Lời Nói Dối Của Vợ (Khủng Hoảng Hôn Nhân)

Chương 2: Danh dự của đàn ông



Cao Văn Cường cảm thấy trái tim mình như bị ai đó bóp chặt, gần như không thể hít thở được nữa.

Hắn không thể tin được, cũng không thể chấp nhận được, người vợ luôn khiến hắn tự hào lại cắm sừng hắn.

“Ông xã, em đã bảo hôm nay em hơi mệt rồi mà. Anh đừng thế nữa. Chờ ngày mai được không?”

Nguyễn Huyền Châu đè tay Cao Văn Cường lại, quay đầu hỏi nhỏ: “Hay là tạm thời em giải quyết cho anh bằng miệng vậy?”

Lúc này, bởi vì vừa tắm nước nóng xong nên hai gò má trắng nõn của Nguyễn Huyền Châu trở nên hồng hào, cộng thêm giọng điệu khiêu khích, tản ra sức hấp dẫn của người phụ nữ thành thục khiến người khó lòng từ chối.

Nếu là trước kia, gặp phải tình huống này, Cao Văn Cường đã sớm đồng ý ngay lập tức, sau đó hưởng thụ sự phục vụ của Nguyễn Huyền Châu.

Nhưng lúc này, hắn chỉ cảm thấy đây là một loại châm chọc và nhục nhã.

Ở bên ngoài bị bao nhiêu thằng chơi chán rồi, về nhà lại dùng cách này để bồi thường hắn?

Thật là buồn cười!

“Em có lời nào muốn giải thích với anh không?” Cao Văn Cường cố nén cơn giận trong lòng hỏi cô.

“Giải thích gì cơ?” Nguyễn Huyền Châu chớp hai hàng lông mi thật dài, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Hôm nay anh sao thế? Úp úp mở mở. Tâm trạng không vui à?”

Cao Văn Cường có thể thấy rõ nét bối rối trong mắt Nguyễn Huyền Châu, nhưng bề ngoài cô vẫn tỏ ra bình tĩnh, khiến trái tim Cao Văn Cường càng thêm đau đớn.

Hô hấp của hắn trở nên dồn dập. Hắn muốn phát cáu, muốn đánh người, muốn chất vấn Nguyễn Huyền Châu tại sao lại đối xử với hắn như thế.

Nhận thấy cảm xúc của Cao Văn Cường thay đổi, Nguyễn Huyền Châu dò hỏi: “Ông xã, rốt cuộc là sao vậy?”

Cao Văn Cường hít sâu mấy cái, cố nén cơn giận muốn phun trào, bình tĩnh đến lạ thường, hỏi: “Đầu gối em bị sao vậy?”

“Anh nói cái này hả?” Nguyễn Huyền Châu tựa đầu vào ngực Cao Văn Cường, giải thích: “Hôm qua ở công ty, lúc em đi ra thang máy thì người đằng sau hơi vội nên đẩy em té ngã nên mới bị như thế. Anh quan tâm em thì cứ hỏi thẳng đi, làm gì cứ bày ra vẻ mặt như thế, làm em sợ hết hồn.”

“Anh đã không làm chuyện ấy với em suốt mấy ngày rồi, sao bên dưới của em lại bị sưng vậy?” Cao Văn Cường tiếp tục đanh mặt hỏi.

“Gần đây em vẫn tăng ca, ăn uống với nghỉ ngơi không đúng giờ giấc, bị nhiễm trùng nên mới thế.”

Nguyễn Huyền Châu ngẩng đầu lên nhìn Cao Văn Cường với vẻ vô tội, hỏi: “Ông xã, chẳng lẽ anh đang nghi ngờ em phản bội anh à? Chúng mình đã ở bên nhau bao nhiêu năm rồi, anh còn không hiểu em hay sao? Sao em có thể làm ra chuyện như thế được chứ!”

Nghe cô giải thích xong, Cao Văn Cường cảm thấy phức tạp khôn kể.

Rõ ràng đó đều là lý do mà cô đã nghĩ ra từ trước để lừa dối hắn.

Nếu không phải hôm nay hắn vừa vặn nhìn thấy buổi live stream kia thì chắc chắn hắn sẽ tin lời cô, sau đó vẫn sống trong những lời nói dối mà cô thêu dệt.

Nhưng lời giải thích của Nguyễn Huyền Châu nghe có vẻ rất hợp lý, khiến Cao Văn Cường hoàn toàn không thể phản bác lại được.

Nếu hắn chất vấn thẳng thừng đối phương có phải là streamer mà hôm nay hắn nhìn thấy hay không, đối phương chắc chắn đã bịa ra cái cớ để ứng phó với hắn rồi, không có khả năng thừa nhận. Đến lúc đó hắn hoàn toàn không thể làm gì được đối phương hết.

Cao Văn Cường suy nghĩ nhanh chóng, cuối cùng quyết định tạm thời không vạch trần chuyện này với Nguyễn Huyền Châu, phải lén điều tra trước đã.

Hắn tự nhận bản thân không phải là nhân vật vĩ đại gì cho cam, nhưng cũng không phải là kẻ nhu nhược. Cho dù có yêu đến mấy, có đau lòng đến mấy, hắn vẫn phải điều tra chuyện này cho ra nhẽ. Nếu không thì hoàn toàn không xứng làm đàn ông.

Chờ đến khi tìm được chứng cứ xác thực để đối chất, hắn chờ xem lúc đó Nguyễn Huyền Châu còn có thể nói được gì.

“Xin lỗi, anh đã hiểu nhầm em rồi.” Cao Văn Cường ôm Nguyễn Huyền Châu dịu dàng nói.

“Anh ấy, sau này có việc gì cứ nói thẳng, đừng có nghĩ bậy bạ như thế nữa.”

Nguyễn Huyền Châu hờn dỗi liếc Cao Văn Cường một phát, sau đó quỳ xuống, vùi đầu vào giữa hai chân của Cao Văn Cường.

Giây phút này, Cao Văn Cường không tự chủ nhớ tới cảnh tượng Nguyễn Huyền Châu hầu hạ dưới háng của một gã đàn ông khác trong phòng live stream, khiến hắn bỗng cảm thấy Nguyễn Huyền Châu quá bẩn, hơn nữa nảy sinh tâm lý mâu thuẫn kịch liệt, lấn át cả khoái cảm trên thân thể.

Nhưng hắn không đẩy Nguyễn Huyền Châu ra, mà dùng sức đè đầu cô lại, nhấn xuống thật mạnh…

Nhất thời, khoái cảm báo thù tràn đầy bộ não của Cao Văn Cường, khiến động tác của hắn càng ngày càng thô lỗ…

Đêm khuya, Cao Văn Cường vẫn không thể đi vào giấc ngủ.

Hắn suy nghĩ rất nhiều. Lúc thì nghĩ có phải là do mình làm không tốt hay không, lúc lại nghĩ có khi nào chuyện này chỉ là trùng hợp, chỉ tại hắn suy nghĩ vẩn vơ mà thôi không?

Nghĩ càng nhiều thì Cao Văn Cường lại càng bức thiết muốn làm rõ chân tướng sự việc.

Sáng hôm sau, Cao Văn Cường dây dưa tới khi Nguyễn Huyền Châu đi làm mới chịu rời giường. Hắn mở di động ra, tiến vào phòng live stream “Chơi vợ người ta” ngày hôm qua.

Hắn vốn định dụ MC để xem thử có hỏi được tin tức có ích nào không.

Nhưng phòng live stream kia còn chưa bắt đầu. Cáo thị nói thời gian mở live stream là bảy giờ tối.

Cao Văn Cường không muốn cứ thế ngồi chờ. Hắn cũng không có tâm trạng đi làm, quyết định đến công ty Nguyễn Huyền Châu một chuyến, viện cớ tìm Nguyễn Huyền Châu cùng ăn trưa để nói bóng nói gió hỏi đồng nghiệp của cô xem thử tối qua cô có tăng ca thật không.

Nguyễn Huyền Châu đi làm ở một công ty ngoại thương. Trước kia Cao Văn Cường thường xuyên đón cô tan tầm nên rất quen thuộc.

Đến cao ốc văn phòng mà Nguyễn Huyền Châu đi làm, Cao Văn Cường phát hiện hoàn toàn không cần thiết hỏi người khác. Chỉ cần xem thử camera theo dõi trong cao ốc là biết ngay hôm qua Nguyễn Huyền Châu có tăng ca hay không.

Cao Văn Cường lập tức đi tới phòng quản lý vật tư, nói mình là nhân viên của công ty chỗ Nguyễn Huyền Châu. Tối qua bị mất đồ nên muốn được xem theo dõi ở cửa công ty, xem thử có kẻ khả nghi nào ra vào nơi đó hay không.

Lúc đầu nhân viên tại đấy nhất định đòi lãnh đạo công ty tới đây mới được. Sau khi Cao Văn Cường quấn quýt nài nhỉ, lại dúi cho mấy gói thuốc lá, cuối cùng họ mới chịu đồng ý.

Sau khi xem theo dõi xong, Cao Văn Cường phát hiện tối qua công ty Nguyễn Huyền Châu đã đóng cửa từ sáu giờ, mãi cho tới sáng hôm nay mới mở cửa.

Nói cách khác, Nguyễn Huyền Châu đang lừa hắn!

Tuy rằng đã sớm đoán được kết quả này, nhưng khi đối mặt với chân tướng thật sự, trái tim Cao Văn Cường vẫn đau đớn khôn nguôi, cảm thấy có gì đó đè nén trong ngực không thể giải tỏa được.

Cao Văn Cường bước ra khỏi phòng theo dõi, cảm thấy cơ thể trống rỗng như cái xác không hồn.

Hắn muốn tìm Nguyễn Huyền Châu để đối chất, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Lúc này Nguyễn Huyền Châu đã quyết định lừa hắn rồi, cho dù hắn có đối chất thì chắc chắn Nguyễn Huyền Châu cũng đã nghĩ ra cái cớ để ứng phó với hắn.

Hiện giờ hắn cần là chứng cứ ngoại tình của Nguyễn Huyền Châu.

Trong lúc vô tri vô giác, điện thoại của Cao Văn Cường vang lên. Là cuộc gọi từ một dãy số lạ.

Sau khi nhấc máy, trong ống nghe truyền tới một giọng nữ lạnh như băng: “Anh là chồng của Nguyễn Huyền Châu đúng không? Tôi có một số việc cần tìm anh. Nửa giờ sau gặp nhau ở dưới nhà anh.”

Người trong điện thoại nói xong rồi cúp máy. Cao Văn Cường lại mất cả buổi mới hoàn hồn được.

Hắn vừa phát hiện Nguyễn Huyền Châu ngoại tình đã có người tìm hắn để nói chuyện Nguyễn Huyền Châu ngay. Chẳng lẽ người phụ nữ vừa gọi điện cho hắn biết điều gì đó?

Cao Văn Cường không chần chừ thêm một giây phút nào nữa, lập tức gọi taxi trở về khu chung cư. Từ xa đã thấy một người phụ nữ vóc dáng cao gầy đứng chờ dưới lầu.

Với dáng người cao tầm một mét bảy mấy, đôi chân dài miên man, cộng thêm bờ mông cong và mái tóc dài, dù chỉ nhìn từ sau lưng cùng đủ để khiến vô số đàn ông phải mê đắm.

“Chào cô. Tôi là chồng của Nguyễn Huyền Châu. Lúc trước là cô gọi điện thoại cho tôi đúng không?”

Cao Văn Cường bước lên hỏi.

Người phụ nữ nghe vậy quay lại. Sau khi thấy diện mạo của cô ta, Cao Văn Cường không khỏi ngây người.

Hắn không ngờ rằng, người tìm đến hắn lại là một người đẹp tuyệt sắc đến thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện