Long Huyết Chiến Thần

Chương 4: Vẫn Tinh Quyền



Trong khi Long Thần ngây người hồi lâu, Long ngọc thần bí bộc phát ra một cỗ chân khí hùng hồn nhanh chóng lấp đầy đan điền của hắn.

"Cỗ chân khí này ở đâu ra? Chẳng lẽ là Long ngọc hấp thu từ phụ thân?”

“Ào ào ào!”Long Thần chỉ là tay mơ luyện thể đỉnh phong, mà cỗ chân khí này quá mức khổng lồ đã vượt qua năng lực khống chế của hắn. Năng lượng bộc phát tràn ra ngoài biến thành cuồng phong dữ dội.

Một cỗ sóng nhiệt mãnh liệt dâng trào trong bụng, Long Thần kêu lên một tiếng, mồ hôi tuôn ra như tắm.

Chân khí trong đan điền dao động kịch liệt, thoạt nhìn tùy thời đều có thể nổ tung. Nếu như tiếp tục như vậy khẳng định sẽ bạo thể chết chắc rồi. Long Thần nghĩ đến hậu quả kinh khủng kia, ánh mắt hắn lập tức đỏ bừng nổi đầy gân máu.

"Lão tử làm sao chết dễ dàng như vậy. Long mạch sao? Mở ra cho ta!"

Quá trình luyện thể sẽ trải qua Long mạch cửu cảnh, trong đan điền võ giả sinh ra đầy đủ chân khí sẽ hóa thành Thần Long xông phá bình cảnh. Mà lúc này cỗ chân khí trong đan điền Long Thần vượt xa điều kiện.

"Phá!"

Long Thần cắn chặt răng, mồ hôi nhỏ xuống đất từng giọt nặng nề. Hắn gầm lên giận dữ, dùng ý niệm điều động chân khí chảy tới Long mạch đầu tiên.

“Ầm!”Đầu óc hắn bất chợt choáng váng một trận, chân khí phá vỡ bức tường cản trở ngoài Long mạch tràn vào như thác lũ. Nguyên bản Long mạch yếu ớt được chân khí bồi dưỡng lập tức lớn mạnh thật nhanh.

“A ~!”

Thời gian trôi qua khoảng nửa nén nhang, toàn bộ Long mạch đột nhiên quán thông. Chân khí như long tuần hoàn khắp Long mạch mấy lần mới quay trở về đan điền.Thế nhưng, lúc chân khí quay trở lại đan điền vẫn còn dao động mãnh liệt, kình khí cường đại khiến cho tinh thần Long Thần như muốn nứt vỡ.

"Chỉ là quán thông Long mạch đầu tiên đã khó khăn như vậy rồi. Nhưng mà không sao, ta rốt cuộc thành tựu Long Mạch cảnh đệ nhất trọng. Cỗ chân khí trong đan điền lớn mạnh phi phàm hẳn là dư sức đột phá Long Mạch cảnh đệ nhị trọng. Thế nào cũng phải thử một chút!"

Tâm lý hắn tương đối nắm chắc, lúc nãy quán thông Long mạch thứ nhất cơ hồ không tốn nhiều sức. Cơ hội hiếm có như thế làm sao bỏ qua được, hắn dĩ nhiên phải tận dụng triệt để tăng cường thực lực của mình.Ánh mắt Long Thần nhìn chăm chú phần mộ của phụ thần, khẽ cắn răng khống chế chân khí dẫn tới đạo Long mạch thứ hai.

Quá trình quán thông Long mạch thứ hai khó khăn hơn một chút, lượng chân khí và tinh thần tiêu tốn nhiều hơn mấy lần. Long Thần suy nghĩ sơ qua cũng thấy đột phá Long Mạch cảnh quá mức gian khổ.

Dù sao cao thủ tại Bạch Dương trấn cũng có không ít, bọn họ hao phí thời gian cả đời, sử dụng vô số tài nguyên gia tộc cũng chỉ quanh quẩn trong vòng Long Mạch cảnh mà thôi.

Chân khí quay cuồng trước phần mộ phụ thân hắn. Ngày hôm nay coi như là bất cứ giá nào rồi, hắn cố nhịn cơn đau nhức dẫn dắt chân khí tràn vào đạo Long mạch thứ hai. Nếu như thất bại sợ rằng lành ít dữ nhiều, thậm chí cuộc đời hắn sẽ chấm dứt ở đây.

Thời gian qua đi thật nhanh, Long Thần chỉ mới thông suốt Long mạch khoảng chừng mười tấc. Lúc này đây, hắn đã kiệt sức, nhưng mà nhớ tới phụ thân dặn dò trước khi chết, hắn lại cảm thấy mình thừa nhận thống khổ không coi vào đâu.

"Lão già kia muốn ta trở thành cường giả, ta đã đáp ứng rồi làm sao bỏ cuộc giữa chừng? Cho dù đánh cược tính mạng của mình cũng phải làm cho thỏa đáng. Ta cũng không tin xông phá không nổi đạo Long mạch thứ hai này."

Đồng thời, hắn còn nhớ tới những kẻ ở Dương gia đã từng khi nhục mình, còn có tiếng cười nhạo và giễu cợt ngày nào cũng phải nghe.

"Cũng tốt, lão tử không phải là hạng người lòng dạ độc ác, nhưng ta có thể phân biệt thiện ác rõ ràng. Ai đã từng khi nhục ta cứ chờ đi!"

“Ầm!”

Một lúc lâu sau, Long mạch thứ hai rốt cuộc xông phá thành công, cỗ chân khí mạnh mẽ từ trong hai đạo Long mạch tuôn ra truyền đi khắp thân thể Long Thần, không ngừng bồi dưỡng và rèn luyện kinh mạch trong người hắn. Sau đó toàn bộ chân khí lại trở về đan điền, tụ lại thành một đoàn vô cùng yên tĩnh.

Chân khí tràn qua tai mắt mũi miệng, ngũ giác Long Thần rõ ràng trước nay chưa từng có. Mặc dù bây giờ là ban đêm, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy chim trời bay lượn ở trên cao, tiếng côn trùng kêu vang ở vị trí cách đó rất xa.

Sau khi đạt tới Long Mạch cảnh, hắn cảm giác toàn thân mình lột xác, lực lượng trên người trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hắn bây giờ thân nhẹ như yến, tứ chi lại ẩn chứa sức mạnh vạn cân.

Long Thần đứng lên, cảm giác toàn thân dư thừa lực lượng lập tức nở nụ cười sảng khoái.

Hắn lúc này đã là võ giả Long Mạch cảnh đệ nhị trọng. Nếu dùng chân khí đánh ra một quyền, đoán chừng chặt ngang một gốc cây to cũng không phải là việc khó.

Bắt đầu từ hôm nay, hắn rốt cuộc đã tiến vào hàng ngũ võ giả chân chính.

Nhìn thoáng qua phần mộ Long Thanh Lan, Long Thần lại quỳ xuống dập đầu mấy lạy.

"Ta có được thành tựu như hiện tại là nhờ ngươi. Trước kia ta oán hận ngươi không ngó ngàng gì đến mình, xem như ta đánh giá sai lầm. Ngươi là một người phụ thân tốt, an nghỉ đi!"

Long Thần nói xong liền đánh xe ngựa trở về Bạch Dương trấn.

"Không đúng!"

Long Thần bỗng nhiên cau mày nghĩ ngợi.

" Long ngọc thần bí nguyên bản nằm trong đan điền phụ thân, ta vốn cho rằng Long ngọc xuất hiện ở trong Thức Hải là biến cố ngoài dự liệu. Nhưng mà bây giờ nghĩ lại có tám phần phụ thân biết trước rồi, cho nên mới yên tâm bảo ta thu hồi Long ngọc. Mà khối Long ngọc này vô cùng cổ quái, ngoài ra còn có Long Tế đại lục, siêu cấp bá chủ gì gì đó đúng là khó hiểu. Chẳng lẽ lai lịch phụ thân không chỉ nhiêu đó?"

"Nghĩ lại thì cũng đúng, trước khi phụ thân tới Bạch Dương trấn, mọi người không biết gì về hắn cả."

Long Thần cau mày lẩm bẩm:"Một điểm tối trọng yếu là phụ thân khẳng định biết Long ngọc là vật gì, nhưng lại không ngờ bị nó thôn phệ toàn bộ chân khí trong cơ thể mới biến thành phế vật. Bây giờ hắn truyền thừa vật này chẳng lẽ không sợ nó làm hại nhi tử của mình sao? Trong chuyện này sương mù tầng tầng, rốt cuộc là đạo lý gì?"

Ý thức hắn trở về trong Thức Hải vẫn thấy Long ngọc thần bí trôi nổi ở khu vực trung tâm. Cho dù Long Thần nghĩ nát óc cũng không biết tại sao nó lại xuất hiện ở nơi này.

Thức Hải là không gian hư vô, nếu hắn nói có đồ vật chui vào trong đầu mình hẳn là không có ai tin tưởng. Thậm chí còn cho rằng hắn bị điên.

Bởi vậy Long ngọc đối với hắn càng thêm thần bí.

Thế nhưng vào lúc này, Long Thần phát hiện Long ngọc vẫn đang phát ra chân khí chuyển vào trong đan điền của mình, chỉ có điều tốc độ không có mãnh liệt như lúc nãy.

Long Thần thấy thế mới mừng rỡ trong lòng.

"Chân khí của ta tùy thời vẫn không ngừng gia tăng, tốc độ tu luyện hiển nhiên nhanh hơn người bình thường rất nhiều. Có lẽ sau này ta có thể đuổi kịp đám cao thủ ở trong trấn."

Vốn là hắn cho rằng nhân sinh của mình sẽ trôi qua bình bình đạm đạm, nhưng mà lúc này rốt cuộc đã có một tia hi vọng.

Nhìn Bạch Dương trấn cách đó không xa, Long Thần nghĩ tới lời Long Thanh Lan dặn dò.

"Đại hội gia tộc, đệ tử kiệt xuất Dương gia đều là tuyệt đỉnh thiên tài. Ta đánh không lại Dương Chiến làm sao thắng những người khác? Phụ thân muốn ta đoạt chức vô địch còn khó hơn lên trời nữa. Cái gì mà Long võ giả thật sự trọng yếu như vậy sao?"

Hắn trở về Bạch Dương trấn đã là đêm khuya.

Long Thần không có ở tại Dương gia, mà sống trong một gian lầu các phía đông thị trấn. Hắn từ nhỏ đến lớn khi dễ một đống lớn bá tánh thường dân, đại nhân vật lại đắc tội không nổi. Cho nên hắn sống một thân một mình tương đối thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện