Luận Kiếm Toàn Cầu
Chương 41: Hệ thống nghiên cứu và phát triển
Translator: Nguyetmai
Không ngoài dự đoán, sau khi "Bảng giang hồ Nam Hoa" cho ra ý tưởng và nền tảng giao dịch trong trường, rất nhanh sau đó đã nhận được sự hưởng ứng từ gần như tất cả sinh viên trong trường. Từng đơn đặt hàng nổi lên như nấm mọc sau mưa, xuất hiện liên tục trên diễn đàn, tất nhiên cũng có đơn hàng dùng năm mươi nghìn tệ để đặt mua bạc làm chấn động cả đại học Nam Hoa…
Cứ như vậy, ba con sói cô đơn nhờ nội dung phiên bản mới của "Bảng giang hồ Nam Hoa" mà kiếm được số tiền đầu tiên trong đời, hai bên ký túc xá nam và nữ tìm một tiệm ăn để mở tiệc ăn mừng một bữa.
Bởi vì chuyện lần trước, Hứa Hinh không dám nói chuyện với Khai Tâm, chủ đề trên bàn ăn đều xoay quanh bước phát triển tiếp theo của "Bảng giang hồ Nam Hoa".
Khai Tâm cũng không để ý tới, nhân dịp mọi người đang có hứng thú, câu có câu không mà đưa ra những ý tưởng sáng tạo như biết trước được tương lai, rất nhanh đã hấp dẫn được ba con sói cô đơn và Hứa Hinh, bốn đôi mắt mở to đầy sức sống, lo sợ sẽ bỏ sót một chữ nào.
"Thằng này hay đấy."
Khuôn mặt của Bạch Lãng đỏ phừng phừng, cậu ta vỗ vai Khai Tâm thật mạnh: "Nếu biết sớm cậu có nhiều ý tưởng hay về phương diện này đến vậy thì sẽ không để cậu thoải mái thế này đâu. Sau này cậu chính là nhân viên hoạch định của bọn tôi!"
"Phải phải! Gia nhập mục ngoại tuyến của trang web, cạnh tranh với các trang web cùng loại khác, chắc chắn sẽ huy động được tính tích cực của sinh viên Nam Hoa chúng ta, nói không chừng còn có thể chen vào tầm nhìn của quản lý cấp cao trong 'Giang hồ'…" Trần Phàm, Tề Tứ nhìn nhau gật đầu.
Nếu đề nghị của Hứa Hinh giúp trang web của họ mở ra được mảng thu lợi, vậy thì đề nghị này của Khai Tâm lại giúp cho trang web bước vào một giới hạn và tầng cao mới.
"Nhưng đến khi các cậu chính thức xin gia nhập vào trang web game thì chắc chắn các cậu sẽ phải phụ trách nhiều hơn, cũng sẽ bận rộn hơn đấy…" Nói đến đây, Khai Tâm dừng lại một chút, đưa ra điều kiện của mình trước ánh mắt như đang suy tư của mọi người: "Tôi nói trước nhé, tôi chỉ phụ trách ra ý kiến và thu thập nội dung trong game, chủ yếu trang web vẫn cần các cậu tự làm, các cậu biết đấy, tôi không làm nổi đâu, cũng không có hứng thú với mấy chuyện đấy."
"Xì." Tề Tứ trợn trắng mắt một cách khinh thường: "Cậu thôi đi, còn chẳng phải là vì tiếc cái thân phận đệ tử danh môn của Mộ Dung thế gia sao? Được, được rồi, sau này chỉ cần cậu có thể đưa ra ý kiến cho bọn tôi như vậy là được, còn lâu bọn tôi mới thèm để ý đến cậu…"
"OK!"
Trước ánh mắt của mấy cô gái, Bạch Lãng đẩy gọng kính trên mũi một cách nhã nhặn: "Tôi phụ trách trang web, Tiểu Hắc tiếp tục phụ trách mảng giao dịch ngoại tuyến này, Tề Tứ phụ trách quan hệ xã hội, khi nào cậu với Hứa Hinh có ý tưởng tốt thì nhớ nhắc cho chúng tôi."
"Cứ quyết định vậy đi!"
"Cụng ly!"
Giữa một tràng tiếng chạm ly leng keng, không có ai phát hiện ra Hứa Hinh nhìn lướt nhanh qua vị trí mà Khai Tâm đang ngồi với ánh mắt vô cùng tò mò và khâm phục, trong ánh mắt ấy còn lẫn chút nghi hoặc nhàn nhạt…
…
Ngày hôm sau bữa liên hoan, Tề Tứ bắt đầu sắp xếp lại những thủ tục và thông tin xin gia nhập "Giang hồ" của "Bảng giang hồ Nam Hoa", Bạch Lãng và Trần Phàm bắt đầu công việc chế tác và bảo trì hậu kỳ, để chắc chắn rằng sau khi Tề Tứ thành công có thể giúp cho trang web nổi bật lên giữa đông đảo đối thủ tranh cạnh.
Trong lúc đó, Hứa Hinh thường xuyên tham dự vào cuộc thảo luận.
Còn về Khai Tâm… Hắn thì hoàn toàn ngược lại, mấy ngày nay hắn rất vui sướng vì được tự do tự tại.
Những ý tưởng và đề nghị về "Giang hồ" đã đủ khiến cho ba con sói cô đơn phải bận bịu một thời gian, cho nên nếu nói một cách hoa mỹ là theo dõi tiến triển nội bộ của "Giang hồ", nhưng thật ra là mỗi ngày hắn đều trốn trong game luyện công, cố gắng đột phá cảnh giới Xuất Nhập.
Hết cách rồi!
Chỉ sau hai, ba ngày ngắn ngủi, trong danh sách cao thủ top một trăm trên "Bảng giang hồ Nam Hoa", sau mỗi cái tên của các cao thủ ở cảnh giới Xuất Nhập đều có một ký hiệu vô cùng bắt mắt.
Hơn nữa, có hơn mười người đã đạt tới cảnh giới Tông Sư, trên phần võ công tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, tôn quý và sang trọng đến lạ thường.
Chút ý tưởng nho nhỏ này là kiệt tác của Khai Tâm…
Mặc dù chỉ là một chút chi tiết nhỏ nhưng lại khiến cho rất nhiều sinh viên của đại học Nam Hoa thi đua nhau, họ cực kỳ ngưỡng mộ và để có được cảnh giới và ký hiệu ánh vàng lấp lánh ấy, một cơn sốt luyện võ điên cuồng đã dấy lên.
…
Kèm theo sự tăng vọt của số lượng người chơi cảnh giới Xuất Nhập, các loại cạnh tranh trong game cũng bắt đầu xuất hiện.
Hơn hai tháng đã trôi qua.
Những người chơi mới hay lão làng đều đã qua cái thời ngu ngơ mờ mịt, hiểu rõ hết về "Giang hồ". Mới đầu người chơi không xâm phạm lẫn nhau, cùng chung sống trong hòa bình, nhưng đến nay đã bắt đầu có một số người dần dần lộ ra tham vọng của mình.
Thành Cô Tô là một đại thành quan trọng của Hoa Hạ, số lượng người chơi không dưới một trăm nghìn người. Hàng ngày phân bố làm việc ở gần sơn môn và ở các cửa tiệm khác nhau, đồng thời cũng lẳng lặng nghiên cứu tập tành võ nghệ, trong lòng mỗi một người đều có một ước mơ là "sẽ có một ngày được một bước lên trời"!
Mấy ngày gần đây, đi kèm với sự xuất hiện của các cao thủ cảnh giới Xuất Nhập, ngoài và trong thành liên tục xuất hiện những cao thủ có một tầng khí lưu màu trắng nhàn nhạt bao bọc xung quanh cơ thể, khí thế không giống người chơi bình thường.
Cảnh giới Xuất Nhập!
Hiện tượng khởi động cảnh giới được gọi là mở cảnh – nội lực đã đủ đầy trong đan điền xung kích ra toàn thân! Là hiện tượng kỳ lạ nhân tạo do không khí xung quanh bị đè nén.
"Hiện tượng mở cảnh" của cảnh giới Xuất Nhập vô cùng yếu ớt, chỉ có thể ảnh hưởng đến tình trạng dòng khí vận chuyển ở xung quanh, nếu lên một tầng nữa thì sẽ đạt đến cảnh giới Tạo Hóa, trạng thái sẽ rõ ràng hơn, không khí xung quanh đặc sệt lại, dễ dàng hình thành hiện tượng kỳ lạ là tạo thành trạng thái sương mù ở xung quanh cơ thể.
Thân là đệ tử số một của Mộ Dung thế gia ở thành Cô Tô, Khai Tâm vẫn chưa đạt đến cảnh giới Xuất Nhập, nếu nói không có áp lực thì nhất định là nói dối…
Nhưng hắn không hề nóng vội một chút nào!
Sự nâng cao thực lực của cảnh giới Xuất Nhập cũng không tính là cao, hơn nữa còn có "Liễu Diệp Phi Đao" của cấp Tông Sư ở đây, rất ít người trước cảnh giới Tạo Hóa có thể uy hiếp được hắn.
Mấy ngày nay, hầu như ngày nào hắn cũng đi săn ở chung quanh Hắc Phong Trại, tìm kiếm những tên sơn tặc đang ở một mình bên ngoài.
Sau vài ngày thì có được chút thu hoạch.
Hắn đã gom được hơn bốn vạn lượng bạc được rơi ra từ trên người những tên sơn tặc Hắc Phong Trại, cùng với hai mươi mấy cuốn võ học thông thường là "Hắc Phong Đao Pháp", "Hắc Hổ Quyền Pháp", "Hắc Vân Kiếm Pháp" và "Hắc Xà Thương Pháp".
Ngoài ra, hắn còn thu hoạch được không ít Kim Sang Dược và các loại đồ vật linh tinh.
Võ công thừa thãi không có tí tác dụng nào với Khai Tâm, bán đi cũng có thể kiếm được chút ít. Nhưng ngân phiếu trên người đã gần sáu vạn, Khai Tâm cũng không thiếu chút tiền ấy, vì thế giữ lại những cái mà mình dùng được, còn các bí tịch võ công khác thì cho sáu người Tuyền Phong Tiểu Lý và Tây Môn Thanh.
Ở các cửa hiệu cầm đồ hay tiệm tạp hóa cũng có thể mua được võ học thông thường, nhưng giá cả từ năm trăm lượng đến một nghìn lượng, lại còn không có nhiều loại. Ở cửa hàng không thể mua được những loại võ học như của Hắc Phong Trại, trừ phi có người bán lại vào đó, nhưng giá bán cũng phải hơn một nghìn…
Tuyền Phong Tiểu Lý, Tây Môn Thanh cũng mừng rỡ nhận lấy.
Nhưng hôm nay, khi màn đêm buông xuống, Khai Tâm lên đường về thành Cô Tô, tới cổng Mộ Dung thế gia thì hắn gặp được Tuyền Phong Tiểu Lý mặt mày ủ rũ và Tây Môn Thanh xanh mét cả mặt.
Hai người đang thì thầm gì đó, khi phát hiện Khai Tâm đến gần thì bỗng dưng im bặt, nhưng Khai Tâm vẫn loáng thoáng nghe được vài chữ "… Long Hổ Môn…" Lông mày hắn lập tức khẽ nhíu lại.
Gần đây hắn thường xuyên nghe thấy cái tên này, là bang phái đầu tiên do người chơi tự sáng lập trong thành Cô Tô, cho đến nay đã làm lũng đoạn mấy nguồn tài nguyên bên ngoài thành Cô Tô. Bọn họ vô cùng kiêu căng, xem ra bọn Tây Môn cũng đã xảy ra va chạm với họ.
Không ngoài dự đoán, sau khi "Bảng giang hồ Nam Hoa" cho ra ý tưởng và nền tảng giao dịch trong trường, rất nhanh sau đó đã nhận được sự hưởng ứng từ gần như tất cả sinh viên trong trường. Từng đơn đặt hàng nổi lên như nấm mọc sau mưa, xuất hiện liên tục trên diễn đàn, tất nhiên cũng có đơn hàng dùng năm mươi nghìn tệ để đặt mua bạc làm chấn động cả đại học Nam Hoa…
Cứ như vậy, ba con sói cô đơn nhờ nội dung phiên bản mới của "Bảng giang hồ Nam Hoa" mà kiếm được số tiền đầu tiên trong đời, hai bên ký túc xá nam và nữ tìm một tiệm ăn để mở tiệc ăn mừng một bữa.
Bởi vì chuyện lần trước, Hứa Hinh không dám nói chuyện với Khai Tâm, chủ đề trên bàn ăn đều xoay quanh bước phát triển tiếp theo của "Bảng giang hồ Nam Hoa".
Khai Tâm cũng không để ý tới, nhân dịp mọi người đang có hứng thú, câu có câu không mà đưa ra những ý tưởng sáng tạo như biết trước được tương lai, rất nhanh đã hấp dẫn được ba con sói cô đơn và Hứa Hinh, bốn đôi mắt mở to đầy sức sống, lo sợ sẽ bỏ sót một chữ nào.
"Thằng này hay đấy."
Khuôn mặt của Bạch Lãng đỏ phừng phừng, cậu ta vỗ vai Khai Tâm thật mạnh: "Nếu biết sớm cậu có nhiều ý tưởng hay về phương diện này đến vậy thì sẽ không để cậu thoải mái thế này đâu. Sau này cậu chính là nhân viên hoạch định của bọn tôi!"
"Phải phải! Gia nhập mục ngoại tuyến của trang web, cạnh tranh với các trang web cùng loại khác, chắc chắn sẽ huy động được tính tích cực của sinh viên Nam Hoa chúng ta, nói không chừng còn có thể chen vào tầm nhìn của quản lý cấp cao trong 'Giang hồ'…" Trần Phàm, Tề Tứ nhìn nhau gật đầu.
Nếu đề nghị của Hứa Hinh giúp trang web của họ mở ra được mảng thu lợi, vậy thì đề nghị này của Khai Tâm lại giúp cho trang web bước vào một giới hạn và tầng cao mới.
"Nhưng đến khi các cậu chính thức xin gia nhập vào trang web game thì chắc chắn các cậu sẽ phải phụ trách nhiều hơn, cũng sẽ bận rộn hơn đấy…" Nói đến đây, Khai Tâm dừng lại một chút, đưa ra điều kiện của mình trước ánh mắt như đang suy tư của mọi người: "Tôi nói trước nhé, tôi chỉ phụ trách ra ý kiến và thu thập nội dung trong game, chủ yếu trang web vẫn cần các cậu tự làm, các cậu biết đấy, tôi không làm nổi đâu, cũng không có hứng thú với mấy chuyện đấy."
"Xì." Tề Tứ trợn trắng mắt một cách khinh thường: "Cậu thôi đi, còn chẳng phải là vì tiếc cái thân phận đệ tử danh môn của Mộ Dung thế gia sao? Được, được rồi, sau này chỉ cần cậu có thể đưa ra ý kiến cho bọn tôi như vậy là được, còn lâu bọn tôi mới thèm để ý đến cậu…"
"OK!"
Trước ánh mắt của mấy cô gái, Bạch Lãng đẩy gọng kính trên mũi một cách nhã nhặn: "Tôi phụ trách trang web, Tiểu Hắc tiếp tục phụ trách mảng giao dịch ngoại tuyến này, Tề Tứ phụ trách quan hệ xã hội, khi nào cậu với Hứa Hinh có ý tưởng tốt thì nhớ nhắc cho chúng tôi."
"Cứ quyết định vậy đi!"
"Cụng ly!"
Giữa một tràng tiếng chạm ly leng keng, không có ai phát hiện ra Hứa Hinh nhìn lướt nhanh qua vị trí mà Khai Tâm đang ngồi với ánh mắt vô cùng tò mò và khâm phục, trong ánh mắt ấy còn lẫn chút nghi hoặc nhàn nhạt…
…
Ngày hôm sau bữa liên hoan, Tề Tứ bắt đầu sắp xếp lại những thủ tục và thông tin xin gia nhập "Giang hồ" của "Bảng giang hồ Nam Hoa", Bạch Lãng và Trần Phàm bắt đầu công việc chế tác và bảo trì hậu kỳ, để chắc chắn rằng sau khi Tề Tứ thành công có thể giúp cho trang web nổi bật lên giữa đông đảo đối thủ tranh cạnh.
Trong lúc đó, Hứa Hinh thường xuyên tham dự vào cuộc thảo luận.
Còn về Khai Tâm… Hắn thì hoàn toàn ngược lại, mấy ngày nay hắn rất vui sướng vì được tự do tự tại.
Những ý tưởng và đề nghị về "Giang hồ" đã đủ khiến cho ba con sói cô đơn phải bận bịu một thời gian, cho nên nếu nói một cách hoa mỹ là theo dõi tiến triển nội bộ của "Giang hồ", nhưng thật ra là mỗi ngày hắn đều trốn trong game luyện công, cố gắng đột phá cảnh giới Xuất Nhập.
Hết cách rồi!
Chỉ sau hai, ba ngày ngắn ngủi, trong danh sách cao thủ top một trăm trên "Bảng giang hồ Nam Hoa", sau mỗi cái tên của các cao thủ ở cảnh giới Xuất Nhập đều có một ký hiệu vô cùng bắt mắt.
Hơn nữa, có hơn mười người đã đạt tới cảnh giới Tông Sư, trên phần võ công tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, tôn quý và sang trọng đến lạ thường.
Chút ý tưởng nho nhỏ này là kiệt tác của Khai Tâm…
Mặc dù chỉ là một chút chi tiết nhỏ nhưng lại khiến cho rất nhiều sinh viên của đại học Nam Hoa thi đua nhau, họ cực kỳ ngưỡng mộ và để có được cảnh giới và ký hiệu ánh vàng lấp lánh ấy, một cơn sốt luyện võ điên cuồng đã dấy lên.
…
Kèm theo sự tăng vọt của số lượng người chơi cảnh giới Xuất Nhập, các loại cạnh tranh trong game cũng bắt đầu xuất hiện.
Hơn hai tháng đã trôi qua.
Những người chơi mới hay lão làng đều đã qua cái thời ngu ngơ mờ mịt, hiểu rõ hết về "Giang hồ". Mới đầu người chơi không xâm phạm lẫn nhau, cùng chung sống trong hòa bình, nhưng đến nay đã bắt đầu có một số người dần dần lộ ra tham vọng của mình.
Thành Cô Tô là một đại thành quan trọng của Hoa Hạ, số lượng người chơi không dưới một trăm nghìn người. Hàng ngày phân bố làm việc ở gần sơn môn và ở các cửa tiệm khác nhau, đồng thời cũng lẳng lặng nghiên cứu tập tành võ nghệ, trong lòng mỗi một người đều có một ước mơ là "sẽ có một ngày được một bước lên trời"!
Mấy ngày gần đây, đi kèm với sự xuất hiện của các cao thủ cảnh giới Xuất Nhập, ngoài và trong thành liên tục xuất hiện những cao thủ có một tầng khí lưu màu trắng nhàn nhạt bao bọc xung quanh cơ thể, khí thế không giống người chơi bình thường.
Cảnh giới Xuất Nhập!
Hiện tượng khởi động cảnh giới được gọi là mở cảnh – nội lực đã đủ đầy trong đan điền xung kích ra toàn thân! Là hiện tượng kỳ lạ nhân tạo do không khí xung quanh bị đè nén.
"Hiện tượng mở cảnh" của cảnh giới Xuất Nhập vô cùng yếu ớt, chỉ có thể ảnh hưởng đến tình trạng dòng khí vận chuyển ở xung quanh, nếu lên một tầng nữa thì sẽ đạt đến cảnh giới Tạo Hóa, trạng thái sẽ rõ ràng hơn, không khí xung quanh đặc sệt lại, dễ dàng hình thành hiện tượng kỳ lạ là tạo thành trạng thái sương mù ở xung quanh cơ thể.
Thân là đệ tử số một của Mộ Dung thế gia ở thành Cô Tô, Khai Tâm vẫn chưa đạt đến cảnh giới Xuất Nhập, nếu nói không có áp lực thì nhất định là nói dối…
Nhưng hắn không hề nóng vội một chút nào!
Sự nâng cao thực lực của cảnh giới Xuất Nhập cũng không tính là cao, hơn nữa còn có "Liễu Diệp Phi Đao" của cấp Tông Sư ở đây, rất ít người trước cảnh giới Tạo Hóa có thể uy hiếp được hắn.
Mấy ngày nay, hầu như ngày nào hắn cũng đi săn ở chung quanh Hắc Phong Trại, tìm kiếm những tên sơn tặc đang ở một mình bên ngoài.
Sau vài ngày thì có được chút thu hoạch.
Hắn đã gom được hơn bốn vạn lượng bạc được rơi ra từ trên người những tên sơn tặc Hắc Phong Trại, cùng với hai mươi mấy cuốn võ học thông thường là "Hắc Phong Đao Pháp", "Hắc Hổ Quyền Pháp", "Hắc Vân Kiếm Pháp" và "Hắc Xà Thương Pháp".
Ngoài ra, hắn còn thu hoạch được không ít Kim Sang Dược và các loại đồ vật linh tinh.
Võ công thừa thãi không có tí tác dụng nào với Khai Tâm, bán đi cũng có thể kiếm được chút ít. Nhưng ngân phiếu trên người đã gần sáu vạn, Khai Tâm cũng không thiếu chút tiền ấy, vì thế giữ lại những cái mà mình dùng được, còn các bí tịch võ công khác thì cho sáu người Tuyền Phong Tiểu Lý và Tây Môn Thanh.
Ở các cửa hiệu cầm đồ hay tiệm tạp hóa cũng có thể mua được võ học thông thường, nhưng giá cả từ năm trăm lượng đến một nghìn lượng, lại còn không có nhiều loại. Ở cửa hàng không thể mua được những loại võ học như của Hắc Phong Trại, trừ phi có người bán lại vào đó, nhưng giá bán cũng phải hơn một nghìn…
Tuyền Phong Tiểu Lý, Tây Môn Thanh cũng mừng rỡ nhận lấy.
Nhưng hôm nay, khi màn đêm buông xuống, Khai Tâm lên đường về thành Cô Tô, tới cổng Mộ Dung thế gia thì hắn gặp được Tuyền Phong Tiểu Lý mặt mày ủ rũ và Tây Môn Thanh xanh mét cả mặt.
Hai người đang thì thầm gì đó, khi phát hiện Khai Tâm đến gần thì bỗng dưng im bặt, nhưng Khai Tâm vẫn loáng thoáng nghe được vài chữ "… Long Hổ Môn…" Lông mày hắn lập tức khẽ nhíu lại.
Gần đây hắn thường xuyên nghe thấy cái tên này, là bang phái đầu tiên do người chơi tự sáng lập trong thành Cô Tô, cho đến nay đã làm lũng đoạn mấy nguồn tài nguyên bên ngoài thành Cô Tô. Bọn họ vô cùng kiêu căng, xem ra bọn Tây Môn cũng đã xảy ra va chạm với họ.
Bình luận truyện