Long Ngạo Chiến Thần
Chương 140: Đánh đòn phủ đầu
"Ngươi chính là Long Ngạo?"
Giọng nói của Âu Dương Trọng cực kỳ lạnh lùng, giống như hàn băng vạn năm.
Là võ giả Thoái Biến, Âu Dương Trọng có mười phần tự tin đối phương chỉ là một võ giả Quy Nhất nho nhỏ, căn bản không thể nào là đối thủ của lão.
Cảnh giới Tiên Thiên và cảnh giới Thoái Biến có sự chênh lệch về bản chất.
Có thể nói, cho dù là võ giả Quy Nhất Tiên Thiên cũng không có khả năng chiến thắng cảnh giới Lôi Kiếp Thoái Biến.
"Đúng vậy."
"Ngươi có biết ta là ai không?"
"Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân Âu Dương Trọng."
Dường như Âu Dương Trọng có chút khen ngợi, đột nhiên lão lạnh lùng cười một tiếng, nói:
"Chuyện của ngươi ta đã nghe nói, không thể không thừa nhận ngươi thực sự rất giỏi, mười năm kiên trì, quật khởi chỉ trong mấy tháng, chỉ dựa vào sự kiên trì và thiên phú này cũng đủ để khinh thường người cùng thế hệ."
Long Ngạo không nói lời nào, lấy im lặng để trả lời.
"Vị trí mười một trên Bách Chiến bảng. Long Ngạo, ngươi giết chết Đường Lâm và Dương Nghị, vốn là ta nên giết ngươi, nhưng con người của ta có cái bệnh phi thường mến mộ người tài, cho nên ta chuẩn bị cho ngươi một cơ hội."
Long Ngạo vẫn không nói chuyện, bởi vì hắn muốn nghe xem rốt cuộc là đối phương muốn chơi trò gì.
"Long Ngạo, chỉ cần ngươi chịu gia nhập Hộ quốc đường, hoàng thất Tinh Vân sẽ bỏ qua chuyện cũ, đồng thời vị trí đường chủ Hộ quốc đường là của ngươi."
Không thể không thừa nhận điều kiện của Âu Dương Trọng thật sự rất hấp dẫn, nếu là người bình thường khẳng định sẽ không cách nào từ chối đề nghị đó, nhưng Long Ngạo sẽ đáp ứng sao?
Đáp án rất rõ ràng.
"Người của Tinh Vân Hộ quốc đường đều đã chết, chính là do gieo gió gặt bão, không thể trách người khác, đồng thời ta sẽ không gia nhập Hộ quốc đường, ý tốt của ông ta xin nhận."
Thẳng thừng từ chối.
Nếu có người khác đứng ở đây nhất định sẽ cho rằng đầu óc Long Ngạo có vấn đề, lại dám từ chối trước mặt Lão tổ tông Tinh Vân, đây không phải muốn chết hay sao?
Âu Dương Trọng cũng không tức giận, ngược lại cười nói:
"Long Ngạo, tiểu gia hỏa ngươi rất có cốt khí, ta biết ngươi có thể có được thành tựu của ngày hôm nay không phải dễ dàng, cho nên ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, có gia nhập Hộ quốc đường hay không?"
"Ta thích tự do tự tại."
Mặc dù Long Ngạo không nói thẳng là từ chối, nhưng ý tứ bên trong lời nói đã rất rõ ràng.
Vừa dứt lời, đột nhiên trên người Âu Dương Trọng bộc phát ra một luồng khí thế kinh khủng, phô thiên cái địa trực tiếp áp chế xuống.
Võ giả Thoái Biến, chỉ mới là khí thế cũng không phải là thứ mà võ giả Quy Nhất có thể ngăn cản.
Nhà trọ mà Long Ngạo ở chính là nhà trọ xa hoa nhất Tinh Vân thành, đồng thời cũng là nơi tụ tập cao thủ trong Tinh Vân thành, chỉ chốc lát, xung quanh nhà trọ đã đứng đầy người nhìn lên hai người trên nóc nhà.
Có lẽ có rất ít người nhận ra Âu Dương Trọng, dù sao vị Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân này đã bế quan ròng rã mười năm.
Nhưng lại có rất nhiều người nhận ra Long Ngạo, mấy tháng gần đây Long Ngạo quật khởi đã trở thành người nổi tiếng trong vương quốc Tinh Vân, cũng đã trở thành thần tượng trong lòng rất nhiều người.
Xì xào bàn tán, mỗi người đều suy đoán lão giả đối diện Long Ngạo rốt cuộc là ai.
Người của hoàng thất Tinh Vân, tính cả Âu Dương Phong và Âu Dương Phi, toàn bộ đều xuất hiện. Hai tay Âu Dương Phi nắm thật chặt, bởi vì trong lòng hắn mặc kệ về công về tư đều không muốn Long Ngạo bị giết chết, nhưng trước mặt Lão tổ tông, Long Ngạo thực sự có thể sống sót sao?
“Răng rắc.”
Tiếng xương cốt bị khí thế áp chế vang lên, Long Ngạo vẫn không từ bỏ, ý chí kiên nghị làm cho Long Ngạo có thể ngạo nghễ đứng thẳng, cứng rắn ngăn cản khí thế mạnh mẽ Âu Dương Trọng phóng thích ra.
Chịu đựng sao?
Nhìn thấy đối phương vậy mà cứng rắn ngăn cản, Âu Dương Trọng rất ngạc nhiên, nhếch miệng nở ra một nụ cười lạnh lùng, khí thế tỏa ra trên người càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, đợt sau mạnh hơn đợt sau, giống như sóng lớn biển cả.
Võ giả Thoái Biến.
Võ giả Thoái Biến không chỉ trải qua Lôi Kiếp tẩy lễ, càng là tiến hành biến đổi về chất, nói cách khác, bây giờ Âu Dương Trọng có sức mạnh của Linh lực đã trải qua biến đổi, nhất là khí thế cũng được trải qua Lôi Kiếp tẩy lễ và biến đổi, căn bản không phải khí thế của Tiên Thiên có thể so sánh.
Đánh đòn phủ đầu.
Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên trong trong lòng hắn hiểu rõ, lấy thực lực của mình muốn ngăn cản được khí thế đối phương thì giống như nói lời mộng tưởng, đã như vậy còn không bằng đánh đòn phủ đầu, nói không chừng còn có một chút cơ hội.
Long Ngạo ra tay trước?
Nhìn thấy Long Ngạo đột nhiên ra tay, không nói đến Âu Dương Trọng, hai người Âu Dương Phong và Âu Dương Phi đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ, dường như cho rằng đầu óc đối phương có vấn đề, có lẽ người khác không biết Âu Dương Trọng có thực lực gì, nhưng làm sao bọn họ lại có thể không biết.
Võ giả Thoái Biến hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cao thủ vương quốc Tinh Vân, thử hỏi Long Ngạo đánh đòn phủ đầu chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Lạnh lùng hừ một tiếng.
Trên mặt Âu Dương Trọng đầy vẻ khinh bỉ, căn bản không nhìn rõ thân ảnh, Âu Dương Trọng đã không một tiếng động đi tới sau lưng Long Ngạo.
Long Ngạo hành động trước, tốc độ vẫn không nhanh bằng Âu Dương Trọng.
Cảnh giới Thoái Biến chính là cảnh giới Thoái Biến, cảm ứng được khí tức sau lưng, trong lòng Long Ngạo kinh hãi, không dám có chút lơ là lập tức trở tay đánh trả, nhưng vẫn chậm một bước, bị Âu Dương Trọng hung bạo đánh trúng, thân thể bay ngược ra.
Miệng phun tiên huyết, thân thể bị bay ngược ra sau, Long Ngạo cứng rắn ngừng lại, còn chưa đợi hắn đứng vững, thân thể Âu Dương Trọng lần nữa lao đến, căn bản không cho Long Ngạo bất kỳ cơ hội thở dốc.
Trấn Hồn Ấn, Thiêu Minh Ấn liên tục đánh ra, không chỉ có vậy, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay Long Ngạo cũng theo đó đánh ra, ba thức đầu trong Huyết Ẩm bát thức, thức thứ nhất Hoàng Tuyền Cửu Liên Kích, thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm, thức thứ ba Liệt Diễm Hỏa Hải, trong nháy mắt chồng lên nhau, đao mang kinh khủng thuận thế đánh ra.
Đao mang kinh thiên, trong đêm tối giống như sao trời xẹt qua.
Căn bản Âu Dương Trọng không đem Long Ngạo để vào mắt, dường như cũng chưa kịp phản ứng, chỉ là cảnh giới Thoái Biến vẫn là cảnh giới Thoái Biến, lão kịp thời tránh né nên không bị đao mang đánh trúng, nhưng cũng bị hù cho cơ thể toàn mồ hôi lạnh.
Cho tới giờ phút này, rốt cuộc Âu Dương Trọng cũng biết tại sao thiếu niên trước mặt này có thể quật khởi trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, mặc dù chỉ là cảnh giới Quy Nhất nhưng thực lực lại không thể coi thường, cho dù lão là võ giả Thoái Biến, nếu không phải vừa rồi phản ứng nhanh nói không chừng đã gặp nhiều thiệt thòi.
"Long Ngạo, không thể không thừa nhận ngươi thật sự là một nhân tài, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Hộ quốc đường, không chỉ có thể trở thành đường chủ Hộ quốc đường, ta còn có thể thu ngươi làm đồ đệ, ngày sau một nửa vương quốc Tinh Vân là của ngươi."
Nghe những lời này, Âu Dương Phong và Âu Dương Phi giật nảy cả mình, về phần những người kháccũng đã nhận ra thân phận của lão giả, Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân, địa vị còn muốn áp đảo phía trên Hoàng đế Âu Dương Phong, vì vậy tất cả mọi người đều hiểu rõ những lời nói của Âu Dương Trọng lúc nãy có ý nghĩa như thế nào.
Một nửa giang sơn, đường chủ Hộ quốc đường, đệ tử của Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân, ba điều kiện chồng lên nhau, sự hấp dẫn thực sự có chút khó mà từ chối được, những người xung quanh nhà trọ tự hỏi lòng mình nếu đạt được những điều kiện như vậy thì sẽ cự tuyệt sao?
Giọng nói của Âu Dương Trọng cực kỳ lạnh lùng, giống như hàn băng vạn năm.
Là võ giả Thoái Biến, Âu Dương Trọng có mười phần tự tin đối phương chỉ là một võ giả Quy Nhất nho nhỏ, căn bản không thể nào là đối thủ của lão.
Cảnh giới Tiên Thiên và cảnh giới Thoái Biến có sự chênh lệch về bản chất.
Có thể nói, cho dù là võ giả Quy Nhất Tiên Thiên cũng không có khả năng chiến thắng cảnh giới Lôi Kiếp Thoái Biến.
"Đúng vậy."
"Ngươi có biết ta là ai không?"
"Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân Âu Dương Trọng."
Dường như Âu Dương Trọng có chút khen ngợi, đột nhiên lão lạnh lùng cười một tiếng, nói:
"Chuyện của ngươi ta đã nghe nói, không thể không thừa nhận ngươi thực sự rất giỏi, mười năm kiên trì, quật khởi chỉ trong mấy tháng, chỉ dựa vào sự kiên trì và thiên phú này cũng đủ để khinh thường người cùng thế hệ."
Long Ngạo không nói lời nào, lấy im lặng để trả lời.
"Vị trí mười một trên Bách Chiến bảng. Long Ngạo, ngươi giết chết Đường Lâm và Dương Nghị, vốn là ta nên giết ngươi, nhưng con người của ta có cái bệnh phi thường mến mộ người tài, cho nên ta chuẩn bị cho ngươi một cơ hội."
Long Ngạo vẫn không nói chuyện, bởi vì hắn muốn nghe xem rốt cuộc là đối phương muốn chơi trò gì.
"Long Ngạo, chỉ cần ngươi chịu gia nhập Hộ quốc đường, hoàng thất Tinh Vân sẽ bỏ qua chuyện cũ, đồng thời vị trí đường chủ Hộ quốc đường là của ngươi."
Không thể không thừa nhận điều kiện của Âu Dương Trọng thật sự rất hấp dẫn, nếu là người bình thường khẳng định sẽ không cách nào từ chối đề nghị đó, nhưng Long Ngạo sẽ đáp ứng sao?
Đáp án rất rõ ràng.
"Người của Tinh Vân Hộ quốc đường đều đã chết, chính là do gieo gió gặt bão, không thể trách người khác, đồng thời ta sẽ không gia nhập Hộ quốc đường, ý tốt của ông ta xin nhận."
Thẳng thừng từ chối.
Nếu có người khác đứng ở đây nhất định sẽ cho rằng đầu óc Long Ngạo có vấn đề, lại dám từ chối trước mặt Lão tổ tông Tinh Vân, đây không phải muốn chết hay sao?
Âu Dương Trọng cũng không tức giận, ngược lại cười nói:
"Long Ngạo, tiểu gia hỏa ngươi rất có cốt khí, ta biết ngươi có thể có được thành tựu của ngày hôm nay không phải dễ dàng, cho nên ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, có gia nhập Hộ quốc đường hay không?"
"Ta thích tự do tự tại."
Mặc dù Long Ngạo không nói thẳng là từ chối, nhưng ý tứ bên trong lời nói đã rất rõ ràng.
Vừa dứt lời, đột nhiên trên người Âu Dương Trọng bộc phát ra một luồng khí thế kinh khủng, phô thiên cái địa trực tiếp áp chế xuống.
Võ giả Thoái Biến, chỉ mới là khí thế cũng không phải là thứ mà võ giả Quy Nhất có thể ngăn cản.
Nhà trọ mà Long Ngạo ở chính là nhà trọ xa hoa nhất Tinh Vân thành, đồng thời cũng là nơi tụ tập cao thủ trong Tinh Vân thành, chỉ chốc lát, xung quanh nhà trọ đã đứng đầy người nhìn lên hai người trên nóc nhà.
Có lẽ có rất ít người nhận ra Âu Dương Trọng, dù sao vị Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân này đã bế quan ròng rã mười năm.
Nhưng lại có rất nhiều người nhận ra Long Ngạo, mấy tháng gần đây Long Ngạo quật khởi đã trở thành người nổi tiếng trong vương quốc Tinh Vân, cũng đã trở thành thần tượng trong lòng rất nhiều người.
Xì xào bàn tán, mỗi người đều suy đoán lão giả đối diện Long Ngạo rốt cuộc là ai.
Người của hoàng thất Tinh Vân, tính cả Âu Dương Phong và Âu Dương Phi, toàn bộ đều xuất hiện. Hai tay Âu Dương Phi nắm thật chặt, bởi vì trong lòng hắn mặc kệ về công về tư đều không muốn Long Ngạo bị giết chết, nhưng trước mặt Lão tổ tông, Long Ngạo thực sự có thể sống sót sao?
“Răng rắc.”
Tiếng xương cốt bị khí thế áp chế vang lên, Long Ngạo vẫn không từ bỏ, ý chí kiên nghị làm cho Long Ngạo có thể ngạo nghễ đứng thẳng, cứng rắn ngăn cản khí thế mạnh mẽ Âu Dương Trọng phóng thích ra.
Chịu đựng sao?
Nhìn thấy đối phương vậy mà cứng rắn ngăn cản, Âu Dương Trọng rất ngạc nhiên, nhếch miệng nở ra một nụ cười lạnh lùng, khí thế tỏa ra trên người càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, đợt sau mạnh hơn đợt sau, giống như sóng lớn biển cả.
Võ giả Thoái Biến.
Võ giả Thoái Biến không chỉ trải qua Lôi Kiếp tẩy lễ, càng là tiến hành biến đổi về chất, nói cách khác, bây giờ Âu Dương Trọng có sức mạnh của Linh lực đã trải qua biến đổi, nhất là khí thế cũng được trải qua Lôi Kiếp tẩy lễ và biến đổi, căn bản không phải khí thế của Tiên Thiên có thể so sánh.
Đánh đòn phủ đầu.
Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên trong trong lòng hắn hiểu rõ, lấy thực lực của mình muốn ngăn cản được khí thế đối phương thì giống như nói lời mộng tưởng, đã như vậy còn không bằng đánh đòn phủ đầu, nói không chừng còn có một chút cơ hội.
Long Ngạo ra tay trước?
Nhìn thấy Long Ngạo đột nhiên ra tay, không nói đến Âu Dương Trọng, hai người Âu Dương Phong và Âu Dương Phi đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ, dường như cho rằng đầu óc đối phương có vấn đề, có lẽ người khác không biết Âu Dương Trọng có thực lực gì, nhưng làm sao bọn họ lại có thể không biết.
Võ giả Thoái Biến hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cao thủ vương quốc Tinh Vân, thử hỏi Long Ngạo đánh đòn phủ đầu chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Lạnh lùng hừ một tiếng.
Trên mặt Âu Dương Trọng đầy vẻ khinh bỉ, căn bản không nhìn rõ thân ảnh, Âu Dương Trọng đã không một tiếng động đi tới sau lưng Long Ngạo.
Long Ngạo hành động trước, tốc độ vẫn không nhanh bằng Âu Dương Trọng.
Cảnh giới Thoái Biến chính là cảnh giới Thoái Biến, cảm ứng được khí tức sau lưng, trong lòng Long Ngạo kinh hãi, không dám có chút lơ là lập tức trở tay đánh trả, nhưng vẫn chậm một bước, bị Âu Dương Trọng hung bạo đánh trúng, thân thể bay ngược ra.
Miệng phun tiên huyết, thân thể bị bay ngược ra sau, Long Ngạo cứng rắn ngừng lại, còn chưa đợi hắn đứng vững, thân thể Âu Dương Trọng lần nữa lao đến, căn bản không cho Long Ngạo bất kỳ cơ hội thở dốc.
Trấn Hồn Ấn, Thiêu Minh Ấn liên tục đánh ra, không chỉ có vậy, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay Long Ngạo cũng theo đó đánh ra, ba thức đầu trong Huyết Ẩm bát thức, thức thứ nhất Hoàng Tuyền Cửu Liên Kích, thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm, thức thứ ba Liệt Diễm Hỏa Hải, trong nháy mắt chồng lên nhau, đao mang kinh khủng thuận thế đánh ra.
Đao mang kinh thiên, trong đêm tối giống như sao trời xẹt qua.
Căn bản Âu Dương Trọng không đem Long Ngạo để vào mắt, dường như cũng chưa kịp phản ứng, chỉ là cảnh giới Thoái Biến vẫn là cảnh giới Thoái Biến, lão kịp thời tránh né nên không bị đao mang đánh trúng, nhưng cũng bị hù cho cơ thể toàn mồ hôi lạnh.
Cho tới giờ phút này, rốt cuộc Âu Dương Trọng cũng biết tại sao thiếu niên trước mặt này có thể quật khởi trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, mặc dù chỉ là cảnh giới Quy Nhất nhưng thực lực lại không thể coi thường, cho dù lão là võ giả Thoái Biến, nếu không phải vừa rồi phản ứng nhanh nói không chừng đã gặp nhiều thiệt thòi.
"Long Ngạo, không thể không thừa nhận ngươi thật sự là một nhân tài, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Hộ quốc đường, không chỉ có thể trở thành đường chủ Hộ quốc đường, ta còn có thể thu ngươi làm đồ đệ, ngày sau một nửa vương quốc Tinh Vân là của ngươi."
Nghe những lời này, Âu Dương Phong và Âu Dương Phi giật nảy cả mình, về phần những người kháccũng đã nhận ra thân phận của lão giả, Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân, địa vị còn muốn áp đảo phía trên Hoàng đế Âu Dương Phong, vì vậy tất cả mọi người đều hiểu rõ những lời nói của Âu Dương Trọng lúc nãy có ý nghĩa như thế nào.
Một nửa giang sơn, đường chủ Hộ quốc đường, đệ tử của Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân, ba điều kiện chồng lên nhau, sự hấp dẫn thực sự có chút khó mà từ chối được, những người xung quanh nhà trọ tự hỏi lòng mình nếu đạt được những điều kiện như vậy thì sẽ cự tuyệt sao?
Bình luận truyện