi, thiên địa lăn lộn, vũ trụ rung động, không gian sắp tan nát.
Phong Phi Vân đã lao lên tầng bốn mươi bảy, hấp dẫn đa số cường giả vực ngoại. Đám sinh linh vực ngoại tầng thứ bốn mươi tám, chín công kích Phong Phi Vân, chia sẻ áp lực lớn cho Thái Tổ.
Bên dưới, bảy mươi hai chủ thần, địa ngục quỷ chủ dẫn theo đại quân thần giới và địa ngục giết đến quẻ đài tầng thứ mười bảy, công phá mười bảy thế giới. Bọn họ như thủy triều tuôn lên trên.
Mỗi giây có hàng tá sinh linh chết.
Mặt Huyết Giao dữ tợn gầm rống:
- Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!
Huyết Giao lặp đi lặp lại một chữ giết, thanh âm như sấm ầm ầm.
Phong Tiểu Long đạp đầu Huyết Giao, tiếng la ngừng bặt.
Phong Tiểu Long nạt:
- La cái gì? Ăn no rửng mỡ?
Huyết Giao há mồm nhe hai hàm răng nanh, cười khờ:
- Ta hù bọn họ, nhìn xem bọn họ bị ta hù sợ run như cầy sấy.
Phong Tiểu Long lắc đầu, nói:
- Run cái đầu ngươi.
Phong Tiểu Long cưỡi giao long lại lao vào trận doan hđại quân vực ngoại, một đao chém đất nứt mười vạn dặm, có vô số sinh linh rơi xuống, khí thế nhất phu đương quan vạn phu mạc khai.
Cuối trời lại có địa quân lao đến, yêu khí đằng đằng, quần ma cùng múa.
Một con cọp trắng, một co nrùa đen khổng lồ như núi, một con côn bằng cánh che trời, mấy chục đại quân yêu tộc lao đến đánh tu sĩ vực ngoại người ngã ngựa đổ, để lại xác đầy đất.
- Thị Bạch Hổ đại đế, Huyền Vũ chân tổ, Côn Bằng đại đế, và đại quân yêu tộc bọn họ thống lĩnh!
Một mảnh lá cây vàng rực bay từ hư không ra rơi xuống đất.
Một mảnh lá cây biến thành một thế giới, trên lá cây chứa ức vạn kỳ thụ thần mộc biến thành người cây, kỳ hoa dị thảo. Tất cả lao vào đại quân vực ngoại, tấn công dồn dập.
- Diệt thế giả vực ngoại đốt chết tử tôn Thụ tông, cắt đứt căn cơ Thụ tông ta. Liều mạng với chúng đi, chúng không chết thì chúng ta chết!
Các sinh linh Thụ tông rất tức giận. Cường giả vực ngoại bày ngân hà luyện giới đại trận, thực vật trên Di châu hỗn nguyên đại thế giới bị đốt trụi, chỉ có những tu sĩ có tu vi cường đại là thoát nạn. Bọn họ kéo nhau đến Tiểu Linh tiên giới muốn làm ngọc nát với đám tu sĩ vực ngoại.
Mảnh lá cây này đưa sinh linh Thụ tông đến nơi xong lại bay lên Thái Cực bát phương tế đài.
Tuy nó chỉ là lá cây nhưng khổng lồ như một thế giới, nó thật ra là chủ Thụ tông, Kim Diệp Hoàng, cũng là đại đệ tử của Tang Ngô lão tổ.
Kim Diệp Hoàng cắm rễ bên dưới Thái Cực bát phương tế đài biến thành thần thụ thông thiên. Nhánh cây, lá cây, rễ cây ánh vàng rực rỡ, bắn ra vô số hà quang. Sinh linh vực ngoại nào đến gần Thái Cực bát phương tế đài bị ánh sáng vàng bao phủ sẽ thành tro.
- Bọn chúng đang tranh thủ thời gian cho Thái Tổ, Phong Phi Vân, muốn cứu các thánh bị nhốt trong thần ngục ra.
Trong chiến trường, một đẳng cấp thánh tiên hừ lạnh một tiếng:
- Tuy tu vi của Thái Tổ cao, sức chiến đấu của Phong Phi Vân mạnh nhưng tuyệt đối không lên đến quẻ đài tầng thứ sáu mươi bốn. Trên quẻ đài đó có một vị tồn tại vô thượng đủ giết chết Thái Tổ, Phong Phi Vân.
Bọn họ từng là anh kiệt trong Di châu hỗn nguyên đại thế giới, nhưng thần phục trước dâm uy của tu sĩ vực ngoại, thành chó săn.
- Giết!
Một thiếu niên anh kiệt lao ra từ hư không, chân đạp con giao long đỏ, lưng cõng cổ đao Thần Khiếu, hai tay kết thần ấn đánh ra ức vạn ánh sáng tím.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Những ánh sáng màu tím trân chết nô lệ vực ngoại đeo gông xiềngd. Mỗi giây có ngàn vạn sinh linh chết trong tay thiếu niên.
Cường giả vực ngoại phát hiện thiếu niên anh kiệt đột nhiên lao ra, có hơn mười thánh linh dụng cụ, mấy trăm sát binh cổ xưa công kích thiếu niên, muốn đánh nát thiếu niên.
Huyết Giao chửi rủa:
- Bà nội nó, mười ba thánh linh dụng cụ. Sao ở đâu thánh linh dụng cụ thành rau cải, muốn hù chết giao sao?
Thiếu niên anh kiệt đứng trên đầu Huyết Giao, khí thế hùng hồn, tay chỉ lên trời:
- Đại tinh tú thuật!
Bầu trời biến sắc, vũ trụ nổi gió.
Mười tám thánh linh dụng cụ, mấy trăm sát binh cổ xưa bay ngược về quét sạch tu sĩ vực ngoại trong vạn dặm, tử thương chết sạch.
Vảy trên lưng Huyết Giao dựng đứng, nó cảm thấy nên cùng đám Mao Ô Quy chạy trốn mới đúng. Nó không nên cùng tiểu tổ tông đến vùng đất sống chết này, qua nguy hiểm, quá nhiều cường giả. Khắp nơi là khí thế cường đại, tùy thời sẽ chết.
Phong Tiểu Long đứng trên đầu Huyết Giao, ngón tay đánh ra một thần ấn:
- Tru thiên hỗn loạn!
Trong hỗn độn sinh ra gió mưa, mấy ngàn bí cảnh bay ra khỏi không gian hư vô cùng đập xuống mặt đất, biết bao nhiêu sinh linh vực ngoại chết trước một kích này.
Đây là thủ đoạn thiếu niên và Huyết Giao bày bố trong hư không, liên kết mấy ngàn bí cảnh lại tương đương lực lượng mấy ngàn tiểu thế giới ập đến. Có ức vạn sinh linh vực ngoại chết vì đòn công kích.
Các thánh giả vực ngoại nổi giận. Người và giao chẳng biết từ đâu chu ỉa quá đáng ghét, sức phá hoại thật đáng sợ. Đặc biệt là một kích vừa rồi làm sinh linh vực ngoại tử thương vô số.
Có thánh linh vực ngoại bay lên cao định giết Phong Tiểu Long, nhưng bị gã giơ chưởng quy phái khí công . . . không, Huyền Vũ chân khí đè té xuống.
Thánh linh vực ngoại lăn lông lốc dưới đất, mặt xám mày tro chỉ lên trời quát to:
- Có giỏi thì xuống đây đánh!
Huyết Giao la lên:
- Có giỏi thì ngươi lên đây chiến!
Lại một thánh linh vực ngoại quát to:
- Ngươi uỗngs!
- Các ngươi lên!
Huyết Giao đánh chết cũng không chịu đáp xuống đất. Đùa, đây là thánh linh, một ngón tay đủ đè chết nó.
Phong Tiểu Long không chịu nổi hai bên chửi loạn xạ, gã rút cổ đao Thần Khiếu nhảy xuống đầu Huyết Giao, chém một nhát. Đao long đánh bay hai thánh linh vực ngoại.
Ánh mắt Phong Tiểu Long ngạo nghễ quét lục hợp, lao hướng Thái Cực bát phương tế đài.
Phong Phi Vân một búa đánh nát tám thế giới kiếm ý của Văn Tổ, búa xẻ đầu Văn Tổ. Thân thể tổ thánh bị xẻ làm đôi, Văn Tổ rơi xuống hư không vô tận.
Phong Phi Vân nhìn chiến trường bên dưới, chỉ lướt qua Phong Tiểu Long, Huyết Giao giây lát rồi tiếp tục xông lên đỉnh Thái Cực bát phương tế đài.
Thái Tổ đi đằng trước nhất, thần thương múa may. Tất cả sinh linh vực ngoại chặn đường đều bị đánh bay, chém eo.
Trên quẻ dài tầng bốn mươi chín mây đen bốc lên, lệ quỷ cao mấy vạn thước giương nanh múa vuốt, tiếng hú thê lương.
Thái Tổ đứng trong không gian thế giới, đạo ấn sau lưng khuếch tán biến thành thần nguyệt màu lam, bắn ra các cột sáng lam. Đám lệ quỷ tan nát thành đống quỷ vụ.
Ầm!
Bàn chân bằng đất đạp trên quẻ đài tầng năm mươi, gió mạnh nóng cháy thổi qua, nhiệt độ lên cao gấp ngàn lần. Gió thổi hỏa hoa bay lất phất.
Một con ma dơi toàn thân đầy lửa phát ra tiếng kêu xèo xèo bay từ trong lửa ra, mang theo dung nham ánh vàng rực rỡ. Đây không phải dung nham bình thường, một giọt hơi xuống đất có thể hòa tan một tinh cầu.
Két két két két két!
Trường thương trong tay Thái Tổ có hoa văn cổ xưa không ngừng công kích ma dơi, thiên địa lăn lộn, vũ trụ rung động, không gian sắp tan nát.
Phong Phi Vân đã lao lên tầng bốn mươi bảy, hấp dẫn đa số cường giả vực ngoại. Đám sinh linh vực ngoại tầng thứ bốn mươi tám, chín công kích Phong Phi Vân, chia sẻ áp lực lớn cho Thái Tổ.
Bên dưới, bảy mươi hai chủ thần, địa ngục quỷ chủ dẫn theo đại quân thần giới và địa ngục giết đến quẻ đài tầng thứ mười bảy, công phá mười bảy thế giới. Bọn họ như thủy triều tuôn lên trên.
Mỗi giây có hàng tá sinh linh chết.
Mặt Huyết Giao dữ tợn gầm rống:
- Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!
Huyết Giao lặp đi lặp lại một chữ giết, thanh âm như sấm ầm ầm.
Phong Tiểu Long đạp đầu Huyết Giao, tiếng la ngừng bặt.
Phong Tiểu Long nạt:
- La cái gì? Ăn no rửng mỡ?
Huyết Giao há mồm nhe hai hàm răng nanh, cười khờ:
- Ta hù bọn họ, nhìn xem bọn họ bị ta hù sợ run như cầy sấy.
Phong Tiểu Long lắc đầu, nói:
- Run cái đầu ngươi.
Phong Tiểu Long cưỡi giao long lại lao vào trận doan hđại quân vực ngoại, một đao chém đất nứt mười vạn dặm, có vô số sinh linh rơi xuống, khí thế nhất phu đương quan vạn phu mạc khai.
Cuối trời lại có địa quân lao đến, yêu khí đằng đằng, quần ma cùng múa.
Một con cọp trắng, một co nrùa đen khổng lồ như núi, một con côn bằng cánh che trời, mấy chục đại quân yêu tộc lao đến đánh tu sĩ vực ngoại người ngã ngựa đổ, để lại xác đầy đất.
- Thị Bạch Hổ đại đế, Huyền Vũ chân tổ, Côn Bằng đại đế, và đại quân yêu tộc bọn họ thống lĩnh!
Một mảnh lá cây vàng rực bay từ hư không ra rơi xuống đất.
Một mảnh lá cây biến thành một thế giới, trên lá cây chứa ức vạn kỳ thụ thần mộc biến thành người cây, kỳ hoa dị thảo. Tất cả lao vào đại quân vực ngoại, tấn công dồn dập.
- Diệt thế giả vực ngoại đốt chết tử tôn Thụ tông, cắt đứt căn cơ Thụ tông ta. Liều mạng với chúng đi, chúng không chết thì chúng ta chết!
Các sinh linh Thụ tông rất tức giận. Cường giả vực ngoại bày ngân hà luyện giới đại trận, thực vật trên Di châu hỗn nguyên đại thế giới bị đốt trụi, chỉ có những tu sĩ có tu vi cường đại là thoát nạn. Bọn họ kéo nhau đến Tiểu Linh tiên giới muốn làm ngọc nát với đám tu sĩ vực ngoại.
Mảnh lá cây này đưa sinh linh Thụ tông đến nơi xong lại bay lên Thái Cực bát phương tế đài.
Tuy nó chỉ là lá cây nhưng khổng lồ như một thế giới, nó thật ra là chủ Thụ tông, Kim Diệp Hoàng, cũng là đại đệ tử của Tang Ngô lão tổ.
Kim Diệp Hoàng cắm rễ bên dưới Thái Cực bát phương tế đài biến thành thần thụ thông thiên. Nhánh cây, lá cây, rễ cây ánh vàng rực rỡ, bắn ra vô số hà quang. Sinh linh vực ngoại nào đến gần Thái Cực bát phương tế đài bị ánh sáng vàng bao phủ sẽ thành tro.
- Bọn chúng đang tranh thủ thời gian cho Thái Tổ, Phong Phi Vân, muốn cứu các thánh bị nhốt trong thần ngục ra.
Trong chiến trường, một đẳng cấp thánh tiên hừ lạnh một tiếng:
- Tuy tu vi của Thái Tổ cao, sức chiến đấu của Phong Phi Vân mạnh nhưng tuyệt đối không lên đến quẻ đài tầng thứ sáu mươi bốn. Trên quẻ đài đó có một vị tồn tại vô thượng đủ giết chết Thái Tổ, Phong Phi Vân.
Bình luận truyện