Luận Kiếm Toàn Cầu
Chương 172: Lục Tiểu Phụng
Translator: Nguyetmai
"…"
Khai Tâm sững sờ một lát ở cửa thành mới ngoái đầu nhìn về phía khu gửi bán. Hắn dở khóc dở cười lắc đầu, lần này bó tay rồi, không ngờ thu mua bí tịch võ học thượng thừa mà lại mua được một quyển bí tịch hỗ trợ cho võ học tông sư – Phong Linh Toàn…
Chỉ có cảnh giới Tạo Hóa mới học được Phong Linh Toàn, ngoài ra còn chỉ thích hợp với võ học cảnh giới Tông Sư. Dưới trạng thái thi triển cấp cao nhất của võ học là cảnh giới Tông Sư, người chơi có thể kích hoạt một bổ trợ thượng thừa khác, công dụng là cường hóa khả năng công kích của võ học chủ đạo (làm kẻ địch đang công kịch ở hai bên trái phải bị thương, đồng thời theo cấp bậc tăng lên, khả năng làm bị thương cũng ngày càng mạnh, phân tích kĩ ra thì có thể nói là nâng cao khả năng sát thương).
Ví dụ như Thiếu Lâm Trường Quyền cấp 99.99 hoặc một môn võ học thượng thừa có tính công kích đến cấp 99.99 thì đều được.
Còn nếu là Hoa Lang Ngâm cấp 95.37 hoặc một môn võ học chưa đạt tới cấp 99.99, sẽ không thể kích hoạt được Phong Linh Toàn trong khi thi triển chúng.
Nhưng vì là võ học thượng thừa có tính chất bổ trợ, giá của Phong Linh Toàn rẻ hơn rất nhiều so với bí tịch võ học thông thường, bởi vì sau khi đạt tới cảnh giới Tông Sư, đệ tử của các môn phái sẽ nhận được nhiệm vụ sư môn nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ là có được một quyển, vì thế rất ít người cần đến Phong Linh Toàn.
Lượng tiêu thụ của Phong Linh Toàn trên thị trường rất ít, thậm chí là xem nhẹ nó.
Khai Tâm còn nhớ, thời điểm nó có giá cao nhất cũng mới mấy vạn lượng bạc mà thôi!
Nhận ra tình hình không ổn, Khai Tâm vội vàng trở về khu gửi bán.
Ba nam một nữ trong khu gửi bán đã không còn ở trong đó nữa rồi.
Đương nhiên Khai Tâm không hề biết người bán bí tịch cùng ở trong thành Lạc Dương, hiện tại hắn chỉ hy vọng nhanh chóng gián đoạn cuộc giao dịch này, không lại có tên khốn nào bán mấy quyển Phong Linh Toàn cho mình, vậy thì gay to mất.
Khai Tâm thêm một yêu cầu nữa là "không mua Phong Linh Toàn", rồi mới để khu gửi bán thông báo ra…
Thế nhưng, thứ đã thu mua thì không thể trả lại được.
Cầm quyển bí tịch võ học màu xám trong tay, Khai Tâm cũng không quá mức uể oải và phiền muộn, bởi vì mua quyển Phong Linh Toàn ngoài ý muốn này cũng chưa chắc đã là một chuyện xấu.
Dù sao Phong Linh Toàn cũng là một bổ trợ, đối với tình hình trước mắt thì nó vẫn có tác dụng đề cao được thực lực của hắn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Khai Tâm có một môn võ công đạt tới cảnh giới Tông Sư.
Hơn nữa, trong lịch trình của Khai Tâm, sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, hắn định sẽ về phủ Mộ Dung ở thành Cô Tô một chuyến để nhận nhiệm vụ này.
Thế nhưng từ Lạc Dương đến Cô Tô rất xa xôi, sẽ tốn khá nhiều ngày, thời gian đi đi về về và những thời gian lãng phí trên đường cũng đủ để hắn kiếm được khá nhiều tiền rồi.
Mặc dù giá của quyển Phong Linh Toàn này hơi đắt một chút, nhưng xét về một góc độ nào đấy thì nó lại giúp Khai Tâm tiết kiệm được rất nhiều thời gian và cơ hội.
Hắn vẫn hời!
Không cần về thành Cô Tô, hắn có nhiều thời gian luyện tập Hoa Lang Ngâm và Vô Ảnh Tật Phong Cước, đến lúc đó, cho dù gặp phải đường chủ Mộng Vân của Nhất Phẩm Đường – người có thực lực hùng hậu với nhiều môn võ học thượng thừa, hắn cũng sẽ có chút phần thắng, gặp phải một đội ngũ đông đảo nào đó cũng không cần quá mức lo lắng.
Sự tồn tại của Phong Linh Toàn sẽ tăng cường khả năng chiến đấu với tập thể của hắn!
Nghĩ đi nghĩ lại, Khai Tâm nở một nụ cười nhẹ, hắn lẳng lặng cất Phong Linh Toàn đi, bước về phía cửa thành.
Bố cáo trên cửa thành là lệnh truy nã.
Thì ra, ba mươi năm trước, Lạc Dương từng xuất hiện một thiếu niên tài giỏi hơn người, với công phu bất phàm của mình, người đó tung hoành một thời ở Lạc Dương. Sau khi đến Thiếu Lâm Tự, hắn ta sáng chế ra một loại võ công chưởng pháp sánh ngang với bảy mươi hai tuyệt kĩ của Phái Thiếu Lâm – Huyết Thủ Ấn!
Huyết Thủ Ấn sẽ ngưng tụ khí huyết trong cả cơ thể để khiến chân khí của kẻ địch bị hỗn loạn, huyết mạch chảy ngược, cuối cùng tạo ra một chưởng đỏ tươi trên ngực của đối phương. Bị thương là sẽ phải chết, lực sát thương cực kỳ hung tàn.
Sau khi Huyết Thủ Ấn ra đời, thiếu niên này cũng đã đến tuổi trung niên. Với chiêu thức ác độc ấy, hắn ta xuống núi và xông xáo giang hồ, tâm địa ác độc, thành danh nhờ vào việc giết chết hàng chục cao thủ trên giang hồ, rước lấy đủ loại tiếng xấu. Cuối cùng, hắn ta bị vô số nhân sĩ giang hồ truy nã và vây công, rơi xuống khu vực Đoạn Đầu Nhai ở gần Lạc Dương, thi thể không còn sót lại.
Thế nhưng, câu chuyện này mới qua đi hai mươi năm mà Huyết Thủ Ấn đã tái xuất giang hồ!
Gần thành Lạc Dương, mấy vị khá có tiếng tăm bị phơi thây nơi hoang dã, trước ngực có một dấu ấn bàn tay màu đỏ tươi, trùng khớp với dấu hiệu của tên ma đầu trong kiếp trước.
Nhân sĩ giang hồ đứng trước cửa thành là một hiệp khách với tiếng tăm lẫy lừng trong các nhân sĩ chính đạo – Lục Tiểu Phụng!
Tin này nhanh chóng lan ra và gây chấn động thành Lạc Dương, vô số người chơi tụ tập ở cửa thành, nhưng không phải vì Huyết Thủ Ấn, mà là vây quanh Lục Tiểu Phụng. Họ không ngừng trò chuyện với Lục Tiểu Phụng, hy vọng kích hoạt được nhiệm nụ này, học được Linh Tê Chỉ của ông ấy…
Nhưng họ lại quên rằng, tuyệt học có thể lấy được dễ dàng như thế sao?
Người thông minh sẽ chú ý tới nội dung bố cáo dán trên tường:
Truy tìm được Huyết Thủ Ấn về xử án thì có lẽ còn có thể được Lục Tiểu Phụng để mắt đến, chứ chỉ nói chuyện mà cũng nhận được sự ưu ái của Lục Tiểu Phụng thì "Giang hồ đệ nhất hiệp thám" này hơi kỳ lạ rồi đấy.
Khai Tâm đứng ngoài thành nhìn một hồi lâu, thỉnh thoảng lại nhíu mày…
Quả thực là hắn chưa từng nghe nói đến nhiệm vụ này, chắc là nhiệm vụ trong khu vực Lạc Dương chăng.
Mặc dù Lục Tiểu Phụng rất nổi tiếng, nhưng trong cả "Giang hồ", những cao thủ có danh tiếng nhiều không đếm hết được. Đến tận ba năm sau, vẫn còn rất nhiều cao thủ mà người ta không biết tới, Khai Tâm cũng chẳng thể biết được hết về tin tức của tất cả mọi người.
Nhưng theo nội dung trên bố cáo, Lục Tiểu Phụng đã lặn lội vạn dặm từ kinh thành đến Lạc Dương để truy tìm tên đại ma đầu Huyết Thủ Ấn tội ác chồng chất đó.
Thân phận của Lục Tiểu Phụng là gì?
Siêu cao thủ cảnh giới Giải Thoát trở lên!
Người mà ông ấy theo dõi và truy nã sẽ là kẻ dễ đối phó sao?
Ít nhất cũng phải là cảnh giới Sinh Tử hay gì đó!
Nhưng Khai Tâm đã từng nghe nói về Huyết Thủ Ấn rồi, kiếp trước từng có người học được, hình như cũng tung hoành được một thời gian, lực sát thương cực kỳ cao, cũng là một môn tuyệt học thì phải.
Chỉ có điều, tuy rằng tuyệt học rất mạnh mẽ, nhưng vì có nhiều hạn chế nên kiểu gì cũng sẽ có thời gian sa sút, chết vào những nhiệm vụ nguy hiểm, có khá nhiều người bị suy sụp ở giai đoạn sau, nếu không thì rất khó đến lượt hắn bộc phát ra những gì đã tích lũy được và bước lên trước.
Nghĩ tới đây, Khai Tâm thầm lắc đầu.
Theo hắn, bố cáo này bên ngoài thì là hô hào tất cả các hiệp sĩ trong giang hồ tìm kiếm tung tích của Huyết Thủ Ấn, nhưng ngầm lại có ý nhắc nhở hắn, tuyệt đối không được đụng đến loại người này.
Đại ma đầu này không giống những NPC bình thường khác!
Chưa thể chạm trán với hắn ta trong giai đoạn hiện nay được!
Xoay người đi, Khai Tâm rời khỏi đám đông, ra khỏi thành mà không hề ngần ngại.
Đã có Phong Linh Toàn rồi thì trong thời gian tiếp theo, hắn vẫn nên ở lại thành Lạc Dương thì hơn. Loạn Táng Cương rất yên tĩnh, thích hợp để luyện công, thuận tiện còn thu thập được một vài quyển võ học thượng thừa, cung cấp một nguồn động lực mạnh mẽ, ổn định cho Thải Y Môn.
"…"
Khai Tâm sững sờ một lát ở cửa thành mới ngoái đầu nhìn về phía khu gửi bán. Hắn dở khóc dở cười lắc đầu, lần này bó tay rồi, không ngờ thu mua bí tịch võ học thượng thừa mà lại mua được một quyển bí tịch hỗ trợ cho võ học tông sư – Phong Linh Toàn…
Chỉ có cảnh giới Tạo Hóa mới học được Phong Linh Toàn, ngoài ra còn chỉ thích hợp với võ học cảnh giới Tông Sư. Dưới trạng thái thi triển cấp cao nhất của võ học là cảnh giới Tông Sư, người chơi có thể kích hoạt một bổ trợ thượng thừa khác, công dụng là cường hóa khả năng công kích của võ học chủ đạo (làm kẻ địch đang công kịch ở hai bên trái phải bị thương, đồng thời theo cấp bậc tăng lên, khả năng làm bị thương cũng ngày càng mạnh, phân tích kĩ ra thì có thể nói là nâng cao khả năng sát thương).
Ví dụ như Thiếu Lâm Trường Quyền cấp 99.99 hoặc một môn võ học thượng thừa có tính công kích đến cấp 99.99 thì đều được.
Còn nếu là Hoa Lang Ngâm cấp 95.37 hoặc một môn võ học chưa đạt tới cấp 99.99, sẽ không thể kích hoạt được Phong Linh Toàn trong khi thi triển chúng.
Nhưng vì là võ học thượng thừa có tính chất bổ trợ, giá của Phong Linh Toàn rẻ hơn rất nhiều so với bí tịch võ học thông thường, bởi vì sau khi đạt tới cảnh giới Tông Sư, đệ tử của các môn phái sẽ nhận được nhiệm vụ sư môn nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ là có được một quyển, vì thế rất ít người cần đến Phong Linh Toàn.
Lượng tiêu thụ của Phong Linh Toàn trên thị trường rất ít, thậm chí là xem nhẹ nó.
Khai Tâm còn nhớ, thời điểm nó có giá cao nhất cũng mới mấy vạn lượng bạc mà thôi!
Nhận ra tình hình không ổn, Khai Tâm vội vàng trở về khu gửi bán.
Ba nam một nữ trong khu gửi bán đã không còn ở trong đó nữa rồi.
Đương nhiên Khai Tâm không hề biết người bán bí tịch cùng ở trong thành Lạc Dương, hiện tại hắn chỉ hy vọng nhanh chóng gián đoạn cuộc giao dịch này, không lại có tên khốn nào bán mấy quyển Phong Linh Toàn cho mình, vậy thì gay to mất.
Khai Tâm thêm một yêu cầu nữa là "không mua Phong Linh Toàn", rồi mới để khu gửi bán thông báo ra…
Thế nhưng, thứ đã thu mua thì không thể trả lại được.
Cầm quyển bí tịch võ học màu xám trong tay, Khai Tâm cũng không quá mức uể oải và phiền muộn, bởi vì mua quyển Phong Linh Toàn ngoài ý muốn này cũng chưa chắc đã là một chuyện xấu.
Dù sao Phong Linh Toàn cũng là một bổ trợ, đối với tình hình trước mắt thì nó vẫn có tác dụng đề cao được thực lực của hắn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Khai Tâm có một môn võ công đạt tới cảnh giới Tông Sư.
Hơn nữa, trong lịch trình của Khai Tâm, sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, hắn định sẽ về phủ Mộ Dung ở thành Cô Tô một chuyến để nhận nhiệm vụ này.
Thế nhưng từ Lạc Dương đến Cô Tô rất xa xôi, sẽ tốn khá nhiều ngày, thời gian đi đi về về và những thời gian lãng phí trên đường cũng đủ để hắn kiếm được khá nhiều tiền rồi.
Mặc dù giá của quyển Phong Linh Toàn này hơi đắt một chút, nhưng xét về một góc độ nào đấy thì nó lại giúp Khai Tâm tiết kiệm được rất nhiều thời gian và cơ hội.
Hắn vẫn hời!
Không cần về thành Cô Tô, hắn có nhiều thời gian luyện tập Hoa Lang Ngâm và Vô Ảnh Tật Phong Cước, đến lúc đó, cho dù gặp phải đường chủ Mộng Vân của Nhất Phẩm Đường – người có thực lực hùng hậu với nhiều môn võ học thượng thừa, hắn cũng sẽ có chút phần thắng, gặp phải một đội ngũ đông đảo nào đó cũng không cần quá mức lo lắng.
Sự tồn tại của Phong Linh Toàn sẽ tăng cường khả năng chiến đấu với tập thể của hắn!
Nghĩ đi nghĩ lại, Khai Tâm nở một nụ cười nhẹ, hắn lẳng lặng cất Phong Linh Toàn đi, bước về phía cửa thành.
Bố cáo trên cửa thành là lệnh truy nã.
Thì ra, ba mươi năm trước, Lạc Dương từng xuất hiện một thiếu niên tài giỏi hơn người, với công phu bất phàm của mình, người đó tung hoành một thời ở Lạc Dương. Sau khi đến Thiếu Lâm Tự, hắn ta sáng chế ra một loại võ công chưởng pháp sánh ngang với bảy mươi hai tuyệt kĩ của Phái Thiếu Lâm – Huyết Thủ Ấn!
Huyết Thủ Ấn sẽ ngưng tụ khí huyết trong cả cơ thể để khiến chân khí của kẻ địch bị hỗn loạn, huyết mạch chảy ngược, cuối cùng tạo ra một chưởng đỏ tươi trên ngực của đối phương. Bị thương là sẽ phải chết, lực sát thương cực kỳ hung tàn.
Sau khi Huyết Thủ Ấn ra đời, thiếu niên này cũng đã đến tuổi trung niên. Với chiêu thức ác độc ấy, hắn ta xuống núi và xông xáo giang hồ, tâm địa ác độc, thành danh nhờ vào việc giết chết hàng chục cao thủ trên giang hồ, rước lấy đủ loại tiếng xấu. Cuối cùng, hắn ta bị vô số nhân sĩ giang hồ truy nã và vây công, rơi xuống khu vực Đoạn Đầu Nhai ở gần Lạc Dương, thi thể không còn sót lại.
Thế nhưng, câu chuyện này mới qua đi hai mươi năm mà Huyết Thủ Ấn đã tái xuất giang hồ!
Gần thành Lạc Dương, mấy vị khá có tiếng tăm bị phơi thây nơi hoang dã, trước ngực có một dấu ấn bàn tay màu đỏ tươi, trùng khớp với dấu hiệu của tên ma đầu trong kiếp trước.
Nhân sĩ giang hồ đứng trước cửa thành là một hiệp khách với tiếng tăm lẫy lừng trong các nhân sĩ chính đạo – Lục Tiểu Phụng!
Tin này nhanh chóng lan ra và gây chấn động thành Lạc Dương, vô số người chơi tụ tập ở cửa thành, nhưng không phải vì Huyết Thủ Ấn, mà là vây quanh Lục Tiểu Phụng. Họ không ngừng trò chuyện với Lục Tiểu Phụng, hy vọng kích hoạt được nhiệm nụ này, học được Linh Tê Chỉ của ông ấy…
Nhưng họ lại quên rằng, tuyệt học có thể lấy được dễ dàng như thế sao?
Người thông minh sẽ chú ý tới nội dung bố cáo dán trên tường:
Truy tìm được Huyết Thủ Ấn về xử án thì có lẽ còn có thể được Lục Tiểu Phụng để mắt đến, chứ chỉ nói chuyện mà cũng nhận được sự ưu ái của Lục Tiểu Phụng thì "Giang hồ đệ nhất hiệp thám" này hơi kỳ lạ rồi đấy.
Khai Tâm đứng ngoài thành nhìn một hồi lâu, thỉnh thoảng lại nhíu mày…
Quả thực là hắn chưa từng nghe nói đến nhiệm vụ này, chắc là nhiệm vụ trong khu vực Lạc Dương chăng.
Mặc dù Lục Tiểu Phụng rất nổi tiếng, nhưng trong cả "Giang hồ", những cao thủ có danh tiếng nhiều không đếm hết được. Đến tận ba năm sau, vẫn còn rất nhiều cao thủ mà người ta không biết tới, Khai Tâm cũng chẳng thể biết được hết về tin tức của tất cả mọi người.
Nhưng theo nội dung trên bố cáo, Lục Tiểu Phụng đã lặn lội vạn dặm từ kinh thành đến Lạc Dương để truy tìm tên đại ma đầu Huyết Thủ Ấn tội ác chồng chất đó.
Thân phận của Lục Tiểu Phụng là gì?
Siêu cao thủ cảnh giới Giải Thoát trở lên!
Người mà ông ấy theo dõi và truy nã sẽ là kẻ dễ đối phó sao?
Ít nhất cũng phải là cảnh giới Sinh Tử hay gì đó!
Nhưng Khai Tâm đã từng nghe nói về Huyết Thủ Ấn rồi, kiếp trước từng có người học được, hình như cũng tung hoành được một thời gian, lực sát thương cực kỳ cao, cũng là một môn tuyệt học thì phải.
Chỉ có điều, tuy rằng tuyệt học rất mạnh mẽ, nhưng vì có nhiều hạn chế nên kiểu gì cũng sẽ có thời gian sa sút, chết vào những nhiệm vụ nguy hiểm, có khá nhiều người bị suy sụp ở giai đoạn sau, nếu không thì rất khó đến lượt hắn bộc phát ra những gì đã tích lũy được và bước lên trước.
Nghĩ tới đây, Khai Tâm thầm lắc đầu.
Theo hắn, bố cáo này bên ngoài thì là hô hào tất cả các hiệp sĩ trong giang hồ tìm kiếm tung tích của Huyết Thủ Ấn, nhưng ngầm lại có ý nhắc nhở hắn, tuyệt đối không được đụng đến loại người này.
Đại ma đầu này không giống những NPC bình thường khác!
Chưa thể chạm trán với hắn ta trong giai đoạn hiện nay được!
Xoay người đi, Khai Tâm rời khỏi đám đông, ra khỏi thành mà không hề ngần ngại.
Đã có Phong Linh Toàn rồi thì trong thời gian tiếp theo, hắn vẫn nên ở lại thành Lạc Dương thì hơn. Loạn Táng Cương rất yên tĩnh, thích hợp để luyện công, thuận tiện còn thu thập được một vài quyển võ học thượng thừa, cung cấp một nguồn động lực mạnh mẽ, ổn định cho Thải Y Môn.
Bình luận truyện