Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 321
Giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan sốt ruột không phải không có lý do. Trận pháp phòng ngự, công kích của Úc Kim Hương thành bảo mở ra không chỉ mang đến cảm giác an toàn cho cư dân trong thành bảo, nó đại biểu tòa thành ẩn chứa thực lực. Đưa mắt khắp Cửu Thiên đại lục có mấy tòa thành bảo hoặc thành thị nhỏ có hai trận pháp cường đại như vậy?
Thực lực này lộ ra chắc chắn sẽ hấp dẫn nhiều sự chú ý, tin tưởng giáo hội khác sẽ không bỏ khối đất hoang chưa bị khai khẩn này. Giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan lo lỡ như thế lực mạnh mẽ khác như chiến Thần giáo hội nhìn trúng giáo đường vậy thì tính toán của lão sẽ thất bại.
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Không có vấn đề, người yên tâm đi!
Hàn Phi hiểu trong lòng giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan nghĩ gì, nhưng hắn không định đổi ý, xem như đặt dấu chấm dứt cho quang minh chi thư. Thêm một bằng hữu tốt hơn là có nhiều kẻ thù.
Đoàn người giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan đến nhanh mà đi cũng vội vàng. Sau khi Hàn Phi trở về phủ lĩnh chủ liền sai người kêu Hạ Trường Phong đến.
Hạ Trường Phong và hai đứa con cư ngụ tại phủ lĩnh chủ trong Úc Kim Hương thành bảo đã một thời gian. Trong khoảng thời gian này Hạ Trường Phong được chiêu đãi ăn ngon uống đã, hai đứa trẻ được chăm sóc tốt, bộ dạng xanh xao vàng vọt đã mất, lại có sức khỏe, dáng vẻ con nít khỏe mạnh.
Nhưng trong lòng Hạ Trường Phong rất bất an, vì chân gã tàn tật nên chỉ trơ mắt nhìn người khác vội vàng như con quay còn mình thì không giúp được gì. Với Hạ Trường Phong, ăn không ngồi rồi thế này không phải hưởng thụ mà là xấu hổ không chịu nổi.
Nghe Hàn Phi triệu kiến mình, bất an trong lòng Hạ Trường Phong lên đến tột đỉnh. Hạ Trường Phong sợ đổi ý đuổi gia đình bọn họ ra, nếu thật là vậy thì trời đất to lớn không có chốn dung thân cho họ.
Nhưng Hạ Trường Phong lo lắng không cần thiết rồi, vì Hàn Phi thấy gã câu hỏi đầu tiên là:
- Trường Phong, chân của ngươi cảm giác sao rồi?
Nửa tháng nay Hàn Phi mua một loại thuốc từ Thánh Kinh, sai người mỗi ngày cho Hạ Trường Phong ngâm cái chân bị thương, xoa bóp để lưu thông mạch máu, chuẩn bị trước khi chính thức trị liệu.
Hạ Trường Phong nâng cao tinh thần, vội đáp:
- Lĩnh chủ đại nhân, ta cảm giác đỡ hơn nhiều, kim đâm vào thịt sẽ có cảm giác.
Hàn Phi gật đầu, nói:
- Vậy là tốt rồi. Ngươi theo ta, giờ là lúc hoàn toàn trị thương cho ngươi.
Hạ Trường Phong ôm nỗi lòng kích động, thấp thõm đi theo Hàn Phi tới thư phòng tầng một.
Có hai con đường đi thông lối vào không gian bí mật dưới đất, một là từ đại sảnh, con đường khác bí ẩn ơn nhiều, thiết kế trong thư phòng ở tận cùng bên trong.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Trường Phong, Hàn Phi mở cơ quan, dẫn gã vào không gian bí mật dưới đất.
Khi Úc Kim Hương thành bảo hoàn toàn sửa chữa, thanh tẩy, không gian dưới đất vốn là chỗ Vu Yêu Dạ Xuất Vân ở cũng xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất. Không gian bị ngăn thành mấy căn phòng để Dạ Võ Đế cư ngụ bên trong có phòng ngủ thoải mái, xa hoa, có cả thư phòng, phòng tắm. Tất cả đều trang hoàng lộng lẫy nhất.
Vì bảo đảm bí mật không gian dưới đất, công tượng phụ trách trang hoàng sau khi hoàn thành thì bị Dạ Võ Đế dùng cách đặc biệt xóa một phầnk ý ức thần hồn, đương nhiên mỗi người đều được thù lao hậu hĩnh.
Dạ Võ Đế đang dựa vào một cái ghế nằm êm ái, nhàn nhã ngấm nháp mỹ tửu trong cốc, vừa chơi cờ nhảy với Hàn Bích Tuyền. Cờ nhảy là Hàn Phi 'phát minh' ra. Hai nữ nhân Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi ở một bên hào hứng quan sát.
Tuy Dạ Võ Đế có được thân thể mới rồi cần tĩnh tu, tu luyện tăng thực lực. Nhưng Dạ Võ Đế không phải người chịu được cô đơn, lão Uy thì trừ linh pháp trận phòng ngự ra không phải là đối thượng để nàng giao lưu. Thế là Hàn Phi tìm cơ hội giới thiệu ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi cho Dạ Võ Đế.
Là nữ nhân, Dạ Võ Đế hiểu ý tốt của Hàn Phi nên cũng buông thân phận đế quân ngàn năm, ở chung với đám Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi vui vẻ, khiến không khí nơi này ấm áp hẳn lên, như là khuê phòng của tiểu thư khuê các.
Bốn nữ nhân đều có dung mạo tuyệt sắc, đứng chung với nhau làm người ta rung động. Đặc biệt là Dạ Võ Đế dung quang uy nghi làm người ta không dám nhìn thẳng. Hạ Trường Phong đi theo Hàn Phi đến cúi đầu không dám nhìn.
Thấy Hàn Phi dẫn Hạ Trường Phong xuất hiện, Dạ Võ Đế gật đầu, nói:
- Ta biết rồi, ngươi chờ một chút.
- Vừa mới thành công mở ra linh pháp trận phòng ngự, hiện tại chỗ này có linh ưlcj dồi dào nhất, thích hợp thi triển thuật trị liệu lớn.
Dạ Võ Đế vừa nói vừa đặt quân cơ pha lê cuối cùng vào ô vuông bên Hàn Bích Tuyền, cười nói:
- Ta thắng, dẫn đầu ngươi hai bước.
Hàn Bích Tuyền mỉm cười nói:
- Tỷ tỷ luôn lợi hại như vậy.
Lần đầu tiên Hàn Phi mang Hàn Bích Tuyền đến gặp Dạ Võ Đế lòng nàng cũng rất rung động, không ngờ trên đời có nữ nhân như vậy, khiến nàng thấy xấu hổ.
Nhưng sau này phát hiện giữa Hàn Phi và Dạ Võ Đế không có tình cảm nam nữ mập mờ, cộng với thái độ của Dạ Võ Đế thân thiện, Hàn Bích Tuyền băng tuyết thông minh, cố ý kết gian. Ở chung một thời gian sau quan hệ giữa hai người rất tốt, Dạ Võ Đế thậm chí chỉ điểm mặt võ kỹ, đấu khí cho Hàn Bích Tuyền, khiến nàng thu hoạch được nhiều.
So sánh thì Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi rất kính ngưỡng Dạ Võ Đế.
Đến bây giờ ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi vẫn chưa biết thân phận thật sự của Dạ Võ Đế, chỉ kêu tỷ tỷ. Ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi biết nếu Hàn Phi không nói thì nhất định là có nguyên nhân , bởi vậy cũng không có dây dưa truy vấn.
Dạ Võ Đế vừa lòng đặt ly rượu xuống, chậm chạp đứng dậy, vung tay, quang minh chi thư xuất hiện trước mặt nàng.
Trong phòng vang tiếng rì rầm niệm chú ngữ, ngôn ngữ bí ẩn khó hiểu phun ra từ môi đào của Dạ Võ Đế, thanh âm rất êm tai. Tay Dạ Võ Đế giở trang sách quang minh chi thư, ánh sáng quang minh thánh khiết, chính trực ùa ra.
Linh lực thiên địa tràn ngập khắp không gian dao động kịch liệt, chúng nó lặng lẽ xoáy vòng. Dạ Võ Đế phóng ra lực lượng quang minh dẫn đạo cô đọng ra lực lượng cường đại bỗng giáng xuống người Hạ Trường Phong.
Dù đã có chuẩn bị nhưng Hạ Trường Phong vẫn không kiềm được run rẩy, giây sau từ bỏ phản kháng lực lượng này, để mặc nó xông vào người, tụ tập vào cái chân tàn.
Từng đốm sáng trắng thẩm thấu ra khỏi làn da xấu xí khô quắt. Thánh lực quang minh liên tục gột rửa cơ thể bị tổn hại. Cái chân bị tàn phế lâu ngày nhanh chóng hồi phục sức sống, cơ bắp chậm rãi nổi lên, da thịt biến trắng trẻo có ánh sáng, hình ảnh kỳ diệu làm người ta tán thán.
Ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi, Hàn Hâm Nhi trợn mắt há hốc mồm nhìn, bọn họ chưa từng thấy pháp thuật chữa trị cường đại như vậy, tăng thêm phần kính nể Dạ Võ Đế.
Thực lực này lộ ra chắc chắn sẽ hấp dẫn nhiều sự chú ý, tin tưởng giáo hội khác sẽ không bỏ khối đất hoang chưa bị khai khẩn này. Giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan lo lỡ như thế lực mạnh mẽ khác như chiến Thần giáo hội nhìn trúng giáo đường vậy thì tính toán của lão sẽ thất bại.
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Không có vấn đề, người yên tâm đi!
Hàn Phi hiểu trong lòng giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan nghĩ gì, nhưng hắn không định đổi ý, xem như đặt dấu chấm dứt cho quang minh chi thư. Thêm một bằng hữu tốt hơn là có nhiều kẻ thù.
Đoàn người giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan đến nhanh mà đi cũng vội vàng. Sau khi Hàn Phi trở về phủ lĩnh chủ liền sai người kêu Hạ Trường Phong đến.
Hạ Trường Phong và hai đứa con cư ngụ tại phủ lĩnh chủ trong Úc Kim Hương thành bảo đã một thời gian. Trong khoảng thời gian này Hạ Trường Phong được chiêu đãi ăn ngon uống đã, hai đứa trẻ được chăm sóc tốt, bộ dạng xanh xao vàng vọt đã mất, lại có sức khỏe, dáng vẻ con nít khỏe mạnh.
Nhưng trong lòng Hạ Trường Phong rất bất an, vì chân gã tàn tật nên chỉ trơ mắt nhìn người khác vội vàng như con quay còn mình thì không giúp được gì. Với Hạ Trường Phong, ăn không ngồi rồi thế này không phải hưởng thụ mà là xấu hổ không chịu nổi.
Nghe Hàn Phi triệu kiến mình, bất an trong lòng Hạ Trường Phong lên đến tột đỉnh. Hạ Trường Phong sợ đổi ý đuổi gia đình bọn họ ra, nếu thật là vậy thì trời đất to lớn không có chốn dung thân cho họ.
Nhưng Hạ Trường Phong lo lắng không cần thiết rồi, vì Hàn Phi thấy gã câu hỏi đầu tiên là:
- Trường Phong, chân của ngươi cảm giác sao rồi?
Nửa tháng nay Hàn Phi mua một loại thuốc từ Thánh Kinh, sai người mỗi ngày cho Hạ Trường Phong ngâm cái chân bị thương, xoa bóp để lưu thông mạch máu, chuẩn bị trước khi chính thức trị liệu.
Hạ Trường Phong nâng cao tinh thần, vội đáp:
- Lĩnh chủ đại nhân, ta cảm giác đỡ hơn nhiều, kim đâm vào thịt sẽ có cảm giác.
Hàn Phi gật đầu, nói:
- Vậy là tốt rồi. Ngươi theo ta, giờ là lúc hoàn toàn trị thương cho ngươi.
Hạ Trường Phong ôm nỗi lòng kích động, thấp thõm đi theo Hàn Phi tới thư phòng tầng một.
Có hai con đường đi thông lối vào không gian bí mật dưới đất, một là từ đại sảnh, con đường khác bí ẩn ơn nhiều, thiết kế trong thư phòng ở tận cùng bên trong.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Trường Phong, Hàn Phi mở cơ quan, dẫn gã vào không gian bí mật dưới đất.
Khi Úc Kim Hương thành bảo hoàn toàn sửa chữa, thanh tẩy, không gian dưới đất vốn là chỗ Vu Yêu Dạ Xuất Vân ở cũng xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất. Không gian bị ngăn thành mấy căn phòng để Dạ Võ Đế cư ngụ bên trong có phòng ngủ thoải mái, xa hoa, có cả thư phòng, phòng tắm. Tất cả đều trang hoàng lộng lẫy nhất.
Vì bảo đảm bí mật không gian dưới đất, công tượng phụ trách trang hoàng sau khi hoàn thành thì bị Dạ Võ Đế dùng cách đặc biệt xóa một phầnk ý ức thần hồn, đương nhiên mỗi người đều được thù lao hậu hĩnh.
Dạ Võ Đế đang dựa vào một cái ghế nằm êm ái, nhàn nhã ngấm nháp mỹ tửu trong cốc, vừa chơi cờ nhảy với Hàn Bích Tuyền. Cờ nhảy là Hàn Phi 'phát minh' ra. Hai nữ nhân Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi ở một bên hào hứng quan sát.
Tuy Dạ Võ Đế có được thân thể mới rồi cần tĩnh tu, tu luyện tăng thực lực. Nhưng Dạ Võ Đế không phải người chịu được cô đơn, lão Uy thì trừ linh pháp trận phòng ngự ra không phải là đối thượng để nàng giao lưu. Thế là Hàn Phi tìm cơ hội giới thiệu ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi cho Dạ Võ Đế.
Là nữ nhân, Dạ Võ Đế hiểu ý tốt của Hàn Phi nên cũng buông thân phận đế quân ngàn năm, ở chung với đám Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi vui vẻ, khiến không khí nơi này ấm áp hẳn lên, như là khuê phòng của tiểu thư khuê các.
Bốn nữ nhân đều có dung mạo tuyệt sắc, đứng chung với nhau làm người ta rung động. Đặc biệt là Dạ Võ Đế dung quang uy nghi làm người ta không dám nhìn thẳng. Hạ Trường Phong đi theo Hàn Phi đến cúi đầu không dám nhìn.
Thấy Hàn Phi dẫn Hạ Trường Phong xuất hiện, Dạ Võ Đế gật đầu, nói:
- Ta biết rồi, ngươi chờ một chút.
- Vừa mới thành công mở ra linh pháp trận phòng ngự, hiện tại chỗ này có linh ưlcj dồi dào nhất, thích hợp thi triển thuật trị liệu lớn.
Dạ Võ Đế vừa nói vừa đặt quân cơ pha lê cuối cùng vào ô vuông bên Hàn Bích Tuyền, cười nói:
- Ta thắng, dẫn đầu ngươi hai bước.
Hàn Bích Tuyền mỉm cười nói:
- Tỷ tỷ luôn lợi hại như vậy.
Lần đầu tiên Hàn Phi mang Hàn Bích Tuyền đến gặp Dạ Võ Đế lòng nàng cũng rất rung động, không ngờ trên đời có nữ nhân như vậy, khiến nàng thấy xấu hổ.
Nhưng sau này phát hiện giữa Hàn Phi và Dạ Võ Đế không có tình cảm nam nữ mập mờ, cộng với thái độ của Dạ Võ Đế thân thiện, Hàn Bích Tuyền băng tuyết thông minh, cố ý kết gian. Ở chung một thời gian sau quan hệ giữa hai người rất tốt, Dạ Võ Đế thậm chí chỉ điểm mặt võ kỹ, đấu khí cho Hàn Bích Tuyền, khiến nàng thu hoạch được nhiều.
So sánh thì Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi rất kính ngưỡng Dạ Võ Đế.
Đến bây giờ ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi vẫn chưa biết thân phận thật sự của Dạ Võ Đế, chỉ kêu tỷ tỷ. Ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Hâm Nhi, Hàn Vi Nhi biết nếu Hàn Phi không nói thì nhất định là có nguyên nhân , bởi vậy cũng không có dây dưa truy vấn.
Dạ Võ Đế vừa lòng đặt ly rượu xuống, chậm chạp đứng dậy, vung tay, quang minh chi thư xuất hiện trước mặt nàng.
Trong phòng vang tiếng rì rầm niệm chú ngữ, ngôn ngữ bí ẩn khó hiểu phun ra từ môi đào của Dạ Võ Đế, thanh âm rất êm tai. Tay Dạ Võ Đế giở trang sách quang minh chi thư, ánh sáng quang minh thánh khiết, chính trực ùa ra.
Linh lực thiên địa tràn ngập khắp không gian dao động kịch liệt, chúng nó lặng lẽ xoáy vòng. Dạ Võ Đế phóng ra lực lượng quang minh dẫn đạo cô đọng ra lực lượng cường đại bỗng giáng xuống người Hạ Trường Phong.
Dù đã có chuẩn bị nhưng Hạ Trường Phong vẫn không kiềm được run rẩy, giây sau từ bỏ phản kháng lực lượng này, để mặc nó xông vào người, tụ tập vào cái chân tàn.
Từng đốm sáng trắng thẩm thấu ra khỏi làn da xấu xí khô quắt. Thánh lực quang minh liên tục gột rửa cơ thể bị tổn hại. Cái chân bị tàn phế lâu ngày nhanh chóng hồi phục sức sống, cơ bắp chậm rãi nổi lên, da thịt biến trắng trẻo có ánh sáng, hình ảnh kỳ diệu làm người ta tán thán.
Ba nữ nhân Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi, Hàn Hâm Nhi trợn mắt há hốc mồm nhìn, bọn họ chưa từng thấy pháp thuật chữa trị cường đại như vậy, tăng thêm phần kính nể Dạ Võ Đế.
Bình luận truyện