Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 333
Cái này cũng dễ hiểu, dù sao Hàn Phi cơ duyên xảo hợp được đoàn ám hắc linh hỏa, ban đầu không thể khống chế nó, chỉ đành mặc kệ nó tồn tại trong khí hải của mình. Sau này Hàn Phi nhờ có Dạ Võ Đế chỉ điểm mới biết cách khống chế một phần lực lượng của ám hắc linh hỏa.
Cái gọi là khách đại khi chủ, đoàn ám hắc linh hỏa không hoàn toàn bị Hàn Phi khống chế thì chỉ có thể xem như khách nhân, hiện tại lực lượng tăng nhiều không nghe theo điều khiển cũng không có gì kỳ. Chỉ cần Hàn Phi lộ ra đủ lực lượng thì ám hắc linh hỏa sẽ ngoan ngoãn thần phục.
Nghĩ đến đây, Hàn Phi buồn cười, hắn đem đoàn ám hắc linh hỏa xem thành thứ có sinh mệnh linh trí. Nhưng mới nãy ám hắc linh hỏa biểu hiện đã chứng minh suy đoán của Hàn Phi.
Thú vị!
Bởi vì thời cơ và địa điểm không thích hợp, Hàn Phi tạm thời buông bỏ ý định nghiên cứu ám hắc linh hỏa. Trải qua một cuộc chiến và giằng co nho nhỏ với Hàn Phi, ám hắc linh hỏa an phận hơn nhiều, lại ngủ đông.
Phương xa, mưa bão sấm chớp dày đặc dần bình ổn, mây đen trên bầu trời bị gió xoáy mạnh mẽ thổi tan. Trời đêm nhấp nháy ánh sao lại hiện ra, một vầng trăng khuyết tỏa ánh sáng nhàn nhạt trải dài xuống đất.
Pháp Sư áo đen dùng sự sống phát động siêu cấp pháp thuật rốt cuộc sống thọ và chết tại nhà, nó không có khả năng thành công tiêu diệt kẻ địch, chỉ để lại từng dấu vết trên mặt đất.
Những cường giả thiên không luôn quanh quẩn bên ngoài khu vực giông tố rốt cuộc bay tới gần, nhưng bọn họ chỉ trông thấy chiến trường hỗn độn. Khắp nơi là cây khét cành gãy, hố to bị tạc nổ. Thân thể Pháp Sư áo đen đã bị lôi mang tím oanh kích thành bột phấn, đám cường giả thiên không chẳng tìm thấy chút manh mối nào hữu dụng.
Hàn Phi đã lành vết thương thở phào, leo lên Ốc Kim chuẩn bị rời đi. Trải qua trận chiến này, Hàn Phi đã không có hứng thú du lịch, trở lại quán rượu Hắc Yêu Tinh ở một đêm.
Cảng Mã Lạp Ni không phải là Thánh Kinh đế đô, tại đây Hàn Phi không quen biết ai. Ngày mai đội tàu sẽ xuấtp hát, Hàn Phi không thể suốt đêm truy tìm manh mối liên minh thích khách, chém tận giết tuyệt đối phương. Món nợ này chỉ có thể gác lại sau này tính sổ.
Đương nhiên không phải Hàn Phi chịu thiệt, liên minh thích khách phái ra ba tên liên minh thích khách mạnh nhất đổi lấy hai bị thương một chết, thảm bại. Pháp Sư áo đen mạnh nhất trong ba huynh đệ đã chết, đối với liên minh thích khách ở cảng Mã Lạp Ni thì đây là đả kích trầm trọng.
Đối với hai người kia, đại ca, đồng bạn bỏ mạng là nỗi đau khổ tạn xương, dù là ai cũng sẽ tìm mọi cách báo thù. Sau này Hàn Phi mới biết ba tên liên minh thích khách là huynh đệ ruột, nổi tiếng như cồn trong liên minh thích khách, làm nhiệm vụ chưa từng thất bại vậy mà gục ngã trong tay của hắn.
Thù hận giữa Hàn Phi và liên minh thích khách càng lúc càng sâu, không chết không ngừng. Nếu lúc trước liên minh thích khách chỉ là thu tiền làm việc, như vậy hiện tại bọn họ đã xếp Hàn Phi vào danh sách kẻ địch quan trọng nhất. Giữa hai bên nhất định sẽ bùng nổ cuộc chiến đấu thảm liệt.
Hai bên đều hiểu rõ điều này.
….. …. …. …. …..
- U u u u u!!!
Tiếng kèn lảnh lót vang trong cảng rộng rãi, nghênh đón mặt trời mới mọc ở hướng đông. Từng chiếc thuyền nhổ neo giương buồm khởi hành, chúng nó chở đầy hàng hóa và hy vọng rời bến đi xa.
Đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành là đội tàu lớn nhất trong số đó, cũng là nhóm thuyền rời bến đầu tiên. Con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng theo con thuyền dẫn đường lao ra cảng, chuyển hướng nam nhập vào biển rộng bao la.
Tuy rằng qua một đêm hoang đường nhưng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đã sớm đứng ở vị trí của mình, vẻ lười nhác, cẩu thả không còn nữa. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni phấn chấn tinh thần ra lệnh, chỉ huy chiến thuyền, đội tàu có trật tự đi qua cảng thẳng tiến hải vực mênh mông. Xong xuôi thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni giao công việc cho phó thủ.
Tuy cảng Mã Lạp Ni là cảng tránh gió tự nhiên nhưng bên ngoài hàng hải có nhiều dòng chảy ngầm, nếu không có thuyền dẫn đường, không quen thuộc biển cả thì con thuyền rất dễ gặp sự cố. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni có kinh nghiệm phong phú mà cũng không dám có sơ sẩy gì, vì sau lưng gã là hàng hóa có giá trị ngàn vạn, tuyệt đối không thể có chút sơ xuất gì.
Trời xanh biển xanh, tất cả con thuyền căng buồm, gió bắc thổi mạnh mẽ dọc theo đường ven biển nhanh chóng tiến tới. Một bầy chim hải âu mõm đỏ lông trắng quay quanh chiến thuyền hy vọng được chút cơm thừa canh cặn.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni râu xồm đi tới mép thuyền cao cao, cùng Hàn Phi nhìn ra phương xa:
- Hàn Phi các hạ, chắc đây không phải lần đầu ngươi thấy biển?
Hàn Phi cười nói:
- Không, đây là lần đầu tiên ta đi biển.
Tại thế giới này thì tất nhiên là lần đầu tiên Hàn Phi đi biển, nhưng kiếp trước thành phố hắn ở ven biển, đã rất quen với phong cảnh biển. Biển ở thế giới này trừ càng thêm tinh thuần không chút ô nhiễm ra thoạt trông không khác biệt gì nhiều.
- Biểu tình của ngươi không giống mới lần đầu đi biển.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni lắc đầu, nhưng rồi không dây dưa đề tài:
- Phải rồi, cảm ơn hôm qua ngươi chiêu đãi, hai cô nương đó thật đã . . .
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni nói rồi tiếc nuối chép miệng, dường như một đêm không đủ hưởng thụ.
Hàn Phi cười to bảo:
- Không cần khách sáo, ta còn phải đa tạ ngươi mang ta đi nơi tốt như vậy.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni cười mập mờ nói:
- Nói đến thì ngươi to gan thật, dám đùa giỡn Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư, còn oách như vậy.
- Ta thấy cô nàng có ý với ngươi đó, nếu không thì chịu thiệt như vậy chắc chắn sẽ kêu người đến gây sự với ngươi rồi. Thật ra ngươi có thể ở lại cảng Mã Lạp Ni cua Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư, vậy thì sau này dù là đi biển buôn bán hay thứ gì khác cũng rất tiện lợi, là chuyện tốt bao người tha thiết ước mơ.
- Trong nhà còn có vài bà vợ.
Hàn Phi bật cười nói:
- Ta không có hứng thú buôn bán vượt biển, càng không hứng thú cưới một công chúa hải tộc trở về. Lại nói người ta chưa chắc vừa mắt ta.
Hàn Phi nghe ra thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni có ý thử mình, mục đích chuyến đi này của hắn trừ vài người biết ra không ai được biết. Mặt ngoài chỉ nói muốn kiến thức biển, rèn luyện. Dưới tình huống bình thường thì thương đội liên hợp tuyệt đối không chở khách, chẳng qua người đề cử tai to mặt lớn nên phá lệ chấp nhận, bọn họ muốn biết mục đích của Hàn Phi, lỡ như hắn cũng có ý bán vượt biển thì chẳng phải là lộ bí mật thương hội sao?
Tính tình thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni hào sản nhưng trong thô có tế, nếu không thì đã chẳng có tư cách đảm nhiệm chức vụ quan trọng như vậy.
Cái gọi là khách đại khi chủ, đoàn ám hắc linh hỏa không hoàn toàn bị Hàn Phi khống chế thì chỉ có thể xem như khách nhân, hiện tại lực lượng tăng nhiều không nghe theo điều khiển cũng không có gì kỳ. Chỉ cần Hàn Phi lộ ra đủ lực lượng thì ám hắc linh hỏa sẽ ngoan ngoãn thần phục.
Nghĩ đến đây, Hàn Phi buồn cười, hắn đem đoàn ám hắc linh hỏa xem thành thứ có sinh mệnh linh trí. Nhưng mới nãy ám hắc linh hỏa biểu hiện đã chứng minh suy đoán của Hàn Phi.
Thú vị!
Bởi vì thời cơ và địa điểm không thích hợp, Hàn Phi tạm thời buông bỏ ý định nghiên cứu ám hắc linh hỏa. Trải qua một cuộc chiến và giằng co nho nhỏ với Hàn Phi, ám hắc linh hỏa an phận hơn nhiều, lại ngủ đông.
Phương xa, mưa bão sấm chớp dày đặc dần bình ổn, mây đen trên bầu trời bị gió xoáy mạnh mẽ thổi tan. Trời đêm nhấp nháy ánh sao lại hiện ra, một vầng trăng khuyết tỏa ánh sáng nhàn nhạt trải dài xuống đất.
Pháp Sư áo đen dùng sự sống phát động siêu cấp pháp thuật rốt cuộc sống thọ và chết tại nhà, nó không có khả năng thành công tiêu diệt kẻ địch, chỉ để lại từng dấu vết trên mặt đất.
Những cường giả thiên không luôn quanh quẩn bên ngoài khu vực giông tố rốt cuộc bay tới gần, nhưng bọn họ chỉ trông thấy chiến trường hỗn độn. Khắp nơi là cây khét cành gãy, hố to bị tạc nổ. Thân thể Pháp Sư áo đen đã bị lôi mang tím oanh kích thành bột phấn, đám cường giả thiên không chẳng tìm thấy chút manh mối nào hữu dụng.
Hàn Phi đã lành vết thương thở phào, leo lên Ốc Kim chuẩn bị rời đi. Trải qua trận chiến này, Hàn Phi đã không có hứng thú du lịch, trở lại quán rượu Hắc Yêu Tinh ở một đêm.
Cảng Mã Lạp Ni không phải là Thánh Kinh đế đô, tại đây Hàn Phi không quen biết ai. Ngày mai đội tàu sẽ xuấtp hát, Hàn Phi không thể suốt đêm truy tìm manh mối liên minh thích khách, chém tận giết tuyệt đối phương. Món nợ này chỉ có thể gác lại sau này tính sổ.
Đương nhiên không phải Hàn Phi chịu thiệt, liên minh thích khách phái ra ba tên liên minh thích khách mạnh nhất đổi lấy hai bị thương một chết, thảm bại. Pháp Sư áo đen mạnh nhất trong ba huynh đệ đã chết, đối với liên minh thích khách ở cảng Mã Lạp Ni thì đây là đả kích trầm trọng.
Đối với hai người kia, đại ca, đồng bạn bỏ mạng là nỗi đau khổ tạn xương, dù là ai cũng sẽ tìm mọi cách báo thù. Sau này Hàn Phi mới biết ba tên liên minh thích khách là huynh đệ ruột, nổi tiếng như cồn trong liên minh thích khách, làm nhiệm vụ chưa từng thất bại vậy mà gục ngã trong tay của hắn.
Thù hận giữa Hàn Phi và liên minh thích khách càng lúc càng sâu, không chết không ngừng. Nếu lúc trước liên minh thích khách chỉ là thu tiền làm việc, như vậy hiện tại bọn họ đã xếp Hàn Phi vào danh sách kẻ địch quan trọng nhất. Giữa hai bên nhất định sẽ bùng nổ cuộc chiến đấu thảm liệt.
Hai bên đều hiểu rõ điều này.
….. …. …. …. …..
- U u u u u!!!
Tiếng kèn lảnh lót vang trong cảng rộng rãi, nghênh đón mặt trời mới mọc ở hướng đông. Từng chiếc thuyền nhổ neo giương buồm khởi hành, chúng nó chở đầy hàng hóa và hy vọng rời bến đi xa.
Đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành là đội tàu lớn nhất trong số đó, cũng là nhóm thuyền rời bến đầu tiên. Con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng theo con thuyền dẫn đường lao ra cảng, chuyển hướng nam nhập vào biển rộng bao la.
Tuy rằng qua một đêm hoang đường nhưng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đã sớm đứng ở vị trí của mình, vẻ lười nhác, cẩu thả không còn nữa. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni phấn chấn tinh thần ra lệnh, chỉ huy chiến thuyền, đội tàu có trật tự đi qua cảng thẳng tiến hải vực mênh mông. Xong xuôi thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni giao công việc cho phó thủ.
Tuy cảng Mã Lạp Ni là cảng tránh gió tự nhiên nhưng bên ngoài hàng hải có nhiều dòng chảy ngầm, nếu không có thuyền dẫn đường, không quen thuộc biển cả thì con thuyền rất dễ gặp sự cố. Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni có kinh nghiệm phong phú mà cũng không dám có sơ sẩy gì, vì sau lưng gã là hàng hóa có giá trị ngàn vạn, tuyệt đối không thể có chút sơ xuất gì.
Trời xanh biển xanh, tất cả con thuyền căng buồm, gió bắc thổi mạnh mẽ dọc theo đường ven biển nhanh chóng tiến tới. Một bầy chim hải âu mõm đỏ lông trắng quay quanh chiến thuyền hy vọng được chút cơm thừa canh cặn.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni râu xồm đi tới mép thuyền cao cao, cùng Hàn Phi nhìn ra phương xa:
- Hàn Phi các hạ, chắc đây không phải lần đầu ngươi thấy biển?
Hàn Phi cười nói:
- Không, đây là lần đầu tiên ta đi biển.
Tại thế giới này thì tất nhiên là lần đầu tiên Hàn Phi đi biển, nhưng kiếp trước thành phố hắn ở ven biển, đã rất quen với phong cảnh biển. Biển ở thế giới này trừ càng thêm tinh thuần không chút ô nhiễm ra thoạt trông không khác biệt gì nhiều.
- Biểu tình của ngươi không giống mới lần đầu đi biển.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni lắc đầu, nhưng rồi không dây dưa đề tài:
- Phải rồi, cảm ơn hôm qua ngươi chiêu đãi, hai cô nương đó thật đã . . .
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni nói rồi tiếc nuối chép miệng, dường như một đêm không đủ hưởng thụ.
Hàn Phi cười to bảo:
- Không cần khách sáo, ta còn phải đa tạ ngươi mang ta đi nơi tốt như vậy.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni cười mập mờ nói:
- Nói đến thì ngươi to gan thật, dám đùa giỡn Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư, còn oách như vậy.
- Ta thấy cô nàng có ý với ngươi đó, nếu không thì chịu thiệt như vậy chắc chắn sẽ kêu người đến gây sự với ngươi rồi. Thật ra ngươi có thể ở lại cảng Mã Lạp Ni cua Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư, vậy thì sau này dù là đi biển buôn bán hay thứ gì khác cũng rất tiện lợi, là chuyện tốt bao người tha thiết ước mơ.
- Trong nhà còn có vài bà vợ.
Hàn Phi bật cười nói:
- Ta không có hứng thú buôn bán vượt biển, càng không hứng thú cưới một công chúa hải tộc trở về. Lại nói người ta chưa chắc vừa mắt ta.
Hàn Phi nghe ra thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni có ý thử mình, mục đích chuyến đi này của hắn trừ vài người biết ra không ai được biết. Mặt ngoài chỉ nói muốn kiến thức biển, rèn luyện. Dưới tình huống bình thường thì thương đội liên hợp tuyệt đối không chở khách, chẳng qua người đề cử tai to mặt lớn nên phá lệ chấp nhận, bọn họ muốn biết mục đích của Hàn Phi, lỡ như hắn cũng có ý bán vượt biển thì chẳng phải là lộ bí mật thương hội sao?
Tính tình thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni hào sản nhưng trong thô có tế, nếu không thì đã chẳng có tư cách đảm nhiệm chức vụ quan trọng như vậy.
Bình luận truyện