Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 43: Dũng khí yêu (3)




"Này, mụ béo, nếu như ngươi thực sự thích hắn thì phải nói cho hắn biết." Diệp Lãng nhìn vẻ dại trai của Chân Tiểu Yên, sau đó liền đưa ra một đề nghị mà người khác nghĩ cũng không dám nghĩ đến.

"Nói với hắn? Hắn sẽ từ chối. Nữ hài béo như ta thế này thì làm sao có thể lọt vào mắt hắn được." Chân Tiểu Yên yếu ớt nói.

"Tuy không thể không thừa nhận rằng, xác suất ngươi được hắn nhìn trúng là rất thấp, nhưng mà sau khi nói rõ thì ngươi sẽ biết được xác suất này. Nếu ngươi mà không nói ra, thì tỷ lệ kia là số không. Yêu, thì phải dũng cảm nói ra!!" Diệp Lãng không hề nể tình mà đả kích, mà còn đứng giữa xúi dục Chân Tiểu Yên , không, là cỗ vũ chứ, mỗi người đều có quyền được nói.

Nhưng mà có lẽ là ngay cả hắn cũng không ngờ được Chân Tiểu Yên lại đi thật

"Đúng vậy, nếu không nói rõ ra, vậy thì vĩnh viễn không có cơ hội." Chân Tiểu Yên lẩm bẩm, cũng không biết là nàng mơ hồ, hay là bắt đầu xúc động, cuối cùng nàng thực sự đi đến đó

"Tiểu Yên, ngươi không nên nghe hắn nói bừa!" Bạn học ngồi bên cạnh nhìn thấy sự tình phát triển liền kêu lên, muốn ngăn cản nhưng không làm cho Chân Tiểu Yên dừng lại được.

Chân Tiểu Yên đi lên phía trước công tử Mặc Á, sau đó rất là nghiêm túc nói:"Mặc Á, ta thích ngươi, có thể hẹn hò với ta được không?"

"A......" Lúc này, ngoại trừ Diệp Lãng trong đó ra tất cả mọi người đều ngây ra, bọn họ tuyệt đối không thể tin được chuyện mà mình nhìn thấy, Diệp Lãng lập tức quay đầu lại phía sau, lấy ra một quyển sách giả vờ giả vịt, lại còn rất thần kỳ biến ra một bình trà, từ từ uống.

"Uy, có phải là ta nhìn lầm rồi hay không, hoặc là nghe lầm rồi, ả Yến béo kia không ngờ dám nói với Mạc Á, lại còn làm trò trước mặt Sa Lan ."

"Ta cũng muốn hỏi này, nhưng mà ngươi đã cũng thấy đấy , ta chắc chắn rằng chúng ta đều không nhìn lầm, cũng không nghe lầm!"

"Xôn xao......" Toàn bộ phòng học bắt đầu ồ lên, một đám người bắt đầu thảo luận nguyên nhân, có người nói Chân Tiểu Yên uống nhầm thuốc, có người nói Chân Tiểu Yên nàng hôm nay bị sốt, cũng có người nói Chân Tiểu Yên nàng bây giờ còn đang mộng du.

Mà khác hẳn với những nguyên nhân thảo luận, đối với kết quả, mọi người đều nhất trí đến bất ngờ, cho rằng yêu cầu của Chân Tiểu Yên nhất định sẽ bị từ chối, điều đó cũng là tất nhiên .

Thử nghĩ một chút xe,bmột nữ hài tử có thân hình cực kỳ lớn đến nỗi làm chi người ta không thể nào tưởng tượng nổi, làm sao mà được công tử Mạc Á nhìn trúng, đối với yêu cầu của nàng, hắn không nôn ra thì đã rất có tu dưỡng rồi.

"Rất xin lỗi, ta đã có bạn gái." Mạc Á công tử không hổ là người nổi tiếng, là một trong Tứ đại công tử của Hoàng Gia Học Viện, người bình thường sẽ không chịu nổi yêu cầu thế này, mà hắn thì vẫn còn duy trì được phong độ lịch sự.

"Ta biết, ngươi sẽ không ngại nhiều chứ?" Chân Tiểu Yên nói rất trực tiếp.

"Phốc......" Vừa mới giả vờ dù có làm gì cũng không nhìn thấy, tở vẻ như là tất cả đều không liên quan đến, Diệp Lãng đang ở bên cạnh uống trà nghe thấy những lời này lập tức phun hết trà trong miệng ra, bởi vì cầu này hắn đã từng nói, nói cách khác, là từ hắn mà ra.

Lúc ấy, hắn cũng đang nói về việc của công tử Mạc Á với Chân Tiểu Yên , hắn nói nếu như nàng thích công tử Mạc Á thì phải tiếp cận, không nên sợ xấu hổ, dù sao thì da mặt của ngươi cũng dày. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenbathu.net

Lúc đó, Chân Tiểu Yên liền hỏi nên làm thế nào để bắt chuyện? Lúc đó hắn nói là --

"Như vậy đi, ngươi đến hỏi hắn: Dễ nhìn, đã có bạn gái hay chưa? Nếu hắn nói không có, thì ngươi phải nói: Ta có thể trở thành bạn gái của ngươi."

"Nhưng nếu hắn nói là có?"

"Vậy thì ngươi phải nói, ngươi không ngại có nhiều hơn một bạn gái chứ."

"......"

......

"Này, ta ngại......" Công tử Mạc Á ngây người một lúc, sau đó nói.

"Chân Tiểu Yên, rốt cuộc thì ngươi có âm mưu gì!" Mà lúc này, vẻ mặt Sa Lan trở nên rất khó coi, cắn răng nói.

"Ta muốn cướp bạn trai của ngươi." Chân Tiểu Yên liền trả lời.

"Cướp của ta, chỉ bằng ngươi? Đừng nói là ta không để cho ngươi cơ hội, ở đây chỉ cần có một người nói ngươi có thể cướp của ta, vậy thì ta sẽ để cho ngươi thử một chút." Sa Lan có lẽ có điểm tức giận, có lẽ là nàng biểu hiên ra một mặt khác về nội tâm của nàng, bởi vì câu này dưới tình huống bình thường sẽ làm cho Chân Tiểu Yên rất tổn thương, thế này khác hắn với vẻ dịu dàng uyển chuyển của nàng trước kia.

"Chính ngươi nói đấy nhé , đến lúc đóng đừng có hối hận! Các ngươi nói......" Chân Tiểu Yên hưng phấn một chút, sau đó đi tìm bạn tốt của nàng, nàng cho rằng bạn tốt của nàng nhất định sẽ ủng hộ nàng, nhưng mà nàng lại thất vọng rồi.

Bạn tốt của Chân Tiểu Yên nhìn nàng, dùng ánh mắt khuyên ngăn ra hiệu cho nàng, không nên ảo tưởng quá nhiều, các ngươi không có khả năng, sự khác biệt của hai bên thật sự là quá lớn.

Bạn tốt cũng vì tốt cho nàng, biết rõ sự việc là không có khả năng, cần gì phải theo đuổi, thế này chỉ có mang đến đau khổ cho nàng. Nghĩ đến đây, bạn tốt không khỏi hung hăng liếc Diệp Lãng một cái, nguyên nhân gây ra chuyện này chính là hắn.

"Hừ, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, sao không nhìn lại mình xem là cái dạng gì." Sa Lan nói rất là khinh thường, tuy dưới tình huống bình thường, con cóc đều là chỉ nam nhân, nhưng so sánh như vậy tổn thương người khác.

Đúng lúc đó, Diệp Lãng lại bắt đầu có động tĩnh, mở miệng nói:"Ta, ta cảm thấy được nàng có thể cùng ngươi cướp đoạt, đây là nàng hẳn là có quyền lợi!"

"Diệp Lãng!! Ngươi đừng làm loạn nữa, cho rằng như thế thật thú vị hay sao?" Bạn tốt của Chân Tiểu Yên liền quát, nàng cảm thấy Diệp Lãng làm như thế chỉ mang lại thương tổn cho Chân Tiểu Yên..

"Ta ta biết làm như thế thì nàng sẽ bị tổn thương, nhưng nếu nàng muốn, chúng ta nên ủng hộ nàng, để cho nàng nỗ lực hết sức, cho dù kết quả có thể sẽ làm cho nàng đau khổ nhưng ít ra nàng sẽ không hối hận." Diệp Lãng bình tĩnh nói, mà lời của hắn cũng làm cho người ta suy nghĩ, ngẫm nghĩ lại ý nghĩa tinh tế trong đó.

Bạn tốt vốn còn muốn nói gì đó, nhưng chưa kịp nói, đã bị Diệp Lãng dùng một câu khác đánh trở lại.

"Bị tổn thương sẽ làm người ta càng thêm kiên cường, ta tin rằng nàng không phải là loại người yếu đuối bị tổn thương mà không dậy nổi này!"

Kết quả là, bởi vì Diệp Lãng ủng hộ, làm cho Chân Tiểu Yên chiếm được một cơ hội, mà Sa Lan bởi vì thế mà ghi hận Diệp Lãng xen vào chuyện của người khác, nhưng mà có lẽ nàng không biết, sau này Diệp Lãng sẽ làm cho nàng càng hận hơn, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

"Được, cho dù ta cho ngươi cơ hội, vậy ngươi phóng ngựa lại đây, ta xem ngươi cướp hắn đi như thế nào." Sa Lan đột nhiên thay đổi giọng điệu, nói rất bình thản, đơn giản là nàng phát hiện ra mình cơ bản là không cần sợ, Chân Tiểu Yên làm sao có thể cướp đi Mạc Á công tử của nàng được.

Nhìn hình dáng Chân Tiểu Yên mà xem, cho dù là đi cướp bạn trai của một cô gái bình thường cũng không có khả năng huống chi lại là của nàng, trừ phi Mạc Á có sở thích đặc biệt, nhưng mà rất rõ ràng là không phải.

Hầu hết mọi người đều có thể hiểu được ý tứ trong câu này của nàng, hành vi của Chân Tiểu Yên lần này hoàn toàn là tự rước lấy nhục, hoàn toàn là chuyện không có khả năng.

Nhưng mà, lúc này mọi người đều bội phục dũng khí của nàng, dù sao thì cũng cần một cái dũng khí phi thường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện