Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1246



Chương 1246

“Về phần lý do là gì, cứ mời người ta đến là rõ thôi.” Tống Vy nheo mắt.

Hạ Bảo Châu gật đầu: “Nói cũng đúng, tớ sẽ liên hệ với công ty anh ta bảo anh ta tới đây.”

Nói rồi, Hạ Bảo Châu đứng dậy đi gọi điện thoại.

Cô ấy vừa đi khỏi, Tống Vy đã nhận được lời mời chat video từ Đường Hạo Tuấn.

Lúc này trong nước đang là nửa đêm, nửa đêm rồi còn gọi cho cô, xem ra anh đã biết chuyện đơn hàng chuyển phát nhanh kia rồi.

Tống Vy thở dài ấn nhận cuộc gọi.

Trong video, người đàn ông mặc bộ đồ ngủ màu đen, vẻ mặt u ám dựa vào đầu giường, hỏi: “Đơn hàng chuyển phát nhanh kia là sao?”

“Vệ sĩ nói cho anh biết sao?” Tống Vy không trả lời mà hỏi ngược lại.

Đường Hạo Tuấn nâng cằm: “Ừ.”

Anh đang ngủ thì nhận được điện thoại của vệ sĩ, anh ta nói Tống Vy nhận được một đơn hàng chuyển phát nhanh rất ghê tởm, bị dọa sợ không nhẹ.

Vì vậy, anh ngay lập tức gọi video để hỏi cô.

Tống Vy xoa lông mày: “Có người cố ý chơi khăm em.”

“Ai?” Đường Hạo Tuấn cau mày: “Đường Hạo Minh hay Lâm Giai Nhi?”

Quả nhiên, anh cũng nghĩ giống cô.

Đều nghi ngờ hai người bọn họ.

Tống Vy lắc đầu: “Em không chắc có phải là họ không, nhưng mà khả năng cũng rất cao.”

Kẻ thù của cô ở khắp thành phố.

Tống Huyền, Đường Hạo Minh, Lâm Giai Nhi.

Tống Huyền bị nhốt trong bệnh viện tâm thần nên không thể liên lạc với thế giới bên ngoài, trên người cũng không có tiền nên hiển nhiên cô ta không thể làm ra được chuyện này.

Vậy thì chỉ có Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi, nhưng bây giờ vẫn chưa có bằng chứng chứng minh có phải là họ hay không.

“Bên trong đơn hàng chuyển phát nhanh có gì?” Đường Hạo Tuấn nắm chặt điện thoại hỏi tiếp.

Vệ sĩ chỉ nói với anh là Tống Vy nhận được một đơn hàng chuyển phát nhanh ghê tởm, nhưng cũng không biết đó là thứ gì.

Bởi vì người giúp việc đã xử lý đơn hàng kia rồi.

“Là xác mèo.” Tống Vy sờ bụng, cố nén cảm giác ghê tởm và buồn nôn trong bụng nói với Đường Hạo Tuấn.

Trong mắt Đường Hạo Tuấn lóe lên tia sáng lạnh lẽo: “Xác mèo à…”

“Đúng vậy.” Tống Vy gật đầu.

Đường Hạo Tuấn có chút lo lắng: “Em không sao chứ?”

“Em không sao, em không nhìn thấy con mèo đó, là Bảo Châu giúp em mở đơn hàng đó ra, cậu ấy nhìn thấy nên bị hù dọa không nhẹ.” Tống Vy nhìn về phía Hạ Lâm nói xin lỗi.

Đường Hạo Tuấn cũng biết người gửi đơn hàng kia muốn nhắm vào Tống Vy, Hạ Bảo Châu vì cô mà bị dọa không nhẹ nên cảm thấy hơi áy náy.

“Không sao, lát nữa anh sẽ nhờ vệ sĩ tặng cho cô ấy ít đồ, coi như đền bù.” Đường Hạo Tuấn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện